1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ tình hay nhất - Ai yêu thơ thì vào đây

Chủ đề trong 'Ninh Bình' bởi Winter82, 24/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cumeoxam

    cumeoxam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2003
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Em sẽ chẳng ví anh - Mặt trời
    Chia hơi ấm rải đều trong vũ trụ

    Em cũng chẳng ví anh như lửa
    Sưởi ấm lòng người, dù là bất kì ai.

    Em chẳng dại ví anh - ban mai
    Lộng lẫy thật, nhưng lả lơi muôn ngả.

    Em chẳng dại ví anh - biển cả
    Đa tình quá, sóng hôn từng gót chân...

    Em chỉ muốn gọi tên anh ngàn lần.
    Muốn anh là anh thôi - bên em hiện hữu
    Anh là anh thôi - tình yêu êm dịu
    Anh là anh thôi - duy nhất - của riêng em
  2. nguyenminhluat

    nguyenminhluat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2005
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Lúc nào cũng có khách vào đây, đẩy lên nhé
  3. buituanlong

    buituanlong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Hình như...
    Người ta thường hay nói hình như
    Bởi chỉ nắm trong tay những điều ko chắc chắn
    Nhưng đôi khi biết nó là chắc chắn
    Họ vẫn cứ hoài thích nói hình như
    Và hình như... em bất lực trước ngôn từ
    Nên ko thể nói với anh những điều sâu kín nhất
    Nhưng lẽ nào trên đời lại có hình như sự thật
    Để ko bao giờ chắc chắn được thứ tha !
    Người ta vẫn thường hay nói hình như là...
    Để tự an ủi mình hay để làm yên lòng người đối diện
    Anh và em ai là thuyền , ai là bến ?
    Hay suốt đời cũng chỉ biết hình như
    Người ta vẫn cứ thích lẫn lộn giữa thực và hư
    Bởi sự thật phũ phàng hơn ta nghĩ
    Nên cứ để bản năng và lý trí
    Đi chung đường ko biết sẽ về đâu
    Người ta nghĩ rằng khi yêu nhau
    Sẽ thôi ko còn hình như nữa
    Rằng thế giới này chỉ còn mình hai đứa
    Rồi ngang nhiên dám chắc chắn đủ điều
    Bởi chữ yêu luôn gắn với chữ liều
    Nên hình như mới trở thành chắc chắn
    Chuyện chúng mình nên nói hay im lặng
    Để ko nhầm chắc chắn với hình như ...
    [​IMG]
  4. matrancankhon

    matrancankhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2006
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Text
    Nhà minh ơi tớ đang cần một bài thơ tình về người làm báo!
    Có hay có thể share cho tớ được không?
    Cảm ơn nhiều!
  5. nguyenminhluat

    nguyenminhluat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2005
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    YÊU
    Yêu là mê đắm từng dáng liễu
    Hồn cài nghiêng suối tóc huyền nhung
    Mắt lim dim như cố đi tìm
    Ở vẻ đẹp yêu kiều chưa biết
    Xa gang tấc, tưởng nghìn cách biệt
    Gần nhau rồi lại muốn gần hơn
    Trái tim xanh rung mãi điệu đàn
    Và mong mỏi dong buồm tới bến
    Lòng quyện xe như là tơ bện
    Môi ngập ngừng chằng nói thành câu (*)
    Tình thắm tươi, thơm lịm miếng trầu
    Đời lúc ấy bỗng giàu có nhất
    (*) Câu thơ của Elizabeth Browing
    Vũ Đức Hậu
  6. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    Ước mơ của cánh buồm đỏ thắm
    (For only you!)
    Vẫn nghĩ về một nơi ấy xa xôi
    Nơi cánh buồm đỏ thắm chẳng thể nào đến nổi
    Anh không là thuyền trưởng
    Em không phải cô gái làng chài.
    Chúng ta sống ở hai đầu ước mơ
    Nối với nhau bằng trăm điều day dứt
    Nối với nhau bởi con đường hiện thực
    Người đứng phía bên này, kẻ đứng phía bên kia.
    Người đứng phía bên này thương người đứng phía bên kia
    Lo nơi ấy tuyết rơi và lạnh lắm
    Người bên kia thì vô tâm chẳng nhận
    Nỗi nhớ bên này cứ lạc lối đi hoang.
    Người bên kia đã là người lớn
    Đợi bên này thôi không mãi trẻ con
    Người bên kia chắc giờ chẳng nhớ
    Trẻ con cũng biết buồn vì người lớn lãng quên.
    Em không biết vì sao chuyện chúng mình thành ra như thế
    Chỉ thấy ngày dài và nỗi nhớ cứ sâu thêm
    Có nhiều đêm những vì sao thao thức mỏi mòn
    Mơ làm dải ngân hà nối những khoảng trời không thể tới...
    Rồi sẽ lại đi qua con đường giả vờ câm nín
    Không ai chợt nhớ ngày xưa trái tim từng khắc tên nhau
    Chỉ bầu trời vẫn âm ỉ niềm đau
    Không thể nối hai phương hoài cách biệt.
    ---
    Vì em không phải cô gái làng chài
    Và vì anh không là thuyền trưởng
    Nên có một cánh buồm đỏ thắm rực màu trong giông bão
    Mãi miết tìm mà không thể nào cập bến ước mơ...
    (St)
  7. minhhungnb83

    minhhungnb83 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    807
    Đã được thích:
    0
    Ko biết chị Winter82 đã lấy chồng chưa nhỉ?? mấy năm rồi mà nghe chừng tình cảm vẫn nặng quá
  8. tranphamhh

    tranphamhh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2006
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn writer82 vì đã có đóng góp lớn nhất cho diễn đàn thơ này.
    Tôi đã đã đọc Bài Hai sác hoa Tigon mà bạn đã post. Mạn phép gửi thêm 3 bài còn đưọc cho là sót lại của tác giả TTKH này.Trong đó có một bài đan áo cho chồng bạ đã post rồi.
    Bài thơ thứ nhất .
    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xạ
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ?
    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !"
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt lòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?
    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"
    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám găp ai về!
    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi
    Đan áo cho chồng
    Chị ơi! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
    Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lông nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...
    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình

    Bài thơ cuối cùng

    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ ?
    Một mùa thu cũ, một lòng đaụ..
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em dã câm lời, có nói đâu !
    Đã lỡ, thôi rồi ! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khị
    Trách ai mang cánh "ty-gôn" ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì ?
    Chỉ có ba người đã đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...
    Là giết đời nhau đấy, biết không ?
    ....Dưới dàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết dòng dư lệ,
    Là chút dư hương : điệu cuối cùng !
    Từ đây, anh hãy bán thơ anh,
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ ! đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơị..
    Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời !
    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôị..chết
    Đêm hỡi ! làm sao tối thế nầy ?
    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên;
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh ? anh của em !
    Tôi biết làm sao được hỡi trời ?
    Giận anh, không nỡ ! Nhớ không thôi !
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt...
    Sợ quá đi, anh..."có một người" !..
    Mong bạn có thể sưu tầm thêm thơ tâm trạng của Puskin và có những bình luận theo những cảm nhận của riêng bạn để Mọi người có thể còn được thấy giữa bề bôn cuộc đời vẫn còn nhiêu điều đáng quý.
  9. iwcotte

    iwcotte Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0


    "... Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
    Chưa đủ gần nên thành xa lạ
    Anh ám ảnh em một chiều nghiệt ngã
    nghiêng bên này, lại chống chếnh...bên kia"
  10. vai84sanh

    vai84sanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2007
    Bài viết:
    714
    Đã được thích:
    0
    thôi thì em cũng góp vui với các bác bài này
    EM LA? ...
    Henrich-Hainơ
    Em là hoa huệ trắng
    Nở trong trái tim anh
    Em là nghìn tia nắng
    Soi đời anh ngọt lành
    Em là những ước mơ
    Mà anh hằng khát vọng
    Em là một hồn thơ
    Chứa chan đầy sức sống
    Em là từng đợt sóng
    Ôm ấp mạn tàu anh
    Em là vì sao sáng
    Soi màn đêm lung linh
    Em là cây tùng xanh
    Vươn cao trong bão tố
    Em là chim mùa xuân
    Bay vờn trên biển cả
    Em là bông lan đá
    Hương tỏa ngát núi rừng
    Em là đồi cây dẻ
    Trăng sáng ôm mênh mông
    Em là dòng suối xanh
    Những buổi chiều anh tắm
    Em là ráng hòang hôn
    Những buổi chiều anh ngắm
    Trong mắt em sâu thẳm
    Anh thấy cả đất trời
    Cách xa tình vẫn đẹp
    Có phải không em ơi

Chia sẻ trang này