1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi bluenote, 01/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    1.

    Buổi sáng, tôi gội đầu bằng nước ấm nhưng vẫn không sao đủ ấm. Hơi lạnh ti tỉ ngâm ngấm chạy dọc xuống bờ vai tôi gầy, nét gầy như lá, mỏng mảnh như sương. Nắng tháng giêng trong và lạnh. Những sợi nắng cong mềm nửa chênh chao trên đầu cây lá,nửa lăn mình trên khoảnh sân gạch âm ẩm trước mái hàng hiên. Sau một mùa đông, rêu đổ xanh loang lỗ?

    Tôi lên nhà, bê ra một chiếc ghế con. Tôi đặt chiếc ghế xuống nơi nắng vàng nhất rồi ngồi lên đấy, tay lùa gỡ từng sợi tóc ướt, các đầu ngón tay khe khẽ run?Lâu lắm rồi tôi mới lại hong tóc. Tôi nhớ Trịnh trong một tình khúc xa?
    ?o?Ru em đầu con gió
    em hong tóc bên hồ
    khi sen hồng mới nở
    nụ đời ôi thơm quá??


    Tóc tôi bây giờ dài, dài lắm, xoả xuống đến tận giữa lưng. Ngày anh còn chải tóc cho tôi, tóc chỉ mới gợn ngang gờ vai. Một năm như một tiếng thở dài. Tôi vẫn chưa cắt tóc vội.Anh vô tình để sợi buồn làm rối cả mái tóc xanh?

    Tôi xoay người cho nắng hong trọn nửa mái tóc còn lại. Từ góc nhìn nghiêng, tôi giật mình thốt thoảng?Hoa mai ! Một chùm độ 5 hoa vàng rực trên một cành cao tít. Còn hơn một tháng nữa mới vào Tết, vậy mà đã có những cái hoa đầu tiên. Trên đường đi làm, tôi đã thấy nhiều nhà mai nở ngập sân, sắc vàng cong vút, rực rỡ giữa nắng sớm còn bảng lảng sương.Tôi đi suốt, cả ngày cuối tuần cũng không được chút thảnh thơi. Biết đâu là hoa nhà mình cũng đã chớm?

    Mẹ tôi bảo năm nay khí trời nóng, mai nở vội, đến lúc Tết hoa rã mùa, tìm được một cành đẹp hoa đẹp thế sẽ rất là khó?Tôi cười cho qua chuyện, miệng ậm ừ ?o Mẹ khéo lo, bây giờ có tiền là xong hết, cả chậu cả cây, đẹp ngất ngây luôn, chơi xong năm ni đem cất, sang năm đến mùa mình tỉa lá, đem ra chơi tiếp??. Nói là nói vậy, nhà tôi chưa lần nào bỏ tiền mua một chậu hoa mai.
  2. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Nhiều năm trước, vườn nhà tôi mọc đầy những cây mai con, có cây thấp lè tè đâu độ hơn một gang tay, có cây nhỉnh quá đầu gối, nhiều cây cao đến tận rốn người lớn. Thỉnh thoảng, có vài người tạt sang nhà tôi, họ mon men trong vườn, một lát sau trở ra, tay cầm vài cây con vừa mới nhổ gốc.Tôi cũng không buồn hỏi tại sao họ nhổ cây nhà mình .Quan trọng gì những cái cây con đó, những lúc ấy tôi chỉ nghĩ như vậy.Nhiều năm sau nữa, vườn hết hẳn mai con.Người ta thôi lảng vảng. Tôi bấy giờ mới vỡ lẽ. Thường là như vậy, khi người ta nhận ra giá trị thực của một vật nào đó cũng là lúc người ta sắp đánh mất nó đi. Vườn chỉ còn lại những gốc mai cỗi, tuổi đếm được hai lượt các đầu ngón tay. Việc trút lá khi xuân cận ngày cũng đâm khó hơn. Cành mai vươn dài, khẳng khiu, lại ẩm nước, rêu mọc li ti . Người lớn hầu như ai cũng bận, nên việc trút lá được ?o khoán? cho lũ trẻ .Tiền công được trả theo gốc. Gỡ từng chiếc lá không dễ như người ta tưởng. Khi gỡ tay phải nhẹ, phải nương để tránh làm gãy búp.Mai càng cao tuổi, vít cong cành càng khó nên cứ phải nhoài người ra xa thật là xa. Có một thứ sâu mà bọn tôi quen gọi là ?onái xanh? hay nấp dưới xống lá. Sâu xanh úa, lá xanh úa nên không tài nào phân biệt được. Nhiều hôm xui xẻo, tay chân quẹt phải ổ sâu ,đau rát, miệng la hét í ới , chạy cuống cuồng tìm vôi, tìm kem đánh răng trét lên vết rộp. Khó là vậy nhưng bọn trẻ tôi vẫn rất hăng. Cây nhà mình thì cứ để ì ra không trảy lá để đi làm công cho nhà người khác kiếm tiền. Món tiền thu được không nhiều, xúng xính một hai hôm là sạch nhẵn, nhưng bọn tôi đã học được một bài học rất quí mà không phải ai cũng nhận ngay ra được khi đưa tay gỡ từng cọng lá : bài học về lòng kiên nhẫn. ?o Tất cả mọi người lớn đều từng là con trẻ?, mỗi một mùa mai rộ, tôi thêm một tuổi, lòng kiên nhẫn phôi thai, hình hài và lớn dần lên?
    Tôi nhích khỏi ghế, đến lại gần để nhìn rõ từng cánh hoa mai. Nét mai vàng ươm gác mình trên nền thân nâu sẫm. Những cành gầy guộc mang trên mình vệt nấm mốc mùa đông. Đây đó xen lẫn những cành khô cong quắp, nhìn kĩ bên trong thấy có từng mảng đục khoét của loài sùng. Lá đã rụng được phân nửa, nửa còn lại chờ một bàn tay. Thường một búp hoa nhỏ sẽ cho ít nhất là ba hoặc bốn búp xanh. Búp xanh rạn, hoa mai rạng ?Nắng mùa xuân nhờ có sắc mai mà vàng hơn?Vài năm trước , có nhiều người ngấp nghé xui mẹ tôi bán đi hai gốc mai nơi cổng ra vào.Tiền triệu, mẹ tôi muốn bán . Tôi và chị can ngăn mãi mẹ mới bỏ hẳn cái ý định kia.
  3. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Nhiều năm trước, vườn nhà tôi mọc đầy những cây mai con, có cây thấp lè tè đâu độ hơn một gang tay, có cây nhỉnh quá đầu gối, nhiều cây cao đến tận rốn người lớn. Thỉnh thoảng, có vài người tạt sang nhà tôi, họ mon men trong vườn, một lát sau trở ra, tay cầm vài cây con vừa mới nhổ gốc.Tôi cũng không buồn hỏi tại sao họ nhổ cây nhà mình .Quan trọng gì những cái cây con đó, những lúc ấy tôi chỉ nghĩ như vậy.Nhiều năm sau nữa, vườn hết hẳn mai con.Người ta thôi lảng vảng. Tôi bấy giờ mới vỡ lẽ. Thường là như vậy, khi người ta nhận ra giá trị thực của một vật nào đó cũng là lúc người ta sắp đánh mất nó đi. Vườn chỉ còn lại những gốc mai cỗi, tuổi đếm được hai lượt các đầu ngón tay. Việc trút lá khi xuân cận ngày cũng đâm khó hơn. Cành mai vươn dài, khẳng khiu, lại ẩm nước, rêu mọc li ti . Người lớn hầu như ai cũng bận, nên việc trút lá được ?o khoán? cho lũ trẻ .Tiền công được trả theo gốc. Gỡ từng chiếc lá không dễ như người ta tưởng. Khi gỡ tay phải nhẹ, phải nương để tránh làm gãy búp.Mai càng cao tuổi, vít cong cành càng khó nên cứ phải nhoài người ra xa thật là xa. Có một thứ sâu mà bọn tôi quen gọi là ?onái xanh? hay nấp dưới xống lá. Sâu xanh úa, lá xanh úa nên không tài nào phân biệt được. Nhiều hôm xui xẻo, tay chân quẹt phải ổ sâu ,đau rát, miệng la hét í ới , chạy cuống cuồng tìm vôi, tìm kem đánh răng trét lên vết rộp. Khó là vậy nhưng bọn trẻ tôi vẫn rất hăng. Cây nhà mình thì cứ để ì ra không trảy lá để đi làm công cho nhà người khác kiếm tiền. Món tiền thu được không nhiều, xúng xính một hai hôm là sạch nhẵn, nhưng bọn tôi đã học được một bài học rất quí mà không phải ai cũng nhận ngay ra được khi đưa tay gỡ từng cọng lá : bài học về lòng kiên nhẫn. ?o Tất cả mọi người lớn đều từng là con trẻ?, mỗi một mùa mai rộ, tôi thêm một tuổi, lòng kiên nhẫn phôi thai, hình hài và lớn dần lên?
    Tôi nhích khỏi ghế, đến lại gần để nhìn rõ từng cánh hoa mai. Nét mai vàng ươm gác mình trên nền thân nâu sẫm. Những cành gầy guộc mang trên mình vệt nấm mốc mùa đông. Đây đó xen lẫn những cành khô cong quắp, nhìn kĩ bên trong thấy có từng mảng đục khoét của loài sùng. Lá đã rụng được phân nửa, nửa còn lại chờ một bàn tay. Thường một búp hoa nhỏ sẽ cho ít nhất là ba hoặc bốn búp xanh. Búp xanh rạn, hoa mai rạng ?Nắng mùa xuân nhờ có sắc mai mà vàng hơn?Vài năm trước , có nhiều người ngấp nghé xui mẹ tôi bán đi hai gốc mai nơi cổng ra vào.Tiền triệu, mẹ tôi muốn bán . Tôi và chị can ngăn mãi mẹ mới bỏ hẳn cái ý định kia.
  4. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Đêm giao thừa, tôi thích bật đèn ngoài sân rồi ra ngồi nơi bậc thềm cửa, khuỷ tay tì đầu gối, mắt dõi lên cây. Ánh đèn vàng, hoa phủ vàng, gió lạnh ướt sương sa. Nhiều năm hoa nở muộn, chị em tôi lo thấp thỏm. Chiều 30, xoắn xuýt chờ mãi cho nồi bánh tét chín , hai chị em hì hà hì hập khuân thùng nước nấu bánh ra trước sân, đổ vào các gốc cây , hy vọng là đất ấm, hoa sẽ chóng nở. Ngày xuân, xác hoa thảm vàng , tôi ngại quét, để mặc hoa rơi?
    Một lần, tôi gọi điện buôn chuyện. Tôi hỏi anh Hà nội vào Tết có nhiều hoa mai không ? Anh bảo nhiều, nhiều lắm, ê hề. Tôi không thích hoa đào vì sắc hoa buồn rũ. Hơn nữa, cắm một cành đào trong nhà không dễ như cắm một cành mai.Hoa đào kén nhà kén cảnh. Hoa mai thì không vậy,nó gần gũi, bình dị. Hoa đào trầm mặc, sâu lắng. Hoa mai xởi lởi, rộn ràng. Anh kết luận : nguời miền Trung như tôi không sâu sắc bằng người Hà thành nơi anh. Tôi cười. Trách gì anh ! Nơi tôi Tết về, hoa đào cũng ngập phố. Vài hôm nữa , đi lòng vòng trên đường 2-9, đoạn trước quảng trường, hoa ngập hoa, nhìn những gốc đào đâm nụ hồng, buồn phơn phớt, thể nào tôi cũng lại nhớ anh, nhớ một Hà nội xa và một mùa đông cong trắng?Nếu có một chuyến xe chở nắng, tôi sẽ gửi nắng. Nếu có một chuyến tàu chở nụ cười, tôi sẽ gửi những cành mai.Hoa mai vàng như nụ cười trong nắng, hoa mai chở nụ cười xoa dịu những âu lo?
    ??oHoa mai cũng có 5 cánh như hoa đào, nhưng cánh hoa mai to hơn cánh hoa đào một chút. Những nụ mai không phô hồng mà ngời xanh màu ngọc bích. Sắp nở, nụ mai mới phô vàng?Một mùi thơm lựng như nếp hương phảng phất bay ra?? Có tiếng vọng ê a của một giờ tập đọc ngày còn bé?. ?oHoa mai vàng? Hoa của nắng?Bài tập đọc đã đi cùng tôi qua hai tư mùa hoa. Tôi quay lại ghế, khoanh tay ngồi. Nắng lạo rạo rải đều trên khắp mặt sân.Thêm một chiếc lá rơi?Buổi sáng đi qua?
  5. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Đêm giao thừa, tôi thích bật đèn ngoài sân rồi ra ngồi nơi bậc thềm cửa, khuỷ tay tì đầu gối, mắt dõi lên cây. Ánh đèn vàng, hoa phủ vàng, gió lạnh ướt sương sa. Nhiều năm hoa nở muộn, chị em tôi lo thấp thỏm. Chiều 30, xoắn xuýt chờ mãi cho nồi bánh tét chín , hai chị em hì hà hì hập khuân thùng nước nấu bánh ra trước sân, đổ vào các gốc cây , hy vọng là đất ấm, hoa sẽ chóng nở. Ngày xuân, xác hoa thảm vàng , tôi ngại quét, để mặc hoa rơi?
    Một lần, tôi gọi điện buôn chuyện. Tôi hỏi anh Hà nội vào Tết có nhiều hoa mai không ? Anh bảo nhiều, nhiều lắm, ê hề. Tôi không thích hoa đào vì sắc hoa buồn rũ. Hơn nữa, cắm một cành đào trong nhà không dễ như cắm một cành mai.Hoa đào kén nhà kén cảnh. Hoa mai thì không vậy,nó gần gũi, bình dị. Hoa đào trầm mặc, sâu lắng. Hoa mai xởi lởi, rộn ràng. Anh kết luận : nguời miền Trung như tôi không sâu sắc bằng người Hà thành nơi anh. Tôi cười. Trách gì anh ! Nơi tôi Tết về, hoa đào cũng ngập phố. Vài hôm nữa , đi lòng vòng trên đường 2-9, đoạn trước quảng trường, hoa ngập hoa, nhìn những gốc đào đâm nụ hồng, buồn phơn phớt, thể nào tôi cũng lại nhớ anh, nhớ một Hà nội xa và một mùa đông cong trắng?Nếu có một chuyến xe chở nắng, tôi sẽ gửi nắng. Nếu có một chuyến tàu chở nụ cười, tôi sẽ gửi những cành mai.Hoa mai vàng như nụ cười trong nắng, hoa mai chở nụ cười xoa dịu những âu lo?
    ??oHoa mai cũng có 5 cánh như hoa đào, nhưng cánh hoa mai to hơn cánh hoa đào một chút. Những nụ mai không phô hồng mà ngời xanh màu ngọc bích. Sắp nở, nụ mai mới phô vàng?Một mùi thơm lựng như nếp hương phảng phất bay ra?? Có tiếng vọng ê a của một giờ tập đọc ngày còn bé?. ?oHoa mai vàng? Hoa của nắng?Bài tập đọc đã đi cùng tôi qua hai tư mùa hoa. Tôi quay lại ghế, khoanh tay ngồi. Nắng lạo rạo rải đều trên khắp mặt sân.Thêm một chiếc lá rơi?Buổi sáng đi qua?
  6. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    2.
    Carson Hill bảo tôi nên gọi anh ta là Chill . Ở Trung Quốc, các sinh viên vẫn hay gọi anh ta bằng cái tên đó. ?o Chill to the bones ?o- tôi đùa. Anh ta cười tí toét.
    Chill kể linh tinh lang tang, rằng các sinh viên của anh ta rất chăm chỉ, rằng anh ta thích cái nuớc Trung Hoa nơi anh ta đang công tác, rằng văn hoá Đông phương cực kì hay, rằng các con gái Beijing xinh xắn lắm, và anh ta có thể sẽ cưới một trong số các cô xinh xắn ấy. Chill nói về những mùa đông trắng xoá xa xôi nơi quê hương anh và hỏi tôi ?o Have you ever seen snow-flakes?? . Tôi nói là chưa và có lẽ sẽ chẳng có cái cơ hội để một lần được nhìn thấy. Tôi gọi đó là hoa của nước, loài hoa tinh khiết nhất trong tất cả các loài hoa.
    Tôi kể với Chill là trên đầu giường ngủ của tôi cũng có những bông hoa tuyết. Hoa tuyết của tôi có màu xanh. Buổi tối , tôi hay ngủ muộn. Đó là một thói quen không hề tốt. Sau khi tắt điện, việc đầu tiên là tôi ngoái cổ nhìn lên tường nơi những bông tuyết kia bắt đầu toả ra thứ ánh sáng xanh dìu dịu. Tôi nghĩ bâng qươ gì đó một lát rồi ngủ đi từ lúc nào không biết. Thường khi không bận nghĩ, tôi ngủ rất nhanh.Nhiều đêm không ngủ được, tôi lồm ngồm nhổm dậy rồi ôm gối ngồi hàng giờ . Những bông tuyết xanh nhìn tôi, tôi nhìn những bông tuyết xanh. Đó là những cuộc trò chuyện bằng mắt. ?oIt?Ts time when your soul touches the silence? , Chill đồng ý . Tôi cũng đồng ý .Thời gian gần đây tôi thấy mình lạ đi rất nhiều. Tôi ít nói hơn, ít cười hơn, mà nụ cười cũng lành lạnh . Đêm, tôi không thích bật đèn. Tôi sợ ánh sáng.Tôi thích ngồi hàng giờ bên cửa sổ dù có là mùa đông . Vườn nhà tôi không trồng gì cả ngoài các gốc cây ăn quả lâu năm. Nơi cuối vườn có vài gốc cây mứt,1 loại cây thân gỗ . Những bông mứt khi nở xoè tung như những chiếc dù nhỏ li ti, có màu trắng, bay lả tả trong gió mà thoạt nhìn hệt những mọn lông ngỗng mỏng mảnh . Vào mùa đông trăng thấm lạnh. Vườn ngập những mảnh vỡ của trăng. Một cơn gió rẽ ngang cũng đủ làm những mảnh vỡ kia nhập nhoè, run rẩy. Chill nhóm tôi vào lớp những người nhạy cảm. Tôi thừa nhận. Có những buổi tối, ngồi một mình bên cửa sổ, tôi nghe những tiếng ti tách rất khẽ . Ấy là lúc sương đang rơi từ mép lá này sang mép lá khác. Chill hỏi tôi đã nghĩ ra tên gì để đặt cho những giọt nước ấy chưa. Tôi trả lời ?rằng đó là nước mắt của đêm. ?o You?Tre too fragile ..? Chill kết luận. ?o Everything?Ts fragile ?o, tôi thêm vào lời Chill.
  7. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    2.
    Carson Hill bảo tôi nên gọi anh ta là Chill . Ở Trung Quốc, các sinh viên vẫn hay gọi anh ta bằng cái tên đó. ?o Chill to the bones ?o- tôi đùa. Anh ta cười tí toét.
    Chill kể linh tinh lang tang, rằng các sinh viên của anh ta rất chăm chỉ, rằng anh ta thích cái nuớc Trung Hoa nơi anh ta đang công tác, rằng văn hoá Đông phương cực kì hay, rằng các con gái Beijing xinh xắn lắm, và anh ta có thể sẽ cưới một trong số các cô xinh xắn ấy. Chill nói về những mùa đông trắng xoá xa xôi nơi quê hương anh và hỏi tôi ?o Have you ever seen snow-flakes?? . Tôi nói là chưa và có lẽ sẽ chẳng có cái cơ hội để một lần được nhìn thấy. Tôi gọi đó là hoa của nước, loài hoa tinh khiết nhất trong tất cả các loài hoa.
    Tôi kể với Chill là trên đầu giường ngủ của tôi cũng có những bông hoa tuyết. Hoa tuyết của tôi có màu xanh. Buổi tối , tôi hay ngủ muộn. Đó là một thói quen không hề tốt. Sau khi tắt điện, việc đầu tiên là tôi ngoái cổ nhìn lên tường nơi những bông tuyết kia bắt đầu toả ra thứ ánh sáng xanh dìu dịu. Tôi nghĩ bâng qươ gì đó một lát rồi ngủ đi từ lúc nào không biết. Thường khi không bận nghĩ, tôi ngủ rất nhanh.Nhiều đêm không ngủ được, tôi lồm ngồm nhổm dậy rồi ôm gối ngồi hàng giờ . Những bông tuyết xanh nhìn tôi, tôi nhìn những bông tuyết xanh. Đó là những cuộc trò chuyện bằng mắt. ?oIt?Ts time when your soul touches the silence? , Chill đồng ý . Tôi cũng đồng ý .Thời gian gần đây tôi thấy mình lạ đi rất nhiều. Tôi ít nói hơn, ít cười hơn, mà nụ cười cũng lành lạnh . Đêm, tôi không thích bật đèn. Tôi sợ ánh sáng.Tôi thích ngồi hàng giờ bên cửa sổ dù có là mùa đông . Vườn nhà tôi không trồng gì cả ngoài các gốc cây ăn quả lâu năm. Nơi cuối vườn có vài gốc cây mứt,1 loại cây thân gỗ . Những bông mứt khi nở xoè tung như những chiếc dù nhỏ li ti, có màu trắng, bay lả tả trong gió mà thoạt nhìn hệt những mọn lông ngỗng mỏng mảnh . Vào mùa đông trăng thấm lạnh. Vườn ngập những mảnh vỡ của trăng. Một cơn gió rẽ ngang cũng đủ làm những mảnh vỡ kia nhập nhoè, run rẩy. Chill nhóm tôi vào lớp những người nhạy cảm. Tôi thừa nhận. Có những buổi tối, ngồi một mình bên cửa sổ, tôi nghe những tiếng ti tách rất khẽ . Ấy là lúc sương đang rơi từ mép lá này sang mép lá khác. Chill hỏi tôi đã nghĩ ra tên gì để đặt cho những giọt nước ấy chưa. Tôi trả lời ?rằng đó là nước mắt của đêm. ?o You?Tre too fragile ..? Chill kết luận. ?o Everything?Ts fragile ?o, tôi thêm vào lời Chill.
  8. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tôi có mail của Chill. Chill thông báo là mùa xuân năm sau sẽ cưới vợ. Một trong các cô Beijing xinh đẹp như lúc trước đã có lần nói. Giáng sinh vừa rồi hai người đã về Canada để thăm bố của anh. Ông bố không hài lòng lắm về cô con dâu người Á, nhưng ông không ngăn cản, ông tôn trọng quyết định của con trai ông. Chill hỏi trên đầu giường tôi có còn những bông hoa nước, tôi có hay thức dậy lúc nửa đêm, có còn hay ngồi bên cửa sổ ?Tôi bảo còn, còn tất cả ?o Everything?Ts the same as it was??. ?oDo you believe in our friendship ? ?o Chill hỏi?
    Chill đến chơi ở nơi tôi làm việc. Hôm đó là vào ngày mồng 3 Tết. Anh ta loay hoay, xuýt xoa mãi bên một cái tượng Ganesa bày bán ở gian lưu niệm. Tôi nghĩ thầm ?o Bà chị lại sắp cắt cổ một gã nữa rồi !?. Quả vậy, một lát sau, anh ta đến chỗ tôi ngồi yêu cầu giúp đỡ . Anh ta bảo là thích cái tượng đầu voi mình người đó kinh khủng . Trong các vị thần của Bà La Môn giáo, Ganesa chính là vị thần mang lại hạnh phúc và may mắn. Anh ta muốn mua nhưng chị kia hô giá cao quá, nếu tôi bảo chị kia anh ta là bạn của tôi thì chị có hạ giá xuống không? Ai bảo khách Tây không đáo để ! Tôi bằng lòng giúp vì thấy anh ta có vẻ thành thật. Kì cò mãi, bà chị nhăn nhó chấp nhận mức giá 10USD so với giá 15 lúc đầu. Anh ta nhìn tôi cảm ơn rối rít, rồi tự xưng là Carson Hill, gốc Canada , đang là giảng viên tại Đại Học Bắc Kinh. Anh ta thích cái Tết cổ truyền của người Việt nam , thích mùi nhan trầm, thích mùi bánh nếp bọc trong lá chuối, thích cảnh chợ Tết ,thích nhìn người ta chở hoa đi ngoài phố?Anh ta đã ở Hà Nội từ hôm 30, ngày kia sẽ quay ra lại . Đà Nẵng mưa nên không biết phải đi đâu. Ngày mai mà tạnh, anh ta sẽ gọi xe ôm vào Hội An ở đó một ngày .Anh ta lõm bõm vài chữ tiếng Việt với tôi, ngọng ngiụ líu ló đến buồn cười.
    Trò chuyện bâng qươ một lát, bọn tôi chuyển sang nói về âm nhạc và sách.Móc trong túi ra một quyển sổ tay nhỏ, anh ta lật cho tôi xem những quyển sách của Herman Hess mà anh ta đang tìm mua. Herman Hess tôi biết nhiều sách nhưng chỉ mới đọc mỗi Narziss and Goldmun .Anh ta hỏi tôi có thích Coldplay không ? Tôi bảo có nhưng không nhiều, tuỳ tâm trạng . Suede ? Anh ta tiếp tục hỏi. Tôi bảo chỉ thích mỗi Everything will flow vì có kỉ niệm với nó. Thế rồi anh ta lẩm nhẫm hát cho tôi nghe một đoạn của Everything will flow?Watch the day begin again, whispering into the night, see the crazy people play, hurrying under the light?như thể tôi và anh là những người khá quen thân.? ?một gã cực kì xởi lởi vui tính ?o tôi tự nhủ. Rồi tôi bận khách, chúng tôi trao đổi địa chỉ mail và chia tay nhau. Lần đầu chúng tôi gặp nhau, và có lẽ là sẽ không có lần thứ hai, ngoài những cuộc trò chuyện ảo ?
    Đoạn cuối thư, Chill viết ?oWhenever I see snow-flakes falling over my window, I think of you. If only you once could see, hear and touch..They?Tre so fresh, so pure?like you, my little friend ! ?o. Tôi thư lại cho Chill kèm theo lời chúc mừng hạnh phúc . Nếu một ngày nào đó được đưa tay đón những bông hoa nước trắng xoá tinh ngần ấy , đầu tiên tôi sẽ nghĩ đến Chill và những mùa đông xa xôi anh kể. Thời gian như một dòng chảy. Cuộc sống như một dòng chảy ..những dòng chảy vô hình trong đó có tôi, có Chill. Một mùa xuân thứ ba đang bên thềm? Rồi mùa xuân thứ tư, mùa xuân thứ năm?cũng sẽ đến?Rồi cũng sẽ có một ngày nhìn những bông hoa nước, Chill không còn nhớ?.Cũng như tôi, rồi sẽ có một ngày tôi quên hẳn việc đi đếm những mùa xuân?Nothing?Ts lost and nothing?Ts gained. Life?Ts just a lullaby?
  9. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tôi có mail của Chill. Chill thông báo là mùa xuân năm sau sẽ cưới vợ. Một trong các cô Beijing xinh đẹp như lúc trước đã có lần nói. Giáng sinh vừa rồi hai người đã về Canada để thăm bố của anh. Ông bố không hài lòng lắm về cô con dâu người Á, nhưng ông không ngăn cản, ông tôn trọng quyết định của con trai ông. Chill hỏi trên đầu giường tôi có còn những bông hoa nước, tôi có hay thức dậy lúc nửa đêm, có còn hay ngồi bên cửa sổ ?Tôi bảo còn, còn tất cả ?o Everything?Ts the same as it was??. ?oDo you believe in our friendship ? ?o Chill hỏi?
    Chill đến chơi ở nơi tôi làm việc. Hôm đó là vào ngày mồng 3 Tết. Anh ta loay hoay, xuýt xoa mãi bên một cái tượng Ganesa bày bán ở gian lưu niệm. Tôi nghĩ thầm ?o Bà chị lại sắp cắt cổ một gã nữa rồi !?. Quả vậy, một lát sau, anh ta đến chỗ tôi ngồi yêu cầu giúp đỡ . Anh ta bảo là thích cái tượng đầu voi mình người đó kinh khủng . Trong các vị thần của Bà La Môn giáo, Ganesa chính là vị thần mang lại hạnh phúc và may mắn. Anh ta muốn mua nhưng chị kia hô giá cao quá, nếu tôi bảo chị kia anh ta là bạn của tôi thì chị có hạ giá xuống không? Ai bảo khách Tây không đáo để ! Tôi bằng lòng giúp vì thấy anh ta có vẻ thành thật. Kì cò mãi, bà chị nhăn nhó chấp nhận mức giá 10USD so với giá 15 lúc đầu. Anh ta nhìn tôi cảm ơn rối rít, rồi tự xưng là Carson Hill, gốc Canada , đang là giảng viên tại Đại Học Bắc Kinh. Anh ta thích cái Tết cổ truyền của người Việt nam , thích mùi nhan trầm, thích mùi bánh nếp bọc trong lá chuối, thích cảnh chợ Tết ,thích nhìn người ta chở hoa đi ngoài phố?Anh ta đã ở Hà Nội từ hôm 30, ngày kia sẽ quay ra lại . Đà Nẵng mưa nên không biết phải đi đâu. Ngày mai mà tạnh, anh ta sẽ gọi xe ôm vào Hội An ở đó một ngày .Anh ta lõm bõm vài chữ tiếng Việt với tôi, ngọng ngiụ líu ló đến buồn cười.
    Trò chuyện bâng qươ một lát, bọn tôi chuyển sang nói về âm nhạc và sách.Móc trong túi ra một quyển sổ tay nhỏ, anh ta lật cho tôi xem những quyển sách của Herman Hess mà anh ta đang tìm mua. Herman Hess tôi biết nhiều sách nhưng chỉ mới đọc mỗi Narziss and Goldmun .Anh ta hỏi tôi có thích Coldplay không ? Tôi bảo có nhưng không nhiều, tuỳ tâm trạng . Suede ? Anh ta tiếp tục hỏi. Tôi bảo chỉ thích mỗi Everything will flow vì có kỉ niệm với nó. Thế rồi anh ta lẩm nhẫm hát cho tôi nghe một đoạn của Everything will flow?Watch the day begin again, whispering into the night, see the crazy people play, hurrying under the light?như thể tôi và anh là những người khá quen thân.? ?một gã cực kì xởi lởi vui tính ?o tôi tự nhủ. Rồi tôi bận khách, chúng tôi trao đổi địa chỉ mail và chia tay nhau. Lần đầu chúng tôi gặp nhau, và có lẽ là sẽ không có lần thứ hai, ngoài những cuộc trò chuyện ảo ?
    Đoạn cuối thư, Chill viết ?oWhenever I see snow-flakes falling over my window, I think of you. If only you once could see, hear and touch..They?Tre so fresh, so pure?like you, my little friend ! ?o. Tôi thư lại cho Chill kèm theo lời chúc mừng hạnh phúc . Nếu một ngày nào đó được đưa tay đón những bông hoa nước trắng xoá tinh ngần ấy , đầu tiên tôi sẽ nghĩ đến Chill và những mùa đông xa xôi anh kể. Thời gian như một dòng chảy. Cuộc sống như một dòng chảy ..những dòng chảy vô hình trong đó có tôi, có Chill. Một mùa xuân thứ ba đang bên thềm? Rồi mùa xuân thứ tư, mùa xuân thứ năm?cũng sẽ đến?Rồi cũng sẽ có một ngày nhìn những bông hoa nước, Chill không còn nhớ?.Cũng như tôi, rồi sẽ có một ngày tôi quên hẳn việc đi đếm những mùa xuân?Nothing?Ts lost and nothing?Ts gained. Life?Ts just a lullaby?
  10. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0

    3.
    õ?oõ?ƯAnh dỏằông lỏĂi rỏằ"i cho xe lên vỏằ?a hă. Đó là mỏằTt trong nhỏằng con 'ặỏằng 'ỏạp cỏằĐa Hà NỏằTi mà hỏằ"i cỏƠp III anh vỏôn thặỏằng hay 'i qua. Anh loay hoay mÊi. Trặỏằ>c 'Ây, anh không nghâ là sỏẵ có mỏằTt hôm nào 'ó anh dỏằông lỏĂi ỏằY quÊng 'ặỏằng này 'ỏằf làm cĂi viỏằ?c mà anh sỏp sỏằưa phỏÊi làm. õ?o Cao quĂ !Làm thỏ nào 'Ây?õ? Anh dài mỏt nhơn lên nhỏằng tĂn cÂy vỏt vỏằo rỏằ"i chỏưm rÊi thỏằY dài. ĐĂm lĂ xanh nhơn anh thĂch thỏằâcõ?ƯAnh không cỏĐn tỏƠt cỏÊ . Anh chỏằ? cỏĐn mỏằTt, mỏằTt thôi là 'ỏằĐ. Anh cỏĐn mỏằTt chiỏc lĂ màu xanh. Chiỏc lĂ thay cho nhỏằng bông hoa xanh màu xanh cỏằĐa cỏằ'm.
    Nhơn trặỏằ>c nhơn sau mỏằTt lĂt nỏằa, anh quyỏt 'ỏằi. Rêu kỏằ lên trên mơnh nhỏằng vỏt rỏĂn.Anh thỏưn trỏằng trăo lên. Đỏằâng trên thành tặỏằng, anh 'ặa tay vỏằ>i nhỏằng chiỏc lĂ. LỏĐn này thơ anh 'Ê 'ặỏằÊc viỏằ?c. Anh có thỏằf hĂi 'ặỏằÊc nhiỏằu nhặng anh chỏằ? cỏĐn mỏằTt, mỏằTt thôi là 'ỏằĐ. Anh vui lỏm. Cỏ** chiỏc lĂ trên tay, anh quên mỏƠt là ỏằY dặỏằ>i lòng 'ặỏằng kia có bao nhiêu ngặỏằi qua lỏĂi.
    Đêm. Anh vỏằ nhà sau nhỏằng giỏằ làm viỏằ?c. Anh không 'ặỏằÊc khoỏằ nhặng anh không thỏƠy buỏằ"n. Anh lỏƠy ra mỏằTt cĂnh thiỏằ?p nhỏằ, rỏằ"i thỏưn trỏằng 'ỏãt chiỏc lĂ vào bên trong cĂnh thiỏằ?p ỏƠy. Chiỏc lĂ còn xanh. Rỏằ"i anh lỏƠy mỏằTt tỏằ giỏƠy nhỏằ kỏằ ngang, loỏĂi giỏƠy Hỏằ"ng Hà mà anh vỏôn hay dạng. Anh viỏtõ?ƯCó mỏằTt ngỏằn lỏằưa nhỏằ chĂy giỏằa mạa 'ôngõ?Ư
    Ngày cuỏằ'i cạng cỏằĐa thĂng 12õ?Ư
    Cô chỏưm rÊi thĂo sỏằÊi dÂy nặĂ vòng quanh gói quà. Anh lúc nào câng chu 'Ăo và tinh tỏ. Cô thỏƠy sỏằÊ, nỏằ-i sỏằÊ lỏôn vào niỏằm vui nên thỏƠp thoỏÊng. Bên trong là mỏằTt cỏãp CD cỏằĐa nhóm nhỏĂc mà cô yêu thưch , mỏằTt cĂnh thiỏằ?p ngỏằT nghânh,thỏằi Chocolate và mỏằTt tỏằ giỏƠy nhỏằ. Cô 'ỏằc nhỏằng dòng anh viỏt và nhỏằng lỏằi tỏằa trong cĂnh thiỏằ?p . Cô im lỏãng. Cô biỏt rỏng sỏẵ không còn là nhỏằng khoỏÊnh khỏc mặĂ hỏằ" nỏằaõ?Ưõ? Be my partner, my best friend, my love õ?oõ?ƯCô khỏẵ cặỏằi vơ mỏằTt thoĂng hỏĂnh ph úc. Giỏằt nặỏằ>c mỏt rặĂi trên chiỏc lĂ. Chiỏc lĂ vỏôn còn xanh. Chiỏc lĂ cỏằĐa loài mỏằTt loài cÂy mà nặĂi cô cĂi mỏãn lỏằ"ng trong gió trong nỏng khiỏn cÂy không còn giỏằ 'ặỏằÊc mại hặặĂng thanh ngỏằt là cỏằĐa riêng ỏƠy nỏằaõ?Ư MỏằTt hỏĂnh phúc mong manh, hặ ỏÊoõ?ƯNfm ỏƠy, mạa 'ông không lỏĂnh nhiỏằuõ?Ưõ?
    MỏằTt ngặỏằi bỏĂn dỏt tôi 'i qua mỏằTt con phỏằ' nặĂi có rỏƠt nhiỏằu gỏằ'c hoàng lan.Buỏằ.i
    'êm, hoàng lan dỏằNặĂi nàyõ?Ưõ?. Trên là mỏằTt 'oỏĂn nhỏằ trong cÂu chuyỏằ?n cỏằĐa ngặỏằi bỏĂn 'i cạng tôi buỏằ.i hôm ỏƠy mà tôi mỏằTt lỏĐn 'ỏằc quaõ?Ư

    Được bluenote sửa chữa / chuyển vào 16:30 ngày 09/01/2005

Chia sẻ trang này