1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ tình hay nhất - Ai yêu thơ thì vào đây

Chủ đề trong 'Ninh Bình' bởi Winter82, 24/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chikoca

    chikoca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Em là lính mới post 1 bài coi như làm quen nha !
    Cuộc đời phiêu bạt
    Tôi sinh ra vào một ngày gió lạnh
    Giữa cuộc đời hiu quạnh lắm bon chen
    Cả tuổi thơ sống trong cảnh nghèo hèn
    Mười bốn tuổi bước vào đời du đãng
    Chém mướn đâm thuê , bao đề đánh bạc
    Bảo kê nhà hàng khách sạn ****
    Cuộc dời trôi trong cờ bạc rượu chè
    Sống kiếp người đã phụ lòng cha ****
    Đâu rồi cuộc đời thời trai trẻ đã vẽ
    Một mái nhà lặng lẽ sống bình yên
    Chốn làng quê với đồng ruộng vợ hiền
    Không có tiền cuộc đời vẫn đẹp
    Tôi bước đi giũa dòng đời chật hẹp
    Sống vất vơ chờ ngày tháng dần qua
    Cho tới ngày tôi gặp được đại ca
    Anh đã nhận tôi vào Hắc đảng
    Theo đại ca tôi chém Sơn "Bạch Tạng"
    Khiến Dung Hà phải chống nạn van xin
    Cho tới ngày tôi bắn chết Cu Nên
    Tôi đã được bước lên hàng tiền bối
    Rồi 1 ngày kia trước cơn hấp hối
    Đại ca toàn quyền trao Hắc đảng cho tôi
    "Chú theo anh đã được 4 năm rồi
    Giờ hãy đứng giữa đỉnh cao danh vọng"
    Em chợt đến như sợi dây thòng lọng
    Kéo tôi ra khỏi vũng bùn đen
    Nguyện bên em sống trọn kiếp nghèo hèn
    Xa lánh khỏi trốn giang hồ ô trọc
    Em xinh đẹp như thiên thần mùa hạ
    Dáng yêu kiều như chiếc lá mùa thu
    Mái tóc đen che phủ cả mây mù
    Mang ánh sáng của vầng dương chiếu rạng
    Tôi cô đơn muốn cùng em phiêu bạt
    Khắp giang hồ như lãng tử Hồ Xung
    Chẳng sợ ai như cây bách cây tùng
    Giương cung lớn bắn chim điêu bay lượn
    Nhưng tất cả bây giờ là quá muộn
    Chúng bắn em vào 1 sáng mùa đông
    Đôi môi em còn ấp ủ men nồng
    Em ra đi khi tuổi đời quá trẻ
    Em đi rồi còn nắm chặt tay tôi
    Cái chết của đại ca ngày nào cũng vậy
    "Bọn chó Bạch bang chính chúng mày làm bậy
    Hãy nhìn xem Hắc đảng trả thù đây"
    Nấm mồ xanh chôn cất tấm thân gầy
    Cánh đồng hoang giữ linh hồn bất hạnh
    Em nằm đây giữa muôn ngàn gió lạnh
    Hãy để tôi lấy máu tế hồn em
    Vai mang súng hai tay đôi mã tấu
    Chân dao găm và lưng dắt đầy mìn
    Dù bọn đàn em có rối rít van xin
    Tôi cũng quyết 1 mình vào hang cọp
    Tôi bước nhanh đến nơi chúng tụ họp
    Mắt trừng trừng bốc lửa của hờn căm
    Năm tên đàn em lao tới rút dao găm
    Vung mã tấu cả 5 tên gục xuống
    Nhân lúc chúng còn đang luống cuống
    Tôi đáp mìn vào 2 dãy hành lang
    Chạy thật nhanh qua dãy nhà ngang
    Quyết tìm tên Bạch lão gia trị tội
    Bỗng đằng xa có 2 tên bắn tỉa
    Rút súng ra tôi bắn gục cả hai
    Bỗng đằng sau tên đánh lén rút bài
    Tôi gục xuống rên lên đau đớn
    Nhưng như vậy có gì là ghê gớm
    Với 1 kẻ giang hồ đã từng trải như tôi
    ******** to gan đã đến số chết rồi
    Mới dám đụng vào đại ca Hắc đảng"
    Lên lầu 2 tôi gặp Sơn Bạch Tạng
    Kẻ đã từng bị tôi chém trước đây
    Vết sẹo trên vai nỗi nhục xéo dày
    Hắn lao tới vồ mồi như hổ đói
    Nhưng trình độ y thật là kém cỏi
    Mới 5 giây đã ngã gục xuống sàn
    "Không có khả năng mà dám làm càn
    Tên khốn khiêp ngươi chết đi là đáng"
    Kẻ thù ra giờ đã ở phía trước
    Kiếp giang hồ vồn không đội trời chung
    Ta với ngươi quyết không thể sống cùng
    Nay giờ chết của ngươi đã điểm
    Nói dứt lời 2 tay tôi vung kiếm
    "Nhát chém này là của đại ca ta
    Còn phát này là của người yêu ta
    Tên khốn khiếp hãy mau mau đền mạng"
    Cuốc chiện tàn khi bình minh ló rạng
    Tôi vứt đao trên vũng máu tanh nồng
    Ngoài trời cây kia đang uống máu nắng hồng
    Đâu có biết trong lòng tôi vỡ nát
    Đại ca ơi ! Sao giờ tôi hèn nhát
    Không dám nhìn đời hổ thẹn với trời xanh
    Trong đầu tôi con vọng mãi lời anh
    "Thế là hết ,cuộc đời tôi đã hết"
    Khi hận thù lòng người toàn rắn rết
    Trả thù xong ác quỉ hoá thiên thần
    Cuộc dời ai chỉ 1 phút sa chân
    Là đánh mất cả linh hồn thánh thiện
    Xa lánh đời tôi trở về với biển
    Sống bằng tiền nước mắt và mồ hôi
    Kể từ nay chấm dứt kiếp trôi nổi
    Nghĩ về em như 1 trang kỉ niệm
    Đấm đá nhau là trò chơi tuổi trẻ , chốn gian hồ là quán trọ đời trai .
    Anh vào tù như thái tử vào cung , sáng cuốt đất như quan công tập võ
    Chiều nhổ cỏ như công chúa hái hoa , ngày trở ra anh như viẹt kiều về nước
    Giấy thông hành là hai chữ lệnh tha ...
  2. chikoca

    chikoca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Anh sẽ trầm luân ngàn kiếp nhớ,
    Dẫu cho ngày mai em Lãng Quên.
    Anh chỉ là, người Mơ Ước thôi
    Người Mơ Ước hão, em ơi
    Bình Minh chói lọi đâu đâu ấy
    Còn Trái Tim anh, U Ám hoài.
    Hãy đốt Đời anh muôn thứ lửa
    Cho bừng tia Mắt đọ tia Sao.
  3. muamua_khongtrolai06

    muamua_khongtrolai06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    [ http://kesafat.persiangig.com/tafasek_nivrehs/i-love-you.htm
    Nếu biết ngày mai em lấy chồng
    Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
    Tiết canh làm đại dăm ba chén
    Rượi đế nhậu chơi trả thù lòng_________tức lắm rồi
  4. muamua_khongtrolai06

    muamua_khongtrolai06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Nếu biết ngày mai em lấy chồng
    Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
    Tiết canh làm đại dăm ba chén
    Rượi đế nhậu chơi trả thù lòng_________tức lắm rồi
  5. muamua_khongtrolai06

    muamua_khongtrolai06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    ĐỜI ANH LÀ MỘT CHUỖI NGÀY ĐEN NHƯ MÕM CHÓ MỰC
    BỞI THẾ CỨ MỖI LẦN GẶP EM LÀ LẠI MUỐN BỎ ĐI THẬT XA.(QUÁ TỨC)
    NẾU BIẾT NGÀY MAI EM LẤY CHỒNG
    ANH VỀ BẮT VỊT NHỔ SẠCH LÔNG
    TIẾT CANH LÀM ĐẠI DĂM BA CHÉN RƯỢI ĐẾ NHẬU CHƠI TRẢ THÙ LÒNG
  6. DUONGVANTHAOYD

    DUONGVANTHAOYD Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/01/2006
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
  7. black_coffeenb

    black_coffeenb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2006
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Không có chút tài thơ thẩn nhưng bon chen copy gửi mọi người 1 chút tho thở
    Em vội bước ra đi quên Logoff,
    Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
    Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add,
    Quẳng tình anh vào khoảng trống (Re)cyclebin.
    ***
    Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
    Bóng em vừa Refresh hồn anh.
    Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
    Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
    ***
    Anh ghét quá, muốn Clear đi tất cả,
    Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
    Hay mình sẽ một lần Full Format ..
    Em đã change .. Password cũ còn đâu!
    ***
    Anh sẽ cố, một lần anh sẽ cố
    Sẽ Retry cho đến lúc Error.
    Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..
    Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial !
    ***
    Hình bóng em vẫn mãi còn đây !
    Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
    Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
    Anh yêu em mà em chẳng Open
    Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
    Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
    Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
    Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
    Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
    Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
    Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl.
    ***
    Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
    Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
    Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
    Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
    Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
    Còn hắn có @ và Esc
    Em thích hắn làm lòng anh Space
    Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown.
    Ngôn ngữ anh dùng vốn cổ xưa
    Như Assembly, Pascal, Fortran với Cobol
    Sao anh không gửi cho em lời tình nắng mới
    Những lời C, C++ hay Sí Kồ(SQL)
    Vòng loop nào tình anh lận đận
    Mỗi bận quay tròn lòng lại bơ vơ
    Hãy BREAK một lần ngồi bên cỏ
    Nghe application tình kể chuyện hư vô
    Anh viết cho em program tình nhiều BUGS
    Trót release rồi nên cứ mãi âu lo
    Data processed nhưng làm sao em debug
    Nên muôn đời tình cứ vẫn quanh co
    Trái tim em đơn sơ bằng 32 bits
    Mỗi bit là một nỗi nhớ tình ta
    Tại sao anh không rõ tình em update
    Nên ngại ngùng hỏi mãi "NEAR hay FAR"
    Infinite loop nên tình anh vẫn chạy
    Lạc lối đời nên em không thể execute
    Control+Break làm thiên đường đổ vỡ
    Rewrite program tình lòng sao thấy xót xa
    Tại anh đó không rành logic
    Mà cứ làm thơ không chịu khó design
    Anh có hiểu tình mình OBJECT ORIENTED
    CLASS không cùng nên tình dễ phôi pha!!!
  8. winterlight

    winterlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Mình góp vui tí nhỉ.
    CÓ KHI NÀO (Bùi Minh Quốc)
    Có khi nào trên đường đờ tấp nập.
    Ta vô tình đã đi lướt qua nhau.
    Bước lơ đãng chẳng ngờ ta đánh mất.
    Một bóng hình ta đã đợ từ lâu
  9. winterlight

    winterlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Giữ làm gì chuyện cũ xa xưa
    Ngày hôm qua đã thành dĩ vãng
    Chờ đợi chi cho lòng trống vắng
    Cafe đen đắng chát bờ môi
    .............
  10. winterlight

    winterlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi tuy không đúng chủ đề. Nhưng xin tặng mọi người câu chuyện sau để biết rằng không phải không có Cafe "ngọt" dù không cần đường.
    Cà phê muối
    Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
    Bỗng nhiên, chàng ******** người phục vụ:
    - Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
    Mọi người xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai! Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
    Cô gái tò mò:
    - Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
    - Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
    Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
    Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.
    Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
    Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm, kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
    Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
    - "Gửi vợ của anh,
    Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
    Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì anh đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có thể được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt cả cuộc đời."
    Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

Chia sẻ trang này