1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự đến học sinh chuyên

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi tamakala, 01/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tamakala

    tamakala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2008
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự đến học sinh chuyên

    Chào tất cả các em đang học LHP
    Có lẽ trong đây, phần đông các em đang học trường LHP, tức là khoảng 16-18, phỏng à ? Năm nay thì anh đã 26 tuổi, nếu có ai đó khác có số tuổi cao hơn số này, thì có lẽ xin tứ lỗi cho cách xưng hô nhằm đến số đông này nhé.
    Đó là chuyện thứ nhất
    Chuyện thứ hai, đấy là anh nói riêng về topic này trước. Người ta hay nói mất lòng trước, được lòng sau, đúng không ? Đó là topic này không dùng để đả kích, chế giễu, dè bỉu, chê bai, kích động, chửi bới, cãi cọ với hay đối với bất kì cá nhân, tổ chức hay trường hợp cụ thể nào với dưới bất kì cách thức nào, dù là cụ thể, ám chỉ, ẩn dụ, hóan dụ, thậm xưng, tương phản, chơi chữ, nói giảm, nói tránh hay gì gì đi chăng nữa. Đây là chỉ là nói chuyện công khai, thẳng thắn, trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, được chưa nào ?
    Vào đề nhé.
    Trước tiên tự giới thiệu, hơn 10 năm trước anh đã dự thi vào trường LHP, và thi trượt.
    Đầu tiên, là cái kì thi đấy
    Cái kì thi ấy ám ảnh anh suốt đời, không bao giờ nguôi được.

    Anh tự tin mình học rất tốt ở cấp 2,trường của anh là Phan Chu Trinh, nhưng khi nhận đề thi, anh chóang váng cả mặt mày,
    Hãy nghe chủ tịch Hội đồng thi tuyển sinh LHP năm đó nói chuyện trên báo: "Đề thi bám sát chương trình, không có kiến thức cao. Các em cần vận dụng sức sáng tạo của các em nhằm bộc lộ năng khiếu và tư duy của các em"
    Bố mẹ anh cũng nói: "Sức học của con rất tốt, con lại rất chăm chỉ, thi chắc chắn đậu, không cần luyện thi ở đâu cả"
    Cần phải nói với các em thời đó sách học + LT chưa nhiều như bây giờ
    Anh ôm sách giáo khoa, luyện rật kỹ, làm các bài tập nâng cao (ngày đó, các bài tập cuối mỗi bài học thường được gọi là các "bài tập nâng cao")
    Vậy mà khi ra thi, đề cho cái gì đâu không, toàn những cái anh chưa nhìn thấy bao giờ trong đời, làm anh sửng sốt. Suốt giờ thia nh lay hoay, vò đầu, bứt trán.
    Anh nhớ rất rõ 1 kỉ niệm, trong giờ làm bài anh khều 1 anh bạn bên cạnh, phù hiệu ghi trường Minh Đức
    "Bài 2 làm làm sao ?"
    Anh bạn này chỉ trả lời vỏn vẹn 2 chữ "Cô Si"
    Anh chưa bao giờ nghe thấy 2 chữ này trong đời, điều đó làm anh sửng sốt, anh hỏi lại
    "Cô Si là cái gì ?"
    Lần này đến phiên anh bạn này nhìn anh bằng 1 ánh mắt ngạc nhiên, và 1 giây sau, sau khi liếc nhìn thấy cái phù hiệu có tên trường của anh trên áo, sự ngạc nhiên biến mất và sự khinh bỉ xuất hiện. Suốt đời không bao gờ anh quên được cái khuôn mặt đó, cái mép khẽ nhếch lên 1 tí, bàn tay khẽ kéo cái kính lên mũi cao hơn 1 tí, rồi quay mặt đi chỗ khác.
    Thi xong, anh nộp bài, lòng nặng trĩu.
    Hôm có kết quả, anh đi xem kết quả, rớt, cậu bạn đấy, trùng tên anh, chỉ khác đệm và họ, đậu.
    Xem kết quả xong, không nói gì cả, điểm xét là 22, anh chỉ được 9, cậu kia 24
    Đêm về nhà, anh khóc, khóc suốt đêm, khóc ào ạt, khóc như mưa, như gió, khóc vì 1 cảm giác bị tổn thương, khóc vì cảm thấy như bị lừa bịp.
    Sau này anh mới hiểu, ở các lớp chuyên chọn của cấp 2, người ta luyện gà chọi, và đề thi bán sát chương trình mà ông chủ tịch Hội đồng thi tuyển sinh hàng năm ra rả trên báo là bám sát chương trình luyện gà chọi.
    Bất đẳng thức Cauchy chẳng hạn, lên cấp 3 mới học, nhưng, gà chọi đã học từ cấp 2, khi sử dụng, chỉ cần chứng minh nó, không gọi nó là Cauchy là được (nhưng dân trong nghề đều biết đó là Cauchy, vì trong 1 phòng thi, nếu hàng chục đứa học trò 15 tuổi chợt ?otư duy, sáng tạo? đi đến chứng minh 1 bất đẳng thức như thế để dùng vào bài toán cụ thể , thì hẳn là phúc đức cho cái nước Việt này nhiều lắm.
  2. tamakala

    tamakala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2008
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Kỉ niệm với mấy bài IQ test
    Học sinh trường chuyên, lớp chọn có thực sự thông minh vượt trội hay không ?
    Đấy là cái đề tài anh muốn chia xẻ, muốn xả lòng mình, vào TTVN, nhìn thấy box LHP, kỉ niệm cũ chợt ập về, anh chính là muốn viết bài thứ hai này.
    So với 1 con gà thường, 1 con gà chọi có thông minh hơn 1 con gà thường hay không ?
    Đấy là câu hỏi đeo đuổi anh suốt 3 năm cấp 3. Sau khi bại trận LHP, anh đệ đơn vào trường cấp 3 Võ Thị Sáu, mang theo nỗi nhục chôn sau trong lòng.
    Trớ trêu thay, đời anh gặp rất nhiều học sinh chuyên, không phải chỉ có LHP, và cũng là lúc anh đi tìm câu trả lời cho mình.
    Đầu tiên là trong lớp học thêm anh văn.
    Một sự tình cờ, anh chơi với 1 thằng học tốt anh văn hơn anh. Một lần nhìn thấy nó làm 1 dạng câu đố tìm ra cái còn thiếu để điền vào ô trống (để các em dễ hình dung, anh nói luôn bạn anh đang làm 1 dạng đề IQ test) Anh rất thích và mượn nó và anh quất sạch bách ngay tối hôm đó.
    Trong suốt khóa học, anh với nó hay làm đua câu đố, anh luôn luôn làm nhanh hơn nó. Anh văn cũng vậy, ban đầu nó học tốt hơn anh, về cuối khóa, anh học tốt hơn nó, nó phục anh lắm.
    Cuối khóa, khi đã thân nhau hơn, một lần vui vẻ tán gẫu, anh hỏi nó học trường gì ?
    ?oLê Hồng Phong, còn bạn chắc học năng khiếu ?? nó trả lời.
    Anh cảm thấy bị tổn thương ghê gớm, đầu óc trống rỗng.
  3. tamakala

    tamakala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2008
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Luyện thi đại học
    Chính là lúc anh gặp nhiều học sinh chuyên nhất.
    Hẳn các bạn LHP đều biết thầy Q đường Hai Bà Trưng vào thời đó. Thầy Q cực nghiêm khắc. Năm lớp 12 anh mới biết thầy Q và xin học thầy.
    Cũng nên kể sơ các bạn nghe về lớp luyện thi của thầy Q. Lớp cực đông. nhưng có sự phân chia về ?ogiai cấp? rõ rệt. LHP gồi dãy bàn trên, bên trái. Năng khiếu ngồi dãy bàn trên, bên phải. Dãy bàn trên chính giữa dành riêng cho Bùi Thị Xuân, trường ?ocưng? học trò ruột của thầy. Dãy giữa ở cả 3 dãy là sự đấu đá ác liệt giữa Minh Khai, Quí Đôn, Nguyễn Du, Thượng Hiền, ?. ai tới trước thì ngồi. Dãy cuối hẩm hiu dành cho người mới như anh và học trò các trường khác.
    Học sinh LHP và năng khiếu, trừ vài người dễ chịu, còn lại đa phần cực kì kiêu căng, ngạo mạn (xin lỗi các em LHP, nhưng sự thật là sự thật) Dãy cuối như cái chợ, đa phần toàn bọn trốn học, không làm bài tập. Ban đầu, vào học trễ, anh học rất yếu, Các bạn học các trường ?otốp 2? rất tuyệt, họ giúp đỡ anh tận tình và thân thiện. Một sự ganh đua rõ rệt giữa tốp 2 và tốp đầu.
    Bản thân anh và một số ít bạn ở ?otốp 2?, cảm thấy căm ghét lũ tốp 1 rõ rệt. Phần đông tốp 2 thì có tâm lí ì, tức là học, thi đâu ĐH là tốt rồi, hơi đâu để ý đến bọn con nhà giàu kênh kiệu đấy. Mà xin lỗi, 10 đứa ?otốp 1? thì hết 9 đứa con nhà giàu, dù đó không phải chủ đề chính của bài viết này.
    Tuy vậy, sự thực cái anh nể phục nhất ở các học sinh tốp 1 là sự chăm học, các bạn chăm học thực sự, rất đáng khâm phục. Do đó không như nhiều người khác, anh cho rằng chuyện giàu nghèo chả liên can đến chuyện học.
    Anh lấy nỗi đau 3 năm trước làm động lực (chứ không phải thi ĐH) để thử tìm cách vượt qua tốp 1 ít nhất là với môn toán của thầy Q. Một cuộc đua âm thầm bắt đầu
    - Tốp 1: vận tốc đầu rất cao, bỏ xa anh 1 khoảng cách rất xa, gia tốc lớn do ngoài thầy Q còn học trong trường theo kiểu luyện gà nữa, 1 số còn được luyện quốc gia quốc tế gì đó.
    - Anh: vận tốc đầu thấp, bỏ xa anh 1 khoảng cách rất xa, gia tốc thấp do ngoài thầy Q (4.5 giờ 1 tuần) vô trường toàn học theo SGK. Theo như các bác ra đề toàn nói trên báo ?oĐề thi tuyển sinh bám sát SGK? nhưng anh không tin các bác nói láo nữa.
    Xác định cái yếu kém của mình nên anh quyết định đầu tư vào : một là thời gian, hai là tăng gia tốc.
    Thời gian thì phải học nhiều lên, nhiều thời gian học hơn học sinh tốp 1 chỉ một giờ thôi cũng có nghĩa là mình chạy được nhiều hơn 1 giờ.
    Gia tốc thì mua sách đọc thêm. Tuy nhiên sách thì vô cùng bát nháo, có sách làm tăng gia tốc, tệ hơn, có sách làm hạ gia tốc. Anh rất cảm ơn các bạn ở tốp 2 đã giúp đỡ anh mua sách đúng, sách tốt để tăng gia tốc. Tốp 1 chơi không đẹp, bắt được sách gì hay thì luyện, giấu kĩ, chỉ rỉ tai nhau trong ?ogiới? Một số còn thủ tài liệu photo có nhiều chiêu thức ?oxịn? của thầy A thầy B gì đó. Đến giờ anh vẫn cảm ơn thầy Q về cách thức nhận và đào tạo học sinh, tạo điều kiện cho gà thường như anh có cơ hội tranh tiếng gáy với gà chọi xấu chơi.
    Với thời gian, anh băng qua tốp 2, và tốp 2 cũng dần chạy đua với anh. Chỉ tiếc là thời gian không đủ, hết năm, tại khóa học của thầy Q, anh và 1 số bạn tốp 2 chạm được vào số trung bình của tốp 1. Trong tốp 1, có một số bạn tỏ ra thực sự có năng khiếu, số này rất ít. Và anh, thực sự thừa nhận số này, đây mới là thần đồng, nhân tài thực sự của đất nước. Các bạn này, giỏi 1 cách bẩm sinh, giỏi 1 cách bản năng.
    Thi đại học.
    Điểm anh không tệ lắm, ngang ngửa điểm của đa phần các thí sinh LHP và năng khiếu quốc gia (anh biết vì về sau học chung khoa) Còn trong số các thần đồng mà anh biết ngày trước, 1 bạn là thủ khoa trường anh, 2 bạn tuyển thẳng. Họ mới là thần đồng, anh trân trọng họ, đúc kết lại, còn toàn bộ các trường chuyên, lớp chọn còn lại trên toàn tất nước Việt Nam chỉ là những cái lò luyện gà chọi. Ở trong ấy, hết 99% chỉ là gà chọi, làm gì có nhiều tài năng, năng khiếu, thần đồng đến như thế.
    Nhưng đó không phải là lỗi của các bạn.
    Chúng ta đều chỉ là những nạn nhân.
    Bây giờ, tốt nghiệp, ra trường, đi làm chung. Đồng nghiệp của anh có 1 anh là cựu LHP, 1 anh cựu BTX, bạn bè cựu chuyên chọn thì cả lô cả tá. Dần dần, 1 thời gian anh phát hiện ra mình bị nhiễu thói xấu ích kỉ, kiêu căng. Sau đó , anh đã chấn chỉnh lại. Tuy vậy, bây giờ, nhớ lại thời kì đó, đôi khi, anh lại cười ruồi, tự xấu hổ với chính mình. Dù sao, nỗi cay đắng từ kì thi đầu tiên và nụ cười ruồi đầy khinh bỉ vĩnh viên không bao giờ phai mờ trong tâm can của anh
    HCMC, đêm lạnh đầu năm mới
    Nghỉ tết tây, viết tâm sự
    Được tamakala sửa chữa / chuyển vào 00:11 ngày 02/01/2008
  4. ctlhp0407

    ctlhp0407 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2008
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Chào anh. em học LHP khóa 04-07 lớp toán.em cũng hơi buồn về câu chuyện của anh khoảng 10 năm về trc. Nhưng thú thật em cũng ko hiểu anh mang câu chuyện đấy theo lòng từng ấy năm để làm j`.
    Nhớ hồi đấy. em năm lớp 9 ko học thêm, em cũng tin vào mình nhưng em ko hề tin tưởng mù quáng vào mình. Em tìm đọc đề thi các năm các dạng vv để mua sách tham khảo thêm. Và sau đấy em cũng passed dù ko phải hỏi han j` 1 câu nào trg h làm bài cả :). Qua bài viết của anh em thấy sự ko hài lòng anh tin mình giỏi hơn hoặc ít ra xứng đáng đc học trường em. em cũng tin thế.em thấy ở trg` ngoài còn biết bao nhiêu ng` giỏi nữa.đó chỉ là kq của 1 kì thi chả nói lên điều j` cả.trg` anh cũng có nh` hs váo vòng 2 chọn hsg TP môn em. chỉ tiếc 10 năm tr anh chọn sai đg` lối trg pp ôn luyện. Gỉa sử anh lại bảo là anh học tốt ở cấp 3 đến mức ko đi học j` cả chỉ ôm SGK hoặc tệ hơn ko thèm học j` mà mà thi ĐH thì kq thế nào ta cũng chưa biết đc đâu anh nhỉ :) đó mới thực sự là sự điên rồ kiêu ngạo theo 1 nghĩa nào đó. Em cũng tin là hs trg` em có nhiều ng` tỏ ra thái độ quá trịnh thượng nhưng em tin phần đông ko thế. hoặc giả nếu có chỉ đơn thuần là sự tự tin-âu cũng là điều bt thôi nếu họ có tài và thực sự luôn phấn đấu để phát huy tài năng. ta biết pride & envy sẻ tôt nếu dừng ở mức độ nào đó. nhưng khi đi quá xa pride là cái nguy hiểm nhất trong 7 deadly sins và cả envy cũng tròng đó.
    Thôi chúc anh bỏ câu chuyện ấy lại sau lưng thôi. năm mới đã đền rồi anh ko thấy sao . Chúc anh năm mới sức khỏe hạnh phúc thành công...!
  5. werty98

    werty98 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    7.568
    Đã được thích:
    4.548
    Chào em tama,
    Trước hết anh cũng muốn chia sẻ một chút nỗi niềm với em về kỳ thi vô lớp 10 LHP. Anh thi trước em một vài năm nên chắc cũng không khác nhau là mấy. Trường hợp của em cũng na ná giống anh, cũng tự cảm thấy mình dư sức thi đậu chẳng cần quan tâm đến luyện thi làm gì, chỉ học trong trường mình là đủ. Tới chừng thi mới tá hỏa nhận ra là trong đề hơi nhiều toán cấp 3. Thi xong ra hỏi mấy đứa làm được bài mới biết là phải học luyện thi với các thầy LHP thì mới làm được mấy cái bài trời ơi đó (nói thiệt mấy bài đó có đem về nhà làm 3 ngày cũng chưa ra). Thế nhưng cũng không phải là không có toán cấp 2 ở trong đó , bằng chứng là anh cũng ráng vớt vát được 14/30 điểm toán. Anh vô được là nhờ thi ngoại ngữ chó ngáp phải ruồi, gặp đúng bài điền từ về một vấn đề kỹ thuật mà chỉ cần đọc mang máng cũng đoán được nghĩa. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất trong đời điểm toán anh thấp hơn Anh văn.
    Có lẽ là anh may mắn hơn em ở chỗ không phải ngồi gần một chú gà đeo kính cận như em đã gặp. Cầm đề thi lúc đó anh cũng chả biết nó có phải là toán cấp 3 hay không, chỉ thầy nó khó thì tự nhủ là khó mình thì cũng chẳng dễ người, kệ cứ làm hết mấy bài dễ. Nếu anh trong trường hợp của em chắc cũng bị sốc vì cảm giác bị lừa dối nên không làm hết khả năng. Thời đó, trường cấp 2 anh học còn có số má hơn trường MĐ của chú gà đấy nhiều, anh cũng học đội tuyển này nọ, thế mà anh cũng có biết Cô si là cái quái gì đâu, cho nên em cũng đừng cho là hễ cứ trường chuyên lớp chọn đều là luyện gà hết, chẳng qua là bạn đó biết chọn đúng thầy đúng chỗ để luyện thi, thế thôi.
    Anh thấy em cũng hơi chủ quan khi cho rằng hễ cứ trường chuyên lớp chọn là đều dạy theo lối luyện gà hết. Luyện gà theo anh nghĩ là cách chỉ chăm chăm học một số môn nào đó, còn bỏ hết tất cả các thứ khác. Đó không phải là cách trường LHP sử dụng. Hồi anh đi học, sức ép từ tất cả các môn đều như nhau cả, chẳng qua các môn phân ban thì chương trình học có nâng cao lên một tí mà thôi (nâng cao theo nghĩa là có nhiều bài tập khó hơn chứ không phải là học trước chương trình bậc cao hơn). Đến năm lớp 12 mà học sinh vẫn phải mỗi tuần chạy điền kinh, bơi lội bóng bàn đều đều, kiểm tra một tiết các môn xã hội vẫn phải học thuộc lòng gần hết chương trình học chả bỏ bài nào. Cho dù bi quan đi chăng nữa thì cũng chỉ nên gọi lối dạy như vậy là nhồi nhét, chứ không phải luyện gà .
    Bản thân anh thì đến bây giờ anh vẫn thấy hài lòng với chương trình học lúc đó. Các thầy cô tạo sức ép đều cho tất cả các môn học, làm cho học sinh vẫn được tiếp thu đủ kiến thức như các trường không phân ban. Trong khi đó, các môn phân ban được đào sâu thêm, nhờ đó không cần phải đi học thêm gì cũng đủ sức thi vào đại học. Suốt mấy năm cấp 3 anh vẫn một buổi đi học, một buổi đi chọi thú tạt lon đá banh đá cầu, tối đến mới học bài làm bài chứ không đến nỗi phải học bù đầu bù cổ.
  6. ctlhp0407

    ctlhp0407 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2008
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Em nghĩ vấn đề ở đây đơn giản thế này : anh tamakala cảm thấy mình có đủ khả năng vào LHP vì năng lực thật của anh là hơn khá nh` học sinh ở LHP. anh đưa 2 VD khá mạnh để chứng minh cho điều này đó là IQ test dẫn đến 1 hs LHP khá nể anh và kỳ thi quan trọng nhất cấp III là thi ĐH. Từ đó anh suy ra thực trạng chung của GD nước nhà ít ra là hệ thống trg` chuyên. Em chỉ bảo anh thế này. thành cộng hay thất bại là chuyện ta nói vào lúc cuối của cuộc đời, nh~ cái mác. danh hão ấy chả để làm j`. Em vẫn nhớ. có một lần em vội mặc đồ thể dục LHP đi chơi với đám bạn trạc tuổi gần nhà. tụi nó vẻ mặt rất ngại. đó là lần cuôi cùng em mặc đồng phục như thế. mà lại nói vể cách tuyển chọn. cả TPHCM có tầm 70000 hs lớp 9. Trong đấy có 5000 hs xuất sắc và 10000 giỏi. Anh tổ chức kỳ thi nào đi chăng nữa thì trong đấy cũng phải có người ko vào LHp hoặc Nkhieu j` đấy. Cái j` mà chả có tình tương đối. Cái gọi là gà luyện của anh em cũng phủ nhận luôn. nếu có là khi thi HSG QG. nhưng đó là thiểu số (tầm 3-6 ng` mỗi môn cho lớp 11.12) ko thể mang ra nói hết đc.
  7. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Sự thật là nhiều hs trg chuyên, lớp chọn rất dễ bị tổn thương vì bị đánh giá là cực kỳ kiêu căng, ngạo mạn.
    Sự thật là rất nhiều hs k dám thân thiết với thầy cô mình quý mến vì bị sợ cho là nhờ xu nịnh mà đc điểm cao.
    Sự thật là áp lực không đc làm hổ danh tên trg, tên lớp của mình mà nhiều người luôn có tâm lý nặng nề khi vấp ngã trong cuộc sống.
    Đâu mới là sự thật thật sự?
    Mỗi người sẽ nhìn thấy sự việc từ góc nhìn của mình.
    Tôi nói ra tất cả những điều trên để bạn biết thêm đc những gì có thể bạn không nhìn thấy vì, ừ, nhiều ng cũng có thứ ''mặc cảm hs chuyên'' nên phải giấu đi bằng cách trg ra cái biển hiệu Tôi là ng thành công dù họ là loser thứ thiệt đấy.
  8. luattphcmk32

    luattphcmk32 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2008
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Mình từng là cựu học sinh của trường thpt võ thị sáu, còn bây giờ hiện đang là sinh viên của đại học luật tphcm .Sau đây mình xin kể lại một số kỷ niệm cũng như suy nghĩ của mình về những ngày cố gắng thi các giải học sinh giỏi cũng như nhửng giải thi khác (olympic., toán, tin....)
    Ngày ấy mình đang học lớp 9 cũng có nguyện vọng thi vào Lê Hồng Phong như bao người bạn khác , mình là 1 người học về khoa học xã hội (Sử học) .Tiếc thay năm ấy mình đăng ký thi thì trường bảo chỉ nhận học sinh xếp loại học lực khá hạnh kiểm tốt trở lên thôi.Mình thì học sinh trung bình thế là không được thi, thế là số phận cho mình vào trường thpt võ thị sáu (mình thi đậu nv1 năm ấy).Một tâm hồn trẻ thơ , một cách suy nghĩ non nớt của 1 học sinh, thêm 1 chút khát khao chứng tỏ mình học sử rất giỏi , một cái tôi của 1 kẻ muốn chứng minh mình chỉ là 1 người thường ở các môn khác nhưng đối với sử thì mình phải là số 1 .Năm ấy ở trường võ thị sáu có tổ chức thi sử cho nhửng học sinh lớp 10 nào muốn tham gia đội tuyển sử của trường đi tham gia kỳ thi olympic 30/4 do trường Lê Hồng Phong tổ chức.Thế là cơ hội của mình đã tới ngay trong kỳ thi ở trường cũng như việc xét phẩy ở bộ môn tham gia thi mình đã được chọn cùng với 2 bạn khác xung quanh hơn 100 thí sinh khác thi trong trường.Sự quyết tâm giờ đây lại càng nung nấu hơn nữa, mình cố gắng học hết sức mình để đạt được tới giải cao 1.Rồi thì ngày thi tại trường Lê Hồng Phong cũng đã tới, bài làm của mình rồi thì cũng được nhưng có lẽ ở bài làm thiếu 1 vài chỗ, nên hy vọng để bước lên bục cao 1 chứng tỏ mình không là một học sinh trường chuyên nhưng với năng khiếu cộng với sức tự học mình sẽ chiến thắng trường chuyên đặc biệt với phỗ thông năng khiếu và lê hồng phong.Thế là điều gì đến thì cũng sẽ đến đúng như mình nghỉ ngay ngày hôm sau 2 huy chương bạc môn sử dành cho mình và một bạn cùng học(bạn Hoàng Mai Phương của trường bạn giải 1) (năm ấy trường mình được 1 vàng toán , 1 vàng văn ,6 bạc và 12 đồng/42 học sinh dự thi một con số quá thấp so với trường của bạn).Sự khát khao muốn vươn đến giải 1 được nung nấu sau kỳ thi ấy đối với mình, tiếc thay năm 11 kỳ thi oympic lại tổ chức ở Đà Nẵng chỉ có những trường chuyên trong tp mới được ra ngoài ấy dự thi, một tâm trạng hụt hẫn với mình, một suy nghĩ với 2 từ "giá như'''''''' , giá như ngày ấy mình không quay bài môn văn để giáo viện bắt năm lớp 9 để rồi bị đuổi ra khỏi đội tuyển sử của quận, giá như ngày ấy mình không quậy phá để rồi không bị hạnh kiểm khá, giá như ngày ấy không tự cao để rồi hối hận, giá như giá như nghe sao mà hối tiếc.... giá... như...mình là học sinh trường chuyên....Rồi thì nỗi buồn ấy cũng vơi đi khi mình nhận được điện thoại cô giáo dạy Sử của mình, đội tuyển thi học sinh giỏi lớp 12 của trường đang thiếu người nên cô quyết định sẽ cho nhưng em lớp 10 lên lớp 11 học vượt cấp thi chương trình 12 (Một sự tư hào vào kỳ thi năm ấy toàn học sinh lớp 12 chỉ có mình và 1 người bạn cùng đội tuyển sử được thi giải học sinh giỏi lớp 12).Nhưng năm ấy mình lại tiếp tục được giải 2 và không nằm trong những người đi thi vòng 2 học sinh giỏi để chọn thi vào kỳ thi học sinh giỏi quốc gia.Tự hỏi với mình chẵng lẻ cả đời này mình ko có giải 1 sao, thế rồi sự nung nấu lại càng quyết tâm hơn nửa trong con người mình bên cạnh những học sinh trường chuyên được dạy một cách bài bản được tập trung để học để rồi có giải, trường mình không được như các bạn học sinh có tập trung học đội tuyển nhưng theo mình cảm nhận chỉ là có lệ ở tất cả các đội tuyển (môn sử của mình thì có lẽ tốt hơn các môn khác)
    Thế rồi ngày thi học sinh giỏi năm lớp 12 của mình cũng đả tới , lần này với sự quyết tâm cao độ cùng những thiếu sót khi làm bài phân tích đã dẫn đến những sai lầm khiến không thể có được giải cao nhất, khiến cho mình có những kinh nghiệm thật tốt và thế là ông trời cũng không phụ tấm lòng người có học có sự quyết tâm .Ngày ấy mình đang học trên lớp thì một bạn lên báo mày biết tin gì chưa trường mình 32 học sinh đi thi chỉ có giải 1.Mình hỏi bạn đó ai vậy ai vậy ( tâm trạng hồi hộp và cũng đầy lo sợ vì chỉ có 1 giải mà ai mà lại may mắn vậy chứ).Rồi bạn ấy lại nói tiếp mày thực sự không biết ah`, cả lớp ai cũng biết chỉ có mày là người đoạt giải 1 môn sử cấp thành phó mà mày không biết a` phải rửa! phải rửa! cho thật hoành tráng.Lúc ấy một tâm trạng phơi phơi cộng một chút ngạc nhiên mình chạu thật nhanh xuống văn phòng và nhìn vào kết quả.không thể nói cảm giác nổ lực sau 3 năm diễn tả sao nữa có lẽ là một tâm trạng cảm thầy thực sự mệt mỏi nhưng niềm vui thì quả là khôn xiết biết bao... có lẽ cũng không thể diễn tả được( Từ giải ấy mình cũng có biệt danh là history và thực sự được thầy cô và bè bạn thừa nhận về khả năng của mình).Nhưng con người ta thì luôn nỗ lực không ngừng mình nhận được tin mình sẽ thi vòng 2.Thêm một sự hừng hực quyết tâm mình không thể dừng lại phải hết sức để vào đội tuyển thi quốc gia....===>Chuyện còn dài xin viết tiếp về những lần thi những kỷ niệm học trong nhửng kỳ thi cam go dành giải Xin các bạn ai đã từng thi học sinh giỏi, thi giải kể về kỷ niệm của mình rồi mình sẽ viết tiếp..mỏi tay quá
    Khi viết ra những dòng dưới đây mình thực sự tự hào mình là một học sinh với 3 giải có được trong suốt 3 năm học (2 giải 2, 1 giải 1).Người đầu tiên và cũng có lẽ duy nhất của trường thi khối C .Cũng như là người đầu tiên đậu vào đại học luật tphcm bằng NV1 .Còn các bạn thì sao kể về nhửng kỷ niệm đã qua , một thời áo trắng mộng mơ cùng những hoài bảo cũng những nỗi niềm của các bạn cho mình và các bạn có thể chia sẽ .Xin hoan nghênh mọi ý kiến và những cảm xúc của các bạn!!!
  9. Free_Wing

    Free_Wing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2005
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Cơ bản thì không phải ai học trường chuyên lớp chọn đều giỏi, đều kiêu căng v.v. Sự nỗ lực và đam mê của cá nhân thường mới là điều quyết định cho thành công, ví dụ như bạn luattphcmk32 ở phổ thông. Thành ra qua những điều bạn Tama nỗ lực và thành đạt thì có lẽ bạn cũng nhận ra rằng những điều ngày xưa mình nghĩ vậy, thấy vậy nhưng không hẳn là vậy.
    Có nhiều cách ứng xử của hs trường chuyên khiến những học sinh trường ngoài hiểu lầm rằng họ kiêu căng, nhưng thực chất học sinh trường chuyên cũng là một con người trẻ, tuổi teen, thích chứng tỏ mình, thích thể hiện mình là cái rốn của vũ trụ. Cái tính chất đó của tuổi trẻ có lẽ học sinh phổ thông trường nào cũng có, chỉ là cái mác trường chuyên đã khiến mọi người tập trung chú ý hơn thôi. Cứ như chuyện ta đi qua con mèo đen 3 lần không có gì thì không sao nhưng lỡ lần thứ tư ta đi qua rồi gặp xui xẻo thì ta lại đổ cho con mèo.
    Với mình thì mình thấy rằng hs trường chuyên hay học sinh trường thường cũng kiêu căng rứa mà thôi, không khác biệt gì mấy. Tùy người, tùy tính nết chứ không tùy trường.
    Thế nhưng mặt khác cần nhận thấy rằng sự kiêu căng chỉ là một trạng thái quá đáng của sự tự hào và tự tin. Không kiêu căng thì không có nghĩa là không nên tự hào và tự tin. Những học sinh được vào học trường chuyên đã phải trải qua một giai đoạn luyện tập và học hỏi liên tục để vượt qua được một kỳ thi lớn trong cuộc đời học sinh của mình, họ có quyền tự hào về điều đó khi nhắc đến tên trường của mình. Và sự tự tin được rèn luyện liên tục trong một môi trường cạnh tranh cao như trường chuyên sẽ tạo lợi thế cho học sinh mạnh dạn bước tới những thành quả tốt hơn. Môi trường cạnh tranh khắc nghiệt mới thật sự tạo nên ưu thế của những học sinh tốt nghiệp từ trường chuyên: ý thức rèn luyện kỹ năng học tập và ý chí phấn đấu không ngừng. Lẽ dĩ nhiên điều này không đúng cho tất cả học sinh trường chuyên và cũng đúng cho tất cả mọi học sinh trên thế giới này, không chỉ là ở trường chuyên, nếu như học cố gắng.
    Còn thông minh hay không, học có giỏi hay không thì lại là chuyện khác. Giỏi hay không giỏi là nằm ở mức độ của ý chí và sự nỗ lực kèm thêm niềm đam mê. Bất cứ ai có ý chí rèn luyện và có niềm đam mê về một lĩnh vực nào đó, người đó sẽ giỏi ở lĩnh vực đó. Chuyện giỏi hay không cũng giống như chuyện kiêu căng hay không, nó tùy thuộc vào từng con người một, không phụ thuộc vào trường chuyên hay trường thường. Kiến thức là như nhau, chỉ là anh có thể tiếp thu kiến thức tốt hay không mà thôi.
    Lẽ dĩ nhiên có người tiếp thu được những lợi ích của trường chuyên, có người không. Thành ra có người thành công, có người thất bại. Có người thất bại nhưng vì cái tiếng tăm thì vẫn vỗ ngực xưng tên mình chuyên. Chuyện nói mình học trường chuyên thì không có gì sai trái vì đó là sự thật. Chỉ là nó ở thì quá khứ. Nếu một người nào đó nói mình học trường chuyên thì không có nghĩa là họ đã có được năng lực và ý chí mà môi trường của trường chuyên trang bị cho họ. Quan trọng là người nghe không nên bị đánh lừa bởi bằng cấp, nhãn mác mà nên có cái nhìn thực tế. Bởi quá khứ và thực tế luôn có sự khác biệt.
    Năng lực, ý chí luôn là chìa khóa để vươn lên nhưng chúng không phải là chìa khóa duy nhất để dẫn đến thành công. Còn nhiều yếu tố khác chi phối mà quan trọng là đạo đức. Ví như Hồ Chí Minh có câu: Có tài mà không có đức là người vô dụng. "Vô dụng" là một từ tương đối mềm dẻo. Ngày trước FW đổi câu đó lại cho nó vần hơn thế này: Có tài mà không có đức như *** giữa đường. Thành ra, FW quan niệm là muốn thành công thì mình nên sống có trước có sau với mọi người, đừng quá ích kỷ vì lợi ích bản thân mà làm hại người khác, như thế là vô đạo đức, sẽ bị mọi người khinh bỉ và xa lánh. Mà đã bị khinh bỉ và xa lánh thì sao có thể được gọi là thành công? Sao có thể tự vỗ ngực xưng tên - Ai nghe?
    Vài điều chia sẻ và đóng góp về đề tài này như vậy.
    Được Free_Wing sửa chữa / chuyển vào 04:30 ngày 02/02/2008
  10. datmanhan

    datmanhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    mỗi lần đi ngang trường kỉ niệm một thời học sinh lại ùa về.

    em yêu trường Lê Hồng Phong nhiều lắm lắm.

Chia sẻ trang này