1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

(2) - Phút Thật Lòng ( Nhà 3 ) Luôn hạnh phúc và luôn sống thật với chính mình !!! (Mong các bạn khô

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi tonghoaison, 11/04/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. FujiS5200

    FujiS5200 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2007
    Bài viết:
    4.115
    Đã được thích:
    0
    Vừa cãi nhau với 1 người bạn trên mạng, chán hết cả người. Chả ra làm sao cả.
    Làm sao để hết cãi nhau được nhỉ?
  2. FujiS5200

    FujiS5200 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2007
    Bài viết:
    4.115
    Đã được thích:
    0
    Dường như có môt cái gì đó đã đổ vỡ trong tôi, một cái gì đó mơ hồ và không rõ ràng.
    Không buồn, chẳng vui.
    Ngày cuối tuần vui vẻ.
  3. Meo_ngungoc

    Meo_ngungoc Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    2.624
    Đã được thích:
    11
    Làm bạn bè online thôi cũng thấy khó thế? Khi bạn bè online không gặp nhau, không tiếp xúc, không cùng chung 1 sở thích, khi tính cách mỗi người 1 khác .... câu chuyện cứ nhạt dần đi. Không ai muốn thế cả, trách nhau cứ nói chuyện " lờn vờn" bên ngoài nhưng biết type gì. Quan điểm mỗi người lại một khác.......
    Không ai trả bài ai cả, trước kia tớ có hay online như thế này đâu, không ngủ trưa hoặc ngủ ít đi để nói chuyện cùng bạn. Bớt lăng quăng ngoài đường để buổi tối ngồi ôm máy tính. Những lời nói ra luôn là thật lòng vậy mà bạn nghĩ tớ chỉ coi bạn là chỗ tranh thủ để nói thôi sao.
    Tớ thấy rằng nhiều khi tớ làm bạn khó chịu, đang vui hoá bực, nhưng tớ kô thể nói chuyện mềm mỏng được như người khác. hsdjfskfskfhsekfsfsf, hm viết nghĩ 1 hồi thấy mình đúng là con hâm, dở hơi suốt ngày. Cứ tạm thế đi đã.
  4. MHVC

    MHVC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    1.018
    Đã được thích:
    0
    Thật lòng là o thể thật lòng được
  5. kecungdauso1

    kecungdauso1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.851
    Đã được thích:
    0
    Trống rỗng, không cảm xúc, nhưng hình như... muốn khóc... ừ thì cứ khóc đi có sao đâu, quen rồi...
  6. kecungdauso1

    kecungdauso1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.851
    Đã được thích:
    0
    Có nhiều thứ phải cất bớt đi, hoặc là vờ như không có, không cảm thấy. Để làm gì nhỉ? Ơ không biết nữa, nhưng quen rồi, quen nhận những dằn vặt về với mình, quen không bực bội, quen không giận dỗi, quen buồn quá thì tự an ủi mình... hay là không có ai đủ tin tưởng để chia sẻ những điều như vậy, nên tất cả những cảm xúc đều bị liệt vào với 2 từ ''vớ vẩn'', rồi sẽ tự qua cả thôi mà, rồi sau nhìn lại sẽ lại thấy buồn cười cho mà xem, ừ quen rồi, tất cả những gì phụ thuộc quá vào cảm xúc thì khi nhìn lại sẽ thấy thật điên rồ. Ngay cả lúc này, viết linh tinh thế này là do phụ thuộc quá nhiều vào cảm xúc, mai đọc rồi lại sẽ thấy buồn cười thôi.
  7. titi_henry_77_14

    titi_henry_77_14 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    19/10/2005
    Bài viết:
    887
    Đã được thích:
    1
    Bao giờ em biết !
  8. congchua_thino

    congchua_thino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2006
    Bài viết:
    5.314
    Đã được thích:
    3
    Thật là tớ cũng cảm thấy hơi hơi......rùi í
  9. GhetTatCa

    GhetTatCa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    tự nhiên dạo này bỏ mất thói quen chat nhiều. Online thì vẫn rõ lắm, xểnh ra lúc nào là ôm cái máy tính nhưng chỉ ngồi nhìn từng cái mặt cười online rồi off. Ai hỏi cũng chỉ trả lời dăm câu, mọi người lại tưởng mình đang buôn với nhiều người lắm.
    Đêm nào cũng nói đang ngắm trăng ( kể cả mùng 1 nhé) trăng trong tưởng tượng thôi, trăng tròn như cái bánh dẻo, trắng như cái bánh sữa............
  10. bupbexinhxinh

    bupbexinhxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2006
    Bài viết:
    147
    Đã được thích:
    0
    Lúc đó e đã ôm a thật chặt thật lâu, ôm như sợ mất đi một điều gì đó chỉ xảy một lần trong một khoảnh khắc nào đó mà thôi, e nghĩ rằng lúc đó e đag sống cho hoài niệm, e đag trôi về quá khứ, e đag tìm lại cảm giác của ngày xưa, e thật là tệ khi lợi dụng tc của ng khác nvậy, e cũng ko bít mình có tc với a hay ko nữa e thấy phân vân lắm, e sợ yêu, e sợ mình sẽ lại bị tổn thương thêm một lần nữa,e ko có lòng tin, hay đơn giản tất cả đó chỉ là sự trá hình đáng yêu mà có lần nào đó a đã nói như vậy, đó chỉ là những cảm xúc nhất thời khi con ng ta ko thể kiềm chế đc bản thân, đó chỉ là sự cám dỗ thường thấy ở nơi đó, có phải e đag tự nguỵ biện để trốn chạy tc của chính mình ko, có phải e đag tự dối lòng mình ko, nếu như thêm một lần nữa e lại tự đánh mất đi cơ hội cho chính bản thân mình thì liệu e có còn hối tiếc nữa ko, tại sao quyết định lại dường như trở nên khó khăn như vậy, e phải làm gì để thoát khỏi những phân vân băn khoăn này đây. Ôm a e cảm thấy mình thật nhỏ bé còn a thì thật là to lớn, e cảm thấy bình yên lắm e muốn đc ôm a mãi nvậy thôi, một cảm giác thanh thản nhưg lúc đó e lại cảm thấy buồn da diết, buồn như chính đôi mắt e vậy, a đã nói mắt e buồn lắm, mặt a tuy lạnh nhưg vẫn ko buồn như đôi mắt của e, lúc đó nếu như ko kiềm chế đc mình có lẽ e đã bật khóc, e cũng ko thể hiểu tại sao lúc đó e lại có cx này nữa, khóc cho ai, khóc vì điều gì...có thể e cũng đã hiểu đc phần nào lý do của nó nhưg e sợ phải chấp nhận nó, e khóc cho e, khóc cho ng đã xa, khóc cho tất cả những cx hờn tủi đã qua, khóc cho 2năm qua_ tg ko là quá ngắn nhưng cũng ko là quá dài, khóc cho nhữg tc bấy lâu bị kìm nén dường như đã đc giải thoát, khóc cho những điều e chưa thể định nghĩa thành tên.
    Còn h đây e lại thấy trống rỗng vô cùng, đôi khi e thấy con người mình thật khó hiểu, những cx yếu ớt qua đi rất nhanh để thay vào đó là mạnh mẽ, là chối bỏ, là phủ nhận, có nên chăng?
    Câu chuyện xưa như vẫn còn đọng lại mãi chẳng thể phai mờ theo tg, có phải e là ng hay sống cho qk chăng ? Tại sao vẫn nhớ, phải chăng hp luôn mong manh, e mải miết kiếm tìm, a nơi đâu, đôi khi thèm một chỗ dựa, thèm một bờ vai để ngả đầu, thèm đc nghe một câu nói dịu dàng, thèm một vòng tay xiết mạnh, hp luôn ko trọn vẹn.
    20 tuổi mang theo một vết thương e cười, e vui trong sn của chính mình, lạnh lẽo và cô quạnh thầm mong một lời chúc từ nơi xa nào đó.E hiểu.
    Cuộc sống cần có sự dứt khoát, một người bạn e đã từng nói nvậy, e đã muốn dứt khoát bao lần rồi nhưg tại sao vẫn lưu luyến, e ko thể điều khiển đc con tim mình, e sợ mình sẽ lấy tc của ai đó để bù đắp cho tc bây h, như vậy thật là tàn nhẫn cho ng ta và cả cho chính e, lấp chỗ trống ư hay là cho mình thêm một lần đc yêu thương ?

Chia sẻ trang này