1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ặ?_tHỏằ?-ặ? ... (Tuyỏằfn tỏ?ưp thặĂ 5 bông hỏằ"ng II )

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi Gio_mua_dong_bac, 09/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. quynhthoidai

    quynhthoidai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    giống kiểu thơ của Hồ Xuân Hương nhỉ bài này chuonkim làm hay nguồn ở đâu đấy ?
    ..... Có phải duyên nhau thì thắm lại,
    Đừng xanh như lá, bạc như vôi ... "
    Trích bài Miếng Trấu của Hồ Xuân Hương

  2. chuonkim123

    chuonkim123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    231
    Đã được thích:
    0
    không phải tớ làm
  3. cooffee

    cooffee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2007
    Bài viết:
    1.055
    Đã được thích:
    0
    Lượm lặt được bài này, post ủng hộ topic...
    -----------------------
    Không cần ai an ủi, vỗ về.
    Cho nỗi buồn như là giọt nước.
    Lăn xuống má, và trôi đi...
    Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc.
    Quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình.
    Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại.
    Như là một nỗi tủi thân...
    Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc.
    Nhận ra mình khóc khác ngày xưa.
    Những va đập in lên màu mắt.
    Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua.
    Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh.
    Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin.
    Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn.
    Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình-không-còn-khóc-được...
    Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
    Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.
    Một ngày ta chẳng còn là ta nữa.
    Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.
    Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
    Người có buồn bởi thay đổi trong ta.
    Như mùa đông không bao giờ đến nữa.
    Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.
    Bất chợt một ngày anh nhìn ta câm lặng.
    Anh sẽ tin trong đáy mắt ta cười.
    Với những mất mát nhiều hơn thế nữa.
    Và cho dù... ai đó bỏ cuộc chơi...
    Ta không khóc như mùa đông không khóc.
    Có ai mang những nỗi nhớ một thời.
    Ta không khóc nghĩa là ta đã mất.
    Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời....
    Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
    Lệ của người liệu có chảy hay thôi???
  4. chuonkim123

    chuonkim123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    231
    Đã được thích:
    0
    Đành chịu vậy mùa thu nay đã khác
    Khúc lãng du em viết cho riêng mình
    Anh có đọc hay không thì cũng vậy
    Phải không ngọc lan xanh ?
  5. quynhthoidai

    quynhthoidai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    Thằng khờ
    Đã đành thời ấy, dại khờ lắm
    Sao đến giờ, khờ dại vẫn đây
    Xã hội, cuộc sống ta không lớn
    Mà tình người, có lúc đổi thay
    Vầng trăng khuya, ôi sao lạnh giá
    Trung thu vành vạnh, buồn mình tôi.
    Mưa thu lạnh, đời ta muôn lối
    Lối nào vào, gõ cửa tim em
    Cuội ơi, sao ai bảo cuội khờ
    Quán khuya, lối vắng trăng tàn chăng
    Khách lang thang, đường dài muôn lối
    Tối mịt mù, mưa ướt đường trơn.
    Quynh - 06/09/08
  6. chuonkim123

    chuonkim123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    231
    Đã được thích:
    0
    Đứng trước biển chạnh lòng thương cho cát
    Nhỏ vô cùng lại khao khát vô biên
    Sóng là ai mà vô tình ào ạt
    Suốt một đời hạt cát vẫn cô đơn
  7. kumokei

    kumokei Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Đôi dép
    Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi dép
    Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
    Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
    Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
    Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
    Cùng bước, cùng mòn, ko kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
    Dẫu vinh nhục ko đi cùng kẻ khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
    Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
    Đôi dép vô tri khăng khít song hành
    Chẳng thề nguyện mà ko hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà ko hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
    Ko thể thiếu nhau trên bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
    Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
    Gắn bó nhau vì một lối đi chung
    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ có một chiếc
    Chỉ còn một là ko còn gì hết
    Nếu ko tìm được chiếc thứ hai kia...
  8. kumokei

    kumokei Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Đôi tất
    Bài thơ này anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi tất
    Cũng có giầy mà phải đi chân đất
    Nỗi khổ này anh sẽ chất thành thơ
    Đôi tất kia anh chẳng giặt bao giờ
    Có đi nhiều đâu mà mùi kinh đến thế
    Cùng xỏ cùng phơi vô cùng tử tế
    Mà mùi ?othơm? vẫn ngây ngất tràn về
    Hai chiếc tất vô tri khăng khít song hành
    Cùng ôm ấp bàn chân anh rất ?osạch?
    Dẫu có lúc một bên lành bên rách
    Vì tiếc tiền anh chẳng bỏ đi đâu
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ như say thuốc lắc
    Dẫu bên cạnh mùi nước hoa nồng nặc
    Mà trong lòng cứ nhớ đến Ô-MÔ
    Nếu một ngày một chiếc tất mất đi
    Mọi thay thế đều trở nên lãng nhách
    Một chiếc thơm một chiếc mùi hôi nách
    Ôi! Người đời họ sẽ nhận ra ngay
    Ai đi giầy mà lại không có tất
    Hẳn là người đầu óc rất ? ngu si
    Ai mang tất mà giầy chẳng thèm đi
    Thì kẻ đó cả Châu Quỳ vẫy gọi
    Cả cuộc đời mình như chỉ lục lọi
    Giữa tối tăm giữa cát bụi đường dài
    Cũng có lúc được vươn cao vài cái
    Toả hương ?othơm? nghe lải nhải ?ovứt đê?!
    Dù bàn chân trai, gái hay ?opê đê?
    Dù mũm mĩm hay xanh xao còi cọc
    Dù hắc lào, hay hôi mùi da cóc
    Có chúng mình mọi thứ chẳng là chi?
    Nếu một ngày hôi quá bị vứt đi
    Thì hai chiếc cũng sẽ rơi một chỗ
    Như bọn mình chạy trốn nơi thành phố
    Sống cuộc đời rừng rú của hai ta?
  9. kumokei

    kumokei Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Khi nào thấy ...
    Xuân Hoàng
    Khi nào đó trên đường đời mệt mỏi,
    Cần nghỉ ngơi đôi phút cạnh dòng sông.
    Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi,
    Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng.
    Khi nào đó đời buồn gặm nhấm,
    Cần một lời tiếp sức để đi xa.
    Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng,
    Biển tôi chờ con sóng mãi ngân nga.
    Khi nào đó lòng mang thương tích,
    Những vết thương vô ý tự gây nên.
    Em hãy đến tìm tôi chiều tĩnh mịch,
    Tôi xin làm suối mát tắm hồn em.
    Nếu cần nữa tôi là hồ trên núi,
    Trong hoang vu im lặng ngắm mây trời.
    Em hãy đến chim thiên nga cánh mỏi,
    Đậu yên lành trên gương mặt hồ tôi.
  10. suoihoa038

    suoihoa038 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2007
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Sóng biển vẫn cồn cào
    Như nỗi đau nào
    Không thể dứt
    Kiếm tìm nhau
    Đau lắm
    Mối tình câm
    Ai có thể
    Thắm giùm em ngọn lửa
    Dẫu muộn mằn
    Năm tháng
    Dễ phôi pha....

Chia sẻ trang này