1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nước Mỹ có là mảnh đất của cơ hội? Về những người đi tìm cơ hội ở Mỹ (xem từ trang 2). Nên ở lại Mỹ

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi mydream87, 20/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Nhân tiện lâu rồi mới ngồi viết dài thế này, tranh thủ tản mạn luôn những chuyện khác nữa :D. Về chuyện thẻ xanh, theo tôi biết nếu muốn xin thẻ xanh theo diện "lợi ích quốc gia" thì không dễ chút nào đâu. Theo tôi hiểu thì đương sự phải là một người rất thành công trong lĩnh vực của mình. Nếu là nhà nghiên cứu thì phải là người có tiếng tăm được công nhận rộng rãi, đã có vài giải thưởng quốc tế, hoặc là có rất rất nhiều publication trên những tạp chí danh tiếng thế giới của ngành. Nếu mới chỉ là sinh viên PhD chưa tốt nghiệp thì có lẽ phải là người rất rất xuất sắc và thuê được một luật sư rất rất giỏi nữa. Mặt khác nếu bạn đã có bằng PhD và mới đi làm thì không cần đợi đến 5 năm để làm thẻ xanh. Có bằng PhD và làm công việc yêu cầu bằng PhD thì làm thẻ xanh thì chừng 1 năm là xong (vì tôi đang chuẩn bị làm thẻ xanh nên có chút kinh nghiệm).
    Nhân bàn về vấn đề học PhD, nhất là PhD các ngành công nghệ, vì tôi có chút kinh nghiệm cá nhân, thì theo tôi thứ nhất là phải có niềm đam mê nghiên cứu khoa học. Thứ hai là phải có mục đích rõ ràng. Nếu không có niềm đam mê thì bạn sẽ rất đau khổ trong khoảng thời gian theo "học" 5 -6 năm với công việc nghiên cứu rất vất vả đòi hòi thức đêm thức hôm, với món tiền lương (nếu có) còm cõi, và rất nhiều thời điểm cảm thấy tương lai mù mịt (ví dụ như khi công trình nghiên cứu tạm thời bị bế tắc, hoặc một hướng nghiên cứu của mình bị thất bại, kết quả không như ý muốn... - vô vàn những thời khắc mà bất kỳ một sinh viên PhD nào cũng trải qua). Ngoài ta thường ví tâm trạng của sinh viên PhD như là đồ thị hính sin. Mới mấy tháng trước thì hớn ha hớn hở hoài bão đầy mình khi tìm ra hướng đi mới, thành này thì đã tuyệt vọng đau khổ khi kết quả hoá ra lại tồi tề, để rồi tháng sau lại chan chứa hi vọng trong lòng... Chưa kể khi nhìn sang bạn bè đồng lứa thì hõ đã sớm thành "ông nọ bà kia" :-p. Vì thế bạn nên cẩn thận cân nhắc kỹ trước khi dấn thân vào nghiệp nghiên cứu. Tôi biết có rất nhiều người vì đã trót bắt đầu cho nên sau 2, 3 năm thì hối cũng không kịp vì nếu bỏ dở thì tiếc công mà làm tiếp thì cảm thấy bế tắc và thiếu niềm vui trong cuộc sống. Nhưng nếu bạn là kẻ tìm thấy niềm hạnh phúc trong niềm hi vọng trở thành người đầu tiên tìm ra được một mảng trí thức (cho dù là nhỏ) mới cho nhân loại, thì PhD có lẽ là hướng đi dành cho bạn.
  2. Quynh_Khanh

    Quynh_Khanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn:
    Nhân tiện đọc topic này, em củng có 1 băng khoăng nhờ các bác tư vấn giúp.
    Em hiện giờ cũng trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Thật lòng mà nói em rất muốm về VN để làm việc và sinh sống. Khổ nỗi BF của em lại la người sinh sống o Us này đã lâu. Thuyết phục mãi ông ấy k chịu về VN sinh sống cùng em. Lý của ổng là nghề của anh sao về VN tìm được việc làm. Em k biết trả lời ổng sao nữa vì ổng học ngành "vehicle design". Xin các bác có kinh nghiệm chỉ giáo xem về VN có thể tìm dc việc nào liên quan được k để em còn thuyết phục ổng.
    Đừng nói em bổ ổng nha các bác.
    Cám ơn các bác nhiêu nhiều.
  3. aigu

    aigu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    1
    Chào anh Mask,
    Trường hợp aigu biết mà có thẻ xanh theo con đường "National Interest" thì có lẽ là không được giỏi lắm vì anh ý vẫn đang làm postdoc cho đến giờ (10 yrs or more)!
    Về những lời khuyên của anh dành cho người học PhD thì aigu rất nhất trí, tuy nhiên đối tượng áp dụng của lời khuyên đó rất hạn chế. Cách đây vài ba năm gì đó cũng có 1 anh viết 1 bài rất dài bàn về cái chuyện làm PhD và lời khuyên cho lớp trẻ, aigu cũng có đọc và cũng thấy có ý giống bài viết trên của anh.
    Sở dĩ aigu nói đối tượng áp dụng hạn chế là vì không phải ai khi đang còn ngồi ở Việt Nam đều cũng có thể có điều kiện để mà "nghĩ" hay lựa chọn. Hơn nữa, lâu nay ở Việt Nam việc các bạn trẻ học ngành gì làm ngành gì gần như nó không còn là vấn đề "yêu thích" nữa rồi mà nó là vấn đề của "học cái gì thì bố/mẹ/cô/gì/chú/bác có thể xin được việc cho". Hoặc là học cái gì để có nhiều tiền để hết nghèo . . .v.v. Aigu thấy có em chọn ngành học từ ĐH cũng bố mẹ chọn, đến lúc đi du học ngành gì trường nào cũng bố mẹ làm, v.v.. Hay có em khi được hỏi vì sao thích học Luật sư thì chỉ biết trả lời vì ngành đó nhiều tiền khi hỏi học bác sỹ cũng nhiều tiền sao không học thì tịt.
    Vấn đề này có lẽ chẳng có gì sai ở bản thân con người đó, có chăng là vì xã hội Việt Nam, đất nước Việt Nam chưa phát triển đến mức để con người ta có thể nghĩ được những gì đó "cao, xa" hơn. Dĩ nhiên một phần lớn nữa là lỗi hệ thống của hệ thống giáo dục trong vấn đề hướng nghiệp cho học sinh/sinh viên.
    Aigu thì chỉ nói "dân dã" rằng, nếu bạn nào không có option nào tốt hơn thì kể cả có không yêu khoa học đi nữa nhưng có cơ hội làm PhD thì cứ "đi cái cho biết", ít ra thì cũng biết đó biết đây, sau khi thử nghiệm một thời gian nếu thấy không phù hợp thì thay đổi.
    Ngoài ra việc nói yêu thích khoa học khi "chưa nhảy vào trong nó" cũng rất khó, nhiều khi "cưới về rồi mới biết có yêu không" (vào làm PhD cái rồi mới biết được). Aigu có anh bạn cũng nằm trong tình huống này, đi du học tự túc ở nước nọ, chỉ học MS thôi, đồng thời việc chính là buôn ôtô xe máy cũ về VN, có lúc đã là triệu phú đô la trước khi anh ý học PhD, ấy thế mà từ khi làm PhD xong anh ý thay đổi hẳn, nhiều khi tự nhận là hâm hâm (vì thích va đam mê khoa học), thế rồi anh ta cũng làm nghiên cứu một thời gian ở nước đó cũng có papers cũng có patent và sau 15 năm ở nước ngoài thì vừa rồi anh ý đã về VN để làm việc.
    Đối với các bạn trẻ (sinh viên sắp hoặc mới ra trường) thì việc tự trả lời câu hỏi "có đam mê khoa học" không là không dễ, có khi yêu đấy nhưng không nhận ra hay là không yêu mà ngộ nhận là yêu. Lúc như thế này chỉ có người "thầy" kẻ đã bước qua mới có thể nói cho họ biết xem họ có phải là người đam mê khoa học hay không. Việc này aigu nghĩ không chỉ xảy ra với sv VN mà cả sv Mỹ nhiều lúc cũng không biết phải làm gì, vì thế mà mỗi khoa, đặc biệt là ngành khoa học kỹ thuật thường có 1 người làm chức vụ "academic advisor" để giúp sv xác định được các bước tiếp theo của họ.
    Có bạn nói chuyện về hay ở là việc rất riêng của mỗi người, mà hình như aigu cũng đã từng nói thế, tuy nhiên bây giờ aigu lại "sực nhó" ra một điều là những bạn mà được học bổng (của bất kì tổ chức nào) mà có cam kết là về VN phục vụ thì nên về làm xong cái nghĩa vụ tối thiểu đó trước khi đi đâu thì đi. Ít ra thế cũng là người quân tử (mà chả biết có ai chịu nhận là người quân tử không nữa)!
    Có những học bổng người ta cấp cho một số người Việt Nam với mục đích là con người đó sau này sẽ đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển của đất nước Việt Nam. Nhiều khi con người đó chưa phải là the best candidate nhưng vì cái commitment của họ về sự phục vụ phát triển của nước đó nên người ta mới cấp, và phần nhiều cũng vì uy tin của cái quỹ học bổng đó mà người đó được nhận vào trường top, thế nhưng sau khi xong (thậm chí có bạn chưa xong) thì "quên luôn commitment", có người còn cố bằng cách này hay cách khác để vượt qua rào cản về pháp lý (2 physical resident in home country) của cái commitment đó! Nói túm lại, những trường hợp này aigu nghĩ việc về hay ở của họ không phải là của riêng họ.
    aigu nói vậy có gì không phải các bác cứ chỉ giáo!
  4. ntran10

    ntran10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.040
    Đã được thích:
    0
    Bài viết của bạn quá hay, diễn tả đúng tâm trạng của 1 người đang học PhD. Nếu làm postdoc thì có xin greencard được không bạn. Khoảng bao lâu thì có GC nếu được phép apply GC khi đang làm postdoc.
  5. ntran10

    ntran10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.040
    Đã được thích:
    0
    Cái box Mỹ này có 1 cái văn hoá rất lạ. Đây là lần thứ 2 mình post câu hỏi/bài ở box Mỹ mà không có câu trả lời. Hình như có 1 nhóm người/nhóm văn hóa đặc trưng tồn tại ở đây. !!!
  6. sasasa

    sasasa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Anh phai vao topic Hoi - Dap chu
  7. kieuphong

    kieuphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    5.781
    Đã được thích:
    0
    Chiến sỹ này là ai mà lớn tiếng đòi thiên hạ PHẢI trả lời cho chiến sỹ?
    Ở VN LÀM CHA thiên hạ quen rồi hay sao à?
    Chiến sỹ post bài là chuyện của chiến sỹ. Người ta có hứng/time trả lời hay kô lại là chuyện khác. Đừng nói chiến sỹ chả là cái đinh ba gì, cho dù có là Thủ tướng hay tỷ phú mà thiên hạ kô hứng họ cũng cóc thèm trả lời free đâu!
  8. sasasa

    sasasa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Hoặc là người ta không có thời gian, hoặc là người ta ... không biết
    "Kieuphong" hoi bị nóng tính đấy
  9. duongqua83

    duongqua83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2003
    Bài viết:
    948
    Đã được thích:
    0
    nói thế như kiểu mình là cha thiên hạ, hỏi gì thì người khác phải có trách nhiệm trả lời. Chửi là đúng rồi!
  10. babi_rosie

    babi_rosie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2006
    Bài viết:
    2.047
    Đã được thích:
    0
    Bạn này ấn tượng quá nhỉ nhưng mà bạn nói đúng

Chia sẻ trang này