1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Lời ca vọng cổ - góp tay nào các bác

Chủ đề trong 'Nhạc Dân Tộc Dân Gian' bởi honghoavi, 22/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Dinhbang_lover

    Dinhbang_lover Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2004
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Trước mình tình cờ nghe qua album "Xuân đất khách" bao gồm các sáng tác của nhạc sĩ Viễn Châu do nghệ sĩ Trọng Phúc trình bày, cảm thấy hết sức cuốn hút, nhất là các bài có phong cách cổ. Mình xin đóng góp cùng các bạn nhé:
    HƯƠNG TÌNH CŨ
    http://nhacso.nemt/Music/Song/Dan-Toc/hai006/0hai/05F606BA/
    Tân nhạc:
    Đường về một đêm mưa gió tả tơi
    Buồn theo gót chân nghe lòng rã rời
    Dư hương đâu đây nhắc nhớ một người
    Vàng son hai đứa đẹp đôi
    Giờ đây chỉ có mình thôi
    Lạnh lùng hàng cây yên đứng lặng thinh
    Người xưa thấy đâu ta buồn với mình
    Mưa thu bay bay thắm ướt vai gầy
    Tình chia hai lối từ đây
    Giọt mưa như nước mắt này

    Vọng cổ:
    Trời giá lạnh giữa đêm mưa một mình trên phố vắng tôi đi tìm ai mà tâm tư trĩu nặng, tôi đi tìm ai mà chết lặng bước chân mình.
    Tôi đi tìm em người đã tặng tôi mối tuyệt tình.
    Còn nhớ chăng em đêm nào gặp gỡ tôi dìu em về trời cũng đổ cơn mưa.
    Giờ chỉ còn mình tôi trên nẻo đường xưa chẳng tìm được người cùng chung áo.
    Mưa ngòai trời lạnh bằng cả không gian, nhưng có lạnh bằng hồn tôi đang giá buốt.
    Em đã ra đi không một lời từ biệt để mình tôi ngơ ngẩn với tình sầu.
    Sao em nỡ đành quên kỷ niệm buổi ban đầu.
    Cả không gian là thơ là nhạc, mưa gió phủ đầy trời ta vẫn bước chung đôi.
    Nụ yêu đầu e ấp nở trên môi, những buổi hẹn hò những lời thệ ước.
    Đã khắc trong tim làm sao quên được, em phụ tôi rồi mà sao vẫn nhớ thương em?
    Tân nhạc:
    Tôi đi trong gió mưa
    Xin đời cho chút duyên thừa cuộc tình người thắng đã thua
    Còn đây thư tình xưa, ai dùng lời yêu dối lừa hay tình đã bị tiền mua
    Đường về mình tôi lê bước buồn hiu
    Chìm theo phố đêm vắng vẻ tiêu điều
    Nghe tiếng rung rinh tiếc thương trăm chiều
    Tầm tay đánh mất người yêu
    Từng đêm nay nhớ nhau nhiều

    Vọng cổ:
    Cố nhân ơi nếu còn có ngày gặp lại tôi chẳng hờn trách em đâu chỉ cầu mong cho em hạnh phúc bên chồng.
    Dù chẳng được cùng em nâng chén rượu hồng, chẳng được nhìn em trong ngày vui hôn lễ chẳng được tiễn đưa người đã cất bước sang ngang.
    Dư tình giờ đã dở dang, chỉ còn sầu khổ riêng mang trọn kiếp.
    Cung đàn xưa tơ chùng lạc phím chẳng còn mong hòa lại bản chung tình.
    Đêm nay nữa là đã bao đêm, tôi lặng bước trên đường phố vắng, chờ đợi em với tâm tư trĩu nặng, dù biết rằng chẳng còn gặp lại nữa đâu.
    Tìm dấu chân em tìm kỉ niệm buổi yêu đầu , em mãi xa rồi mà cứ mơ hình tưởng bóng
    Khi đồng tiền đã xé lời chung thủy thì trái tim yêu có trăm nẻo đi về.
    Tôi muốn hóa thân thành con đường kỷ niệm, mong có ngày nào em bước chân qua.
    Cho lòng vơi nỗi xót xa, biết rằng gặp lại là người không quen.

    XUÂN ĐÂT KHÁCH
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606BB/
    Con chim sắt đã lao mình trong khói trắng, bỏ lại nơi này tâm sự kẻ li hương
    Tôi đến đây để mà nhớ mà thương, mà chờ đợi ngày về trong mộng tưởng
    Không tiễn đưa ai bởi không có ai để mình đưa tiễn, cứ sau mỗi buổi chiều mưa lạnh tôi đến đây để nhìn phi cơ cất cánh rồi khuất dần trong khói trắng sương mờ
    Phải chăng nhớ quên hương và trông đợi ngày về.
    Kẻ vẫy khăn tay chào người ở lại, kẻ vội vàng nhấc mớ hành trang.
    Nghe họ chúc nhau câu thượng lộ bình an tôi nghe lệ rưng rưng từng giọt dài trong hồn.
    Vội gục đầu cúi mắt quay lưng để cố ngăn đôi dòng nước mắt.
    Nặng trĩu tâm tư khi làm thân viễn xứ nên một lần đi là khó thể quay về.
    Một kẻ li hương với tháng đợi năm chờ.
    Khói phi cơ đã tan dần trong mây trắng, sao tôi vẫn còn đứng lặng để nhìn theo.
    Một đàn chim vỗ cánh bay mau, trời ủ dột như nỗi sầu người lữ thứ.
    Tôi muốn mượn cánh chim gởi về đất mẹ những tâm sự buồn của một kẻ lìa quê.
    Đất khách bơ vơ lạ bốn bề, nên lòng cứ mãi nhớ thương quê
    Mùa xuân về nữa xuân về nữa, tuyết trắng rơi nhiều dạ tái tê.
    Mỗi bận xuân sang tôi thấy lòng se lại nhớ làm sao hương vị của quê nhà.
    Dưa hấu Gò Công bưởi ngọt Biên Hòa
    Rượu Bà Điểm nem chua Thủ Đức
    Cam Cái Bè măng cụt Lái Thiêu
    Muối sầu riêng ngon ngọt biết bao nhiêu
    Cơm nấu gạo Năm Chồn thơm bát ngát
    Mùi hương khói lẫn trong tiếng pháo
    Mấy cành mai nở rộ đón giao thừa.
    Sông đất khách lạnh lùng mưa tuyết đổ, đâu phải xuân quê nhà nên cây cỏ xơ rơ.
    Ôi biết bao giờ được trông thấy cảnh sông xưa ngày về quê cũ vẫn nay lần mai lữa.
    Xuân năm trước hẹn mùa xuân tới, xuân năm này lại hẹn đến xuân sau.
    Âm thầm năm tháng qua mau, xuân này Tết nữa là bao xuân rồi.
    Góc giáo đường lạnh lẽo đứng chơ vơ, vài chiếc lá vật vờ bay trước gió
    Tuyết rơi trắng xóa chân cầu, mùa xuân đất khách ai sầu hơn ai.

    LƯU BÌNH DƯƠNG LỄ
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606BC/
    (Lưu Bình):
    Suốt mấy ngày đêm đói rét lang thang, lê bước mỏi mê tìm đến bạn vàng, ta có ngờ đâu mang điều nhục nhã, bạn cũ thay lòng đổi dạ còn chi.
    Lữ nhạc đâu gọi đòan ca vũ, ta muốn nghe mấy khúc sinh ca, chén rượu đào hơi hương thơm ngát, khắp huyện đường tươi thắm muôn hoa.
    Trời ơi nơi chuông gấm lầu son người ta nốc từng chung rượu liên hoan chất chồng cao lương mỹ vị,
    Thì ở nơi đây nơi thềm rượu xanh cỏ một mình ta nuốt lệ nhìn quả cà thâm với một chén cơm thừa.
    Ôi tình nghĩa thâm giao đã làm cho ta ngao ngán ê chề.
    Thuở hàn vi ai từng đói cơm rách áo và ai đã thương tình cho áo cho cơm.
    Ai lo cho bạn bè từng quả bút nghiên son để khuya sớm lo dồi mài kinh sử.
    Rồi ngày nay được danh đề bảng họ nỡ vội quên đi tình nghĩa kim bằng.
    Một chuyện đời hơi đâu mà trách phận than thân, bạn bè chẳng nghĩ đến tình xưa thì mình nên lấy đó làm bài học để lo cho tương lai mai hậu.
    Thôi ráng ăn đi dù không là cao lương mỹ vị nhưng bữa cơm này sẽ giúp cho ngươi thấm thía câu thế thái nhân tình.
    Không, bây giờ ta không còn là kẻ đói cơm khát nước mà ta đang đói khát tình thương. Ta là tên say nhưng say vì nghĩa vì nhân chứ không còn say vì men rượu
    Dương Lễ ơi đời sẽ còn đổi thay thay đổi thì người chớ vội vàng hủ đãi bạn thâm giao.
    Ôi một chén cơm thiu với quả cà muối mặn ta sẽ ăn đây.
    Ta ăn để hưởng hết hương vị của tình đời cay đắng của lòng dạ thế nhan thâm phú phụ bần.
    Thôi xin giã biệt người bạn vong ân, ta chịu nuốt hận để vùi chôn quá khứ.
    Lưu Bình này sẽ lo dồi mài kinh sử hẹn lại một ngày gặp gỡ ở mai sau.
    (Dương Lễ)
    Lưu hiền đệ, Lưu hiền đệ!
    Trời ơi nhìn bóng ai khuất dần trong chiều hoang tím lạnh mà ta chạnh lòng thương cho số phận của Lưu Bình.
    Ân nghĩa ngày xưa anh còn khắc cốt ghi lòng.
    Vì muốn giúp em lo tròn nghiệp cả nên gặp bạn hiền phải ngỏanh mặt làm ngơ.
    Sai quân hầu tàn nhẫn đuổi xô, rồi bạc đãi bằng bữa cơm thanh đạm
    Anh muốn nung đúc em bằng hờn căm tủi nhục để lo lập công danh vinh hiển sang giàu.
    Giờ muốn cho Lưu Bình trở lại với sử kinh đèn sách sau khi nhục nhã ê chề trước người bạn đồng môn, ta nghĩ rằng phải có một giai nhân, mà ta đã lựa chọn đó là nàng Châu Long thứ thiếp.
    Nàng sẽ thay ta nuôi Lưu Bình ăn học, dùng khóe mắt ân tình hứa hẹn chuyện mai sau, và hứa với Lưu Bình rằng khi nào bảng hộ đề danh, vinh quy bái tổ mới nên vợ chồng.
    Thôi Châu Long nàng hãy vào trong thu xếp hành trang thay anh săn sóc dưỡng nuôi người bạn cũ.
    Để tình nghĩa Lưu Bình ?"Dương Lễ mãi mãi vững bền nhờ người đẹp Châu Long.

    LÒNG MẸ
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606BD/
    Tân nhạc:
    Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
    Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
    Lời ru êm ái như đồng lúa chiều rì rào
    Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu
    Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
    Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ
    Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
    Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ

    Vọng cổ:
    Mẹ ơi đứa con xa đã trở về đây xin gục đầu bên gối mẹ,
    Con đã hiểu nhung lụa vàng son là phù du hư ảo chỉ có tình mẹ thiêng liêng hiện hữu trên đời.
    Con đã lớn lên trong tiếng mẹ ru hời.
    Giọng ngọt ngào êm đềm núi rừng xao xuyến,
    Sóng biển cũng êm đềm khi nghe tiếng mẹ ru.
    Dù trưa hè hay giữa đêm thu, mẹ ấp ủ nâng niu ru con tròn giấc ngủ.
    Đời mẹ âm thầm hứng chịu gian lao, chỉ mong con đạt thành mộng ước.
    Mẹ ơi! Mẹ đâu rồi mà bốn bề hoang vắng, sao vắng như ngày xưa ngồi tựa cửa đợi con về.
    Cho con được sà vào lòng mẹ nghe lời an ủi vỗ về
    Kìa bóng mẹ đang lẩn khuất sau hiên vắng, mẹ ra thăm vườn sửa lại dây trầu chăm chút hàng cau.
    Con chó phèn cứ lẽo đẽo theo sau, giống như con ngày xưa chẳng rời xa chân mẹ.
    Hình ảnh cũ hiện về lòng con đau xé, mẹ đã đi rồi mẹ vĩnh viễn xa con.
    Tân nhạc:
    Thương con thao thức bao đêm trường
    Con đã yên giấc mẹ hiền vui sướng biết bao
    Thương con khuya sớm bao tháng ngày
    Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn
    Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu
    Dù khi mưa gió tháng ngày trông đợi bể dâu
    Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng nhạt màu
    Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu

    Vọng cổ:
    Giữa lắng đọng không gian tiếng đàn bầu nhà ai thánh thót sao nghe như tiếng mẹ ru xưa từng giọt chảy qua hồn.
    Mẹ ơi hãy về bên con dù trong giấc mơ buồn.
    Con đã đi qua đường đời muôn vạn nẻo, mà đường về quê mẹ thiếu vắng dấu chân con.
    Lòng mẹ rộng như sông biển cao tựa núi non, con bất hiếu chẳng đáng sánh cùng cát bụi.
    Một đời mẹ vì con không buồn tủi, nắng xế bên hiên soi bóng mẹ đợi con về.
    Con quỳ bên mộ mẹ đà xanh cỏ, trong khói nhang mờ con khóc mẹ mẹ ơi!
    Hàng cau dây trầu cũng đẫm giọt sương rơi, như trách hờn con sao không về bên mẹ.
    Con đi tìm cho mình một thiên đường ở trời xa, để mẹ âm thầm bên ngọn đèn tàn hiu hắt.
    Mẹ chính là thiên đường con vừa đánh mất trong cõi tâm linh con thấy mẹ đang về
    Mẹ nhìn con miệng cười âu yếm, ánh mắt dịu dàng tha tội cho con.
    Bao nhiêu báu vật trên đời không bằng lòng mẹ một đời vì con.
  2. Dinhbang_lover

    Dinhbang_lover Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2004
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0

    BÁ NHA TỬ KỲ
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606BE/
    Lời hát:
    Dưới ánh trăng thu, ta dạo mấy cung đàn
    Dù đã cạn bầu mà không có bạn tri âm
    Lênh đênh thuyền trôi giữa dòng
    Trăng soi vằng vặc Niêm Sầm
    Ôi tiếng đàn, ôi tiếng đàn
    Trên bến Hán Dương
    Đàn ơi năm nốt cung thương
    Khóc than vì đâu sự đau lìa
    Ôi tiếng đàn, ôi tiếng đàn trên bến Hán Dương
    Đàn ơi năm nốt cung thương
    Khóc than vì đâu sự đau lìa
    Chán ngán đời chẳng muốn đua chen
    Ôi tiếng đàn gieo khúc thê lương.

    Vọng cổ:
    Tử Kỳ: Ôi tiếng đàn khuya mang mấy cung sầu tủi, có phải chăng vì chán ngán tình đời, nên người mới trút ngọn trào lòng lên mấy khúc Lưu thủy cao sơn?
    Bá Nha Kìa, qu?Zý hữu là ai mà thấu hiểu tâm sự của Bá Nha, vừa buông mấy đường tơ sầu nhân thế?
    Tử Kỳ Tôi là kẻ sống giữa miền sơn dã, một đêm trăng đi qua bờ sông lạnh bỗng chợt nghe kể lể mấy dây tơ, u hòai trên dòng Hán Dương, nghe nức nở thê lương trên nhịp buồn cung thương. Đứng trộm nhìn nghe những tiếng nhạc u sầu, mà cõi lòng bâng khuâng vô hạn, tôi nghe tấc dạ bồi hồi, theo nước triều mênh mang.
    Bá Nha: Thì ra, giữa chốn núi rừng, nơi sơn cùng thủy tận, ở cuối bãi giếng ghềnh, lại có người tri âm. Nếu đó không tị hiềm câu nệ, ta sẽ kết làm đôi bạn tương tri. Xin mời ai bước xuống khoang thuyền, rượu bồ đào tỉnh say.
    Tử Kỳ: Dạ, đa tạ lòng huệ cố, Chung Tử Kỳ này xin lĩnh ?Zy?T đại nhân.
    Bá Nha: Đây, lễ sơ giao xin đón tiếp bạn vàng, dưới trăng sáng ta hãy cùng nâng chén.
    Để đêm nay qua chén thù chén tạc đôi ta sẽ thu gọn nhân gian vào trong đáy mắt giữa bến Hán Dương mờ mịt ánh trăng vàng. Không có tình mỹ nhân mà chỉ có nghĩa kim bằng. Nếu thuở xưa trên bến Tầm Dương có người thương nữ, nức nở u hòai ngâm khúc Hậu Đình Hoa. Tiếng tỳ bà như giọt mưa sa, khóc thân phận một đời người ca nữ, thì ngày nay ta cũng buồn cho thế sự bằng bầu rượu túi thơ với một cung đàn.
    Tử Kỳ: Ôi tiếng đàn vang vọng mặt sông, thơ với rượu thêm nồng men chí khí, kìa vầng trăng bạc nửa in đáy nước, nửa soi hai mái đầu trên bến Hán Dương, đàn lên đi cho bốn bề hoa cỏ gió trăng, đưa khách bềnh bồng gặp người lưu lạc, để đôi lứa giang hồ đêm nay họp mặt, chung một ưu tư qua chén tạc chén thù. Ôi tiếng đàn réo rắt về khuya, nghe não nuột như một lời tự thán. Ta say đây không phải say tiếng đàn Tư Mã mà say tiếng đàn của một Bá Nha.
    Bá Nha: Tử Kỳ em ơi, sương lam xuống bồng bềnh vương mặt nước, mảnh trăng gầy nghiêng bóng lạnh Tràng Giang, nghe xa xa tiếng trống giục đêm tàn, giờ tao ngộ sao vội vàng ngắn ngủi.
    Tử Kỳ: Trăng lạnh đêm này trăng Hán Dương, bơ vơ tiếng nhạc khóc trăng trường, sầu lên đáy chén men cay đắng, xa cách nhau rồi lại nhớ thương.
    Bá Nha: Tử Kỳ em ơi vì vầng trăng bạc đang khuất dần sau rặng núi và rượu tương giao cũng đã mãn một canh chày.Thôi tạm chia tay nhau và hẹn lại một ngày. Tháng tám năm sau vào mùa trăng sáng, trên bến sông này sẽ tao ngộ trùng hoan. Anh sẽ đem đàn đến bến Hán Dương. ngồi chờ đợi bóng bạn hiền tri kỷ. Và từ đêm nay Bá Nha đã hứa, chỉ dạo đờn khi gặp lại Tử Kỳ.
    Tử Kỳ: Giữ lời nguyền với bạn tri âm, đúng rằm tháng Tám năm sau, Tử Kỳ không lỗi hẹn.
    Để trên bến Hán Dương nối tình đôi bạn, chỉ có một người đàn cho một người nghe.

    TÌNH SƯ ĐỆ => bài mình thích nhất
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606BF/
    Con nước suối thầy trò mình giải khát, giữa rừng già lác đác lá thu rơi.
    Gặp nhau rồi đừng khóc nữa con ơi, hãy bình tĩnh để nghe lời giáo huấn.
    Con ơi nếu tên tuổi của thầy chưa bị thế nhân quên lãng thì xác thân này đây có mất cũng như còn.
    Suốt mấy mươi năm giấc mộng vẫn chưa tròn.
    Nín đi con việc gì mà rơi lệ, hãy để dành nước mắt khóc sinh linh.
    Một thời gian lâu lắm phải không con, đời mấy phen biến đổi thăng trầm.
    Thầy trò mình còn sống tới ngày nay, âu cũng nhờ ơn trên che chở.
    Thầy biết con chịu đựng rất nhiều thử thách đầy cam go giữa cuộc sống ba đào.
    Con mỏi mắt chờ mong nhưng thầy phiêu bạt ở phương nào. Dù mưa nắng có làm hình dung thay đổi nhưng lòng vẫn còn giữ vẹn nét thanh cao.
    Trái đất tròn cũng có lúc gặp nhau.
    Lau nước mắt đi con rồi nghe thầy giảng giải.
    Bản lộ sư sanh quan hạnh ngộ
    Do hà đệ tử lệ chiêm y

    Đèn dù tắt nhưng một thời chiếu sáng, người không còn nhưng một thuở rạng uy danh.
    Huống chi việc vinh hư còn mất thăng trầm, đều do ở hóa công chỉ định.
    Nếu con có đủ đức tin thì con hãy xem thầy sống mãi nghìn thu bất diệt. Còn như con cũng tầm thường như bao kẻ khác thì hãy xem thầy đây đã chết tự lâu rồi.
    Và xem cuộc gặp gỡ hôm nay như giấc mộng giữa đêm dài.
    Lát nữa đây thầy trò ta cách biệt, con cũng đừng nhắc nhở mà chi.
    Kiếp sống của thầy là khói là mây, tan rồi tựu làm sao biết trước.
    Tai vách mạch rừng con đừng nên thổ lộ và làm bận tâm những kẻ mến yêu thầy.
    Thầy đã từng dạy con giữ đức thủy chung giữ điều nhân nghĩa, dù gian lao hãy vẹn chí kiêu hùng.
    Như cánh hoa sen không hoen ố chân bùn.
    Ngày vất vả bởi trồng rau cuốc rẫy, đêm nhẹ nhàng nhờ tiếng kệ lời kinh.
    Đạo nương đời để cảm hóa chúng sinh. Đời nương đạo mới thóat li bể khổ.
    Mấy mươi năm dù đôi phen cách trở, thầy vẫn theo con như bóng theo hình.
    Thôi thầy xin giã biệt con vì trời đã rực sáng, một bầu nước lã một gói cơm khô.
    Sư đệ mình rồi cũng sẽ gặp nhau nhưng ngày giờ sum họp thầy ko định trước.
    Con ơi, mây trên trời có khi tan khi hiệp, người trên đời có lúc nhục lúc vinh.
    Bền lòng hai chữ nghĩa nhân, gian nguy chẳng ngại hiếu thân lo tròn.
    Lời dặn dò trước lúc chia tay, con hãy nhớ kỹ khi thầy trò tạm biệt.
    Đạo tâm hãy ráng vẹn gìn, đất nước thanh bình sư đệ đòan viên.

    TÂM SỰ HUYỀN TRÂN
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606C0/
    Tân nhạc:
    Xin cảm ơn dòng sông đưa nước về biển lớn,
    Xin cảm ơn giọt nắng nâng sương khói lên mây
    Để cơn mưa thầm thì trong tiếng gió
    Trả ơn buồm tung mặt sóng mênh mông
    Xin cảm ơn lời ca lai láng tình mẫu tử
    Xin cảm ơn cuộc sống thiêng liêng quá yêu thương
    Nẻo nhân gian gập ghềnh bao sỏi đá
    Bàn chân con mắc gửi có tâm tình
    Ôi bóng hình mẹ tôi là vầng trăng soi khắp chốn xa xôi
    Là bắp khoai nuôi đời tôi khôn lớn
    Là nụ cười âu yếm giữa đôi môi
    Con biết rồi mẹ ơi từng lời ru sâu lắng trút tâm tư
    Mẹ ước mong cho đời con êm ấm, làm mưa nguồn mát ngọt suốt đời con

    Vọng cổ:
    Nữ: Má ơi khi con về lại quê hương, thì thâm tình đã ngăn cách hai phương, má về nơi âm cảnh con ở lại trần gian.
    Mấy năm dài cách biệt quan san, má nhớ thương con và chờ đợi mỏi mòn.
    Ngày ấy con đi theo chồng xa xứ, dưới hàng cau lá ngọn, má đứng nhìn theo mà nước mắt tuôn tràn.
    Nam: Cô Ba ơi tôi còn nhớ cái ngày bác tiễn cô đi trên bến đò ngang để theo chồng xa xứ,
    Cây cỏ đìu hiu nắng chiều phai úa hương bưởi hương cau bay quyện bến sông chiều.
    Kẻ ở người đi tâm sự biết bao điều.
    Bác nắm tay cô nghẹn ngào không nói được, còn cô cũng ngậm ngùi mấy lượt mới thành câu.
    Tôi còn nhớ cô nói rằng:
    Nữ: Má ơi con thương má biết bao, chắc sẽ không lâu con lại về thăm má.
    Nam: Lời hứa năm nào cô nhớ rõ từng câu, sao để bác mong chờ trong cô đơn lặng lẽ?
    Nữ: Ầu ơ chim đa đa đậu nhánh đa đa
    Chồng gần không lấy lại lấy chồng xa
    Lỡ mai cha yếu mẹ già chén cơm đôi đũa chung trà ai dâng?

    Anh Bảy ơi kiếp làm dâu xứ lạ nào khác chi thân cá chậu chim ***g?
    Có trăm nhớ ngàn thương cũng giữ kín trong lòng.
    Rồi khi tôi đã bắt đầu làm mẹ tôi mới hiểu thế nào là tình mẹ thương con.
    Nam: Cô đi rồi bác sầu lặng lẽ cô đơn cứ chiều xuống lại ra ngồi trên bến vắng,
    Nỗi nhớ niềm thương nhuộm mái đầu bạc trắng,
    Mà hình bóng con chờ vẫn thăm thẳm mù xa.
    Nữ: Má ơi suốt quãng đời son trẻ má giành trọn cho con, con lớn khôn thân xác má héo hon, chịu cảnh cô đơn khi con bước theo chồng.
    Con có ngờ đâu lần chia tay năm ấy cũng là lần vĩnh biệt, má đi xa mà không thấy mặt con cười.
    Nam: Ôi tình mẹ bao la vô bến vô bờ
    Thuở dại khờ tôi không còn có mẹ phụng dưỡng bác cũng là hạnh phúc của đời tôi
    Nữ: Anh Bảy ơi dù tình yêu mộc mạc đơn sơ của anh đã bị tôi chối từ để lấy chồng xứ lạ,
    Nhưng anh vẫn thay tôi để lo tròn chữ hiếu thì nghĩa nặng ơn sâu tôi đáp tạ mấy cho vừa.
    Nam: Cô đừng nhắc chuyện ngày xưa đừng thắp lại chút hương thừa.
    Vì tình yêu mất đi tôi có thể tìm lại được, chứ mẹ mất đi rồi cô tìm kiếm nơi đâu.
    Nữ: Ôi vạn hướng đời còn lắm chuyện bể dâu không còn mẹ như không còn điểm tựa,
    Mẹ ơi đối với con mẹ chính là bếp lửa giữa đêm đông đầy gió lạnh sương hàn.
    Nam: Cô Ba ơi dù duyên nợ lỡ làng nhưng chính tôi đây mới là người hạnh phúc,
    Cô lấy chồng xa phải dò trong lắng đục tôi ở quê nghèo có mẹ lúc buồn vui.

    HẠNG VÕ BIỆT NGU CƠ
    http://nhacso.net/Music/Song/Dan-Toc/2006/02/05F606C1/
    Lời hát:
    Chiều tàn, xa xa trống chiêng rền vang
    Rừng sâu, đèo cao khói sương trập trùng
    Lửa binh ngập trời nhìn về quê xưa
    Thành đô tan nát rừng hoang vắng sương chiều mịt mù, nương vó câu lên đường ngậm ngùi cho ai ta bỗng dưng lệ trào.

    Trời ơi tiếng sáo thê lương như mỉa mai người tuyệt vọng đang đứng bơ vơ trong tiếng trống kinh hòang
    Cát bụi mờ bay che phủ ánh trăng tàn
    Bên tai ta còn nghe văng vẳng giọng u hòai của tiếng sáo Trương Lương
    Ta có ngờ một đời vẫy vùng ngang dọc của Hạng Võ Sở Bá Vương
    Hôm nay lại gặp bước đường cùng
    Ba ngàn tử đệ vong thân, cung điện huy hòang cũng chìm trong khói lửa.
    Giữa lúc sa cơ Ô chùy như nản bước nên vó câu đã mỏi mệt ê chề
    Hết lương khô nên võ khí nặng nề
    Giọt mồ hôi ướt đầu manh áo chiến trời ơi máu quân thù hay máu của thân ta
    Trời không thương còn nổi trận mưa sa, dòng lệ hận chan hòa tình đất nổi
    Trước mặt ta là Tràng Giang cản lối nẻo quay về có lối dời chân?
    Ngu Cơ ơi hãy mong cùng ta giục vó buông cương
    Tìm lối thóat thân giữa hồi nguy hiểm
    Trên bước đường cùng nơi rừng sâu núi thẳm
    Vượt suối băng ngàn để tìm lối đào vong
    Thủy triều mênh mông con sông xanh nổi sóng ba đào
    Bến nước Ô Giang đã ngăn đường cản lối
    Nàng ơi trong lúc vận cùng ta có nỗi cuồng sinh
    Trời ơi nàng bỏ ta giữa bốn bề máu lửa
    Nhìn thấy ai chan hòa máu đỏ khiến cho ta chan chứa lệ anh hùng
    Ta có ngờ đâu trên nẻo cạn đường cùng
    Người yêu mất cơ đồ cũng mất ta còn mặt mũi nào nhìn non nước cỏ cây?
    Ôi máu nhuộm hồng hoen ố mảnh xiêm y
    Ta chua xót nghẹn ngào rơi nước mắt
    Trong khi trước mặt ta là trùng dương bát ngát bến Ô Giang đang cuộn sóng ba đào.
    Ngu Cơ ơi hương hồn nàng có lẩn khuất đâu đây hãy đưa ta thóat vòng tử lộ
    Mưa nặng hạt giữa khung trời bão tố chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chiêm y
    Thôi Ngu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây, thân ngà ngọc vùi sâu dưới ba tấc đất
    Trên lưng tuấn mã ngậm ngùi ra nước mắt ta ra đi trong tiếng gió mưa rừng
    Trời ơi cả một thời oanh liệt đất Giang Đông, nay chỉ còn nhất nhơn nhất mã
    Chí cả một đất anh hùng đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.
  3. sole_husband

    sole_husband Moderator

    Tham gia ngày:
    02/04/2003
    Bài viết:
    6.285
    Đã được thích:
    2.244
    cám ơn sự nhiệt tình của mọi người! mình là dân bắc nên điều kiện để đóng góp rất hạn chế, đành xem ké các bạn vậy!
  4. chienda

    chienda Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Đã có Bạch Thu Hà không thể thiếu Võ Đông Sơ, bài này trích từ báo Tuổi Trẻ Thứ Bảy, 02/09/2006
    Những bài ca cổ hay của Nam bộ: Võ Đông Sơ
    TT - Nhạc: I Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình
    II
    Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh
    Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến binh
    Đưa tiễn nào nào hay rẽ chia
    Cách trở hận muôn đời
    Nói nữa chi thêm nghẹn lời...
    Vọng cổ
    Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn Bạch Thu Hà....
    1/ ******** ơi đừng hoài công mòn mỏi đợi chờ. Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa, hay những lúc canh khuya tựa rèm châu ngắm ánh trăng tà nàng hãy nhớ đến tháng năm này có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng.
    2/ Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đảo lộn máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào. Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào, đây mới thật là lần chia tay vĩnh viễn hết mong gì thấy mặt cùng nhau
    Nhạc
    Rượu chia ly ngày ấy tiễn anh đi
    Hoa lá bay theo gió ngựa phi
    Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
    Chuyển vọng cổ
    Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi.
    Nói lối
    Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
    Rút gươm thiêng mà dòng lệ tuôn sa
    Khắc vào cây ba chữ Bạch Thu Hà
    Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa.
    Vọng cổ
    Tuấn mã ơi, hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi?
    ...quan hà. Tiếng kẻng thu quân tắt lịm tự bao giờ. Hoàng hôn đã phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ.
    Thơ
    Lá rừng rơi rụng như mưa
    Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta
    Máu hồng theo lệ tuôn sa
    Nhắc câu chung thủy lòng ta nghẹn ngào.
    Nhạc
    5/ Máu đào tuôn đẫm ướt nhung bào
    Chí anh hùng vùi trong kiếm đao
    Bóng chiều ơi cuối nẻo biên thùy
    Ta thấy miền xa rũ bóng quân kỳ.
    Ta muốn kêu ba tiếng Bạch Thu Hà.
    Bạch Thu Hà ơi, tim ta ngừng đập, máu chảy tuần hoàn như ngưng chảy khắp châu thân, thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu: ?oTúy ngọa sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?.
    6/ Bạch Thu Hà, Bạch Thu Hà ơi nàng đã bao phen vượt suối trèo non, ta mấy bận lao mình trong nắng gió, chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y. Từ đây hết nợ hết duyên hết ân hết ái, lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu Hà.
    Nhạc
    Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi!
    Đường dài mịt mù em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình.
    DOWNLOAD NHẠC (chất lượng hơi bị cao à nghen)
    Tình anh bán chiếu: mms://222.255.121.179/Media/Music/Mp3/bt22-tinhanhbanchieu.mp3
    Võ Đông Sơ: mms://222.255.121.179/Media/Music/Mp3/bt22-vodongso.mp3
    Và còn một số bài khác trên Tuổi trẻ online media, album Tình anh bán chếu: http://www3.tuoitre.com.vn/media/Index.aspx?Comc=AlbumList&Type=CD#javascript:void(0)
    Nhớ dùng trình DOWNLOAD có hỗ trợ giao thức mms:// để dùng (HiDOWNLOAD 6.8, IDM 5.0?...)
  5. nad_hero001

    nad_hero001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    các bác có bài "Tôn Tẩn giả điên" cho mình xin với

Chia sẻ trang này