1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hạ Long' bởi Dec, 06/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phuongngocmai

    phuongngocmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2005
    Bài viết:
    1.251
    Đã được thích:
    0
    Mình thấy lạ! Thấy đôi chút buồn cười ,đôi chút chán nản và thất vọng.
    Cùng là người Việt với nhau, cùng một Cty,một hoàn cảnh phải đối chọi với những kẻ khác chủng tộc,khác tiếng nói hằng ngày.Vậy mà sao phải nâng bám kẻ khác mà ganh ghét,chèn lấn người Việt mình đến vậy?
    Thất vọng nhiều nhiều.....
    Q hơi nóng tính,nói thẳng đốp vào mặt để kẻ kia phải sượng sùng gượng gạo và giải thích bằng vài lý do khiên cưỡng,mình ko kịp ngăn Q,hi vọng sẽ không còn chuyện gì nữa!
    Chỉ vì hơn kém vài triệu 1 tháng,chỉ vì cái tiếng " Phòng nhân sự",nào là bạn học,nào là đồng bào cũng thành zero hết.
    Đường rộng,mà ai cũng phải đi.Miễn đừng cướp giặt của nhau là đươc,đâu cần phải thế?
    Tiền là cái gì mà sai khiến người ta làm vậy?
    Chán!
  2. ChenWenQiang

    ChenWenQiang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2005
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    Hạ Long mưa quá! Mưa xuân dù chỉ lất phất như một lớp bụi mờ nhưng cũng đủ ướt với những người đi xa.
    Đi học về muộn, định kiếm tìm cảm giác lãng đãng khi mải mê đi trong mưa như ngày cũ, nghĩ đến đoạn đường về tít tắp, lại ghé vào quán ven đường mua một chiếc áo mưa giấy.
    Chủ quán là một bác trạc tuổi mẹ mình, đang ăn cơm cùng gia đình, cười hiền hậu: "Đi học về hả cháu?" Thân thiện như người quen... Mình ngước mắt ngạc nhiên, "Vâng ạ, mưa ướt quá bác à". "Cháu mặc áo vào đi, bác giúp cho." Lại mất một giây ngẩn người, hình như lâu lắm rồi, mình chỉ quen với cạnh tranh, lấn lướt, cảm giác được quan tâm và quan tâm hình như đã trở thành xa xỉ. "Dạ, cháu cảm ơn bác, bác vào ăn cơm tiếp đi ạ. Như vậy phiền bác quá, cháu tự mặc được mà." Bác gái dù vậy vẫn đứng cạnh giúp mình mặc áo mưa, mà mình có bé bỏng gì nữa đâu chứ! Cậu con trai nói vọng ra: "Mẹ lại sợ áo mưa mỏng , chưa kịp mặc đã rách đấy à." Bác cười hiền từ. Mình cảm ơn và ra về. Trong lòng cồn lên một cảm giác ấm áp khó tả.
    Sự quan tâm dù nhỏ thôi, nhưng giá như mình có thể làm được một cách tự nhiên như vậy. Và giá như....
  3. vietasv555

    vietasv555 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    717
    Đã được thích:
    0
    Mình càng ngày càng không biết mình đang sống như thế nào nữa. Hình như Sài gòn chưa đủ xa để hết người quen. Mình chỉ muốn đến một nơi nào đó mà không ai biết mình và cũng ai quan tâm đến mình. Cuộc sống của mình, mình biết mình đang thu dần vào cái vỏ ốc mà mình tự tạo ra. mình biết đó là một cuộc sống đơn độc và buồn tẻ nhưng mình không thể mở lòng ra hay đúng hơn là mình không muốn ai đến gần mình cả. Mọi thứ đều là giả dối. Mình biết khi không có những người bạn o bên thì cuộc sống cũng là một thiếu sót, nhưng có để làm gì khi mà chính những người bạn lại làm cho ta tổn thương nhiều đến thế. Còn tình yêu ư ???? Ta chẳng biết em yêu ta thật hay cũng chỉ để lợi dụng ta ???? ta quá ngu ngốc không biết điều đó hay tại ta quá đa nghi và không tin vào tình yêu thật. Ta đang đứng bơ vơ giữa cuộc sống mà không biết phải như thế nào mới là đúng. Ta không muốn quan tâm đến ai và ta cũng chẳng muốn ai đến gần ta. Lòng tin của ta có phải chỉ bằng O ????????????/
  4. vietasv555

    vietasv555 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    717
    Đã được thích:
    0
    Asymptote

    Don?Tt be the two lines that intersect
    Meet you one day
    Forever apart

    Don?Tt be parallel
    To maintain a gap
    For life

    Wish to be asymptotes
    Get near you
    Nearer each day

    Comes the day
    No storm and whirlwind
    We, the two boats
    Become united
    At infinity

    Whoever knows?
    You never ask
    Why within our hearts
    A lonely charming space
    Makes its own way
    Coldly immigrate

    Đường tiệm cận

    Đừng là đường cắt nhau
    Gặp một ngày
    Chia tay vĩnh viễn

    Đừng là đường song song
    Khoảng cách suốt đời
    Không lời ước hẹn

    Xin làm đường tiệm cận
    Mỗi ngày một gần thêm
    Rồi một chiều
    dông bão lặng yên
    Nơi vô định
    Hai con thuyền hòa một
    Ai biết đâu
    Một khoảng trống
    kiêu sa
    đơn độc
    Vẫn bướng bỉnh
    lạnh lùng
    len lỏi
    giữa tim nhau.... !!!
  5. NeverLove_Again

    NeverLove_Again Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2006
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    Cã lÏ m-nh nªn quªn c¸i con ng­êi ®ã ®i, hä lµm m-nh buån vµ ®au lYng qu¸ ®i mÊt. Hä ®©u cã lùa chän m-nh ®©u, ng­êi mµ hä lùa chän lµ ng­êi kh¸c c¬ mµ. M-nh biÕt r»ng trong cuéc ®êi c« ®¬n nµy m-nh ch~ cã mét m-nh th«i. Vµ m-nh vÉn ®i trªn con ®­êng réng thªnh thang cña m-nh ®Ó chê ®îi mét t-nh yªu míi ®ang ®øng ®îi m-nh trong mét ng? rÏ nµo ®ã.
    Cuéc ®êi m-nh sÏ rÊt buån vµ c« ®¬n ®©y, ph¶i ®èi m?t víi th«i. Cã lÏ nªn sèng trong hi-n t¹i, hi-n t¹i m-nh giê ®©y ®©u cã ng­êi ta mµ m-nh vÉn ph¶i sèng. Hi-n t¹i m-nh vÉn ph¶i chzu ®ùng ®au ®ín vÒ th©n vµ t©m mét m-nh, cã ai hiÓu m-nh ®©u, mäi ng­êi ch~ ®Yi m-nh hiÓu ng­êi ta mµ th«i. Hµng ngµy ph¶i ®èi m?t víi bao nhiªu ®iÒu, ph¶i chzu ®au ®ín vµ suy ngho nhiÒu, råi ngµy vÉn qua ngµy nh­ thÕ, hä ®©u cã lùa chän vµ hi sinh vÒ m-nh, mét m-nh gi¶i quyÕt mäi ®iÒu mµ th«i, sèng cho qua mét kiÕp ng­êi.
    M-nh ®Õn giê kh«ng hiÓu t-nh yªu nã lµ c¸i g-, theo nh­ c¶m tÝnh th- m-nh rÊt lµ thÝch ng­êi ®ã, ë bªn c¹nh hä m-nh rÊt vui vµ m-nh muèn chiÒu cho hä ®­îc vui lYng nh­ m-nh, nh÷ng lóc hä buån vµ hä ®au lYng m-nh còng ®au r¸t l¹i v- th­¬ng hä..ch~ ®¬n gi¶n thÕ th«i. Thùc sù c¸i con ng­êi ®ã m-nh còng kh«ng hiÓu hÕt ®­îc ®iÒu g- lµm cho hä vui buån, m-nh còng kh«ng hiÓu hÕt ®­îc c¸c suy ngho vµ mong muèn cña hä, th
  6. Sunflower_HL

    Sunflower_HL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2006
    Bài viết:
    1.032
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội sau gần 2 năm gặp lại. Sao nhỉ? Có lẽ những cái cơ bản là không thay đổi. Những con phố dài tấp nập, những gánh hàng rong, những hồ, những cây, những gánh hoa tươi khoe sắc.....đúng là HN.
    Hà Nội mưa phùn...ẩm ướt, HN tắc đường....bụi bặm. Không thế đâu phải HN. Trở lại mới thấy HN trong lòng mình còn nhiều lắm, quen thuộc lắm. Hoa HN vẫn đẹp nhất, rẻ nhất. Xa rồi mới thấy nhớ.....
  7. phuongngocmai

    phuongngocmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2005
    Bài viết:
    1.251
    Đã được thích:
    0
    Tớ hơi thấy khó chịu ở cổ họng một chút.Đấy là kết quả của vụ hò hét nhiều quá + nước đá lạnh.
    Nhưng tớ cực thích cái giọng của mình mỗi khi bị viêm họng, đầu tiên nó bẹt bẹt vì ngạt mũi nghe như con vịt kêu, sau đó nó khàn khàn nghe thích cực.
    Hôm qua tớ đú đởn và nghe lời dụ dỗ ngọt ngào mà xách giày đi tập cùng mấy con em, kết quả là cả sáng nay tớ nằm trên giường rống be be, cả người đau nhừ như bị đứa nào oánh,quả thật là tớ đã già!
    Rảnh rỗi,ngồi đọc linh tinh ,tự nhiên thấy một chị nói y như mình suy nghĩ.Làm thân con gái,học hành, làm điệu cho lắm thì cũng không tránh được cái kết quả phải lừa lấy một gã nào đó.Còn son rỗi mà gặp nhau thì có biết bao chuyện từ tình yêu, học hành, làm đẹp trở đi mà nói, các chị đã có gia đình thì loanh quanh chuyện "sao con tớ hay bị trớ sữa,rồi làm thế nào để móc được hết tiền trong túi chồng.
    Tớ không muốn trở thành như thế,trời ạ, không muốn tẹo nào.Nhưng chị hàng xóm nhà tớ kiên quyết mãi không chịu lấy chồng,bố mẹ cứ đi ra đi vào lại thở dài nghe não hết ruột, hu hu.....Vậy nên những tháng ngày còn lại tớ phải ra sức hưởng thụ.........................lèm bèm
  8. ptt_yonex_no1

    ptt_yonex_no1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2006
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    buổi chiều hànội u ám,nhìn đồng hồ mới biết mình đã ngôi trước máy tính 9 tiếng đồng hồ rồi,sáng tranh thủ bùng học về nhà vẽ nốt thế là lại thêm 1 hôm nữa ko ngồi học chọn được 1 buổi..mệt mỏi quá.vẽ vời mãi cũng chán.tự nhiên thấy nhớ nhà nhớ những ngày còn đi học cấp 3,vô tư,vô lo,vô nghĩ,đi học về là có mẹ nấu cơm cho ăn,bữa cơm có mặt cả nhà ấm cúng vui vẻ.. Lên đại học ; nghĩ mình là thằng con trai lên cố gắng vừa đi học vừa đi làm,kiếm được 1 chỗ làm thêm ổn định giúp bố mẹ đỡ gánh nặng nghĩ thì cũng oai với bạn bè người thân nhưng h thì thấy mệt mỏi quá.Ngẩng mặt lên mới chợt nhớ ra tối nay là tối thứ 6,cũng muốn đi chơi cho khuây khoả nhưng tối lại hẹn người ta đến xem bản vẽ.mà thôi cũng như mọi tối cuối tuần khác ra đường cũng lại 1 mình ngồi uông cốc cafe,cũng muốn rủ ai đó đi cùng nhưng sao thấy toàn đứa củ chuối,đứa thỉ mở miệng ra thì điệu dớt,đứa thì được cái vỏ bề ngoài trong đầu thì rỗng tuếch,lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn diện,yêu đương.đại đa số trong đó đứa nào cùng nghĩ gia đình se lo cho tất cả sống ko chí hướng,ko đam mê,có chăng đam mê là sao cho xe máy.điện thoại,người yêu mình phải thật sành điệu. nhìn chúng nó lại nghĩ thương bố mẹ,thương mấy thằng bạn học cùng cấp 3 lên trên này ngày nào cũng đạp xe 6,7 cây số đi dạy thêm lấy tiền ăn học nuôi cái giấc mơ đổi đời,tối thú 6 chắc chúng nó cũng như mình thôi.cô đơn và mệt mỏi thật. Lát lại úp gói mỳ tôm ăn tạm cho qua cơn đói.đêm nay lại cày tiếp.............
  9. wnb

    wnb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    492
    Đã được thích:
    0
    Tối qua lang thang trên mạng, tự nhiên gặp Bobe88, lâu quá rồi không gặp thằng em ấy, phải từ tầm này năm ngoái, từ cái thời HLC này còn hoang tàn, không mod, ko thành viên tích cực, chỉ là nơi đong đưa tán gẫu... rồi bầu cử, rồi buổi off đầu tiên của hội bác Sonhai.... thế mà đã 1 năm rồi, một năm nhiều sự kiện với HLC phết, không phải box nào trong cái cõi TTVNOL này cũng có đc nhiều hoạt động off hoàng tráng như HLC chúng ta....
    Hai anh em ngoai uống trà, đàm đạo.... Về muộn, tẹo nữa thì sáng nay ngủ quên, ke ke....
  10. Cumeohv

    Cumeohv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    0
    một mớ hỗn độn,hỗn độn đến phát tởm,nhiều lúc ta cảm thấy hổ thẹn,hổ thẹn vì hạ long còn có những con người thất đáng xấu hổ..........

Chia sẻ trang này