1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ mình yêu thích

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi thinelephant, 20/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MaiTrang84

    MaiTrang84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2007
    Bài viết:
    712
    Đã được thích:
    0
    Này thì thơ này.....
    Thơ Giặt Đồ
    Mới đầu ta định làm thơ
    Sau cùng cảm thấy giặt đồ hay hơn
    Sống như Hàn Tín lòn trôn
    Hăm bốn chữ cái nuôi mồm không xong
    Ra đường sạch giữa đám đông
    Về nhà đóng kín thư phòng thấy dơ
    Tắm nhiều lưng vẫn trơ trơ
    Tốn bao nước rửa, bàn cờ vẫn xoay
    Chi bằng sẵn áo quần đây
    Ta dồn cái sạch bên ngoài vào trong
    Sá gì một chút xà phòng
    Mà đi phản bội tấm lòng chậu thau
    Nắng lên phơi áo công hầu
    Đợi khô, đóng kịch, biết đâu thành người?
    Thơ mà như thế đã ớn chưa?
  2. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Dạ, em xin, ớn rồi ạ!

  3. MaiTrang84

    MaiTrang84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2007
    Bài viết:
    712
    Đã được thích:
    0
    Có chắc là làm gì cũng được trừ làm thơ ko đấy? Thấy bạn yêu thơ + lãng mạn như vậy mà ko làm thơ được thì cũng hơi bị lạ đó nghe!
    Tặng bạn vài câu con cóc:
    "Có thế thì đành có thế thôi
    Người không quên phứt tớ cho rồi
    Tớ còn khối nợ đời chưa trả
    Đâu thiếu nhân tình chút đãi bôi..."
  4. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Bản nhạc này hay: http://www.youtube.com/watch?v=KMyKoDu2MrQ
    Nhiều khi cảm thấy mình như hai người khác hẳn nhau, chẳng hiểu thế nào nữa.
    Nghe đi nghe lại không thấy chán.
    Những kẻ đeo đuổi vẻ đẹp của sự cân đối và hoàn thiện thường không có khả năng tự vệ trước những thứ mất cân bằng của xã hội, bởi trong suốt quá trình tìm kiếm ấy, kẻ tìm kiếm vẫn chưa thực sự đạt được sự cân bằng; cho nên phải trăn trở, phải chịu khổ đau, giằng xé, phải đấu tranh và nhận thức và có nhiều nhiều kẻ phải từ bỏ giấc mộng ấy mà trở ra lao vào dòng chảy cuồn cuồn của phần mất cân bằng kia. Chính vào lúc mình cùng tắc hoang mang, đâu là ý nghĩa thực của những gì mình đang đeo đuổi, mình là gì, khả năng mình đến đâu... chưa biết nên tiếp tục thế nào lại nhận thêm một cú đạp nữa cho gục hẳn. Lộn ruột!
    Nhớ lại lời thầy luôn dặn mình, tham vọng bắt đầu từ đâu thì sự nghiệp kết thúc ở đó, cố gắng thành thật với bản thân. Mình chỉ hiểu được một phần, chưa thực hiểu hết, chắc cuộc sống sẽ dạy thêm... nhưng cũng tạm thấy yên bình, sẽ lại nỗ lực...
    Mong rằng một bậc thầy của vẻ đẹp cân bằng hoàn thiện sẽ coi sự duy trì vẻ đẹp đó cho cuộc đời như là cái "nghiệp" đã vận vào mình chứ sẽ không coi nó là cái cần câu cơm, làm phương tiện mưu cầu thỏa mãn nhục cảm bản thân, vị đó sẽ như người cầm đuốc đứng cuối đường hầm để trao lại ánh sáng của niềm tin và hi vọng cho những kẻ cần đến và những kẻ xứng đáng nhận lại cái " nghiệp " đẹp đẽ đó.
    TÌNH CA
    ( Viễn Phương )
    Nụ hôn dù bé nhỏ
    Nở long lanh đất trời
    Tình yêu dù ngắn ngủi
    Nghìn năm xanh cõi đời.
    Những đóa hoa tình yêu
    Nở trên mồ hoang vắng
    Đêm tắt lửa mặt trời
    Thành cánh chim rực nắng.
    Tôi ôm em vào lòng
    Bóng quân thù trước ngõ
    Chiếc hôn chiều mênh mông.
    Sợi khói buồn quê hương
    Sợi tóc dài nhớ thương
    Tiếng ầu ơ đêm lạnh
    Cùng tôi đi chiến trường.
    Trái tim thắp tình yêu
    Hát lời ca ánh sáng
    Trái đất biết yêu đương
    Nên mùa xuân chiến thắng.
    ________
    Hôm kia bắt được một chú ve, bóp nhẹ một cái, thế là được nghe tiếng ve đầu tiên trong mùa, chắc mấy hôm nữa sẽ đinh tai nhức óc với đội này. Mình chỉ hay ba thứ lặt vặt, có thứ người ta cần phải hay thì chẳng biết gì, mà cần quái gì...

    Được vithuymylove sửa chữa / chuyển vào 12:13 ngày 10/05/2008
  5. Jolie_LT

    Jolie_LT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2006
    Bài viết:
    820
    Đã được thích:
    0
    Viết giữa mùa đông
    Lối ta về mùa đông
    Cổ Ngư ***g lộng gió
    Chút nắng chiều mong manh
    Chìm tan vào đâu đó
    Cánh chim rời xứ sở
    Thổn thức, thế rồi quên
    Chỉ câu thơ im lặng
    Từng mùa hoa cháy lên
    Bỗng thèm là chiếc lá
    Cuốn theo dòng đam mê
    Bỗng thèm là ngọn lửa
    Thắp hồng trên nến kia
    Ta chạm lời rêu phố
    Thăm thẳm gì khôn nguôi
    Những giọt sương lấp lánh
    Những ô cửa sao trời
    Những bàn tay nhòa sóng
    Mở ra xanh tháng ngày
    Làm sao mùa lặng gió
    Khi mình còn đắm say...
    (T/g: Lê Thủy Tiên)
  6. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Văn hóa trà nay
    Ngày nay, mời uống trà là biểu hiện đầu tiên đã trở thành quy luật của lòng hiếu khách, tôn trọng khách trong mọi gia đình người Việt. Kỵ nhất là tiếp khách bằng những chiếc tách hay chén còn ngấn nước trà cũ thành vòng nâu vì người trước uống xong úp xuống luôn. Cũng ngại khi chủ nhân ghé miệng vào vòi ấm thổi phù phù vì vòi tắc. hoặc ấm trà đãi khách đã nhạt. Chén trà tiếp khách là thể hiện những tình cảm tổi thiểu nhất nên không thể tuỳ tiện, coi thường dù không nhất nhất phải là loại trà thượng hảo hạng. Những năm gần đây, Hà Nội có hàng nghìn quán trà trên các vỉa hè, chưa kể những người bán dạo chỉ với cái ấm và cái làn xách tay. Hà Nội đang có nhiều cách uống trà. Phố Hàng Ðiếu thành ra phố bán mứt sen và trà khô, người ta gọi chung là trà Thái (trà Tân Cương), chỉ có một xã Tân Cương nhỏ bé mà sản lượng trà lớn đến thế? Ngày nay, với 500 đồng là có thể mua được một ấm trà sen đóng trong túi nilon, nhưng là hương sen nhân tạo. Không cẩn thận, bạn sẽ mua phải trà lẫn bã đã phơi khô, búp ổi hay hạt cau khô... Cách đây ba năm, Hà Nội và các thành phố khác khởi đầu với hàng loạt biển vàng của trà Lipton, kế tiếp là biển xanh của Dimah, và gần đây là những đ.èn ***g đỏ của trà Ðài Loan và Trung Quốc... Sự thành công của những nhãn mác trà ngoại đó cho thấy, từ lâu lắm rồi, người ta vẫn mong chờ một điều gì đó có thể làm cân bằng cuộc sống hiện đại cuồn cuộn chảy; hoặc giả người ta vẫn thấy rất thú vị khi được lặp lại một thú ăn chơi mang tính chất quý tộc hoài cổ chốn kinh kỳ xa xưa. Nam thanh nữ tú có yêu trà Việt Nam đến mấy cũng không thể ngồi lê ở các quán cóc mà uống trà, họ cần có những không gian lịch sự để trò chuyện và cảm thấy được tôn trọng... Nhưng trong những nơi đó chỉ có thứ trà vừa chua vừa ngọt, ít hương kém vị, vừa uống vào đã tuột hết mùi vị làm sao so được với trà mạn, trà sen, trà hoa nhài, hoa sói... thứ trà mà người xưa thường ví đi tám dặm đường còn ngọt trong cổ.
    3.10. Sẽ có người thở dài: Tìm đâu ra hương trà Việt Nam?
    Cách đây năm năm, tại một ngõ nhỏ nhà B6 - Thanh Xuân Bắc - Hà Nội xuất hiện một quán trà của ông giáo Lư. Quán chỉ gồm những chiếc ghế con trên vỉa hè, thứ bày bán cũng chỉ là vài chiếc kẹo lạc, kẹo vừng... Nhưng thứ hấp dẫn khách chính là những loại trà ngon mà chính ông giáo Lư đã tự tay sao ướp: trà nhài, trà cửu cúc, trà mộc, trà ngũ hương, trà sen. Sở dĩ làm được như vậy bởi cụ Lư là người hầu trà cho ông cụ thân sinh từ khi còn nhỏ. Cụ thân sinh ông vốn là người nghiện nặng trà và cả đời chỉ uống duy nhất thức uống đó. Mấy chục năm chỉ đun cành thông khô nấu nước pha trà, hương trà đã ngấm vào máu ông. Cái ngõ nhỏ của cụ Lư từ 7h sáng đến 11h trưa là nơi là nơi các cụ hưu đàm đạo chuyện thế sự, trao đổi về trà. Từ 18h đến 23h hàng ngày là nơi thanh niên, sinh viên uống trà, cùng nghe cụ Lư nói chuyện về trà và giải những câu đố vừa học vừa chơi cả đời ông giáo Lư cóp nhặt. Rất nhiều người đến đây chỉ để hỏi chuyện về trà và nói chuyện cùng cụ già 72 tuổi nhưng còn rất minh mẫn này. Giữa thời đại kim tiền này, một địa chỉ văn hoá như thế được duy trì thật đáng trân trọng. Sau tết Nguyên đán vừa rồi, Hà Nội lại có thêm một địa chỉ văn hóa trà vô cùng đặc sắc là Hiên Trà Trường Xuân-180 Yên Phụ. Người chủ của Hiên trà là nghệ nhân Trường Xuân, 72 tuổi. Sinh trưởng trong một dòng họ năm đời làm nghề ướp hương trà nổi tiếng ở Hà Nội. Không ít người còn nhớ hương vị của Ðinh Dược trà nổi tiếng ở cửa hàng Diệu Xuân của gia đình ông. Mục đích cuối cùng của cả đời ông là khôi phục và tôn vinh văn hoá trà Việt Nam. Ông đã dành toàn bộ cuộc đời này cho việc đi suốt các hành lang chè của Việt Nam, nghiên cứu về trà đạo Nhật Bản, Trung Quốc và văn hoá thưởng trà của người Việt. Hiên Trà hội tụ các sản vật trà thơm ngon nổi tiếng từ Tân Cương, La Bằng, Quan Chu (Thái Nguyên) đến Mộc Châu (Sơn La), Nậm Ty, Lũng Phìn (Hà Giang). Từ các loại trà ướp hương hoa (sen, nhài, cúc, ngâu, sói... ) đến các loại trà bổ dưỡng như mật ong tâm sen trà, mật ong nhân sâm trà, mật ong đại tảo liên nhục trà... Không chỉ dừng lại ở việc thưởng trà, Hiên trà Trường Xuân còn là nơi dạy dỗ, hướng dẫn, trao đổi, đàm đạo về trà và nghệ thuật pha trà... Ðây cũng dần trở thành một nơi diễn ra các sinh hoạt văn hoá nghệ thuật như triển lãm ảnh, tranh nghệ thuật, triển lãm thư pháp, trưng bày sách và các tiêu bản về trà, các cuộc nói chuyện về trà... Ðổ vốn liếng của cả cuộc đời vào Hiên Trà, nhiều người cho rằng đó là một cách kinh doanh khá mạo hiểm. Nhưng Hiên Trà đang ngày càng được nhiều bạn trẻ tìm đến bởi 27 loại trà Việt Nam rất đậm đà, khung cảnh rất đẹp và bất kỳ lúc nào họ cũng có thể được hai bố con chủ nhân trực tiếp hướng dẫn và giảng giải mọi khía cạnh liên quan đến văn hoá trà. Ngày Hiên trà ra mắt, ông Trường Xuân rớm lệ: '' '' Tôi chấp nhận những rủi ro trong kinh doanh bởi mục đích chính của tôi là khôi phục một nền văn hoá trà mà bấy lâu chúng ta sao nhãng... Tôi tin là ngày càng có thêm nhiều người Việt Nam yêu trà Việt Nam'' '' .
    Ai níu hương trà phôi pha?
    Một chuyên gia nước ngoài nhận xét, ở Việt Nam, ngoài lúa gạo và cà phê thì chẳng có sản phẩm nào lợi thế hơn trà khô. Trong khi gạo và cà phê. đang trở thành mặt hàng nông sản có tiếng trên thế giới, còn chè thì chưa. Nếu như vào đầu thập kỷ 90, cả nước chỉ tập trung vào một đầu mối xuất khẩu chè duy nhất là Tổng Công ty Chè Việt Nam (Vina Tea) thì sau 10 năm, Việt Nam có 124 đầu mối xuất khẩu chè thuộc rất nhiều ngành nghề và lĩnh vực khác nhau. Nhờ vậy, cây chè Việt Nam đã thâm nhập 43 nước thay vì 25 nước như trước đây, đưa nước ta thành một trong 10 nước xuất khẩu chè hàng đầu thế giới. Ðến nay, diện tích cây chè cả nước đạt 90 nghìn ha, sản lượng đạt 327 nghìn tấn/năm. Ðặc biệt, năng suất đã đạt 1 tấn khô/1 ha, xấp xỉ năng suất trà bình quân thế giới. Tuy nhiên, vẫn còn một nghịch lý là nước ta có nền văn hoá trà lâu đời vào bậc nhất nhân loại nhưng về mặt văn hoá tư liệu thì chưa có những công trình nghiên cứu, sưu tầm có bề dày lịch sử liên tục và phong phú như ở Trung quốc, Ðài Loan, Nhật Bản... Ðó là lý do trà Việt Nam rất khó khăn để cạnh tranh chỗ đứng trên thị trường trà thế giới, khẳng định nền văn hoá trà phi vật thể vô giá của chúng ta. Ðáng buồn, sản lượng tiêu thụ trà hàng năm của Việt Nam chỉ là 0,3 kg/người/năm, đứng sau rất nhiều nước không sản xuất trà. Với Hà Nội, mỗi ngày tiêu thụ bao nhiêu tạ trà, có bao nhiêu ẩm khách đến với trà như một sinh hoạt hàng ngày và là một hành động văn hoá hàng ngày? Những '' '' bảo tàng sống'' '' về trà Việt Nam như cụ Lư, nghệ nhân Trường Xuân liệu có còn mấy ai biết tới, mấy ai có nhiệt huyết kế tục? Trà quý và người quý trà dần hiếm, đều rất dễ phôi phai. Các cụ già bảo tôi: Xem một người uống trà biết ngay người ấy thanh lịch đến mức nào khiến tôi không biết giấu đi đâu chén trà mới... một hớp đã nhìn thấy đáy của mình. Lớp trẻ chúng tôi bây giờ chỉ thích uống rượu bia, thích coca, uống trà ngoại, trà đá hơn trà thái Nguyên, trà Hà Giang... Người ta có thể cãi nhau, đánh nhau vì rượu chứ có ai đánh nhau vì trà bởi uống trà làm người ta tĩnh tâm, hướng thiện, như ăn có nhai, làm có nghĩ. Có bao giờ lớp trẻ Việt Nam quay lại cái thời yêu nhau thế này: Tặng người ngàn dặm cách xa, cười dâng chỉ một âu trà thế thôi... Cả một nền văn hoá ẩm thuỷ độc đáo đang bị người đời lãng quên dần dưới lớp bụi thời gian ngày càng dầy mãi. Có tìm hiểu về trà mới hay những người Việt Nam, nhất là người Hà Nội tâm huyết với cây trà còn nhiều lắm, nhưng con số ít ỏi quán trà thực sự Việt Nam ở cái thành phố vừa được phong danh hiệu vì hoà bình này vẫn còn đang bé nhỏ đến mức tủi phận. Ðến bao giờ thì số đông lớp trẻ của chúng ta thảng thốt nhận ra rằng: Nhanh lên để một nền văn hoá trà đậm đà hương sắc tự ngàn năm không kịp vụt cánh bay đi!?
    _______________
    Thấy bài viết hay nên sưu tập, vì không rõ tác giả nên không thể ghi nguồn, tác giả có cái tâm rộng rãi như vậy xin không trách gì tôi nghe, tôi là đệ tử trung thành của TRÀ mà!
    Chép bài thơ cho hợp lệ!
    ______
    CHIẾC LÁ
    ( Nguyễn Xuân Thâm )
    Chiếc lá như đôi môi
    Giữa khoảng trời xanh biếc
    Trong ánh sáng ban mai
    Hai người yêu tiễn biệt.
    Chiếc lá rơi không tiếng
    Hai người yêu hai nơi
    Chẳng nghĩ về chiếc lá
    In dấu môi lên trời.
    Chiếc lá khô gió cuốn
    Hai người yêu mãi xa
    Một chiều tôi ngược gió
    Nhặt chiếc hôn bất ngờ.

  7. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Áp lực của công việc đè nặng trong lòng. Sự đối lập hoàn toàn giữa một bên là tính cách cùng những đam mê và sở thích với một bên là tính chất công việc_ cái cần câu mà ta đưa ra xã hội để kiếm cơm ăn, áo mặc hàng ngày_ đôi khi tạo cho ta những áp lực nặng nề khó mà chịu đựng được. Cho đến giờ này, đôi khi ta vẫn thấy ta giỏi khi vẫn còn chèo chống êm đẹp được, nhưng cùng với đó đã thấy rất rõ những nguy cơ đang dần tích tụ, nếu một ngày ta sẩy chân, ta có dám chấp nhận một vị trí tầm thường trong xã hội, là một người rất thường trong những cặp mắt xã hội để đảm bảo ta vẫn tiếp tục đeo đuổi những đam mê và sở thích_ cái mà ta cho là có ý nghĩa cho sự thể được sinh ra trên đời? Thông thường, cuộc đời ít ai có được cả hai, nói chọn lựa rất dễ, thực sự rơi vào chọn lựa mới khó, khó như vượt cạn vậy...Tại sao vậy? Ở chính trong bản thân ta, ta chưa hoàn toàn nhận thức rõ hết được bản chất của chính cái hành động được mô tả là đam mê hay sở thích hay ý nghĩa đời người; đồng thời trong chính cái đam mê và sở thích kia vẫn còn tồn tại những yếu tố của lòng mong mỏi sẽ tạo dựng nên một ví trí của cái tôi trong những ánh mắt xã hội, bởi ta chưa thấy thấu được công việc ta đeo đuổi, nếu khi thấy thấu giá trị của nó, có lẽ sẽ xóa sạch được cái lòng " mong mỏi " kia chăng? Có lẽ khi ấy sự lựa chon sẽ trở nên hiển nhiên và tự nhiên chăng?
    Thật hạnh phúc cho những ai được làm đúng những công vệc mà mình yêu thích... Mong sao những ông bố bà mẹ khi hướng nghiệp cho con cái mình hãy tính đến những đam mê và sở thích nếu có của con cái mà có sự lựa chọn, khuyên bảo phù hợp...
    Ở đời được mất phải chăng do duyên số?!
    Ngày mai là một ngày sẽ rất nặng nề... Đôi lúc muốn đạp đổ và phá tung tất cả, trở về một vị trí hết sức tầm thường để được mỗi một thứ là sự yên ổn trong tâm hồn, nhưng cái gì níu ta lại, bắt ta phải chịu đựng và nhẫn nhịn? Mẹ ta, một phần chưa thấu suốt trong con người ta, cái năng lực nửa mùa trong ta, cái thói yêu thích các cô gái xinh xắn thông minh mà giờ ở thời đại này thì những cô ấy lại chỉ chịu làm hoàng hậu hay ít ra cũng phải làm một thứ hoàng gì đấy...tóm lại ta còn phải chịu áp lực dài dài...Ngày mai, ta mệt mỏi đón chờ...
    ___________
    HƯƠNG THẦM
    ( Phan Thị Thanh Nhàn )
    Cửa sổ hai nhà cuối phố
    Không hiểu vì sao không khép bao giờ
    Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
    Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa
    Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
    Cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm
    Bên ấy có người ngày mai ra trận
    Họ ngồi im không biết nói năng chi
    Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi
    Nào ai đã một lần dám nói?
    Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
    Anh không dám xin, cô gái chẳng dám trao
    Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao
    Không dấu được cứ bay dịu nhẹ
    Cô gái như chùm hoa lặng lẽ
    Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu
    ( Anh vô tình anh chẳng biết điều
    Tôi đã đến với anh rồi đấy...)
    Rồi theo từng hơi thở của anh
    Hương thơm ấy thấm sâu vào ***g ngực
    Anh lên đường hương sẽ theo đi khắp
    Họ chia tay vẫn chẳng nói điều gì
    Mà hương thầm thơm mãi bước người đi
    Được vithuymylove sửa chữa / chuyển vào 23:36 ngày 07/05/2008
  8. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Bỏ thử mấy ảnh cái coi sao!
    [​IMG]
    [​IMG]
    Bữa trước bán mất cái máy di động để đi rước cây ghi_ta về. Lần đó cảm thấy may mắn vì cây đàn thực sự rất tuyệt so với giá cả của nó và khả năng của mình. Bản thân thì thật ra chẳng biết gì vì mới học đàn được có vài tháng nhưng có một cảm giác tin tưởng thúc giục nên quyết ngay, thế mà đúng. Giờ thì quý mến nó lắm lắm!
    Tháng này vừa lĩnh lương một cái là đem hết đi sắm lại cái di động ngay, thi thoảng đi đâu còn chụp ảnh chứ không thì chán chết. Đợt rồi nhà nở bao nhiêu lan mà chịu chết, không sao lưu lại được... Tháng này đi ăn rình bu rồi, còn một việc hết sức quan trọng muốn làm và sẽ làm được. Khoái cái là toàn nhờ vào anh em, bạn bè mà có thể làm được những thứ không phải ai muốn là có dù họ có thể rất giàu. Thầy dậy đàn mình nói, hình như đàn tìm người chứ không phải người tìm được đàn. Câu nói rất hay và mình mơ hồ cảm thấy đúng trong nhiều thứ. Muốn diễn đạt nó ra ư? Mỉm miệng cười, lắc đầu kệ họ!
    ______________
    TRONG CƠN MƯA
    ( Vũ Long )
    Đón em về gặp cơn mưa
    Gió nghiêng vành nón nước lùa tóc xanh
    Trách giọt mưa nỡ vô tình
    Rơi vào giữa lúc chúng mình đón nhau.
    Mưa nhiều chẳng tránh vào đâu
    Cơn mưa xối xả biết bao giờ ngừng
    Ướt thì ta để ướt chung
    Bước cao bước thấp ta cùng nhau qua.
    Mưa chi mưa trắng bãi bờ
    Hàng cây đang thắm bỗng lờ mờ xanh
    Mưa rơi rơi khắp chung quanh
    Nghe xào xạc lá vặn cành mà mưa.
    Nước trôi chiếc lá vật vờ
    Ước gì mưa cũng biết chừa em ra
    Mong trời gió tạnh mưa qua
    Để tóc em lại bay xòa sang tôi.
    Nếu còn mưa nữa mưa ơi
    Có bao nhiêu giọt tìm tôi mà vào.
    ____
    Được vithuymylove sửa chữa / chuyển vào 15:39 ngày 09/05/2008
  9. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Sáng nay vẫn dậy sớm được, người không được khỏe vì sinh hoạt không điều độ ngày trước, sẽ cố lấy lại trong ngày nay. Sớm vừa mở cửa, một luồng gió se se ùa vào nhà, mang vào cả một chùm hương Ngọc Lan trước cửa, thơm mát, ngọt dịu dàng. Năm nay cây ra sai hoa, đang kì nở rộ. Bước ra sân vươn vai hít một hơi thật sâu. Hôm qua trời có giông nên không khí sớm hơi lạnh, vẳng vẳng tiếng nhạc từ trên phòng vọng xuống bản tiếng sáo quê hương, rồi bản tình khúc biên thùy... Ngày hôm nay ta sẽ thanh toán hết những ứ đọng ngày trước, đến giờ rồi, cố lên! Gõ nhanh bài thơ rồi hoạt động...
    _________
    DÙ NĂM DÙ THÁNG
    ( Hoàng Phủ Ngọc Tường )
    Anh hái cành phù dung trắng
    Cho em niềm vui cầm tay
    Màu hoa như màu ánh nắng
    Buổi chiều chợt tím không hay
    Nhìn hoa bâng khuâng anh không nói
    _ Mới thôi mà đã một ngày
    Ruộng cấy ta trông cơn mưa
    Ruộng gặt ta mong ngọn nắng
    Chăm lo cánh đồng tình yêu
    Anh đếm từng vầng trăng sáng
    Thiết tha anh nói cùng trăng
    _ Mới thôi, đã tròn một tháng
    Mùa xuân lên đồi cỏ thơm
    Mùa hạ nhìn trời mây khói
    Thu tím chân cầu, tím núi
    Đông xa ngày trắng mưa dầm
    Nhìn trời ngẩn ngơ anh nói
    _ Mới thôi, mà đã một năm
    Sẽ đến một ngày trắng tóc
    Nhưng lòng anh vẫn không nguôi
    Thời gian sao mà xuẩn ngốc
    _ Mới thôi đã một đời người
    Dù năm dù tháng em ơi
    Tim anh chỉ đập một đời
    Nhưng trái tim mangvĩnh cửu
    Trong từng hạt máu đỏ tươi.
  10. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]
    Bò lê lết, dậy, làm lại từ đầu!
    ________
    TRƯỚC BIỂN
    ( Vũ Quần Phương )
    Biết nói gì trước biển em ơi
    Trước cái xa xanh thanh khiết không lời
    Cái hào hiệp ngang tàng của gió
    Cái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗ
    Cái nghiêm trang của đá đứng chen trời
    Cái giản đơn sâu sắc như đời.
    Chân trời kia biển mãi gọi người đi
    Bao khát vọng nửa chừng tan giữa sóng
    Vầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắng
    Bao kiếp vùi trong đáy lạnhmù tăm
    Nhưng muôn đời vẫn những cánh buồm căng
    Bay trên biển như bồ câu trên đất
    Biển dư sức và người không biết mệt
    Mũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừa
    Những chân trời ta vẫn mãi tìm đi
    Em ơi em biển sâu rộng nhường kia
    Ai biết được tự nơi nào biển mặn
    Ôi hạt muối mang cho đời vị đậm
    Tự bao giờ biển đã biết thương ta...

    Được vithuymylove sửa chữa / chuyển vào 21:49 ngày 15/05/2008

Chia sẻ trang này