1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi viết cho tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hoangbquang, 18/12/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hanh_tinh_xanh

    hanh_tinh_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Bạn nên về HN thôi. Bạn làm tôi nhớ đến một người bạn, hùng hổ ra đi như bạn ấy, và đến khi về thi 1 tuần không nhấc nổi mình ra khỏi giường. Có những người thật biết hành hạ thân xác. Về nhà rủ bạn bè đi cafe, lên mạng cà khịa với một vài người khác còn vui hơn nhiều.
    Mai la Noel rồi. Ở HN vui quá, đi chơi thôi mọi người ơi.
  2. yeumaudo

    yeumaudo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    1.640
    Đã được thích:
    0
  3. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1
    Chặng thứ 2: Móng Cái - Lạng Sơn
    Rời Thị xã cửa khẩu Đông Bắc khi mặt trời chưa lên. 05h30?T Qua trạm Kiểm soát Km 15, anh Công an gác ở đó hỏi ?oÔng có chở cái gì không??
    Có gì mà chở, cần chở người nhưng có ma nào đâu? Thèm một người bạn đi cùng ! Điện thoại im lìm, cột sóng mất tích. Cảm giác cô đơn lạc lõng quá đi......
    Trời rét, đường vắng....xe vù vù chạy. Những quả đồi, những ngôi nhà trơ trọi ven đường lùi nhanh về phía sau. Cầu Hà Quảng, Đầm Hà rồi ngã ba Tiên Yên, nơi đường 18C lên Bình Liêu ?" Hoành Mô qua nhanh....
    Đường QL 4 do Trung Quốc giúp Việt Nam xây dựng từ những năm 60 của thế kỷ trước, nó bắt đầu từ Ba Chẽ chạy tới Đình Lập - Lộc Bình ?" Lạng sơn gọi là 4B, từ Lạng Sơn, Đồng Đăng lên Cao Bằng thì gọi là 4A. Tuyến đường này nhỏ, rất khó đi, ngoằn nghèo...
    Buồn cười nhất là hồi còn phụ trách chi nhánh Hải phòng, mấy ông trung niên lái Container ngồi trà dư tửu hậu tán chuyện rằng, xưa Trung Quốc giúp Việt Nam xây dựng đường 4 là vì họ đi tìm kho báu rất nhiều vàng, bạc, đá quý do quân Nguyên cướp ở Việt Nam nhưng không mang về kịp, nhiều nhất là những kho báu ở Quan Bản.......thứ 2 là họ đào những hầm ngầm để giấu vũ khí, vẽ bản đồ khu vực rất chi tiết thừa dịp Việt Nam lơ đễnh là tấn công chiếm đất.... đúng là chuyện của TT xã ?ovỉa hè?....!!!
    Chiều qua, xuống Trà Cổ gặp T và K, trong quán gió ở Mũi Ngọc, buổi chiều lạnh, biển rì rào, đảo Vĩnh Thực xanh rì, sương chiều mờ ảo ngồi nghe K kể chuyện của ?ohắn?, thì mới thấy chuyện của mình chẳng thấm tháp gì so với những đau khổ của K.
    Năm 1995, từ những bãi vàng ở sông Se San, trở về Nam Định, trong tay có gần trăm lượng vàng. K ra Móng Cái làm ăn. Được mấy năm K phất rất nhanh do buôn hàng Thuỷ sản đi TQ và hàng tiêu dùng về VN. K mua nhà, mua đất, và sắm một đầm tôm rộng mấy ha, ?ohắn? đã trở thành Đại gia ở vùng Trà Cổ, Mũi Ngọc. ?oHắn? là một đối tượng trong mơ của rất nhiều cô gái Móng Cái. K thường sang Trung Quốc mua hàng, một lần ?ohắn? quen một cô gái Trung Quốc mới 17 tuổi quê tận Thanh Đảo phía bắc Trung Quốc đang lưu lạc ở Nam Ninh làm thuê cho quán ăn. Ăn vài lần ở quán, thấy cô gái trẻ trung lại xinh đẹp, nấu ăn ngon, ?ohắn? làm quen.....rồi không rõ như nào mà ?ohắn? lại dẫn cô gái đó về Việt Nam. Lễ cưới linh đình, nhưng chỉ có bạn bè K và nhà trai, nhà gái có mỗi cô dâu trẻ, mặt xinh xắn, ngơ ngác, không biết tiếng Việt...
    Hai năm sau, vợ hắn cho ra liền tù tỳ 1 cặp trai gái sinh đôi đẹp như thiên thần. Hạnh phúc tưởng như mãi mãi....nào ngờ, một chiều mưa, sợ mưa lớn tràn bờ, K ra đầm tôm. Nửa đêm, trong lòng như lửa đốt, ?ohắn? mò về......Vợ K đã bồng đứa con trai, mang theo tất cả tiền vàng dành dụm được bỏ đi lúc chập tối, để lại cho ?ohắn? đứa con gái mới hơn 1 tuổi. ?oHắn? sang Trung Quốc 3 tháng trời, tốn rất nhiều tiền để tìm cô ?ovợ? nhưng Trung Quốc rộng lớn mênh mang, biết nơi nào mà tìm........?Hắn? sống một mình từ đó. Kể tới đây K nghẹn lại....cả ba người chúng tôi im lặng, ly rượu bỗng đắng ngắt.
    Đường từ Tiên Yên ?" Ba Chẽ sang Đình Lập mới làm lại một đoạn, còn suốt tuyến rất khó đi và xóc. Xe nhảy chồm chồm. Tới Bắc Phai là 09h10?T, dừng lại nghỉ, chẳng có cảnh nào đẹp để mà khai trương cái máy ảnh KTS 5.0.....
    Đình Lập đã thấp thoáng, từ đây có ngã ba, một đường về Sơn Động, Chũ và Bắc Giang còn tôi, cứ thẳng tiến....
    Buổi trưa, nghỉ ở một quán ven đường có cái tên quán Ba Cô, gặp mấy chú bộ đội trẻ măng đang ngồi tán tỉnh 2 cô gái Tày bán quán. Một chú hỏi ?oAnh giai có thể cho em và cô kia đi nhờ về Lạng Sơn được không?? Đồng ý ngay. Thế là có bạn đường. Cô gái tên Miên và anh chàng tên Dũng (dân Hải phòng). Suốt thời gian trên xe, hai cô cậu ríu rít nói cười, họ đang đi sắm đồ cưới, anh bạn còn xin mình tư vấn giúp nên may Comple màu gì....Tự nhiên thấy muốn có sự hồn nhiên và hạnh phúc của họ !
    Lạng Sơn kia rồi, đồng hồ chỉ 17h20?T. Chia tay 2 người bạn đường ở đầu cầu Kỳ Lừa. Trời tối nhanh quá, muốn tìm một người bạn học ở đây mà lại quên béng địa chỉ, chán thật !!! Đỗ xe lại, mở laptop và bắt đầu gõ......
    (post bài tại Lạng Sơn)
    Được hoangbquang sửa chữa / chuyển vào 22:39 ngày 23/12/2005
  4. afriendvn

    afriendvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/05/2002
    Bài viết:
    591
    Đã được thích:
    0
    Chào anh,
    lúc này đã là buổi sáng ở VN của ngày Lễ vọng Giáng Sinh. Vâng, chúc anh Noel an lành.
    Đọc các bài viết của anh, em cảm nhận được thêm nhiều điều của cuộc sống lắm! Và cần lắm những đồng cảm như thế này.
    Một dòng viết ra thôi cũng đã là một chia sẻ cho nhau, đúng không anh. Em tin là có nhiều người cũng đang dõi theo bước chân xuyên Việt của anh, trong đó có em.
    Quê hương nơi mình luôn nghĩ đến, và đang cố gắng học để trở về - mà qua anh - sẽ là một trong những chia sẻ quý báu lúc này...

  5. lengkeng20

    lengkeng20 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Em cung muon duoc di khap noi, di de thay va de long nhe nhang hon. Moi khi buon, em chi uoc duoc ngoi mot minh truoc bien, duoc nhin nhung con song bac dau chay mai, chay mai khong dung, va khi nhung tia nang cuoi cung tat han, phia tren mat bien den bat tan kia la ca mot troi sao, lap lanh, lap lanh.
    Co doi luc em uoc chi minh khong co tam long de khong phai buon.
    Em chuc anh dem giang sinh hanh phuc va an lanh. Em chuc anh khong phai lang thang vao mang chi vi cam thay be tac khong loi thoat, chuc anh som cam thay nhe nhang va hay quay ve Hanoi voi trai tim am ap nhe.
  6. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1
    Chặng thứ 3 : Lạng Sơn ?" Cao Bằng

    Trời lạnh, hơi núi đá từ Cao Lộc, Văn Lãng toả về làm không khí của đêm như càng lạnh lẽo....Gửi xe vào bãi, nhàn tản đi bộ dọc mấy con phố sầm uất, cửa hàng cửa hiệu xanh đỏ sặc sỡ, quảng cáo tiếng Việt xen tiếng Hoa. Những góc phố bán món quay, nướng khói mù mịt. Khách ăn lao xao tiếng Kinh, tiếng Tày, tiếng Hoa ồn ào......Xe ôm toàn xe Mink, Dream, Ware China.... mời mọc phát khiếp! Đêm ở Lạng Sơn vui ! Thành phố biên ải cách Hà Nội có hơn 150 km, cũng là yết hầu giao thông, kinh tế, du lịch, thương mại của cả nước khi muốn chơi với ?oanh bạn? khổng lồ Trung Quốc láng giềng....Chợt nghĩ hay lên Đồng Đăng một lúc.
    Điện thoại tít tít liên hồi vì tin nhắn, bạn bè nhắn tin loạn cả lên hỏi ?oông đi đâu? sao mất tích vậy?? Kệ ! Chẳng muốn trả lời ai. QT gọi báo tin việc ở Cty có khó khăn, hỏi ý kiến để giải quyết! Chán thật, muốn đi thảnh thơi một thời gian mà cũng chẳng được nữa !!!
    Vừa quay xe, chạy hết ngã tư cuối Thành phố, hai ?ochú? áo đen đi ?okhủng long? 250cc trờ tới ngoắc ngoắc tay......Gì thế nhỉ? Linh tính có việc chẳng lành. Y như rằng, một chú mặt bặm trợn, khoác áo phao đen hỏi luôn "ông anh cho xin tiền bãi?. Trời ạ. Trả tiền rồi mà? ?oDạ không. Tiền bãi này là của bọn em. 100 k ông anh ạ?....Thui, ?oxin đểu? rùi! Cho phắt đi, nếu không nó ?odở hơi? thì rắc rối. Tỉnh bơ cầm tiền, hai ?ochú? lên xe chạy mất dạng.....Chán quá! quay về lại TP, ngồi quán Cafe T?TNguyên lúc đã khuya, kể lại chuyện, cô chủ quán bảo ?oNghiện đấy! Anh mà không cho, nó ăn vạ rắc rối, Công an bắt nhiều mà sao vẫn cứ có?.
    Về lại khách sạn, online mạng, đường link dial-up chạy quá rùa....Nhận được vô số tin offline, D trách tại sao anh im lặng thế? Còn T và N thì hỏi anh đi đâu mà điện thoại chẳng mở ? Mệt và buồn ngủ nên thiếp đi lúc nào không biết.......
    Sáng, 08h50?T lên đường. Lượn lên thị trấn Đồng Đăng, cửa khẩu Hữu Nghị ngắm người, xe ồn ào náo nhiệt. Xe tải xếp hàng dài km....Qua ngã 3, nơi rẽ trái thì nối QL1B về Thái Nguyên, chạy thẳng là QL4A đi Cao Bằng.
    Đường không xấu lắm, hai bên là những bản làng của người Tày, Nùng, nhà cửa nâu xỉn màu thời gian nằm nép bên những sườn đồi cây cối xanh ngắt . Những đứa trẻ con nô đùa, vài cô gái Tày mặc những bộ quần áo xanh chàm, đầu quấn khăn pha màu đỏ, đen đang túm tụm nói chuyện.....khung cảnh thật thanh bình.
    Tới Na Sầm, thị trấn huyện lỵ của Văn Lãng, con đường chạy ven sông Kỳ Cùng nước xanh ngắt chảy ngược sang Trung Quốc. Có lẽ ở Việt Nam chỉ có sông Kỳ Cùng và sông Bằng ở Cao Bằng là chảy ngược lên phía Bắc, một điều rất hiếm. Có thể vòng cung núi đá Ngân Bắc Sơn chạy dài trập trùng đã khiến nó không thể thoát được về hướng Nam, trong khi phía Bắc, đồi núi thoai thoải chạy tít tới Long Châu TQ đã làm nó đổi hướng....
    11h10?T, qua Thất Khê - Cốc Cưởm, xe bắt đầu vào địa phận Cao Bằng. Đường hẹp, ngoằn nghèo, dốc lên xuống. Núi đá lô nhô, xin xít...vài cánh đồng nho nhỏ nằm lọt thỏm giữa hai vách núi lơ thơ cây cỏ...
    Qua khúc cua rất gắt, tầm nhìn hẹp mà lại không có gương cầu, bất ngờ một chiếc xe máy chở 3 người phóng vèo tới, ác một nỗi nó chạy giữa làn đường bên trái....Quả này toi rồi ! Đánh mạnh tay lái sát lề và nhấn phanh hết cỡ... keteeeeeets!!! Ba ?othằng? trời đánh ngã làm cái oà.... ra giữa đường. Lồm cồm bò dậy, một đứa mặt non choẹt nhăn nhó rên rỉ vì bị xe đè.. Hoá ra toàn con nít mới 17, 18 tuổi. Vội chạy tới xem chúng có bị sao không? Thật may chỉ bị xước da.. May mắn cho đứa bị xe máy đè là không bị bỏng pô... Hình như chúng biết chúng có lỗi, nên từ chối không nhận tiền và không chịu lên xe chở tới trạm xá, chỉ nhận ít băng cá nhân để dịt vết thương....Chiếc xe máy chỉ bị xước sơn và vỡ mất tý yếm. Nhìn ba thằng nhăn nhó leo lên xe chạy tiếp mà thấy tội nghiệp!
    Tới Đông Khê, nơi đường 4A gặp tỉnh lộ 208 nối sang quốc lộ 3 chạy tới Tà Nùng để sang Long Châu TQ đồng hồ chỉ 13h30?T. Qua thị tứ Nà Vai, rồi quê hương anh Kim Đồng, đường dễ đi hơn, 15h10?T đã thấy nhà cửa phố xá thưa thớt hai bên đường.....Con sông Bằng trong xanh nước lững lờ trôi ngược về Trung Quốc đã ở bên tay phải. Những dãy nhà mái đỏ thấp thoáng......Thị xã Cao Bằng đã ở trước mặt.
    (post bài tại Cao Bằng)
    Được hoangbquang sửa chữa / chuyển vào 00:57 ngày 25/12/2005
  7. anhn69

    anhn69 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn Quang,
    Tôi mạo muội spam bài viết trong topic của bạn một chút. Thực ra tôi rất ít hay đúng hơn chưa bao giờ tham gia vào các chủ đề riêng tư trên này, mặc dù đọc bài của ttvnol từ lâu nhưng cũng lười đăng ký nick. Vài lời thay cho giới thiệu làm quen.
    Tôi cũng đã từng rất hay lái xe đi lang thang khi đang có tâm sự, cách đây lâu lắm rồi, có lẽ đến 10 năm. Lái xe đi trong đêm, tuyết rơi, chỉ có một mình trên đường với một màu trắng xoá phía trước. Cảm giác mình với chiếc xe là một..., còn con đường phía trước như một con vật sống giãy giụa. Sáng ra đến một nơi, xa lắc. Lại lái xe về lòng thấy thanh thản trở lại.
    Về VN, may mắn công việc của tôi cũng cho phép tôi hay đi xa, đến những vùng hẻo lánh của đất nước, thấy những cảnh đẹp sơ khai và tôi vẫn có thú vui lái xe đi lang thang trong đêm.
    Cho đến một lần, thôi tôi cũng không muốn nhắc lại và nhớ lại nữa. Tôi muốn viết vài lời vì đọc mấy dòng của bạn
  8. hanh_tinh_xanh

    hanh_tinh_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Bạn thân mến, nếu bạn vẫn còn muốn đi tiếp, hãy đến những nơi mà mình chưa từng đến hoặc đã đến nhưng chưa kịp khám phá hết sức sống tiềm ẩn của những nơi đó.
    Tôi cũng đã từng có nhiều chuyến đi, nhưng vui hơn bạn rất nhiều. Đi chơi với đúng tính chất là đi chơi, dù là đi một mình hay nhiều người chứ không phải là đi ngắm cảnh ven đường như bạn đâu. Và có những lúc mình thấy khung canh thiên nhiên thư thái đến mức dù điện thoại chập chờn vẫn phải rút ra để gọi cho mọi người kể rằng ta đang ở khung cảnh ra sao, gió, cát, sóng biển..., sự chống chếnh trong cái bao la nhưng nhiều lúc làm lòng người thư giãn đến lạ. Hãy đi và tận hưởng cuộc sống một cách thật sự để thấy thiên nhiên là liều thuốc xoa dịu lòng người một cách kỳ diệu nhất, để thấy giữa cuộc sống bộn bề, ta vẫn có lòng đam mê khám phá những điều kỳ diệu. Tuyệt vời lắm. Mỗi chuyến đi đều se để lại rất nhiều ấn tượng rất đẹp.
    Hãy sắm lấy quyền Non nước Việt Nam làm bạn đồng hành cùng bạn và chúc bạn luôn có những chuyến đi vui vẻ trong suốt cuộc đời.
  9. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1
    Tuyên Quang 21h ngày 25/12/2005
    Một ngày vô cùng mệt nhọc bởi đường quá xấu ! Tới Tuyên Quang là mệt muốn xỉu, lưng như gù đi vì lái xe lâu và căng thẳng. Từ Cao Bằng về Thái Nguyên còn đỡ mệt, Chài ai !!! Từ Thái Nguyên sang Tuyên Quang.....hết nói luôn ?!!!
    Muốn viết tý, nhưng mệt quá.....thui mai viết vậy.
    Đọc những bài các bạn viết trên chủ đề này, mình rất vui và cám ơn về những lời động viên cũng như tâm sự của các bạn. Mình hy vọng sau chuyến đi này, mình lại có nguồn cảm hứng để tiếp tục công việc và trong cuộc sống riêng.
    À mà phải trả lời hanh_tinh_xanh tý nhở! Bạn nghĩ là chỉ đi để ngắm hai bên đường à? Không hẳn vậy hanh_tinh-xanh à!

    Bạn đã bao giừ có cảm giác mạnh khi bạn lái xe vượt những con đèo dốc dựng, những đoạn cua mà người ta gọi là cua Tử Thần? Bạn lái xe nhảy chồm chồm trên những đoạn đường ghồ ghề đá, những khúc ngầm cuồn cuộn nước chảy? mà lúc ấy bên tai bạn vang vang những bản nhạc mình ưa thích? Những đêm khuya, trên con đường vắng mịt mù, chỉ có bạn và chiếc xe lang thang..... bạn có thể gặp những khung cảnh đẹp mà chưa bao giờ có tên trong sách du lịch, bạn phải đối mặt với những bất trắc xảy ra bất ngờ.......đó là sự thử thách bạn ạ. Khi vượt qua những thử thách đó, nguồn cảm hứng làm việc lại trào dâng.......
    Nếu bạn có thời gian, hãy ghé thăm: http://haytimnhunggibanthich.thegioiblog.com
    Chúc các bạn và hanh_tinh_xanh luôn khoẻ và có những ngày làm việc vui vẻ may mắn nha !
    Được hoangbquang sửa chữa / chuyển vào 01:34 ngày 26/12/2005
  10. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1

    Được hoangbquang sửa chữa / chuyển vào 01:27 ngày 26/12/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này