1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đếm ngược cho Tuổi 30 !!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi snowstormly, 19/12/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    [Ghi lại]

    VỀ MỘT THÀNH PHỐ TÔI ĐÃ XA

    Gần ba mươi năm tôi chưa trở lại với Quy Nhơn. Cái ý niệm về thời gian bao giờ cũng gây cho tôi một nỗi buồn. Dạo ở đó tôi còn trẻ và tôi yêu biển vô cùng.

    Biển nhớ là bài hát tôi viết cho những đường phố Quy Nhơn. Những đường phố và biển và một người bạn gái hằng đêm cùng tôi ngồi nhìn biển. Điều ấy bây giờ đã trở thành quá khứ nhưng trong tôi Quy Nhơn vẫn còn rõ như một tấm gương. Một tấm gương mà tôi có thể nhìn thấy tôi trong ấy.

    Tôi soi vào quá khứ và tôi nhìn thấy tôi ở biển trong những ngày biển động và biển lặng. Tôi nhìn thấy tôi lang thang trên đường phố Quy Nhơn một mình. Một mình đánh billard ở đường Võ Tánh. Một mình nằm ngủ trong căn nhà trọ vào giờ giấc mà mọi người sum họp vui vầy với nhau.

    Dạo ấy còn trẻ mà sao cô đơn quá sức. Thỉnh thoảng người bạn gái đến gọi cửa trong giấc ngủ lưng chừng và bảo tôi đêm nay trăng đẹp quá hãy ra ngoài biển ngồi chơi. Biển Quy Nhơn đẹp nhưng hơi bẩn. Người bạn ấy bây giờ chồng con bề bộn hay nhàn nhã, không hiểu khuôn mặt ấy giờ đây như thế nào. Đừng nhắc lại quá khứ vì mỗi lần nhắc lại thì lòng trống trải buồn thiu.

    Có những căn nhà trống gió thổi lùa qua mọi ngõ ngách. Tâm hồn con người cũng có lúc gió lạnh cũng lùa quanh. Đừng nhắc lại dĩ vãng. Nó đẹp nhưng không ích lợi gì cả. Chúng ta sống cho mỗi ngày hôm nay. Hôm nay cũng là quá khứ và chúng ta cố giành giựt với thời gian để biến ngày hôm nay thành một hiện tại vô tận.

    Quy Nhơn có những tháp Chàm đứng một mình lặng lẽ nghìn năm “mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ”. Cái giấc mộng dài nó buộc con người không được quên và phải nhớ về những dấu tích đã in thành vết không tàn phai trên tâm hồn mỗi con người. Tôi luôn luôn là người đãng trí. Tôi đã quên nhưng vẫn có kẻ tỉnh táo không bao giờ quên bất cứ một điều gì cứ mãi quanh quẩn cuộc đời tôi để nói khẽ vào tai tôi điều tôi không muốn nhớ nữa.

    Quy Nhơn không hiểu còn thơ mộng như thời tôi những năm hai mươi tuổi? Cái tuổi ấy nhìn gì mà chẳng đẹp. Tôi vốn yêu người và yêu thiên nhiên. Có thể rất gần đây tôi sẽ chuẩn bị một chuyến trở về Quy Nhơn để tần ngần ngồi nhìn một bờ biển của những ngày xưa, lúc một hạt cát cũng đủ làm tôi cảm động.

    Trịnh Công Sơn (1988)
  2. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    16.11.15 _ con trai 2y11d

    Lần đầu tiên , con hỏi mẹ :
    Nim : Ba đâu ?
    - Ba đi làm .
    (có tiếng xe máy)
    Nim : Bố về
  3. lutin

    lutin Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2015
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    21
    Sao ba với bố loạn lên vậy bạn ơi?
    Hai thằng khác nhau hả?
    bhv_binhminhmua thích bài này.
  4. chinhrphong2

    chinhrphong2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/12/2014
    Bài viết:
    377
    Đã được thích:
    75
    Mới gọi là bản thảo, đã biên tập, biên tiếc gì đâu !:-)
  5. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    Ở nhà mẹ gọi là Ba . Thi thoảng Ba đón con thì cô giáo gọi là Bố , nên con gọi lung tung lúc thì Ba lúc thì Bố .
    --- Gộp bài viết: 17/11/2015, Bài cũ từ: 17/11/2015 ---
    [Em]
    Bao lâu rồi em đã bỏ quên một phần mình , ở đâu ?
    Tối mai , em muốn phù phiếm . Xin cho em được phù phiếm , được không ?

    [ĐÊM NHẠC ĐẶC BIỆT TỐI THỨ TƯ- 20h00 (18/11) Trịnh Ca - Ngõ 233 Tô Hiệu Cầu Giấy HN ]
    https://www.facebook.com/TrinhCa359/posts/913975738685589
  6. lutin

    lutin Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2015
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    21
    Tôi mai đi xem ca nhạc ah.
    Cái quán Trịnh Ca này hồi trước ở Nguyễn Khang, giờ đã dời qua Tô Hiệu rồi à?
    Nhớ mấy lần mình ngồi đấy, chắc cũng vài năm rồi.
    Hồi thằng bạn mình còn chưa lấy vợ cơ.
    Giờ con nó cũng phải hai, ba tuổi rồi.
    Kể cũng nhanh thật. Trẻ con thì lớn rõ nhanh, còn người trẻ thì cứ già dần đi.
    mad2310 thích bài này.
  7. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    Lutin : Trịnh Ca về Tô Hiệu rồi . Chúng ta cũng già lắm rồi đấy !
    --- Gộp bài viết: 18/11/2015, Bài cũ từ: 18/11/2015 ---
    Thà một mình vuốt tóc mình hơn là say mê sai lạc .... em à !
  8. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    [Có một giòng sông đã qua đời]

    Lục lọi cũ . Note này viết cho Người - ngày còn chưa nên Duyên . Đêm ấy đi về , ngõ phố Phùng Chí Kiên , ánh đèn soi bóng Người đổ dài xuống đường . Ngày mà Người chưa quay lại để nhìn em . Năm tháng vô tình , em đã quên nhắc nhở mình : Cái tạm với cái thường hằng lắm khi là một . Thế mà cứ lại là khác nhau !
    Vì đâu nên nỗi ? Không phải anh , không phải Duyên , là tại em !
    Giòng sông ấy , đã qua đời !

    31.12.2011 at 2:21 am
    Dưới ánh đèn vàng, trong cơn gió lạnh, bóng anh trải xuống mỗi bước anh đi khiến cái bóng hiếu động dài hơn hay ngắn tũn lại rồi biến mất. Em nhận ra cuộc sống cũng vô thường như vậy, đôi khi em nức nở tiếc thương khoảnh khắc vì biết suốt cả cuộc đời em chẳng thể nắm giữ điều gì ngoài hơi thở của mình. Vậy mà trong giây phút em lại đi ước mình cứ rảo bước như thế để nhìn cái bóng đổ..., anh cười em đi, em cũng cười góp nữa.


    Ngay cả hơi thở, đến chết cũng vẫn không thể nắm giữ, huống chi. . .

    ---------------
    CHỢT TÔI THẤY THIÊN THU LÀ MỘT ĐƯỜNG KHÔNG BẾN BỜ

    Trịnh Công Sơn

    Báo Tuổi trẻ, số ra ngày 6-2- 1994

    Những con đường trăng tròn là những con đường trăng khuyết. Vẫn là những con đường cũ en đi qua và tôi đi qua. Thế rồi, có những lúc tôi đi qua những con đường mù mịt không trăng. Những tro tàn quá khứ bỗng dậy lên một cơn lốc cuốn tôi về với những con đường ma quái ảo ảnh chập chờn.

    Cái chập chờn của một thân thể phiền não không biết mai nay mốt nọ ra sao, cứ thắc thỏm muốn gởi gắm vào cuộc đời một linh hồn phiêu lạc. Tôi phiêu lạc bao nhiêu năm rồi trên một dòng đời không bờ bến. Có khi tưởng bờ là bến. Có khi tưởng bến là bờ. Cái tạm và cái thường hằng lắm khi là một. Thế mà cứ lại là khác nhau. Cái bờ mỏng manh khoảnh khắc ra đi. Cái bến nhiều khi bền bền ở lại. Bờ mở ra những bến. Có dâu bể cho bờ. Nên định mệnh bờ thường trói buộc thân phận bến.

    Tôi là bờ em ra đi. Em là bến tôi ghé lại

    Con đò ghé qua bờ này bờ nọ, nhưng sẽ đậu lại ở một bến kia.

    Mùa xuân là bờ hay bến? than ôi, mùa xuân chỉ là bờ. Ai ai trong đời này cũng có lần ghé qua cái bến tạm mùa xuân. Cái bờ bến mùa xuân nhập nhằng những dặm trường lận đận. Thoắt nhiên bến xuân chỉ còn lại là bờ. Cái biến đi qua, rồi cái bờ ở lại. Cái bến hiu hắt của một thuở tưởng rằng thời hoàng kim bến sẽ mãi mãi không bao giờ là bờ. Thế rồi tuổi đời người người -đến đến – đi đi cứ mộng vờ, hoang tưởng hão huyền một thứ bờ bờ - bến bến, không biết nơi nào để neo lại một thân thể phiêu bồng.

    Có thể bến cho em và bờ cho tôi. Tôi cứ mãi đi và em ở lại. Cái thân phận thuyền quyên ấy đừng làm đau xót đời. Cuối cùng, trong cõi mông lung mờ mờ ảo ảo, em vẫn chính là cái bến hư ảo một cách vẹn toàn mà tôi có lúc mỏi mệt sẽ tìm về nương tựa.

    “ Ru đời đi nhé cho ta nương nhờ lúc thở than”…

    Cái bờ ru lời hiu quạnh lau lách. Cái bến ru chập chờn một đốm lửa chiều…

    Trong một giấc ngủ bồng bềnh không giờ giấc của mùa xuân, tôi thảng thối thấy bờ bến bỗng rã tan thành những cánh bèo mông lung vô định. Em tôi không bến và tôi không bờ. Em trôi đi và tôi cũng trôi đi. Em và tôi cũng là bến. Em và tôi cũng là bờ. Chúng ta tan biến vào nhau thành một khối bến bờ không còn chia lìa nữa. Trong em không còn trí nhớ về bến. Trong tôi cũng mất hết những ký ức về bờ. Bến ở đâu và bờ ở đâu?

    1-2-1994

    ----------

    Về trong phố xưa tôi nằm
    Có lần nghe tiếng ru bên vườn
    Chợt như xác thân không còn
    Và cạnh tôi là đồng vắng


    Về trên phố cao nguyên ngồi
    Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
    Chợt như phố kia không người
    Còn lại tôi bước hoài


    Lòng ta có khi tựa như vắng ai
    Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
    Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
    Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà


    Giòng sông trước kia tôi về
    Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
    Lòng tôi có khi mơ hồ
    Tưởng mình đang là cơn gió


    Về chân núi thăm nấm mồ
    Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
    Chợt tôi thấy thiên thu
    Là một đường không bến bờ


    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Loi-Goi-Thien-Thu-Hong-Nhung/ZWZA6B7O.html

    ------
    [Em]

    "Thế rồi tuổi đời người người -đến đến – đi đi cứ mộng vờ, hoang tưởng hão huyền một thứ bờ bờ - bến bến, không biết nơi nào để neo lại một thân thể phiêu bồng."
    Nước mắt lặng lẽ rơi ! Về thôi , trong tay còn nắm một mầm xanh . Chưa biết là khổ đau hay sự biết ơn , việc của mầm là xanh ! Em còn trả nốt nghiệp mình . Xin từ nay giữ niệm vô thường , xin cho an nhiên như thể chưa từng long đong !
    4.42 am 19.10.2015.
    P/s : Chữ "gió..." Hồng Nhung nhả hay quá .
  9. mad2310

    mad2310 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2010
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    24
    [Mùa thu đã chết]

    [​IMG]
    Mùa cúc họa mi rất ngắn , chỉ tính bằng ngày , lại chỉ là duy nhất trong năm .
    Ảnh : Google
    ------------

    Rất nhiều thứ đã đi qua. Trái tim còn ấm nóng nhưng có những điều đã hóa thành tro bụi .
    Nhìn đóa cúc họa mi , điều duy nhất còn lại là câu thơ "Em nhớ cho , mùa thu đã chết rồi !" .

    Muốn viết nhiều , nhưng cạn hết rồi , chỉ nức nở ...
    Kệ vậy . Thêm một lần môi bật máu , họa mi ơi !

    Gửi bạn ảnh cúc họa mi mới mua lúc sáng , vì lúc mua có nghĩ tới bạn - hẳn bạn sẽ thích . Bạn khen đẹp nhỉ , kếu đang muốn mua mà chưa gặp . Thế , phi ra mua luôn 2 bó tặng bạn kẻo kết mùa . Tìm mãi mới có gánh hoa ngang qua , hoa không đẹp lắm nhưng không biết còn gặp nữa mà mua không . Chọn bó nhiều nụ , hi vọng hoa về với bạn sẽ nở đẹp hơn . Còn nếu không đẹp , thì mong bạn đừng buồn bởi có thể tâm hồn mình chỉ được có thế thôi .
    Mong bạn vui qua những ngày trái tim bỏ tình !
    Lần cập nhật cuối: 19/11/2015
  10. chinhrphong2

    chinhrphong2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/12/2014
    Bài viết:
    377
    Đã được thích:
    75
    Tại sao nó lại có cái tên thế nhỉ? Họa My?

Chia sẻ trang này