1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

1 người trong vạn ngưòi!!!

Chủ đề trong 'Lâm Đồng' bởi haythapanhsang, 24/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. haythapanhsang

    haythapanhsang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    1
    1 người trong vạn ngưòi!!!

    MẠNG SỐNG CỦA MỘT BÉ TRAI 3 TUỔI BỊ TƯỚC ĐOẠT ngay sau Ngày Thầy Thuốc Việt Nam

    Thưa các anh chị!

    Gia đình chúng tôi xin gửi đến các anh chị thông điệp này những mong được chia xẻ phần nào nỗi đau, nỗi bất bình mà Bác sỹ THỊNH, cô điều dưỡng HUỆ, những người đã và đang công tác tại BỆNH VIỆN NHI ĐỒNG I đã góp tay cùng ?othần chết? cướp đi mạng sống bé nhỏ của con chúng tôi là Bé PHAN HOÀNG ÂN (tên nhà thường gọi âu yếm là TIỂU HẮC) ?" 3 tuổi lúc 9h30 sáng vào ngày 28/2/2003, sau ngày THẦY THUỐC VIỆT NAM.

    Và dưới đây là chi tiết từng sự việc đã được diễn ra tại một nơi mà được mọi người đặt hết niềm tin và hy vọng, đến các anh chị, với lòng mong muốn tránh được cái chết không đáng cho những cháu bé khác sau này

    Con tôi được đưa vào khám bệnh và điều trị tại Khoa Nhiễm ?"Thần Kinh, Bệnh viện Nhi Đồng I (BVNĐI)từ 16h ngày 25/2/2003, lúc vào bệnh viện cháu đang ở trạng thái bình thường, và chân trái hơi bị yếu.

    22h30, ngày 25/02/2003 cháu được Chọc Rút Tủy để xét nghiệm, và được chẩn đoán là VIÊM MÀNG NÃO MỦ (Trong bệnh án và giấy báo tử lại ghi là U THÂN NÃO ????)

    23h30 cùng ngày cháu được tiêm mũi thuốc đầu tiên. BÁC SỸ TRỰC (nữ) CHO BIẾT BỆNH CỦA CHÁU ĐÃ ĐƯỢC PHÁT HIỆN KỊP THỜI VÀ CHÁU SẼ ĐƯỢC CHỮA HẾT BỆNH TRONG VÒNG 2 TUẦN

    Qua 1 ngày sau, ngày 27/2/003 ?" ngày Thầy Thuốc VN, cũng là ngày đã xảy ra hàng loạt những việc làm vô trách nhiệm và thiếu lương tâm của một số Y-Bác sỹ tại BVNĐI, đặc biệt trong ca trực đêm ngày 27/2 (Cụ thể là BS nam tên THỊNH và cô điều dưỡng tên HUỆ)

    ~ 15h ngày 27/2/2003, cháu được xe BV đưa đến Trung Tâm Chẩn Đoán Hòa Hảo để chụp MRI.Điều đáng lên án ở đây là trong xe không hề có 01 Bác sỹ nào để đi cùng một bệnh nhân nhỏ trong trạng thái não đang bị tổn thương và thân nhiệt lên cao đến 39 độ. Đợi mãi đến 17h30, cháu sốt lên đến 40 độ C, và không thể tiến hành chụp được (Theo lòi giải thích của một Bác sỹ sau ngày hôm đó???), nhưng thật tàn nhẫn, thay vì phải làm CẤP CỨU hạ nhiệt bằng mọi cách, sau đó chụp MRI để có kết quả chính xác mà kịp thời chữa trị cho cháu, thì HỌ chẳng làm gì cả và đã ĐƯA CHÁU TRỞ VỀ LẠI BỆNH VIỆN TRONG TRẠNG THÁI SỐT CAO 39-40độ C !!!!! Và từ thời điểm này thân nhiệt của cháu luôn là 39 ?"40 độ C, và các cô y tá ?" điều dưỡng không có một biện pháp nào giúp cháu hạ nhiệt, chúng tôi đã phải tự lo liệu bằng cách đắp khan ấm cho cháu.

    Đến 19h tối ngày 27/2, do thấy cháu vẫn sốt quá cao, mẹ cháu đo nhiệt~ bằng máy bấm lỗ tai (một công cụ mà BV đang sử dụng) thấy vẫn ở 40 độ C, vội vã lên ?oxin? cô y tá giúp cháu hạ nhiệt.Cô Huệ-y tá trực đêm hôm đó - đã cho thực tập viên của mình xuống phòng của Bé Tiểu Hắc cặp nhiệt vào nách cháu khoảng vài phút, rồi nói Bé 37 độ C, không sốt cùng với lời khẳng định là MÁY ĐO SAI; Và từ đó cô y Tá Huệ đã quyết liệt từ chối giải quyết cho Bé Tiểu Hắc mặc cho mẹ cháu và Bà Nội rất nhiều lần ?ovan xin? cô cấp thuốc hạ nhiệt cho cháu .

    Chúng tôi đã tìm lên phòng Bác Sỹ trực ?"tên THỊNH thì thấy khóa cửa bên~ ngoài, các cô y tá cho biết BS đã ĐI VẮNG ??? và nói với chúng tôi với lời lẽ hết sức vô trách nhiệm: NẾU NGƯỜI NHÀ KHÔNG TIN TƯỞNG THÌ CHO BÉ LÊN PHÒNG CẤP CỨU, Ở ĐÓ CÒN GIƯỜNG CHÚNG TÔI SẼ LO. Chúng tôi lập tức bế cháu (cháu nặng 21kg) lên phòng cấp cức ngay, rồi yêu cầu đo nhiệt đô cho cháu và lúc này các cô mới thừa nhận là cháu sốt 40 độ C.

    Thật quá sức đau lòng, đến lúc này thì Bé Tiểu Hắc đã có những hiện tượng như trào nước miếng, và khó thở vì sốt quá cao, buộâc cô ý tác phải cho thở oxy. Khi thao tác cấp cứu cho Bé, cô Làm Rất Chậm Và Lóng Ngóng, chính tôi phải gắn ống phụ giúp cô; Sau đó vì thiếu kinh nghiệm và vô tâm, các ?oTỪ MẪU? đã gây xước niêm mạc mũi và họng làm Bé xuất huyết rất nhiều. TRƯỚC TÌNH CẢNH ẤY, NHỮNG AI LÀM ME ĐỀU CẢM THẤY ĐAU LÒNG ĐẾN CÙNG CỰC, CHƯA NÓI ĐẾN LÀ ?oTỪ MẪU? CỦA CÁC BÉ ??????? nhưng ?.

    Sau 2 tiếng vật lộn không có Bác Sỹ (với chỉ một cô y tá), chúng tôi đã~ liên tục đắp khăn ấm và cháu đã dần dần trở lại bình thường ( thân nhiệt 38độ 8 ) ngủ được đôi chút và thở nhẹ nhàng cho tới sáng .

    Đến sáng ngày 28/2/2003, cháu vẫn đang được thở oxy thì BS Thịnh mới có~ mặt, khám qua cho Bé Tiểu Hắc và sờ vào má cháu (bằng mắt thường và tay), rồi quyết định cho y tá rút ống oxy và đưa cháu về phòng 107 của khoa để chờ BS đi phòng. VÀ CHÍNH QUYẾT ĐỊNH VÀ HÀNH ĐỘNG NÀY ĐÃ CƯỚP ĐI SINH MẠNG CỦA CON CHÚNG TÔI NGAY SAU ĐÓ .

    Ngay sau khi ống oxy được tháo ra, cháu liền ngáp liên tục nhiều lần (do thiếu oxy) và mẹ cháu chưa kịp bế cháu (xin nói rằng Bé Tiểu Hắc rất bụ bẫm nặng 21 kg- nhưng không hề được BV cấp cho xe đẩy để cho bé nằm ????) ra khỏi phòng Cấp Cứu thì Bé đã tím tái hết người, nên phải quay trở lại giường và gọi BS. Mãi đến 7h 00 (từ 6.h30 ?"7.00h do thao tác quá chậm chạp của các y bác sỹ làm mất quá nhiều thời gian) với sự cộng tác của tập thể các BS ?" Y tá thông qua việc hô hấp nhân tạo cho cháu BẰNG TAY, cùng một số công cụ thô sơ như bóp máy thở, máy chụp xquang di động,?. và trong điều kiện hết sức thiếu thốn về thuốc men ??? (BS đã nói tôi ra ngoài MUA thuốc như yêu cầu của BS trong lúc con tôi đang ở trong trạng thái từng giây phút giằng co giữa cái chết và sự sống !!!!), ??????NHƯNG TẤT CẢ ĐỀU VÔ VỌNG . Cháu Đã Ra Đi Tức Tuởi Và Đau Đớn Trong Nỗi Bàng Hoàng Xót Xa Và Cùng Cực Phẫn Nộ Của Gia Đình Chúng Tôi

    **** Qua những quyết định và việc làm của tập thể Bác sỹ ?"y tá trong những ngày qua , đã làm chúng tôi nảy sinh ra rất nhiều câu hỏi :

    Dựa trên cơ sở y học nào mà BS Thịnh đã quyết định rút ống oxy Bé Tiểu Hắc khi Bé đang ở trong trạng thái nguy cấp cần được thở oxy ?

    Tại sao BV lại có thể dung nạp những con người thiếu trách nhiệm , thiếu chuyên môn và vô lương như :

    1.BS Thịnh ( đã bỏ đi ra ngoài trong ca trực của mình, hay điều khiển cô y tá thông qua điện thoại cầm tay khi một em bé khác bị co giật nằm bên cạnh giường Bé Tiểu Hắc ,..) ?

    2.Y tá Huệ : đã quá non kém trong chuyên môn để hiểu rằng việc cặp nhiệt vào nách cháu sau khi Bé được hạ nhiệt bằng khăn ấm là không chính xác ? ,?

    Sự mâu thuẫn trong việc chẩn đoán bệnh của Bé Tiểu Hắc (lúc thì bệnh Viêm màng Não Mủ , lúc thì U Thân não , và lúc thì Viêm màng não não ????) , phải chăng điều đó thể hiện sự kém cỏi trong chuyên môn của một số Y Bác Sỹ tại Khoa Nhiễm ?" Thần Kinh hay là một hình thức làm sai lệch hồ sơ bệnh án sau khi sự việc đã xảy ra ???

    Phải chăng những điều đau lòng này ?othường xuyên?o xảy ra thông qua sự vô tình của các Y bác sỹ và trong điều kiện thiếu thốn về mọi mặt của Bệnh Viện (thiếu thuuốc men , thiết bị y học hiện đại,..)???

    Phải chăng những lời giải thích về cái chết của các em bé đã được đăng trên báo trong các ngày qua chỉ là những LỜI BIỆN HỘ cho những việc làm thiếu chuyên môn , thiếu trách nhiệm , thiếu lương tâm của một số Y -Bác Sỹ tại BVNĐI ?????

    Và liệu chăng rồi đây chúng ta có còn nên đặt niềm tin , sự hy vọng vào những ?oTừ mẫu? khi gửi gắm những đứa con thân thương của chúng ta cho họ ????

    ?vvvv ?. ????.

    Chúng tôi xin chuyển tải những sự việc này trên mạng trong và ngoài nước , rất mong các anh chi hãy dành chút ít thòi gian để đọc những dòng chữ này , để chia xẻ với chúng tôi nỗi đau qua lớn , quá oan ức mà chúng tôi phải gánh chịu , phần nào an ủi linh hồn Bé Tiểu Hắc và cũng xem như đây là một kinh nghiệm sống mà chúng ta cần phải thận trọng và sáng suốt khi giao sinh mạng thân yêu của con em chúng ta vào Bệnh Viện.

    Chúng tôi sẽ rất biết ơn , khi các anh chị chuyển tải giúp chúng tôi bài viết này đến nhữngngười bạn , người thân của các anh chị và nhận được những sự đồng cảm thân thiết của mọi người.

    Một lần nữa , thay mặt Gia Đình chúng tôi xin chân thành cảm ơn các anh chi

    PHAN HỒNG THỦY ?" cha Bé Tiểu Hắc
    TẠ QUỲNH HƯƠNG ?" mẹ Bé Tiểu Hắc


    Đây là nội dung của 1 bức thư mà HTAS@ mới nhận hôm qua, xin thông cảm vì bây giờ mới post lên, chắc là có ngưòi cũng biết rồi nhỉ.??


    ÍT NGHĨ TỚI MÌNH, NGHĨ NHIỀU TỚI CON GÁI CỦA NGƯỜI KHÁC
  2. nbs191

    nbs191 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2002
    Bài viết:
    1.076
    Đã được thích:
    0
    Hì , cái này nhiều chỗ cũng có post , và tui cũng nhận được 1 lá thư như vậy . Nhưng thông tin có nguồn gốc không chính xác , nghe đâu hình như từ 1 site ********* . Vì thế vấn đề này hơi bị "nhạy cảm" .
    Anh chỉ ước trên đường đời khó nhọc
    Có em cùng sánh bước bên anh.

    NBS
  3. voanh

    voanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/02/2002
    Bài viết:
    1.181
    Đã được thích:
    0
    Trong khi chờ xác minh sự việc,tôi tạm thời khoá chủ đề này lại!
    Sau khi xác minh sự việc,voanh@ sẽ mở lại topic này cho mọi người cùng góp ý kiến!
    Những lời yêu thương!
    Hãy để gió cuốn đi!
    Được voanh sửa chữa / chuyển vào 08:43 ngày 26/03/2003
  4. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Chào các bạn,
    Vụ việc ở trên xảy ra tại khoa của tôi (Khoa Nhiễm-Thần kinh- BV Nhi đồng 1), dù không liên quan đến cá nhân tôi, nhưng tôi nghĩ mình phải có trách nhiệm lên tiếng vì bài viết kết án giới Y khoa nói chung. Tôi sẽ không bào chữa cũng không luận tội mà chỉ mong cùng các bạn phân tích vấn đề để tìm hiểu nguyên nhân và rút được những kinh nghiệm quý báu tránh cho sai lầm có thể xảy ra lần nữa, giúp cho Y khoa ngày càng tốt hơn.
    1. Trước hết, tôi nghĩ, chúng ta, trong đó có bản thân tôi đều mong muốn gửi đến gia đình lời chia buồn sâu sắc nhất.

    2. Tôi nghĩ đây là vấn đề nhạy cảm vì nó liên quan đến khía cạnh xã hội lẫn chuyên môn của giới Y khoa.
    Tôi nghĩ, không nên chỉ dựa vào thông tin một chiều vì về mặt nguyên tắc ai cũng sẽ nói lợi cho bản thân mình. Ngoài ra, không phải ai cũng đã đọc được bài viết trên đều đọc bài viết tiếp theo của tôi, nên, họ sẽ chỉ có thông tin một chiều và luận tội. Do đó, mọi phán xét đều phải được cân nhắc và chỉ có thể kết luận khi có thông tin hai chiều (giống như trong một phiên toà, nạn nhân lẫn bị cáo đều có luật sư bào chữa và công tố viên luận tội. Mặt khác, tại phiên toà, nếu làm tội thì sẽ bị ở tù nhưng người khởi kiện nói sai sự thật cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình). Theo tôi được biết, vụ việc đã được khởi kiện với Bộ Y tế, đã có thanh tra Sở Y tế TP.HCM đã đến và đang làm việc với BV, hiện tại đang xem xét vụ việc, chưa có kết luận gi về mặt chuyên môn. Do đó, mọi kết luận đều phải rất thận trọng vì không thể rút lại những gì mà chúng ta đã truyền tải khắp nơi.
    3. Tôi sẽ tách bài viết thành hai phần, phần xã hội và phần chuyên môn. Tôi sẽ không bàn về cách hành văn và ngôn từ sử dụng, vì nó phụ thuộc vào nhận thức và văn hoá của mỗi người.
    4. Vì bài viết khá dài nên tôi sẽ post ý kiến từng phần có ý kiến nhận xét của tôi, nhưng thời gian tôi không có nhiều nên mong các bạn lượng thứ, tôi sẽ cố gắng post mỗi ngày.
    Thân ái

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?

    Được ndungtuan sửa chữa / chuyển vào 17:00 ngày 26/03/2003
  5. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Con tôi được đưa vào khám bệnh và điều trị tại Khoa Nhiễm ?"Thần Kinh, Bệnh viện Nhi Đồng I (BVNĐI)từ 16h ngày 25/2/2003, lúc vào bệnh viện cháu đang ở trạng thái bình thường, và chân trái hơi bị yếu.
    --> Nếu cháu đang ở trạng thái bình thường thì sẽ không có chỉ định nhập viện và cũng sẽ không bao giờ có chuyện chọc dò lấy tủy sống để làm xét nghiệm và chụp MRI tốn trên 2 triệu. Mặt khác, xét về tiền căn, bà của bé khai rằng bé rất ít ngủ trong một thời gian dài, mỗi đêm chỉ ngủ được 3 giờ, đây là một điều hoàn toàn không bình thường và không bao giờ có ở trẻ khoẻ mạnh. Hơn nữa, một trẻ bình thường và mới mắc bệnh thì không thể có yếu nhẹ chân trái, vì đây là một chỉ điểm cho thấy một bệnh lý cấp của hệ thần kinh. Như vậy, chúng ta cần phải hiểu rõ và phân biệt rõ khái niệm "bình thường" khác nhau ở người có chuyên môn và không chuyên môn.
    22h30, ngày 25/02/2003 cháu được Chọc Rút Tủy để xét nghiệm, và được chẩn đoán là VIÊM MÀNG NÃO MỦ (Trong bệnh án và giấy báo tử lại ghi là U THÂN NÃO ????)
    --> Trong bệnh án và giấy báo tử đều ghi chẩn đoán là VIÊM NÃO/ U THÂN NÃO, nghĩa là một bệnh cấp viêm não xảy ra trên trẻ nghi có u thân não
    23h30 cùng ngày cháu được tiêm mũi thuốc đầu tiên. BÁC SỸ TRỰC (nữ) CHO BIẾT BỆNH CỦA CHÁU ĐÃ ĐƯỢC PHÁT HIỆN KỊP THỜI VÀ CHÁU SẼ ĐƯỢC CHỮA HẾT BỆNH TRONG VÒNG 2 TUẦN
    --> điều này hoàn toàn chính xác nếu cháu bé CHỈ ĐƠN THUẦN bị viêm màng não mà không có bệnh lý nào khác kèm theo.
    Qua 1 ngày sau, ngày 27/2/003 ?" ngày Thầy Thuốc VN, cũng là ngày đã xảy ra hàng loạt những việc làm vô trách nhiệm và thiếu lương tâm của một số Y-Bác sỹ tại BVNĐI, đặc biệt trong ca trực đêm ngày 27/2 (Cụ thể là BS nam tên THỊNH và cô điều dưỡng tên HUỆ)
    --> một số Y-Bác sỹ
    ~ 15h ngày 27/2/2003, cháu được xe BV đưa đến Trung Tâm Chẩn Đoán Hòa Hảo để chụp MRI.Điều đáng lên án ở đây là trong xe không hề có 01 Bác sỹ nào để đi cùng một bệnh nhân nhỏ trong trạng thái não đang bị tổn thương và thân nhiệt lên cao đến 39 độ. Đợi mãi đến 17h30, cháu sốt lên đến 40 độ C, và không thể tiến hành chụp được (Theo lòi giải thích của một Bác sỹ sau ngày hôm đó???), nhưng thật tàn nhẫn, thay vì phải làm CẤP CỨU hạ nhiệt bằng mọi cách, sau đó chụp MRI để có kết quả chính xác mà kịp thời chữa trị cho cháu, thì HỌ chẳng làm gì cả và đã ĐƯA CHÁU TRỞ VỀ LẠI BỆNH VIỆN TRONG TRẠNG THÁI SỐT CAO 39-40độ C !!!!! Và từ thời điểm này thân nhiệt của cháu luôn là 39 ?"40 độ C, và các cô y tá ?" điều dưỡng không có một biện pháp nào giúp cháu hạ nhiệt, chúng tôi đã phải tự lo liệu bằng cách đắp khan ấm cho cháu.
    --> Khi đi chụp MRI cùng lúc có một bé khác nữa đang trong tình trạng nguy kịch và có một điều dưỡng đi theo, do đó, điều dưỡng này đã chuyển bé kia về trước lúc phát hiện bé Ân bị sốt. Việc này xảy ra tại Trung tâm Hoà hảo, bên ngoài BV.
    Đến 19h tối ngày 27/2, do thấy cháu vẫn sốt quá cao, mẹ cháu đo nhiệt~ bằng máy bấm lỗ tai (một công cụ mà BV đang sử dụng) thấy vẫn ở 40 độ C, vội vã lên ?oxin? cô y tá giúp cháu hạ nhiệt.Cô Huệ-y tá trực đêm hôm đó - đã cho thực tập viên của mình xuống phòng của Bé Tiểu Hắc cặp nhiệt vào nách cháu khoảng vài phút, rồi nói Bé 37 độ C, không sốt cùng với lời khẳng định là MÁY ĐO SAI; Và từ đó cô y Tá Huệ đã quyết liệt từ chối giải quyết cho Bé Tiểu Hắc mặc cho mẹ cháu và Bà Nội rất nhiều lần ?ovan xin? cô cấp thuốc hạ nhiệt cho cháu .
    --> Đây là lỗi của ĐD Huệ đã tin lời cô thực tập viên, và cô đang chờ kết luận của thanh tra Sở Y tế cũng như Hội đồng Kỹ thuật của BV để có hình thức kỷ luật thích đáng.
    ... Tôi sẽ post tiếp
    Thân ái

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?

    Được ndungtuan sửa chữa / chuyển vào 17:08 ngày 26/03/2003
  6. tieutigon

    tieutigon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    thật sự khi đọc bài viết đầu, tôi rất là bất bình. Nhưng sau khi đọc hết tất cả bài viết thì tôi cảm thấy như thế này: tôi rất mong rằng qua sự việc này sẽ có những giải quyết thích đáng, như những người có trách nhiệm phải chịu trách nhiệm cho hành động của chính mình, và bệnh viện càng phải cố gắng tận tâm hơn khi chữa bệnh, ở đây tôi không nói bệnh viện không có trách nhiệm mà là càng phải tập trung hơn, chú ý hơn bởi mạng sống con người khi đã mất đi thì không có gì bù đắp được, dù là lỗi bên nào đi nữa thì thật sự không còn là vấn đề trước mắt, chỉ còn những nỗi đau mà thôi, và những tình trạng tương tự phải chăng sẽ còn tiếp diễn.
    Tôi hy vọng rằng, khi khắc phục tình trạng trên, mọi người sẽ tận tâm và nhiệt tình.
    KHI NÓNG NÓI CHO ĐÃ, HẾT NÓNG LẠI HỐI
    KHI GIẬN, GHÉT CHO ĐÃ, HẾT GHÉT LẠI HỐI
    KHI GIÀU XÀI CHO ĐÃ, HẾT TIỀN LẠI HỐI
  7. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Chúng tôi đã tìm lên phòng Bác Sỹ trực ?"tên THỊNH thì thấy khóa cửa bên~ ngoài, các cô y tá cho biết BS đã ĐI VẮNG ??? và nói với chúng tôi với lời lẽ hết sức vô trách nhiệm: NẾU NGƯỜI NHÀ KHÔNG TIN TƯỞNG THÌ CHO BÉ LÊN PHÒNG CẤP CỨU, Ở ĐÓ CÒN GIƯỜNG CHÚNG TÔI SẼ LO. Chúng tôi lập tức bế cháu (cháu nặng 21kg) lên phòng cấp cức ngay, rồi yêu cầu đo nhiệt đô cho cháu và lúc này các cô mới thừa nhận là cháu sốt 40 độ C.
    --> Khoa Nhiễm-Thần kinh, như tên gọi, gồm hai dãy hành lang và có hai phòng BS trực. Ngoài ra, trong đêm, BS trực phải trực cho ba khoa, nghĩa là phải giải quyết các vấn đề nảy sinh ở cả 3 khoa (khoảng 100 bệnh nhi), do đó, chuyện BS không có mặt ở phòng trực là chuyện rất bình thường (vì có thể ở khoa khác, hoặc đi hội chẩn) và điều quan trọng là y tá luôn biết được BS ở đâu để liên lạc qua ĐT để liên hệ về thủ tục hành chánh hoặc tình hình bệnh tật.
    --> Về câu nói của ĐD Huệ: "NẾU NGƯỜI NHÀ KHÔNG TIN TƯỞNG THÌ CHO BÉ LÊN PHÒNG CẤP CỨU, Ở ĐÓ CÒN GIƯỜNG CHÚNG TÔI SẼ LO", theo tôi đánh giá là câu nói hoàn toàn có ý thức trách nhiệm của một người ĐD, vì, nếu thân nhân lo lắng thì phải đưa bệnh nhi lên phòng cấp cứu, nơi có đầy đủ phương tiện chăm sóc và hồi sức. Cũng cần hiểu thêm rằng, bản thân người ĐD chỉ có thể làm theo y lệnh của BS, như vậy, trong giới hạn cho phép của mình, thì cô ĐD chỉ có thể làm được đến vậy. Tôi không hiểu, ý của thân nhân muốn gì, và các bạn thử đặt mình trong hoàn cảnh của cô ĐD Huệ thì các bạn sẽ nói gì, chẳng lẽ là những lời trấn an và tiếp tục để bé nằm ở bệnh phòng?
    Thật quá sức đau lòng, đến lúc này thì Bé Tiểu Hắc đã có những hiện tượng như trào nước miếng, và khó thở vì sốt quá cao, buộâc cô ý tác phải cho thở oxy. Khi thao tác cấp cứu cho Bé, cô Làm Rất Chậm Và Lóng Ngóng, chính tôi phải gắn ống phụ giúp cô; Sau đó vì thiếu kinh nghiệm và vô tâm, các ?oTỪ MẪU? đã gây xước niêm mạc mũi và họng làm Bé xuất huyết rất nhiều. TRƯỚC TÌNH CẢNH ẤY, NHỮNG AI LÀM ME ĐỀU CẢM THẤY ĐAU LÒNG ĐẾN CÙNG CỰC, CHƯA NÓI ĐẾN LÀ ?oTỪ MẪU? CỦA CÁC BÉ ??????? nhưng ?.
    --> Trong buổi họp kiểm điểm, cô Huệ có nói rằng người nhà đứng quanh giường cản trở thao tác nên cô phải nhờ mẹ của bé đứng gần gắn ống oxy. Chuyện này rất thường xảy ra, trong chúng ta, ai cũng đã từng đưa người thân hoặc chứng kiến cảnh cấp cứu, vì tâm lý lo lắng đã đứng chung quanh người bệnh mong có thể giúp được gì nhưng không hiểu rằng mình đã vô tình cản trở công việc cấp cứu. Mặt khác, trong cấp cứu, việc tranh thủ từng giây phút là hết sức quý báu, do đó, chuyện nhờ mẹ của bé gắn ống oxy là hoàn toàn có thể chấp nhận được vì động tác này không quá khó cũng như không đòi hỏi chuyên môn. Một lưu ý nhỏ khác, chúng ta cũng cần quy định và hiểu rõ thuật ngữ :"Rất chậm và lóng ngóng": nếu theo tâm lý lo lắng lúc đó, theo lòng mong muốn của chúng ta, và theo ý nghĩ của người không có chuyên môn thì bất kể hành động nào của nhân viên y tế cũng thoả mãn thuật ngữ trên vì tay chân không thể nhanh như ý nghĩ cũng như việc phán xét chuyên môn thì chỉ có người chuyên môn mới có thể kết luận. Cùng với việc nhận định "làm xước niêm mạc", theo tôi nghĩ, có hai khả năng xảy ra, hoặc do quá nhiệt tình làm thông đường thở cho bé nên cô Huệ đã làm trầy xước niêm mạc (nếu thao tác chậm không thể xảy ra điều này), hoặc do diễn tiến tự nhiên của bệnh.
    Sau 2 tiếng vật lộn không có Bác Sỹ (với chỉ một cô y tá), chúng tôi đã~ liên tục đắp khăn ấm và cháu đã dần dần trở lại bình thường ( thân nhiệt 38độ 8 ) ngủ được đôi chút và thở nhẹ nhàng cho tới sáng .
    --> Tôi nhận định cô ĐD Huệ hết sức vô trách nhiệm vì đã bỏ bê gần 100 bệnh nhi khác để đứng liên tục hai giờ đồng hồ với gia đình cháu bé!
    Đến sáng ngày 28/2/2003, cháu vẫn đang được thở oxy thì BS Thịnh mới có~ mặt, khám qua cho Bé Tiểu Hắc và sờ vào má cháu (bằng mắt thường và tay), rồi quyết định cho y tá rút ống oxy và đưa cháu về phòng 107 của khoa để chờ BS đi phòng. VÀ CHÍNH QUYẾT ĐỊNH VÀ HÀNH ĐỘNG NÀY ĐÃ CƯỚP ĐI SINH MẠNG CỦA CON CHÚNG TÔI NGAY SAU ĐÓ .
    --> Đây là lỗi nhận định và đánh giá không chính xác của BS Thịnh. BS Thịnh đã nhận khuyết điểm và đang chờ quyết định kỷ luật của BV. Lỗi này đáng bị kỷ luật, đó là do chủ quan, nhưng không phải là do muốn "CƯỚP" đi sinh mạng của bé. Tôi rất hiểu nỗi đau của gia đình, nhưng nếu là tôi, không thể vì nỗi đau của mình mà làm đau thêm cho người khác.
    Ngay sau khi ống oxy được tháo ra, cháu liền ngáp liên tục nhiều lần (do thiếu oxy) và mẹ cháu chưa kịp bế cháu (xin nói rằng Bé Tiểu Hắc rất bụ bẫm nặng 21 kg- nhưng không hề được BV cấp cho xe đẩy để cho bé nằm ????) ra khỏi phòng Cấp Cứu thì Bé đã tím tái hết người, nên phải quay trở lại giường và gọi BS. Mãi đến 7h 00 (từ 6.h30 ?"7.00h do thao tác quá chậm chạp của các y bác sỹ làm mất quá nhiều thời gian) với sự cộng tác của tập thể các BS ?" Y tá thông qua việc hô hấp nhân tạo cho cháu BẰNG TAY, cùng một số công cụ thô sơ như bóp máy thở, máy chụp xquang di động,?. và trong điều kiện hết sức thiếu thốn về thuốc men ??? (BS đã nói tôi ra ngoài MUA thuốc như yêu cầu của BS trong lúc con tôi đang ở trong trạng thái từng giây phút giằng co giữa cái chết và sự sống !!!!), ??????NHƯNG TẤT CẢ ĐỀU VÔ VỌNG . Cháu Đã Ra Đi Tức Tuởi Và Đau Đớn Trong Nỗi Bàng Hoàng Xót Xa Và Cùng Cực Phẫn Nộ Của Gia Đình Chúng Tôi
    --> Tôi cùng các BS ở khoa có mặt buổi sáng hôm đó dù không phải là ca trực đều tham gia hồi sức cho bé, chúng tôi có đặt nội khí quản, cho cháu thở máy giúp thở cơ học, thay phiên nhau xoa bóp tim ... Chính bản thân chúng tôi cũng học được một bài học kinh nghiệm từ việc này, khi lòng nhiệt tình được đánh giá một cách thiếu thiện chí.
    --> Về việc mua thuốc, thuốc cấp cứu đều có đủ để sử dụng cho bé, thuốc mà mẹ bé phải đi mua là kháng sinh, không phải thuốc cấp cứu. Chúng ta có thể kiểm chứng dễ dàng theo toa đã đưa cho người nhà.
    ... Tôi sẽ post tiếp
    Thân ái

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?

    Được ndungtuan sửa chữa / chuyển vào 00:53 ngày 28/03/2003

Chia sẻ trang này