1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

20 Tuổi.

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi tamtuhemo, 20/07/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tamtuhemo

    tamtuhemo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    20 Tuổi.

    20 tuổi ngồi bên khung cửa sổ
    Mắt đu đưa về 1 cõi trốn tìm
    Thị trấn nhỏ xinh
    Hoa Nhớ nghiêng mình
    Hướng về phía bầu trời đầy nắng gió
    Ta ước mình như là lá cỏ
    Tuổi 20 ta đổ nắng lên đời.
    [****a]
  2. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Năm 20
    Ta cứ ngỡ đời là bông hồng
    Trồng trên những mảnh vườn thật xinh
    Rung rinh khóm lá khẽ gió đông
    Bỗng nhìn kỹ thấy gai đầy mình ....
    Năm 20
    Ta cứ ngỡ , đời là ngọn gió
    No say vươn theo những nẻo đường
    Trường kỳ tìm kiếm điều ko có
    Mò đêm dài , thèm chút tình thương ....

    Năm 20
    Vật vã thâu đêm với tĩnh lặng
    Lắng nghe lòng nói những ước mơ
    Chờ hết xuân ,đông hạ thu sang
    Mang nuối tiếc , với những chữ ngờ ....
    Kết thúc rồi , vật vã tuổi 20 ,
    Đem lòng sáng soi con đường trắng
    Chẳng hoa hồng , chẳng trông gai gì cả
    Mà thiệt là , chậm chạp đời sang trang ...
    Dưng có hứng góp chút thơ vớ vẩn ....
  3. tamtuhemo

    tamtuhemo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Nhưng tuổi trẻ có ẩm ương vật vã, thì cũng có làm sao? ^^
    Sang trang thì chẳng thể nào Chẳng hoa hồng, chẳng trông gai đâu chứ nhỉ?
  4. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Có chứ , mất đi cái điên dại bồng bột tuổi trẻ .Hẳn nuối tiếc với cái ngây ngô đó ....

    Sang trang là nhìn đời với một lăng kính khác, đa chiều hơn mà thôi ....

    Chẳng vật vã , vì vật vã ko đem lại lợi ích gì nữa ...
  5. thebigbang

    thebigbang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Thấy topic cu?a bạn hay hay, mượn 1 phút nhé,
    "Giấc mơ trưa"
    Năm ta 20 tuô?i,
    bao hoa?i bafo ước mơ,
    nhưng ta chă?ng la?m gi?,
    hẹn năm sau sef gắng.
    Qua năm ta 21,
    ta vâfn cứ nhởn nhơ,
    ta vâfn chă?ng la?m gi?,
    hẹn năm sau tôi nhé.
    Va? thơ?i gian vâfn thế,
    trôi hoa?i bao ước mơ,
    ta vâfn cứ hẹn chơ?,
    sắm vai người trêf hẹn.
    Năm nay ta 26,
    mơ ước chă?ng co?n nhiê?u,
    khát vọng cufng hư hao,
    thẹn đơ?i vương thói xấu.
    Pha?i chăng ta trêf hẹn,
    pha?i chăng ke? nhơ?n nhơ,
    pha?i chăng đến bao giơ?,
    ta sef không trêf hẹn?
  6. tamtuhemo

    tamtuhemo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Bạn làm tớ nhớ đến câu này : "Có đôi khi trễ hẹn 1 giờ, muốn gặp lại phải mất ngàn thu" ^^
    Được tamtuhemo sửa chữa / chuyển vào 07:50 ngày 21/07/2008
  7. tamtuhemo

    tamtuhemo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Tớ 20, tớ đang nhìn đời qua lăng kính trong suốt, tớ nhìn ngắm, tớ tưởng tượng, tớ hưởng thụ, tớ dâng hiến, và tớ có cả hoa hồng lẫn chông gai. Đời chẳng sang trang vì tớ vẫn là tớ thôi, tớ của 19 cộng thêm một chút can trường.
  8. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
    Tuổi 20 của ta trôi qua cách đây...20 năm! Giờ ta là kẻ già nhất trong đám người trẻ và trẻ nhất trong số người già.
    Tương lai trãi dài phía trước. Mọi thứ vừa làm ta háo hức, vừa làm ta lo sợ. Tất cả đều gợi trong ta trí tò mò. Muốn được làm những gì mình muốn. Muốn đi tất cả những nơi mình thích. Muốn....nhiều thật nhiều. Thậm chí...nhiều hơn thế nữa. Dù biết cái nhiều ấy bao nhiêu cũng chưa đủ.
    HAI MƯƠI.
    Ta thả một chùm bong bóng bay
    Ta thả yêu thương theo tháng ngày
    Hai mươi quả bóng tròn màu trắng
    Ta thả thơ ngây khỏi tầm tay.
    Ta thổi hai mươi ngọn nến hồng
    Chun miệng ta thổi vào thinh không
    Hai mươi ngọn nến hồng thanh khiết
    Ta thổi vào ta bao ước mong.
    Ta hát bài ca tuổi hai mươi
    Ta hát cho ta một quãng đời
    Ta lớn thêm rồi ta mừng lắm
    Ta cười nhưng nước mắt ta rơi!
    Hai mươi. Hai mươi. Tuổi hai mươi.
    Tuổi của ươm mơ. Tuổi hồng tươi.
    Tuổi ta chông chênh làm... cô gái
    Tuổi biết nghe buồn vương mắt nai.
    (23/7/08)
    Mưa quá, hổng biết làm gì, làm thơ...con ngáo ộp vậy.


    Được huongnhu4 sửa chữa / chuyển vào 07:55 ngày 23/07/2008
  9. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    Tuổi hai mươi, hình như ai cũng có những cuồng dại của một thời...Có một bài thơ viết lâu lắm rồi thời hai mươi tuổi, dhi lại vào đây
    ĐỌC THƠ TÌNH CỦA CHỊ TUỔI HAI MƯƠI
    Đọc thơ tình của chị tuổi hai mươi
    Vẫn thấy ngỡ ngàng như ngày mười sáu tuổi
    Và thấy mình như người có lỗi
    Suốt bốn năm rồi không hiểu hết chị ơi
    Có phải tình yêu là bản nhạc không lời
    Nên mỗi người nghe lại mỗi người thấy khác
    Có phải hồng nhan luôn luôn mệnh bạc
    Sắc sảo nhiều càng lắm những khổ đau
    Em băn khoăn mãi chẳng hiểu tại đâu
    Mà bão tố cứ ùa vào thơ chị
    Những câu thơ ngập tràn nước mắt
    Như những ngôi sao tắt lịm phía chân trời
    Suốt bốn năm em là kẻ rong chơi
    Trong phiên chợ tình yêu, người mua kẻ bán
    Phung phí hoài những que diêm tuổi trẻ
    Ngọn lửa tình yêu vẫn chẳng cháy chị ơi...
    Đến chiều nay gặp câu thơ của người
    Em như lạc vào bài thơ xưa của chị
    Cũng những khát khao được sẻ chia hạnh phúc
    Dựng thiên đường yêu rực rỡ ánh đèn hoa
    Và cũng xót xa khi ngày tháng dần qua
    Không níu nổi trên tay mình hạnh phúc
    .
    Em tìm lại bài thơ xưa em đọc
    Chị bây giờ, đang ở nơi đâu?
    HN/1999
  10. tamtuhemo

    tamtuhemo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Thi thoảng mình ngồi trong 1 bóng đêm
    Nhìn tương lai như ngọn đèn mờ tỏ
    Leo lắt sáng như cuộc tình vừa chớm nở
    Đã vội vàng tàn.
    Thi thoảng mình nằm trong những hoang mang
    Rồi tự hỏi thế nào là hạnh phúc
    Có bao giờ chứa đựng trong lời chúc
    Niềm Tin?
    Thi thoảng mình say trong kí ức chẳng dịu êm
    Loạng choạng con đường đã từng trượt ngã
    Những vết xước đã trở nên xa lạ
    Sao vẫn còn đau?
    Nhưng chẳng sao, cuộc sống đã thay màu
    Ta cũng chẳng nhiều nhặn gì những lần thi thoảng
    Chỉ là?
    Nếu đã thành tiềm thức
    Liệu rằng?
    Có thể nhạt phai?
    Thôi này, ly café của 1 sớm mai
    Làn khói mỏng tang chẳng bao giờ sợ hãi
    Dù bên kia là mặt trời tự tại
    Ta của bây giờ đã khác ngày xưa?
    Nhiễu An

Chia sẻ trang này