1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giải trí (vui - nhộn - lạ - hài hước)

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi TrQ, 20/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. GarfieldPLK

    GarfieldPLK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2007
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Hịch gửi... đàn ông
    Thường nghe: ở xứ Bắc khi xưa có ông vua chi ra nghìn vàng chỉ vì nụ cười của người đẹp; ở xứ Tây có anh chàng thuê cả đội phi cơ bay trên bầu trời nhà cô gái mà anh ta thầm yêu trộm nhớ với đội hình xếp thành chữ Love...

    Từ xưa đến nay, đàn ông chúng ta phải chi ?otình phí giá cao" đời nào chẳng thấy có? Lại nghe: Có anh ca sĩ lợi dụng fan hâm mộ để lừa cả tình lẫn tiền của người ta; có kẻ rượu chè, cờ bạc đến nỗi bỏ bê vợ con nheo nhóc, nhà cửa tan hoang như điếm canh đê; và cũng không ít người quá ham mê công việc đến nỗi sao nhãng việc nhà, quên trách nhiệm quan tâm vợ con. Chuyện phụ nữ bị ?ophụ? đến nay đâu phải không còn?
    Chúng ta, đến bữa được ăn, nửa đêm ôm gối 37 độ, được chăm chút từ tóc đến chân, vậy mà vẫn có người tự cho mình là thiệt thòi này nọ, so bì vợ với người ta ngoài đường. Anh em có biết phụ nữ ngoài đường khi về nhà thì cũng tất tả như vợ mình chứ đâu còn gọn gàng, nhẹ nhàng thong dong như khi họ đi ngoài phố?
    Lũ chúng ta, không có áo thì vợ mua áo; không có tiền thì vợ cho... tiền lẻ tiêu vặt; lúc say xỉn thì vợ dìu vào phòng thay quần áo, cạo gió và khuyến mãi một ít... cằn nhằn; nhà có việc thì vợ chia xẻ; lúc nhàn hạ thì cùng nhau nô đùa... So với Thiên Đàng nào có khác gì?
    Thế nhưng có người suốt đời không tặng hoa cho vợ, nhưng uống dăm vại bia có giá bằng chục bông hoa mà không thấy nghẹn; nhìn thấy vợ đẹp không khen, chỉ khen diễn viên Hàn mà không biết ngượng; buổi chiều cả hai cùng đi làm về, vợ ngập đầu việc bếp núc chồng ngồi khểnh rung đùi xem ti vi mà không thấy thẹn. Hãy thử nghĩ xem nếu bất chợt vợ ta biến mất thì bia có thay được cơm dẻo canh ngọt, diễn viên Hàn có ôm ta mỗi tối, ti vi có khoác tay ta đi dạo phố được chăng?
    Nay, xin bảo thật anh em: nên lấy việc ?oVợ giận bỏ về ngoại? làm nguy; lấy câu ?oKính vợ đắc thọ? làm sợ; thường xuyên giúp vợ việc nhà và đừng tiếc lời khen. Lúc bấy giờ anh em ta có muốn vui chơi, bia bọt một tí phỏng có được chăng?
    Cho nên tui xin viết bài này để anh em rõ bụng tui... đang đói. Mà hễ bụng đói thì anh em mình lại nghĩ đến vợ!

  2. GarfieldPLK

    GarfieldPLK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2007
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Một em trai hỏi cô giáo : Thưa cô, trẻ con có thai được ko ạ ? - ko, trẻ con ko có thai được đâu em. Đứa bé liền quay sang bé gái bên cạnh : thấy chưa, đã bảo ko sao mà em lo lam` gi =)) =)) =)) =)) =)) Oh my god
  3. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Ngốc hơn những kẻ ngốc
    1. Suốt 2 giờ liền, cảnh sát ở Oakland, bang California (Mỹ) cố gắng vây bắt một tay súng đang cố thủ trong nhà hắn. Sau khi quẳng vào nhà hơn 10 trái lựu đạn cay, các nhân viên công lực phát hiện kẻ họ truy bắt đang... đứng bên cạnh, gào to: "Hãy bước ra và đầu hàng ngay lập tức".

    2. Công ty AT&T sa thải chủ tịch John Walter chỉ sau vẻn vẹn 9 tháng với lý do ông ta "thiếu đầu óc lãnh đạo". Số tiền mà AT&T phải bồi thường vì phá vỡ hợp đồng là 26 triệu USD. Có lẽ, người thiếu đầu óc ở đây không phải là Walter.
    3. Cảnh sát Wichita, bang Kansas (Mỹ), bắt giữ một thanh niên 22 tuổi tại khách sạn của một sân bay khi anh chàng này đang tìm cách tiêu 2 tờ 16 USD giả.
    4. Một người đàn ông ở thành phố Johannesburg (Nam Phi), bắn trúng mặt ông bạn 49 tuổi của mình, khiến người này bị thương nặng. Việc này nằm ngoài chủ ý của ông ta vì thực ra lúc đó, hai người chỉ đang trổ tài thiện xạ: Bắn rơi các lon bia đặt trên đầu nhau.
    5. Một công ty Mỹ, trong nỗ lực kéo dài kỷ lục 5 năm liền không để xảy ra tai nạn lao động, đã chiếu cho công nhân xem một bộ phim tài liệu nhằm khuyến khích công nhân sử dụng kính bảo hộ. Theo thông tin từ tạp chí Industrial Machinary News, những hình ảnh mô tả các tai nạn lao động trong phim chân thực tới nỗi làm cho 25 công nhân bị thương nhẹ khi lao khỏi phòng chiếu phim, 13 người khác ngất xỉu và một người phải khâu 7 mũi ở đầu vì ngã khỏi ghế khi đang xem phim.
    6. Tại California, Hội đồng thành phố ban hành lệnh cấm vũ khí hạt nhân và ấn định mức phạt 500 USD cho bất cứ ai thử loại vũ khí này trong phạm vi thành phố.
    7. Nhà tư vấn doanh nghiệp Thụy Điển Ulf af Trolle cặm cụi suốt 13 năm mới viết ra được một cuốn sách về các giải pháp cho nền kinh tế của đất nước mình. Khi ông đưa cuốn bản thảo dày 250 trang đi photocopy, những gì ông nhận được là 50.000 sợi giấy vì nhân viên cửa hàng nhầm máy hủy giấy với máy photocopy.
    8. Một tên tội phạm trốn thoát khỏi nhà tù ở Washington DC. Chỉ vài ngày sau, y tới tòa án dự vụ xét xử một vụ cướp mà bạn gái của mình tham gia. Tới giờ ăn trưa, y ra ngoài mua bánh sandwich. Cô người yêu muốn gặp mặt y bèn nhờ người nhắn tin giùm. Qua đó, cảnh sát nhận ra tên tuổi gã tội phạm và bắt giữ khi y quay trở lại tòa án trong chiếc xe hơi mới lấy cắp được khi đi ăn trưa.
    9. Khi 2 nhân viên nhà ga tàu hỏa tại Ionia, Michigan (Mỹ), không chịu nộp tiền, một tên cướp đang trong trạng thái có hơi men dọa sẽ... gọi cảnh sát. Nói là làm, dọa nạt một lát không ăn thua, y gọi điện cho cảnh sát và bị bắt ngay lập tức.
    10. Một anh chàng ở Los Angeles ăn trộm một đầu máy xe lửa chạy bằng hơi nước và bỏ chạy với tốc độ... 5 dặm/giờ khi bị cảnh sát rượt đuổi. Trò chơi chỉ kết thúc khi một sĩ quan leo lên tàu, kéo phanh. Sau khi bị bắt giữ, kẻ trộm tuyên bố, anh ta hành động như vậy chỉ vì... chán cảnh phải đi bộ.

  4. GarfieldPLK

    GarfieldPLK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2007
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0

    Điên hết cả người!
    Một cậu bé mắc bệnh biếng ăn. Dỗ dành mãi không ăn thua, người mẹ bèn đưa cậu tới bác sĩ tâm lý. Ông cũng tiến hành khá nhiều phương pháp trị liệu mà không có kết quả. Cuối cùng, bác sĩ nghĩ ra một cách...

    ... bèn để cậu bé nhịn đói cả ngày rồi đưa cậu tới phòng ăn.
    - Cháu muốn ăn gì? - Bác sĩ hỏi.
    - Cháu muốn ăn giun đất! - Cậu bé đáp.
    Mừng quýnh, bác sĩ bê cả đĩa giun đất đến, con nào con ấy to như ngón tay.
    - Đây, giun đây, cháu ăn đi!
    - Cháu muốn ăn giun luộc cơ! - Cậu bé nũng nịu.
    Cô y tá đem đĩa giun đi luộc rồi mang vào. Nhưng bệnh nhân nhí lại làm nũng:
    - Cháu không muốn ăn nhiều đâu!
    Bác sĩ chọn lấy một con giun béo căng và dỗ dành:
    - Ừ! Cũng được, cháu chỉ cần ăn con duy nhất này thôi! Ăn đi cháu!
    Thằng bé lưỡng lự:
    - Cháu chỉ muốn ăn một nửa thôi! Bác ăn một nửa cho cháu!
    Bác sĩ nhẫn nại nhắm mắt nhắm mũi nuốt một nửa con giun và đưa nửa còn lại cho thằng bé nhưng nó bắt đầu khóc thét lên.
    - Sao vậy! Có chuyện gì nữa đây? - Bác sĩ gằn giọng.
    - Bác phải ăn nửa đuôi cơ! Bác ăn nửa kia của cháu rồi.

  5. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    http://www28.24h.com.vn/news.php/70/160054
    Thợ săn: Đi gài bẫy khắp nơi để hi vọng mình... mắc bẫy!
  6. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Thư tình thời thủ tục hành chính
    Cô Yeoh thân mến,
    Tôi rất hân hạnh thông báo cho cô biết rằng tôi đã đem lòng yêu cô từ ngày 15 tháng 2 (chủ nhật) sau cuộc gặp gỡ giữa chúng ta lúc 3 giờ chiều ngày 14 tháng 2. Tôi nhận thấy mình có đủ tiêu chuẩn để trở thành một người tình đầy triển vọng của cô và để tiện cho việc tiến tới tìm hiểu nhau sau này, tôi có vài đề nghị.
    Tình yêu của chúng ta sẽ trải qua một thời hạn thử thách là 3 tháng và tùy thuộc vào sự tương đồng giữa chúng ta mà chúng ta sẽ quyết định có nên tiếp tục quan hệ thường xuyên hơn hay không. Dĩ nhiên khi thời hạn thử thách đã hết, chúng ta sẽ xúc tiến kế hoạch để chuyển từ giai đoạn tình yêu sang hôn nhân.
    Chi phí cho khoản cà phê và giải trí ban đầu chúng ta sẽ chia đôi sòng phẳng. Sau này, xét kết quả mà cô thể hiện, tôi có thể sẽ gánh vác thêm một số chi phí khác. Tuy nhiên, tôi cũng là một người rộng rãi đủ để nhận được sự quan tâm của cô và xứng đáng với khoản chi tiêu mà cô bỏ ra.
    Tôi mong cô vui lòng hồi âm trong vòng 30 ngày tính từ ngày cô nhận được lá thư này, nếu không đề nghị này sẽ xem như bị hủy bỏ mà không cần phải có thư thông báo và tôi sẽ tìm một người khác. Tôi sẽ rất vui nếu cô có thể chuyển lá thư này đến cho em gái cô trong trường hợp cô không xem xét đề nghị này. Xin cảm ơn cô trước.
    Thân ái,
  7. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Bảo vệ sức khỏe
    Trên một chuyến tàu, cuộc trò chuyện chuyển sang nói về những thói quen tốt và xấu trong việc gìn giữ sức khỏe. Một anh chàng béo tốt hồng hào thao thao bất tuyệt về đề tài này.
    - Hãy nhìn tôi đây! - Anh ta nói. - Chưa bao giờ tôi bị ốm cả, và tất cả là do ăn uống đơn giản.
    - ???
    - Tại sao ư? Thưa các ông! - Anh ta tiếp. Từ lúc 20 tuổi cho đến 40 tôi sống một cuộc sống hết sức đơn giản bình thường - không muộn giờ, không quá độ. Mọi ngày, kể cả mùa đông và mùa hè, tôi thường ngủ từ khoảng 9 giờ tối và thức dậy vào 5 giờ sáng. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng tới 1 giờ chiều, rồi ăn trưa - một bữa trưa thanh đạm. Tiếp đó là nửa tiếng nghỉ ngơi, rồi lại tiếp tục 4 giờ làm việc, sau đó...
    - Xin lỗi! - Một người lạ ở trong góc cắt ngang. - Ông vào tù vì tội gì vậy?

  8. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Chuyện thời đại thông tin
    Câu chuyện sau đây được ghi lại nguyên xi từ phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản "Chấm dứt hợp đồng không có lý do". - Đây là phòng chăm sóc khách hàng hãng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài?
    - Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất.
    - Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ nom ra sao?
    - Chẳng có gì cả! Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ.
    - Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi?
    - Làm sao biết được cơ chứ!
    - Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không?
    - Dấu nhắc C: là cái gì vậy?
    - Thôi, bỏ qua! Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không?
    - Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả.
    - Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không?
    - Monitor là gì cơ?
    - Hừm! Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không.
    - Tôi không biết!
    - Thế thì, nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông nhìn thấy chưa?
    - Thấy rồi!
    - Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy?
    - Có!
    - Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé!
    - Không! Làm gì có!
    - Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi.
    - À, tôi thấy rồi!
    - Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không.
    - Tôi không với tới được.
    - Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa.
    - Không nhìn thấy gì cả.
    - Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem!
    - Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá.
    - Tối?
    - Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ.
    - Thế thì bật đèn lên!
    - Không được!
    - Tại sao không?
    - Mất điện rồi!
    - Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không?
    - Còn! Để làm gì vậy?
    - Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông.
    - Tệ thế sao?
    - Vâng, tôi e là như vậy.
    - Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng?
    - Hãy bảo họ rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính.

  9. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Con thuyền nho nhỏ, hai nguời trên đó, họ nói yêu nhau... Mười lăm phut sau, vẫn con thuyền nhỏ, hai người trên đó Chàng to, nàng nhỏ... to to nhỏ nhỏ. Trông trước, ngó sau, không ai quanh đó... con thuyền nho nhỏ, rung rinh trong gió... Chín tháng sau đó, con thuỳen nho nhỏ, vẫn hai người đó, anh chàng to to, giờ trông nhỏ nhỏ, cô gái nho nhỏ, trông lại "to to"... Một năm sau đó, con thuyền nho nhỏ, Ba người trên đó, to nhỏ cùng nhau.......
  10. linhkhuong

    linhkhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Nếu như em là phở? Anh sẽ là nước lèo? Ðời có cuốn vèo vèo? Ta bên nhau em nhỉ? Nếu em là cột? Anh sẽ làm căn nhà? Dù bão tố phong ba? Vẫn ôm em, che chở!!! Giả như em sợ tối? Anh sẽ là ngọn đèn? Dù dầu đắt xăng lên? Anh vẫn luôn toả sáng!!! Còn nếu em là ván? Anh sẽ làm cái đinh? Ðóng một triệu chuyện tình? Cũng không khi nào hết!!! Nếu em hay nói dối? Anh nói dóc như thần? Hai chúng mình thành thân? Rủ nhau lừa thiên hạ

Chia sẻ trang này