1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Chiến lược quân sự mới gây rắc rối của Trung Quốc sắp lộ diện

    Thỏa thuận của Bắc Kinh với Quần đảo Solomon đã làm dấy lên lo ngại giữa Hoa Kỳ và các đồng minh.

    Bởi Jonah Blank


    https://www.theatlantic.com/ideas/archive/2022/05/china-security-agreement-solomon-islands/629771/


    Lần cuối cùng thế giới bên ngoài chú ý nhiều đến Quần đảo Solomon là vào năm 1943: Nhiều binh sĩ Mỹ thiệt mạng trong Trận chiến Guadalcanal kéo dài 6 tháng ở đó, nhiều hơn trong giai đoạn 4 năm đẫm máu nhất của Chiến tranh Afghanistan. Kể từ Thế chiến thứ hai, chuỗi đảo Nam Thái Bình Dương xa xôi này đã đi từ lãnh thổ bị chiếm đóng thành thuộc địa sang trạng thái độc lập thường xuyên hỗn loạn mà dường như tất cả các cường quốc đều không nhận thấy. Tuy nhiên, vào tháng trước, một thỏa thuận bí mật giữa Solomons và Trung Quốc đã làm dấy lên lo ngại về sự hiện diện ngày càng mở rộng của Bắc Kinh trong khu vực. Các đối thủ của Trung Quốc lo lắng rằng nước này có thể đang thay đổi chiến lược an ninh, từ chỉ tập trung vào tác động kinh tế sang việc tăng cường sự thống trị về quân sự.


    Trong vài tháng qua, tin đồn về một hiệp ước đã lan truyền trong một nhóm nhỏ các nhà quan sát có thể xác định vị trí của Solomon trên bản đồ (cách Australia khoảng 1.200 dặm về phía đông bắc) và gần như ngay lập tức dấy lên báo động. Trong khi Mỹ có xu hướng thể hiện sức mạnh của mình bằng cách điều khiển một hạm đội đi qua các vùng biển tranh chấp hoặc tiến hành các cuộc tập trận phức tạp với các đồng minh, thì Trung Quốc lại thích nói chuyện với những khoản tiền khổng lồ. Bắc Kinh là đối tác thương mại lớn nhất của hầu hết các quốc gia ở Đông và Đông Nam Á, và là nguồn nhập khẩu lớn nhất của hầu hết các phần còn lại của lục địa này. Do đó, TQ sở hữu một vũ khí tài chính mạnh hơn cả một hạm đội thiết giáp hạm. Ngoài ra, không giống như Mỹ, quốc gia có nhiều hiệp ước, cam kết và quan hệ đối tác — chính thức và không chính thức — trên khắp thế giới, Trung Quốc không có liên minh chính thức với bất kỳ quốc gia nào. Sự gần gũi rõ ràng của TQ với Matxcơva là tương đối gần đây (và có thể bị trật bánh trước cuộc xâm lược của Vladimir Putin), và một số đối tác lâu dài của nước này, chẳng hạn như Pakistan và Triều Tiên, gây ra nhiều vấn đề đau đầu hơn là giúp đỡ.


    Nhưng sự cân bằng giữa đầu tư và hỏa lực đang thay đổi. Năm 2017, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã công bố một chương trình hiện đại hóa quân đội đầy tham vọng. Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA), với số lượng gần 1 triệu quân tại ngũ, sẽ đại tu quá trình huấn luyện và mua sắm trang thiết bị để “chiến đấu và giành chiến thắng trong các cuộc chiến tranh” chống lại “kẻ thù mạnh”. Hải quân Trung Quốc đã có nhiều tàu hơn bất kỳ nước nào trên thế giới (mặc dù Hải quân Mỹ có trọng tải lớn hơn), và lực lượng không quân của nước này lớn hơn bất kỳ đối thủ nào trong khu vực. Trung Quốc đã tăng chi tiêu quốc phòng hàng năm trong hơn hai thập kỷ và vào năm 2022 đã công bố mức tăng 7,1%. (Hoa Kỳ thường chi tiêu cho quốc phòng nhiều gấp ba lần so với Trung Quốc, mặc dù việc so sánh giữa quả táo và quả táo (kẻ tám lạng người nửa cân) là rất khó; mức tăng ngân sách năm 2022 của Washington là 5%.)


    Chương trình nâng cấp quân đội này đi kèm với sự thèm muốn phiêu lưu ngày càng tăng. Cùng năm với tuyên bố của ông Tập, Trung Quốc đã mở căn cứ quân sự ở nước ngoài đầu tiên, tại quốc gia Đông Phi Djibouti. TQ đã xây dựng hoặc đang đàm phán để xây dựng các cơ sở lưỡng dụng ở các quốc gia trên Ấn Độ Dương và Đông Nam Á, bao gồm Bangladesh, Campuchia, Sri Lanka , Pakistan, Kenya, Seychelles, Tanzania, Tajikistan và Myanmar.


    Đáng lo ngại hơn đối với các đối thủ của mình, Trung Quốc đã sẵn sàng tham gia vào các cuộc đối đầu quân sự mà ban lãnh đạo trước đó đã kiên định từ chối. Ở Biển Đông, Bắc Kinh đã chiếm giữ và củng cố các bãi đá mà Philippines, Việt Nam và Đài Loan tuyên bố chủ quyền, đồng thời khẳng định quyền đối với các khu vực mà Malaysia, Brunei và Indonesia tuyên bố chủ quyền. Trên dãy Himalaya cao, PLA đã khởi xướng một cuộc giao tranh biên giới năm 2020 gây chết người với Ấn Độ có vũ khí hạt nhân: 20 binh sĩ Ấn Độ và một số lượng không xác định của quân đội PLA (chiến đấu bằng nắm đấm, đá và dùi cui quấn trong dây thép gai — tất cả các lực lượng ở biên giới đã không trang bị vũ khí trong nhiều thập kỷ) đã bị giết trong cuộc chạm trán chí mạng đầu tiên giữa hai quốc gia kể từ thời Mao Trạch Đông.

    Tất cả những điều này làm cho ý định của Trung Quốc ở quần đảo Solomon trở nên rắc rối hơn. “Đây không chỉ là sự hoang tưởng,” Rory Medcalf, Đại học Quốc gia Úc và là tác giả của một cuốn sách gần đây về chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc, nói với tôi. “Trong nhiều năm, chúng tôi đã thấy hành vi nửa đế quốc này của Trung Quốc trong toàn khu vực.”

    Cả quan chức Trung Quốc và Quần đảo Solomon đều khẳng định rằng không có gì mới ở đây. Kể từ khi cuộc nội chiến Trung Quốc kết thúc, các quốc gia đã phải lựa chọn giữa việc công nhận Bắc Kinh hoặc Đài Bắc là đại diện thực sự của một Trung Quốc duy nhất, và ba năm trước, Solomon đã chuyển sang công nhận Bắc Kinh. Trung Quốc, cho đến nay là đối tác thương mại lớn nhất của Solomons, gần đây đã cấp 120 triệu đô la để Solomons đăng cai Thế vận hội Thái Bình Dương 2023. Cựu cao ủy của Úc về Solomons đã gợi ý rằng, ngoài việc lấp đầy kho bạc của quốc gia, Thủ tướng Manasseh Sogavare “lo lắng về việc củng cố vận may chính trị cá nhân của mình”. Thỏa thuận an ninh được cho là cho phép Trung Quốc bảo vệ công dân của mình làm việc trong các dự án cơ sở hạ tầng, và có khả năng là vài nghìn người dân Đảo Solomon gốc Hoa, những người đã phải hứng chịu rất nhiều xung đột dân sự. Lực lượng cảnh sát nhỏ của Solomons thường không thể duy trì trật tự: Từ năm 2003 đến năm 2017 (và thật đáng xấu hổ đối với Sogavare, một lần nữa vào tháng 11 năm 2021), lực lượng này đã phải kêu gọi Australia giúp dập tắt bạo lực sắc tộc.

    Nhưng các quốc gia khác không mưu tìm đảm bảo của Trung Quốc. Vào cuối tháng 4, Hoa Kỳ đã cử phái đoàn “kinh doanh” nhất của mình đến Quần đảo Solomon ở… à, có thể là chưa từng có. Phái đoàn được dẫn đầu bởi Kurt Campbell (quan chức Hội đồng An ninh Quốc gia chịu trách nhiệm điều phối chính sách toàn châu Á), và bao gồm các quan chức cấp cao từ Bộ Ngoại giao, Lầu Năm Góc và các cơ quan khác của chính phủ. Loại hỏa lực quan liêu này hầu như không được gửi đến một hòn đảo xa mà người ta có thể đến được từ Washington. Thật vậy, Hoa Kỳ thậm chí đã không vận hành một đại sứ quán ở nước này trong gần 30 năm. Nếu những bậc thầy về chính sách an ninh của Mỹ tin rằng ván bài của Trung Quốc không phải là mối đe dọa đối với các lợi ích cốt lõi của Mỹ, thì họ đã không đi một hành trình dài 8.300 dặm như vậy.


    Các quốc gia gần nhau hơn cũng lo lắng không kém về ý định của Trung Quốc. Australia là nước bị ảnh hưởng trực tiếp nhất : Nếu tàu chiến Trung Quốc bắt đầu tuần tra Nam Thái Bình Dương, bờ biển phía đông kéo dài của Australia sẽ đột ngột cần được bảo vệ. Thủ tướng Scott Morrison tuyên bố: “Chúng tôi sẽ không muốn có các căn cứ hải quân quân sự của Trung Quốc trong khu vực ngay trước cửa nhà mình. Chánh văn phòng nội các Nhật Bản đã nói rằng khi thủ tướng của ông gặp lãnh đạo của New Zealand đang lo lắng tương tự, "sẽ có một cuộc thảo luận sôi nổi."


    Cuộc nói chuyện khó khăn này dường như không làm cho thỏa thuận bị trật bánh. Sogavare được cho là đã hứa rằng sẽ không cho phép có căn cứ của Trung Quốc, nhưng ông đã tố cáo phản ứng của Úc là "diễn kịch và cuồng loạn"; sau đó ông ta ngụ ý rằng Úc đang so sánh đất nước của ông với một nhà vệ sinh. Người Mỹ dường như không tin rằng việc xây dựng căn cứ thực sự là điều không cần bàn cãi. Nhà Trắng đã đưa ra một tuyên bố công khai thẳng thừng một cách bất thường: "Nếu các bước được thực hiện để thiết lập sự hiện diện quân sự thường trực trên thực tế, khả năng dự phóng sức mạnh hoặc bố trí quân sự," tuyên bố này cảnh báo, "thì Hoa Kỳ sẽ có những lo ngại đáng kể và phản ứng tương ứng . ”


    Liệu Trung Quốc có ý định tạo ra một sự hiện diện quân sự ở xa đất nước của mình nhưng lại gần một cách khó chịu với một số đối thủ đáng sợ? Nếu Trung Quốc hiện đang bổ sung sự tham gia tài chính của mình bằng việc cạnh tranh trong lĩnh vực “quyền lực cứng”, thì Mỹ (và các đối tác của họ) khó có thể đối phó với việc đẩy mạnh đầu tư kinh tế. Australia là nhà tài trợ viện trợ lớn nhất cho Quần đảo Solomon, nhưng quỹ từ thiện của nước này lại bị lép vế trước thương mại và đầu tư của Trung Quốc. Phái đoàn Hoa Kỳ được cử đến Solomons mang lại nhiều mối đe dọa hơn là những lời hứa, và không gì có thể so sánh được với lượng nhân dân tệ dồi dào do Trung Quốc cung cấp.


    Collin Koh Swee Lean, Trường Nghiên cứu Quốc tế Rajaratnam của Singapore, nói với tôi: “Trung Quốc chắc chắn đang tăng cường sự hiện diện an ninh của mình trên khắp châu Á. “Nhưng điều đó không có nghĩa mục tiêu là phô trương lực lượng. Họ có thể chỉ đang gửi một tin nhắn: 'Chúng tôi ở đây, vì vậy tốt hơn bạn nên làm quen với nó.' "


    Một số sự quyết đoán của Trung Quốc dưới thời ông Tập mang tính biểu tượng hơn là thực tế. Chính sách ngoại giao “Chiến lang” của Bắc Kinh — cuộc nói chuyện đối đầu trong những tình huống mà Đặng Tiểu Bình và những người kế nhiệm của ông ta cố gắng tránh tranh cãi — tập trung vào sự hoa mỹ hơn là hành động cụ thể. Các kế hoạch ở Biển Đông gây ra mối lo ngại nhất đối với Mỹ và các đối tác, nhưng đây không phải là những xung đột tồn tại: Chúng thường liên quan đến các dự án xây dựng không thể thực hiện được trên các rặng san hô không thể ở được. Ngay cả khi Trung Quốc xây dựng một căn cứ quân sự ở Solomons, họ sẽ tăng gấp đôi số căn cứ ở nước ngoài lên… hai; trong khi Mỹ có 800 căn cứ quân sự ở khoảng 70 quốc gia và vùng lãnh thổ.


    Sự quyết đoán mới phát hiện của Trung Quốc có thể bị cho là một trò bịp, nhưng đó không phải là cách mà những người theo dõi sát khu vực nhìn nhận. “Ngay cả một căn cứ nhỏ cũng có thể là yếu tố thay đổi cuộc chơi trên khắp Nam Thái Bình Dương,” Medcalf lưu ý. Tác động đối với an ninh của Mỹ là gián tiếp, nhưng có ý nghĩa quan trọng: Mỗi tàu hoặc máy bay của Australia bị giữ chân đều là tài sản quân sự không thể hỗ trợ cho các nỗ lực của Mỹ ở những nơi khác.


    Trận Guadalcanal gây tốn kém vô cùng cho cả hai bên, và cuối cùng có lẽ chỉ là thừa. Chiến dịch nhảy đảo đẫm máu (sẽ tiếp tục trong hai năm nữa) đã đặt nền móng cho một cuộc xâm lược của Đồng minh vào Nhật Bản - nhưng cuộc xâm lược này chưa bao giờ thực sự xảy ra. Mỹ đã thả hai quả bom hạt nhân xuống đất nước này vào tháng 8 năm 1945, và Nhật hoàng Hirohito đầu hàng một tuần sau đó mà không có phát súng nào khác được bắn ra. Có lẽ cuộc tranh giành quần đảo Solomon hiện nay và sự hỗn loạn quân sự trên khắp châu Á, sẽ chứng minh điều tương tự: sức mạnh kinh tế của Trung Quốc là lựa chọn hạt nhân của nó, và bất kỳ chủ nghĩa phiêu lưu quân sự nào cũng có thể chỉ là một lựa chọn dự phòng đắt tiền.


    Tuy nhiên, Trung Quốc đã cam kết rõ ràng về việc tăng cường can dự quân sự trong toàn khu vực và đã hỗ trợ cam kết đó bằng các hành động thực tế. Có lẽ điều tự nhiên là một siêu cường năng động, đang phát triển không chỉ đơn thuần bằng lòng với việc vung tiền gấp bội, và đã quyết định khoe các cơ bắp căng phồng của mình. Tuy nhiên, các quốc gia lớn và nhỏ đều đang quan tâm đến sự thể hiện tiềm năng mới này với sự lo lắng.
  2. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Trung Quốc tập trận lớn ở Biển Đông
    Duan Dang

    Cục Hải sự tỉnh Hải Nam ngày 19.5 thông báo quân đội Trung Quốc sẽ tiến hành tập trận tại khu vực rộng lớn phía bắc quần đảo Hoàng Sa từ ngày 19 đến 23.5.

    Thông báo được đưa ra không lâu trước khi cuộc tập trận bắt đầu từ 17 giờ ngày 19.5 (giờ Việt Nam).

    [​IMG]
    Cuộc tập trận diễn ra giữa lúc Trung Quốc tiến hành nhiều hoạt động quân sự ở khu vực Tây Thái Bình Dương, với sự hiện diện của nhóm tàu sân bay Liêu Ninh ở Biển Philippines.

    Nó cũng gần khớp với chuyến công du châu Á đầu tiên của Tổng thống Mỹ Joe Biden, với các chặng dừng chân ở Hàn Quốc và Nhật Bản từ 20 đến 23.5. Ông Biden dự kiến cũng sẽ tham dự cuộc họp thượng đỉnh của nhóm Bộ tứ (Quad) với các thủ tướng Nhật Bản, Ấn Độ và Úc vào ngày 24.5.

    Vài năm gần đây, Trung Quốc thường bắn thử tên lửa ở Biển Đông mỗi khi thông báo tập trận ở khu vực rộng lớn như thế.

    Không loại trừ khả năng Trung Quốc sẽ thử tên lửa ở khu vực như đòn dằn mặt chuyến công du của Tổng thống Biden.
    Hector_S thích bài này.
  3. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Các đảo quốc Thái Bình Dương từ chối thỏa thuận an ninh chung với Trung Quốc

    30/05/2022

    Theo AFP, Hội nghị các ngoại trưởng Trung Quốc và 10 đảo quốc trong Thái Bình Dương tại Fidji hôm nay đánh dấu thất bại ngoại giao của Bắc Kinh. Các đảo quốc trong Thái Bình Dương đã bác bỏ đề xuất hiệp định an ninh chung với Bắc Kinh, trong cuộc họp tại Suva, thủ đô của quần đảo Fidji, hôm nay 30/05/2022 vì e ngại sẽ bị lôi kéo vào quỹ đạo của Trung Quốc.

    Nhằm trực tiếp vào ảnh hưởng của Hoa Kỳ và các đồng minh trong vùng biển chiến lược này, Trung Quốc đã đề nghị với các đảo quốc nhỏ trong vùng ký một thỏa thuận quy mô lớn, theo đó Bắc Kinh sẽ giúp các quốc đảo Thái Bình Dương đào tạo lực lượng cảnh sát, hỗ trợ an ninh mạng, mở rộng các quan hệ chính trị, tiến hành lập bản đồ các vùng đáy biển giúp các nước tiếp cận tốt hơn nguồn tài nguyên biển cũng như trên đất liền.

    Để thuyết phục các nước trong khu vực, Bắc Kinh đề nghị khoản viện trợ nhiều triệu đô la và viễn cảnh một hiệp định tự do mậu dịch để các quốc gia nhỏ bé này có thể tiếp cận thị trường 1,4 tỷ người Trung Quốc.

    Tuy nhiên, trong hậu trường của hội nghị, lãnh đạo các nước trong vùng Thái Bình Dương tỏ lo lắng về những đề nghị viện trợ của Bắc Kinh. Trong một thư gửi các đồng nhiệm trong vùng, tổng thống quần đảo Micronesie, ông David Panuelo đã cảnh báo sự giúp đỡ không hề thiện tâm của Bắc Kinh sẽ chỉ giúp cho Trung Quốc gây ảnh hưởng với chính phủ và kiểm soát kinh tế của các nước.

    Tại hội nghị hôm nay, bên cạnh Micronesie, đại diện Papuasia-New Guine và quần đảo Samoa cũng tỏ e ngại về những đề xuất thỏa thuận ở quy mô khu vực của Bắc Kinh.

    Các quan chức Trung Quốc tham gia hội nghị cũng thừa nhận đã không thuyết phục được các nước ký một thỏa thuận chung.

    Tuy nhiên tại Suva, ngoại trưởng Vương Nghị cũng vớt vát được thể diện với thông báo 10 quốc đảo đã nhất trí về một hiệp định khung cho việc xây dựng hệ thống hạ tầng cơ sở Trung Quốc trong khuôn khổ dự án « Một vành đai, một con đường ». Nội dung của văn kiện này sẽ được công bố trong những tuần tới.

    Gần đây, Bắc Kinh đã đi những nước cờ riêng với từng nước. Hồi tháng 04/2022, Trung Quốc đã ký một thỏa thuận an ninh với quần đảo Salomon, nằm sát bên cạnh nước Úc. Canberra nhận thấy thỏa thuận với Salomon là cách để Bắc Kinh cắm chân về quân sự ở trong vùng.

    Nhiều nước phương Tây cũng bày tỏ lo ngại. Bộ Ngoại Giao Mỹ cảnh cáo các quốc gia trong vùng Thái Bình Dương không nên có các thỏa thuận « mập mờ » với Trung Quốc
    nhnglhnyetkieu thích bài này.
  4. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    https://www.washingtonpost.com/nati...Y0-UiozVqMsbsCC95m-4KZZ-1vEVuNTxuas&itid=gfta


    Các quan chức phương Tây cho biết Trung Quốc bí mật xây dựng cơ sở hải quân của PLA ở Campuchia

    Bởi Ellen Nakashimavà Cate Cadell

    Ngày 6 tháng 6 năm 2022


    Các quan chức phương Tây cho biết Trung Quốc đang bí mật xây dựng một cơ sở hải quân ở Campuchia để sử dụng độc quyền cho quân đội của mình, cả hai nước đều phủ nhận trường hợp đó và thực hiện các biện pháp bất thường để che giấu hoạt động này, các quan chức phương Tây cho biết.

    Sự hiện diện quân sự sẽ ở phía bắc Căn cứ Hải quân Ream của Campuchia trên Vịnh Thái Lan, nơi dự kiến sẽ là địa điểm tổ chức lễ động thổ trong tuần này, theo các quan chức, người cũng như những người khác, nói với điều kiện giấu tên. vì tính nhạy cảm của vấn đề.


    Việc thành lập căn cứ hải quân của Trung Quốc ở Campuchia - chỉ là tiền đồn thứ hai ở nước ngoài và là tiền đồn đầu tiên ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương quan trọng về mặt chiến lược - là một phần trong chiến lược của Bắc Kinh nhằm xây dựng một mạng lưới các cơ sở quân sự trên khắp thế giới nhằm hỗ trợ khát vọng trở thành các quan chức cho biết.

    Căn cứ quân sự nước ngoài duy nhất khác của Trung Quốc hiện nay là một cơ sở hải quân ở quốc gia Đông Phi Djibouti. Các quan chức và nhà phân tích nhận định, có một cơ sở có khả năng tiếp nhận các tàu hải quân lớn ở phía tây Biển Đông sẽ là một yếu tố quan trọng trong tham vọng mở rộng ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực và tăng cường sự hiện diện của nước này gần các tuyến đường biển quan trọng của Đông Nam Á.

    “Chúng tôi đánh giá rằng Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương là một mảnh ghép quan trọng đối với các nhà lãnh đạo Trung Quốc, những người coi Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương là khu vực ảnh hưởng lịch sử và hợp pháp của Trung Quốc,” một quan chức phương Tây nói. "Họ coi sự trỗi dậy của Trung Quốc ở đó là một phần của xu hướng toàn cầu hướng tới một thế giới đa cực, nơi các cường quốc mạnh mẽ khẳng định lợi ích của họ trong phạm vi ảnh hưởng được nhận thức của họ."


    Quan chức này cho biết, Bắc Kinh đang đánh giá khu vực “không sẵn sàng hoặc không thể thách thức các lợi ích cốt lõi của Trung Quốc”, và thông qua sự kết hợp của ép buộc, trừng phạt và lôi kéo trong lĩnh vực ngoại giao, kinh tế và quân sự, tin rằng TQ có thể khiến các quốc gia phải tuân theo lợi ích của họ. “Về cơ bản, Trung Quốc muốn trở nên hùng mạnh đến mức khu vực sẽ nhượng bộ sự lãnh đạo của Trung Quốc hơn là đối mặt với hậu quả [nếu không làm như vậy],” quan chức này nói.

    Tờ Wall Street Journal đưa tin vào năm 2019 rằng Trung Quốc đã ký một thỏa thuận bí mật cho phép quân đội của họ sử dụng căn cứ này, trích dẫn các quan chức Mỹ và đồng minh quen thuộc với vấn đề này. Bắc Kinh và Phnom Penh bác bỏ báo cáo, Thủ tướng Campuchia Hun Sen tố cáo đây là “tin giả”. Một phát ngôn viên của Bộ Quốc phòng Trung Quốc vào thời điểm đó cũng tố cáo cái mà họ gọi là "tin đồn" và nói rằng Trung Quốc chỉ đơn thuần là giúp đào tạo quân sự và trang bị hậu cần.
  5. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Trung Quốc sắp có căn cứ Hải Quân tại Campuchia để khống chế phía Nam Biển Đông?

    Đăng ngày: 08/06/2022 - 14:23

    Hôm nay, 08/06/2022, bộ trưởng Quốc Phòng Campuchia cùng đại sứ Trung Quốc tại Phnom Penh đã làm lễ khởi công dự án cải tạo căn cứ hải quân Ream thuộc tỉnh Sihanoukville, nhìn ra Vịnh Thái Lan. Sự kiện này diễn ra trong bối cảnh báo chí Mỹ tiết lộ là Campuchia sẽ cho Hải Quân Trung Quốc sử dụng căn cứ này, điều mà cả Bắc Kinh lẫn Phnom Penh đều cực lực phủ nhận.


    Theo ghi nhận của hãng tin Pháp AFP, phát biểu trước hàng trăm quan khách tại buổi lễ, trong đó có cả các nhà ngoại giao nước ngoài, sau khi nhắc lại rằng “đã có những cáo buộc theo đó căn cứ Ream sau khi được hiện đại hóa sẽ do quân đội Trung Quốc độc quyền sử dụng”, bộ trưởng Quốc Phòng Campuchia Tea Banh khẳng định: “Không, hoàn toàn không phải như vậy”.


    Đối với ông Tea Banh, căn cứ Ream “rất nhỏ” nên “sẽ không gây ra mối đe dọa cho bất kỳ ai, ở bất cứ đâu”.


    Cùng một lập luận với bộ trưởng Campuchia, đại sứ Trung Quốc tại Phnom Penh Vương Văn Thiên (Wang Wentian) cho rằng: “Dự án (cải tạo căn cứ Ream) không nhằm vào bất kỳ bên thứ ba nào”.


    Sở dĩ đại diện hai chính quyền Phnom Penh và Bắc Kinh đã phải ra sức cải chính đó là vì hôm 06/06 vừa qua, nhật báo Mỹ The Washington Post, trích dẫn một số quan chức phương Tây và Trung Quốc xin giấu tên, đã tiết lộ rằng chính quyền Campuchia dự trù cho Quân Đội Trung Quốc sử dụng một phần của căn cứ hải quân Ream sau khi nâng cấp xong.


    Một quan chức phương Tây đã cho tờ báo Mỹ biết là các kế hoạch mở rộng căn cứ được đúc kết vào năm 2020 đã cho quân đội Trung Quốc "độc quyền sử dụng phần phía bắc của căn cứ, và sự hiện diện của lực lượng này sẽ được che giấu”.



    Cũng theo tờ Washington Post, một quan chức Trung Quốc đã xác nhận việc quân đội Trung Quốc sẽ dùng “một phần” căn cứ Ream, nhưng phủ nhận việc Bắc Kinh được độc quyền sử dụng. Quan chức này cho biết thêm là Trung Quốc sẽ không tham gia vào bất kỳ hoạt động nào trên phần Campuchia của căn cứ.


    Theo giới phân tích, lời xác nhận của quan chức Trung Quốc đã mặc nhiên bác bỏ tất cả những lời phủ nhận mà cả Phnom Penh lẫn Bắc Kinh liên tục đưa ra về ý đồ của Trung Quốc, lợi dụng việc Campuchia rơi hẳn vào quỹ đạo của mình để thiết lập một căn cứ hải quân nhìn ra Vịnh Thái Lan, giúp

    Bắc Kinh tăng cường năng lực khống chế khu vực phía Nam Biển Đông.


    Theo nhật báo Anh The Guardian ngày 07/06, chuyên gia Sam Roggeveen, giám đốc chương trình an ninh quốc tế của Viện nghiên cứu Lowy của Úc, đã cho rằng lời xác nhận rõ ràng của một quan chức Trung Quốc là bằng chứng cho thấy là Bắc Kinh quả thực đang xúc tiến việc lập căn cứ hải quân tại Campuchia.


    Theo chuyên gia này, căn cứ đặt tại Ream “sẽ cho phép Trung Quốc triển khai chiến hạm và tàu tuần duyên xung quanh khu vực một cách dễ dàng hơn, vì hiện diện ngay tại chỗ thay vì cần phải đi một quãng đường rất xa như trước đây".


    Đối với chuyên gia Úc, diễn biến liên quan đến căn cứ Ream là “một dạng mô hình thu nhỏ của một xu hướng rộng lớn hơn trong khu vực, với sức mạnh chiến lược và quân sự đang chuyển từ Mỹ sang Trung Quốc. Trung Quốc sẽ muốn trở thành cường quốc chiến lược hàng đầu ở châu Á, thậm chí có thể muốn trở thành cường quốc thống trị ở châu Á”. Theo ông Roggeveen, Bắc Kinh sẽ không thể làm được điều đó “nếu không đẩy Mỹ ra ngoài và có các căn cứ ở hải ngoại xung quanh khu vực”.
  6. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Tàu thuyền Trung Quốc “ăn vạ” ở Trường Sa: Hung thần “trâu điên”


    Ở các căn cứ quân sự do Trung Quốc xây dựng trái phép trên những bãi đá ngầm của Việt Nam tại Trường Sa, có những chiếc xuồng tuần tra cao tốc Trung Quốc trang bị vũ khí rượt đuổi tàu thuyền đi ngang qua. Ngư dân Bình Thuận, Quảng Ngãi gọi đó là 'trâu điên'…


    Ông Trần Quang Phố (50 tuổi, ở xã Long Hải, H.Phú Quý, Bình Thuận) là thuyền trưởng tàu BTh-96689 TS, đã có thâm niên gần 30 năm đánh bắt hải sản tại ngư trường Trường Sa, kể: Không chỉ đánh bắt, mà chỉ cần vào gần căn cứ Trung Quốc khoảng 4 - 5 hải lý (7 - 9 km) là y như rằng họ lao xuồng cao tốc ra rượt đuổi. Xuồng chạy rất nhanh, chớp đèn hú còi ầm ĩ. Binh lính trên xuồng mặc quần áo rằn ri, đội mũ sắt, lăm lăm súng.


    Cách đây mấy năm, chiều 30.5.2016, tàu cá BTh-96689 TS chạy từ đảo Phan Vinh sang đảo Đá Đông A, ngang qua đá Châu Viên (bãi đá của Việt Nam bị Trung Quốc cưỡng chiếm từ tháng 2.1988 và phía Trung Quốc bồi đắp thành đảo nhân tạo, căn cứ quân sự có quy mô và tầm quan trọng nhất trong số 7 bãi đá mà họ cưỡng chiếm của Việt Nam tại Trường Sa), cách khoảng 10 hải lý (hơn 18 km) thì bị xuồng cao tốc Trung Quốc chạy ra gọi loa bắt dừng lại.


    Thấy thuyền trưởng Phố tăng tốc độ, binh lính Trung Quốc ngồi trên xuồng chĩa súng đe dọa và áp sát khoảng 3 - 4 m, tìm cách áp mạn nhảy lên. Hơn 1 giờ đồng hồ vòng tránh, tàu BTh-96689 TS mới thoát khỏi sự truy đuổi ngang ngược của xuồng cao tốc Trung Quốc, vào trong bãi Đá Đông.


    Ngư dân Trần Quang Tài (25 tuổi, ở Long Hải, H.Phú Quý, Bình Thuận), đi tàu BTh-96435 TS, cho biết khi phát hiện tàu câu gần căn cứ trên bãi ngầm, xuồng cao tốc Trung Quốc lao ra đuổi tàu ra xa, xong mới quay lại chạy vòng quanh các thuyền câu nhỏ, tạo sóng lớn nguy hiểm...


    Từ đầu năm 2020, khi các tàu cá Trung Quốc tràn xuống Trường Sa và... “ăn vạ” ở các bãi đá Gạc Ma, Huy Gơ, Ga Ven, các tàu cá Việt Nam đánh bắt hải sản gần các tàu cá Trung Quốc cũng bị xuồng cao tốc chở lính Trung Quốc vũ trang, từ căn cứ chạy ra rượt đuổi, đe dọa.


    Quân nhân trên xuồng mang súng trường tấn công QBZ-95, có gắn ống phóng lựu


    Theo tìm hiểu của chúng tôi, ở mỗi căn cứ quân sự do Trung Quốc chiếm đóng trái phép của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa, đều có 1 đội xuồng cao tốc từ 2 - 5 chiếc. Mỗi chiếc xuồng này dài khoảng 7 m, có gắn 4 máy 1.000 mã lực, được trang bị thiết bị liên lạc sóng cực ngắn - đèn hiệu và súng máy hạng nặng QJZ89 (cỡ nòng 12,7 mm). Trên xuồng thường duy trì 7 - 8 quân nhân, trong đó có 1 người lái, 1 chỉ huy, 1 quay phim chụp hình, số còn lại mang súng trường tấn công QBZ-95.


    Việc các xuồng cao tốc Trung Quốc từ các căn cứ lao ra rượt đuổi, khiêu khích thậm chí đe dọa các tàu cá, tàu vận tải Việt Nam không phải là hiếm. “Họ diễu võ dương oai và muốn thử phản ứng, nhưng chúng tôi đều giữ nguyên hướng đi, tốc độ của tàu. Họ bám theo một lúc, chán rồi lại quay về”, ông Trần Văn Nga, thuyền trưởng tàu Hải Đăng 05 (Công ty bảo đảm an toàn hàng hải Biển Đông và hải đảo, Tổng công ty bảo đảm an toàn hàng hải miền Nam, Bộ GTVT), chuyên vận tải công nhân, hàng hóa, trang thiết bị cho các hải đăng ngoài Trường Sa, kể lại.
    karate_hn thích bài này.
  7. cuchuoi_kt115

    cuchuoi_kt115 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/04/2012
    Bài viết:
    3.915
    Đã được thích:
    2.097
    Ấn Độ và Việt Nam đã ký một thỏa thuận về hỗ trợ hậu cần lẫn nhau, theo đó sẽ cho phép quân đội hai nước sử dụng các căn cứ của nhau để sửa chữa và tiếp tế. Đây là hiệp định như vậy đầu tiên của Việt Nam với một nhà nước khác.
    Ko biết đúng không?
    yetkieu thích bài này.
  8. novayavietnam

    novayavietnam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/11/2015
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    62

    Tại Đối thoại Shangri-la năm nay, Bộ trưởng Quốc phòng TQ có nói " Trung Quốc không xâm chiếm một tấc đấc nào của nước khác", sau đó một người Việt trong phần hỏi đáp (51:30)đã lên tiếng nói TQ đã xâm lược VN rất nhiều lần, và liệu phát biểu của ông Nguỵ có phải là lời hứa rằng TQ sẽ không chiếm nước nào khác trong tương lai hay không. Sau đó vị Bộ trưởng Quốc phòng TQ thay vì trả lời trực diện lại đáp lại một cách ngạo mạn (1:02:48) rằng cô ấy nên đọc lại lịch sử quan hệ hai nước, và tự nhận rằng ông ta và Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam là hai anh em tốt, hai người bạn tốt ;-)
    Các anh phát biểu thì lúc nào cũng hoà bình, tốt đẹp, thiện chí. Thế nhưng hành động thực tiễn cho thấy bản chất con người ngay. Khổ nỗi lúc nào cũng đổ vạ cho "thế lực bên ngoài" b ôi xấu mà chẳng chịu nhìn lại bản thân.
    nhnglhn thích bài này.
  9. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Trung Quốc xâm nhập Nam Thái Bình Dương: Nên đối phó thế nào?

    Nguồn: Charles Edel, “A Fault Line in the Pacific“, Foreign Affairs, 03/06/2022

    Mối nguy từ ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc trên các đảo quốc Thái Bình Dương.

    Lần cuối cùng mà hầu hết người Mỹ chú ý đến Quần đảo Solomon là vào giữa Thế chiến II, khi Mỹ và Nhật Bản có một trận hải chiến kéo dài trên vùng biển và vùng trời xung quanh Guadalcanal. Trận chiến cam go đó đã có tác động mang tính chiến lược rất lớn – chặn đứng bước tiến của Nhật vào Nam Thái Bình Dương, đảm bảo rằng các quốc gia đồng minh như Australia và New Zealand không bị các thế lực thù địch bao vây hoặc cắt đứt nguồn tiếp tế, đảo ngược thế trận ở Thái Bình Dương, cũng như cung cấp căn cứ để phát động cuộc phản công chống lại kẻ thù toàn trị. Nhắc đến hàng trăm hòn đảo nhỏ trải dài trên Thái Bình Dương, Tổng thống Mỹ Franklin Roosevelt giải thích với công chúng Mỹ rằng, dù chúng có thể “chỉ là những chấm nhỏ trên hầu hết các bản đồ … nhưng chúng bao phủ một khu vực chiến lược rộng lớn.”

    Khu vực chiến lược rộng lớn, quan trọng cần phải chiếm giữ trong Thế chiến II này đã bị bỏ quên suốt vài thập niên qua, vì chiến lược và chính sách của Mỹ chuyển hướng tập trung vào những nơi khác. Giờ đây mọi chuyện phải thay đổi. Vào tháng 4, chính quyền Quần đảo Solomon thông báo rằng họ đã ký một hiệp ước an ninh đang chờ phê duyệt với Trung Quốc, và vào cuối tháng 5, Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị cũng đã đến thăm khu vực này trong nỗ lực tìm kiếm thêm nhiều thỏa thuận hơn từ các quốc đảo Thái Bình Dương. Hiệp ước an ninh Quần đảo Solomon với ngôn từ mơ hồ và tổng quát dường như đang mở ra cánh cửa cho Trung Quốc đóng vai trò dập tắt bất ổn nội bộ ở Quần đảo Solomon, bằng cách cho phép Bắc Kinh triển khai lực lượng cảnh sát và quân đội Trung Quốc theo yêu cầu từ Quần đảo Solomon để “duy trì trật tự xã hội.” Hiệp ước, và các thỏa thuận tiềm năng trong tương lai với các đảo quốc Thái Bình Dương khác, có thể làm suy yếu an ninh khu vực bằng cách mở rộng phạm vi ảnh hưởng của quân đội Trung Quốc, giúp họ tiếp cận một yết hầu hàng hải quan trọng, và đẩy Quần đảo Thái Bình Dương vào cuộc cạnh tranh địa chính trị toàn cầu.

    Thỏa thuận của Trung Quốc với Quần đảo Solomon và nỗ lực của nước này nhằm đạt được các thỏa thuận tương tự với các quốc gia Thái Bình Dương khác đã gióng lên hồi chuông cảnh báo ở cả trong và ngoài khu vực. Trung Quốc chắc chắn có khả năng cung cấp các khoản đầu tư cần thiết vào cơ sở hạ tầng trong khu vực, nhưng người dân địa phương lại đề cao cảnh giác vì một quan điểm hoàn toàn có cơ sở, rằng ngoài việc đáp ứng nhu cầu địa phương, các khoản đầu tư của Trung Quốc còn mong muốn thúc đẩy lợi ích của Bắc Kinh và phá hoại chính trị địa phương. Điều này thể hiện rõ nhất ở Quần đảo Solomon, nơi hơn 90% người dân nói rằng họ thích đất nước của mình đi theo các nền dân chủ tự do thay vì Trung Quốc, và gần 80% nói rằng họ không muốn đất nước nhận viện trợ tài chính từ Trung Quốc.

    Thế nhưng, với Manasseh Sogavare, Thủ tướng của Quần đảo Solomon, Bắc Kinh đã tìm được cho mình một đối tác sẵn sàng. Quyết định ký kết thỏa thuận của Sogavare không chỉ khiến ông mâu thuẫn với nhiều công dân trong nước, mà còn mâu thuẫn với cả cộng đồng Thái Bình Dương rộng lớn hơn, vốn không ủng hộ việc một chế độ độc tài thiết lập các căn cứ quân sự ở đó. Ngoại trưởng New Zealand lên án thỏa thuận này là “không được hoan nghênh và không cần thiết,” trong khi Tổng thống Micronesia viết cho Sogavare rằng ông lo ngại một thỏa thuận như vậy sẽ khiến Quần đảo Thái Bình Dương trở thành “tâm chấn của một cuộc đối đầu trong tương lai.” Phản ứng gay gắt nhất đến từ Australia, nơi một số người ví thỏa thuận này với Khủng hoảng tên lửa Cuba và những người khác cho rằng đây là thất bại tồi tệ nhất trong chính sách đối ngoại của Australia kể từ Thế chiến II.

    Việc công bố thỏa thuận an ninh giữa Honiara và Bắc Kinh, và chủ trương thúc đẩy ngoại giao của Trung Quốc, sẽ là lời cảnh tỉnh đối với Mỹ và các đồng minh. Sự gắn kết của họ với các nước trong khu vực đã suy giảm. Washington phải mở rộng hiện diện ngoại giao của mình ở Quần đảo Thái Bình Dương, ủng hộ chủ nghĩa đa phương trong khu vực, củng cố các sáng kiến phát triển và nghiêm túc xem xét các quan ngại mang tính sống còn về biến đổi khí hậu của nhiều quốc gia trong khu vực này. Cần phải có một sự thay đổi khẩn cấp trong cách tiếp cận để ngăn Bắc Kinh tiếp tục phá hoại nền dân chủ, và mở rộng dấu chân quân sự của mình trên khắp Thái Bình Dương.

    Chiến lược Thái Bình Dương của Bắc Kinh

    Thỏa thuận an ninh giữa Trung Quốc và Quần đảo Solomon chẳng hề xuất hiện từ hư không. Trong thập niên vừa qua, Trung Quốc đã tăng cường sự hiện diện và mở rộng ảnh hưởng của mình trên khắp Thái Bình Dương bằng cách thu hút giới tinh hoa trong khu vực, xây dựng mối quan hệ với các thể chế khu vực, đồng thời tăng cường cả viện trợ lẫn đầu tư trên khắp khu vực. Như họ từng làm trước đây, Bắc Kinh hiện đang săn lùng các vùng đất có vị trí chiến lược, cho phép họ phát huy sức mạnh ra bên ngoài, tác động nhiều hơn lên chính trị của khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương. Đã có các báo cáo xuất hiện cho thấy các công ty do Trung Quốc làm chủ đang tìm cách phát triển các cảng nước sâu và sân bay ở Kiribati, Papua New Guinea, Samoa, Quần đảo Solomon, Vanuatu, và các địa điểm khác trên Thái Bình Dương.

    Bất chấp những tuyên bố lặp đi lặp lại từ Trung Quốc rằng họ không có ý định thiết lập căn cứ quân sự ở Quần đảo Solomon, hoặc những nơi khác trong khu vực, hồ sơ và tham vọng của họ cho thấy điều ngược lại. Tại Campuchia, Djibouti, Pakistan, và Sri Lanka, Trung Quốc đã khởi xướng các dự án cơ sở hạ tầng lớn giúp họ có được quyền tiếp cận các cảng quan trọng về mặt chiến lược. Và như Bắc Kinh đã thể hiện ở Biển Đông, khi tuyên bố chủ quyền và sau đó quân sự hóa các đảo nhân tạo, chính phủ Trung Quốc vẫn thường công khai phủ nhận ý định thực sự của mình trong khi âm thầm tiến hành mở rộng dấu chân quân sự toàn cầu.

    Việc Bắc Kinh tìm kiếm một chỗ đứng quân sự ở Thái Bình Dương là một ví dụ mở rộng cho những gì họ đã làm ở nơi khác. Xác lập sự hiện diện ở khu vực này có thể giúp hoàn thành một số mục tiêu chiến lược cùng một lúc – đảm bảo các tuyến đường liên lạc trên biển của Trung Quốc, tăng cường thu thập thông tin tình báo về các lực lượng đồng minh, bao vây Australia và New Zealand, đồng thời khiến cho bất kỳ kế hoạch di chuyển lực lượng nào của Mỹ vào khu vực sẽ trở nên phức tạp. Thông qua thỏa thuận lần này, Quần đảo Solomon đã mở ra cánh cửa cho sự hiện diện quân sự của Trung Quốc ở Thái Bình Dương. Bây giờ, câu hỏi đặt ra cho Mỹ và các đồng minh là phải phản ứng như thế nào.

    Chuyển hướng tập trung về các đảo

    Đã có một cuộc tranh luận gay gắt nổ ra – đặc biệt là trong nội bộ Australia – rằng chính xác thì thỏa thuận Quần đảo Solomon đã xuất hiện bằng cách nào, và liệu Australia, Mỹ, hay bất kỳ quốc gia nào khác có thể hành động để ngăn chặn một thỏa thuận như vậy hay không. Điều này gây lo lắng đặc biệt nghiêm trọng ở Australia, nơi mọi chính phủ kể từ sau Thế chiến II đều đã nỗ lực ngăn chặn một thế lực thù địch có được sự hiện diện quân sự ở Nam Thái Bình Dương. Dù tiến hành một cuộc điều tra về lý do tại sao thỏa thuận này xảy ra có lẽ là việc nên làm, nhưng chơi trò chơi đổ lỗi sẽ không hiệu quả bằng việc sử dụng thời điểm này để tập trung vào cách Mỹ và các đồng minh có thể hợp tác với nhau nhằm giảm thiểu thiệt hại, và ngăn Trung Quốc ký kết các thỏa thuận tương tự ở nơi khác.

    Trong những thập niên vừa qua, Thái Bình Dương không phải là một khu vực trọng tâm trong chính sách đối ngoại của Mỹ. Điều đó dường như đang thay đổi, nhưng trừ phi sự chú ý mới này thực sự là nhằm đáp ứng nhu cầu của khu vực, còn nếu không, nó sẽ khó mà được chào đón nhiệt tình. Các chính phủ ở Quần đảo Thái Bình Dương lo ngại về bản chất của các hoạt động của Trung Quốc trong khu vực, nhưng đó không phải là mối quan tâm chính của họ. Thay vào đó, các nhà lãnh đạo khu vực này đặc biệt quan tâm đến việc tìm cách thúc đẩy phát triển, xây dựng cơ sở hạ tầng cần thiết, và giải quyết các rủi ro hiện hữu của biến đổi khí hậu mà các quốc gia nằm tại vùng biển thấp ở Thái Bình Dương đặc biệt dễ bị tổn thương. Cách dễ nhất để có được lòng tin và trở thành một đối tác khu vực hấp dẫn hơn là làm việc với các quốc gia Quần đảo Thái Bình Dương – một cách riêng lẻ, hoặc tập thể, và thường xuyên – để giải quyết những mối quan tâm này, vốn đã được các nhà lãnh đạo Quần đảo Thái Bình Dương đưa ra trong Tuyên bố Boe năm 2018 về An ninh Khu vực, trong đó đề cập đến “khái niệm an ninh mở rộng” để đối phó với hàng loạt thách thức mà Thái Bình Dương phải đối mặt.

    Làm như vậy sẽ đòi hỏi phải theo đuổi các cam kết mạnh mẽ hơn nhằm chống lại biến đổi khí hậu, giám sát chặt chẽ vùng biển ven bờ của Quần đảo Thái Bình Dương để hạn chế đánh bắt cá bất hợp pháp, và ngăn chặn việc khai thác tài nguyên của ngư dân Trung Quốc. Ngoài ra, Mỹ và các đối tác nên tạo ra thị trường lao động cởi mở hơn để cho phép cư dân của Quần đảo Thái Bình Dương làm việc ở những nơi khác trong khu vực dựa trên nhu cầu việc làm, và hỗ trợ các sáng kiến giáo dục nhằm mang lại nhiều cơ hội hơn cho thanh niên của khu vực này theo học ở nước ngoài. Mỹ và các đối tác nên đầu tư vào các dự án cải thiện cơ sở hạ tầng cơ bản, cũng như mở rộng khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe và kết nối Internet ở Quần đảo Thái Bình Dương. Các cơ quan lập pháp ở Australia, New Zealand, Mỹ và các nơi khác cũng có thể tìm cách hợp tác với những người đồng cấp dân cử của họ tại Quần đảo Thái Bình Dương để thảo luận đường hướng cải thiện trách nhiệm giải trình của chính phủ. Tất cả các cam kết này sẽ đòi hỏi nguồn lực lớn hơn từ Mỹ và các đối tác, những thay đổi trong luật pháp trong nước ở nhiều quốc gia để cho phép mở rộng giấy phép lao động và gắn kết bền vững hơn với khu vực.

    Mỹ cũng có thể thể hiện cam kết mới đối với Quần đảo Thái Bình Dương bằng cách thực hiện một số thay đổi quan trọng. Washington có lẽ đang có kế hoạch mở lại đại sứ quán Mỹ tại Quần đảo Solomon, vốn đã bị đóng cửa vào năm 1993, nhưng chính quyền Biden vẫn chưa bổ nhiệm Đại sứ tại Fiji hoặc Papua New Guinea. Họ cũng không có đại sứ thường trú tại Kiribati, Nauru, Samoa, Tonga, Tuvalu hoặc Vanuatu (nhóm này đang được phụ trách bởi đại sứ khu vực của Mỹ). Thật khó để kêu gọi gắn bó nghiêm túc và bền vững với cộng đồng Thái Bình Dương mà không có sự hiện diện tích cực của Mỹ. Ngoài những vị trí kể trên, Washington nên cân nhắc việc chỉ định một đại sứ tham dự Diễn đàn Quần đảo Thái Bình Dương, mô phỏng theo vị trí của Đại sứ Mỹ tại Hiệp hội Các Quốc gia Đông Nam Á. Ngoài ra, Washington cần phải cập nhật hiệp ước liên kết tự do với Liên bang Micronesia, Palau, và Quần đảo Marshall. Trong nhiều thập niên, những thỏa thuận này đã cho phép Mỹ hạn chế quyền tiếp cận quân sự của các quốc gia khác đối với ba nước ký kết hiệp ước, để đổi lấy sự đảm bảo về chính trị, phát triển, và quốc phòng từ Mỹ.

    Mỹ cũng nên ủng hộ chủ nghĩa đa phương trong khu vực. Washington nên cam kết tham dự liên tục và cử các đại diện cấp cao hơn đến với tư cách là đối tác đối thoại tại hội nghị thượng đỉnh thường niên của Diễn đàn Quần đảo Thái Bình Dương. Nước này cũng nên thể hiện sự quan tâm đến vai trò thành viên liên kết của diễn đàn dành cho hai lãnh thổ thuộc Mỹ đang nằm ở Quần đảo Thái Bình Dương– Samoa thuộc Mỹ và Guam – và thiết lập một cuộc họp thường kỳ với Diễn đàn Quần đảo Thái Bình Dương tương tự như cuộc họp hai năm một lần của Nhật Bản với các nhà lãnh đạo của các đảo quốc Thái Bình Dương.

    Cam kết với Thái Bình Dương

    Tất nhiên, những điều chỉnh chính sách dài hạn hay những điều chỉnh nhân sự ngắn hạn đều không giải quyết được thách thức trước mắt, xuất phát từ dòng vốn đầu tư tăng mạnh của Trung Quốc và khả năng thiết lập sự hiện diện quân sự của nước này trong khu vực. Để giải quyết vấn đề thứ nhất, các đối tác dân chủ nên hỗ trợ các sáng kiến chống tham nhũng và minh bạch, đồng thời tài trợ cho các phương tiện truyền thông độc lập ở Quần đảo Thái Bình Dương. Về vấn đề thứ hai, các nỗ lực ngoại giao nên ưu tiên việc giới hạn thỏa thuận bí mật của Bắc Kinh và Honiara, để đảm bảo rằng nó chỉ là một thỏa thuận trên lý thuyết chứ không phải trên thực tế. Và bởi vì những lời phủ nhận của Bắc Kinh thường là tiền đề cho các hoạt động tiếp theo, Washington nên bắt đầu cảnh báo các nhà lãnh đạo khu vực về viễn cảnh Trung Quốc quân sự hóa ở Thái Bình Dương sẽ như thế nào, và Mỹ sẽ làm gì để đối phó với hành động quân sự hóa đó. Việc quân sự hóa của Trung Quốc trong khu vực sẽ dẫn đến thiệt hại về môi trường, sự nhượng bộ chủ quyền từ Quần đảo Thái Bình Dương, và phản ứng không thể tránh khỏi của Mỹ và các đồng minh, theo đó có thể kéo các đảo Thái Bình Dương vào một cuộc xung đột trong tương lai.

    Những gì xảy ra ở Quần đảo Solomon có hàm ý an ninh rộng lớn hơn cho khu vực và nên được xem là một phần trong nỗ lực có hệ thống của Bắc Kinh nhằm mở rộng sự hiện diện của họ ở Thái Bình Dương, thúc đẩy các công cụ kiểm soát độc tài, giảm bớt khả năng tiếp cận của Mỹ với khu vực, và hạn chế quyền tự do đi lại của các đồng minh của Mỹ. Những bước tiến mới ở Thái Bình Dương nên cho người Mỹ thấy được tầm quan trọng của việc thu hút những quốc gia đã bị lãng quên ở quần đảo này. Chúng cũng nên là cơ hội để đánh giá hiệu quả của chính sách của Mỹ và đồng minh đối với khu vực quan trọng này, đồng thời khuyến khích Washington sáng tạo hơn, chủ động hơn, và cam kết hơn với Thái Bình Dương.

    Charles Edel là Giám đốc phụ trách Australia kiêm Cố vấn Cấp cao tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS). Ông từng là Nhân viên Hoạch định Chính sách của Ngoại trưởng Mỹ từ năm 2015 đến năm 2017.

Chia sẻ trang này