1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

AC Milan - Hall of Fame

Chủ đề trong 'AC Milan (ACM)' bởi prehistory, 16/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. prehistory

    prehistory Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Part 14: Những biểu tượng của Milan trong 18 năm dưới triều đại Berlusconi
    chipheo ( bài viết này chỉ là nhận định của 1 cá nhân nên sẽ không tránh khỏi những ý kiến có đôi chút khác biệt, mong các bạn không tranh luận về thứ hạng ở đây )
    Đây là bài viết giới thiệu các cầu thủ đã làm nên lịch sử của AC Milan. Những cầu thủ này được xem như là những cầu thủ xuất sắc nhất của thể giới và đã khoác chiếc áo đấu sọc đỏ đen nổi tiếng của Milan trong sự nghiệp thi đấu của mình. Các Milanista đã từng bầu chọn 10 cầu thủ xuất sắc nhất của Milan trong hơn 100 năm lịch sử của Milan như Gianni Rivera, Gunnar Nordahl và Liedsholm. Tuy nhiên kết quả đó chỉ là sự lựa chọn tương đối vì lối chơi của thế hệ trước khác hoàn toàn với lối đấu rất chuyên nghiệp hiện nay và trong giới trẻ như chúng ta hiện nay, chưa một ai chứng kiến tận mắt các danh thủ một thời của Milan thi đấu trên sân cỏ. Chính vì vậy, trong khuôn khổ bài viết này và theo sự lựa chọn của tôi, chỉ giới thiệu 10 cầu thủ xuất sắc nhất của Milan trong vòng 18 năm dưới quyền lãnh đạo của chủ tịch Silvio Berlusconi.
    Sau đây là danh sách 10 cầu thủ xuất sắc nhất theo thừ tự từ 10 đến 1:
    10. Daniel Massaro:
    Anh đã trải qua hầu hết sự nghiệp của mình trong màu áo của Milan, danh tiếng của anh gắn liền với thành công của Milan hơn 1 thập niên qua và được xem như tay săn bàn cự phách chỉ sau Van Basten. Massaro cũng tự hào là tiền đạo chính thức của Azzurri tham dự World Cup 1994 tại USA. Massaro là mẫu cầu thủ có lối chơi đơn giản nhưng hiệu quả, khả năng sút bóng và đánh đầu rất tốt. Kể từ khi Van Basten giã từ thi đấu vì chấn thương, Massaro là sự lựa chọn số 1 trên hàng tiền đạo của Milan. Ghi được 11 bàn thắng trong mùa bóng 93-94 đã giúp Milan đoạt Scudetto, còn bản thân Massaro xứng đáng được tôn vinh khi ghi được 2 bàn thắng trong trận chung kết Champions League 94 giúp Milan đè bẹp Barcelona 4-0. Tuy không nổi như cồn, nhưng công sức của anh đóng góp cho thành công của Milan là không thể phủ nhận và anh xứng đáng là một biểu tượng của Rossoneri.
    9. Marcel Desailly:
    Cầu thủ gốc Ghana nhưng đã sống ở Pháp từ nhỏ. Được Milan phát hiện kể sau trận chung kết Champions League 1993, Marseilles đã đánh bại Milan 1-0. Milan đã nhanh chóng mang anh về San Siro và anh đã trở thành ?ohòn đá tảng? ở hàng tiền vệ. Desailly được xem như một tiền vệ trụ xuất sắc nhất thế giới và nhanh chóng đoạt được thành công với Milan: 1 chức VĐ Champions League và 2 chức vô địch Scudetto đã nói lên điều đó. Sau 5 năm thi đấu trong màu áo đỏ đen, Desailly đã chuyển đến Chelsea và thành công vẫn tiếp tục đến với anh bằng chức VĐ thể giới 1998 và VĐ Châu Âu 2000.
    8. Frank Rijakaard:
    Anh chính là một sản phẩm chất lượng cao của hệ thống đào tạo của Ajax. Sau 8 mùa bóng thi đấu cho Ajax, Rijkaard cảm thấy cần phải thay đổi và anh chuyển đến chơi cho Real Sociedad, nơi đã trở thành cơn ác mộng cho anh trong một mùa bóng. Sacchi đã đưa anh về Milan sau vòng chung kết Euro 1998 và anh trở thành một cầu thủ không thể thiếu trong hệ thống chiến thuật ?opressing? của HLV tài ba A.Sacchi. Với việc bổ sung Rijkaard, Milan có trong tay bộ ba Hà Lan bay Gullit ?" Rijkaard ?" Van Basten, họ làm mưa, làm gió ở Serie A và các đấu trường châu lục như Cúp C1, Cúp Liên lục địa. Trên hàng tiền đạo, Van Basten luôn ghi bàn đều đặn thì Rijkaard là người tạo chất thép cho hàng tiền vệ vững chắc của Milan. Chính Rijkaard là người mang về chiếc cúp C1 lần thứ 4 trong lịch sử của Milan khi anh khi bàn thắng duy nhất vào lưới của Benfica trong trận chung kết C1 mùa bóng 89-90. Rijkaard rời Milan sau trận chung kết Champions League 1993, bởi vì lúc đó bộ ba Hà Lan đã tan giã: Van Basten bị chấn thương giã từ sự nghiệp, Gullit bất đồng với Milan. Trở về Ajax và 2 năm sau đó, Rijkaard đã có dịp gặp lại Milan trong trận chung kết Champions League 1995 và chính anh là cầu thủ chuyền đường bóng quyết định giúp Patrick Kluivert (người sau này trở thành cầu thủ của Milan) ghi bàn thắng quyết định giúp Ajax thắng Milan 1-0 và lên ngôi vô địch.
    Sau khi giã từ sự nghiệp thi đấu, Rijkaard đã gây ngạc nhiên lớn khi lên nắm quyền ở tuyển Hà Lan, thay thế cho HLV Hiddink vừa thất bại ở World Cup 1998, bởi vì Rijkaard hoàn toàn chưa có kinh nghiệm trong nghề HLV. Tuy nhiên, Rijkaard đã đưa đội tuyển Hà Lan lọt vào đến bán kết giải Euro 2000 và dừng bước ở đây sau khi thua tuyển Italia bằng loạt đá luân lưu 11m. Và hiện nay, Rijkaard đang huấn luyện cho một CLB lớn nhấn thế giới đó là Barcelona.
    Theo Van Basten thì Rijkaard là một tiền vệ vĩ đại nhất thế giới mà anh từng chứng kiến và Van Basten cho rằng Rijkaard là cầu thủ xuất sắc nhất Hà Lan chỉ sau Cruyff và Van Basten.
    7. Demetrio Albertini:
    Anh là sản phẩm của lò đào tạo tài năng trẻ của AC Milan và đó là một cầu thủ vĩ đại mà Milan đang cần để thay thế Rijkaard. Albertini đã được cho Padova mượn một năm trước khi trở thành một cầu thủ không thể thiếu của Milan. Kể từ khi Albertini thành danh, đến nay hệ thống đào tạo của Milan vẫn chưa giới thiệu được một tài năng trẻ nào xuất sắc hơn anh. Thành công luôn đến với Albertini khi anh luôn chơi rất tốt ở vị trí tiền vệ trụ. Anh trở thành thế hệ vàng trong tay của HLV Capello. Với thành tích đáng nể: 5 lần đoạt Scudetto, 1 VĐ Champions League và là một phần không thể thiếu của tuyển Italia ở World Cup 1994, 1998; Euro 1996 và 2000.
    6. George Weah:
    Sau khi có sự trình diễn tuyệt vời trong trận đấu Milan gặp Paris Saint Germain ở vòng tứ kết Champions League 1995, Wead đã gây ấn tượng mạnh với Milan và việc anh chuyển đến chơi cho đội bóng sọc đỏ - đen là tất yếu. Sau khi có Weah, ngay lập tức Milan có ngay chức vô địch Scudetto. Nhưng ấn tượng nhất là pha bóng độc diễn có một không hai ở Serie A do Weah trình diễn: anh dẫn bóng từ khu vực 16m50 của Milan, lừa bóng qua 6 cầu thủ và ...ghi bàn. Một bàn thắng còn đẹp mắt hơn cả bàn thắng của Maradona ghi được trong trận Argentina thắng Anh 2-0 ở Mexico 86. Weah đã hai lần giành danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Phi, một lần giành danh hiệu quả bóng vàng Châu Âu và cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Tuy nhiên, Weah không chỉ xuất sắc ở môn thể thao vua, ở anh còn thể hiện một nhân cách lớn. Khi chiến tranh nổ ra ở Liberia (quê hương của Weah) anh đã bỏ tiền túi của mình giúp toàn bộ chi phí cho đội tuyển quốc gia thi đấu. Anh đã lập một chương trình SOS quyên góp tiền giúp trẻ em Liberia, nạn nhân của cuộc nội chiến đẫm máu.
    Sau những thành công với Milan, Weah đã chuyển đến Chelsea, rồi Manchester City và kết thúc sự nghiệp trong màu áo của Marseilles. Những gì Weah thể hiện xứng đáng đứng trong hàng ngũ những biểu tượng của Milan và ngày nay con trai của Weah cũng đang đi theo con đường của người cha vĩ đại của mình khi anh vừa ký hợp đồng thi đấu cho đội trẻ của Milan. Trong tương lai không xa các Milanista sẽ chứng kiến một Weah thứ hai trong đội quân Rossoneri.
    5. Andriy Shevchenko:
    Cầu thủ đến từ Đông Âu được xem như là chàng trai vàng của AC Milan hiện nay. Sự chói sáng của anh đã nhận được sự tán dương và quý mến của các CĐV của AC Milan. Gần đây, Chelsea và Real Madrid thậm chí còn đưa ra một "lời đề nghị hết sức khiếm nhã": 60 triệu bảng để có Shevchenko, khiến anh trở 1 trong những cầu thủ đắt giá nhất thế giới. Nổi lên cùng với Dinamo Kiev ở giải Champions League, anh đã trở thành cầu thủ ghi bàn hàng đầu cùng với Sergiy Rebrov, Real Madrid và Barcelona đã từng phải "khóc hận" vì những bàn thắng sát thủ của anh. Lọt vào mắt xanh của Milan, Shevchenko nhanh chóng đến San Siro với giá 15 triệu USD. Mùa bóng đầu tiên khoác áo Rossoneri, anh đã trở thành cầu thủ dội bom của giải Serie A, đứng trên cả các tiền đạo lừng danh như Batistuta và Crespo.
    Những bàn thắng không thể tin nổi vào lưới của các đội bóng Inter, Lazio, Roma và Juventus đã giúp AC Milan vượt qua những mùa bóng xoàng xĩnh trong thời gian qua. Và mùa bóng 02-03, Shevchenko đã giúp AC Milan đoạt chức VĐ Champions League lần thứ 6 sau 9 năm dài chơ đợi. Chiếc siêu cúp Châu Âu lần thứ 4 cũng đến từ bàn thắng duy nhất của anh. Mới 27 tuổi và muốn kết thúc sự nghiệp của mình tại Milan, chắc chắn Shevchenko còn mang lại nhiều danh hiệu hơn nữa cho Milan và lúc đó anh không còn đứng ở vị trí số 5 trong danh sách các biểu tượng của Milan như hiện nay.
    4. Ruud Gullit:
    Nổi bật trên sân cỏ không phải từ mái tóc dài theo kiểu người Suniam mà là phong cách chơi bóng đẹp mắt, kỹ thuật siêu phàm, Gullit đã chinh phục các CĐV Milan trong toàn bộ thời gian thi đấu cho Milan. Đến với AC Milan từ PSV vào năm 1987 với giá kỷ lục thời bây giờ: 5.5 triệu USD, Gullit nhanh chóng trở thành cầu thủ dẫn dắt lối chơi của Milan và là nhân tố không thể thiếu của bộ ba "Hà Lan bay" huyền thoại tại San Siro. Năm 1988, Gullit giúp Milan đoạt danh hiệu Scudetto và cũng chính năm đó, Gullit là đội trưởng của Hà Lan chiến thắng tại giải VĐ Châu Âu tại Đức. Năm 1989, Gullit ghi 2 bàn thắng trong trận chung kết C1 giúp AC Milan chiến thắng 4-0 trước Steaua Bucharest và đăng quang lần thứ 3 trong lịch sử của mình và năm tiếp theo AC Milan tiếp tục đoạt C1 lần 4 cùng với sự góp mặt của Gullit. Năm 1992 và 1993, Gullit liên tiếp giành danh hiệu Scudetto cùng với AC Milan trước khi chuyển qua chơi cho Sampdoria và Chelsea. Với 117 trận và 35 bàn thắng trong sự nghiệp của mình, cùng với vô số những pha bóng "huyền ảo", Gullit xứng đáng đứng thứ 4 trong những biểu tượng của Milan.
    3. Van Basten:
    Ngày 03/04/1982, Van Basten 17 tuổi được vào thay "vua" Johan Cruyff lúc đó đã 35 tuổi trong hiệp 2 của trận đấu Ajax gặp Niymegen tại sân de Meer, Amsterdam. Anh đã thể hiển mình như thế nào? đó là một bàn thắng tuyệt đẹp giới thiệu một ngôi sao mới nhất ở Châu Âu. Van Basten đã trải qua 5 mùa bóng ở Hà Lan với 128 bàn thắng trong 129 trận. Với thành tích này, AC Milan nhanh chóng đưa anh về và trong màu áo sọc đỏ - đen là nơi anh phát huy tất cả những phẩm chất thiên tài của mình nhất. Cùng với Ruud Gullit và Frank Rijkaard, Van Basten đã giúp AC Milan đoạt 3 Scudetto, 2 C1, 2 cúp Liên lục địa, 2 Siêu cúp Châu Âu. Anh đã ghi được 124 bàn thắng trong 201 khoác áo AC Milan và 3 lần đoạt danh hiệu quả bóng vàng Châu Âu (1988, 1989, 1992), sánh ngang với kỷ lục của Michel Platini và Cruyff.
    Thật đáng tiếc, do chấn thương Van Basten đã phải giã từ sự nghiệp thi đấu ở độ tuổi 29 đẹp nhất của đời cầu thủ, không có gì có thể nói hết những gì mà Van Basten đã làm cho AC Milan. Chỉ cần nghe những gì PCT Milan, Adriano Galliani nói vào ngày Van Basten giã từ sân cỏ: "Thế giới bóng đá đã mất đi một thiên tài Leonardo Da Vinci".
    2. Franco Baresi:
    Là một hậu vệ vĩ đại nhất của bóng đá thế giới và toàn bộ sự nghiệp chỉ duy nhất trong màu áo của AC Milan. Gia nhập Milan từ năm 14 tuổi (1974), chỉ 4 năm sau anh đã đứng trong đội hình chính của Milan dưới sự dẫn dắt của HLV Nils Liedholm. Kể từ khi chủ tịch Silvio Berlusconi tiếp quản AC Milan, Baresi hợp thành với Mauro Tassotti, Alessandro Costacurta và Paolo Maldini tạo nên bộ tứ hậu vệ huyền thoại, xứng đáng được ghi vào "sách giáo khoa" trong bóng đá. Không cần nói hết đến những danh hiệu, hay thành tích mà anh giành được với AC Milan hay tuyển Italia, chỉ cần một chi tiết cũng đủ nói lên tất cả: Tại vòng chung kết World cup 1994, ngay trận đấu đấu đầu tiên của tuyển Italia gặp Norway, Baresi bị chấn thương mắt cá rất nặng và phải nghĩ thi đấu đến hết giải. Nhưng rất bất ngờ khi Italia lọt vào trận chung kết và Baresi lại xuất hiện trong cương vị đội trưởng Azzurri. Chính anh đã cùng với Maldini vô hiệu hóa hoàn toàn các siêu tiền đạo Braizl như Romario, Bebeto. Xem Baresi thi đấu trận này mới thấy khả năng phòng thủ tuyệt vời của anh như thế nào. Đó chỉ là những gì anh thể hiện thường xuyên trong màu áo của Rossoneri mà thôi. Với 719 trận khoác áo AC Milan, anh hiện đang nắm giữ kỷ lục người chơi nhiều trận nhất ở AC Milan.
    1. Paolo Maldini:
    Cũng giống như Baresi, Maldini đã giành toàn bộ sự nghiệp của mình cho AC Milan. Trong 40 danh hiệu của Milan hơn 100 năm lịch sử thì Maldini đã có 21 danh hiệu cùng với AC Milan, liệu ai có thể phá được kỷ lục của anh? Trong 18 năm qua, Maldini là người duy nhất đoạt tất cả các danh hiệu cùng với AC Milan trong vai trò cầu thủ không thể thay thế. Hiện Madini đã có 716 lần khoác áo Rossoneri và chắc chắn kỷ lục 719 lần của Baresi sẽ bị phá vỡ. Mùa bóng năm nay, Maldini là ứng cử viên năng ký nhất cho danh hiệu quả bóng vàng, đó là điều mà Baresi không vươn tới được. Tất cả những kỷ lục trên, Maldini xứng đáng đứng ở vị trí số 1.
    Đội hình Milan xuất sắc nhất đã từng chứng kiến:
    1. Sebastiano Rossi
    2. Paolo Maldini
    3. Alesandro Costacurta
    4. Franco Baresi
    5. Marcel Desailly
    6. Leonardo
    7. Demetrio Albertini
    8. Frank Rijkaard
    9. Ruud Gullit
    10. Marco Van Basten
    11. Andriy Shevchenko
    5 trận đấu xuất sắc nhất của Milan trong 18 năm qua:
    1. Milan-Barcelona: 4-0 (1994)
    2. Milan-Internazionale: 6-0(2001)
    3. Milan-Steau Bucharest: 4-0(1989)
    4. Milan-Benfica: 1-0(1990)
    5. Milan-Internazionale: 4-2(2001)
  2. prehistory

    prehistory Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    15: Donadoni - Thành công nhờ lao động
    Minh Thịnh
    Nước Anh có Manchester, Liverpool; Pháp có Nante, Bordeaux và Auxerre ở Ý người ta tự hào có Atalanta ?" một cái nôi thực sự của những cầu thủ tài danh. Bergamo không phải là một thành phố lớn ở Đông Bắc nước Ý nhưng lại trở nên đông đúc hơn bất cứ đâu trong mùa chuyển nhượng hoặc các những giải đấu của các đội trẻ. ?oThủ phạm? gây nên sự đông đúc đó không ai khác chính là tuyển trạch viên của các đội bóng lớn. Họ tới đây hy vọng sẽ tìm thấy những Doni, Inzaghi hay Donadoni mới.
    Donadoni bắt đầu cuộc đời cầu thủ chuyên nghiệp tại Atalanta năm 1981 khi anh mới 18 tuổi. Ở đây, người ta dạy anh ?obóng đá là lao động, tài năng sẽ chẳng đem lại điều gì nếu không được gọt giũa bằng mồ hôi, nước mắt?; ?ođồng được tinh chế sẽ qua tay nhiều người hơn vàng thô?. Anh cũng thật may mắn vì khi đó Atalanta đang chơi tại Serie B và anh được cọ xát dần với môi trường bóng đá chuyên nghiệp khắc nghiệt, từng bước từng bước một. Donadoni chơi bóng cho Atalanta trong 4 mùa bóng tiếp theo, giúp CLB này thăng hạng và trụ vững tại Serie A.
    Cùng lúc, tại Milan đang diễn ra một cuộc cách mạng mang tên ?oBerlusconi?. Ông chủ tịch giàu tham vọng mong muốn ?osưu tầm? tất cả các ngôi sao ở giải Serie A và biến CLB này thành một đế chế hùng mạnh không chỉ trên đấu trường trong nước mà còn cả ở châu Âu. Một phần trong kế hoạch đó là Donadoni, một cầu thủ chạy cánh cần mẫn, kỹ thuật và hoạt động không biết mệt. Ở Milan, anh đã có một cuộc đời mới : ?oKhi chuyển tới Milan, tôi chỉ nghĩ mình sẽ được chơi bên cạnh các cầu thủ giỏi và có thể hoàn thiện lối chơi của mình? anh tâm sự, ?onhưng cuối cùng tôi còn được nhiều hơn thế?.
    Sự thật là Donadoni xứng đáng được hưởng điều đó vì anh đã nỗ lực hết mình. Nhận thấy mình có một thể hình ?okhiêm tốn?, Donadoni luôn chú trọng các bài tập thể lực, anh cũng không ngừng trau dồi thêm các bài kỹ thuật, chiến thuật. Sự chăm chỉ của anh đã làm một HLV khó tính như Sacchi cũng phải hài lòng, hơn nữa đã giúp anh đạt tới những thành công vang dội. Cùng với Milan, Donadoni đã giành được tất cả những danh hiệu danh giá nhất, được gọi vào đội tuyển quốc gia.
    Năm 1996, khi gánh nặng tuổi tác khiến anh không thể cống hiến nhiều cho Milan nữa, Donadoni đã quyết định đến với Metro Star của giải MSL. ?oTôi đến đây để giúp bóng đá Mỹ và tăng vốn sống cho bản thân mình?. Anh trở thành cầu thủ quan trọng bậc nhất của Metro cho đến khi Sacchi ?olôi kéo? anh trở lại Milan. ?oVề với Milan, tôi đã về với ngôi nhà mình, nhưng tôi không giúp gì nhiều cho CLB, có lẽ sau này tôi sẽ tham gia đào tạo các cầu thủ trẻ??. Donadoni đã lại một lần nữa ra nước ngoài thi đấu. Điểm đến của anh lần này là Ả-rập Xê-út (Saudi Arabia), tại đây anh đã cùng Al-Ittihad giành được một chức vô địch quốc gia.
    Kỷ niệm buồn nhất trong cuộc đời cầu thủ của Donadoni chính là cú sút Penalty không thành công tại bán kết ITALIA 90 trước Argentina. Sau trận đấu, Donadoni đổ gục xuống, đó là lần duy nhất thần may mắn không mỉm cười với nỗ lực của Donadoni!
    Thông tin thêm về Donadoni:
    Ngày Sinh: 9/9/1963
    Nơi sinh: Cisano Bergamasco
    Các CLB đã qua: Atalanta, AC Milan, Metro Star, Al-Ittihad
    Thành tích: 3 cúp C1 châu Âu: 1989, 1990, 1994
    3 siêu cúp châu Âu: 1989, 1990, 1994
    2 cúp Liên lục địa: 1989, 1990
    6 chức vô địch Serie A: 1988, 1992, 1993, 1994, 1996, 1999
    1 chức vô địch Ả-rập Xê-út
    16: Massaro và những niềm đam mê
    Minh Thịnh
    Sau trận CK năm 1993 đầy tiếc nuối, Massaro đã cùng đồng đội lập một kỳ công vang dội trước Barca kiêu hùng của J.Cruyff. Là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu với 2 bàn thắng ghi được, Massaro đã xua tan những mối hoài nghi về tài năng của anh, anh thực sự là người xứng đáng nhất thay thế cho Marco Van Basten.
    Được sinh ra và lớn lên ở Monza, ngay từ nhỏ Daniele đã được tiếp xúc với không khí căng thẳng và ?omáu lửa? của những cuộc đua công thức I. Những chiếc xe lao nhanh với tốc độ chóng mặt là ước mơ với bất cứ chú nhóc nào ở Monza và nếu không có sự kiện Daniele ?ochẳng may? rơi vào tầm ngắm của các tuyển trạch viên CLB Monza thì chắc A.Sena và M.Schumacher đã có một đối thủ nặng ký trên đường đua.
    Monza đã ?otóm? được Daniele khi quan sát cậu chơi bóng ở khoảnh đất sau trường. Những bước chạy nhanh nhẹn, những cú đảo người thoăn thoắt đã hoàn toàn thuyết phục được HLV của Monza. Năm Daniele mới 17 tuổi, cậu đã được chơi cho đội I của Monza, đó là điều hiếm thấy trong bóng đá Ý. Chỉ 2 mùa giải sau, phong độ ấn tượng của Daniele với 17 bàn thắng đã đưa anh tới Fiorentina ở Serie A Ở Milan, một dream-team, mọi chuyện không hề đơn giản, Massaro phải tranh đấu hết mình nhưng làm dự bị cho Van Basten đã là một vinh hạnh lớn. Daniele vẫn miệt mài tập luyện và chờ đợi cơ hội của mình.
    Daniele chơi một thứ bóng đá rất đơn giản thậm chí khô cứng nhưng lại hết sức hiệu quả, gần như mỗi lần ra sân anh đều ghi được một bàn thắng. Thế mạnh lớn nhất của Daniele là sự nhanh nhẹn và khả năng chọn vị trí rất tốt. Anh cũng là một tiền đạo toàn diện, sút tốt bằng cả hai chân và chơi đầu cũng không tồi chút nào. Không ai có thể quên được bàn thắng Daniele ghi vào lưới Barca năm đó, nhận được đường chọc khe của Desailly, nhanh như sóc Danielle vẩy cổ chân và bóng nằm gọn trong lưới Zubizaretta.
    Dưới thời của Sacchi, Massaro không tìm được phong độ tốt mà thậm chí anh đã phải lưu lạc sang AS Roma theo một hợp đồng cho mượn, nhưng ngay khi trở lại Milan trong mùa bóng 1989-1990 huy hoàng, Massaro đã đóng góp 7 bàn thắng và tất cả đều từ những lần vào sân thay người. Thành tích đó cũng đã giúp anh ở lại Milan và nghiễm nhiên trở thành dự bị số I cho Van Basten, vị trí mà ngay cả Papin cũng không thể tranh chấp nổi với anh.
    Giã từ bóng đá đỉnh cao năm 1997, Massaro đã trở lại với niềm vui ấu thơ của mình, anh đã tham gia rất nhiều các hoạt động liên quan tới đua xe ô-tô và mô-tô. Tháng 12 năm 2002, Daniele đã tham gia trong cuộc đua MotorShow tại Bologna. Daniele không dấu diếm cảm xúc của mình: ?oThật tuyệt vời, MotorShow là một trong những sự kiện thể thao lớn trong năm, tôi rất vui. Bóng đá và đua xe có đôi chút khác biệt nhưng đó đều là những môn thể thao đầy đam mê.?
    Thông tin thêm về Daniele Massaro:
    Ngày sinh: 23/5/1961
    Chiều cao: 1m79
    Cân nặng: 75 kg
    Vị trí: tiền đạo
    Các CLB đã qua: Monza, Fiorentina, AC Milan, AS Roma, AC Milan
    Thành tích: Scudetto năm 1989, 1992, 1993, 1994 Cúp C1: 1989, 1990, 1994; Siêu cúp châu Âu: 1990, 1994, 1995; Cúp liên lục địa: 1990
    Hiện nay Massaro đang là Giám đốc đối ngoại của CLB AC Milan
    17: Leonardo - Từ Milan tới ... Milan
    alessandro_nesta76@yahoo.com
    Hiếm có cầu thủ nào trên thế giới này lại "học rộng tài cao" như tuyển thủ quốc gia Brazil này, anh là một trong những cầu thủ có khả năng ăn nói lưu loát nhất, anh đã nhiều lần làm các nhà báo phải ngạc nhiên trước những tuyên bố và những nhận định về thể thao trên các phương tiện thông tin. Một người có thể nói thành thạo 5 thứ tiếng : Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Italia và Nhật, vốn sống của anh được bổ sung bằng những năm tháng đi chu du khắp thế giới trong sự nghiệp cầu thủ của mình.
    Leonardo khởi đầu sự nghiệp ở Flamengo với tư cách là một hậu vệ cánh trái năm 17 tuổi. "Ở tuổi 17 khi mà bạn được chơi ở đội hình chính thức, bạn sẽ chơi ở tất cả mọi vị trí", anh nói. Sau 3 năm khởi đầu ở Flamengo (1987 - 1990), anh chuyển sang chơi cho Sao Paolo trong hai mùa bóng (90-91) và kịp dành một chức vô địch quốc gia.
    Năm 1991, Leonardo được Valencia rước về để chơi trong đấu trường Laliga, nhưng dường như một môi trường quá mới mẻ đã không làm cho chàng cầu thủ trẻ thích nghi được, anh trở về Sao Paolo 1 năm sau đó. Trở về Brazil anh lại toả sáng và cơ hội sang châu Âu thi đấu của Leonardo lần này là AC Milan. Sau khi đội bóng Brazil của anh đánh bại nhà đương kim vô địch châu Âu, AC Milan 3-2 trong trận tranh cúp Liên lục địa tại Tokyo (1993). Trận đấu này Leonardo đã chơi rất hay, anh kiến tạo 2 bàn thắng cho Sao Paolo và liên tục làm khổ hàng phòng ngự của Milan.... tháng 11 cùng năm đó anh chính thức khoác lên mình màu áo đỏ đen.
    Leonardo chơi cho đội tuyển quốc gia Brazil từ năm 1989, nhưng dường như anh không có duyên với các trận đấu quốc tế. Tại World Cup 1994, người ta chỉ nhớ đến anh với pha "cút" vỡ mũi Tabb Ramos của đội tuyển Mỹ và anh bị treo giò bốn trận sau đó, không còn cơ hội cho Leonardo cho dù Brazil có lọt vào đến trận chung kết và giành chức vô địch sau đó. "Tôi có một cảm giác lẫn lộn, mừng vì đội tuyển đã giành thắng lợi và không vui khi mình phải ngồi ngoài nhìn đồng đội thi đấu".
    Sau 3 mùa bóng chơi ở Milan, anh chuyển sang Nhật thi đấu cho Kashima Antlers và chơi như một tiền vệ tự do. "Đó là một kinh nghiệm tuyệt vời, có rất nhiều điều khác biệt về sự chuyên nghiệp trong năm thứ hai ở đó". Tuy nhiên, tham vọng có mặt trong đội tuyển Brazil tham dự World Cup 98 đã đưa anh trở lại Pháp với PSG trong môi trường có tính chuyên nghiệp cao hơn khi mà anh vẫn còn hợp đồng với Kashima. Tại PSG, Leonardo gặp lại đồng đội cũ của mình ở Sao Paolo, Rai. Sau 2 năm chơi ấn tượng tại Pháp, năm 1998 Leonardo lần thứ 2 trở lại Milan.
    "Chúng tôi phải trả 9,5 triệu dollar để có Leonardo, người sẽ lĩnh lương 2 triệu dollar một năm và hợp đồng có giá trị đến năm 2000". Đó là tuyên bố của AC Milan. Không giấu được niềm vui khi được chơi cho một trong những CLB hàng đầu thế giới, anh nói "Đừng hỏi tôi đang hạnh phúc hay hài lòng. Tôi nghĩ thậm chí những đứa trẻ cũng có thể hiểu rằng ngày hôm nay là ngày quan trọng của cuộc đời tôi. Khi bạn nói về đồ ăn nhanh bạn sẽ nghĩ tới McDonald. Khi bạn nói về bóng đá bạn sẽ nghĩ về AC Milan".
    "Để trở thành một cầu thủ lớn, bạn phải dành ít nhất một năm trong sự nghiệp của mình ở AC Milan: Marco Simone đã nói trong một cuộc phỏng vấn và tôi đồng ý với anh ấy. Là một giấc mơ khi được chơi cho Milan vì tôi luôn theo dõi bóng đá Italia và Milan là đội bóng vĩ đại nhất thế giới trong 10 năm gần đây". Không ngạc nhiên, khi anh gặp rất ít vấn đề ở Serie A. "Tôi biết có nhiều sự khác biệt và tôi cũng biết phải thích nghi. Bóng đá rất quan trọng với mọi người ở Italia cũng giống như ở Brazil"
    Cùng với Oliver Bierhof, năm đó Leonardo đã ghi bàn liên tiếp đem lại chức vô địch cho Milan. Đến năm 2001 khi bước sang tuổi 32, nhận thấy không còn phù hợp với Milan nữa anh quyết định ra đi , ""Tôi rất hạnh phúc trong 4 mùa giải ở Milan. CLB đã cho tôi rất nhiều nhưng đã đến lúc phải ra đi. Tôi sẽ tạm biệt sân San Siro ngày 30/6 nhưng trước hết, tôi muốn CLB thân yêu của mình giành được quyền thi đấu tại Cup C1 mùa bóng tới". Không như các tin đồn anh sẽ sang Hy Lạp chơi cho Olympiakos mà anh trở về quê nhà chơi cho dội bóng khởi dầu sự nghiệp cầu thủ - Flamengo. Nhưng chỉ một năm sau đó dường như không thể quên được Milan và Milan vẫn cần có anh, tháng 10 năm 2002 anh lại trở lại Milan để chơi cùng 2 dồng huơng là Rivaldo và Roque Junior, anh nói :
    "Tôi rất hạnh phúc. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Những người tôi gặp đầu tiên trong ngày trở lại sân San Siro như Chủ tịch Berlusconi, đội trưởng Maldini, bác sĩ thể lực... đều chúc mừng tôi. Ban kỹ thuật của CLB thì hứa sẽ tạo mọi điều kiện để tôi có thể thi đấu, mặc dù tôi biết rằng sẽ rất khó để cạnh tranh một suất chính thức ở Milan hiện nay".
    Tuổi 33 dường như là quá sức với Leonardo trên sân bóng tại môi trường khắc nghiệt như Serie A, anh thường phải ngồi dự bị của Milan và đã đến lúc giã từ sự nghiệp cầu thủ. Dòng máu bóng dá trong anh không bao giờ ngừng chảy, với khả năng của mình anh xứng đáng được Milan mời vào một ghế trong Ban huấn luyên. Lần thứ 3 này anh không ra đi mà ở lại Milan với một vai trò khác trọng trách hơn, là chèo lái con thuyền Milan.
    Anh sẽ chuyển sang giữ cương vị trợ lý cho Phó chủ tịch AC Milan - Adriano Galliani, và đảm trách việc duy trì mối quan hệ giữa ban lãnh đạo với các thành viên đội bóng.
    Galliani cho biết: "Kể từ bây giờ, Leonardo sẽ ký một hợp đồng mới và bắt đầu thử thách trong một lĩnh vực khác. Công việc của Leonardo sẽ có liên quan đến mọi vị trí tại AC Milan".
    Bản thân cựu tuyển thủ Brazil phát biểu: "Thật hạnh phúc khi được kết thúc nghiệp cầu thủ tại sân San Siro. Tôi phải rời xa sân cỏ trước khi chấm dứt mùa giải, vì nếu vẫn tiếp tục luyện tập cùng đồng đội, nhiều dự định khác sẽ bị trì hoãn. Không sinh ra tại Milan, không phải là người Italy nhưng tôi coi mình là một người Milan đích thực. Tôi muốn được sống tại thành phố này và cống hiến cho đội bóng".
    Thành công đầu tiên của anh là đem về được cho Milan tài năng trẻ Kaka, những ngày này anh vẫn đang ở Brazil để tiếp tục đem về cho Milan những cầu thủ trẻ khác. "Tôi mới bắt đầu công việc khoảng một tháng, mọi việc cần phải học hỏi nhiều", lời phát biểu khiêm tốn của anh khi đuợc hỏi về Kaka. Chúc cho anh sớm thành công trên cuơng vị mới.
    Đôi nét về Leonardo
    Tên: Leonardo Nascimento de Aruajo
    Ngày sinh: 5 tháng 9 năm 1969
    Nơi sinh: Rio de Janeiro, Brazil
    Chiều cao: 177 cm
    Cân nặng: 73 kg
    Các CLB: Flamengo (Brazil), Sao Paulo (Brazil), Valencia (Spain), Kashima Antlers (Japan), Paris Saint Germain (France), AC Milan (Italia)
    Bắt đầu chơi bóng cho AC Milan trận gặp Lazio ngày 14/9/1997.
    Thành tích: 1 Cup thế giới, 1 Scudettto, 1 danh hiệu vô địch Brazil, 1 Copa America, 2 Cup liên lục địa và 2 Cup Libertadores
    Được prehistory sửa chữa / chuyển vào 14:51 ngày 18/06/2004
  3. prehistory

    prehistory Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    18. King George
    Minh Thịnh
    Tất nhiên người được đề cập trong bài viết này không phải là một vị vua của nước Anh, không phải là người sinh ra trong cuộc sống vương giả; nhưng anh giống một vị vua ở chỗ: anh luôn được tung hô ?oviva King George?. Anh là đại sứ thiện chí của Uniceft ở châu Phi, xét ở một góc độ nhất định George Weah chính là vua của Liberia, một đất nước khốn cùng vì các cuộc nội chiến.
    Khai sinh với cái tên dài ngoằng ?oGeorge Manneh Oppong Ousman Weah?, anh cũng phải trải qua một tuổi thơ nhiều biến động như bao đứa trẻ khác ở châu Phi đầy bạo lực và chiến tranh. Nhưng dù ở điều kiện hoàn cảnh nào, dù ở châu lục nào, những niềm đam mê vẫn luôn sáng lên trong tâm hồn non trẻ của các cậu bé. Những bãi đất trống, những đường phố của thủ đô Monrovia là ?osân tập? đầu tiên cho George. Ham mê bóng đá, cậu đã dự thi vào các CLB bóng đá địa phương và các HLV ở đây nhanh chóng nhận ra họ đang sở hữu một tài năng hiếm có. Nhưng tại Liberia, cuộc sống còn ngổn ngang những đạn bom, một cách rất chân thành những người thầy của George đã khuyên và giới thiệu cậu sang Cameroon chơi bóng cho CLB Tonnerre de Yaounde. Tại đây, George nhanh chóng chiếm được lòng tin của ban lãnh đạo CLB, với hơn 20 bàn thắng ghi được cho CLB này ngay trong mùa đầu tiên, Tonnerre de Yaounde đã giành chức vô địch Cameroon năm 1988, khi đó anh mới 22 tuổi. Một cầu thủ trẻ đầy tài năng như vậy không thể thoát khỏi ?omắt xanh? của các tuyển trạch viên châu Âu. Ngay sau mùa bóng đầu tiên và cũng là cuối cùng ở Cameroon, anh đã chuyển sang Monaco thi đấu. Sang châu Âu thi đấu ở độ tuổi 23, so với hiện tại thì có lẽ là hơi muộn, nhưng trong những năm cuối 1980s, ?olàn sóng đen? mới chỉ nhen nhóm tràn tới châu Âu, thì đó đã là cả một sự kiện. Với tinh thần ham học hỏi và thái độ thi đấu đúng mực cùng với sự chỉ đạo ân cần của Arsène Wenger, Weah đã chứng tỏ được tài năng của mình. Anh trở thành một cầu thủ không thể thiếu trong đội hình Monaco, đội bóng duy nhất ở Pháp vào thời điểm đó có thể cạnh tranh với OM. Sau 4 mùa bóng tại CLB của công quốc, George đã ghi 47 bàn thắng trong bốn mùa bóng, trung bình cứ 2 trận George lại có thêm một bàn thắng, một tỷ lệ ghi bàn khá đều đặn. Cũng trong giai đoạn này, một đội bóng đã nổi lên như một quyền lực mới ở 1st Division: Pari Saint Germain; và những người chủ của Parc Des Princes đã hiểu họ cần một người như George để làm trụ cột, mang lại thành công cho đội bóng.
    Rời Monaco với bao luyến tiếc, George nói: ?oTôi rất tiếc!Monaco là CLB rất tuyệt, họ đã mang tôi đến với châu Âu. Tôi rất biết ơn Ban lãnh đạo CLB, những đồng đội và các CĐV?. George cũng đã có những năm tháng thành công tại Paris, đoạt được một số danh hiệu quan trọng nhưng mùa bóng cuối cùng tại đây không như ý của anh, anh đã không có tiếng nói chung với HLV, và quan trọng hơn, anh đã bị phân tán tư tưởng bởi lời chào mời của đội bóng Đỏ-Đen. ?oĐó là sức hấp dẫn không cưỡng lại được!?, Weah chỉ có thể thốt lên như vậy khi được hỏi về cuộc hành trình tới kinh đô thời trang châu Âu.
    Đến với Milan, Weah lập tức là sự lựa chọn số 1 trên hàng công của đội bóng. Anh hòa nhập rất nhanh nhờ bản lĩnh, kinh nghiệm và trình độ chuyên môn siêu hạng. Anh vừa có thể phối hợp tốt với Simone, Baggio vừa có thể tự kiến tạo cơ hội cho mình. Không ai có thể quên được hình ảnh một mình George dẫn bóng từ giữa sân, vượt qua 6 cầu thủ trước khi làm tung lưới thủ môn Venezia trong mùa bóng 1998-1999. Một bàn thắng tuyệt vời với một cầu thủ đã ở tuổi 33, thể hiện không chỉ kỹ thuật, sự dẻo dai mà còn là nỗ lực phi thường của anh. Những nỗ lực của George và các đồng đội đã được đền đáp xứng đáng bằng Scudetto lần thứ 16 cho Milan.
    George Weah cũng đã giành được tất cả những danh hiệu cá nhân cao quý nhất như cầu thủ xuất sắc nhất châu Phi và châu Âu (năm 1995), anh còn được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất thế kỷ của châu Phi, thật đáng tự hào.
    Không chỉ là một cầu thủ có đẳng cấp mà George còn là một nhân cách lớn. Anh thường tham gia vào các trận đấu từ thiện để quyên góp cứu trợ cho quê hương bất cứ khi nào có thể. George chính là người hỗ trợ tài chính để đội tuyển quốc gia Liberia không bị giải tán, anh muốn những tài năng bóng đá tại đây cũng có cơ hội phát triển và tỏa sáng. Tuy nhiên, chỉ một mình anh không thể xoay chuyển tình hình bạo lực lan tràn trên khắp Liberia. Máu và nước mắt vẫn đổ, George rất đau lòng. Thậm chí khi đội tuyển Liberia bị loại khỏi VCK WC2002, người dân đã ném đá vào xe bus chở các cầu thủ, tính mạng anh bị đe dọa. ?oTôi rất buồn vì bị chính đồng bào của mình đối xử thô bạo đến thế!?. Mặc dù vậy, sau đó anh vẫn luôn đóng góp tài chính vào các quỹ cứu trợ cho nhân dân Liberia, anh tích cực tham gia các hoạt động của Liên Hiệp Quốc nhằm chấm dứt xung đột tại nước này. ?oDù sao, tôi vẫn yêu đất nước mình!?. George Weah nức nở. May thay, những kẻ quá khích cực đoan như vậy chỉ là số ít, đối với đa số người dân, anh là biểu tượng của châu Phi về lòng yêu nước và là người cha tinh thần cho lớp trẻ của lục địa đen. Trong lòng người dân Liberia nói riêng và người châu Phi nói chung, anh xứng đáng được suy tôn: King George!
    Thông tin thêm về George Weah:
    Ngày sinh: 1 tháng 10 năm 1966
    Nơi sinh: Monrovia, Liberia
    Chiều cao: 1m84
    Cân nặng: 82kg
    Thành tích:1 chức vô địch Cameroon (1988 với Tonnerre de Yaounde), 1 chức vô địch Pháp (1994 với Paris SG), 3 cúp nước Pháp (1991 với Monaco; 1993 và 1995 với Paris SG), 1 cúp liên đoàn Pháp (1995 với Paris SG), Á quân cúp C2 châu Âu (1992 với Monaco), 2 chức vô địch Italia (1996 và 1999 với AC Milan).
    Do rất yên tâm về chất lượng đào tạo tại Milanello, King George đã gửi ?othái tử? tới tập luyện và học hỏi tại CLB cũ. Trong tương lai, bên cạnh gia đình Maldini sẽ có thêm một gia đình Weah với nhiều thành công cùng Milan, có thể lắm chứ!
    19. Filippo Galli: Người hùng thầm lặng
    chipheo
    Ở độ tuổi 38, phần lớn các cầu thủ nhà nghề sẽ giã từ sự nghiệp và nghĩ ngơi thư giãn ở những bãi biển đầy nắng ấm hoặc theo đuổi sự nghiệp HLV, nhưng đối với Filippo Galli thì không, mùa bóng 2001/2002, anh chuyển đến chơi cho CLB Watford. Ở một giải đấu đòi hỏi thể lực rất cao, đặc biệt là các hậu vệ thì việc ông già Galli vẫn có đất dụng võ quả thật là rất hy hữu trong thế giới bóng đá nhà nghề.
    Filippo Galli là ai? có lẽ nhiều CĐV trẻ của Milan vẫn chưa biết rõ về anh và có thể chưa từng nhìn thấy anh thi đấu? Vâng, tuy chỉ là một cầu thủ dự bị trong suốt hơn 15 năm thi đấu và hơn 300 lần xuất hiện trong sắc áo đỏ đen của Rossoneri, nhưng dấu ấn mà Galli để lại thì rất ấn tượng và anh xứng đáng là một trong những huyền thoại của Milan.
    Galli là một cựu cầu thủ của Milan ở thế hệ vàng lừng lẫy cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90. Một Milan đại đế với những tên tuổi lẫy lừng như: Baresi, Van Basten, Gullit, Rijkaard,...dưới sự dẫn dắt của HLV huyền thoại Sacchi và Capello, đã làm mưa, làm gió ở Italia và Châu Âu. Cùng với Milan, Galli đã chiến thắng 5 Scudetto, 3 Cúp C1 (Champions League), 3 Siêu cúp Châu Âu, 3 Siêu cúp Italia và 2 Cúp Liên lục địa.
    Không thể tưởng tượng nổi một cầu thủ mà có đến 15 năm dự bị ở Milan! Vị trí sở trường của anh là trung vệ, nơi mà Baresi và Costacurta thi đấu, đó là vị trí bất khả xâm phạm và Galli dự bị là điều dễ hiểu. Nhưng anh vẫn luôn nỗ lực tập luyện và luôn sẳn sàng ra sân, đóng góp một cách tốt nhất cho đội bóng. Phần thưởng chơi trong trận chung kết C1 mùa bóng 1988/1989; 1989/1990 và 1993/1994 là phần thưởng xứng đáng cho sự hy sinh thầm lặng của anh.
    Phải nói rằng, Milan thế hệ của HLV Sacchi và Capello có trong tay những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và đã có những thành công rực rỡ. Nhưng không hẳn chỉ như vậy, thành công của Milan còn phải kể đến sự đóng góp của rất nhiều cầu thủ dự bị mà nổi bật là Galli. Một minh chứng hùng hồn nhất đó là vào mùa bóng 1993/1994, Milan lọt vào trận chung kết Champions League và họ sẽ phải đối đầu với một Barcelona hùng mạnh của "thánh" Cruyff với cặp tiền đạo xuất sắc nhất thế giới Romario - Stoichkov. Trước khi bước vào trận chung kết, hai trung vệ thép Baresi và Costacurta đều dính thẻ ở trận bán kết gặp Monaco và không có mặt tại trận chung kết. Tất cả các nhà bình luận, giới báo chí đều cho rằng Milan sẽ bị Barcelona hạ gục. Các CĐV Milan khi đọc thông tin trước trận chung kết hầu như toàn những dòng tít đậm trên các trang bình luận: "Các pháo thủ xứ Catalan sẽ tha hồ đánh chiếm thành Milano", "Barcelona sẽ ghi bao nhiêu bàn?",... đã cảm thấy bất an và rất lo lắng cho số phận của Milan ở trận chung kết. Bước vào trận đấu, HLV Capello đã xếp Maldini đá cặp với Galli ở vị trí trung vệ và như một phép màu, AC Milan đã hạ nhục Barca với một tỷ số kinh hoàng 4-00, trong đó Galli đã khóa chặt Romarino, khiến tiền đạo này chơi như một kẻ mất hồn. Chỉ cần chứng kiến trận đấu đó, chúng ta mới hiểu được giá trị của Galli là quan trọng như thế nào ở Milan.
    Sau trận chung kết Champions League huy hoàng đó, Galli lại trở về băng ghế dự bị quen thuộc và chơ đợi những lần ra sân hiếm hoi. Đến cuối mùa bóng 1996/1997, khi anh 35 tuổi, Galli đã quyết định chuyển đến thi đấu tại Reggiana và sau đó là Brescia, nơi HLV danh tiếng Mazzone đang dẫn dắt và tất nhiên có cả siêu sao Roberto Baggio đang ở đây.
    Ngày nay, Milan vẫn chưa thể tìm được một cầu thủ dự bị lý tưởng như Galli, một cầu thủ cần mẫn, hy sinh và tận tuỵ suốt sự nghiệp của mình cho Milan. Phải chăng, bóng đá thời bây giờ không còn chổ cho sự hy sinh, đặc biệt là các siêu sao?
    Thông tin về Filippo Galli:
    Ngày sinh: 5/19/1963
    Nơi sinh: Monza (MI)
    Quốc tịch: Italia
    Vị trí: Trung vệ
    Các CLB đã qua: AC Milan (15 năm từ 83 đến 97); Reggiana, Brescia và Watford.
  4. prehistory

    prehistory Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    20. Thánh Paolo
    Kaka
    Ngày 23 tháng 12 năm 2003, ngày France Football công bố giải thưởng Quả Bóng Vàng châu Âu 2003 và người chiến thắng là Pavel Nedved. Xứng đáng thôi nhưng để lại quá nhiều nuối tiếc, nuối tiếc một cơ hội hiếm hoi để tôn vinh một tài năng lớn, một nhân cách lớn và cũng là một nghệ sĩ lớn dù ở vị trí của anh người ta thường nghĩ tới những lực sĩ chém đinh chặt sắt. Paolo Maldini, Quả Bóng Vàng dành cho anh nằm trong những Trái Tim của Rossoneri.
    Bạn thân mến ơi, ngày Đội trưởng chia tay chúng ta đang đến gần hơn bao giờ hết, chưa bao giờ cảm giác chia ly lại khiến chúng ta đau đớn đến như vậy. Vẫn biết thời gian có quy luật riêng của nó nhưng sự ra đi của những huyền thoại luôn là điều khó khăn!
    Các rossoneri chắc chắn giữ mãi hình ảnh chàng trai với khuôn mặt thiên thần, ánh mắt xanh sâu thẳm quyến rũ, cầu thủ với chiếc áo đỏ đen mạnh mẽ đôi khi lại thanh thoát đến lạ kỳ trong bộ đồ toàn trắng. Là con trai của thiên tài, bước chạy của anh toát lên một năng lực siêu phàm, vừa uyển chuyển như nghệ sĩ ba-lê vừa khỏe khoắn, nhanh nhẹn chiếm lĩnh không gian tạo cảm giác an toàn cho toàn đội. Hai mươi năm đóng vai trò là lá chắn cho Milan, từ thuở còn hồi hộp đến cuống cuồng khi Liedholm tung vào sân từ băng ghế dự bị đến ngày trở thành người nắm những kỷ lục chủ yếu của Milan, anh là một tượng đài không thể chối cãi tại San Siro!
    Tất cả các cổ động viên Milan đều biết đến anh, là mắt xích trong bộ tứ hậu vệ lừng danh Tassotti ?" Costacurta ?" Baresi ?" Maldini, anh là người trẻ nhất và cũng thành công nhất. Những năm tháng Milan có bộ tứ này, hàng phòng ngự của họ là biểu tượng cho cả Italia dù đất nước này không thiếu những hậu vệ tài năng. Maldini hiểu rõ chính bản thân mình, chịu sức ép là con trai của người cha nổi tiếng, anh ra sức phấn đấu, trau dồi kỹ năng để xứng đáng với truyền thống gia đình. May mắn của enh là được chơi cùng Baresi ?" một hậu vệ đầy ma lực, ở Franco, Paolo học được cách bao quát trận đấu, những cú ?otắc bóng? khôn ngoan, đúng mực. Khả năng phòng ngự siêu việt, chắc chắn, hiệu quả mà cũng không kém phần đẹp mắt đã tôn vinh lối chơi hào hoa của Milan đến khắp nơi trên thế giới. Không chỉ có bộ ba Hà Lan bay, Milan đẹp trên mọi vị trí, mọi góc nhìn mà không một đội bóng nào kể cả Real Madrid ngày nay đạt được.
    Ngày qua ngày, Paolo trưởng thành hơn, với tài năng bẩm sinh cộng với sự học hỏi, rèn luyện không ngừng, anh đã trở thành siêu hậu vệ, chốt chặn bên trái của Milan được khẳng định là dành riêng cho anh. Cánh cửa Azzuri cũng mở rộng đối với chàng trai trẻ tràn đầy nhựa sống này. Người ta chẳng mấy ngạc nhiên khi anh chơi đủ 7 trận của đội Thiên Thanh ở World Cup 1990 vì phong độ của anh quá xuất sắc. Những cú cản phá quyết liệt và khôn khéo làm đối thủ phải kiêng dè, chưa bao giờ người ta thấy một cầu thủ hậu vệ lấy bóng đẹp đến thế. Bên cạnh đó còn là khả năng tấn công biên siêu hạng, với thể lực thanh xuân, Paolo là nguồn cung cấp bóng dồi dào cho những đợt phản công của Italia.
    Gía trị của Paolo càng được khẳng định khi Milan và Italia không có Baresi trong rất nhiều trận đấu quan trọng, anh phải rời cánh trái quen thuộc để chơi thay Baresi ở vị trí trung vệ và người xem dường như thấy được ở anh hình ảnh của một Baresi mới. Trận CK Cup C1 Châu Âu 1994 là trận đấu đỉnh cao của anh. Bộ đôi nguy hiểm nhất lúc bấy giờ là Stoichkov ?" Romario không cách nào tìm được đường vào khung thành Milan, chứng kiến trận đấu đó, nhiều người có thể thán phục khả năng xử lý bóng bậc thầy của Savicevic nhưng việc vô hiệu hóa được hai khẩu thần công Barcelona là công sức không nhỏ của hàng phòng thủ. Tên tuổi của Maldini vang xa khắp nơi vì cũng trong năm đó anh là nhân vật thầm lặng đưa Italia và CK World Cup tại Mỹ. Nhiều người vẫn còn thắc mắc tại sao ông Sacchi lại chọn chàng trai trẻ ấy là thủ quân của đội tuyển khi Baresi chấn thương mà không phải là người hùng Baggio và những gì diễn ra trên sân là câu trả lờ cho thắc mắc đó. Italia dù chuệch choạc nhưng vẫn tiến xa, khán giả được thấy sự bùng nổ dữ dội của Baggio nhưng các chuyên gia thì nghĩ xa hơn, họ thấy rằng Maldini là một ngôi sao thực sự? Lại một lần nữa Italia thất bại trong chiến dịch World Cup nhưng họ vẫn có một trận đấu CK xứng đáng trước Brazil, suốt 120 phút nóng bỏng dưới bầu trời mùa hè nước Mỹ, Brazil hùng mạnh đã không khuất phục được hàng hậu vệ Italia. Năm ấy, tạp chí bóng đá uy tín World Soccer đã không ngần ngại chọn anh là cầu thủ hay nhất năm 1994, một sự tôn vinh xứng đáng với những gì mà Maldini thể hiện trên sân cỏ?
    Cùng đội tuyển anh tham gia 126 trận quốc tế, là người chiếm vị trí số 1 tại Italia. Anh giành được sự tin cậy tuyệt đối của tất cả các HLV đội tuyển. Tại Italia, cho đến nay vẫn chưa tìm thấy người thừa kế xứng đáng của Maldini xét trên mọi phương diện. Chính vì thế đã có lúc người ta khuyên anh đừng nên giã từ đội tuyển sớm.
    Cả trong và ngoài sân cỏ anh đều nhận được sự kính trọng tuyệt đối, ngoài các thành viên của Milan còn có các đối thủ, những người từng đối đầu rất quyết liệt với anh. Giuseppe Bergomi, người có 758 trận đấu chính thức và dành cả sự nghiệp cho Inter, một trong những đối thủ lớn nhất của anh đã dành cho Paolo lòng ngưỡng mộ chân thành. Theo Bergomi, Maldini là một chàng trai rộng lượng, trong những trận derby hai người luôn bắt tay nhau và cả hai có một mối quan hệ rất tốt đẹp, anh còn tin rằng Paolo sẽ xô đổ được kỷ lục của anh.
    Ở Milan, BLĐ và HLV cũng thừa biết tầm quan trọng và khả năng của Paolo và thật sự là họ rất mong muốn anh kéo dài sự nghiệp của mình lâu chừng nào tốt chừng ấy. Ở cái tuổi xưa nay hiếm của nghiệp cầu thủ, Maldini vẫn là nhân tố chính trong chiến thắng của Milan tại Cup C1 2002-2003.
    Những năm đầu tiên sau khi Maldini không còn hiện diện tại Milanello chắc chắn sẽ là những năm khó khăn dành cho Milan dù họ vẫn đang sở hữu hậu vệ giỏi nhất hiện nay ?" Nesta.
    Với tất cả những người yêu quý Milan, sự có mặt của anh đồng nghĩa với việc an ninh được thiết lập. Một cảm giác an toàn kể từ khi anh dẫn Milan đi ra từ đường hầm cho đến những giây phút nóng bỏng trên sân. Sai lầm theo kiểu trận Milan ?" Atalanta 3-3 năm 2003 thuộc vào dạng ?o của hiếm? ở Paolo. Quý ông lịch lãm ?" Thánh Paolo ?" Ngài Đáng tin cậy ?" Ông Kỷ lục là tất cả những gì chúng ta nghĩ về anh. Hậu vệ với kỹ thuật cá nhân tuyệt hảo là nền tảng vững chắc để anh vươn lên tầm cao trở thành một trong những chuyên gia phòng thủ hay nhất của nghệ thuật phòng thủ ?~made in Italy?. Paolo, thật khó để nói lời chia tay!
    Quả bóng vàng năm nay đã không thuộc về Paolo, nhưng cùng với đồng đội anh đã có thêm một chức VĐ Châu Âu. 40 năm sau khi người cha Cesare nâng cao chiếc Cup C1 đầu tiên cho Milan trong vai trò thủ quân, con trai Maldini đã làm được điều tương tự để tiếp tục viết nên lịch sử. Trước hàng vạn cổ động viên trong sân vận động ngày hôm ấy và hàng triệu khán giả chứng kiến qua màn ảnh nhỏ ngày 28-5-2003, Maldini đã đại diện cho Milan nhận lấy vinh quang cùng tất cả sự ngưỡng mộ dành cho đội bóng, điều ấy há không đáng tự hào hơn hết thảy mọi vinh dự cá nhân sao?!
    Cuộc sống vẫn tiếp tục trôi đi và không ai cản được bước tiến của nó. Không có động cơ nào là vĩnh cửu, Maldini rồi sẽ phải dừng lại nhưng huyền thoại về anh không bao giờ biến mất. Hình ảnh về một hậu vệ tài hoa sẽ luôn là tấm gương cho các thế hệ cầu thủ Milan và hy vọng trong số này có những cái tên như Christian hay Daniel Maldini!
    Maldini qua một vài con số và sự kiện:
    Sinh ngày: 26-06-1968.
    Cao: 1m87, nặng: 85kg.
    Vị trí: Hậu vệ trái, trung vệ
    126 lần khoác áo ĐTQG, tham dự 4 kỳ World Cup (1990, 94, 98, 2002)
    Tham dự đầy đủ 23 trận đấu của Italia tại 4 World Cup kể trên và không lần nào bị thay thế. Một kỷ lục!
    Tại Serie A: cũnng đang giữ kỷ lục của Milan về số trận đấu và con số này chưa dừng lại (hơn 500 trận).
    Trong toàn bộ sự nghiệp anh đã thi đấu hơn 700 trận chính thức cho Milan (cũng là kỷ lục và vẫn chưa dừng lại).
    Thành tích:
    - 6 chức VĐQG: 1988, 1992, 1993, 1994, 1996, 1999
    - 1 lần đoạt Cúp QG: 2003
    - 3 lần đoạt Siêu Cup Italia: 1992, 1993, 1994
    - 4 chức VĐ Cup C1: 1989, 1990, 1994, 2003
    - 4 lần đoạt Siêu Cup châu Âu: 1989, 1990, 1994, 2003
    - 2 lần đoạt Cup Liên Lục Địa: 1989, 1990
    Những ngày đáng nhớ trong sự nghiệp của Paolo Maldini:
    01 ?" 05 ?" 1984: Trận giao hữu đầu tiên cho Milan ở Angera (khi mới 15! tuổi!!!).
    20 ?" 01 ?" 1985: Trận đầu tiên tại Serie A Serie A với Milan ở Udinese.
    08 ?" 04 ?" 1985: Vô địch Giải bóng đá quốc tế Cannes với đội U17 Italia.
    21 ?" 08 ?" 1985: Trận đầu tiên ở Coppa Italia.
    18 ?" 09 ?" 1985: Trận đầu tiên chơi ở Cup châu Âu.
    12 ?" 11 ?" 1986: Trận đầu tiên với đội U21 Italia (khi mới 18 tuổi!!!).
    04 ?" 01 ?" 1987: Bàn thắng đầu tiên ở Serie A.
    11 ?" 02 ?" 1987: Bàn thắng đầu tiên cho đội U21 .
    28 ?" 10 ?" 1987: Trận đầu tiên với Đội tuyển Olympic Italia.
    31 ?" 03 ?" 1988: Lần được tuyển đầu tiên cho Đội tuyển Italia trong trận gặp Nam Tư.
    19 ?" 02 ?" 1989: Trận thứ 100 tại Serie A.
    04 ?" 10 ?" 1992: Trận thứ 200 tại Serie A.
    20 ?"01 ?" 1993: Bàn thắng đầu tiên cho ĐTQG.
    17 ?" 02 ?" 1995: Trận thứ 300 tại Serie A.
    25 ?" 04 ?" 1999: Trận thứ 400 tại Serie A.
    10 ?" 09 ?" 2000: Đạt tới kỷ lục 113 lần được tuyển với Dino Zoff trong trận gặp Rumani tại Milan.
    17 ?" 06 ?" 2002: Lập kỷ lục khoác áo ĐTQG 126 lần.
    15 ?" 03 ?" 2003: Trận thứ 500 tại Serie A.
    22 ?" 03 ?" 2003: Trận thứ 501 tại Serie A, san bằng kỷ lục của Gianni Rivera.
    28 ?" 05 ?" 2003: Lần đầu tiên đoạt Cup C1 trong vai trò thủ quân, chiến thắng thứ tư của anh.
    1 SuperMan, 1.000 trận đấu.
    721 trận chính thức với Milan và? chưa có dấu hiệu dừng lại!
    126 trận phục vụ Quốc gia.
    100 trận giao hữu cùng Milan từ 1984 đến 1997.
    50 trận giao hữu cùng Milan từ 1997 đến nay và vẫn còn tiếp tục.
    Các danh hiệu khác:
    Mundialito Clubs: 1987.
    Military World Cup cùng ĐT Quân đội Italia: 1989.
    Coppa Disciplina A: 1989.
    Trofeo Berlusconi: 1992, 1993, 1996, 1997, 2002.
    Capodano Tournament, Oviedo Tournament, Memorial Giorgio Ghezzi, Glass Point Cup, Opel Master, Trofeo Tim, v.v và v.v?
    Các danh hiệu cá nhân:
    Bravo (Guerin Sportivo): 1989.
    Pallone dOro (El Pais, Uruguay): 1995.
    Calciatore dOro: 1995.
    Cầu thủ xuất sắc nhất trận CK Champions League 2003
  5. prehistory

    prehistory Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    21. Món nợ của Marco Simone
    Minh Thịnh
    Các cổ động viên của AC Milan vẫn còn tiếc nuối những cơ hội trôi qua trước mũi giày Simone trong trận CK năm 1995, giá mà chỉ một trong số đó trở thành bàn thắng! ?oTôi cảm thấy rất mất tự tin sau trận đấu đó. Tôi đã phấn đấu trong suốt 7 năm để tìm chỗ đứng trong đội hình Milan, vậy mà tôi lại phung phí những cơ hội ngàn vàng như thế trong một trận CK cúp C1?, Simone vẫn còn không nguôi nuối tiếc.
    Trong một trận đấu với Como mùa bóng 1987-1988, Sachi đã bị hấp dẫn bởi một chú nhóc. Nhanh nhẹn, dẻo và xông xáo, Marco gây ấn tượng mạnh đến nỗi Sachi cảm thấy muốn có anh ngay lập tức. Và thế là Marco trở thành người của Milan. Simone không có nhiều cơ hội để góp mặt trong những ngày tháng hào hùng của Milan, anh còn quá trẻ; hơn nữa, khi đó Milan đang sở hữu những vì sao sáng nhất châu Âu: Van Basten, Gulit và cả Massaro ?" con bài chiến lược của Sachi, sau đó lại là Papin, Lentini, B.Laudrup, Raduciou. Trong năm năm đầu, anh chỉ được thi đấu 58 trận tại Serie A. Nhưng Simone có thừa quyết tâm để vượt qua tất cả: ?oLúc đó, tôi phải cạnh tranh với rất nhiều ngôi sao lớn, nhưng tôi vẫn tin vào cơ hội của mình?. Niềm tin của Simone đã giúp anh trụ vững, bên cạnh đó anh có lợi thế vì mang quốc tịch Ý. Trước luật Bosman, HLV chỉ có thể cho 3 cầu thủ nước ngoài ra sân, và vì thế trong khi Laudrup, Raduciou, Papin rời Milan không kèn không trống, Van Basten và Lentini bị trấn thương, Simone như là một cứu cánh cho Capello.
    ?oBan đầu, tôi không hề có mặt trong kế hoạch của ông ta, khi nhìn phác thảo bộ khung đội bóng tôi thấy mình tụt lại phía sau và dường như đã mất hết cơ hội.? Simone vẫn còn hậm hực ?" ?oÔng ấy chắc mẩm, ừ thì cứ cho anh ta ra sân và nếu sau vài trận không làm nên trò trống gì thì loại bỏ, nhưng câu chuyện không theo chiều hướng đó?.
    Đến tận bây giờ, không ai có thể quên được mối bất hòa giữa Capello và Simone, nhưng ngay cả khi không ưa Simone, Capello vẫn không thể không công nhận 17 bàn thắng của anh tại Serie A mùa bóng 94-95 quan trọng như thế nào với đội bóng và với chiếc ghế HLV của ông.
    Việc AC Milan bị Ajax đánh bại trong trận CK cúp C1 như là giọt nước cuối cùng làm tràn ly. Cuộc khẩu chiến giữa Capello và Simone không ngừng được đăng tải trên báo chí Italia, cuối cùng Capello là người thua cuộc, phải ?obỏ chạy? sang Tây Ban Nha.
    ?oCuộc chiến? tiếp theo của Simone là với Baggio. Khi Simone đang đá cặp với Weah, sự xuất hiện của Baggio đã gây ra một cuộc tranh đua gay gắt trên hàng tiền đạo của Milan khiến Tabarez rồi Sacchi hết sức đau đầu. Tiếc rằng trong cuộc tranh đua đó, không ai có thể chiến thắng. Milan bắt đầu rơi vào khủng hoảng, cả đội bóng như một túi bi, ai cũng tròn trịa và hoàn hảo nhưng lại không thể gắn kết với nhau trên cùng một trận tuyến.
    Simone ngừng thi đấu cho Milan khi Capello trở lại. Anh đã chơi bóng rất thành công tại Paris, Monaco và cũng đã có một lần nữa trở về Milan, nhưng điều mà anh nhớ nhất trong cuộc đời cầu thủ của mình chính là trận CK với Ajax: ?oTôi chưa và không bao giờ tha thứ cho mình, tôi đã nợ Milan quá nhiều!?
    Được prehistory sửa chữa / chuyển vào 15:11 ngày 26/06/2004
  6. nguyenphongtm

    nguyenphongtm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2014
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    1
    AcMilan độ gần đây phong độ xuống quá đi mất
  7. dreamhousekts

    dreamhousekts Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2016
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Nên tập hợp ngắn đưa ra đề luận thôi, bạn viết dài thế này không nhiều người ngồi đọc đau
  8. nhule

    nhule Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2016
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    3
    mùa sau khó được tham dự c1 lắm
  9. dichvuthanhlapcty

    dichvuthanhlapcty Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2016
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    AC Milan còn có tên là Milan Associazione Calcio s.p.a. Được thành lập vào năm 1899 (một trong số những CLB đầu tiên của nước Ý).
    Trụ sở CLB: Via Filippo Turati 3, 20121 Milano.
    Telephone: +39 0262281
    Fax: +39 026598876
  10. dailucsy1

    dailucsy1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2016
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    câu lạc bộ mà tôi vẫn luôn yêu mến dù giờ không còn mạnh như xưa

Chia sẻ trang này