1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

22 tuổi _ cuộc sống của tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi honey_girl, 28/05/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. honey_girl

    honey_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2002
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Cửa hàng mới mặt tiền rộng rãi, dân cư đông đúc,thuận tiện buôn bán. Anh em tôi bắt tay ngay vào công việc ngay từ những ngày đầu. Phải tranh thủ_ phải cố gắng _ đó là suy nghĩ duy nhất của tôi . Sáng mở hàng từ 9 ruỡi, cứ thế bán tới 10h đêm . Vì tính chất công việc nên chúng tôi quyết địnhchuyển hẳn về đây, ăn ở sinh họat luôn tầng trên _ mặc dù có hơi chật chội nhưng tiện lợi . Bố nói cứ làm việc truớc, ở trên phải dọn dẹp sạch sẽ rồi chọn mùng 2 mới chuyển về ở . Thế nên sau khi đóng cửa chỉ có bố tôi ngủ lại trông.
    Đến ngày thứ 3, cái ngày bố tôi than mệt vì sáng làm việc,3 đêm liền trông cửa hàng đều ko ngủ đc. Buổi tối hôm đó mưa khá to, những ngọn đèn đuờng vànng vọt, nhòe nhọet trong mưa ....Bố kêu tôi dòn hàng , bố cũng muốn nghỉ ngơi sớm . Và rồi, đêm đó, cái điều khủng khiếp nhất đã giáng xuống đầu gia đình tôi :
    Mẹ con tôi nghe tiếng gọi thất thanh của chú rồi lao đi trong đêm mưa thành phố. Những giọt nuớc mưa quá lạnh hay nỗi sợ hãi bùng lên trong lòng làm toàn thân tôi run lẩy bẩy ko thể kiểm soát. Tôi mong manh uớc muốn rằng đó ko phải sự thật ... chỉ là sự nhầm lẫn .... Cho đến khi chú gọi điện về xác nhận " Bố tôi đã mất!!!! " ....Trong giây phút đó tôi thật sự bấn loạn , tôi hoảng hốt khi nghĩ về mẹ , về anh, về công việc và tôi ko cho phép mình tin đó là sự thật. Chúng tôi đã mất mát quá nhiều ....tại sao giờ đây, cả nguời cũng mất?! Thỉnh thoảng tôi vẫn giật mình khi nghe tiếng húyt gió như của bố , vẫn ngỡ như nguời còn đâu đó quanh đây ... tối nay nguời lại về, lại cuời đùa với 3 mẹ con tôi. Chưa bao giờ tôi oán trách bố như lúc này.... Đã bao lần nguời muốn tôi hiểu :Gia đình là chỉ có 4 nguời chúng tôi, mất đi 1 thì ko ai có thể thay thế đuợc. Gia đình là tất cả những điều chân mộc nhất của bố.... Cũng có thể vì điều bố nói đó mà dù gần 20 năm bố cờ bạc bê tha, mẹ vẫn theo bố?! Vậy mà giờ đây, chỉ như 1 giấc ngủ, bố bỏ mẹ, mẹ anh em chúng tôi mà đi. Sao cái chết lại nhẹ nhàng và thanh thản đến thế ? Còn lại gì cho những nguời sống chúng tôi ????
  2. mot_nua_mua_thu

    mot_nua_mua_thu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng sắp 22 tuổi rồi, nhưng có lẽ cái duy nhất giống nhau giữa chúng ta chỉ là tuổi tác. Mình chưa từng trải qua những biến cố và mất mát lớn lao như bạn, dẫu cố lắm để đặt mình vào vị trí của bạn, nhưng chắc chắn 1 điều rằng mình chẳng thể nào cảm nhận được hết nỗi đau mà bạn đang chịu đựng
    Vì thế nếu bạn vơi bớt được phần nào khi nói ra, khi viết những dòng tâm sự này lên đây, mình luôn sẵn sàng lắng nghe bạn. Những mất mát, khó khăn trước đây đã ko đánh bại được bạn thì mình tin rằng lần này bạn cũng sẽ vượt qua được, vì bạn còn mẹ và anh trai, còn cả bản thân và tương lai phía trước. Bạn là cô gái mạnh mẽ và bản lĩnh mà, phải không?
  3. mot_nua_mua_thu

    mot_nua_mua_thu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng sắp 22 tuổi rồi, nhưng có lẽ cái duy nhất giống nhau giữa chúng ta chỉ là tuổi tác. Mình chưa từng trải qua những biến cố và mất mát lớn lao như bạn, dẫu cố lắm để đặt mình vào vị trí của bạn, nhưng chắc chắn 1 điều rằng mình chẳng thể nào cảm nhận được hết nỗi đau mà bạn đang chịu đựng
    Vì thế nếu bạn vơi bớt được phần nào khi nói ra, khi viết những dòng tâm sự này lên đây, mình luôn sẵn sàng lắng nghe bạn. Những mất mát, khó khăn trước đây đã ko đánh bại được bạn thì mình tin rằng lần này bạn cũng sẽ vượt qua được, vì bạn còn mẹ và anh trai, còn cả bản thân và tương lai phía trước. Bạn là cô gái mạnh mẽ và bản lĩnh mà, phải không?
  4. stone_lamp

    stone_lamp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/09/2004
    Bài viết:
    1.310
    Đã được thích:
    0
    Xúc động quá đi, có một điều chắc chắn em là một cô bé thông minh và dũng cảm. Cố lên nhé, hoàn cảnh không thuận lợi có thể tạo nên sức mạnh phi thuờng
    À, em viết văn hay lắm đấy. Biết đâu lại thành nhà văn
  5. stone_lamp

    stone_lamp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/09/2004
    Bài viết:
    1.310
    Đã được thích:
    0
    Xúc động quá đi, có một điều chắc chắn em là một cô bé thông minh và dũng cảm. Cố lên nhé, hoàn cảnh không thuận lợi có thể tạo nên sức mạnh phi thuờng
    À, em viết văn hay lắm đấy. Biết đâu lại thành nhà văn
  6. MIDNIGHTBIGSMILE

    MIDNIGHTBIGSMILE Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/12/2005
    Bài viết:
    787
    Đã được thích:
    0
    .
  7. MIDNIGHTBIGSMILE

    MIDNIGHTBIGSMILE Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/12/2005
    Bài viết:
    787
    Đã được thích:
    0
    Chông chênh! Mon men dọc đường ray xe lửa ga Hoà Hưng, nhấm nháp vị ngọt của lúa đòng đòng chốn Đồng Xa, khắc khoải trên đèo Hải Vân... Miệt mài ngày tháng rồi chợt nhận ra cát bụi sẽ trở về với cát bụi. QUO VADIS, DOMINE?!
    Trắng quá! Bốn bề đều là màu trắng, khăn, áo đều trắng. Ấm áp! Những ánh mắt động viên khích lệ, những bàn tay nắm nhẹ, thôi thúc phải sống.
    Mạnh mẽ lên, cô gái. Mid không nhiều vốn sống, song cũng khuyên em đôi điều:
    1. Điểm tựa: Có ba điểm tựa chính trong cuộc sống: nhận thức, quan hệ cộng đồng, tài chính. HÃY TU DƯỠNG VÀ TÍCH LUỸ dần dần.
    2. Kỹ năng: Có ba nhóm kỹ năng chính để thành công trong từng hoạt động: Sáng tạo, phân tích, xử lý.
    Một ví dụ nho nhỏ: Cửa hàng đang xuống dốc, cần xốc lại<Nhận thức được vấn đề>. Mọi người cùng lên kế hoạch thay đổi<quan hệ cộng đồng gắn kết>, trong đó, đầu tư vào mảng sản phẩm A vì đa số khách đến ưa thích<phân tích được hoạt động cần kíp>. Các việc cần làm ngay<xử lý> là trang trí lại cửa hàng cho hợp với tâm lý bộ phận khách hàng ưa chuộng sản phẩm A, so sánh các cửa hàng kinh doanh tương tự để tạo ra nét riêng<sáng tạo>; tính toán chi tiêu đầu tư, thu hồi, đầu tư mới<tài chính>...
    Đó chỉ là ví dụ, còn trên thực tế, phải cứng cỏi trong lòng và linh hoạt trong cuộc sống.
  8. honey_girl

    honey_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2002
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn đã lắng nghe và tôi ko bao giờ hi vọng bạn phải thử đặt vào hoàn cảnh của tôi ... Con nguời ta có thể chỉ vì 1 biến cố cũng khiến mình gục ngã. Như anh tôi trong những ngày điên loạn cứ lảm nhảm " Bố tiêu hết tiền rồi ", "xe bán rồi "...thì tôi đủ hiểu anh bị ám ảnh thế nào và thật sự ko chịu đuợc áp lức quá mạnh ....Trong đời nguời có bao lần đổi nhà?! nguời ta có thể sống hàng chục năm, thậm chí đời này qua đời khác vẫn chỉ 1 mái nhà. Còn chúng tôi? 20 năm trời cờ bạc chúng tôi đã chuyển liệu duới 10 căn nhà ? Cứ làm ra_ lại bán đi. Cứ nhà lớn _lại nhà nhỏ, nhỏ dần cho đến khi chẳng còn cái thuật ngữ "Về Nhà" ... Cho đến sau này, Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy bố đưa ra áp lực công việc cho chúng tôi quá nhiều , đến nỗi tôi muốn ruồng bỏ tất cả lại, và có khi tuởng chừng mình sẽ điên lên đuợc. Nhưng ko! Tôi vẫn tỉnh_ rất tỉnh ! Tôi tỉnh đủ để hiểu tiền thua đề hôm nay hằn lên sự thẫn thờ trên khuôn mặt của bố.....Tôi tỉnh đủ để an ủi mẹ rồi chúng tôi sẽ cố gắng làm việc ..Tôi tỉnh để giả vờ nói cuời cho anh tôi đừng quá suy nghĩ...
    Tôi có khóc ko ?! Có đấy! Tôi khóc rất nhiều... Những giọt nưóc mắt chỉ đc quyền tràn ra khi bóng tối bao trùm dỗ dành giấc ngủ nặng nhọc sau mỗi ngày mưu sinh ....
    22 năm tuổi của tôi trải dài trên những đỏ đen đuợc mất của bố.... 1 tay nguời làm ra tất cả và rồi cũng từ chân nguời đá đi. Điều duy nhất và lớn lao nhất bố dành cho gia đình lại là tình yêu, tình cảm gia đình. Điều mà tôi khẳng định là dù có cơ cực khó khăn đến thế nào, 4 nguời chúng tôi vẫn là 1 Gia Đình ! Vậy mà giờ đây , cái Gia đình đó chỉ còn lại 3 nguời. 3 con nguời mất đi 1 trụ cột....Sau bao nhiêu năm làm khổ mẹ con mà giờ đây nguời bỏ mặc chúng tôi lại với những gánh nặng vật lẫn tinh thần nặng trĩu....
    Trong gia đình,Tôi giống bố ở tính hay mồm mép,nóng nảy và rất gia truởng. Nguợc lại, anh tôi lại giống mẹ : yếu đuối, huớng nội, dễ bị tổn thuơng. Cũng tức là giờ đây, thay bố, Tôi phải lo cho gia đình. .... Có những lúc tôi thật sự cáu giận về khả năng buôn bán của anh mình. Hơn 2 năm trời ra buôn bán, anh tôi vẫn ko hề thay đổi, vẫn ngơ ngác, khờ khạo và nhiều lần bị nguời ta lừa khi ko có tôi ở đó.....
    Tôi chống chếnh, mong manh ..... Tôi hoang mang và tôi thật sự sợ mình lạc lối .... Làm đuợc gì đây khi tôi chỉ là 1 đứa con gái?!


  9. honey_girl

    honey_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2002
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn đã lắng nghe và tôi ko bao giờ hi vọng bạn phải thử đặt vào hoàn cảnh của tôi ... Con nguời ta có thể chỉ vì 1 biến cố cũng khiến mình gục ngã. Như anh tôi trong những ngày điên loạn cứ lảm nhảm " Bố tiêu hết tiền rồi ", "xe bán rồi "...thì tôi đủ hiểu anh bị ám ảnh thế nào và thật sự ko chịu đuợc áp lức quá mạnh ....Trong đời nguời có bao lần đổi nhà?! nguời ta có thể sống hàng chục năm, thậm chí đời này qua đời khác vẫn chỉ 1 mái nhà. Còn chúng tôi? 20 năm trời cờ bạc chúng tôi đã chuyển liệu duới 10 căn nhà ? Cứ làm ra_ lại bán đi. Cứ nhà lớn _lại nhà nhỏ, nhỏ dần cho đến khi chẳng còn cái thuật ngữ "Về Nhà" ... Cho đến sau này, Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy bố đưa ra áp lực công việc cho chúng tôi quá nhiều , đến nỗi tôi muốn ruồng bỏ tất cả lại, và có khi tuởng chừng mình sẽ điên lên đuợc. Nhưng ko! Tôi vẫn tỉnh_ rất tỉnh ! Tôi tỉnh đủ để hiểu tiền thua đề hôm nay hằn lên sự thẫn thờ trên khuôn mặt của bố.....Tôi tỉnh đủ để an ủi mẹ rồi chúng tôi sẽ cố gắng làm việc ..Tôi tỉnh để giả vờ nói cuời cho anh tôi đừng quá suy nghĩ...
    Tôi có khóc ko ?! Có đấy! Tôi khóc rất nhiều... Những giọt nưóc mắt chỉ đc quyền tràn ra khi bóng tối bao trùm dỗ dành giấc ngủ nặng nhọc sau mỗi ngày mưu sinh ....
    22 năm tuổi của tôi trải dài trên những đỏ đen đuợc mất của bố.... 1 tay nguời làm ra tất cả và rồi cũng từ chân nguời đá đi. Điều duy nhất và lớn lao nhất bố dành cho gia đình lại là tình yêu, tình cảm gia đình. Điều mà tôi khẳng định là dù có cơ cực khó khăn đến thế nào, 4 nguời chúng tôi vẫn là 1 Gia Đình ! Vậy mà giờ đây , cái Gia đình đó chỉ còn lại 3 nguời. 3 con nguời mất đi 1 trụ cột....Sau bao nhiêu năm làm khổ mẹ con mà giờ đây nguời bỏ mặc chúng tôi lại với những gánh nặng vật lẫn tinh thần nặng trĩu....
    Trong gia đình,Tôi giống bố ở tính hay mồm mép,nóng nảy và rất gia truởng. Nguợc lại, anh tôi lại giống mẹ : yếu đuối, huớng nội, dễ bị tổn thuơng. Cũng tức là giờ đây, thay bố, Tôi phải lo cho gia đình. .... Có những lúc tôi thật sự cáu giận về khả năng buôn bán của anh mình. Hơn 2 năm trời ra buôn bán, anh tôi vẫn ko hề thay đổi, vẫn ngơ ngác, khờ khạo và nhiều lần bị nguời ta lừa khi ko có tôi ở đó.....
    Tôi chống chếnh, mong manh ..... Tôi hoang mang và tôi thật sự sợ mình lạc lối .... Làm đuợc gì đây khi tôi chỉ là 1 đứa con gái?!


  10. trandung984

    trandung984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    1.077
    Đã được thích:
    0
    Thật là buồn phải không em. Nhưng thứ tốt đẹp đang ở trong tay mình bỗng chốc vuột khỏi tay của mình. Còn gì buồn hơn.
    Can đảm lên em à. Bây giờ có thể coi em là chỗ dựa, cột chống duy nhất của gia đình em. Nếu em cũng suy xụp thì gia đình của em sẽ tan nát hết.
    Bây giờ em phải gánh một gia đình với anh ốm, bố thì cờ bạc. Đừng làm điều gì dại dột nhé. Hãy cố gắng vươn lên. Anh mong số phận sẽ mỉm cười với em.
    Anh thì không giúp đỡ được gì em ngoài việc ủng hộ tinh thần. Cố lên với hi vọng ngày mai trời lại sáng.

Chia sẻ trang này