1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Sáng đặt chuông 5h30p dậy, chẳng làm gì mà cũng vèo cái 10 tiếng trôi qua là sao. Thôi. Trung Thu, lễ mà, hồi chưa có thằng bé lễ còn phải đi ăn nhậu 500k, 1 củ là thường, giờ chỉ là KHôNG LÀM Được gì thôi mà, ngon chán. Lên Cầu Đất mua 1 cái bảng vẽ, 5 tờ A2 giấy vẽ xịn, dày bịch. Vẽ kín đc 5 tờ này thì cũng còn mệt, khéo đến lúc thằng bé học lớp 1. Vậy là QUY HOẠCH xong cuộc đời rồi. Ko còn phải nghĩ thêm gì nữa.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Spasskaya chưa phải là bộ lego cuối cùng. Xem nào. Mình có 1 đứa trẻ để nuôi, 1 căn nhà nhỏ cũ kỹ để dọn dẹp, 1 gã chồng mà mình ko quan tâm, 1 món nợ cần trả, 1 nơi hẹn đến trong tương lai, 1 vài sở thích cá nhân lặt vặt, 1 bộ chì cần vẽ hết, 1 khoản trợ cấp đủ sống hàng tháng, 1 ng bạn ở xa thi thoảng nt zalo, và LÚC NÀO CŨNG BUỒN. Buồn và lo lắng. Thì sao? Thì cứ mang nó theo cả đời này thôi. Như 1 cục u lành tính, đừng biến nó thành ác tính. Cuốn "Đại dương đen" muốn XH công bằng với ng trầm cảm, thế còn những ng mang những nỗi đau tinh thần thì sao? Như cô Tươi. Thằng Mạnh chết năm nó 20 tuổi. 19 năm qua cô ấy vẫn sống bt, với nỗi đau ở nguyên trong ng, chưa lúc nào nguôi ngoai. Thì vẫn Đau, và vẫn Sống, vậy thôi. Mình cũng thế: vẫn buồn, vẫn lo, và vẫn sống. Vậy thôi. Thằng bé đi học ổn định, hàng quán mở cửa, đi Starbucks lắp lego, mà vẫn buồn, vì cục u nó luôn ở đó mà. Thì cứ coi như nó lành tính đi. Vậy thôi. Starbucks hôm nay thôi thối khăm khắm, thương hiệu sang chảnh mà tệ thật. Bọn nhà giàu cũng chẳng có gì là long lanh cả.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 22/09/2021, Bài cũ từ: 22/09/2021 ---
    Trường cũ nó nt gọi đến nhận hỗ trợ học phí. Xem lại thấy ảnh này, 03/07/2020, thằng bé lùn tịt. Giờ nó cao rồi. Hóa ra thời gian CÓ trôi qua. Tưởng ko trôi cơ. Này và nọ, cuối cùng niềm vui Thực Sự đấy là thấy nó lớn lên. Mọi khổ ải đến từ nó, thì niềm vui cũng phải đến từ nó, ko thể từ chỗ khác. Nó có lớn lên mà. Mỗi ngày đều lớn lên, chỉ là mình bị bịt mắt, ko nhìn thấy. Cái ngày nó trưởng thành và mình vào viện dưỡng lão an hưởng tuổi già sau chuyến thăm lại nc Nga sắp đến rồi, 2 chục năm nữa thôi nhanh lắm.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Trầm cảm chắc ko là gì so với mồ côi vì covid 19 đâu. Mới đây còn đủ đầy cha mẹ, lễ 30/4 sg còn nô nức phồn hoa, thoắt cái đã ko còn ai. Thằng bé có thế nào cũng ko thể khổ bằng những đứa trẻ này đâu, buồn 1 tí, chán 1 tí, mệt mỏi 1 tí, ko vừa ý 1 tí, tất cả đều ko là gì cả, kể cả ốm. Lúc nào cũng có mẹ kè kè chăm sóc, nhà ngoại thì thương yêu, kinh tế tốt, bố thì tệ, mà cũng ko đến nỗi nào, hơn khối đàn ông việt nam bỏ bê con cái. Có 2 thứ đc gỡ nút ở đây: 1. Bản thân mình ko khổ. 2. Thằng bé ko khổ, nên mình cũng ko phải khổ.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Việc này, việc kia, cốt để mình ko nằm xuống. Mình mà nằm xuống thì chỉ muốn ngủ luôn mãi mãi ko bao giờ phải thức dậy nữa. Kiểu chạy maraton, cứ chạy đều thì ko sao, ngồi xuống nghỉ là thôi ko đứng lên đc nữa. Mình chỉ nằm xuống lúc hết ngày, đến giờ đi ngủ. Có lúc ko thể làm nổi bất kỳ việc gì thì lại tháo cái xe kem này ra lắp lại. Lắp lego là 1 việc mình có thể làm bất cứ lúc nào, kể cả lúc down nhất. Lắp đi lắp lại bộ này vì ko thể mua thêm lego mới nữa, nhà bé tí hết chỗ chứa, ko còn chỗ nữa. Mà cũng tốn tiền vô ích, chỉ là làm 1 cái gì đó cực dễ, khi mình ko còn làm nổi bất kỳ việc gì. Nó kích điện cho bộ máy hoạt động trở lại, ko thì lại trôi mất khỏi hiện thực.
    --- Gộp bài viết: 24/09/2021, Bài cũ từ: 24/09/2021 ---
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 24/09/2021 ---
    [​IMG]
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    2 ngày cuối tuần dài vô tận, sáng thứ 2 vừa tống nó đến trường đc khoảng 1 tiếng thì có số lạ gọi, tim đập liên hồi, chân tay run lẩy bẩy, lẽ nào cô giáo nó gọi? Nó đã xảy ra chuyện gì? Sáng cho nó ăn cái kẹo cao su quên nhả, hay nó nuốt rồi bị đau bụng? Hay nó sốt, co giật? Hay nó ngã? Đủ thứ. Gọi lại chục cuộc ko đc, kiếm chỗ có wifi vào zalo ko thấy gì mới tạm yên. Thằng bé ám ảnh mình đến mức ấy. Rồi cũng phải chịu chứ sao. Ko lẽ bỏ đi. Cũng thu xếp ba lô ra bến xe định chạy trốn vài lần rồi, mà ko đi đc. Thôi. Thoát khỏi nó đc lúc nào thì tranh thủ hít thở tí ko khí, trước khi bị bóp nghẹt trở lại.

    Chỗ này mình ngồi lần cuối vào gần 5 năm trước đây, bụng bầu to đùng, ngồi vẽ nhăng nhít, và ko tưởng tượng nổi ngày sinh thằng bé cũng là ngày mình ko còn cuộc sống yên ổn nữa. Lúc nào cũng kiến bò trên chảo. Ghét Starbucks rồi, sang chảnh mà sặc mùi cống thối, bọn lừa đảo đáng khinh, đã trả đến 100k cho tiền ngồi rồi. 1 quán vỉa hè dọn cạnh mép cống hôi thối là đương nhiên, họ ko thu tiền sang chảnh. Đây thương hiệu này nọ mà thối mới gọi là khinh. Mấy ng sang chảnh tiếp tục chui vào lỗ cống đó ngồi cũng điên hết rồi. Nhiều tiền mà ngu.

    2 ngày vừa rồi mệt kinh, ko ăn uống đc gì, cuối tuần liên hoan các kiểu, cá song, tôm sú, bề bề, ngao 2 vòi, bê xào v.v... như đấm vào mồm, ngủ thì chập chờn, tưởng là mọi thành trì lại sụp đổ, mà thoát khỏi nó cái năng lượng phục hồi, sáng ăn bát bánh đa cua thấy ngon, nghe nhạc thấy hay. Lại đc sống cs của mình, cho đến 4h chiều. Kể ra đc lắp 1 bộ mới thì tuyệt, nhưng tốn kém quá, bộ này chưa giảm giá là gần 1củ, ko đốt tiền thế đc, tháo ra lắp lại cho thư giãn thôi.
    --- Gộp bài viết: 27/09/2021, Bài cũ từ: 27/09/2021 ---
    Gỡ hết ra rồi, thứ 6 mình sẽ ra đây ngồi lắp lại, kết thúc 1 tuần. Gỡ ra rồi lắp lại, 1 việc VÔ NGHIÃ, như cuộc đời 1 con ng vậy, sinh ra, làm đủ việc nọ việc kia, buồn, vui, sướng, khổ, rôì chết đi. Dù sao thì việc LẮP, hay là việc SỐNG, nó cũng hay hay vui vui, còn hơn là ko gì cả. Để coi từ giờ đến thứ 6 mình làm đc những gì, dù chẳng để làm gì. Tư duy như này mà nghe Trí Nguyễn thì quá hợp. Mình ko áp dụng đc tí nào từ tất cả những bài học đó. Ko có đoạn nào là phải làm gì khi bạn ko thể chịu nổi đứa con của mình, nhưng mình thích nghe vì đây là 1 ng hạnh phúc, an yên, ko lo nghĩ gì cả. Tòan những thứ mình ko thể có.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Dù cực kỳ hạ đẳng, tầm thường, thấp kém vì tật mê trai, từ khoảng 16, 17 tuổi mình lại cảm nhận đc 1 nỗi buồn khá sang chảnh, nỗi buồn trước sự vô NGHĨA của kiếp ng, nỗi buồn mà Đức Phật, Einstein, và Trịnh Công Sơn đã trải qua. Nói đến sự vô nghĩa của việc lắp lego tự nhiên nhớ lại câu hỏi này, và cũng bất ngờ là bật đc ra luôn câu trả lời, nó nằm trong phim "trọng lực" Gravity. Bà này có đứa con gái 4 tuổi, 1 lần chạy chơi ở trường, ngã nhẹ, vậy mà chết. 1 đứa trẻ 4 tuổi chạy vấp ngã là quá thường. Vậy là bà đấy thấm đủ sự vô thường của kiếp ng. Chắc là cũng trầm cảm luôn rồi, muốn ra ngoài ko gian để thoát khỏi trái đất, 1 dạng của "tự sát". Đắt giá nhất là đoạn gặp tai nạn sức cùng lực kiệt, muốn buông rồi, dù sao thì bả cũng đâu thiết sống, nằm nghe những âm thanh bt ở trái đất vọng lên qua sóng radio. Tiếng chó sủa, tiếng 1 ng đàn ông trung quốc quát mắng con cái, tiếng bát đĩa loảng xoảng, giữa ko gian yên tĩnh TUYỆT Đối và lạnh lẽo kinh hồn của vũ trụ. ĐẤY. Ý nghĩa cs là ở chỗ đấy. Hồi xem phim ko nghĩ gì cả, giờ mới thấm câu trả lời. May mà trả lời đc câu hỏi này ở ngưỡng 40 tuổi, với sức khỏe bắt đầu sa sút, đau bụng, đau cổ, khiến cho các gánh nặng về tâm lý trở nên nặng hơn. Mọi thứ vẫn thế, vẫn là 1 thằng bé cực kỳ nặng nhọc mà mình phải vác trên lưng. Nhưng chỉ mệt đơn thuần thôi, chứ ko Buồn nữa. Nỗi buồn mang theo hơn 20 qua đã đc gỡ bỏ hoàn toàn rồi. May đấy. Đầy ng đến già vẫn u mê vướng mắc. Hôm nay là 29, ngày thằng bé tròn 4 tuổi 5 tháng, sắp 4 tuổi rưỡi rồi. Bắt đầu chặng gần 5 tuổi. Gánh MỆT có lẽ sẽ ngày càng nhẹ hơn. Buồn thì hết rồi. Đúng là để trả lời 1 câu hỏi Lớn thì phải nhìn từ 1 không gian đủ Lớn, và 1 thời gian vướng mắc đủ dài.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 30/09/2021, Bài cũ từ: 30/09/2021 ---
    Có con chim cu gáy đi lạc vào nhà, giẫm lạnh bạch rồi bay ra sân. Mai đã là thứ 6, cuối tuần, đến hạn đi Highland lắp cái xe kem. 1 tuần trôi quá nhanh. Từ giờ đến lúc thằng bé về là 6 tiếng nữa cũng trôi cực kỳ nhanh, chốc lại nhìn đồng hồ sợ hết giờ, tiếc thời gian, thoát khỏi nó thì ngồi ko thôi cũng sướng. Đầu tuần bảo là để xem tuần này làm đc gì, thế mà chẳng làm đc gì, đã hết tuần. Chả bù cho 2 ngày cuối tuần dài vô tận.

Chia sẻ trang này