1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cà phê chiều thứ 7....

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi babicinamon, 04/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Cà phê chiều thứ 7....

    Cà phê chiều thứ 7....Ngồi uống cà phê, ngẫm sự đời....

    u?c orange-outan s?a vo 07:30 ngy 06/05/2004
  2. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tự nhiên có hứng vào lục hình của Kieuphong...Sau đó phát hiện ra hình của rất nhiều người...Kể cả những người quen và chưa quen...
    Phát hiện rằng mình đã bỏ quên nhiều thứ...
    Đã từng có lúc chúng ta từng ngồi lại quây quần bên nhau như trong lần offline ấy...Dù rằng chưa 1 lần gặp nhau...chỉ biết nhau qua những bài viết...
    Bản thân ko phải là người viết bài hay,cũng chẳng hay có cảm xúc gì...nhưng mà,chợt nhận ra,ai cũng đã từng rất dễ mến...Sao cuộc đời lại làm cho con người thay đổi quá nhiều...quá nhiều....đến ko ngờ...
    Ví dụ : OO hùi xưa đâu có mập như bi giờ
    Kieuphong nhìn như là em bé ngây thơ...
    Bác Nhat cũng có lúc trắng trẻo ...ko ngờ...
    Rồi ko biết 10 năm sau nữa...mọi người sẽ thay đổi ra sao...???
    Ước gì...... cho thời gian trở lại...
    Ước gì......em gặp anh một lần.....
    Em sẽ nói em luôn nhớ anh và em chỉ có anh thôi.
  3. Crazymouse

    Crazymouse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    992
    Đã được thích:
    0
    Ủa, sao toàn hình của boys 0 vậy em mon? KHó hiểu wá.
  4. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, đâu có, hình ở trong danh sách ảnh ấy mà...làm gì mà toàn boys,tại mún lấy vd thì lấy boys cho chắn ăn...
    Ước gì...... cho thời gian trở lại...
    Ước gì......em gặp anh một lần.....
    Em sẽ nói em luôn nhớ anh và em chỉ có anh thôi.
  5. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Mâu thuẫn lâu nay giữa già và trẻ đa phần là: trẻ chê già trái tính, gàn dở, còn già lại trách trẻ ích kỷ, vô ơn. Những người làm con, cháu nên tìm hiểu tâm sinh lý tuổi già để thông cảm, yêu thương, từ đó giải quyết mâu thuẫn, cùng sống vui và chăm sóc lẫn nhau.
    Sự khác biệt giữa già với trẻ là tất yếu vì già đã qua thời trẻ còn trẻ thì chưa tới tuổi già. Khi về già, ông bà phải đối mặt với quá trình suy thoái nhanh theo quy luật tự nhiên nên phải thích nghi để tồn tại và dễ bị hiểu nhầm. Ví dụ: các cơ chậm chạp, thiếu nhanh nhạy nên đi đứng chậm chạp, dễ bị chấn thương chứ không phải thiếu cẩn thận; dễ ho, sặc, hóc, nghẹn khi ăn uống do các cơ và dây chằng trong hầu họng, miệng lưỡi phối hợp kém chứ không phải vô ý, thiếu lịch sự; răng rụng nên không ăn được thức ăn cứng, vị giác kém nên thường ăn chua, cay, mặn, hơn bình thường chứ không phải tham ăn tục uống; mắt nhìn không rõ nên dễ bị hiểu lầm là kiêu ngạo, vô tình; tai nghễnh ngãng nên hay bắt mọi người nhắc lại, nói to hơn; mũi không thính nên mùi hôi thấy ít, dễ gây cho con cháu cảm giác thiếu vệ sinh; thận suy, đêm hay lục đục dậy đi tiểu hoặc ngáy to làm đảo lộn giấc ngủ, gây khó chịu cho con cháu...
    Về tâm lý, trí nhớ chủ yếu của người già là về những sự kiện thời trai trẻ, những lối sống, hoàn cảnh cũ mà tuổi trẻ không thể cảm nhận được còn những việc trong hiện tại lại mau quên. Do trải qua những tháng ngày vất vả, nghèo túng nên người già rất tiết kiệm, chắt chiu, không muốn loại bỏ những cái còn dùng được cho dù đã lạc mốt, đặc biệt là những kỷ vật, đồ dùng cá nhân, hay biến nhà thành cái kho chứa đồ phế thải.
    Tuy nhiên, người già có những ưu điểm mà người trẻ không thể có được là tình thương vô bờ, luôn dành cho con cháu phần tốt nhất cho con vì với họ, con hay thì được nhờ, con dở thì mình đành chịu. Người già là một kho kinh nghiệm và là cầu nối giữ gìn tính chất gia tộc truyền thống... nên người trẻ cần hiểu và biết trân trọng để chung sống có văn hóa, nhất là đối với những gia đình có điều kiện kinh tế, có nhiều thế hệ cùng tồn tại.
    Đối với người già, để không cản trở cuộc sống của con cháu mình, tích cực tham gia vào xây dựng đại gia đình, có thể chủ động bàn bạc với con cái để thử áp dụng 1 trong 4 mô hình sau:
    1. Thống nhất quan điểm rằng cần phải duy trì và làm cho đại gia đình của mình sống vui vẻ. Không yêu cầu được ở riêng nếu thật sự không thấy cần thiết. Có thể ăn riêng cho phù hợp khẩu vị và thời gian sinh hoạt của người già. Nếu phải hoàn toàn sống nhờ vào con thì cha mẹ gắng tiết kiệm và sống đơn giản, đừng băn khoăn nhiều mà hãy thực hiện tốt câu ca: "Trẻ cậy cha, già cậy con".
    2. Trường hợp cha mẹ có chủ quyền nhà và điều kiện kinh tế khá, nên lưu ý việc di chúc về phân chia tài sản khi mình còn tỉnh táo, nhưng không nên cho hết, để khi ra đi được chu tất, thanh thản, không gây sự bất hòa trong gia đình.
    3. Nếu sống riêng (mô hình phổ biến ở các nước công nghiệp và không hiếm ở các thành phố lớn) thì nên gần nhà con cháu để có sự chăm nom thuận tiện. Có thể thuê người giúp việc nhưng cần lựa người tin cẩn và an toàn.
    4. Nếu vì lý do nào đó phải sống đơn độc (chồng/vợ đã qua đời hoặc sống ly thân, ly hôn) có thể chọn trở lại cuộc sống chung với con hoặc cháu hay chuyển tới nhà dưỡng lão để được chăm sóc chu đáo tới cuối đời mà chi phí không lớn, lại không mang tiếng con cái.
  6. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Về đến VN, muốn gặp nhìu người nhưng vẫn chưa có cơ hội,nhất là người đó...
    Về thăm cô...Cái căn phòng vẫn cũ và xỉn màu,nhưng xem ra lớp học còn đông hơn trước...Ngồi nói chuyện với cô,mới hay bạn bè chúng nó cũng đã đi du học gần hết,có đứa thành công, có đứa...xem ra thì thất bại...chẳng biết chuyện tương lai thế nào...Mình cũng chẳng biết tương lai mình về đâu...
    Nói chuyện với cô trong căn phòng ấy, cái lớp học cũ và xỉn màu ấy,thấy lòng chợt lắng lại,và tự dưng lại thấy ham học hơn...thấy tương lai như vẫn còn cái gì chờ đón mình ở phía trước,chứ ko phải mịt mờ xám xịt như những ngày qua....
    Vn dạo này nóng, ban đêm lại mưa nhiều...Cảm giác khó chịu,nhưng quen thuộc...sáng ra đã nghe tiếng xe chạy ồn ào trên phố...lại có cơ hội được ăn sáng bằng những món ăn quen thuộc...
    Rồi những cuộc hẹn hò với bạn bè...bất giác tự hỏi,sao đời mình thường thế? Rồi thì sẽ ra sao ? Chắc mình sẽ như thế này suốt...đi làm , về thì đi chơi,rồi lại đi làm....Biết thêm được những chuyện làm cho mình đau lòng....nhưng vẫn chịu đựng để tha thứ...con người,sao bạc bẽo quá...
  7. VKDN

    VKDN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Chị Mon ơi, chị về VN rồi, bữa nào về trường ghé qua lớp em cho em biết mặt được không? Em học 12B2, rồi em dẫn chị đi ăn chè (but phải báo trước)
  8. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Bé Mon về VN rồi hả, hèn gì forum dạo này vắng vẻ quá trời luôn. Thế mới biết Mon quan trọng như thế nào đối với cái forum này.
    Bà con coi có gì rủ rê, lôi kéo, dụ dỗ thêm bạn bè dzô đây cho vui. Dân LHP chả nhẽ chỉ có le que mấy mống như dzầy thôi sao.
  9. Blackridervn

    Blackridervn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Hehe, tại vì người ta chạy wa cái forum này hết rồi: www.lehongphong.net, bên đó đông vui hơn.
  10. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, nghe kimikamo nói mà làm mặt Mon đỏ lên hít rùi nì...hì hì...Thật ra ko phải la le que mấy mống đâu, chỉ là vì mọi người ghé wa nhưng ko rãnh để post bài thôi...Có người lười ko post bài, có người chỉ thích đọc,có người chỉ thích chạy vô nói mấy câu rồi chạy ra...Còn lehongphong.net thì đúng là có nhìu người vô thật,nhưng Mon ko thích bên đó,dù sao thì,ở đây vẫn hơn,ít người nhưng vui...

Chia sẻ trang này