1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

24 tuổi - Đi tìm nụ cười bị lãng quên - Gian nan

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi chuottrang1984, 29/11/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    24 tuổi - Đi tìm nụ cười bị lãng quên - Gian nan

    ---24 tuổi với Nhật ký những nụ cười đã đi vào quên lãng .... Các chị bảo tổi .. dạo này em trầm thế? Cô bé hay cười của ngày trước đâu rồi? Em cũng tự hỏi : Nụ cười làm ấm lòng người khác của em đâu mất rồi? Cuộc sống, công việc , những mất mát ..... em đánh rơi nụ cười của mình ở đâu mất rồi ... Em ko biết. Em đi tìm. Đi tìm lại nụ cười .... Em có thấy không?
    Sao bây giờ, tặng cho người khác một nụ cười lại khó khăn đến thế .... Em không biết .... Không biết ..

    "Bạn quay lại nhìn mình, nhoẻn một nụ cười tươi tắn và nói bằng giọng biết lỗi: ?o Xin lỗi, mình sơ ý. Bạn có đau lắm không??. Trước một nụ cười tươi tắn như vậy thì làm sao mình có thể giận mà làm mặt ?ohình sự? với bạn được. Cái đau của mình cũng vơi bớt đi nhiều vì có nụ cười của bạn xoa dịu.
    Chuyến xe bus đông nghẹt. Hành khách bị ?onhồi? trên xe như ?ocá xếp trong hộp?. Những khuôn mặt nhăn nhó, cáu gắt, mệt mỏi vì cảnh chen chúc... Xe đông, bạn đứng quay lưng về phía mình nên mình không nhìn rõ mặt bạn, chỉ thấy hai bím tóc lúc lắc bết mồ hôi. Mình chợt thấy đau chân vì có ai đó đã dẫm lên chân mình. Nhưng trước một ?orừng chân? đang chen lấn, mình không thể biết chính xác ?o thủ phạm? để mà trách móc. Và bạn quay lại nhìn mình, nhoẻn một nụ cười tươi tắn và nói bằng giọng biết lỗi ?oXin lỗi, mình sơ ý. Bạn có đau lắm không?? Trước một nụ cười tươi tắn như vậy thì làm sao mình có thể giận mà làm mặt ?ohình sự? với bạn được. Cái đau của mình cũng vơi bớt đi nhiều vì có nụ cười của bạn xoa dịu.

    Qua các bến, xe dần bớt đông. Cả bạn và mình đều đã được ngồi sau một quãng đường dài ?okiên cường? đứng tê cả chân. Xe dừng lại đón khách ở bến Quang Minh. Một bà già run rẩy bước lên xe. Bạn nhanh nhảu đứng lên mời bà già ngồi cùng với nụ cười và giọng nói ân cần ?oCháu mời bà ngồi cho đỡ mỏi chân?.

    Thiện cảm đối với bạn càng rõ nét trong mình. Nhưng mình cứ thấy ngài ngại, không dám bắt chuyện với bạn mặc dù mình biết rằng nếu mình chủ động thì sẽ được bạn đáp lại bằng nụ cười thân thiện dễ mến. Chúng mình có lẽ là ?ođông hương? nhưng bạn lại xuống xe trước mình một bến.

    Khi xuống, bạn còn vui vẻ chào chú lái xe. Và chú lái xe vốn ?okhó tính? cũng không thể không đáp lại nụ cười rạng ngời của bạn.

    Mình không biết tên bạn và chúng ta vô tình gặp nhau trên một chuyến xe. Và mhung co bé luôn ?onguỵ trang? bằng gương mặt lạnh lung hay học thêm được một điều rằng không nên ?otiết kiệm? nụ cười với những người xung quanh. Có nụ cười, cuộc sống sẽ bớt mệt mỏi, thanh thản và vui vẻ hơn. Cám ơn nụ cười! "
  2. cafenau25

    cafenau25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/11/2007
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng rất hay cười và có nụ cười tươi(mọi ng nhận xét vậy). Nhưng đúng là nhiều lúc mệt mỏi vì công việc hay một điều gì đó mà mặt mình cứ đăm đăm rất sợ. Mọi câu hỏi của ng khác càng làm mình bực bội. Nhiều lúc mình cũng ko hiểu nổi mình sao lại như thế.
  3. Muahoaxoan

    Muahoaxoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2007
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Mình đã từng là người rất hay cười,..nhưng không biết từ bao giờ mình đã nhận ra mình không hay cười như ngày xưa nữa..
    http://360.yahoo.com/my_profile-o4Ps7UY8bqdbN7swEiNsnK8pTeLoJv4-;_ylt=AvsRklWLQ2MAI0pU45kl6vm0AOJ3?cq=1
  4. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Khốn nạn.
    Có lẽ mình đúng là một đứa khốn nạn. Một đứa con khốn nạn đúng như mẹ nói. Một công dân khốn nạn vô tích sự. Một đứa khốn nạn sống cuộc đời thừa thãi. Đứa khốn nạn cản bước chân của những người tử tế đang cần được được nâng bước. Mình khốn nạn không? Khốn nạn thật. Mặt dầy, lì, béo, vô ý thức, vô tích sự, một kẻ thừa thãi ... Một ... cái gì đó không đáng để tồn tại trên cõi đời này ...
    Đã baolần nhỉ? Bao lần mình tự rủa mình như thế? Bao nhiêu lần mình nghĩ về mình như thế? Không rõ. Nhưng đúng là Khốn nạn thật. Tất nhiên .. không phải mình nghĩ thế. Cái cuộc đời này ... Nó bạc thật.
    Oải!
    Không nhờ vả được thì bảo mình thiếu nhiệt tình, không năng nổ. Tất nhiên trong một cộng đồng trong một nhóm phải biết hỗ trợ nhau. Nhưng bằng niềm tin à? Khi mà mình mới quay về? Một mắt xích lạc loài vừa được lắp vội vàng vào vòng quay. Phải học lại từ đầu và nếu dành thời gian cho việc giúp đỡ người khác thì sẽ bị văng quay cu đơ ra khỏi cái dòng. chẹp .. chung qui vẫn là .. mình lúc nào cũng trong tình trạng bị coi là " có vấn đề". Sep dang soi và nguy cơ tiềm ẩn là bị chuyển bộ phận. chẹp. Đụng đến miếng cơm manh áo roài .. Nếu bị chuyển sẽ bị cắt lương nhỉ? Chắc thế. Thế thì thoai. Tìm đường mà lượn chứ còn gì nữa? Biết cái sự đời nó bạc bẽo thế này thì chẳng cố gắng làm gì cho mệt. Tất cả những gì mình làm trước đây, cố gắng của mình trước đây đổ hết ra đường roài ..
    Hix, nói chung vẫn là ... Khốn nạn
  5. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Một chuỗi những thứ không may mắn ... cuối cùng thì cũng phải có một cái gì may mắn đến chứ .
    7551617 ... wake me up ...
    Alô
    Vâng. Cho hỏi chị có phải là chị ABC .. ko ạ
    Vâng
    Chào chị Tôi gọi từ Metro Thăng Long.
    ....
    Chị đã trúng thưởng trong chương trình kỉ niệm của Metro .. Một giải nhì là 1 điện thoại Nokia ...
    Mời chị ngày mai đến nhận thưởng ...abcxxyz ..

    Sướng. Tủm tỉm cườikhi nghe tin đó . Rồi chột dạ. Hqua đi Metro nhờ người ta bỏ phiếu hộ đấy chứ . Cuống phiếu người ta cầm. Thứ 2 mới đi làm. Buồn mất một giây. Thôi thì .. Thứ 2 vậy
    Giật mình tập 2... Hoá đơn của công ty .. liệu cái alô "của mình" có bị xung công quỹ không? Với cái tình hình hiện nay thì ... chắc là có .. Hix... Buồn thêm giây nữa.
    Nhưng mà ... tự động viên vậy Dù sao thì cũng " cầu được ước thấy" May mắn đến roài đấy. Hôm nay về đánh đề
    Mình trúng thưởng . Chắc là lại "được tiếng mà không có miếng" . Anyways, cuối tuần .. cười .. Vui hơn một chút roài ..
    Niềm vui hiếm hoi vào cuối tuẩnbuồn chán ...
    chúc ai cũng có một may mắn nào đó.
    Không có con đường cùng nhỉ
  6. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Tìm được bài viết này "
    "Khi người ta gửi đi một nụ cười
    Cô gái cười với một người xa lạ rầu rĩ, nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi, sau bữa trưa anh "boa" một món tiền lớn cho chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì món tiền boa quá lớn, đã quyết định mang tất cả đi mua xổ số. Và trúng số. Ngày hôm sau chị đi nhận giải và cho một người ăn mày trên phố một ít tiền lẻ. Người ăn mày rất biết ơn vì đã hai ngày nay anh ta chẳng được ăn gì. Sau bữa tối anh ta trở về căn phòng tối tăm của mình. Trên đường về, anh ta thấy một chú chó con đang rét run cầm cập, anh mang nó về để sưởi ấm cho nó. Chú chó rất vui mừng vì được cứu khỏi cơn bão tuyết sắp đến gần. Ðêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ say thì ngôi nhà bốc cháy, chú chó con sủa thống thiết. Chú sủa cho đến khi đánh thức tất cả mọi người trong nhà dậy và cứu tất cả mọi người thoát chết. Một trong những chú bé được cứu thoát đêm ấy sau này trở thành bác sĩ tìm ra một loại vắc-xin chữa khỏi một căn bệnh vô cùng nguy hiểm cho loài người.

    Tất cả là nhờ vào một nụ cười. "

    Cuộc đời đôi khi kì diệu một cách khó tả
  7. thieubinh

    thieubinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/05/2005
    Bài viết:
    1.216
    Đã được thích:
    1
    Smile
  8. nhdiep12

    nhdiep12 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2007
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người có thể có một điểm xuất phát khác nhau trong dòng chảy của cuộc sống và đích đến đều là đại dương bao la, nơi cuộc sống riêng không còn tồn tại. Hãy cảm nhận và hành động, một nụ cười có khi cũng có thể thay đổi cả lịch sử nhân loại ....
    He he, nghe như hô khẩu hiệu ấy nhỉ. Nhưng mà đúng là sướng khổ do mình cảm nhận thôi. Take it easy, Think it over..
  9. Anh_trai_76

    Anh_trai_76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    5.668
    Đã được thích:
    0
    Lâu lâu không thấy bé Chuột

Chia sẻ trang này