1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vietnamese poems

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tiếng Anh Sài Gòn (Saigon English Club)' bởi kany, 15/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MeaningfulAlias

    MeaningfulAlias Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn,
    MeaningfulAlias (MA) rất thích bài thơ "Em Yêu Anh Đến Nay Chừng Có Thể" của Puskin do một dịch giả nào đó mà MA đã quên tên, đã dịch từ tiếng Nga qua tiếng Việt.
    Nếu bạn nào biết hết trọn vẹn bài thơ này, xin bạn hãy đăng lên đây. Vì MA biết bài thơ này cách đây khá lâu, nên bây giờ không còn nhớ
    rõ hết cả bài thơ và từng lời thơ chính xác như dịch giả đó đã dịch.
    Sau đây là những dòng thơ mà MA còn nhớ man mán ...
    Em Yêu Anh Đến Nay Chừng Có Thể
    Em yêu anh đến nay chừng có thể
    Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
    Nhưng không để bận lòng anh thêm nữa
    Hay hồn anh phải gợn bóng u hoài
    Em yêu anh chân thành đằm thắm
    Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
    Em yêu anh âm thầm không hi vọng
    Cầu anh được người tình như em đã yêu anh ...
  2. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Bạn MA nhớ vậy chắc là trọn vẹn của bài này rồi đó đa vì tui nhớ bài này rất ngắn, chỉ có 8 dòng thui. Tui cũng hổng nhớ là ông VN nào đã dịch bài này, nhưng bản dịch đó khá là nổi tiếng vì 2 câu cuối của nó: cầu mong em gặp được người yêu em như tui đã từng yêu em. Tui searct trên web và tìm được bản tiếng anh với nhan đề I loved you once:
    I loved you once: perhaps that love has yet
    To die down thoroughly within my soul;
    But let it not dismay you any longer;
    I have no wish to cause you any sorrow.
    I loved you wordlessly, without a hope,
    By shyness tortured, or by jealousy.
    I loved you with such tenderness and candor
    And pray God grants you to be loved that way again.
    http://max.mmlc.northwestern.edu/~mdenner/demo/texts/loved_you_once.htm
  3. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    xin post cho bà con thưởng thức 3 tuyệt phẩm của Đường thi
    Đề Đô Thành Nam Trang
    Thôi Hộ

    Tích niên (1) kim nhật thử môn trung,
    Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
    Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
    Đào hoa y cựu tiếu đông phong.
    Dịch Nghĩa:
    Đề Ở Trang Trại Phía Nam Đô Thành (2)
    Năm xưa, hôm nay, trong cổng này,
    Mặt người và hoa đào màu hồng ánh lẫn nhau.
    (Giờ đây) mặt người không biết đã đi đâu,
    (Chỉ còn) hoa đào vẫn cười gió Đông như cũ.
    Dịch Thơ:
    Năm qua trong cánh cổng này,
    Màu hoa cùng với mặt ai ửng đào.
    Giờ đây người ở nơi nào,
    Hoa đào như cũ cười chào gió Đông.
    Chú thích:
    (1) Tích niên: có bản in là "khứ niên".
    (2) Về bài thơ này, sách "Tình Sử" (do Phùng Mộng Long biên soạn) có ghi một câu chuyện như sau:
    Một hôm Thôi Hộ ra phía Nam Đô Thành du xuân, thấy một dinh cơ có vườn đào nở hoa rất đẹp liền gõ cửa vào xin nước uống, thấy một dinh cơ có vườn đào nở hoa rất đẹp liền gõ cửa vào xin nước uống. Có một cô gái yểu điệu thanh tân ân cần mời chàng uống nước. Rồi chàng cáo biệt trở về.
    Ngày thanh minh năm sau, Thôi Hộ chợt nhớ nơi cũ liền tìm đến, thấy vườn đào vẫn như xưa nhưng cửa ngòai thì khóa. Thôi đề vào cánh cửa bài thơ trên. Mấy hôm sau Thôi đi qua gần lối ấy, nhân đó ghé lại thì nghe trong nhà có tiếng khóc. Thôi gõ cửa vào thăm, một ông cụ chạy ra hỏi ngay rằng:
    - Cậu có phải là Thôi Hộ không?
    Thôi sinh nhận, ông cụ khóc nói rằng:
    - Cậu giết chết con lão rồi!
    Thôi Hộ kinh ngạc, ông cụ lại nói rằng:
    - Con lão là gái có học, tuổi mới cập kê, chưa gả cho ai. Tự năm ngóai đến giờ con lão như người ngây dại; hôm vừa rồi lão đưa đi chơi, về đến cửa thấy có chữ nó đọc rồi sinh bệnh liền, không ăn không uống mà chết. Lão chỉ có một mụn con, chưa gả chồng là có ý kiến rể hiền, ai ngờ nay con lão chết, không phải cậu giết nó thì ai?
    Ông cụ nắm lấy Thôi sinh mà khóc. Thôi xúc động xin vào viếng, thấy dung nhan nàng vẫn còn tươi tắn, chàng rơi nước mắt khấn vái và kêu lên:
    - Nàng ơi, tôi trở lại đây!
    Cô gái mở bừng đôi mắt, sống lại.
    Ông cụ mừng quá, gả ngay cho Thôi sinh.

    Khuê oán

    Vương Xương Linh

    Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
    Xuân nhật ngưng trang thướng thúy lâu
    Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
    Hối giao phu tế mịch phong hầu
    Dịch Nghĩa:
    Người thiếu phụ nơi phòng khuê không biết buồn
    Ngày xuân trang điểm xong, bước lên lầu biếc
    Chợt thấy màu dương liễu ở đầu đường
    (Liền) hối hận đã để chồng đi tòng quân để kiếm phong hầu.
    Dịch Thơ:
    Nỗi oán trong phòng khuê
    Cô gái phòng the chửa biết sầu
    Ngày xuân trang điểm dạo lên lầu
    Đầu đường chợt thấy tơ xanh liễu
    Hối để chồng đi kiếm tước hầu.
    Bản dịch của Ngô Tất Tố
    Trẻ trung nàng biết chi sầu,
    Ngày xuân trang điểm lên lầu ngắm gương.
    Nhác trông vẻ liễu bên đường,
    Phong hầu nghĩ dại, xui chàng kiếm chi.
    Bản dịch của Tản Đà
    Hoàng Hạc Lâu
    Thôi Hiệu

    Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
    Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
    Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
    Bạch vân thiên tải không du du.
    Tình xuyên lình lịch Hán dương thụ,
    Phương thảo thê thê Anh vũ châu.
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
    Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
    Dịch Nghĩa:
    Hoàng Hạc Lâu (1)
    Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi, (2)
    Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc
    Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại
    Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không
    Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương (3) rõ mồn một
    Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ (4) mơn mởn xanh tươi
    Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
    Trên sông khói tỏa, sóng gợn, khiến người sinh buồn!
    Dịch Thơ:
    Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
    Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.
    Hạc vàng đi mất từ xưa,
    Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
    Hán Dương sông tạnh cây bày,
    Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non.
    Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai?
    Bản dịch của Tản Đà
    Người xưa cưỡi hạc đã lên mây,
    Lầu hạc còn suông với chốn này.
    Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
    Ngàn năm mây bạc vẩn vơ bay.
    Vàng gieo bên Hán, ngàn cây hửng
    Xanh ngắt châu Anh, lớp cỏ dày.
    Trời tối quê nhà đâu tá nhỉ?
    Đầy sông khói sóng gợi niềm tây!
    Bản dịch của Ngô Tất Tố
    Ai cưỡi hạc vàng đi mất hút,
    Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi !
    Hạc vàng một đi đã đi biệt,
    Mây trắng ngàn năm bay chơi vơi.
    Sông tạnh Hán Dương cây sáng ửng,
    Cỏ thơm Anh Vũ bãi xanh ngời.
    Hoàng hôn về đó, quê đâu tá ?
    Khói sóng trên sông não dạ người.
    Bản dịch của Khương Hữu Dụng
    Chú thích:
    (1) Hoàng Hạc lâu: Ở phía tây nam thành Vũ Xương.
    (2) Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi: Tục truyền Phí Văn Vi thành tiên, thường cưỡi hạc về nghỉ ở Hoàng Hạc lâu.
    (3) Hán Dương: Một địa điểm bên sông Dương Tử tỉnh Hồ Bắc.
    (4)Bãi Anh Vũ: Khu bãi bến khúc sông thuộc Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc.

  4. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Dòm tới dòm lui cái topic này sao giờ chỉ còn Gà vô post, định viết về luật của thất ngôn bát cú Đường luật mà làm biếng, thui thì ráng post tiếp các bài Thất ngôn tứ tuyệt cho bà con đọc. Chắc hẳn là đa số bà con đều biết 2 câu này: tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu/ cổ lai chinh chiển kỷ nhân hồi (nhất là những ai có nghe cải lương, Minh Cảnh hát). Đây là 2 câu cuối trong bài Lương châu từ (bài Từ Lương Châu) của Vương Hàn)
    Lương Châu Từ
    Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
    Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
    Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
    Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
    Một bài bình rất hay về bài này của Trương Thái Du trên evan:
    http://www.evan.com.vn/News/phe-binh/phe-binh/2005/01/3B9AD426/
    Bonus thêm bài bình nữa
    http://www.evan.com.vn/News/phe-binh/phe-binh/2005/04/3B9AD3D9/
    Post thêm cho bà con thưởng thức mấy bài thơ của Lí Bạch:
    Tặng Uông Luân

    Lý Bạch thừa chu tương dục hành
    Hốt văn ngạn thượng đạp ca thanh
    Đào hoa đàm thủy thâm thiên xích
    Bất cập Uông Luân tống ngã tình.
    Dịch Nghĩa:
    Lý Bạch cưỡi thuyền sắp sửa ra đi
    Bỗng trên bờ giếng có tiếng chân nhảy nhịp và hát
    Nước đầm đào hoa sâu hàng ngàn thước
    Không bằng tình Uông Luân tiễn ta
    Dịch Thơ:
    Tặng Uông Luân
    Lý Bạch lên thuyền sắp sửa xa
    Trên bờ nhịp nhảy rộn lời ca
    Đào hoa đầm rộng sâu ngàn thước
    Khôn sánh tình Uông đưa tiễn ta.
    Bản dịch của Ngô Văn Phú
    Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng

    Cố nhân tây từ Hoàng Hạc lâu,
    Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu.
    Cô phàm viễn ảnh bích không tận,
    Duy kiến Trường Giang thiên tuế lâu.
    Dịch Nghĩa:
    Bạn cũ ra đi từ phía Tây lầu Hoàng Hạc
    Giữa mùa hoa khói tháng ba xuống Dương Châu
    Xa xa, bóng hình cánh buồm đơn độc lẫn vào mây biếc đã khuất
    Từ trên lầu chỉ còn thấy sông Trường Giang bên trời xuôi mãi đâu
    Dịch Thơ:
    Tại lầu Hoàng Hạc tiễn Mạnh Hạo Nhiên đi Quảng Lăng
    Bạn từ lầu Hạc lên đường,
    Giữa mùa hoa khói Châu Dương xuôi dòng.
    Bóng buồm đã khuất bầu không,
    Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời.
    Bản dịch của Ngô Tất Tố


  5. maytroiqua

    maytroiqua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    New version
    Anh yêu em, âm thầm niềm lo sợ
    Một ngày nào đó người yêu em trở về,
    Anh mãi mãi xa em.
    Luôn mong ước em được hạnh phúc
    Cầu em được người tình như anh đã yêu em.
    Được maytroiqua sửa chữa / chuyển vào 08:59 ngày 28/12/2006
  6. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Chời ơi là chời, new version gì kỳ vậy đại ca. Dịch nghĩa ko phải ,dịch thơ cũng ko...bó chiếu.
  7. dau_cham_hoi

    dau_cham_hoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn. Mình nhớ bài thơ Tôi yêu em của Puskin có người dịch dzầy nè:
    Tôi yêu em đến nay chừng có thể,
    Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
    Nhưng không muốn em bận lòng thêm nữa
    Hay lòng em phải gợn bóng u hoài
    Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
    Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen
    Tôi yêu em chân thành đằm thắm,
    Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
    Hình như là vậy vì.... thời đó chắc chỉ có mấy ông chứ cô nào mà dám gào lên "tỏ cái tình" "dữ dội" dzậy?!
    Ah còn bài thơ dưới này hơi bi quan, nhìn bằng đôi mắt nghi ngờ, nhưng DCH lỡ thích bài thơ nì rồi; Không nhớ tên tác giả chỉ loáng thoáng nội dung như sau:
    Tôi đi tìm cái nửa của tôi,
    và tìm mãi đến bây giờ chưa thấy.
    Người yêu của tôi ơi, em là ai vậy,
    sao để anh tìm, tìm mãi tên em.
    Chiều dần buông thành phố vào đêm,
    Sân cỏ đường cây từng đôi ríu rít,
    Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết
    Nửa của mình nào phải của mình đâu.
    Tôi đi tìm cái nửa của tôi,
    và có thể suốt đời không tìm thấy.
    Nếu chẳng có em tôi đành sống vậy,
    Không lấy nửa của ai làm nửa của mình.
    Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn,
    nhưng đích thực tình yêu thì chỉ duy có một,
    Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp,
    Nửa của mình nào nửa của mình đâu.
    Không phải của anh không phải của nhau
    Thì thượng đế ơi xin đừng bắt con lầm tưởng,
    Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
    Là đúng sai trong tình nửa của mình.
    Tôi đi tìm em, đúng tôi đã đi tìm,
    Và có lẽ trên đời này đâu đó,
    Em cũng đã đi tìm, tìm tôi như thế
    Nhưng có điều... ta chưa nhận ra nhau.
    Được dau_cham_hoi sửa chữa / chuyển vào 12:46 ngày 29/12/2006
  8. tmhung

    tmhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2003
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Chín giờ chẳng phải buổi chiều
    Đêm thì chẳng thể có nhiều nắng đâu
    Con gái chẳng thể có râu
    Con trai chẳng thể trên đầu cài nơ
    Đang thức thì chẳng thể mơ
    Ngồi trên xe đạp chơi cờ làm sao
    Đã lùn thì cẳng chẳng cao
    Đã nặng một tạ làm sao mà gầy
    Mặt em trứng cá mọc đầy
    Thì làm sao nói "Em đây má hồng"
  9. VyVy87

    VyVy87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Một phút suy tư, tôi đứng lặng người suy nghĩ.
    Thấy lòng mình lạc lối cõi tha thương.
    Trước lúc ra đi, tôi không một lời giã biệt.
    Nàng nghĩ lầm, tôi đã bước sang sông.
    Tôi hối tiếc cho một lần lầm lẫn.
    Không báo mộng cho nàng biết, tình vẫn chưa sang.
    Thật đau xót cho một cuộc tình xa cách.
    Cách xa người và cách cả cố nhân.
    5/9/03

Chia sẻ trang này