1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mocchuan

    mocchuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2016
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    1
    Một tâm trạng của nhiều người giống bạn , chỉ những người đã qua sẽ hiểu cái cảm giác ấy...
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Ôi cái tên nghe như thời tiền sử vọng về. Người quen à
    --- Gộp bài viết: 14/05/2017, Bài cũ từ: 14/05/2017 ---
    Cảm ơn bạn đã chia sẻ
    --- Gộp bài viết: 14/05/2017 ---
    Sợ có con đến mức dị ứng với chịch luôn. Chắc cuộc hôn nhân này ko kéo dài được lâu. Kệ chồng quan trọng gì đâu, sau ly hôn thì vẫn là 1 người bạn. Mình cũng luôn coi chồng là bạn còn gì. Ko bao giờ chịch nữa.

    Vẫn ko thấy có tình cảm gì với thằng bé này. Muốn đem cho ai đó, hay trả cho chồng. Thôi coi nó là công việc phải hoàn thành vậy.

    Là 1 cô gái già cô đơn sướng hơn. Kiếm được người trông đêm rồi. Ko cố gắng nhồi nhét cho có sữa nữa. Bữa được có lưng bát. Kệ. Thằng bé ko chết được đâu. Đầy tháng ko biết như nào.

    10 năm nữa đọc lại mấy dòng lộn xộn này ko biết như nào. May có gia đình làm chỗ dựa.
  3. fptnamdinh

    fptnamdinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    tâm trạng
  4. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Yêu cuộc sống...là vui chơi xả láng. Cuộc sống thế đáng yêu quá còn gì.
    Khổ thân con. :(
    Stop.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Suốt ngày chỉ nghĩ cách thoát khỏi cái thằng bé này. Hay bỏ nhà đi nhỉ.

    Bảo chồng là trả đấy, mang về nuôi đi, chồng cười to rồi ok. Uh. Chết sao được. Cho ăn sữa ngoài. Chăm thì có bà nội còn khoẻ mạnh.

    Chắc sẽ vượt qua được thôi. Lại thêm được 1 ngày nữa thây. Thời gian trôi qua rồi cũng ổn thôi. Mình ko có tình cảm gì với đứa trẻ này. Ok. Vậy ko cần tình cảm với nó. Hãy coi đây là công việc. Ai mà chẳng phải làm việc chứ. Phải chịu áp lực. Ai ăn chơi sồng sỗng bao nhiêu năm như mình đâu.

    Uh. Là công việc. Tạch bà giúp việc rồi. Tìm được người trông đêm khó thật. Thôi cố gắng.

    Đi học chán bỏ học, đi làm chán bỏ làm, nhưng đẻ con chán ko bỏ con được nhỉ. Những lúc thấy khó khăn quá thì lại nghĩ mình có vượt qua được 1 ngày ko, chỉ 1 ngày thôi. Câu trả lời là có.

    Rồi cũng phải 3 tháng biết lẫy 7 tháng biết bò 9 tháng lò dò biết đi chứ.
  6. hungxongbeng

    hungxongbeng Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/09/2016
    Bài viết:
    548
    Đã được thích:
    308
    time đã từng hát bài "Mẹ yêu con" chưa
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Tưởng mẹ yêu con là bản năng, mà ko phải :(
    --- Gộp bài viết: 29/05/2017, Bài cũ từ: 29/05/2017 ---
    cảm ơn bạn nhé
    --- Gộp bài viết: 29/05/2017 ---
    Cũng được tròn tháng!

    Ngừng cho bú, nốc từng vốc thuốc trầm cảm, mà cảm thấy khá hơn thật, ko tìm cách bỏ nhà ra đi hay tự tử nưã. Nuôi sữa ngoài cũng đỡ kè kè mẹ, cả nhà xúm vào nuôi hộ. Thằng bé này ko phải con mình, nó là con của bà ngoại. Ai cũng bế ẵm cưng nựng, từ chị giúp trông đêm trở đi, trừ mình. Mình ko bao giờ tự nhiên bế nó, trừ khi là cho ăn hay thay tã.

    Ngủ thẳng giấc, lại đi chơi suốt, công việc đang 10 phần rút xuống còn 1, vậy mà vẫn ko thể nào yêu thằng bé đuợc. Mình vẫn nghĩ là chưa hề có con, nó giống như là con của ai đó.

    Lỗi phần cứng nào chăng, trước giờ mình cũng ko phải loại ác nhân, chưa từng làm hại ai, hay trên đời này thật sự tồn tại những kẻ sinh ra với dòng máu lạnh?
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Tháng rưỡi.

    Lục tủ quần áo, thấy đống quần áo cũ mặc từ hồi trước khi cưới, thèm quay lại thời còn mặc chúng. Buồn.

    Việc 1 tế bào biến thành 1 em bé 1 tháng rưỡi tuổi nằm kia có lẽ là điều kỳ diệu, mà nhìn nó sao cứ thấy đáng thương kinh khủng. Sinh ra mà ko được mẹ yêu.

    Biết thế. Ước gì mà biết thế. Mình đâu có khả năng lấy chồng sinh con nuôi con, mà dám làm thế.

    9h bác trông giúp đến, lang thang tí. Tạm thời là thế. Cố lên. Rồi ngày sẽ lại qua ngày...
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    10 ngày nữa là nó được tròn 2 tháng.

    Ngột ngạt quá. Ko biết nghĩ và làm cái gì nữa, cứ quẩn quanh chết với bỏ con với lo lắng hoảng sợ, chồng thì nhạt nhẽo quá rồi. Thôi như này đi. Ì thần cụ ra. Trước mình sống như nào thì bây h mình cũng sinh hoạt như thế, bất kể thích hay ko, đúng hay ko. Trước đây mình đã sống đc như thế thì bây h ko thể ko đc. Thuê người hết đi. Thêm thắt vào tí chăm con và việc nhà. Bà già cũng chỉ yêu cầu mình như thế. Nhìn người trước người sau 1 tí. Có thêm tí chồng phụ vào.

    Vùng vẫy thế thôi, còn hơn để tự chìm.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Lại quay lại cái thời điểm khó khăn của 12 năm trước đây, khi mà cuối ngày còn sống đã là 1 thành công.

    Rồi dần dần 12 năm trôi qua mình cũng bình ổn dần. Bây h tất cả những lở loét được bọc kín lại phơi bày ra.

    Mỗi người sống với 1 mức độ thành công khác nhau. Với sức chịu đựng yếu như mình, rồi cuộc đời sẽ còn nhiều cú sốc nữa, mình vượt qua nổi ko. Uh miễn là cái chết đến 1 cách tự nhiên, mình sẽ cố ko tìm đến cái chết, đấy đã là thành công, mình sẽ xoay sở, sẽ nhờ giúp đỡ. Mình có mẹ khá giàu và chị thì rất giàu, tiền giải quyết được nhiều thứ.

    Mai có người giúp trông trẻ cả ngày lẫn đêm rồi. Được tuổi rưỡi thì cho đi nhà trẻ. Rồi nó cũng lớn thôi.

    Hôm nay vẫn còn sống, thành công vãi :D

Chia sẻ trang này