1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

1/11

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi crc123, 01/11/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư.
    I: õ?Ưõ?Ưõ?Ư.ko phai ai cung hieu duoc minh va minh cung tho lo duoc moi thu dau nha. Hom truoc tao nhan duoc cau hoi cua ng do: neu a gap kho khan em co giup a ko? Co tot cho e ko khi a nho va? Neu la may may se noi sao?
    Y: Tao ko biêt, nhung tao nghi se ko nhan loi vi a ay da lay vo. Và chỏng có khó khfn j 'ỏn mỏằâc a ỏƠy phai nho minh. Va tot nhat la k lam j de do van vuong.
    I: Uh, tao biet chu nhung dung la rat kho tu choi ng minh da tung y qui neu that su ho gap kho khan. Tao cam thay rat kho khan khi noi loi tu choi, se chi kho minh thoi khi minh giup ho vi vay may hom nay tao nghi mai.
    Y: Tao k hieu a ay nghi j ma nhan cho may nhu the? Nhug tao nghi a ay k co quyen khoi goi t/c trg may, k co quyen lam may suy nghi, va nhu the la k dc. A ay da chonõ?Ư
    I: May co hieu cam giac ko no tu choi su giup do ng minh qui lai vua ghet khi ho da gay nen ton thuong cho minh.
    Y: Neu may noi cho tao biet kho khan ay là j, co the tao se nhan xet dung hon. Dieu quan trog la con ng a ay, may dung vi 1tg may da qui a ay ma fai giup do.
    I: May aj!ng ta sap co em be roi. Ko biet co phaiõ?Ưõ?Ư
    Y: Tao hieu may cam thay the nao. Nhg may fai thoat ra khoi a ay, A ay k co quyen nhu vay. A ay da lay vo, ke a ay di, vo a ay se giup a ay. May quen a ay di.
    I: Tao thay minh mau thuan giong cun. Co khi nao may cam thay T co kho khan that su, ai cung quay lung lai ma may tu choi ko? Mac du chi la cam nhan thoi nhung may tin vao no thi may co tu choi ko?nhu the tinh thuong ay!
    Y: Neu T chua co vo, tao se giup. Neu T co vo tao se k giup, tru khi tao da tim hieu rat ky su viec va biet chac chi co minh moi giup duoc. Voi lai, ng ma bi moi ng quay lung ay ma, cug can xem lai. Quan trog la T se k bao gio lam tao fai dau kho them, k bgio nho tao vi T hieu con ng tao, so ton thg tao, va vi tao nghi T y tao that.
    I: Tao biet tao giup ho tao se con bi am anh boi ho lau nua. Con ko giup thi tam se kho yen, vay nen tao da tra loi a ay:õ?õ?Ưõ?Ưõ?
    Y: Chuyen of Cun khac. Con viec y mot ng, lo lang, muon giup do la dg nhien. May yen tam di, k co may ng ta van se on thoi.
    I: Tao ko biet nua, tao thuc long cung ko so su nho va mien sao no ko phai la su loi dung. Con ng co the giup nhau mien la muc dich tot dep.
    Y: Tao k bao minh ngai giup do ai do. Nhug dung tu lam kho minh. May co that su thoai mai khi giup ngta k?
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư

    Hôm nay tôi 'ỏằc lỏĂi nhỏằng tin nhỏn hôm qua cỏằĐa bỏĂn.Còn rỏƠt nhiỏằu nỏằa mà tôi ko viỏt hỏt lên 'Ây, tôi ko hiỏằfu vơ sao bỏằn mơnh lỏĂi có thỏằf nhỏn tin cho nhau nhiỏằu và dài nhặ mỏằTt cuỏằTc nói chuyỏằ?n trỏằc tiỏp vỏưy.
    Có nhỏằng 'iỏằu làm mơnh ..lặỏằĂng lỏằ!
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:37 ngày 30/01/2007
  2. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Ích kỉ ah?! Uh, mình cực ích kỉ.
    Ghen ư?! thật buồn vì lại bị đánh giá như vây?!
  3. cohuongxd

    cohuongxd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2005
    Bài viết:
    102
    Đã được thích:
    0
    Đọc lại đi, hiểu nhầm rồi
  4. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0

    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:18 ngày 07/02/2007
  5. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Quán cafe số 26 Huỳnh Thúc Kháng. Một địa điểm bình thường và không đọc đáo. Mình và các bạn đều biết những địa điểm còn đẹp và lãng mạn hơn nhiều nhưng lại cứ chọn ở đó chỉ vì nó nằm ở vị trí giữa nhà của chúng mình.
    Chỉ có bốn đứa nhưng khó hẹn đông đủ được vì mỗi người thường hay có lịch và công việc bận, nhưng bao giờ cũng có tôi và bạn. Bạn thường là người đến sớm nhất và tôi thì ngược lại, thật lằng nhằng cơm nước nên hay là người đến sau cùng. Tôi rất ấn tượng khi mỗi lần đến lại thấy bạn đã ngồi bên cửa sổ từ bao giờ để đợi mọi người. Có khi là ngồi cả 3 người, nhưng ấn tượng nhất khi một mình bạn. Bạn khi đó ngồi trong quán với cốc trà nóng đã gọi, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn đường phố lơ đãng. Khi thấy tôi thể nào cũng mở đầu bằng câu: "Mày xem 8h của mày là bây giờ ah? chán mày thật!"
    Uống nước nói chuyện, thỉnh thoảng rủ nhau đi ăn ốc ở Ngoại Thương rồi đến 10h thì về.
    Thỉnh thoảng bạn hẹn mọi người đi xem phim ngoài rạp. Chúng mình thường xem vào buổi chiều chủ nhật khi đó mọi người đông đủ nhất và giá cả lại phải chăng. Bọn mình đều tiết kiệm và thường ko bao gìơ để V trả tiền vì nó chưa đi làm. Có nhiều khi ba đứa mình tranh nhau trả tiền nghĩ thật là vui và tình cảm.
    Th có chuyện buồn về tình cảm, bọn mình rất thương nó vì nó ko được sự đồng ý của gia đình. Có lần bọn mình hen người yêu Th ra quán ấy nói chuyện, 3 đứa quây lại nói cho nó một trận vì nó đã làm cho Th khócỉồi nhìn nó lủi thủi đi về trông thật tội nghiệp.
    Bạn có người yêu, bác T là người đàn ông thật vui tính. Bạn hạnh phúc mỗi lần người yêu xuống lại rủ cả bọn đi cùng để ăn uống nhưng bọn mình thường từ chối vì muốn cho 2 người có những khoảng thời gian bên nhau.
    Rồi bạn thông báo ngày cưới của mình cũng tại cái quán ấy. Bạn nói cuối năm bạn sẽ lấy chồng rồi bạn sẽ về ở hẳn quê với gia đình chồng.
    Bọn mình thường gặp nhau nhiều hơn trước khi bạn về. Bao nhiêu chuyện để mà nói.
    Ngày bạn lấy chồng, hôm đó trời lạnh ko có nắng và hơi mưa nữa.
    Bọn mình về cưới bạn từ hôm trước vậy mà vẫn bị bạn mắng là ko quan tâm.
    Hôm đưa dâu, trời mưa phùn bạn mặc áo cưới chắc là lạnh lắm, bạn lại bị phế quản từ lâu nên mọi người rất lo cho bạn. Nhưng trông bạn thật vui và hạnh phúc.
    Vậy là bạn đã về được gần 2 tháng rồi, hôm trước bọn mình nói chuyện bằng điện thoại, nhắc lại cái quán cafe đó mà thật tiếc nuối.
    Sẽ rất khó để sau này bọn mình có thể gặp nhau nói chuyện, đi xem phim hay ăn ốc như thế nữa. Bạn nói bạn nhớ mọi người và tiếc những khoảnh khắc như vậy trong cuộc sống.
    Tôi cũng vậy!!
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:18 ngày 07/02/2007
  6. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Mở hàng đầu năm nào...
    Chúc mọi người một năm mới an lành, sức khỏe và niềm vui, vạn sự như ý....
  7. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Em bé bán diêm
    Hans Christian Andersen
    Rét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa.
    Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối.
    Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ !
    Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em đã liên tiếp làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường, vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại.
    Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được, cười sằng sặc, đem tung lên trời. Nó còn nói với em bé rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này.
    Thế là em phải đi đất, chân em đỏ ửng lên, rồi tím bầm lại vì rét.
    Chiếc tạp dề cũ kỹ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao.
    Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em.
    Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương, bụng đói cật rét, vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xõa thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý.
    Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng thần chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân leo quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa.
    Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi lại một chút.
    Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn.
    Tuy nhiên em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em.
    Vả lại ở nhà cũng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác, sát mái nhà và, mặc dầu đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở trên vách, gió vẫn thổi rít vào trong nhà. Lúc này đôi bàn tay em đã cứng đờ ra.
    Chà ! Giá quẹt một que diêm lên mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ ? Cuối cùng em đánh liều quẹt một que diêm. Diêm bén lửa thật là nhạy. Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biếc đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt.
    Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng. Chà ! Ánh sáng kỳ diệu làm sao ! Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lửa cháy nom đến vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng.
    Thật là dễ chịu ! Đôi bàn tay em hơ trên ngọn lửa; bên tay cầm diêm, cái ngón cái nóng bỏng lên. Chà ! Khi tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hàng giờ như thế, trong đêm đông rét buốt, trước một lò sưởi, thì khoái biết bao!
    Em vừa duỗi chân ra sưởi thì lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất. Em ngồi đó, tay cầm que diêm đã tàn hẳn. Em bần thần cả người và chợt nghĩ ra rằng cha em đã giao cho em đi bán diêm; đêm nay, về nhà thế nào cũng bị cha mắng.
    Em quẹt que diêm thứ hai, diêm cháy và sáng rực lên. Bức tường như biến thành một tấm rèm bằng vải màn. Em nhìn thấu tận trong nhà. Bàn ăn đã dọn, khăn trải trắng tinh, trên bàn bày toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay. Nhưng điều kỳ diệu nhất là ngỗng ta nhảy ra khỏi dĩa và mang cả dao ăn, phóng sết, cắm trên lưng, tiến về phía em bé.
    Rồi... que diêm vụt tắt; trước mặt em chỉ còn là những bức tường dầy đặc và lạnh lẽo.
    Thực tế đã thay thế cho mộng mị: chẳng có bàn ăn thịnh soạn nào cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xoá, gió bấc vi vu và mất ngừơi khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò, hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm.
    Em quẹt que diêm thứ ba. Bỗng em thấy hiện ra một cây thông Noel. Cây này lớn và trang trí lộng lẫy hơn cây mà em đã được thấy năm ngoái qua cửa kính một nhà buôn giàu có. Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong các tủ hàng, hiện ra trước mắt em bé. Em với đôi tay về phía cây... nhưng diêm tắt. Tất cả những ngọn nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thành những ngôi sao trên trời.
    - Chắc hẳn có ai vừa chết, em bé tự nhủ, vì bà em, người hiền hậu độc nhất đối với em, đã chết từ lâu, trước đây thường nói rằng: "Khi có một vì sao đổi ngôi là có một linh hồn bay lên trời với thượng đế".
    Em quẹt một que diêm nữa vào tường, một ánh sáng xanh tỏa ra xung quanh và em bé nhìn thấy rõ ràng là bà em đang mỉm cười với em.
    - Bà ơi ! Em bé reo lên, cho cháu đi với ! Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cũng biến đi mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây Noel ban nãy, nhưng xin bà đừng bỏ cháu ở nơi này; trước kia, khi bà chưa về với thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao ! Dạo ấy bà đã từng nhủ cháu rằng nếu cháu ngoan ngoãn cháu sẽ được gặp lại bà; bà ơi! cháu van bà, bà xin với Thượng Đế chí nhân cho cháu về với bà. Chắc Người không từ chối đâu.
    Que diêm tắt phụt và ảo ảnh rực sáng trên khuôn mặt em bé cũng biết mất.
    Thế là em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Em muốn níu bà em lại ! Diêm nối nhau chiếu sáng như giữa ban ngày. Chưa bao giờ em thấy bà em to lớn và đẹp lão như thế này. Bà cụ cầm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, đau buồn nào đe dọa họ nữa. Họ đã về với Thuợng đế.
    Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà.
    Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.
    Ngày mồng một đầu năm hiện lên bên em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Mọi người bảo nhau: "Chắc nó muốn sưởi cho ấm!." Nhưng chẳng ai biết những cái kỳ diệu em đã trông thấy, nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm.
    Ngày bé đọc truyện cổ Andersen thường chẳng thích vì kết thúc của nó chẳng có hậu. Mình nhớ khi đọc câu truyện này mình đã khóc ghê lắm vì thương cô bé bán diêm, ghét nhà văn tại sao không để phép màu xảy ra lại để cho cô bé chết cóng cơ chứ!! Khi lớn đọc lại những câu truyện của ông mới thấy cái hay trong nó, những câu truyện như Bà chúa tuyết, Bên gốc liễu...kết cục ko có hậu không theo những môtíp của truyện cổ tích nhưng nội dung thì lại mang tính nhăn văn. Túm lại là mình thích, rất thích truyện cổ của Andersen có lẽ bây giờ lại quay sang gửi truyện cổ Andersen lên mạng cũng nên
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 14:13 ngày 26/02/2007
  8. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Chà chà, có những sự việc người ta nhìn vào tưởng là tiêu cực nhưng có thể sự thực lại ko hẳn như thế!! Phải nhìn nhận cả hai mặt tích cực và tiêu cực mới được.
  9. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    ...Một ngày đã xa.
    " Dạo này có viết nhiều không em?"
    Muốn viết nhưng phải có cảm hứng thì mới viết được anh ạ, vả lại cảm xúc không phải là thường trực, và muốn viết thì cũng phải có không gian và sự tập trung, nhiều khi muốn mà bị phân tán quá nên lại thôi.....
    Yếu đuối, mềm yếu....đôi khi thấy mình rơi vào trạng thái như thế nghe bi đát nhỉ?! Trước mặt có rất nhiều con đường mỗi con đường đều có những cái đích của nó tại sao không chọn lấy một lối đi mà lại cứ quanh quẩn bên ngã rẽ như thế!
    Mưa....bật máy nghe nhạc Trịnh, mưa dầm thế mà nghe Trịnh thấy hợp và tâm trạng. Giọng Khánh Ly não nùng quá nhưng lại chỉ có KL hát mới thấy nhạc Trịnh hay. Tình sầu, tình xa, tình nhớ...bộ 3 bài hát về tình yêu của Trịnh. Nói về tình nhưng không đứng trên phương diện của bên nào mà vẫn hay, chỉ có nhạc Trịnh mới như thế.

    *******
    Tình xa
    Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
    Cuộc tình nào đã ra khơi khi ta còn mãi nơi đây
    Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
    Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa
    Khi bước chân ta về , đêm khuya nhìn đường phố
    Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình
    Làm sao em biết đời sống buồn tênh
    Đôi khi ta lắng nghe ta
    Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
    Hồn ta gió cát phù du bay về
    Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa
    Tình réo tình âm thầm. Sầu réo sầu bên bờ vực sâu
    Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
    Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê
    Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
    Ôi tiếng buồn rơi đều nhìn lại mình đời đã xanh rêu
    http://www.trinh-cong-son.com/index.html
    http://www.trinh-cong-son.com/playlist.html
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 12:59 ngày 02/03/2007
  10. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    Mình bị nhầm...
    Được crc123 sửa chữa / chuyển vào 12:59 ngày 02/03/2007
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này