1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Ấn Độ và người Ấn thì vào đây nào (Tầng 18: Đừng nghe những gì trai Ấn nói...)

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi copconmisa, 16/05/2015.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Muslima

    Muslima Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2015
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    66
    Báo cáo cả nhà em với anh pak gần chia tay . E đang làm vísa định cư mỹ nếu xong em báo nhé. Nhưng vẫn muốn quay lại gặp anh ấy thêm một lần nữa :) có khi em phải quay lại gặp anh ấy và chia tay chứ cái kiểu lửng lơ vậy em không quên được
    xtrandnkatie0412 thích bài này.
  2. lamlanhlung

    lamlanhlung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2014
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Ấn độ giờ có bộ phim cô dâu 8 tuổi người người xem, nhà nhà xem
  3. may_trang

    may_trang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/02/2015
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    394
    Ôi thần linh ơi, vừa về tới VN sáng nay, thay vì về vào ngày 25 thì kế hoạch trì hoãn đến 29, chẹp chẹp ... bún riêu cua ngon quá đi !!! Những món ăn quê nhà thiệt là tuyệt !!

    Bữa giờ ko vào forum, 1 phần vì bận bịu lo chuyện thiên hạ, phần vì ở cái nơi khỉ ho cò gáy, chim kêu vượn hú của nhà chồng ko ai biết wifi là cái gì hết, nếu mình giải thích wifi là internet thì họ bảo "cái đó phải vô thị trấn hay thành phố mới có, mà cần cái đó để làm gì" ... nên thôi tạm ngừng cái nhịp sống hối hả mà hưởng thụ cái hương đồng cỏ nội, cái không khí trong lành cùng với cái sự lề mề, chậm chạp, buồn tẻ ở cái nơi thôn quê hẻo lánh. Đúng là buồn thật !

    Nói đến lo chuyện thiên hạ, để thuật lại cho cả nhà nghe 1 câu chuyện liên quan đến sức quyến rũ hấp dẫn ngọt ngào chết người của trai Ấn mà tui được tận mắt chứng kiến, cũng là để cho các tỷ muội sắp chuyển từ online sang offline rút tỉa ra được những bài học kinh nghiệm.

    Số là trên đường bay từ Ghana về Ấn độ, chuyến bay đầu tiên Ghana - Kenya ko có gì đặc biệt, chuyến thứ 2 Kenya - Mumbai thì được ngồi kế 1 cô bé Chinese khá là xinh, duyên dáng và trắng trẻo kèm với đôi mắt ti hí đặc trưng của Chinese, gọi là cô bé vì nàng ấy nhỏ tuổi hơn mình chứ cũng 29 tuổi rùi. Cô bé này nhà ở Hongkong và đang làm việc cho 1 cty của China tại Kenya, thông thạo cả tiếng Anh lẫn tiếng Pháp, túm lại ấn tượng đầu tiên là good. Cứ tưởng là nàng có business trip ở Mumbai, hóa ra là ko phải, hỏi thăm 1 hồi thì mới biết là nàng đang trên đường "vạn dặm tìm tình lang", và chàng là 1 người Ấn độ đến từ Kolkata, đang sống và làm việc ở Mumbai, 35 tuổi, IT engineer, họ quen online được hơn 6 tháng, ngọt ngào, nồng ấm, tình chàng ý thiếp mặn nồng qua skype, whatsapp, viber ... và nay 2 người quyết định chuyển từ online sang offline nhân dịp nàng nghỉ phép về thăm gia đình. Nàng sẽ ghé thăm chàng ở Mumbai nửa tháng trước khi về Hongkong.

    Cứ nhìn khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc của cô bé khi kể về tình lang cũng đủ biết là nàng ấy đang háo hức, ôm ấp, mong chờ thời khắc đó đến như thế nào, nào là "he is so sweet, not only sweet but also smart" ... "he is really a talent" ... "i hope we have 2 sons" .... "i really want to live in my country but Mumbai is also good" .... "He likes chicken, so do I" .... chuyện của ngta hạnh phúc, vui vẻ mà tự nhiên mình thấy lo, chuyện yêu đương hôn nhân với trai Ấn mà êm đềm bằng phẳng ko gợn chút khó khăn, sóng gió như vậy hình như có gì đó ko ổn cho lắm. Mình xin được phép xem 1 vài tấm hình của "tình lang yêu dấu", quả thật đẹp trai, cao, đen, lông nhiều đúng chất Ấn, lại rất bảnh bao trong những bộ vest, nàng còn khoe cả medical card của chàng ở Cty Zycus (1 cty software khá tốt ở Ấn), cả passport của chàng nữa (front page thôi, ko thấy back page), Sau khi được chiêm ngưỡng hết những gì về tình lang của nàng ấy, thay vì phải chúc mừng ngta tìm đc 1 perfect man thì tự nhiên mình lại nghĩ "nếu những thông tin trên là thật, 35t mà nói thằng này chưa có vợ tui đi bằng đầu liền, ko đi bằng chân nữa"

    Dự kiến chuyến bay tới Mumbai lúc 16g20 nhưng mà bị delay ở Kenya nên captain thông báo sẽ đến Mumbai lúc 17g20, muộn hơn 1 tiếng so với lịch trình, nàng ấy tỏ ra ko vui tí nào vì "em đã bảo anh ấy tới đón em lúc 5g vì còn phải pass immigration, rùi luggage nữa, đừng có đến sớm nhưng mà anh ấy bảo ko muốn em đợi nên anh ấy sẽ đến lúc 3g chiều, Mumbai đang rất là nóng, chắc anh ấy mệt lắm". Trời ơi, tình yêu đúng là làm con ngta mù quáng mà, giờ mình có bàn lùi cũng đâu có tác dụng gì, giờ mình có nói "nếu như thế này thế kia" thì cũng đâu có ai nghe ... mà nhiều khi do mình đa nghi quá mức, biết đâu "thiên mệnh định người", có thể mình ko may mắn nên nhìn đâu cũng thấy toàn tang tóc, bi thương, ngta may mắn nên cuộc đời này sẽ chỉ toàn màu hồng, thấy em nó cứ đứng ngồi ko yên, chải tóc, tô son, trét phấn, chuốt mascara, soi gương mỗi 15 phút ... nhiều lúc mình muốn nói "nếu như lát nữa tình lang của em ko ra đón em thì sao" mà ko thể nào mở miệng được, tặc lưỡi thôi kệ ... "thiên mệnh định người" vậy.

    Máy bay vừa đáp xuống Mumbai là nàng ấy có thể nói là "as fast as possible" làm mình chạy theo cũng muốn hụt hơi vì đã trót hứa là 2 chị em sẽ cùng enjoy chocolate ice cream ở Mumbai trước khi mình bắt chuyến bay nội địa đi tiếp về Hyderabad (cả gia đình chồng đang ở đây cho 1 function gì đó của họ hàng). Cuối cùng thì chocolate ice cream đâu ko thấy, chỉ thấy toàn nước mắt và sự cay độc của lòng dạ con người.

    2 chị em đẩy hành lý chung 1 xe ra khỏi sân bay thì nàng ấy bảo để chạy ra đón tình lang trước, có mình cùng đi ra sợ "he is shy". Ok thôi, vậy thì mình cứ đi chầm chậm ra sau cũng được, để ngta tay bắt mặt mừng giây phút đoàn viên. Lúc mình thò đầu ra khỏi sân bay thì thấy nàng đang đứng lóng ngóng 1 thân trơ trọi, mắt dáo dác, đầu quay phải quay trái, ngó trước ngó sau, mình tiến lại gần: "where is your boyfriend?". Nàng đáp với vẻ mặt lo lắng: "Maybe he is sitting some place bcoz of waiting for me so long ..." Mình cũng dáo dác tìm phụ, rùi bảo đưa số đt chàng đây, cứ gọi hỏi xem anh đang ở đâu là chắc cú nhất, giữa rừng người biết đâu mà lần. 2 chị em ko ai xài roaming, rõ khổ, phải đi nhờ cậy người Ấn tìm dùm người Ấn, gọi đt ... ko ai reply, gọi lần nữa vẫn thế ... thêm 1 lần nữa, "nó" tắt máy luôn !

    Mặt em ấy tái xanh tái mét, nhợt nhạt, mình bảo cứ bình tĩnh nào, khoảng 10 phút sau lại nhờ 1 người khác gọi, nó đã mở máy nhưng nhất định ko nhận cuộc gọi, rùi vậy đây chuyển qua nhắn tin "Your girlfriend is waiting for you, plz come to airport as soon as possible". Nó đách thèm trả lời, ko phải chuyện của mình mà mình cũng nóng mặt, trong vòng 1 tiếng đã nhắn cho nó hơn chục cái tin, nhờ người này người kia gọi gần 60 cuộc, nó ko chút động lòng nhấc máy ! Trời đất ơi, ko thể tưởng tượng được có loại trâu bò tinh thần thép như thế, nghĩ sao mà bỏ rơi con ngta ở giữa 1 đất nước xa lạ vậy trời, ko 1 chút mảy may thương xót con ngta thân gái dặm trường đi tìm nó, ôm ấp bao nhiêu hy vọng mơ ước với nó, dzậy mà đến cả nhấc đt lên nó cũng ko dám. Thiệt là chó má !

    Còn con bé này bây giờ đã chuyển sang chế độ "khóc tự động", ko nói đc 1 lời nào, quăng hết giỏ xách va li đó rùi ôm mặt khóc ... khóc nức nở, khóc tức tưởi, mà cái số của mình nó bị "vận" vào sân bay và nước mắt hay sao đó trời. Ngày trước lúc mình khóc ngta nhìn mình, chỉ trỏ, xì xầm đã đành, giờ đến lượt người khác khóc ở sân bay ngta cũng nhìn mình, cũng xì xầm, chỉ trỏ ... Lại sắp tới giờ bay đi Hyderabad nữa, trong tình cảnh này thiệt ko biết phải làm sao, ko lẽ quay lưng bước đi "chuyện ai nấy lo" trong lúc này, mà mình cũng có phải gái Ấn đâu, cũng có rành rọt gì cái xứ sở này mà ra tay nghĩa hiệp, mà nếu muốn làm hiệp sĩ thì biết làm cái gì bây giờ, thấy em nó khóc mà mình cũng rối hết ruột gan nhưng cũng chỉ biết chửi cái thằng đó chó má vậy thôi chứ cũng đâu biết làm sao hơn ...

    Mà nhiều khi cũng nghĩ, hay chính mình mới đang là nạn nhân, biết đâu con bé này đang là mồi nhử để câu mình tham gia vào 1 tổ chức vận chuyển heroin nào đó, những gì mà nàng này kể nhằm để dụ dỗ lòng tin của mình rùi bọn nó sẽ âm mưu nhét heroin vào hành lý của mình, nếu trót lọt ko nói gì, bị bắt chỉ có mình chịu ... mình chỉ biết mọi việc qua lời ngta kể, mình đâu biết được bao nhiêu phần trăm sự thật, biết đâu bọn nó đang lấy nước mắt để đánh động lòng người, biết đâu bọn nó là 1 tổ chức buôn ma túy tầm cỡ, hơi đâu mình lại dây vào ... Và rùi quyết định, chuyện ai nấy lo, mình đi tiếp đây, thiệt giả gì cũng đc, mình ko dính vào ...

    Kéo hành lý đi đc 1 đoạn, quay đầu nhìn lại, em nó vẫn đang ngồi im đó bất động, kệ kéo hành lý đi tiếp ... "Ko thể nào là giả được, mình cũng đã từng như vậy" !! Quyết định quay lại, lại 1 lần nữa liều lĩnh như hồi thân gái dặm trường sang châu phi khi dịch ebola đang bùng phát, thôi thì tin vào trực giác vậy.

    "Hey, calm down, stop crying ! I'm not going to Hyderabad anymore, we find some hotel then we are planning the next, OK ?". Nàng im lặng, ko trả lời, cứ ngồi im đó mà khóc ! Giờ chuyện đã như vậy rùi, khóc thì có được gì đâu chứ. Mình hỏi bay từ Mumbai về Hongkong hãng nào, ngày nào, thôi thì cứ ở lại Mumbai đêm nay rùi ngày mai ra đổi vé về Hongkong luôn chứ giờ cũng trễ, ko biết phòng vé có còn làm việc ko nữa. Tự nhiên nhìn mình rùi bảo là "em có địa chỉ của anh ấy, em phải đi tìm anh ấy để hỏi tại sao anh ấy ko đón em ở sân bay, cũng ko nhận đt, có thể anh ấy gặp tai nạn hay vấn đề gì đó, em phải đi tìm anh ấy ..."

    Trời đất ơi, thằng đó nó gặp tai nạn gì chứ, 1 khi con ngta đang ko bình tĩnh thì mình có nói gì họ cũng đâu có nghe, móc ví ra đưa mình 500$ bảo là đổi ra tiền rupees rùi 2 chị em cùng đi tìm chàng ... Dỗ mãi mới chịu nghe lời là tìm hotel nào đó có wifi check coi chàng có để lại message nào ko bít đâu đúng là có gì bất ngờ xảy ra thiệt, tắm rửa sạch sẽ rùi đi tìm chàng cũng đc mà ... haizzz, thiệt là tội nghiệp.

    Mà mình cũng tội nghiệp cho thân mình, sức yếu thế cô mà đi lo chuyện bao đồng, thôi kệ cùi sợ gì lở loét nữa, tới đc hotel là nhắn tin liền cho người nhà 2 bên nôm na là "Con vẫn khỏe, đã tới Mumbai an toàn, có chút chuyện nên con ở lại Mumbai hôm nay, mai con mới bay đi Hyderabad, mọi người cứ an tâm, con tự chăm sóc cho mình được" ... Tất nhiên là con heo Ấn ở châu phi giãy nãy lên với cái gọi là "chút chuyện" (emergency situation) nên phải ở lại Mumbai, hắn tưởng mình đi enjoy tình 1 đêm với ai đó trong hotel, mê mẩn thằng nào đó đến nỗi quên luôn nghĩa vụ và trách nhiệm. Chuyện thì dài dòng, ko tiện kể lể online nên chỉ bảo là em sẽ giải thích sau lại càng làm cho hắn ta điên tiết ..

    Quay trở lại với cái cô bé Chinese, vừa tới hotel là hỏi ngay pass wifi, vừa online là nhận đc ngay tin nhắn của tình lang bảo là "Bố của bạn thân anh vừa mới mất, anh phải bay đi US ngay, ko thể gặp em" rùi nó block luôn con bé này trên mọi mặt trận từ viber, whatsapp đến skype. Thiệt là quân khốn nạn mà, nghĩ sao quốc tịch Ấn mà muốn đi Mỹ lúc nào là xách giỏ đi liền, Bố nhà ai mà chết bất đắc kỳ tử vậy, mà sao đi Mỹ nhưng chuông ĐT vẫn reng ... Rùi mắc mớ gì block luôn con ngta, bỏ rơi con ngta 1 cách ko thương tiếc như vậy ...

    Mà con bé này tới như thế vẫn chưa tỉnh, vẫn cứ đòi phải đi tìm gặp cái thằng đó, muốn tát cho nó 1 bạt tai để nó tỉnh ra mà ko dám ... Thôi được rùi, thôi thì cứ đi tới cùng cho đỡ ấm ức ... Địa chỉ của thằng này là "Flat 104, Building 71, Pokharan Road 2, Vasant Vihar, Thane (West) Maharashtra 400601". Cả buổi tối 2 chị em đi lò mò hỏi thăm để thuê Auto đi sớm vào sáng hôm sau, khoảng đường hơn 30 km mà dài như vô tận, thiệt là liều và điên vì tình ... Tìm đc tới cái chung cư đó cũng xì khói lỗ mũi, và cũng trải qua biết bao nhiêu ánh mắt tò mò của người dân bản địa, địa chỉ đó có thiệt, nhưng mà cái thằng đó nó ko có thiệt, hỏi thăm bảo vệ, gặp cả ban quản lý chung cư, ngta nói là cái nhà đó chủ nhà là 1 ông già hơn 60 tuổi, có vợ và 3 đứa con gái, tên tuổi chẳng liên quan gì đến thông tin mà cô bé Chinese cung cấp ...

    Rùi, thêm 1 chuyến nữa tới cái Cty software Zycus ... thông tin về cái medical card đó là thiệt nhưng mà thằng đó đã nghỉ việc gần 1 năm rùi, ko còn làm ở đó nữa, ngta hỏi tìm có việc gì ko, đã vậy mình thay mặt cái con bé đang tái nhợt, mềm nhũn ra kia mà quăng lựu đạn luôn là thằng này nó là 1 thằng lừa đảo tiền bạc, tình cảm abcxyz ... mình dặm thêm mắm muối, tiêu đường vào nữa .... kệ tía mày, cho mày chết luôn ! Mày có nghỉ làm đi chăng nữa thì chắc vẫn còn liên hệ với đồng nghiệp cũ, cho mày trở thành đề tài bàn tán luôn ... và ngta cũng cung cấp là thằng đó đã có gia đình, vợ con đề huề 5, 6 năm nay rùi !!!

    Rời khỏi cty zycus, mới hỏi giờ em muốn đi đâu nữa, chịu bỏ cuộc chưa hay vẫn còn nghĩ đó là 1 perfect man ??? Lại khóc ... Rồi thì cũng chịu tới văn phòng Jet airways để đổi vé về lại Hongkong sớm hơn, nàng ấy bảo ko biết phải nói với gia đình thế nào vì đã bảo là cuối năm nay sẽ cưới rùi chuyển sang Ấn độ sống ?! Trời ơi, sức công phá của zai Ấn thiệt là đáng sợ.

    Mình bảo cứ nói thiệt mọi chuyện với gia đình, rùi tìm 1 người đàn ông khác tốt hơn, sao phải lo lắng gì chứ thì nàng bảo gia đình nàng ai cũng khen chàng manly, lại có sự nghiệp tốt ... giờ mà họ biết sự thật chắc họ sẽ bắt lấy chồng Chinese, ko cho lấy An độ nữa .... Haizzz, sao cứ phải là Ấn độ, ko lẽ đau đớn như vầy mà vẫn chưa chịu tỉnh ... Kệ vậy, mình cũng đã làm hết sức mình rùi, em ấy cũng mua lại cho mình cái vé đi Hyderabad để bù lại chuyến bay lỡ hôm trước, nàng cứ bảo mình hãy bay đi trước đi, nàng bay đi sau nhưng mình nhất định ko chịu, phải chắc chắn tiễn cô lên máy bay đi về Hongkong rùi tui mới bay, cô lén ở lại để đi tìm cho bằng đc cái thằng kia thì hóa ra tui công cốc 2 hôm nay ah.

    Những chuỗi ngày sau đó là khoảng thời gian mình bị điều tra, xét hỏi y như tội phạm "thành thật sẽ đc khoan hồng", "đi đâu làm gì với ai", "bạn nào thân thiết ra sao giàu hay nghèo mà đi theo ngta" ... ôi, nhức cả đầu, chắc ko bao giờ có lần thứ 2 nữa đâu !

    Bởi vậy mới nói "thiên mệnh định người", nên các tỷ muội đang sắp sửa chuyển từ online sang offline hãy chuẩn bị cho mình phương án B để đối phó với tình huống xấu nhất, ko phải trai Ấn nào cũng xấu nhưng nhiều khi mình cẩn thận đến mấy cũng ko lường trước đc hết sự việc, cầu mong cho tất cả tỷ muội của chúng ta luôn được may mắn ...
  4. Nitinva

    Nitinva Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2015
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    95
    Đúng là điên vì tình, 29t rồi mà còn bị vậy huống chi mấy em 19,20t, kinh quá, giờ em thấy trai ẤN là em ghê, nam mô a di đà phật, cảm ơn vì cho con tỉnh ngộ sớm.
    meomit2012, vishalkumarjenny4t thích bài này.
  5. gee

    gee Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2010
    Bài viết:
    537
    Đã được thích:
    252
    Thím ơi, lâu ngày mây trắng lên kể chuyện mà muốn nín thở, thiệt là ly kì. Công nhận nàng tốt thật ý, còn cô kia may gặp người như nàng cùng cảnh khổ vì tình. Cứ như số phận sắp đặt ấy nhỉ.
    Đến như cô bé kia thực tế phủ phàng còn chưa chịu tỉnh thì các em gái đang yêu online mơ mộng nhà mình tỉnh được sao. Nên tự các nàng khôn nhờ dại chịu thôi vậy.

    Chừng nào em về lại ghanna, kể về nhà trai đi.
    katie0412 thích bài này.
  6. may_trang

    may_trang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/02/2015
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    394
    @Nitinva : Chị nghĩ mấy chuyện tình yêu online xuyên quốc gia bên cạnh cái duyên nợ, lòng chân thành cũng cần phải có thêm 1 chút may mắn nữa, chúng ta may mắn thì sẽ gặp được 1 người đàn ông tốt, lúc đó online hay offline cũng chỉ là bước đệm để tiến đến 1 happy ending, hèn gì ngta hay nói "30 chưa phải là Tết"

    @gee : 15/8 e sang lại chị ơi, để từ từ rùi em kể mọi người nghe những ngày em ở Ấn, hôm qua giờ là Mum nhà em bắt em ăn đến thở ko nổi luôn, vừa về tới là biểu leo lên cân, check liền xem bao nhiêu kg, xong tặc lưỡi bảo là "mẹ phải bồi bổ thêm cho con mới được", mà lâu ngày về ăn món ăn quê hương sao nó ngon lạ kỳ !
    rishabhmama, xtrandn, jenny4t1 người khác thích bài này.
  7. Nitinva

    Nitinva Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2015
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    95
    Chị kia trong cái xui vẫn có hên vì gặp được quý nhân là chị, ko thì chưa biết sao nữa. Hôm qua e đọc báo thấy có 1 girl 23t cũng từ Trung Quốc tự tử ko thành sau khi gặp ng iu online ngoài đời vì ko đc như trong hình, mấy chị Trung Quốc chắc đọc truyện ngôn tình nhìu quá xong r iu ngu dại lun.
    Chuyện iu online em thấy như mò kim giữa đại dương, có may mắn lắm thì mới gặp đc ng có tình cảm với mình thật, còn tới đc với nhau ko thì chưa nói. Đa số là gặp thằng điên thằng khùng r ảo tưởng như chuyện cổ tích, đến khi nó dội cho gáo nước lạnh thì lúc đó mới tỉnh ra.
    Chị kể về gia đình chồng cho mọi ng nge đi chị. Em ngày nào cũng hóng chuyện trong này xem chuyện tình các nàng đi tới đâu r mà dạo này mọi ng mất tăm mất tích hết, c Tuyết Phương, c Cọp cũng ko thấy lun.
    victorialuvd thích bài này.
  8. PhungKim

    PhungKim Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2014
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    45
    Bf e đang làm passport và visa đó mọi người. Mọi người cho em hỏi visa khẩn cấp là gì ạ?
  9. Tuyetphuong822004

    Tuyetphuong822004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/08/2014
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    402
    Đọc chuyện của chị thật là ly kỳ và hấp dẫn. Sao mà có thằng khốn nạn thế ko biết. Đọc xong muốn chửi thề. Bạn đó cũng may là gặp được chị ko thì bơ vơ nơi xứ người. Chị làm điều tốt sẽ được đền đáp mà! Mừng chị về VN.hihihi
  10. Tuyetphuong822004

    Tuyetphuong822004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/08/2014
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    402
    Chị đây nè! Dạo này cắm đầu làm việc, ck chị sắp bị thất nghiệp rồi, cty đóng cửa. Buồn cho ck. Mà cuộc sống của chị giờ cũng giống như hồi chưa có chồng nên đâu có gì để kể. Để cho mấy cô nào có chuyện ly kì kể mới hào hứng chứ chuyện chị giờ là hết hấp dẫn rồi. hehehe.
    victorialuvd thích bài này.

Chia sẻ trang này