1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

► Trang Thơ Của Dân Kinh Bắc!

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi nguoikinhbacyeumuathu, 18/01/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Thơ hai câu:
    Lẽ Đời
    Người vui
    Vì hiểu
    lẽ đời
    Còn ta?
    Ta phải
    Ngậm ngùi
    nuốt đau...
    Hanoi 6.1999​
  2. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Làm thơ thì phải có vần
    Ra đường thì phải... mặc quần... chớ quên:))
    bon chen tí;)
    mong các thi sĩ xá cho;)
  3. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Cơ mà thơ của Thiếu Lâm làm giống thơ dạng MaiaKopski ngày xưa quá ha:)
    tương truyền, hồi Maia còn sống, làm thơ ngừời ta tính nhuận bút theo số trang, ông ta mới nghĩ rằng, bài thơ của mình có khoảng 3 khổ, thì phải 2 bài mới đầy trang, như thế phải mất 2 bài:)
    thế rồi, thi sĩ mới nghĩ ra một cách, làm tăng số trang lên, bằng cách bẻ dòng, vắt câu:)
    thế là trên các trang báo xuất hiện thể loại thơ vắt dòng, nghe rất gãy gọn, tựa kiểu Quang Dũng sau này
    Ngàn thước lên cao,
    ngàn thước xuống;)
    góp gui tí ti, chúc mọi người một ngày mới thành công:)
    @ TL, vui vẻ nhé:) độ này ko thấy xuất hiện ở mục danh nhân:)
  4. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Bẻ câu không phải để dài ra, mà là để ngắt nhịp. Nó có tác dụng làm cho thời gian trôi chậm lại, không trôi tuột đi.
    Cũng giống như trong âm nhạc, có những dấu lặng để quy định khoảng lặng. Khoảng lặng đó để dồn nén cảm xúc, để lan toả cảm xúc, để tiếp nối cảm xúc. Người ta gọi đó là khoảng trống mỹ cảm.
    Trong cuộc sống cũng thế. Những giây phút bạn bè ngồi bên nhau, nhâm nhi ly cafe chính là những khoảng lặng của cuộc sống. Nó giúp ta sống sâu hơn.
    Trong thơ thì càng đúng như vậy. Nếu chỉ đọc tuột một lèo theo kiểu điểm tin tức buổi sáng, lướt qua, thì khó chạm đến cái nỗi lòng của tác giả. Và do vậy mà hai chữ "đồng cảm" thật khó bắt được.
    Giống như sự ngắt nhịp trong thơ Hoàng Cầm:
    Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
    Chị thẩn thơ tìm
    Đồng chiều cuống rạ...
    Nếu để một câu liền: "Chị thẩn thơ tìm đồng chiều cuống rạ", thì hỏng. Cái bóng dáng thẩn thơ của chị sẽ không còn là thẩn thơ nữa.
    Vài dòng trao đổi cùng bác Luc_thao.
  5. doan_truong_nhan

    doan_truong_nhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay
    Làm hết
    Buổi chiều
    .
    .
    .
    Ngày mai
    còn đó
    thêm nhiều
    cái lo
    .
    .
    .
    !!! Mệt
    Xuống trệt
    Thôi​
  6. vodanh06

    vodanh06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    1
    Các bác dân Kinh Bắc nhà mình làm thơ quả là ác. Em cũng hay đọc thơ lắm, nhất là các bài thơ tình buồn. Em hay đọc thơ, thấy bài nào hay thì chép, lúc nào hứng thì đọc hoặc đọc cho người khác nghe. Em xin phép các bác post bài này lên, các bác đừng vu cho em "tội sáng tác" nhé, em thấy các bác làm thơ hào hứng quá, em cũng muốn bày tỏ cái tấm lòng thích thơ thôi, chứ ko định tranh đua sáng tác đâu ạ. Mong các bác thứ lỗi. Nếu bác nào là tác giả bài này, cho em được có lời chào
    Trăng khuyết
    Có bao giờ em nhớ tới tôi không?
    Vầng trăng khuyết của em ngày xưa đó
    Em thường hỏi vì sao trăng lại thế
    Có bao giờ ta khuyết ở trong nhau
    Nửa vầng trăng là một nửa nỗi đau
    Anh đã tìm thấy em sao bây giờ lại mất
    Trăng đã tròn mà tim anh vẫn khuyết
    Hạnh phúc đầu đời ta cứ ngóng trông nhau
    Bởi ngày xưa em không hỏi vì sao
    Nếu vầng trăng bây giờ cũng là trăng khuyết
    Anh sẽ tìm một nữa phía không trăng
    Nếu bây giờ em đang ở bên anh
    Anh sẽ nói em nghe vì sao trăng lại thế
    Ôi tình yêu..... ngày xưa anh đâu hiểu
    Thiếu em rồi trăng khuyết mãi trong anh.
  7. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Thơ viết tặng Chí Phèo
    Phố chiều
    Chật những cơn say,
    Trời loay hoay tối
    Ta loay hoay về.
    Bước lùa
    Nghiêng ngửa bờ đê,
    Đầy không gian gió
    Ta khê khê cười....
    4.6.1999​
  8. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Tôi có gặp em nơi một quán nhỏ. Em là cô gái rất đẹp, nhưng em có nụ cười buồn quá. Em đến quán một mình và tôi cũng thế. Cả hai đều muốn tìm cho mình một khoảng tĩnh lặng để phủ lấp nỗi buồn riêng tư. Rồi gặp nhau, trò chuyện. Em đã kể cho tôi nghe về sự đổ vỡ tình yêu của em cách đây mấy năm. Và nỗi buồn theo em đến tận lúc này. Tôi lắng nghe và chia sẻ. Chia tay nhau em bảo: " Cảm ơn anh, dù em mới quen anh nhưng nói chuyện với anh thì em đã vui lên rất nhiều". Rồi em về trước với nét mặt rạng rỡ hơn. Tôi ở lại. Em có biết đâu tôi cũng vừa mới chia tay người yêu. Nỗi buồn và sự mệt mỏi vẫn còn nguyên vẹn trong tôi.
    *-*-*​
    Chuyện xưa- Chuyện nay
    Chuyện xưa em héo nụ cười
    Chuyện nay tôi vẫn còn tươi nỗi buồn
    Chúng mình hai mảnh cô đơn
    Chẳng kể khít cũng còn hơn... không gì.
    7.4.1999​
  9. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Hơi Bị​
    Giọt sương hơi bị long lanh
    Mắt anh hơi bị tròng trành nhìn em (1)​
    .....
    (mời các bạn viết tiếp, tôi chỉ viết được thế là tịt )
    Chú thích:
    Hai câu này là biến thể từ hai câu của nhà thơ Nguyễn Duy:
    "Giọt sương hơi bị trong veo
    Mắt anh hơi bị vòng vèo lôi thôi".
  10. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Bâng Khuâng
    Thơ viết tặng em gái làng tranh Đồng Hồ, người con gái đảm đang, có sắc đẹp mặn mà nhưng nay đã đi lấy chồng.....
    *-*-*
    Em đi
    Lỗi cả nhịp chày (1)
    Vẳng câu quan họ
    vơi đầy
    bên sông....
    Tiếng ru
    ơi hỡi bồng bông..
    Thôi đừng
    nữa
    vọng
    xoáy lòng xác xơ...
    *-*-*
    Chợ Hồ sao thấy rất ...xa
    Giờ không em bán, vắng ba bốn lần
    *-*-*
    Em đi cỏ cũng bần thần
    Tranh không bán
    Cả nhịp chày cũng không...
    Quê hương 1998.
    (1) Tiếng chày giã vỏ cây dó để làm giấy dó.
    Được thieulambacphai sửa chữa / chuyển vào 08:02 ngày 20/07/2006

Chia sẻ trang này