1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

1983.2 - Quý Hợi: Heo and more...nhà nhợn...tới đi các bé heo xinh ^o^ -

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi libra_angel, 27/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dlhien

    dlhien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Thanks bác, lên nào pig box
  2. baylanchet

    baylanchet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    666
    Đã được thích:
    0
  3. giacmoxua

    giacmoxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    3.340
    Đã được thích:
    0
    Chào cả nhà! Vào lướt web tí tí, sẵn ghé vào nhà chào hỏi cả nhà. Dạo này bận quá nên chưa tìm được mẫu chuyện vui vui để post cho cả nhà xem.
    À! Em có câu chuyện tình yêu cũng hay lắm, mời cả nhà xem nhé
    Tình Yêu Và Lý Trí ​
    Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, các tính cách sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm. Một ngày nọ, chúng tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó.
    Thông minh đề xuất : "Chúng ta cùng chơi trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý trí la lớn "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé !"
    Lý trí tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm :"Một, hai, ba...", Đức hạnh và Thói xấu cuống cuồng đi kiếm chỗ để nấp. Dịu dàng nấp sau mặt trăng. Phản bội nấp sau những vườn bắp cải. Yêu mến cuộn tròn giữa những đám mây. Nồng nàn trốn ngay giữa trung tâm trái đất. Nói dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới một hồ lớn. Tham lam trốn trong một bao tải... Và Lý trí đã đếm đến bảy mươi, tám mươi... chín mươi. Lúc này tất cả đều tìm được chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình yêu trong trái tim mình. Khi Lý trí đếm tới một trăm, Tình yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hoa hồng ...
    Lý trí bắt đầu tìm kiếm. Lười biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt. Sau đó lần lượt Dịu dàng, Nói dối, Nồng nàn, Yêu mến... cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình yêu. Ghen ghét với Tình yêu, Ghen tỵ đã thì thầm vào tai Lý trí: " Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu ******** yêu đấy ".
    Lý trí bước lại gần và bắt đầu tìm kiếm. Lý trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm và dừng lại khi trái tim của Lý trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu. Tình yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình yêu. Lý trí khóc thét lên : " Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây ? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ ?"
    Tình yêu nói: " Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi ". Và đó là lý do vì sao Tình yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý trí .
    Được giacmoxua sửa chữa / chuyển vào 18:55 ngày 06/11/2007
  4. ChuotNgoc

    ChuotNgoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    4.344
    Đã được thích:
    0
    Vào chào nhà heo cái nào . truyện bạn nào post hay quá, nhưng mờ tớ thấy người ta bẩu tình yêu mù quá ko có lý trí cơ mà .
    Thêm cái nữa là cho tớ hỏi tin tức nàng only giờ này nơi đâu? nhiều nick quá làm tớ ko theo kịp
  5. sonhainguyen

    sonhainguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, box heo nhà mình thỉnh thoảng mới có người vào post truyện lên. Hay chúng ta thử tự giới thiệu 1 chút về bản thân đi.
    Mình nghĩ như thế sẽ có động lực để các heo vào post bài nhiều hơn.
    Có ai đồng ý không, giơ tay, giơ chân lên nào
  6. PaulBurrell

    PaulBurrell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Ẹc ẹc! ủn ỉn nhà tụi mình là đại kị giơ cả tứ chi lên, giơ lên có mà nằm ngửa... mà chít à, làm sao lật lại được bi giừ [​IMG], tại béo quá đó mừ ...nên chỉ đồng ý giơ chi trước thui nhá
    Đây này, chân dung của mình đây nè[​IMG]...chỉ số cái vòng cuối ý ý.. đủ chứng minh không phải từ bên Thái sang đâu nhá [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG] Sơ sơ thế thui nhỉ, để các ủn ỉn khác còn đất thể hiện chứ nhẩy [​IMG]
    [​IMG]
     
  7. PaulBurrell

    PaulBurrell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    -------ĐẶC TRƯNG CỦA CÁC HEO NHÀ MÌNH NÈ-----
    Ngày xưa có một gia đình nông dân sống rất nhân hậu. Vợ chồng cày sâu cuốc bẫm, tiết kiệm giúp đỡ người nghèo. Họ đã tạo được trâu khỏe, ruộng tốt, cất được 5 gian nhà gỗ lim, vườn cau, ao cá. Cuộc sống tưởng thế đã thanh nhàn. Nhưng oái oăm thay, vợ chồng lại không có mụn con nào. Vợ chồng buồn rầu. Làng xóm chế giễu. Mỗi lần như thế, hai vợ chồng lại tìm thầy tìm thuốc tốn kém vô kể. Một hôm có người mách:


    - Ông bà có con phải cầu tự. Nghĩa là phải làm một chuyện gì đó để lại công đức cho thần thánh, cho người đời.
    Hai vợ chồng từ đó đêm nào cũng trằn trọc tìm việc làm công đức. Người chồng đề nghị còn bao nhiêu vốn liếng xây dựng một ngôi đền. Người vợ đồng ý và ngay ngày hôm sau ra sông mua gỗ. Ba tháng sau, ngôi đền uy nghi mọc giữa thôn Đoài. Các vị thần: Của cải, Trí tuệ, Sức khỏe, Ăn chơi đã tụ tập về. Ai ước nguyện thế nào thì được thế ấy.
    Ông bà nọ ước ao có con, thần thương lắm đã cho người con trai đẹp và khỏe mạnh. Đáng tiếc, vợ chồng người nông dân quý con quá hóa tội. Cậu bé tên Hợi trái ngược tính nết với người sinh ra nó. Cậu thích ngủ và chơi bời, dỗ dành mãi mới đến trường, nhưng vừa ngồi xuống ghế đã ngủ gật, thành thử ba năm sau vẫn chưa viết nổi cái tên của Hợi. Về sau Hợi bỏ học la cà trong làng, ngoài bãi, ven sông. Tệ hơn nữa khi Hợi có vợ lại đuổi cha mẹ ra ở riêng. Mặc thế, ông bà vẫn dốc lòng chiều chuộng thương con.
    Hôm người mẹ hấp hối, bà bảo chồng gọi Hợi lại, nắm lấy tay và nói đứt quãng trong hơi thở:
    - Cha mẹ thật ân hận chưa lo cho con được nhiều. Nay mẹ sắp qua đời muốn hỏi con có nguyện vọng gì để khi xuống suối vàng mẹ biết mà cầu xin phù hộ cho con.
    Người con nói ngay:
    - Con ao ước suốt đời không làm mà được ăn no, được ngủ không ai quấy rầy. Nói tóm lại được người ta hầu hạ.
    Mai táng vợ xong, người chồng vào đền cầu xin nguyện vọng đó cho con. Các vị thần linh hội ý với nhau thấy thật khó xử. Thật ra nếu xin của cải giàu sang, trí tuệ minh mẫn, sức khỏe phi thường hay ăn chơi phóng đãng thì dễ. Đằng này nó chỉ ước mơ tầm thường ăn no ngủ kỹ. Có khó một chút là bắt người ta hầu hạ. Khoản này vượt quá quyền hạn của các thần trong đền. Họ bàn với nhau tâu lên Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng nghe xong ngoảnh lại nói với thần Trí tuệ:
    - Thật đáng buồn cho giống người. Ta sinh ra họ cốt để làm đẹp cho thiên hạ. Vậy mà nay có kẻ chỉ ước ao ăn ngủ, lại còn muốn người ta hầu hạ nữa. Tệ. Tệ thật.
    Thần Trí tuệ cúi đầu lạy:


    - Bẩm thưa Thượng đế, cha mẹ của Hợi là người nhân đức. Chính họ đã có công thờ thần linh. Nếu ta không giúp họ thì sẽ mất niềm tin ạ.
    Ngọc Hoàng thấy thần Trí tuệ nói phải. Nhưng như thế thì vô lý quá. Ai đời cùng loài người với nhau lại bắt người này hầu hạ người nọ. Bỗng Ngọc Hoàng reo lên:
    - Ta nghĩ ra rồi. Thần lại đây ta bảo.
    Thần Trí tuệ mặt tươi như hoa đến quỳ lạy dưới chân Ngọc Hoàng.
    - Tên Hợi ước: Ăn no, ngủ yên, có người hầu hạ chứ gì? Ta cho làm kiếp lợn. Kiếp ấy được như thế, nhưng đoản thọ và chính tay người hầu hạ giết nó.
    Thần Trí tuệ toan nói hộ cho người nông dân vài điều nữa thì Ngọc Hoàng đã giũ áo bào đi ra. Thần buồn bã bay về làng Đoài thì được tin ông lão nông dân và con trai tên Hợi đã mất cách đây nửa năm.
    Điều lạ là trong làng Đoài mọc lên ngọn núi nhỏ có lửa, cháy chập chờn dòng chữ "Ốc Thượng Thổ". Trong làng Đoài nhà ai cũng có ổ tò vò mọc chi chít trên nóc nhà, nhà nào cũng nuôi một giống vật lạ: Mõm dài, tai lớn, bốn chân nhỏ, mình nục nạc những thịt. Nó không biết kêu mà chỉ biết éc. Giống ấy phàm ăn. Ăn xong thì ngủ. Hơi ngót dạ lại đòi ăn làm cho người làng phải bưng xách nấu nướng thật vất vả. Vì nguyện vọng nuôi nó chóng lớn để mau giết thịt nên người ta đặt tên là Lớn. Tiếng này lâu ngày đọc chệch thành Lợn.
  8. dlhien

    dlhien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
  9. giacmoxua

    giacmoxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    3.340
    Đã được thích:
    0
    Tui là onlyme2007 nè . Hồi đó nick giacmoxua bị nhốt gần 1/2 năm, giờ được thả ra rồi nên lấy nick này xài.
    Chúc cả nhà buổi sáng vui vẻ!
  10. giacmoxua

    giacmoxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    3.340
    Đã được thích:
    0

    Xin góp 1 bài thơ mà tui đã sưu tầm được cho cả nhà thưởng thức. Cho mọi người nhà Heo ta 1 tí lãng mạng và thơ thẩn
    Nhớ một nụ cười

    Một phút giây bỗng hoá đá ngàn năm
    Tớ chết lặng trong tim mình nhỏ bé
    Ấy lạnh lùng bước đi như thể
    Chiếc lá vàng bay theo gió xa xôi

    Tự nhủ mình - ngốc thêm lần nữa thôi
    Chẳng thể cầm lòng trước nụ cười của ấy
    Phút yếu mềm nghe trái tim run rẩy
    Tớ ngập ngừng... không dám gọi tên
    Một nụ cười như quá đỗi thân quen
    Trăng dịu dàng cũng muôn phần bỡ ngỡ
    Ánh đèn khuya hắt hiu nghiêng đổ...
    Soi một vùng thương nhớ trong veo...


Chia sẻ trang này