1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Không đề !

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi aphrodite, 23/11/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. white_poplar

    white_poplar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    2.208
    Đã được thích:
    0

    KHÔNG ĐỀ SỐ 41
     
     
    Xuân đến và những lời chúc tụng. Mùng một em thức giậy, đủ để nhận ra một dòng tin nhắn trong máy điẹn thoại. Lời chúc của anh. Buồn cười nhỉ, em không nghĩ một người như anh lại nhớ ra rằng hôm nay đã là năm mới. Một chút gì đó lạ lung, nhưng là lời chúc thì em sẽ nhận?
     
    Em bật đài, ca khúc quen thuộc vang lên. Em và anh đã từng nghe nó rất nhiều?.. Đúng quá phải không anh? Những điều anh đang đuổi theo, em chỉ có thể đứng nhìn. Những gì em trân trọng, anh cũng không thể sẻ chia. Đôi khi em cảm giác cuộc sống của chúng ta như hai đường kẻ song song. Đến một quãng, đột nhiên hai đường kẻ bị bẻ cong, gặp gỡ để rồi chia li?
     
     Somewhere deep insideSomething?Ts got a hold on youAnd it?Ts pushing me asideSee it stretch on forever
     
    Trở về đi anh.. Đừng tìm em nữa. Để em đi? Anh không nghe thấy ca khúc đó nói gì à?
     
     I know I?Tm rightFor the first time in my lifeThat?Ts why I tell youYou?Td better be home soonStripping back the coatsOf lies and deceptionBack to nothingnessLike a week in the desert
     
     
    Hàng cây lavender đã nở lại rồi anh ạ. Em nhớ em tự bảo mình, khi hoa nở lại, em sẽ ngừng khóc cho anh và cho em. Và em đã ngừng khóc cũng lâu rồi..
     
     It would cause me painIf we were to end itBut I could start againYou can depend on it
     
    Crowded House, em vẫn đang nghe ?oBetter be home soon?. Còn nhớ cả em và anh cùng nhìn thấy tay trống của ban nhạc vào đầu năm nay trong một công viên trước khi ông qua đời?. Anh biết khi một người ra đi, người ta sẽ nói lời tạ từ đúng không? Ừ, em cũng đã nói lời tạ từ cho anh.. Em đã gửi xong lời chúc chân thành nhất, kèm theo một lời tạ từ cuối? ?oFarewell my love, farewell??.
     
    Mở ra cho em, và cho cả anh nữa.. một tương lai mới rực sang hơn.. Em tin như thế?. Về nhé anh, tìm cho mình một nơi yên bình, một nơi mà anh có thể gọi là nhà. Em cũng sẽ tiếp tục đi tìm kiếm cho mình một nơi như thế, và em cảm thấy nó đã gần đâu đây?.
     
    Cánh cửa sổ trong phòng em đang rộng mở? Một luồng không khí dịu mát, nhẹ nhàng mà yên bình tràn ngập? Va` em biết em đã đúng? [​IMG]
     
     I know I?Tm rightFor the first time in my lifeThat?Ts why I tell youYou?Td better be home soonThat?Ts why I tell youYou?Td better be home soon

    Được white_poplar sửa chữa / chuyển vào 19:47 ngày 01/01/2006
  2. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Không đề của không đề...
    Hôm qua, lời hứa đưa bạn ra ga của tôi không thực hiện được, nhưng dẫu sao tôi vẫn an lòng vì tôi biết có người đã thay tôi làm nghĩa vụ cao cả ấy...
    Tối qua, đưa một người ra bến xe, phải đuổi mãi mới chịu về, chán thật, mọi thứ chỉ là những chốc lát thôi mà, có gì là mãi mãi đâu
    Đêm qua, đi trên con đường vắng lặng, đứng bên bờ hồ chờ 1 cô bạn ra mở cửa, tôi nhìn thấy bầu trời đêm đầy sao, cảnh tượng hiếm hoi ở cái thành phố lúc nào cũng sáng đèn này. Tôi cứ ngẩn ngơ nhìn lên trời và chẳng biết có nên ước mơ?
    Bạn ơi, bạn đã gặp được điều mong muốn chưa, cô nàng dũng cảm của tôi. Hôm qua vì tôi đã nghĩ đến bạn, nên tôi dắt xe ra, tôi quyết tâm làm điều tôi mong muốn. Tôi sợ khi tôi ở nhà, tôi sẽ chỉ mơ thấy toàn ác mộng, hay  không ngủ được. Tôi đã đi, đã đến và đã chờ đợi, không có ai, không có ai muốn gặp tôi cả.Lúc đó tôi không biết phải làm gì, tôi đã nghĩ đến việc cầu cứu những người bạn, để làm sao gặp được họ, nhưng rồi tôi không làm gì cả, và tôi đi về nhà cô bạn hôm trước, tôi chìm vào 1 giấc ngủ mệt mỏi.
    Ôi, tôi muốn nghe một bài hát quá, một bài hát mà cả tôi, cả bạn cả bạn gì gì nữa đều mang những cung bậc khác nhau, một sắc thái khác nhau,Chúng ta có thể là her, có thể là you, Có thể là her với người này và là you với người kiaCó thể chẳng là ai cả...
    How Can I Tell Her
    (Lobo)
    She knows when I''m lonesome, she cries when I''m sad.She''s up in the good times, she''s down in the bad.And whenever I''m discouraged, she knows just what to do.But girl, she doesn''t know about you.
    I can tell her troubles, she makes them all seem right.I can make up excuses, not to hold her at night.We can talk of tomorrow, I''ll tell her things I want to do.But girl, how can I tell her about you?
    How can I tell her about you?Girl, please tell me what to do.Everything seems right, whenever I''m with you.So girl, won''t you tell me, how to tell her about you.
    How can I tell her I don''t miss her, whenever I''m away?How can I say it''s you I think of, every single night and day?And when is it easy, telling someone we''re through?Ah girl, help me tell her about you.
    How can I tell her about you?Girl, please tell me what to do.Everything seems right, whenever I''m with you.So girl, won''t you tell me, how to tell her about you.

    Các chàng trai, họ là vậy, và ở miền đất xa xăm nơi bạn đến cũng chẳng khác gì cái nơi bạn vẫn đi cà phê vào buổi sáng với mái tóc chim sẻ của mình đâu
    Nhưng dẫu sao, vẫn luôn cầu chúc những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn và các cô nàng đáng yêu...
  3. holytrang_green

    holytrang_green Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
            Có 1 người đã yêu màu tím
     
    Và bởi vì bạn đang hạnh phúc, nên tớ nối tiếp vào đây một giai điệu nhẹ nhàng man mác, tuy có hơi buồn, nhưng biết làm sao được, bởi một nỗi sầu man mác, nhẹ nhàng lơ lửng trong không trung như một giấc mơ...
     
    Có một người đã yêu màu tím
    Giữa một chiều lá rơi trìu mến
    Cuối đoạn đường cánh chim rồi sẽ xa dần
    Một chuyện tình lứa đôi ...
     
    Có một người đã yêu lầm lỡ
    Mối tình đầu vấn vương một thuở
    Khúc nhạc nồng ái ân dìu giấc mơ vào ... phiêu lãng
     
    Có một bài thơ về màu tím, bạn có nhớ không, màu tím ngát của thời gian :
     
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
     
    và tại sao lại là màu tím, cái màu mà tớ trước đây vốn không ưa lắm vì nó buồn quá, cứ nhìn thấy nó là lòng tớ lại mềm đi. Nó da diết và nhẹ nhàng, vốn làm con người ta hay thở dài những chuyện không đâu
     
    Tớ đi tìm một câu trả lời, trả lời về màu tím nhớ nhung vì sao mà xuất hiện, bạn xem này, liệu có đúng không nhỉ?
     
    trong trái tim em có một chiếc hôn buồn
    không mang sắc hồng của tình yêu
    không mang sắc xanh của tình bạn
    hình như,
    hình như chiếc hôn em mang lại màu tím lạnh
    giây phút này em muốn tặng cho anh!
    Gởi trên tóc em, Chiếc hôn anh tinh khiết
     
    Chiếc hôn không có màu độc dược
    anh cho đi không phải để nhận về
     
    Chợt nhói lòng khi anh bước quay đi
    Chiếc hôn ấy cách gì em đáp lại?
    không phải tình yêu
    chiếc hôn không có màu độc dược
    chiếc hôn lành xoa dịu cô đơn?
     
    một nửa xanh một nửa hồng em pha thành màu tím lạnh
    để chiếc hôn
    bền bỉ
    dạt dào
    bền hơn tình yêu
    ấm hơn tình bạn
    như chiếc hôn nào em đã nhận từ anh...
     
    Màu xanh tớ vốn thích, màu của ước mơ
    Màu hồng là màu của hạnh phúc
    Cái ước mơ về hạnh phúc xa vời sẽ biến thành màu tím, màu tím ngát, ai bảo màu tím không phải là độc dược...
     
    Mỗi người một giấc mơ thầm kín
    Hai người cùng giấc mơ nồng ấm
    Có một người thứ ba lặng đứng bên lề
    chua xót
     
    Những mặn nồng với ân tình mới
    sẽ vợi đi xót xa tình cũ
    Những nụ cười kế bên lệ đắng âm thầm
    tình đời luôn trái ngang
     
    Những tháng năm trong giá băng
    Vụt về nhẹ trên mái tóc
    sao ta mãi xa cách hai phương trời xa
     
    Này, nỗi nhớ có thể khiến hai phương trời hòa làm một, để một cánh chim bay ngược về phương bắc, để một nàng con gái lặn lội tới tận miền đất xa xăm có màu tím ngát đến nao lòng
     
    Người ta bảo tớ là người mạnh mẽ nhất mà họ từng gặp. Ô, thế mà tớ nghĩ đến bạn, đến một nàng con gái phương Nam lặn lội ra với mùa đông lạnh lẽo nơi đây, đến một nàng con gái  với chỉ một cánh buồm đỏ thắm đã vượt qua mọi trở ngại để gặp được người thương mến, tớ cảm thấy sự mạnh mẽ của tớ chưa thể bằng được. Nhưng có phải chăng, con gái vẫn vốn là yếu đuối, mà chính là tình cảm mạnh mẽ đã giúp chúng ta tự tin nói ra điều mình nghĩ, làm những điều mình muốn, không hề hối tiếc...
     
    Và giờ đây, tớ đang lấy màu xanh của bầu trời trong vắt
    màu hồng ửng trên má những nàng con gái đa tình
    một chút buồn, một chút hi vọng, một chút mong chờ để pha nên màu tím ngan ngát yêu thương...
  4. sua_chua_811

    sua_chua_811 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.083
    Đã được thích:
    0
    Uh nhỉ, màu xanh pha với màu hồng là thành màu tím, nhờ holy viết tớ mới nhận ra đấy, hì, tớ cũng giống holy, trước đây chẳng thích màu tím chút nào, (xanh và hồng đều thích), nhưng rồi đã từng có người khiến tớ lúc nào cũng dùng màu purple . Tuy nhiên, h đây tớ đã trở lại với blue yêu thích rồi
    u?c trantrunghai80 s?a vo 23:28 ngy 05/01/2006
  5. lilacwine

    lilacwine Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/10/2005
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Đời anh vốn buồn chợt đâu em tới Cho anh mối tình ngọt như con suối Ngon như chén quỳnh thơm như vườn hồng ...Rồi anh hết buồn, từ khi em tới Cho anh nếm tình ,đẹp như hoa gấm ,Xinh như dáng hồng, êm như nhạc vàng Ôi thiên diễm tình Diễm tình cao sang diễm tình mang mang
    Có khi anh thấy anh là vua Phù Sai, vua Phù Sai trên Cô Tô Đài yêu nàng T Thi ...
    Trần gian bỗng thành Bồng Lai tiên giới khi anh biết rằng tình em mang tới Không chi sánh bằng ,không chi đẹp bằng ...
  6. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
            Không đề gửi anh,
    Tiêu đề chỉ là một cái để đặt ra vì lần nào viết cho anh chẳng là một không đề và lẽ dĩ nhiên, bắt đầu và kết thúc luôn là nỗi buồn bởi lúc vui thì em ghi không kịp lại, nó qua nhanh quá, chóng váng quá cũng như giữa cuộc vui, vẫn phảng phất gì đó......không thành lời.
    Những tưởng anh đã nắm giữ mọi nghĩ suy          I thought it was all in my headNhưng trái tim lại đầy bất ổn                                But something felt wrong with my heartVà ngốc nghếch làm sao khi anh tin                     And was I a fool to believesẽ chẳng có gì chia rẽ nổi chúng ta                      That nothing could tear us apartdần xa nhau                                                       But little by little we changedvà có lẽ chúng ta không thể giải thích tại sao        And maybe we?Tll never know whyĐiều gì đó đã rời xa ta trong từng cử chỉ              Something is gone from my touch và hằn sâu vào ánh mắt em.                                and it?Ts written deep in your eyes.
    Chúng ta sẽ không bao giờ trở lại như xưa           We?Td never be the way we were Vậy sao cứ cố diễn kịch                                      So why are we trying to pretendNếu biết trước sẽ đớn đau                                   If we know it?Ts gonna hurt                             xin hãy giữ im lặng                                              It?Ts better left unsaid
    Xin em đừng nói một lời                                        You don?Tt have to say a wordbởi sâu thẳm trong anh đã biết hết rằng                  ?~cause deep inside I already knowEm không thể cố níu                                              But you can?Tt keep holding onChỉ tại anh không thể buông tay                              Just because I can?Tt let go
        Hôm qua em load bài này về, ngồi đọc lời mà như soi thấy mình trong đó, lúc đó anh có đọc chữ nào không ? có lẽ những ngôn từ cũng chẳng gợi 1 điều gì bởi chưa khi nào anh " feel something goes wrong " trừ lúc em và anh không vừa lòng về nhau, trừ những khi lời đau đớn nói ra mà không thể nào rút lại, chẳng ngại ngần làm đau nhau. Hôm lâu em viết Tại sao....với những câu hỏi mà biết anh sẽ không trả lời thẳng vào nội dung. Rồi một ngày tức giận, anh đọc và viết những lời xa cách. Dù cố hàn gắn vết thương thì chẳng khi nào nó lành lặn mà không để lại sẹo. Cũng như ....I cant keep holding on just because you cant let go [​IMG]. Phải, đúng là vậy phải không anh ?  em thì cố gìn giữ, cố bỏ qua để chạy theo anh, còn anh dù muốn lắm nhưng lại không thể buông em rời ra.
         Em vẫn hỏi, tình yêu là gì nhỉ ? 
    [​IMG]
         Anh có biết, anh tự ti lắm không ? tự ti từ chính con người anh cho đến những thứ anh có và ngay cả tự ti về em. Đến nỗi, anh hay khoe khoang, khoa trương đến mức nhiều khi em ghét cay ghét đắng, nhiều khi em tự hỏi, nếu một người như vậy, mình thấy rõ sao không rời bỏ được ? em quay sang hận thù em và cứ dằn vặt hỏi, vì cái gì mà mi thành ra như thế này. Nếu ai đó biết mọi việc xảy ra giữa em và anh, có lẽ họ sẽ nghĩ anh chẳng tốt đẹp gì, còn em, em chỉ là một con  bé ngu ngốc trong mắt họ. Nhưng tất nhiên, sẽ chẳng ai biết hết, anh và em không đủ dũng cảm để nhận về mình sự khinh miệt và coi thường đó.
         Sau những gì em và anh gọi là sự hy sinh của em, em hy sinh cho anh nhiều .....nếu không, chắc anh đã " buông " từ lâu lắm rồi, như đối với bao người con gái khác, đúng không anh ? Em không phân biệt nổi, đấy là nợ, là sự lựa chọn tối ưu khi có một người sẵn sàng vì mình hay chỉ đơn giản là yêu thương không thể đẩy anh đi xa. Hay tất cả gộp lại, tạo nên một sự kết hợp có thể coi là tốt nhất với anh khi này ? 5-10 năm nữa, em biết sẽ có thay đổi.
         
         Anh biết không, em có một giấc mơ, rằng một ngày, anh sẽ lái xe, đưa em ra biển, giơ ra một bó hồng đỏ rực và thầm nói, anh yêu em, xin lỗi em vì anh không thể làm điều này sớm hơn và đã bao dịp kỷ niệm qua, anh cũng chưa từng mua tặng em một bó hồng..... Em mơ, mọi sáng thức dậy trong vòng tay của anh, mỉm cười chào buổi sáng, ăn uống rồi chia về hai hướng của công việc, sau một ngày vất vả, anh trở về và vào bếp giúp em, nói chuyện cho nhau nghe, anh sẽ hỏi xem " hôm nay mình cho ăn gì nào ".... rồi tối ngồi bên nhau, xem một bộ film cả hai cùng thích, có thể sau đó mỗi người sẽ có công việc để lo, em muốn có 1 căn phòng làm việc với một chiếc bàn dài, mỗi đầu là chiếc máy tính. Và để giải khuây, mình có thể chat với nhau như những ngày đầu đã quá xa ấy....... Hay em mơ, được anh đèo đi khắp Hà Nội, đến những nơi anh chưa từng đưa một người con gái nào đi cùng, để chia sẻ cảm giác của anh với em về nơi đó. Mơ thấy niềm hãnh diện sáng ngời trong mắt anh chứ không phải cái vẻ rụt rè, ngại ngùng khi bạn bè anh có gặp hay xem ảnh của em rồi chê bai...... Mơ, sẽ chẳng có một hình bóng nào, thỉnh thoảng em lại thấy nếu có sờ được tới điện thoại của anh, để thấy những từ ngọt ngào tưởng như chỉ người yêu nhắn cho nhau lại được anh và ai đó gửi cho nhau và nghĩ rằng đó chỉ là một trò vui nhất thời, vô hại..... anh có biết, khi anh nói có người yêu mà vẫn nói chuyện đong đưa, 1 tuần gọi đến vài lần chỉ để hỏi người khác có khoẻ không thì họ sẽ nghĩ gì về vị trí của người yêu anh với anh không ?  có lẽ anh chưa yêu em đến mức nghĩ rằng, có người yêu nghĩa là cần tôn trọng cái từ có người yêu chứ không phải vẫn có thể mãi rong chơi, bông đùa với bất cứ ai anh chợt quen ở trên đường đời, nếu thế, ngay cả một trò đùa vô hại của anh cũng khiến người ngoài nghĩ .....em chẳng đáng giá gì nên anh không thấy cần giữ gìn tình yêu, vẫn sẽ đưa đẩy bất cứ ai khi có thể.
     
           Mail gần nhất em viết, anh có nghĩ gì không hay lại một lần nữa bỏ qua. Anh có biết, những ngày gần đây yên bình lắm dù đầy gánh nặng. Thật ra, bên trong, em muốn đạp tung mọi thứ, em muốn hét thật to : sao ông trời nỡ bất công với em thế ? em hy sinh nhiều lắm vì một người vậy mà yêu người đó, lúc nào em cũng thấy họ mải mê chạy đuổi những thứ khác, những người khác. Em những tưởng khi họ đã trải qua nhiều mối tình, họ sẽ phân biệt được cái gì cần nâng niu và biết đâu là sự chân thành. Nhưng rút cuộc, khoảng thời gian hạnh phúc đa số là mộng tưởng còn lại, lúc nào cũng có một bóng hình - khi thì điện thoại không thể xem vì sợ em sẽ hiểu lầm nhưng hoá ra lại có thể trở thành thật, khi thì không thể chat nếu em ở bên, khi thì những câu chuyện cuộc đời, dự định, ước mơ, nếu em không có thời gian ở bên họ, họ sẽ tìm ngay đến người kia để chia sẻ, để tâm sự và rồi sẽ đến lúc kết bằng một lời tỏ tình vu vơ - họ gọi là trò chơi. Bởi cuộc sống bế tắc hay thiếu một người để họ " tâm sự " thì em biết, họ sẽ lại quay về cái thói quen phiêu lưu xa xưa ấy. Cũng như nếu em rời xa họ, trở về bỏ mặc họ, em sợ họ cũng sẽ tìm những thú vui tự do vì em không ở bên. Và rồi em lại hiểu, tại sao em giữ khi mà họ cứ thoát khỏi em mới thực sự làm những gì họ muốn. Em sợ em phải chia tay đến thế sao ? em không rõ nhưng có lẽ vì em sợ, dù họ phản bội nhưng quay lại, em vẫn sẽ chịu thua.......và như thế, tất cả thiệt thòi mãi mãi là của em, em nhận, em tự nguyện, em chịu và mãi mãi, họ sẽ không bao giờ có ý nghĩ bù đắp vì họ không chiến thắng nổi chính bản thân họ, những cám dỗ sẽ không ngừng, vì họ còn trẻ quá.
     
          Đọc Nghiệt ngã tuổi 30, em nghĩ, thôi, vậy là nên quyết định, một lời vĩnh biệt sẽ là kết cục tốt nhất. Bởi nếu trói buộc, níu giữ nhau thì em và họ đều sẽ nuối tiếc vì tuổi thanh xuân đã cố nhiều quá trong khi chắc chắn, em biết, họ sẽ bỏ phí những việc mà đáng lẽ họ có thể được làm : yêu đương dăm bữa nửa tháng rồi bỏ, rượu chè cờ bạc thâu đêm với bạn bè, đi sớm về khuya không ai hỏi đến, tiêu gì, gọi cho ai cũng sẽ không người " quản lý "........ Còn em ư, em biết, nếu em sống 1 mình, em cũng sung sướng hơn nhiều lắm : đi chơi đâu cũng không phải nghĩ về một người, ăn uống thích lúc nào làm lúc đó, sống vô tổ chức, không giờ giấc, chẳng trách nhiệm và tình cảm giữ gìn vì ai cả........
     
           Vậy đấy, bây giờ em nghĩ vậy, chỉ sợ 2-3 tháng nữa không làm nổi thế. Em chẳng hứa, chỉ hy vọng mọi dự định suôn sẻ trước Tết và khi đó em sẽ quyết định dứt khoát, sẽ tốt cho rất nhiều người, không chỉ riêng hai ta, mình nhỉ ??? Và như vậy, ta sẽ có một Beautiful goodbye giống như Nick Lachey đang hát đêm nay  
    It?Tll be alrighttry not to cryBut you walk out my lifeJust leave me with a beautiful goodbye
             Ta vẫn biết, chẳng có điều gì là mãi mãi. Đâu người nào đúng, đâu ai nào sai ?  Em biết ta sẽ nhớ những gì đã qua cho dù kỷ niệm là mảnh dao không lưỡi, cứa sâu vào đớn đau. Nhưng cuộc đời là những điều trớ trêu phải chấp nhận dù ta không từng ước như vậy...... Forever is easy to say but now my forever is goneCan?Tt you see nobody?Ts rightAnd can?Tt you see that nobody?Ts wrongI?Tm gonna miss what we hadAnd even though it?Ts killing meI gotta except things the way that they areAnd not the way that I wish they would be
    Đời có khi còn ảo hơn net. [​IMG] Dù em biết, cuộc sống hôm nay chưa kết thúc như bài viết này nhưng hy vọng, đau đớn và những nghĩ suy cũng như ghen tuông sẽ không còn. Và em, một ngày rực nắng sẽ rời anh đi thật xa......
  7. lilacwine

    lilacwine Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/10/2005
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Không đề số 42
    Cô nàng nửa đêm thích nhắn tin hỏi tôi:
    -Anh nghĩ gì về nỗi nhớ?
    Tôi chẳng biết trả lời em như thế nào?
    Nỗi nhớ a`?
    Nếu định nghĩa tôi sẽ nói vui : Không màu ,không mùi ,không hình dạng ,không thấy và không sờ được.
    Nhưng nếu nó hiện hữu dưới hình dáng một ai đó thì tôi sẽ ôm ngay lấy người đó cho đến ngạt thở thì thôi.
    Cô nàng bảo tôi:
    - Khi nào đêm khuya và lúc say rượu người mà ta nhấc điện thoại gọi nói lảm nhảm là người ta yêu nhất.
    Tôi phải thú thật với em là tôi thấy em ngây ngô với những triết lí trẻ con của em quá chừng. Khi nào nhớ cũng có thể gọi điện được em ạ. Và chẳng cần biết em có hiểu lúc đó ta cũng yêu và nhớ em chẳng kém gì lúc đêm khuya.
    Tôi thích ngồi trên ghế khi trời lạnh,nghe nhạc và chờ những tin nhắn của em. Gắn lên môi một điếu thuốc,thở những làn khói mờ mờ và nhìn đốm lửa đỏ như mắt đêm trên đầu thuốc cứ sáng mãi khi rít một hơi dài.
    Và những lúc như thế tôi nghĩ đến em với đôi môi đòi hỏi , những nụ hôn dài ,tê dại, khao khát ,và tan chảy.
    When the smoke is going down
    This is the place where I belong
    I really love to turn you on
    I''ve got your sound still in my ear
    While your traces disappear
    Tôi ghét cứ phải gắn điếu thuốc lên môi mình thay vì chính đôi môi của em .
    Nhưng mà em thì không có ở đây để tôi thèm được lùa tay vào mái tóc em, ép tan thái dương em ra ,để em không thể nghĩ đến một ai khác,không nghĩ gì khác khi tôi hôn em.
    Tôi đã nói cho em biết lúc uống rượu đã ngà ngà say là tôi thích đôi môi của em chưa nhỉ?
    Rất mềm ,ấm ,đẹp và rất ngọt ngào .
    [​IMG]
  8. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp Khi thanh âm cũng bất lực như lời
    [​IMG]
  9. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Không đề số 43
    .......Nhớ.. ....Nhớ đến quay quắt ...Ngày nào cũng nhớ....Nhớ nhưng chẳng biết nhớ cái gì ,nhớ điều gì ....Nhớ anh ...nhưng sao nỗi nhớ của em mơ hồ đến vậy ....Em chẳng thể nhớ nổi anh ra sao ,khuôn mặt ,nụ cười anh thế nào.....
    Nỗi nhớ dâng đầy trong em...
    ......................
    ..............
    ....Nỗi nhớ dâng đầy ,dâng đầy

    Em chợt giật mình đúng là em đang dần dần quên. Thời gian đang xoá dần đi những thứ liên quan đến anh.... Và biết đâu một lúc nào đó em sẽ quên anh , quên hết ... em đang dần quên khuôn mặt anh ,quên đi nụ cười .....Em dần quên đi những kỉ niệm ,quên dần những con đường bọn mình đã qua ,quên dần những câu nói ,quên dần....quên dần .Thậm chí khi nhìn lại những tấm ảnh của anh ,sao em thấy nó lạ lẫm quá ,ko còn quen thuộc ......
    .......Liệu có chút gì gợi nhớ lại những ngày xưa không ? Dường như là không, mọi thứ đều dần dần biến mất, thời gian mà ! Chẳng có gì tồn tại mãi mãi. Biết là thế, nhưng em vẫn cuống cuồng níu kéo ... Nhưng liệu có được ko ....Em hoảng hốt ...em sợ em sẽ quên anh ,quên tất cả ...Em sợ đến lúc nào đó, em sẽ phải lật tung mọi thứ ,mọi kí ức để nhớ được trông anh như thế nào ... !
    ......Mà sao, mà sao em không thể tới bên anh
    Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
    Đến bến bờ, chỉ là giấc mơ ......

    Có người đã nói với em ,chỉ khi nào em có thể bình thản đối diện với anh ,sẽ ko còn vấn vướng ,ko còn nỗi nhớ nào hết thì đó là lúc em đã trở về trạng thái bình thường ,ổn định nhất .Liệu có phải vậy ko ??......
    ...Hơn 1 năm từ khi chuyện kia xảy ra....Em đã dần trở lại ....Vật lộn từng ngày từng ngày với nỗi nhớ ,với bản thân mình ...Lúc nào em cũng tự nói với bản thân mình ,em sẽ làm được ,sẽ làm được ....nhưng sao khó quá .....Ko làm sao thoát ra nổi ...Đến bao giờ ...đến bao giờ đây ....em mới có thể thoát khỏi nó ...thoát khỏi bản thân mình ....Thật khó khi phải đối diện với nó một mình ,phải đối diện với nỗi nhớ mơ hồ ,phải đối diện với thứ tình cảm không biết gọi thành tên ,phải đối diện với một người quá xa......,thật khó .....
    ......Căn phòng đêm nay câm lặng
    Sao như lửa cháy bốn bè
    Em ùa chạy như lá khô gió cuốn
    Mê mang trong nỗi đớn đau
    Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
    Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu anh

    ....Em sẽ trở lại là em ....Nhưng em ko hề muốn như thế này ...Ko hề muốn quên anh ...Mâu thuẫn quá .....Em sợ ...sợ nỗi nhớ. .....sợ phải đối diện với nó....sợ rằng em sẽ quên ....Có ai đó sẽ nói nỗi sợ của em thật đáng cười. Vì mỗi chúng ta chỉ có một căn phòng kỉ niệm, chẳng thể nào nhét chặt tất cả lại mà không bỏ đi thứ gì. .....Trí nhớ lại là một kẻ trông coi căn phòng đầy tính độc đoán, chỉ cần nó cảm thấy đầy đầy, nó sẽ vớ đại một kỉ niệm và ném ra cửa sổ, không cần hỏi ý kiến ta.Mà nếu nó hỏi, ta liệu có đồng ý, chắc chắn là không, nó cũng biết thế, nên nó cứ tự quyết ..............
  10. iris_ann

    iris_ann Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay bé con của chị trầm tư quá nhỉ? Làm chị có chút buồn theo... Không biết viết gì, gửi tặng em một bài thơ. Đôi khi nỗi nhớ, bé con ạ, cũng sẽ phôi pha đấy. Đôi khi mình đứng giữa một cánh đồng mênh mông, cảm giác như sắp lạc lối... Nhưng sẽ qua thôi, chỉ cần sống thật với mình...
     
     Anh hãy trở về - Olga Bergon- ( Thơ dịch)Anh hãy trở về trong giấc mơ em Dẫu trong mơ anh không còn hư ảnh Anh một thuở như cuộc đời - như chim - như nắng Như tuổi thanh xuân - như hạnh phúc vô bờ Anh bây giờ đã ở rất xa Khoảng cách bao la xoá nhòa hình dáng Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh Chỉ mình em có lỗi - chỉ mình em Vì đã vội buông anh ra quá sớm Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh Ôi lòng khát thèm chẳng thể nào nguôi Anh hãy trở về trong giấc mơ em Dẫu trong mơ anh không còn hư ảnh Anh một thuở như cuộc đời-như chim-như nắng Như tuổi thanh xuân-như hạnh phúc vô bờ

Chia sẻ trang này