1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí chung box LHP

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi spirit_of_wind, 19/11/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Blue bị hiểu lầm gì vậy. Có liên quan gì đến Kimikamo không, hí..hí.. . Kimikamo hay hiểu lầm người khác lắm.
  2. spirit_of_wind

    spirit_of_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2004
    Bài viết:
    1.882
    Đã được thích:
    0
    Có việc, lục lại quá khứ.
    "Anh" ngày xưa khác "anh" hiện giờ biết bao (chả biết gọi "anh" là cái gì khác nên cứ viết là "anh" vậy, dù "anh" cũng chả còn, và không bao giờ còn là "anh" nữa!)!
    Vẫn con người đó, cách đùa bông phèn (và đôi lúc hơi bị vô duyên >_<) đó, nhưng sao như 2 con người khác biệt.
    Chợt ngẫm lại câu mà mình đã nghe anh Boys nói (và có sửa lại cho nó hợp với ý mình và lọt tai mình):
    "Trên đời này, chỉ có 1 thứ không bao giờ thay đổi là mọi chuyện luôn luôn thay đổi".
    Mình cũng thay đổi, già dặn và trưởng thành hơn nhiều so với ngày xưa, cứng cáp hơn và ít bị tổn thương hơn (nói đúng ra là "chai đá" hơn). Tự dưng có cảm giác mình giống một "mệnh phụ phu nhân" hơn là một "tiểu thư" thì phải??? Chỉ mới có 3 năm, kể từ ngày đầu tiên mình tham gia diễn đàn này.
    Tự dưng lại nhớ đến 1 câu khác, hình như trong phim Tây Du Kí: "Ba năm biển cả hóa nương dâu".
    Đúng là vật đổi sao dời.
    Đời thay đổi làm ta thay đổi.
    Rồi đời lại thay đổi, khi ta thay đổi.
    Tất cả đều thay đổi.
    Chỉ còn những bài viết là lưu dấu lại....
  3. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Viết nhân số tiền hơn 2 tỉ rưỡi mà một người có, viết nhân một quán cà phê của ai đó, viết nhân mức lương 1000usd của một người bạn học cùng lớp đại học ngày cô chỉ mới chừng 23 tuổi bước sang 24 tuổi: Mình đang cảm thấy hạnh phúc vì mình có đủ tiền để cảm thấy hạnh phúc và hạnh phúc vì mình nhận ra là mình không muốn có thêm nhiều tiền bằng bất cứ giá nào, i.e. bán hạnh phúc hiện tại để mua thêm ít tiền.
    Hôm nay là một ngày mệt mỏi vì nhiều việc lỡ dỡ. Một ngày mệt mỏi vì thấy ra là 3-4 ngày tới cũng sẽ mệt mỏi. Một ngày mệt mỏi vì thấy sau kỳ nghỉ, sẽ có thêm những ngày mệt mỏi nữa.
    Hy vọng mình may mắn lần này. Nhưng, nếu không may mắn, mình cũng vẫn sẽ lóc cóc vác xác đi làm cho xong những việc cần làm.
    Sự may mắn, đó là cơ hội cho mình khỏi phải còng lưng hơn nữa. Còn nếu không có may mắn, thì, như ngày xưa, cứ lao đầu hùng hục vào làm, hay, như dạo sau này, cứ túc tắc mà làm. Đời là một chuỗi cố gắng. Và mình, mình quen rồi.
    Mịnh, mình già rồi. Mình biết cách chấp nhận cuộc sống mà.
    Nhớ Hidden Flower của Pearl Buck: Người Nhật không đối đầu với sóng khi bơi, mà là nương theo sóng để nó đưa mình vào bờ.
    Chắc mình cũng đã đủ già và mệt mỏi để chỉ thỉnh thoảng mới nổi cơn điên đòi đấu tranh...đập phá máy móc thôi , còn thì vẫn cứ chịu đựng, ngày càng giỏi chịu đựng hơn ấy chứ.
  4. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    @SOW: Hình như hồi tháng 6-2006 mình có viết trong một PM cho bạn đại ý là: Đừng có trang trí đường diềm không đúng chỗ.
    Và ít nhất một lần hồi tháng 11-2006 nữa. Vẫn nói y chang: Đừng có vẽ.
    Hôm nay là cuối tháng 3-2007. Có thể đưa ra kết luận được chưa? Bạn hay có tính vẽ quá.
    Hic, ngày xưa, lúc dại, Angie cũng có tính vẽ. Nhưng mà bỏ lâu trước khi đến tuổi 14 rồi. Khè
  5. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Email: Một chuyện gấp phải làm. Hừ, mình lại có thêm deadline nữa rồi.
    Email: Xác nhận rằng mình đang phải chịu một sự thiệt thòi từ bao lâu nay.
    Tuy nhiên, 2 cái email đó thể hiện là mình có 2 người bạn rất quan tâm đến mình , dù mình chỉ nghĩ tối đa là có 1 người thôi. Một lần nữa tự khen mình không có tính vẽ, cho nên có cơ hội cảm thấy hài lòng thì nhận ra một điều tích cực, thay vì bực bội vì mọi chuyện không hợp ý mình.
    Việc phải làm, thì sẽ phải làm.
    Việc phải chịu, thì đã chịu và sẽ chịu.
    Thế thôi.
  6. spirit_of_wind

    spirit_of_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2004
    Bài viết:
    1.882
    Đã được thích:
    0
    Hehe, nguyên cụm từ in đậm thì chưa thấy. Dạo gần đây Angie mới khoái dùng từ này thui.
    Umm, lâu lâu cho người ta lỡng mợn tí mà, viết linh tinh lang tang một tí, kệ nó.
    Vẽ vời cho mọi thứ trở nên... nhảm nhí hơn.
    Dạo này mình nhảm cực (hổng bít có sắp bị ăn mắng ko nhỉ???)
  7. kieuphong

    kieuphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    5.781
    Đã được thích:
    0
    Có người trong tay kô có DANH nhưng ai cũng thấy DANH.
    Có người tay cầm DANH đi hiên ngang giữa chợ nhưng chẳng ai thấy DANH cả.
    Thế là làm sao?
    Nếu như còn nghĩ đến chuyện TỪ BỎ thì thật sự vẫn KHÔNG từ bỏ được.
  8. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Chuẩn bị đi ăn trưa thì nhận mail của Mike, mở ra đọc thì thấy tấm hình mình hôm 8-3 đã được...hoạt hình hoá. Haha, bệnh nghề nghiệp! )
    u?c spirit_of_wind s?a vo 17:34 ngy 30/03/2007
  9. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Angie nghĩ mãi từ khi đọc bài này tới giờ. KP cho Angie hỏi tí:
    DANH trong trường hợp này có phải là cái...NỐT RUỒI hay không mà ở GIỮA CHỢ, có người thì LỒ LỘ, có người thì KHÔNG THẤY RA?
    Còn đúng là TỪ BỎ nốt ruồi là KHÔNG nên, nhất là tại mấy thẩm mỹ viện chứ không phải tại bệnh viện đàng hoàng.
  10. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Hà, may quá Kimikamo kịp vào xem hình của cô sweet. Mừng vì thấy bạn sweet nhà ta đi làm rồi mà vẫn giữ được nét tươi vui hồn nhiên như ngày nào hồi mặc áo dài.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này