1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

(1) - Friendly ......... (*.*) (^_^)

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi twofaces, 24/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. twofaces

    twofaces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0

    Chân thành và giả dối .
    Những tình bạn giả tồn tại bởi có những người vô tâm, coi thứ tình cảm thiêng liêng như một trò chơi, vô tâm đùa giỡn.
    Không hẳn ta sống trong tình bạn giả bởi ta không hiểu thế nào là TB. Có thể bạn vẫn chân thành, hoặc quá vô tư, đơn giản nên người ta có thể đùa cợt.
    Chỉ có những kẻ điên, những kẻ quá bi quan và bất hạnh mới nghĩ rằng trên đời này ko có TB thực sự. TB luôn hiện hữu, có điều chúng ta có gặp được nó, phát triển nó và giữ gìn được nó hay ko thôi.
    Tình bạn giả, có khi cũng ko phải là không hay. Nó, nhất thời có thể đem đến niềm vui, dẫu cái cốt bên trong là ko thực thì cái biểu hiện và kết quả vẫn là điều tích cực, có ý nghĩa.
    Trong thực có ảo, trong ảo có thực... Đôi khi chỉ vì một mối nghi ngờ ám ảnh, người ta có thể đánh mất tình bạn rất đẹp của mình, tiếc thay .
    The Mirror Has Two Faces.
  2. hungdo3d

    hungdo3d Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc đời, lúc dọc ngang ngang dọc, những người lạ chợt vụt qua, nhưng trong số đó, có người lại dừng lại, họ đôi khi trở thành bạn, gắn bó rồi cũng có lúc chợt vụt đi, nhưng cũng có những người vẫn còn đó. Tình bạn có được thật chẳng dễ gì, nhất là để nó luôn bền vững và luôn nồng nhiệt.
    hungdo
  3. hungdo3d

    hungdo3d Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc đời, lúc dọc ngang ngang dọc, những người lạ chợt vụt qua, nhưng trong số đó, có người lại dừng lại, họ đôi khi trở thành bạn, gắn bó rồi cũng có lúc chợt vụt đi, nhưng cũng có những người vẫn còn đó. Tình bạn có được thật chẳng dễ gì, nhất là để nó luôn bền vững và luôn nồng nhiệt.
    hungdo
  4. twofaces

    twofaces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0

    Bạn tri kỷ.
    Sông có khúc, người có lúc, đôi khi ta gặp phải những trở ngại lớn trong cuộc sống, rất cần được tiếp sức để vượt qua.
    Những người bạn xa giao có chăng chỉ giúp đỡ được ở chừng mực nào đấy, ko có giá trị đột biến có thể xoay chuyển cục diện. Bạn tri kỷ, nếu có, sẽ là chỗ dựa tuyệt vời giúp ta băng qua gian khó để đứng lên.
    Bạn bè có thể có nhiều, nhưng bạn tri kỷ, thứ tình bạn thiêng liêng và cao quý đó chỉ có rất ít, và nhiều người ko có.
    Tri kỷ là người đủ cảm nhận để hiểu mình, đủ tình nghĩa để chia sẻ khổ đau với mình và đủ cao thượng để bỏ qua cho nhau những điều ko phải.

    Tôi có nhiều bạn. Một số trong bọn họ coi tôi là tri kỷ, là họ nghĩ thế, còn tôi thì ko.
    Tôi ko có người thực sự hiểu mình, thực sự đem đến cho tôi niềm an ủi và cảm giác được giải thoát có thể là do tôi quá đặc biệt, có lẽ thế .
    Nhưng ai cũng cần một lối về, cần một miền lặng để tiếp sức cho mình, tôi cũng đã tự tạo ra cho mình một tri kỷ, đó là TÔI.
    Vâng, tôi phân thân mình ra, tạo ra một thằng tôi khác làm chỗ dựa, và tôi được thanh thản, được thư thái với người tri kỷ đặc biệt đó
    The Mirror Has Two Faces.
  5. twofaces

    twofaces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0

    Bạn tri kỷ.
    Sông có khúc, người có lúc, đôi khi ta gặp phải những trở ngại lớn trong cuộc sống, rất cần được tiếp sức để vượt qua.
    Những người bạn xa giao có chăng chỉ giúp đỡ được ở chừng mực nào đấy, ko có giá trị đột biến có thể xoay chuyển cục diện. Bạn tri kỷ, nếu có, sẽ là chỗ dựa tuyệt vời giúp ta băng qua gian khó để đứng lên.
    Bạn bè có thể có nhiều, nhưng bạn tri kỷ, thứ tình bạn thiêng liêng và cao quý đó chỉ có rất ít, và nhiều người ko có.
    Tri kỷ là người đủ cảm nhận để hiểu mình, đủ tình nghĩa để chia sẻ khổ đau với mình và đủ cao thượng để bỏ qua cho nhau những điều ko phải.

    Tôi có nhiều bạn. Một số trong bọn họ coi tôi là tri kỷ, là họ nghĩ thế, còn tôi thì ko.
    Tôi ko có người thực sự hiểu mình, thực sự đem đến cho tôi niềm an ủi và cảm giác được giải thoát có thể là do tôi quá đặc biệt, có lẽ thế .
    Nhưng ai cũng cần một lối về, cần một miền lặng để tiếp sức cho mình, tôi cũng đã tự tạo ra cho mình một tri kỷ, đó là TÔI.
    Vâng, tôi phân thân mình ra, tạo ra một thằng tôi khác làm chỗ dựa, và tôi được thanh thản, được thư thái với người tri kỷ đặc biệt đó
    The Mirror Has Two Faces.
  6. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Tôi chẳng có nhiều bạn nhưng đối với tôi, để tìm 1 người bạn thân cũng không phải là dê dàng. Và để tìm 1 người tri kỉ càng khó hơn, chính vì thế phải thấy quý trọng những người bạn mà mình đang có. Tôi viết câu chuyện từ lâu: post lên để cho người đó hiểu mọi chuyện tôi nói.

    Dạo này hình như trời mưa nhiều hơn. Mùa mưa mà. Nó thầm nghĩ. Hình như có 1 chút gì đó thay đổi trong trời đất, nó cảm thấy thế, cũng như có cái gì đó thay đổi trong lòng nó. Hơn thế nữa là ở trong lòng bạn nó. Nhiều lúc nhìn ra thế giới xung quanh, nó cảm thấy mình bé nhỏ.
    Trời lại mưa, nó phóng như bay về nhà. Nó biết nó sẽ để lại trong lòng bạn nó những thắc mắc nhưng nó mặc kệ. Nó vẫn phóng như điên. Nó biêt bạn nó rồi sẽ hối hận vì đẫ để nó ra về, nhưng nó thích thế. Nó thích mọi người cảm thấy có lỗi với nó hoặc là mắc nợ nó. Nó điên rồi. Bạn nó ngước mắt nhìn. Trong ánh mắt chứa nhiều ý nghĩa, nhưng nó không thể nào làm khác được. Nó lạnh lùng quay đi, nhẹ nhàng như lúc đầu tiên nó đến với bạn nó nhưng hoàn cảnh đã thay đổi. Nó bây h không còn dám khóac tay bạn nó đi trong sân trường nữa và nó biết đấy cũng là 1 dấu hỏi lớn đối với bạn nó.
    Bạn nó tên la Khuất. Còn nó nó là 1 đứa con gái chung lớp. Nhìn nó và Khuất thì ai cũng có thể nhầm rằng nó với thằng Minh là người yêu, nhưng cả nó và Minh đều hiểu rằng, chúng nó chỉ mãi mãi là bạn.
    Bạn nó co chuyện, nó cảm nhận thấy thế, nhưng nó không thể hỏi được, nó cảm thấy tình bạn giữa chúng nó có nguy cơ tan vỡ, mà nó thì không muốn điều đó xảy ra. NÓ chỉ muốn nó và bạn nó mãi mãi như ngày xưa, nhưng nó hiểu điều đó là không thể bởi nó và Khuất.........Nó thở dài.
    Ai cũng bảo là nó yếu đuối và nó sẽ khổ vì thế nhưng nó không tin. Nó chỉ biết nó sẵn sàng làm mọi thứ vì bạn
    Sau trận dầm mưa, nó ốm, buồn thật chẳng đứa nào đến thăm nó cả. kể cả Khuất. Nó chẳng trách được ai, chỉ trách nó vô tinh thôi.
    NGười ta thường nói: Khi 1 tình bạn đã mất đi tiếng nói chung thì lúc đó tình bạn đã mất và sự tôn trọng nhau cũng không còn. Gia như mọi tình bạn khi chia tay đều trong im lặng và nước mắt thì có hơn không? Việc gì cứ phải xé nhỏ nó ra, dày vò nỗi đau của nhau, để rồi các vết thương lòng cú toác ra không bao j đóng vẩy được mà chỉ mưng mủ thêm thôi. Gía như tất cả bạn bè đêu hiểu nhau để không phải có nhưng vêt thương lòng không bao h lành. Nhưng giá như chỉ là ước mơ nhỏ nhoi có lẽ không bao h co thể thực hiện được.
    Nó và bạn nó cãi nhau to hơn. Không cách gì giải quyêt nổi. Nó đã cố gắng lấp đầy khoảng trống giữa nó và bạn nó nhưng hình như khoảng cách đó chỉ rộng ra mà thôi.
    Nó đã đủ can dảm nói chuyện với bạn nó, nhưng không ai chịu nhận lỗi về mình, chắc chẳng có ai có lỗi cả, có chăng chỉ là cái tôi qua lớn trong cả 2 đứa. Và cả 2 đứa đều không thừa nhận điều đó.
    Đêm nay nó ngồi viết nốt đoạn kết cho câu chuyện mà trong đó nó là nhân vật chính và cũng có câu chuyện như nó và bạn nó. Kết thúc đó khá có hậu nó thầm nghĩ: liệu có quá đáng không khi nó cũng mong 1 kết thúc như vây. Nó hi vọng nó và bạn nó sẽ hết cãi nhau. Nó lại ngồi gấp 1000 ngôi sao. nó ước: gia như tất cả mọi tình bạn đều khônh bị tan vỡ, giá như mọi người hiểu nhau hơn..........Nó sẽ ước hết 999 đièu ước cho bạn nó và để lại 1 điều ước cho chính nó: Nó và bạn nó sẽ không bao h cãi nhau nữa. Nó mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ và hôm sau những điều ước đó sẽ trở thành hiện thực.

    Câu chuyện này tôi viết đã lâu, tôi và người bạn đó mãi mãi không bao h trở lại như trước. Người bạn tên Khuất đó đã từng là người bạn thân của tôi. Chúng tôi đã có lúc muốn bắt đầu lại tình bạn nhưng có lẽ mọi chuyện đã qúa muộn, có những vết thương lòng không thể hàn gắn băng lời xin lỗi. Phải không Khuất, những lời nói xin lỗi của mày lúc đó chỉ là bộc phát thôi mà. Nó đâu có mang ý nghĩa.
    Khuất ah, mày có nhưng trang mau hông trong quyển sổ tao gửi cho mày không. Dù gì tao cũng mong tao và mày là bạn, đừng coi nhau như cục nợ nhé.
    Cười là nước mắt khô không lệ
    Được bee2a sửa chữa / chuyển vào 11:56 ngày 02/11/2003
  7. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Tôi chẳng có nhiều bạn nhưng đối với tôi, để tìm 1 người bạn thân cũng không phải là dê dàng. Và để tìm 1 người tri kỉ càng khó hơn, chính vì thế phải thấy quý trọng những người bạn mà mình đang có. Tôi viết câu chuyện từ lâu: post lên để cho người đó hiểu mọi chuyện tôi nói.

    Dạo này hình như trời mưa nhiều hơn. Mùa mưa mà. Nó thầm nghĩ. Hình như có 1 chút gì đó thay đổi trong trời đất, nó cảm thấy thế, cũng như có cái gì đó thay đổi trong lòng nó. Hơn thế nữa là ở trong lòng bạn nó. Nhiều lúc nhìn ra thế giới xung quanh, nó cảm thấy mình bé nhỏ.
    Trời lại mưa, nó phóng như bay về nhà. Nó biết nó sẽ để lại trong lòng bạn nó những thắc mắc nhưng nó mặc kệ. Nó vẫn phóng như điên. Nó biêt bạn nó rồi sẽ hối hận vì đẫ để nó ra về, nhưng nó thích thế. Nó thích mọi người cảm thấy có lỗi với nó hoặc là mắc nợ nó. Nó điên rồi. Bạn nó ngước mắt nhìn. Trong ánh mắt chứa nhiều ý nghĩa, nhưng nó không thể nào làm khác được. Nó lạnh lùng quay đi, nhẹ nhàng như lúc đầu tiên nó đến với bạn nó nhưng hoàn cảnh đã thay đổi. Nó bây h không còn dám khóac tay bạn nó đi trong sân trường nữa và nó biết đấy cũng là 1 dấu hỏi lớn đối với bạn nó.
    Bạn nó tên la Khuất. Còn nó nó là 1 đứa con gái chung lớp. Nhìn nó và Khuất thì ai cũng có thể nhầm rằng nó với thằng Minh là người yêu, nhưng cả nó và Minh đều hiểu rằng, chúng nó chỉ mãi mãi là bạn.
    Bạn nó co chuyện, nó cảm nhận thấy thế, nhưng nó không thể hỏi được, nó cảm thấy tình bạn giữa chúng nó có nguy cơ tan vỡ, mà nó thì không muốn điều đó xảy ra. NÓ chỉ muốn nó và bạn nó mãi mãi như ngày xưa, nhưng nó hiểu điều đó là không thể bởi nó và Khuất.........Nó thở dài.
    Ai cũng bảo là nó yếu đuối và nó sẽ khổ vì thế nhưng nó không tin. Nó chỉ biết nó sẵn sàng làm mọi thứ vì bạn
    Sau trận dầm mưa, nó ốm, buồn thật chẳng đứa nào đến thăm nó cả. kể cả Khuất. Nó chẳng trách được ai, chỉ trách nó vô tinh thôi.
    NGười ta thường nói: Khi 1 tình bạn đã mất đi tiếng nói chung thì lúc đó tình bạn đã mất và sự tôn trọng nhau cũng không còn. Gia như mọi tình bạn khi chia tay đều trong im lặng và nước mắt thì có hơn không? Việc gì cứ phải xé nhỏ nó ra, dày vò nỗi đau của nhau, để rồi các vết thương lòng cú toác ra không bao j đóng vẩy được mà chỉ mưng mủ thêm thôi. Gía như tất cả bạn bè đêu hiểu nhau để không phải có nhưng vêt thương lòng không bao h lành. Nhưng giá như chỉ là ước mơ nhỏ nhoi có lẽ không bao h co thể thực hiện được.
    Nó và bạn nó cãi nhau to hơn. Không cách gì giải quyêt nổi. Nó đã cố gắng lấp đầy khoảng trống giữa nó và bạn nó nhưng hình như khoảng cách đó chỉ rộng ra mà thôi.
    Nó đã đủ can dảm nói chuyện với bạn nó, nhưng không ai chịu nhận lỗi về mình, chắc chẳng có ai có lỗi cả, có chăng chỉ là cái tôi qua lớn trong cả 2 đứa. Và cả 2 đứa đều không thừa nhận điều đó.
    Đêm nay nó ngồi viết nốt đoạn kết cho câu chuyện mà trong đó nó là nhân vật chính và cũng có câu chuyện như nó và bạn nó. Kết thúc đó khá có hậu nó thầm nghĩ: liệu có quá đáng không khi nó cũng mong 1 kết thúc như vây. Nó hi vọng nó và bạn nó sẽ hết cãi nhau. Nó lại ngồi gấp 1000 ngôi sao. nó ước: gia như tất cả mọi tình bạn đều khônh bị tan vỡ, giá như mọi người hiểu nhau hơn..........Nó sẽ ước hết 999 đièu ước cho bạn nó và để lại 1 điều ước cho chính nó: Nó và bạn nó sẽ không bao h cãi nhau nữa. Nó mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ và hôm sau những điều ước đó sẽ trở thành hiện thực.

    Câu chuyện này tôi viết đã lâu, tôi và người bạn đó mãi mãi không bao h trở lại như trước. Người bạn tên Khuất đó đã từng là người bạn thân của tôi. Chúng tôi đã có lúc muốn bắt đầu lại tình bạn nhưng có lẽ mọi chuyện đã qúa muộn, có những vết thương lòng không thể hàn gắn băng lời xin lỗi. Phải không Khuất, những lời nói xin lỗi của mày lúc đó chỉ là bộc phát thôi mà. Nó đâu có mang ý nghĩa.
    Khuất ah, mày có nhưng trang mau hông trong quyển sổ tao gửi cho mày không. Dù gì tao cũng mong tao và mày là bạn, đừng coi nhau như cục nợ nhé.
    Cười là nước mắt khô không lệ
    Được bee2a sửa chữa / chuyển vào 11:56 ngày 02/11/2003
  8. muatrangkhuyet

    muatrangkhuyet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0

    Được muatrangkhuyet sửa chữa / chuyển vào 21:23 ngày 04/11/2003
  9. muatrangkhuyet

    muatrangkhuyet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0

    Được muatrangkhuyet sửa chữa / chuyển vào 21:23 ngày 04/11/2003
  10. rollingStar

    rollingStar Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    One person just like a bottle of wine, both better with age...
    Bạn bè...Mỗi người bạn gặp được đã là một sự may mắn,là đã có duyên.Có những người bạn biết nhau chỉ vô tình như một phép thử,như sự khẳng định mình hay là vì những người bạn khác.Có rất nhiều kiểu tình bạn,và cũng có bấy nhiều cách kết bạn....Và ...cũng có ai dám nói là không thể có bấy nhiêucách mà chúng ta chia tay một người bạn.Tạm thời....Hay mãi mãi...
    Mỗi người là tập hợp của rất nhiều điểm khác nhau.Về tâm hồn,tính cách,cảm nhận...chẳng ai giống ai cả.Chúng ta chơi với nhau,với sự chấp nhận những cái mà bạn mình vốn có,và không có nghĩa là những cái đó đều tốt,đều đẹp.Giá một lúc nào đó tôi nói được với bạn tôi cảm thấy ở bạn có những gì chưa được....Nhưng nó là một thói quen,là một cách sống,là một...biết gọi là gì nhỉ-hình như là cái tôi-thế thì nói thế nào bây giờ.Tôi cảm thấy nó không hay không có nghĩa là tôi đúng,bởi vì...những điều đó bạn không bao giờ thay đổi được.Và tôi cũng không muốn.Nếu thế,bạn sẽ không còn là bạn nữa,sẽ trở nên dễ bảo,ngoan ngoãn.Và như đánh mất chính mình.
    Ai cũng có những lúc điên điên.Tôi cũng đã biết bao lần như thế.Thế nên chẳng khó gì để biết được một người khác có đang điên hay không.Nhưng ...không phải lúc nào cũng sẵn sàng chấp nhận.Thích cho xong thì xong luôn......Không hẳn
    Bạn hoàn toàn khác với những người bạn của tôi.Cũng đúng,khi mà bạn nói rằng,những người khác đều yêu quý tôi và luôn làm theo điều tôi muốn.Thế nhưng,đã có lúc tôi ngồi nghĩ lại,và cũng tự hỏi rằng:Còn bạn thì không thế ư-cũng có thể,nhưng hơi ít.Và rằng,tại sao ta cứ phải hỏi rằng ta nghe theo ý kiến của một ai đó thì có làm sao không,nếu như điều họ nói là hoàn toàn có lí.Chỉ là...
    Và tôi yêu quý bạn.Cũng như trong tình bạn,chỉ cần tốt và chơi với nhau được là được.Cả hai chúng ta đều khó chơi,tôi tìm thấy ở bạn một cái gì đó...không biết giải thích thế nào.Có thể đấy là sức mạnh tiềm ẩn của bạn,là cái mà tôi nhìn bằng cảm giác của chính mình,chứ không như cách mà bao nhiêu người khác đã thấy khi bạn muốn test.Chẳng ai giống ai....rồi một lúc nào đó cũng sẽ cảm thấy mình trống rỗng,muốn đi thật xa,kiếm một nơi yên tĩnh,hay muốn đập tan tất cả.Nhưng khi những thời khắc ấy trôi qua-và sẽ phải trôi qua,chúng ta tiếp tục làm tiếp những điều còn dang dở.Bởi vì chúng ta vẫn đang sống.Sống chứ không phải là tồn tại.
    Tôi sẽ không bao giờ hiểu bạn.Và không cố gắng.Tất cả những gì tôi đã tìm thấy ở mọi người chỉ là những cái tôi tự hiểu về họ.Để rồi tìm cho mình những cách riêng để phù hợp với bạn bè.Vẫn có nhiều những sai lầm,nhưng không phải là ngẫu nhiên nếu ai đó nói rằng tôi có những người bạn quá tốt.Bởi vậy mà phải sống xứng đáng...
    Một ngày nào đó chưa xa lắm,tôi đã may mắn gặp được bạn.Và với tôi,bạn mãi là một người bạn tốt

Chia sẻ trang này