1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TRẬN ĐẦU. Chiến dịch Starlite - trận Vạn Tường, bắt đầu món nợ máu của Mỹ tại Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 04/01/2016.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Vào lúc đại đội Hotel đang tìm cách tiến lên thì khắp xung quanh, đặc biệt là ở bên phải, hướng cao điểm 43 tiếng súng dậy lên mãnh liệt. Vừa qua khỏi điểm cuối con mương họ lập tức vấp phải 1 lưới lửa rất dữ dội và chính xác.

    Lính bắn tỉa quân giải phóng chiến đấu rất cừ, họ bắt những TQLC đang lơ ngơ ngoài chỗ trống phải trả giá đắt. 1 số TQLC sau khi tìm được chỗ nấp an toàn như Dick Tonucci bèn vận động đến các vị trí có thể yểm hộ đồng đội mình rút lui. Dick Boggia nằm chết dí sau bờ ruộng dưới lằn đạn bắn tỉa đến từ cả 2 phía, trước sau cố vắt óc nghĩ cách thoát ra.

    Trong số những người bị ghìm chặt có hạ sĩ nhất Spurrier, tổ trưởng tổ hỏa lực. Anh này vừa ko có nơi ẩn nấp lại vừa hết đạn. Binh nhất Robert Lee Stipes, xạ thủ trung liên, quyết định ra cứu anh ta về. Stipes là 1 cậu trai quê mùa chưa đi đâu xa khỏi làng và hay gặp rắc rối với quân quyền. Anh từng vài lần bị giáng cấp vì thái độ phi quân sự. Hôm ấy anh đã chứng tỏ bản thân mình bằng cách xông ra chỗ trống, xả đạn dữ dội về phía địch tạo điều kiện cho Spurrier cùng những người khác rút về nơi an toàn. Hành động can đảm ấy cùng với việc tham gia sơ tán thương binh dưới lửa đạn đã khiến anh được thưởng huân chương Sao đồng.

    Trung sĩ Jerry Tharp hò hét bảo TQLC tản ra sau bờ đất nhỏ tiếp giáp con đường đất chạy song song với khu làng để chuẩn bị tấn công tiếp. Trong lúc bàn bạc với trung úy Jenkins kế sách tấn công, Tharp ló đầu lên lần cuối để quan sát. Anh lập tức bị trúng đạn. Máu từ cổ phun ra, chảy ào ào xuống ngực. Tharp cố sức cởi bỏ trang bị rồi theo lời kể của Jenkins "ngã quị ngay trước mắt tôi". Máu ộc ra đằng miệng, Tharp chết. Căn cứ vào góc đạn đi có thể thấy rõ anh bị 1 lính bắn tỉa nấp trên cây hạ sát.

    Cùng lúc đó đại đội Hotel cũng bị mất trung sĩ nhất Al Raitt. Trung sĩ Raitt là 1 cựu binh từng được thưởng nhiều huân huy chương trong thế chiến thứ 2 và chiến tranh Triều Tiên. Ông là TQLC duy nhất có thể vừa đồng thời nhai thuốc lá hiệu Red Man vừa uống cà phê. Raitt mang 1 khẩu shotgun đi chiến dịch nhưng rồi quyết định phải đổi lấy loại súng khác có tầm bắn xa hơn. Ông đổi khẩu shotgun cho Jim Scott, lính điện đài của Jenkins, lấy khẩu M14. Khi đang đứng trên bờ mương nã đạn liên hồi về phía kẻ thù thì Raitt bị bắn chết.

    Lính bắn tỉa địch nấp trên cây gây cho quân Mỹ rất nhiều tổn thất. Có những bộ đội hầu như bắn bách phát bách trúng. Thấy 1 TQLC bị đạn xuyên qua má gục xuống, Tonucci cùng John Slaughter “Thỏ” liền tìm diệt thủ phạm. Sở dĩ gọi Slaughter, là “Thỏ" vì anh này nhỏ người, nhanh nhẹn, luôn sẵn sàng gây gổ. Từ lúc sang VN anh bị sút khá nhiều cân và đến khi đó chỉ nặng tầm 45-46 kg. Anh chàng nhỏ con này là 1 TQLC rất 'chì' luôn phải vất vả dưới sức nặng của trang bị cùng rất nhiều đạn dược cho khẩu phóng lựu M79 bắn phát một mang theo. Ngày hôm ấy anh mang theo 72 quả đạn, với trọng lượng mỗi quả nặng hơn 200g do vậy anh đã phải thồ lượng đạn lên đến quá 16kg từ đầu. Trong ngày anh còn được tiếp tế thêm chừng 3-4 lần như vậy nữa. Nòng khẩu súng đã mòn đến độ theo lời anh là "bóng như gương" và trở thành mục tiêu đầy cám dỗ. Từ khi đổ bộ xuống bãi đáp đến giờ anh sử khẩu M79 như dùng súng shotgun, lẩy cò nhanh như máy vậy. Sau khi đánh nhau được khoảng 1 tiếng đồng hồ thì anh bị dính mảnh đạn súng ĐKZ. Những mẩu sắt nóng đỏ găm chi chít trên mặt và rạch 1 đường sâu hoắm dưới mắt anh. "Thỏ" đúng là 1 ngưởi lính cứng cựa, quân y vừa mới băng sơ sơ vết rách anh lại cùng khẩu súng quay ngay lại chiến trường rồi ở đó suốt cả ngày. Chẳng hiểu vì sao lại ko có tên anh trong danh sách được tặng huân chương Quả tim tím. Tấm huân chương chỉ tái ngộ với anh vào 32 năm sau, đó là năm 1997.

    Khi ấy Slaughter 'thỏ' hầu như chẳng đề ý đến vết thương. Mục tiêu của anh có ở khắp nơi. Với sự yểm hộ và chỉ thị mục tiêu của Tonucci, 'thỏ' lần lượt lốp đạn lên các ngọn cây. Tay bắn tỉa của địch vẫn tiếp tục gieo giắc thiệt hại và cần phải bị tiêu diệt. Khi chỉ còn 2 quả đạn cuối cùng thì Slaughter mới hạ được đối thủ. Người lính bắn tỉa hét lên khi trúng đạn. Do lấy dây buộc mình vào thân cây nên anh ta chỉ rơi xuống nửa chừng rồi cứ thế treo lủng lẳng mắt mở trừng trừng nhìn trận chiến mà mình ko còn tham gia nữa.

    Vào lúc này hạ sĩ Ernie Wallace mới nhận thấy khá nhiều bụi cây nhỏ hóa ra lại là bộ đội ngụy trang. Anh hét gọi Tonucci "Mấy cái cây! hạ mấy cái cây kia đi!". Thế là đủ, đám cây chính là những địch quân cải trang khéo léo. Khi TQLC xả súng, mấy bộ đội gục xuống, những người khác bắn trả hoặc chạy tứ tán. Tiểu đội Tonucci bắn hạ phần lớn số này. 1 lần nữa Ernie Wallace lại chứng tỏ uy lực của khẩu M60 với ít nhất là 15 địch quân bị hạ. Số này nâng số điểm thắng trong ngày của anh lên đến hơn 40 mạng.

    Khi có chiếc trực thăng tải thương đáp xuống, Wallace liền chạy lại đề nghị tổ lái đổi khẩu súng máy cho anh. Khẩu M60 của Wallace đã bị bắn bay mất càng và bị nhiều hư hỏng khác nữa. Tay cơ phi tỏ ra khá là miễn cưỡng nhưng do thấy anh chàng Wallace to con có ánh mắt quá quyết liệt, nên đành nhượng bộ. Vụ đổi trác diễn ra nhanh chóng.

    Dù bận túi bụi, nhưng Wallace cũng giành thì giờ chăm sóc binh nhất Jim Mazy, người bị nhiều mảnh đạn trúng tai và cằm. Wallace đã được tặng thưởng huân chương chữ thập hải quân nhờ sự quả cảm, hăng hái cùng tài sử dụng súng máy điêu luyện và thành tích cứu thương binh
  2. hk111333

    hk111333 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/12/2012
    Bài viết:
    2.521
    Đã được thích:
    224
    Trận này theo như trong sách của quân ta thì quân Mỹ tèo nhiều lắm mà. Sao đọc sách quân Mỹ lại thấy chết rất là ít. Từ đầu tới giờ tớ đếm mới tèo có vài em. Đúng là chiến tranh bên nào cũng nói mình giết dc nhiều địch.
    gaume1 thích bài này.
  3. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Theo tài liệu ta thì số lính Mỹ bị loại khỏi vòng chiến là 919..sách này nói nhận Mỹ chết 54 bị thương khoảng 230, giết được 600 quân giải phóng..độ vênh này có lẽ vì những sai sót khi đánh giá thương vong của cả 2 phía...vd phía Mỹ thì nhiều lần 'ước tính' và thường có xu hường gom tất cả các xác chết vì hỏa lực (gồm cả dân) thành VC cả...ta nói quả mìn định hướng đầu tiên diệt được 20 địch nhưng Mỹ nói ko có thương vong. hay ta nói diệt được đoàn xe bọc thép chở quân và tăng M48 cộng là 9 chiếc nhưng đoàn xe này thực ra là 7, trong đó có 5 LVTP chở hàng tiếp liệu mỗi xe chỉ khoảng 3-4 người chứ ko phải chở quân có thể lên đến 37 người/ chiếc...thêm nữa số LVTP này chỉ bị bắn hỏng, đa phần lính rút vào xe đóng cửa cố thủ nên có thể ta thấy im lìm cho rằng địch chết hết rồi chăng?
  4. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Rốt cục thì binh nhất Dick Boggia cũng tìm thấy hạ sĩ Ken Stankiewicz với cánh tay bị thương. Anh này giao lại cho Boggia khẩu súng máy. Khi được đưa lên xe tăng sơ tán thì anh vẫn còn khá ổn. Nhưng việc dùng xe tăng chở thương binh hóa ra lại là 1 ý tưởng sai lầm. Chúng lập tức thu hút đạn địch bắn đến. Stankiewicz lại bị bắn trúng nhưng lần này thì tử vong.

    Binh nhì Sam Badnek cũng là 1 người lính hay vi phạm quân kỷ. Việc vẫn chỉ là binh nhì trong thời gian chiến dịch Starlite là minh chứng hùng hồn cho việc ấy. Tuy nhiên khi giáp chiến với đối phương thì Badnek lại tỏ ra rất cừ. Hồi đóng quân ở Hawaii, anh có xăm hình 1 con vẹt trên cánh tay. Lúc trung đội của Badnek vượt qua thôn Nam Yên 3, anh dính chấu ngay chỗ hình con vẹt cùng 1 vết thương trên đầu. Thật là quá sức chịu đựng đối với tay TQLC trẻ tuổi. Anh đã tự tay diệt được 1 hầm chiến đấu địch sau cơn bão đạn. Những người chứng kiến chẳng thể hiểu nổi vì sao anh vẫn sống sót được trước hỏa lực bắn trả của đối phương. Đến khi được tặng huân chương chữ thập Hải quân vì thành tích chiến đấu anh dũng nổi trội thì Badnek vẫn chỉ là 1 binh nhì quèn.

    Trung đội 1 điều 1 tiểu đội vòng qua phía tây bắc Nam Yên 3 và hạ sát được mấy pháo thủ 1 ổ cối 82mm địch. Đạn quân giải phóng bắn quá rát khiến tiểu đội phải tháo lui về chỗ mấy chiếc xe tăng nên ko thể thu được khẩu súng cối.

    Hạ sĩ nhất Edward Vaughn phát giác 1 khẩu đội cối khác của địch đang phóng đến chỗ hàng cây. Anh nhanh chóng dùng khẩu M60 nổ súng bắn 3 bộ đội đi cuối. Khẩu súng của Vaughn hôm đó cũng đã gây cho quân địch nhiều tổn thất. Anh đã được tặng huân chương sao bạc vì lòng dũng cảm trong trận đánh ngày hôm đó.

    Những phi công trực thăng can đảm đã sơ tán được nhiều thương binh, tử sĩ dưới lằn đạn dữ dội. Số thương vong còn lại thì được đưa lên xe tăng và đem về bãi đáp Blue.


    đại đội Hotel, tiểu đoàn 2/4. 14g

    Trung úy Mike Jenkins vẫn tiếp tục duy trì áp lực lên đối phương. Trong khi sơ tán thương binh anh gọi pháo bắn vào thôn Nam Yên 3 và xin máy bay không kích cao điểm 30, nơi đã gây bao khổ sở cho đại đội Hotel lúc trước. Thấy đại đội Hotel đã bị thiệt hại nặng, trung tá Bull Fisher hạ lệnh cho đơn vị rút về bãi đáp Blue. Đúng 14g, cái đơn vị tả tơi cùng những bộ phận tăng phái sẽ rút về với trung đội 1 của Chris Cooney đi đầu tiên, các trung đội 2 và 3 đi phía sau vừa đánh vừa lùi cố cầm chân địch.

    Trong cơn hỗn loạn, xác trung sĩ Jerry Tharp đã bị bỏ lại phía sau. Trung sĩ Juan Moreno chọn ra 4 người bảo họ bỏ ba lô lại mang theo poncho quay lui tìm Tharp. Số TQLC này tìm thấy xác anh ở phía sau khoảng 200-300m, họ đặt anh vào tấm poncho rồi khiêng về. 1 trong số những truyền thống lâu đời nhất của TQLC là ko bao giờ bỏ lại thương binh, tử sĩ mình.

    Khi lính của Cooney bắt đầu rút lui, họ bị đạn súng cá nhân từ thôn Nam Yên 3 và góc đông nam thôn An Cường 2 kìm chặt sau bờ đất. Cùng lúc đó trung đội 3 cắt ngang qua cánh đồng trước mặt cao điểm 30 mà VC đã rút chạy. Trung đội Cooney cùng 1 số lính thuộc trung đội 2 bỗng nhiên bị chia cắt khỏi phần còn lại của đại đội Hotel đang rút về bãi đáp Blue.


    Tiểu đoàn 2/4. 14g00

    Fisher 'bò đực' cực kỳ quan tâm đến đại đội Hotel. Thông tin liên lạc giữa ông với các đại đội Golf và Echo hay với hậu cứ tại Chu Lai rất tốt. Thế nhưng liên lạc với đơn vị trung úy Mike Jenkins thì quá tệ. Các cuộc gọi nhiều quá làm cho mạng điện đài bị nhiễu khiến việc liên lạc với đại đội Hotel rất khó khăn.

    đại đội Echo, tiểu đoàn 2/4 vẫn đang chiến đấu mở đường qua các hàng rào cây dưới sự chống trả khá yếu của địch. Tiến ngay sau lưng họ là ban chỉ huy tiểu đoàn 2/4. Trung sĩ nhất Ed Garr nhặt được mấy bao ngô hạt bèn bảo lính mỗi người lấy vài nắm bỏ túi. Do tốc độ tiến khá nhanh nên ông ko nghĩ có thì giờ để mà ăn nữa. Lính tráng cứ thế bốc ngô bỏ vào mồm ngậm. Làm thế vừa giúp họ giải cơn khát trong cái nóng hầm hập và cũng khiến hạt ngô mềm đi để có thể nhai, nuốt.

    Rốt cục đến đầu buổi chiều thì đại đội Echo cũng tới được mục tiêu và tổ chức phòng ngự. Ban chỉ huy tiểu đoàn 2/4 gọi phi pháo không ngừng nghỉ chi viện cho đại đội Hotel đang gặp khó khăn.


    Đoàn xe bị phục kích

    Sở chỉ huy phía sau của tiểu đoàn 3/3 được đặt gần trung đoàn bộ trung đoàn 7 TQLC nhằm giải quyết các nhu cầu về y tế và hậu cần của đơn vị. Lực lượng thiết giáp đều đã vào bờ hết. Tổng cộng có 9 xe tăng M48, 4 xe tăng phun lửa (chắc là loại M67. ND) và 8 chiếc Ontos. Ngoài ra còn có 1 đại đội xe bọc thép lội nước LVTP-5 chở đồ tiếp tế theo nữa. Sở chỉ huy tiểu đoàn 3/3 lệnh cho 2 xe tăng phun lửa cùng 1 số xe bọc thép chở hàng tiến lên tái tiếp tế cho đại đội India, tiểu đoàn 3/3.

    Trung đội xe bọc thép lội nước do trung úy Bob Cochran chỉ huy chính là đơn vị đã đưa lính đại đội India đổ bộ lúc ban đầu. Sau đó Cochran được lệnh quay về tàu nhận đạn dược, nước uống rồi lại bơi vào bờ đợi chỉ thị. Vào lúc đám xe bọc thép lên lại bãi biển thì các đơn vị bộ binh đã tiến sâu trong đất liền khoảng 1000m.

    Sau chừng 30 phút chờ đợi, các xe bọc thép được lệnh tiến vào đất liền đến bộ chỉ huy trung đoàn 7. Trung úy Cochran cùng 23 binh sĩ thuộc quyền được giao nhiệm vụ tới tiếp tế cho đại đội India, tiểu đoàn 3/3 đang ở sâu bên trong mấy trăm mét.
  5. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Quá trưa thì đoàn xe với trung úy Cochran đi trên chiếc xe tăng dẫn đầu bắt đầu tiến vào. Thiếu tá Andy Comer, tiểu đoàn phó tiểu đoàn 3/3 phổ biến nhiệm vụ và vị trí hiện tại của đoàn xe. Đích đến cùng lộ trình được đánh dấu sẵn trên bản đồ. Đơn vị của Cochran cũng sẽ đi theo lối đi của số xe tăng đã tới chi viện cho đại đội Hotel lúc trước.

    Mới tiến được về phía tây bắc sở chỉ huy khoảng 400 thước thì đoàn xe bị súng cá nhân địch bắn vào sườn. Tất cả liền dừng lại xác định vị trí đối phương để bắn trả. Sau mấy phút thì tiếng súng ngừng lại. Đoàn xe TQLC lại tiếp tục theo con đường đi tìm đại đội India. Đi thêm vài trăm nét nữa thì đến 1 chỗ ngoặt gấp. Trong khi chiếc xe tăng đi đầu cùng 2 xe bọc thép tiếp theo giảm tốc độ để ôm cua tiến vào 1 khu vực có nhiều cây cối thì số xe còn lại buộc phải dừng lại. Đối phương đã phục sẵn cách đó có 50 thước.

    Trung sĩ trung đội phó Jack Marino khi đó đang ngồi trong nắp cửa chiếc xe bọc thép đi cuối cùng. Cứ ngỡ mình đã tới nơi nên sau khi chờ vài phút anh quyết định rời xe lên nói chuyện với trung úy Cochran. Người trung sĩ vừa nhảy khỏi xe thì bỗng có tiếng nổ lớn chỗ chiếc xe tăng dẫn đầu. Đồng thời 1 loạt đạn cối, đạn chống tăng gồm cả B-40 lẫn ĐKZ 57mm nã vào đám xe bọc thép lội nước.

    Cuộc phục kích nổ ra khi Trung úy Cochran vừa rời xe đi kiểm tra đội hình được vài phút thì. Cố lờ đi lửa đạn, viên trung úy chạy hết từ chiếc xe này sang chiếc xe khác tìm xem cái nào có thể liên lạc với bộ chỉ huy trung đoàn.

    quân giải phóng chọn vị trí mai phục rất đắc địa. Đám xe TQLC chẳng có mấy chỗ để mà cơ động. 1 phía đường là ruộng sâu còn phía bên kia thì là 1 hàng cây rậm rạp.

    Cochran và Marino định thốc qua luôn đánh bật địch quân. Xe của Marino di chuyển lên đối mặt với các hỏa điểm địch. Khói, bụi mù mịt khiến họ chẳng thấy gì cả. Khi khói lắng bớt, Marino thấy nhiều xe bọc thép đã hỏng nặng và bị các tổ lái bỏ lại. 1 số thành viên tổ lái chạy xuống nấp trong đám lúa.

    Trận phục kích đã buộc trung sĩ Robert F. Batson rời khỏi xe chỉ kịp mang theo có con dao găm. Anh này ko tài nào lấy được khẩu súng trường khi chiếc bọc thép trúng đạn vì nó nằm kẹt trong đám hàng chở theo xe. Vừa vọt ra khỏi chiếc xe bị bắn hỏng, Batson lập tức bị đạn địch đốn ngã. Xác anh này được tìm thấy ngày hôm sau với con dao vẫn còn nắm khư khư trong tay.

    Trong số xe bọc thép bị hỏng nặng có 1 chiếc mà người trung đội trưởng còn liên lạc được. Trung úy Cochran bình tĩnh lệnh cho kíp xe sơ tán ko quên nhắc họ mang theo đạn súng máy để chúng khỏi rơi vào tay quân địch.

    Vẫn ko đếm xỉa đến đạn địch đang dồn dập bắn đến, anh chỉ huy số lính chuyển sang 2 chiếc xe khác. Sau khi chắc mấy TQLC dưới quyền đã an toàn, anh chạy đến chiếc xe có tầm nhìn quang đãng nhất. Lòng can đảm của Cochran đã phải trả giá đắt, anh bị thương nặng. Sợ lính bên trong phải phơi mình ra khi hạ cửa ra đón, anh cố leo lên chui qua nắp cửa trên nóc xe của trung sĩ Marino. Nhưng Cochran vừa lên đến thì bị bắn chết. Sau trận đánh anh được truy tặng huân chương Chữ thập hải quân vì lòng dũng cảm phi thường của mình.

    TQLC trong chiếc bọc thép cạnh xe của Marino vừa mới khai hỏa khẩu đại liên thì bị 1 phát B-40 sượt qua mũi xe trúng tháp súng khiến cho nó bị kẹt. Xa đoàn vội chộp lấy súng cá nhân rồi bỏ xe chui ra. Đúng lúc đó 1 quả đạn cối địch rót trúng nắp cửa sau giết chết binh nhất James Kalil. Khi trung sĩ Chester Wauters nhảy xuống ruộng, anh vấp phải xác 1 trung sĩ quân nhu bị xích xe cán đứt đôi sau khi người này vọt ra khỏi xe bọc thép. Khi cố chạy đến 1 xe bọc thép khác thì Wauters bị đạn vào 2 chân. Tổ lái kéo anh vào qua cửa thoát hiểm. Suốt đêm hôm ấy anh nạp đạn vào băng cho những người còn khỏe mạnh.

    Trong xe 1 TQLC hô "Ta là TQLC cơ mà, hãy ra tiêu diệt chúng!" rồi qua nắp cửa chui ra ngoài. Anh này chết ngay tức khắc vì bị đạn bắn trúng đầu.

    Những khẩu đại liên duy nhất còn bắn trả lại địch là những khẩu gắn trên xe bọc thép của Marino và chiếc xe tăng dẫn đầu. Chúng khạc đạn đại liên 50 cal về phía đối phương ở bên kia ruộng lạc. Marino ko cách gì cho xe mình di chuyển nổi. Đang nỗ lực thì xe bị 1 quả cối 82 ly phá hỏng động cơ, hất anh văng khỏi ghế chỉ huy và bất tỉnh mất mấy giây đồng hồ.

    Bộ binh giải phóng, dưới sự chỉ huy của trung sĩ Ho Cong Tham (?) đang áp sát. Tuy ngụy trang rất tài tình, vẫn có thể nhìn qua đám khói mù thấy họ đang tập hợp thành từng nhóm, chuẩn bị xung phong từ các hướng.

    Đạn ĐKZ 57 ly và đạn cối vẫn đang bắn liên hồi. Khẩu đại liên 50 gắn trên xe tăng dẫn đầu tạm thời bị loại khỏi vòng chiến do bị đạn cối làm nứt tháp súng. Súng vừa mới hoạt động trở lại thì tháp pháo lại ăn 1 quả 57 ly bên hông làm 2 thành viên tổ lái bị thương, vỡ kính ngắm. Người lính tăng thứ 3 cố hạ nòng khẩu súng phun lửa nhằm vào 1 toán có khoảng 60 bộ đội. Tuy có thể cho tháp pháo xoay ngang nhưng anh ko tài nào hạ thêm tầm khẩu súng. Mặc kệ, anh cứ bắn bừa nhưng do hỗn hợp napalm có chất lượng tồi quá nên luồng lửa từ xe tăng phụt ra ko đủ mạnh. Chúng chỉ đủ khiến cho bộ đội ngạc nhiên và tạm thời dừng lại. 1 số cố gắng dập lửa đang bám trên quân phục. Luồng lửa vừa rồi ko đủ làm cho địch quân thoái chí. Phát ĐKZ tiếp theo giết chết người pháo thủ. Sau khi chiếc tăng bị diệt, xe của Marino là chiếc duy nhất còn có thể nã đại liên về phía quân thù.
    tofrog, gaume1, hk1113335 người khác thích bài này.
  6. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Ảnh lính Mỹ thương vong trong tran Vạn Tường do ND sưu tầm

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    ảnh xác thành viên tồ lái với con dao găm nắm khư khư trong tay

    [​IMG]
    gaume1, thanhVNW, hk1113331 người khác thích bài này.
  7. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Chiếc xe bọc thép lội nước của trung sĩ James Mulloy bị trúng đạn khiến nhiều đồng đội của anh bị thương. Mulloy bình tĩnh vừa chăm sóc thương binh vừa chỉ huy TQLC xung quanh mình chiến đấu. Thái độ cứ như ko có chuyện gì của anh đã khiến tình trạng hoảng loạn quanh đó giảm đi nhiều. Do cỗ xe đã bị sa lầy, tầm nhìn bị hạn chế nên anh nhận thấy nguy cơ nó rất dễ bị địch tràn ngập. Anh liền rời xe chạy xuyên qua lằn đạn đối phương đến 1 chỗ trong ruộng lúa mà từ đó có thể nhìn thấy cả đoàn xe. Anh đã mấy lần bắn hạ những địch quân đi lẻ hay những nhóm nhỏ bộ đội đang xung phong đến đoàn xe. Khi quân giải phóng phát hiện Mulloy đang làm trò kỳ đà cản mũi, họ liền tìm cách trừ khử kẻ phá bĩnh.

    Sự hỗn loạn càng tăng thêm khi điện đài viên trên 1 xe bọc thép lội nước do quá hoảng hốt trong khi khẩn khoản xin cứu viện đã bóp cứng nút gọi đi trên điện đài ko nhả suốt hơn 1 tiếng đồng hồ. Việc làm này gây nghẽn mạng vô tuyến trên các xe bọc thép và khiến cho bộ chỉ huy trung đoàn ko tài nào nắm được thông tin chính xác về đoàn xe. Trung úy Dave Steel là người đã nghe được tiếng kêu cứu khẩn thiết của cậu TQLC trẻ tuổi ấy.

    Khi biết có phục kích, bộ chỉ huy trung đoàn 7 lập tức có hành động ứng cứu. Suốt cả buổi chiều và kéo dài đến tận đêm, trung úy Steel duy trì liên lạc với cậu TQLC đang khiếp sợ trên chiếc xe bọc thép chỉ huy. Bộ đội đang vây quanh chiếc xe và theo như cậu ta báo thì đang bắn và tống lựu đạn nhằm phá bung cửa nắp để diệt sạch binh sĩ bên trong. Ngoài cậu ta ra thì tất cả lính trong xe đều đã chết.


    đại đội India, tiểu đoàn 3/3

    Gần như đúng vào lúc đại đội India chuẩn bị quay về hội quân với lực lượng chủ yếu của tiểu đoàn thì 1 chiếc trực thăng Huey thuộc phi đoàn quan sát số 2 đã bị thương vì đạn mặt đất và buộc phải đáp xuống gần vị trí của đại đội. Nghe tin báo, trung tá Joe Muir chỉ đạo trung úy Richard Purnell để mấy xe tăng cùng 2 tiểu đội lại bảo vệ chiếc trực thăng. Sau khi chiếc trực thăng được sửa xong, phân đội này sẽ cấp tốc đuổi theo đội hình đại đội .

    Có vẻ như chiếc trực thăng chưa bị hỏng nặng. Tuy thùng xăng bị thủng nhiều lỗ nhưng viên phi công bảo mình có thể khắc phục và bay đi trong vòng nửa tiếng đồng hồ. Purnell ko thể để 2 tiểu đội đầy đủ ở lại vì quân số hiện đang thiếu hụt. Vì thế anh chỉ để 10 TQLC ở lại cùng xe tăng. Những binh sĩ còn lại của đại đội thiếu thì quay về với tiểu đoàn . Các TQLC cùng xe tăng triển khai lập vị trí phòng thủ rồi chờ ở đó. Sau khi con chim sắt được sửa xong, nó tháo bỏ rocket mang theo để giảm tải rồi bay mất.

    Đúng lúc phân đội bảo vệ trực thăng hỏng chuẩn bị khởi hành thì nó gặp trung đội 1 của Chris Cooney, đây là đơn vị đang bị chia tách khỏi đội hình đại đội Hotel, tiểu đoàn 2/4. Lính của Cooney, những người đang khiêng theo thương binh, tử sĩ, ko có điện đài liên lạc, thở phào nhẹ nhõm khi gặp những TQLC bạn. Mấy công binh phối thuộc cho trung đội xúm vào giúp lính đại đội India cho nổ đám rocket để ngăn chúng bị kẻ thủ sử dụng.

    Đã xảy ra mấy lần chạm súng trong quá trình đuổi theo đội hình đại đội India. Lực lượng nhỏ bé này đã phải đổi hướng nhiều bận để vòng tránh những chỗ có đụng độ. Dù phải mang theo gánh nặng thương binh tử sĩ, các TQLC vẫn khẩn trương đuổi kịp đội hình đại đội India và di chuyển đến vị trí của tiểu đoàn ở cách An Cường 2 khoảng 600m về phía đông bắc. Cuối cùng thì đại đội India cũng đã về đến phòng tuyến của tiểu đoàn và tới đóng cạnh đại đội Kilo lúc quá trưa.


    Đoàn xe cứu viện. 13g

    Mãi sau này mọi người mới biết trận đụng độ xảy ra giữa đoàn xe tiếp tế hậu cần và quân giải phóng đã cứu bộ chỉ huy trung đoàn 7 khỏi bị 'hốt ổ'. Dường như lực lượng quân giải phóng đang hướng thẳng đến vị trí trung đoàn bộ thì lại tao ngộ phải đoàn xe này. Tuy nhiên những chiến sĩ đối phương còn sống sau này nói trung đoàn bộ trung đoàn 7 ko phải là mục tiêu của vì ko ai biết được vị trí của nó ở đâu cả. Thiếu tá Andy Comer khen quân giải phóng rất thông minh, linh hoạt và cho rằng họ đã bắt được tần số vô tuyến của TQLC. Điều này hóa ra lại đúng sự thực. quân giải phóng đã sử dụng 1 số lượng lớn sinh viên, học sinh biết tiếng Anh để chặn bắt, rồi dịch lại các cuộc gọi liên lạc của quân Mỹ. Công tác bảo mật thông tin liên lạc của TQLC gần như chẳng có gì và cũng tồi y như kỹ thuật ngụy trang của họ.

    Khi biết tin về trận phục kích vào lúc 13g kém, Joe Muir quyết định cho đại đội India chở lại tham chiến. ko ai hiểu lý do vì sao mà Muir lại điều cái đại đội mệt mỏi nhất của mình đi cứu đoàn xe 21. Hẳn Muir phải có lý do chính đáng vì ông là 1 tay TQLC lão luyện. Có lẽ sau khi đánh giá khả năng của các đơn vị dưới quyền, ông đã chọn đại đội có kinh nghiệm tác chiến tốt nhất. Dù lý do gì đi nữa thì đây cũng là 1 quyết định đúng.

    Do đại đội Lima được điều lên vị trí của đại đội India lúc trước nên giờ thì các đại đội Kilo và Lima đều ở ngang với nhau trên tuyến tấn công. tiểu đoàn 3/3 lúc này đã hết sạch lực lượng dự bị.

    Trước khi đi cứu đoàn xe tiếp tế, đại đội India phải quay về khu vực tập kết hậu cần của trung đoàn 7 để lấy 1 số xe tăng, xe bọc thép lội nước và đón người chỉ huy cuộc giải cứu là thiếu tá Andy Comer. 1 nhóm gồm có 5 xe bọc thép lội nước cùng 5 xe Ontos được chỉ định theo yểm hộ nhiệm vụ này. Ngoài ra đại tá Peatross còn cho chiếc xe tăng M48 cuối cùng hiện có tham gia vào sứ mệnh này nữa.
    sonlinh103, gaume1, hk1113333 người khác thích bài này.
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Kế hoạch là mũi bộ binh - thiết giáp này sẽ tiến thật nhanh để quân giải phóng bị bất ngờ và đột phá tới đoàn xe tiếp tế.

    Quân Mỹ vẫn chưa nắm được chính xác vị trí của đoàn xe bị hãm. Vào thời điểm lực lượng cứu hộ lên đường, 1 trong 2 xe tăng phun lửa trong đoàn xe bị phục kích ầm ầm chạy về tới bộ chỉ huy. Khẩu đại liên 50 trên xe đã bị hỏng, kính quan trắc vỡ hết cả, tổ lái có 2 người bị thương còn khẩu đại liên 30 thì hết đạn. Dù mới từ cõi chết trở về, người trưởng xe vẫn tình nguyện dẫn lực lượng giải cứu đến chỗ phục kích. Anh còn cho biết mình đã đi qua thôn An Cường 2 mà chẳng gặp phải sự cố gì.

    Lính đại đội India của trung úy Purnell trèo lên ngồi hết trên xe. 1 số binh sĩ chui vào ngồi bên trong xe bọc thép nhưng nhiều người khác do nóng nực cộng với việc thùng xăng dung tích 500 gallon (tương đương 1893 lit. ND) nằm ngay bên dưới khoang chở quân lại chọn cách lên ngồi trên nóc xe.

    Đúng 13g05 thì viện binh lên đường. Sau khi đi mấy phút được tầm vài trăm mét đang đi qua quả đồi rậm rạp nằm ở phía đông thôn An Cường 2 thì chiếc xe tăng dẫn đầu lãnh 1 quả B-40 vào giáp trước, đoàn xe lập tức ùn lại và bắt đầu 'ăn' đạn cối cùng đạn súng cá nhân.

    Chiếc xe bọc thép binh nhất Howard Miller đang ngồi rung chuyển dữ dội khi bị bắn trúng. Hầu hết số TQLC ngồi trên nóc xe đều bị quăng xuống đất. Miller văng ra ngay phía trước luồng đạn địch. Anh nghe tiếng lính trong xe kêu gào inh ỏi khi xa đoàn cố hạ cửa xe xuống. Chiếc xe bọc thép hết tiến rồi lui nhưng tấm cửa mới chỉ hạ xuống được 1/3.

    Trung sĩ Peter Towne bị thương nặng nằm dưới lằn đạn dữ dội của địch. 1 TQLC cố kéo Towne đi nấp nhưng ko kịp, viên trung sĩ đã tử vong. Khi trận tập kích nổ ra binh nhất Gary Hammett lăn sang bên phải chiếc xe bọc thép. Vừa lúc đó thì 1 quả đạn cối rót xuống ngay sau lưng. Cậu TQLC đằng sau Hammett hứng trọn quả đạn chết ngay tức khắc. Hammett may mắn thoát nạn.

    Lúc quả B-40 lao đến thì trung sĩ George Emerick đang ngồi trên nóc chiếc xe bọc thép lội nước. Sức nổ hất văng 2 TQLC ra khỏi xe khiến họ bị xây xát và làm 2 thành viên tổ lái bên trong bị thương. Emerick choáng váng, khiếp hãi nhưng vẫn còn nguyên vẹn, tuy nhiên, lại ko thấy khẩu súng trường của mình đâu. Anh nhảy khỏi xe ra giúp cứu chữa thương binh. Hôm sau khẩu súng mới được đội thu nhặt tìm thấy, nòng súng bị cụt còn có 1/4. Đến khi xem số sê ri anh mới nhận đó là súng của mình.

    Đối phương đã bắn liệt chiếc xe bọc thép đi đầu. Thành viên tổ lái bị thương được đưa đến nơi an toàn trong chiếc xe bọc thép đi ngay phía sau. Do cuống cuồng tránh đạn, chiếc xe tăng đã lùi trúng chiếc xe bọc thép hỏng húc nó văng rồi lủi vào trong đám cây rậm mất tích. Mọi cố gắng để liên lạc với chiếc xe tăng này đều thất bại. Cái điện thoại để bộ binh liên lạc với lính tăng gắn sau đít xe đã nát bét trong khi tổ lái lại ko trả lời các cuộc gọi vô tuyến.

    Phân đội xe Ontos do trung úy Malloy chỉ huy triển khai lên chế áp hỏa lực địch và bảo vệ những xe còn lại trong đoàn. Purnell để trung úy Jack Kelly cùng 1 trung đội lại lo giải quyết thương binh, tử sĩ và bảo vệ nhóm của thiếu tá Comer.

    Nghe tin báo, mấy trực thăng tải thương liền bay tới bốc binh sĩ thương vong nhưng bị quân giải phóng bắn lên rất dữ.

    Trung úy Paul Bronson cùng phi công phụ là trung úy Roger Cederholm bay trên chiếc trực thăng dẫn đầu. Bronson bảo chiếc bay số 2 do các trung úy Dan Armstrong và R.G. Adams lái đợi ở trên cao trong khi anh đáp xuống. 1 TQLC đứng xổng lưng dưới lằn đạn hướng dẫn chiếc trực thăng tiếp đất. Khi Bronson xuống còn cách mặt đất chừng 60 thước thì 1 toán bộ đội trong hàng cây đứng vụt dậy nã đạn bắn chiếc trực thăng thủng lỗ chỗ. Armstrong và Adams lập tức hạ độ cao xuống tầm 300m, khạc đạn 2 khẩu M60 xuống đầu quân địch. Tiếng Bronson gào lên trên bộ đàm báo mình đã mất điều khiển vòng quay (Lost control of the RPM) nhưng rồi anh vẫn cố lấy lại thăng bằng và quay đầu bay ra phía biển. Về sau anh mới biết hệ thống trợ lực thủy lực (Hydraulic servo) bị bắn hỏng kéo theo mất điều khiển vòng quay khiến máy bay ko còn cân bằng nữa.

    Bở biển chỉ cách đó non 1 dặm nhưng con chim sắt nhanh chóng mất độ cao. Chiếc trực thăng số 2 bay phía bên trái chiếc của Bronson. Vào phút cuối, chiếc trực thăng ngóc mũi lên rồi rơi thẳng xuống giữa đám xuồng tam bản đậu trên bãi.

    Vừa rơi xuống Bronson lập tức bị đạn từ hàng cây gần đó bắn ra. Hạ sĩ nhất Clouse, cơ phi, bị bắn trúng bụng, ruột lòi cả ra ngoài. Người xạ thủ cũng bị thương vào bàn chân. Bronson nhảy khỏi buồng lái, chạy tới nhét ruột vào lại cho Clouse rồi vác anh đến chỗ chiếc trực thăng kia trong lúc Cederholm lo tắt động cơ, khóa cánh quạt. Xạ thủ đại liên trên chiếc trực thăng thứ 2 xả súng áp đảo quân địch cho phi hành đoàn Bronson leo lên rồi chở họ về trạm y tế. Bronson được thưởng huân chương sao đồng vì đã cứu sống Clouse.

    Thiếu tá Comer cùng trung úy Purnell nhanh chóng bàn kế dùng bộ binh để đánh tiếp. Họ hy vọng quét sạch được thôn An Cường 2 rồi tìm kiếm đoàn xe ban đầu. Do đây là khu vực mà đại đội India từng đi qua mấy tiếng đồng hồ trước nên ai cũng nghĩ nó sẽ an toàn. Lập kế hoạch thì dễ thôi nhưng việc thực hiện được nó mới là khó. Trên hướng họ vào, quân giải phóng đã tổ chức phòng ngự rất vững chắc.
    gaume1, sonlinh103, hk1113333 người khác thích bài này.
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Tình hình chung lúc 15g

    Các đại đội Golf và Echo, tiểu đoàn 2/4 đều đã chiếm được mục tiêu được giao. đại đội Golf chỉ gặp sự kháng cự yếu ớt nhưng đại đội Echo thì đụng nặng hơn. Tuy nhiên nó vẫn giải quyết được. Rốt cục đại đội Hotel, tiểu đoàn 2/4 cũng làm chủ được cao điểm 43 nhưng 2 lần tấn chiếm Nam Yên 3 thì đều thất bại. đại đội Hotel được lệnh phải quay về bãi đáp Blue dù đã gây cho quân địch khá nhiều tổn thất.

    Các đại đội Kilo và Lima, tiểu đoàn 3/3 đã tiến sâu vào đất liền mấy cây số và đang sẵn sàng tiến đánh Vạn Tường 1. đại đội India, tiểu đoàn 3/3 bị thiệt hại nặng trong khi đánh chiếm An Cường 2, mất cả đại đội trưởng. Nó được lệnh quay về tiểu đoàn rồi lại bị điều đi tìm cứu đoàn xe tiếp tế đang bị bao vây cô lập.

    Ban chỉ huy trung đoàn 7 và tiểu đoàn 3/3 cũng đã vào sâu trong đất liền 3000m. Tất cả xe tăng và Ontos của trung đoàn đều đã tham chiến nhưng các bộ phận thuộc tiểu đoàn 3, trung đoàn 7 TQLC thì vẫn còn ở ngoài khơi.


    Chương 10

    Gọi cứu viện


    Tiểu đoàn 3, trung đoàn 7 TQLC đổ bộ. 15g

    Vào khoảng 3g chiều, đại tá Peatross quyết định tăng viện cho lực lượng mặt đất nên đã hạ lệnh cho Chiến đoàn đổ bộ đặc biệt (Special Landing Force) để tiểu đoàn 3, trung đoàn 7 TQLC dưới sự chỉ huy của trung tá Charles H. Bodley vào bờ. tiểu đoàn 3/7 đang đóng tại Philippines thì nhận lệnh tiến đến vùng hành quân vào ngày 16 tháng 8. Binh sĩ của tiểu đoàn vẫn ở nguyên trên tàu phòng khi cần phải tham chiến. Giờ thì thời khắc đó đã tới. đại đội Lima của tiểu đoàn vốn được huấn luyện tác chiến đổ bộ trực thăng vận đã lên tàu USS Iwo Jima, tàu sân bay dành cho trực thăng cùng với đại đội India. Là chiếc nhanh nhất trong những chiếc tàu trong đoàn, chiếc Iwo đã tới nơi sớm hơn mấy tiếng đồng hồ so với những tàu chậm hơn chở theo số quân còn lại của tiểu đoàn 3/7 TQLC.

    Tiểu đoàn 3/7 cũng có được 1 số kinh nghiệm ngắn ngủi tại VN. Với sự hỗ trợ của những con chim sắt thuộc phi đoàn trực thăng HMM-63 của trung tá Norman Ewers, tiểu đoàn từng đổ bộ lên Qui Nhơn để bảo vệ các đơn vị Lục quân Hoa Kỳ đang được chuyển đến.

    Ngày 18 tháng 8, trên đường tiến đến bãi biển Vạn Tường, TQLC tiểu đoàn 3/7 đã mường tượng có điều gì đó lớn lao sắp xảy ra. Tuy chả ai thèm báo cho đám lính quèn biết nhưng họ để ý thấy trong đêm các sĩ quan đã có những cuộc họp bất thường. Càng đến gần VN thức ăn lại càng ngon hơn. Đám lính cựu cho rằng đó chính là dấu hiệu sắp có đánh lớn. Sống ở trên tàu 'êm' hơn trên bờ nhiều. Chả có mấy chỗ để mà tập luyện, nơi ở của lính nhiều nơi được trang bị cả máy lạnh, đồ ăn thì khá là ngon. Tất cả các đơn vị sang VN từng đi tàu khi đổ bộ bỗng đều cảm thấy mình 'yếu' hẳn đi so với lúc còn trên tàu. Tiểu đoàn 3/7 TQLC cũng không phải ngoại lệ.

    Đến chiều ngày 18 tháng 8 thì đã nhìn thấy bờ biển VN. Trước mắt đám TQLC trên tàu Iwo Jima là 1 cảnh tượng hệt như trong phim chiến tranh. Họ tròn xoe mắt nhìn cảnh những chiếc máy bay đang thả bom và napalm, pháo hạm trên các tàu chiến ầm ầm bắn yểm trợ. Hầu hết binh sĩ đều từng đổ quân diễn tập cả chục lần, thế nhưng lần này thì mới đúng là đổ bộ thật.

    Lệnh được truyền qua hệ thống liên lạc nội bộ gọi lính tập hợp về khoang. Đại úy Ron Clark, chỉ huy đại đội Lima, vẻ điềm tĩnh bước vào nơi tập trung của đơn vị mình. Anh báo cho đám TQLC đang tập hợp biết là các đơn vị đã đổ bộ hiện đang gặp khó khăn và rất cần chi viện. Lính đại đội Lima lập đội hình theo từng toán rồi di chuyển lên hầm chứa máy bay. Tại đây họ xếp hàng lĩnh nhứ thứ chẳng bao giờ được phép sờ tới trừ lúc ra trường bắn. Đó là lựu đạn nổ mảnh, lựu đạn khói cùng rất nhiều băng đạn đã được nạp đạn thật.

    Hạ sĩ nhất Bob Collins, tổ trưởng 1 tổ hỏa lực, đang xếp hàng đợi lên trực thăng thì hạ sĩ nhất C. C. Pearch bước tới ôm anh thật chặt rồi nói: "Chúa phù hộ cho cậu, nhóc ạ". Pearch là 1 cựu binh với 18 năm phục vụ. Anh từng tham gia trận hồ Chosin ở Triều Tiên năm 1950 nhưng vẫn lẹt đẹt chức hạ sĩ nhất vì bị tòa án binh giáng chức trong thời gian làm trung sĩ huấn luyện.

    Anh từng được thưởng 2 huân chương quả tim tím vì bị thương ở Triều Tiên. Nỗ lực động viên của Pearch giành cho Collins hóa ra lại phản tác dụng. Đúng ra thì Collins đã ko còn ở đây nữa. Anh đã hết hạn phục vụ từ tháng 6, trước lúc tiểu đoàn 3/7 được triển khai tới VN. Do ko muốn bỏ lỡ cái vụ 'náo nhiệt' này mà anh tình nguyện gia hạn phục vụ để được tham chiến. Và tới ngày 18 tháng 8 năm 1965 thì anh bắt đầu hoài nghi về tính khôn ngoan của cái quyết định mà mình đưa ra.

    Khi các TQLC đã hoàn tất công tác chuẩn bị, có lệnh gọi lính khiêng cáng lên boong chờ tiếp nhận thương binh, tử sĩ. Khi thang máy đi xuống thì thấy thương binh nằm chen chúc trên đó. 1 trong số đó là lính Nghĩa quân VNCH. Khi cáng anh này đi ngang qua Collins thì 1 chiếc giày rơi xuống sàn tàu. Collins nhặt lên và phát hiện chân anh này hãy còn trong đó. Người lính VN nhăn mặt nói "Ko sao đâu, Joe, ko sao hết" khi người ta đưa cáng anh vào phòng mổ.

    Trực thăng tiểu đoàn 3/7 phải giảm bớt tải trọng vì sức nóng và độ ẩm khiến lực nâng giảm sút. TQLC cũng phải bỏ bớt các trang bị nặng nề. Họ đều phải bỏ áo giáp, chăn cuộn lại chỉ còn mang mũ sắt và trang bị nhẹ để hành quân.

    Vì là toán trưởng 1 toán lên trực thăng, nên hạ sĩ nhất Collins có nhiệm vụ kiểm đếm lính khi họ lên máy bay và cũng là người đi cuối cùng. Anh ngồi ngay cửa chiếc trực thăng và sẽ là người phải nhảy ra đầu tiên để chỉ cho lính tới vị trí phòng thủ bãi đáp. Đây là cái 'bài' họ từng tập đi tập lại rất nhiều lần. Trung đội 2, đại đội Lima của Collins luôn là đơn vị đầu tiên bảo đảm bãi đáp. Toán quân của anh sẽ bảo vệ vị trí 12 giờ của bãi đáp trong khi các toán thứ 2 và thứ 3 thì thủ ở vị trí 4g và 8g.
    gaume1, hk111333, thanhVNW4 người khác thích bài này.
  10. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    ***

    Vào lúc 15g43, đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7 đổ quân xuống gần bộ chỉ huy của đại tá Peatross mà ko gặp trục trặc gì. Họ sẽ lập tức được tăng phái cho tiểu đoàn 3/3 với nhiệm vụ tiến đến khu vực mà đại đội India, tiểu đoàn này đang kịch chiến với quân địch. Trung tá Joe Muir lệnh cho đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7 tới chi viện cho đại đội India, tiểu đoàn 3/3 tìm cứu đoàn xe mất tích.

    Đại đội tiến về hướng thôn An Cường 2 và ngay lập tức bị đạn bắn tỉa lẻ tẻ. Trong lúc TQLC dùng súng máy đáp trả thì đạn lửa bắn ra đã khiến hàng cây bén lửa, góp thêm khói, hơi nóng, sự lộn xộn vào khung cảnh vốn đã hỗn loạn. Chiếc xe tăng phun lửa đậu gần sở chỉ huy xông lên rải đạn đại liên 50 gắn trên tháp súng ra khắp khu vực. Đạn bắn trả của quân giải phóng liền được 'đáp lễ' bằng 1 luồng lửa napalm phụt ra từ pháo chính.

    Khi toàn thể đại đội đã đổ bộ xong, các trung đội 2 và 3 liền tiến về hướng hỏa lực địch bắn ra trong khi trung đội 1 ở lại bảo vệ phía sau.

    TQLC vừa bắt đầu tiến lên thì hạ sĩ nhất Bob Collins đi ngang qua 1 vật mà anh tưởng là cái găng tay màu đen. Đến khi cầm lên thấy xương rơi ra anh mới biết mình vừa nhặt phải 1 bàn tay người.

    Binh nhất Jim “Guts” Guterba rất ngạc nhiên khi thấy dù xung quanh đang giao tranh ác liệt, ruồi nhặng và chuồn chuồn vẫn cứ bay lượn như thể cuộc chiến chẳng hề có mặt. Khi vừa nghe tiếng viên đạn súng trường bay sát mang tai chân anh bỗng quíu cả lại khiến anh quị xuống thở gấp. Có người nắm thắt lưng anh quát: "Đứng dậy, nhóc con, mày chưa bị ăn đạn đâu". Người đó là trung sĩ Stone, 1 cựu binh chiến tranh Triều Tiên khác của đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7. Guterba nhận thấy khi đà tiến bị hỏa lực địch chặn lại, 1 số lính cũ nhiều kinh nghiệm điềm nhiên ngả lưng lấy khâu phần C ra ăn. Họ giảng giải "Này, cứ ăn khi có dịp". Đây ko chỉ là lời khuyên thiết thực mà nó còn tác dụng khiến đám TQLC trẻ bình tĩnh trở lại.

    Dấu tích trận đánh lúc trước có ở khắp nơi. Họ đi qua 1 nơi nhằng nhịt dấu xích xe hằn sâu vào mặt đất. 1 cái xác cháy đen, trương phồng, nứt nẻ như khúc xúc xích quá lửa trên vỉ nướng nằm gần đó. Giòi đã xuất hiện, mùi thối bốc ra nồng nặc. Thật là 1 cảnh tượng khủng khiếp đối với TQLC đại đội Lima, những người thi thoảng mới thấy 1 thi hài nằm trong nhà tang lễ 1 cách yên bình.

    Nước uống cạn đi nhanh chóng nhưng TQLC đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7 đã được khuyến cáo cấm uống nước giếng trong làng hay nước dưới ruộng. Lính tiểu đoàn 3/3 và tiểu đoàn 2/4 đã ngộ ra rằng tuy viên lọc nước khiến nước uống có mùi rất kinh nhưng ít ra thì nó cũng an toàn. Thêm vào đó TQLC lại đựng nước trong những bi đông kiểu cũ làm bằng kim loại khiến nước bị nung nóng đến độ rất khó uống trong cái khí hậu nóng nực này. Lính tiểu đoàn 3/7 bắt đầu trả giá cho cuộc sống 'ấm êm' trên tàu bằng những nạn nhân do cái nóng gây ra.

    đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7 tiến lên thu gom tù binh và những người bị tình nghi là quân giải phóng. 1 số địch quân nhanh chóng buông xuôi nhưng nhiều người khác vẫn cố chứng mình chỉ là người dân. Theo đúng qui trình thì mọi nam giới trong lứa tuổi quân dịch đều bị vây bắt, trói xâu với nhau bằng dây điện thoại rồi giải về tuyến sau. Jim Guterba cùng với 1 TQLC đi phía trước đang áp giải mỗi người 1 VC thì bỗng bị đạn từ phía bên phải bắn đến. Đạn cày đất bay tung tóe, 2 TQLC vội vọt qua bên kia bờ ruộng. 1 tù nhân quị xuống khiến Guterba phải quay lại tìm. Anh này thở dốc nằm trên nền đất bụi bặm, nóng hổi, đùi bị thủng 1 lỗ lớn lộ cả xương trắng lóa dưới ánh mặt trời. Vừa lấy cuộn băng của mình ra nhét vào vết thương thì bị 1 tay lính cựu mắng: "Nên giữ nó cho riêng mình thì tốt hơn, con ạ". Guterba vác người bị thương lên vai rồi đi tiếp đến điểm thu gom tù nhân.

    Vào khoảng 18g45, khi đại đội Lima, tiểu đoàn 3/7 tiến đến mục tiêu thì ngay lập tức nó được 'chào đón' bằng đạn cối, đạn liên thanh, và súng trường của quân giải phóng. 1 xe tăng phun lửa cố dập tắt sự kháng cự bằng cách khạc lửa napalm về phía địch quân. Mùi hôi của xác chết dưới cái nóng kinh người xứ nhiệt đới cùng với mùi thịt người cháy khét tạo thành 1 thứ ko sao chịu nổi.

    Loạt cối địch nổ tung trong hàng ngũ TQLC đã gây ra thiệt hại lớn. Tin tức lan truyền trong đám lính đang nằm mọp dưới bờ ruộng. Wilson chết, Long chết, Firth chết. Trung úy Dale Shambaugh, chỉ huy trung đội 3 cũng bị đạn bắn tỉa hạ sát.

    Hạ sĩ Gregorio Valdez, tay súng M14 dưới quyền hạ sĩ nhất Bob Collins bị đạn bắn xuyên qua gối. Collins vừa gọi anh này chạy đến chỗ bờ ruộng vừa nổ súng về phía khẩu súng máy đang gây phiền toái cho quân Mỹ. Collins hét: "Chạy đi. Ko thể sợ hãi vào lúc này đâu." "Tôi bị thương chứ đâu có sợ" Anh kia đáp lại. Nghe Valdez nói thế, Collins cùng 1 TQLC khác là hạ sĩ Robert Parker bèn liều chạy lên trước cứu anh ta về. Họ làm được điều ấy là vì nếu xạ thủ đối phương hạ nòng đủ tầm để bắn thì sẽ bộc lộ vị trí. Greg Valdez được cứu thoát và qua được trận Vạn Tường nhưng 5 tháng sau lại mất mạng trong 1 trận đánh khác.

    TQLC nhận thấy 1 số 'đấng nam nhi hổ báo' thời bình nay bỗng trở nên cực kỳ cẩn trọng khi phải đối mặt với đạn thật bắn đến trong khi số người vốn kín tiếng nhất trong doanh trại lại chiến đấu như mãnh sư. 1 người lính như thế đã 1 mình xung phong qua bờ ruộng, khẩu súng trường tự động nhả đạn liên hồi. Tới khi các đồng đội bắt kịp thì trước mặt anh đã có 4 xác địch quân.
    gaume1, caonam_vOz, danngoc2 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này