1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

1/11

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi crc123, 01/11/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi, bạn cần phải chạy thật xa và bạn có thể thấy ai sẽ chạy theo bạn... Đôi khi, bạn cần phải nói nhỏ hơn để thấy được ai đang nghe mình... Đôi khi bân cần có một quyết định sai lầm chỉ để thấy được ai sẽ ở đó để giúp bạn sữa chữa nó... Đôi khi bạn cần để người bạn yêu đi khỏi để thấy được họ có đủ yêu bạn để trở về bên bạn...
    Mọi cô dâu đều xinh đẹp trong ngày cưới, tôi chưa bao giờ nhìn thấy một cô dâu nào "xấu" cả. Bạn cũng vậy, cô dâu nhỏ xinh trong cuốn anbuml tôi xem là bạn, bạn nhỏ nhắn xinh tươi và rạng ngời trong bộ váy trắng thanh khiết. Bạn xinh không chỉ trong khuôn mặt mà tôi thấy cái đẹp trong nụ cười và ánh mắt của bạn. Tôi thầm ước ao được ở vị trí như bạn, tôi thật sự mừng cho bạn, Bạn và những người bạn gái của tôi. Tôi thật sự đã nghĩ bạn hạnh phúc , tìm được hạnh phúc cho mình dù có đôi khi tôi tự nhủ không biết khi hạnh phúc đến quá dễ dàng thì liệu nó có tồn tại lâu bền không?
    Những dòng in nghiêng của bạn gửi cho tôi, hôm nay khi mở YM ra tôi đọc thấy nó và tôi mỉm cười vì lời nói đó bạn đang dành cho tôi, nhưng.."Câu nói này đúng quá ..ah, tớ muốn làm nhưng khó quá". Bạn đã nghĩ gì khi bạn viết những lời đó cho tôi, cô dâu tương lai bé nhỏ?! Bạn đang băn khoăn cho sự lựa chọn của mình ư? bạn đang hồ nghi với hạnh phúc hiện tại? hay bạn đang nuối tiếc cho những gì đã qua?! Bạn làm tôi lo lắng quá, chỉ còn hơn chục ngày nữa thôi bạn sẽ lên xe hoa, sẽ là một cuộc sống mới dành cho bạn, hạnh phúc đến đôi khi là quá nhanh, bạn đã quyết định chọn nó, bạn đã quyết định chọn nó rồi. Tôi không phải là một nhà tiên tri để có thể nói cho bạn biết rằng bạn đã đúng hay sai với quyết định của mình. Tôi chỉ có thể cầu mong cho bạn được vui vẻ và không bao giờ hối tiếc về sự chọn lựa của mình mà thôi...
    Cầu chúc hạnh phúc và niềm vui cho cô dâu bé xinh ..7/12/2006
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 09:30 ngày 21/11/2006
  2. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Trước mặt bạn là một mặt nước mênh mang, bạn không phải đứng trước một con sông , hồ nước mà bạn đang đi trên đường.
    Trời mưa to quá, trận mưa đá mà từ lâu lắm rồi tôi mới thấy lại, mưa to xối xả như ngày xưa nhưng khi đó tôi còn bé lắm nhìn mưa từ trong nhà nghe mưa vừa thích thú vừa sợ hãi. Nhưng mỗi khi ào ạt, mưa đập vào mái ngói có sợ hãi lại chạy vào nhà ôm chặt lấy mẹ.Cảm giác bé nhỏ và được che chở làm sao.
    Tôi đang đi trên đường, một mình, đơn độc, con đường hàng ngày thân thuộc với tôi từ chỗ làm đến nhà tôi đang ở. Chỉ có điều nó thật khác với mọi ngày vì nó ngập nước. Không phân biệt được đâu là giải phân cách, vỉa hè. Không thấy đâu là cuối con đường hay đoạn đường không ngập nước, nước ngập nửa bánh xe, sặc trong ống xả, xe chết máy, những người dắt xe lội bì bõm trong nước mưa. Tôi đi, tôi sợ, sợ cái cảm giác mênh mông trong nước, không phân biệt được đâu là danh giới giữa đường và vỉa hè. Tôi sợ vì xung quanh mình là mặt nước, tôi lao vào trong nó mà không biêt bánh xe mình đang bám vào đâu, nhưng vẫn cứ lao đi. Những cuộn nước như những làn sóng nhẹ do những ô tô đi qua khiến xe nghiêng ngả. Nắm chắc tay lái không muốn dừng lại ven đường chờ nước rút tôi vội vã muốn đi muốn mau chóng vượt qua nó vì chỉ với một ước mong duy nhất trở về nhà, bên cạnh những người thân của mình trong căn nhà ấm cúng đó. Khi đó tôi có thể mặc kệ thách thức trời mưa, thách thức mọi thứ. Đôi lúc tôi muốn dừng lại vì tôi sợ tôi sẽ ngã, tay tôi không đủ cứng cáp để điều khiển bánh xe, biết đâu dưới mặt nước dó lại chẳng có những cái bẫy đang giăng sẵn chờ mình. Mình sẽ mắc bẫy, sẽ ngã ngập trong nước. Mọi người sẽ cười, liệu có ai trong đó sẽ đỡ mình đứng dậy?! Nhưng tôi vẫn cứ đi, đôi khi muốn thách thức với chính bản thân mình.
    Đó chỉ là một con đường thực thân thuộc sau cơn mưa, bạn có bao giờ liên tưởng rằng đến một lúc nào đó trong cuộc sống của mình bạn cũng sẽ đứng trước một con đường như thế, mênh mang không biết đâu là cuối con đường, không biết nó dẫn bạn đến đâu. Cái gì đang chờ bạn ở phía trước nhưng bạn vẫn cứ phải đi, vẫn phải bước tới. Một sự mạo hiểm nhưng ta vẫn phải làm, vẫn cứ phải đi.
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 21/11/2006
  3. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Định viết một điều gì đó, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.
    Người ta ăn khi đói, uống nước khi khát, cười khi vui và khóc khi buồn. Viết cũng cần khi có tâm trạng, không phải lúc nào cũng viết được.
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 17:01 ngày 21/11/2006
  4. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Mình đã gần chạm được vào nó, sắp nắm bắt được nó và nó sắp diễn ra trước mắt mình-cái điều mình đã chờ đợi từ lâu.
    Dửng dưng, mình chẳng có cảm giác nào hết cả trong lúc này, mình cười, nói vui vẻ như mình đã từng vui vẻ vậy.

    Buổi trưa. Không gian yên ắng. Nghe Secret Garden một mình bằng tai nghe, không gian là của riêng mình, bản nhạc êm dịu quá đỗi. Bạn đã từng nghe nó chưa?! nếu bạn thích thể loại nhạc không lời thì nên một lần nghe thử nó. Tôi không biết tên các bản nhạc để có thể gọi tên nó ra cho bạn biết tôi thích bản nào trong đó. Tiếng violon réo rắt, tiếng người con gái ấy hát day dứt đến say lòng.
    Có thể bạn sẽ cươì tôi, ai lại nghe nhạc không lời vào ban ngày như thế. Đúng, tôi thường thích nghe nó nhất là vào buổi đêm trước giấc ngủ. Khi đó sẽ cảm nhận được nhiều hơn cái dòng nhạc "mất lời" ấy. Nó có thể sẽ đưa bạn vào giấc ngủ dịu dàng mà cũng có thể là mộng mị. Tôi không phải là người sành về nhạc để phân tích nó. Nhưng bây giờ tôi đang nghe nó, tôi như chảy trong nó những dòng suy nghĩ của tôi. Buồn, bí ẩn và đơn độc.
    Bạn bị kéo bật ra khỏi thế giới riêng của mình một cách phũ phàng, đôi khi cuộc sống không cho bạn lấy một chut riêng tư để mà mơ mộng.
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 13:34 ngày 22/11/2006
  5. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Only time(Enya)
    Who can say where the road goes,
    Where the day flows?
    Only time...
    And who can say if your love grows,
    As your heart chose?
    Only time...
    Who can say why your heart sighs,
    As your love flies?
    Only time...
    And who can say why your heart cries,
    When your love dies?
    Only time...
    Who can say when the roads meet,
    That love might be,
    In your heart.
    And who can say when the day sleeps,
    The moon still keeps on moving
    If the night keeps all your heart?
    Night keeps all your heart...
    Who can say if your love grows,
    As your heart chose?
    Only time...
    And who can say where the road goes,
    Where the day flows?
    Only time...
    Who knows?
    Only time...
    Who knows?
    Only time...
    http://nghenhac.info/nhackhongloi_pm.asp?iFile=3715&iType=27
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:10 ngày 22/11/2006
  6. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    "Hãy để tôi yên" Có bao giờ bạn rơi vào tình huống muốn gào lên như thế ko?
    Mình đã muốn gào thật to như thế với mọi người. Mình đã làm gì?!để phải chịu như thế?! Những sự hiểu nhầm không thể biện minh cho mình, mình ngồi đó đối diện với họ. Họ nói gì, những lời nói làm mình vừa cảm thấy buồn, tức giận xen lẫn tâm trạng của một kẻ bị coi là "tội đồ". Ích kỉ, nhất là phụ nữ khi yêu. Mình hiểu nhưng cái gì cũng nên có giới hạn. Nhất là khi hạnh phúc thì cũng nên mở lòng với mọi người?! Bây giờ thì sao? mọi chuyện đã thế rồi tại sao mình vẫn không được buông tha. Phải rồi, mình nhầm tưởng, mình ngộ nhận, mình mù quáng trong tình cảm đấy. Nhưng "tôi đã làm gì sai đâu? tôi chưa bao giờ làm sai chuyện gì với ai cả?! Tôi ko làm hại ai vậy hãy để tôi yên thân, tôi hết chịu nổi rồi. Hãy cứ hả hê với hạnh phúc của mình đi còn để cho tôi yên".
    Thực ra ai cũng có tính ích kỉ mà thôi, tôi cũng vậy và bạn cũng thế nhất là trong chuyện TC. Nhưng ko nên ỉ vào đó mà làm buồn người khác, đừng nên qui kết tội cho người khác khi bạn chưa hiểu hết mọi chuyện. Hoặc bạn đã hiểu thì cũng đừng nên khơi nỗi buồn trong lòng người khác. Hãy sống TÌNH hơn một chút.
    Tôi không phải là người hoàn thiện để đánh giá hay kết tội người khác. Mà kể cả tôi có như vậy thì cũng ko bao giờ tôi được làm như thế. Con người nên hướng về những cái sáng của cuộc sống, nên biết đâu là đúng là sai?! biết điểm dừng. Thế cũng là một cái khó mà ko phải ai cũng làm được. Nhưng hãy cứ có thiện chí như thế nhé.
    Từ khi mình buồn mình thường hay lên mạng vào trang tâm sự của mọi người đọc. Mình thấy nhiều người nhiều cảnh ngộ và tâm trạng khác nhau nhưng đều buồn cả. Họ được chia sẻ, an ủi, cảm thông và cả phê phán nữa. Có những người trong đó họ tuy buồn nhưng vẫn sáng suốt lựa chọ cho mình lối đi đúng, nhưng có những người thật mù quáng. Người trong cuộc thường không nhận ra điều đó. Mình có thế thông cảm với họ về những gì rất "người", nhưng mình không đồng tình với họ khi họ vi phạm vào những nguyên tắc đạo đức. Với mình cũng thế, mình đủ hiểu những gì nên tiếp tục và những gì nên dừng lại. Không phải làm nó để tạo nên một tấm gương, một hình tượng nào đó, hi sinh vì ai đó. Chỉ đơn giản là nó đúng, chỉ đơn giản là giúp chính mình.
    Mình vẫn nhớ đến anh, có những cái rất nhỏ nhặt đôi khi vẫn đánh thức trong mình những điều cố quên. Chỗ anh ngồi, những chiếc xe cùng biển hiệu mình vô tinh gặp trên đường đôi khi cũng làm mình giật mình nhìn lại biết đâu chủ nhân của nó lại là..Nhưng @anh: những cái đã qua, phải cho qua thôi anh ạ, dù có buồn đến mấy cũng phải xếp nó lại. Khi anh đã có gia đình thì mọi việc phải chấm dứt trong em và anh. Anh em mình đều là những người biết đâu là đúng và sai. Phải cố quên, phải cất nó đi như là kỉ niệm. Hôm nay, em đã nhìn thấy ảnh cưới và ăn hỏi của anh. Đẹp lắm, cô dâu nào trong ngày cưới cũng đẹp thật. Chúc anh hạnh phúc!!


    Hãy để tôi yên.
  7. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Bạn biết không? Dạo này tôi vẫn thường online trên mạng. Tôi đang không có nhiều việc để làm. Tôi không phải là người thích chát chít. Tôi vào YM để kiểm tra tin nhắn hay thư từ của mọi người, thỉnh thoảng nói chuyện với 1 hoặc 2 người bạn.
    Mọi người ai on hay out tôi đều biết (tất nhiên nếu họ muốn), còn họ thì ko biết tôi ở đó. Tuần trước thôi ,một đôi lần tôi thấy người ấy lên mạng, tôi đã phải out ngay lập tức vì tôi ko muốn ở đó tôi sẽ nhảy vào chat với anh, điều mà tôi không muốn, nó sẽ làm tôi vui lúc đó nhưng sẽ buồn sau đó.
    Tôi đã quyết như vậy, thế mà đôi khi tôi vào YM chỉ để xem hôm nay người ấy có lên mạng hay ko, rồi không thấy, rồi cũng chẳng sao. Hôm qua, tôi thấy nick của họ sáng. Bạn biết không, cảm giác lúc đó thế nào nhỉ?. Giật mình, tay tôi run bắn cả lên, tôi run lắm tôi không hiểu sao nữa. Chỉ cần một cái click nhẹ thôi tôi đã có thể nói chuyện cùng họ. Tôi đấu tranh, tôi định sight out để khỏi băn khoăn nhiều nữa. Anh ko biết tôi trên mạng đâu. Nhưng tôi lại muốn biết anh bây giờ thế nào?! và tôi cũng không muốn mối quan hệ giữa tôi và anh xấu đi. Và..tôi nghĩ chạy trốn không phải là điều tốt nhất, hãy đối diện với nó thì tốt hơn. Hay là mình để sáng thử cái mặt xem liệu anh có hỏi mình trước ko nhỉ? tôi đã định làm thế, rồi tôi quyết định, mình đã định hỏi thăm anh chỉ đơn thuần là bạn bè thì đâu quan trọng gì ai hỏi trước. Nhỡ tôi bật đèn anh ko hỏi thì mình sẽ càng thấy thất vọng hơn mà thôi. Và bạn biết đấy tôi đã hỏi thăm anh, hai anh em đã nói chuyện một lúc với nhau. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều sau khi nói chuyện với anh. Và cảm thấy thoải mái hơn nhiều nếu phải gặp lần nữa.

    Đôi khi ta hay rơi vào những trạng thái băn khoăn như thế. nhưng nếu bạn thực sự quan tâm đến bạn mình, bạn yêu qúi họ, và bạn cũng xác định nó là TC trong sáng thì đừng ngần ngại hỏi thăm họ nhé. Bởi vì có thể sau này dù có muốn bạn cũng ko còn cơ hội đó đâu. Hãy làm như chính TC của bạn nhé.
    Gửi 1 người bạn của tôi. Tôi biết bạn sẽ tự biết phải làm gì, đây chỉ là suy nghĩ của tôi mà thôi.
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 15:56 ngày 23/11/2006
  8. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    -Cái gì của mình thì sẽ là của mình, có cố cũng ko được.
    -Đàn ông khi họ chọn người phụ nữ cho mình họ đã thật sáng suốt và chín chắn, không như phụ nữ hay lầm tưởng..
    -Phự nữ hay nhầm giữa bạn và yêu, đôi khi người ta quí mình lại ngộ nhận là yêu mình..
    -Đàn ông thì rất đúng khi chọn người vợ cho mình và họ chọn rất chuẩn.
    ..........
    Người ta nói với tôi và mọi người như thế ! Như thể tôi đang bị vạch trần ra cái tội lỗi đang giấu giếm vậy. Như thể họ đang muốn nói thẳng vào mặt tôi, họ muốn bảo tôi rằng hãy mở mắt ra mà nhìn, đừng nhầm lẫn và mù quáng nữa. Đừng cố tình níu kéo những gì không thuộc về mình.
    Tôi là "tội đồ" trong mắt họ.
    ...Hãy để tôi yên.
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 15:34 ngày 23/11/2006
  9. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Một cánh cửa đang từ từ đóng lại trước mặt bạn. Còn vài ngày nữa cánh cửa đó sẽ đóng sập lại và sẽ được khoá lại mãi mãi. Bạn sẽ chính thức chấm dứt với nó, như một cuốn truyện đọc đến trang cuối, bạn gấp lại và cất nó vào tận đáy tủ hoặc có thể sẽ đốt nó đi. Đó không phải là một câu truyện cười, nó không mang tiếng cười cho bạn. Cũng không phải là một câu truyện tình cảm lãng mạn, đem đến cho bạn sự êm dịu khiến bạn cứ mãi nuối tiếc về cái dư âm ngọt ngào còn sót lại của nó. Đó là một câu truyện mà khi mới đầu bạn cảm thấy thích thú mới lạ, càng đọc bạn càng thấy sự phức tạp trong tình tiết khiến bạn mệt mỏi, và cuối truyện bạn cảm thấy buồn, nội dung của nó làm bạn cảm thấy khổ sở. Đến khi gấp cuốn truyện lại thì chẳng có nụ cười mà cũng chẳng có dư âm ngọt ngào nào cả.
    Người ta nói: ?obạn có thể đánh mất mọi cái, nhưng đừng bao giờ mất niềm tin? và ?oKhi một cánh cửa đóng lại trước mặt bạn, bạn đừng mãi nhìn nó mà than khóc đòi nó mở ra, sẽ có một cánh cửa khác đang mở ra chờ bạn?. Bạn nên như thế, được không?!
  10. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mình chính thức nhận được thiệp mời cưới của anh. Tấm thiệp màu đỏ rất đẹp.
    Buổi trưa, hơi mệt. Mình gục mặt xuống bàn ngủ thiếp đi một lúc. Giấc ngủ không làm mình thoải mái hơn khi tỉnh dậy. Mộng mị, trong mơ mình thấy mình đuổi theo một cái gì đó không rõ. Chính xác là mình muốn đuổi theo một cái gì đó nhưng chân mình nặng như chì mình không nhấc
    chân lên được, mình muốn gọi to để nó đừng đi nhưng có cái gì đó ngăn mình lại. Mình chới với nhìn theo nó cho đến khi nó biến mất hẳn. Đã quá muộn..nó đã biến mất mãi mãi.. Hụt hơi, mình chợt giật mình tỉnh giấc.

    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:09 ngày 24/11/2006
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này