1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

25 tuổi - Hành trình đi tìm hạnh phúc - Hẹn gặp lại tháng 10 thu Hà Nội!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi UNA_MALDINISTA, 08/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Ừ, cái chỗ đó đó. Trước lạ sau quen mà, em cứ tóm chủ xị HNP ấy.
  2. TraHoaNu

    TraHoaNu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/11/2002
    Bài viết:
    333
    Đã được thích:
    1
    Bạn ghi lại số đt của người cũng đi off lần này đi, nếu vẫn ko tìm thấy thì alo hỏi là nhanh nhất
  3. A.Q

    A.Q Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2002
    Bài viết:
    1.890
    Đã được thích:
    0
    ko fải em, nào đâu fải em em lại nghe đồn truyền thống HUFS với XD có mối thâm tình lắm cơ
    thế khí ko fải bác jà thế cũng đi ọp với các kiều nữ à
  4. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Ngoài lề 1 tý
    Bài hát hay về Hà Nội kể có nhiều. Hà Nội như một cái duyên mà mỗi nhạc sỹ vẫn thường không thể bỏ qua. Có những bản nhạc trầm hùng, có những bản nhạc sâu lắng. Và có những bài hát chỉ gợi về một góc nhỏ của Hà Nội, nhưng lại gửi gắm bao nhiêu nỗi nhớ. "Mong về Hà Nội" của Dương Thụ là một bài như thế.
    Hai đoạn đầu của bài hát là những câu tâm tình tự sự, những nét vẽ khoáng đạt trong bức ký họa về những con đường, những phố phường Hà Nội
    Những con đường rất xanh của Hà Nội
    Những cây bàng, cây me, cây cơm nguội
    Những con đường ngoại ô nắng chói
    Những con đường đầy hoa tháng sáu, hè rơi
    Những phố phường rất xưa của Hà Nội
    Những Hàng Đào, Hàng Ngang, Hàng Vải
    Những phố phường dọc ngang lối cũ
    Những mái nhà ngẩn ngơ nỗi nhớ trên từng viên ngói vỡ
    Để rồi sau đó, nét nhạc chợt bừng lên, như khi kỷ niệm đã được thổi cháy thành nỗi nhớ mong của một người con xa mảnh đất yêu thương.
    Tôi mong về Hà Nội
    Để nghe gió sông Hồng thổi
    Để thương áo len cài vội
    Một chiều đông rét mướt
    "Áo len cài vội" là một hình ảnh rất đắt về mùa đông Hà Nội. Người em gái nhỏ, khi hờ hững khoác lên mình chiếc áo len ấy, chẳng biết rằng mình đã vẽ nên một khoảnh trời Hà Nội, gieo nỗi xao xuyến trong lòng kẻ tao nhân.
    Tôi mong về Hà Nội
    Tìm lại tiếng ve ngày trẻ dại
    Giọt sương sớm trên cành đào phai
    Mùi hương ngát Nghi Tàm thuở ấy
    Nhạc sỹ đặc tả cả mấy mùa của Hà Nội chỉ trong những câu hát ngắn. Nghi Tàm ngày nay không còn như trước, những ngôi biệt thự đã thay cho ngôi làng vốn là những vườn cây um tùm và nổi tiếng về nghề nuôi cá cảnh. Nhưng những quá vãng một thời dường như vẫn hiện về trong cảnh xuân sang:
    Những hạt mưa bụi rơi ...
  5. tung_tang

    tung_tang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/08/2007
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Chỗ đấy buổi tối bị quây lại thành chỗ gửi xe rồi, mà thôi em cứ đứng ngay chỗ đấy, chắc nhìn là thấy ngay mọi người.
    @Una, câu chuyện bạn đọc được hay nhỉ, nhưng sao anh kia chẳng nói ra cho chị ýbiết nhỉ. Yêu thế cơ mà, lại từ bỏ àh?
    Chuyện này hơi giống film You''ve got mail có Tom Hans mà Meg Ryan đóng. Nhưng film thì kết quả có hậu hơn, vì anh ý nói cho chị kia biết rằng 2 người chỉ là một. Cách nói cũng lãng mạn lắm cơ
  6. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    @YO: Bài hát đúng tâm trạng của chị hồi ở SG quá. Năm đấy ăn Tết xa nhà, bạn bè về hết có mỗi mình chị ở lại SG. Cả bài hát thích nhất đoạn này:
    "Tôi mong về Hà Nội
    Để nghe gió sông Hồng thổi
    Để thương áo len cài vội
    Một mùa đông rét mướt
    Những hạt mưa bụi...rơi..."

    Nghe mà nhớ nhớ HN da diết. Nhớ những con đường nhỏ ngày ngày đi về.... Nhớ những món ăn vặt nơi vỉa hè...Nhớ gió heo may, nhớ gió mùa đông bắc...nhớ mùa Đông lạnh cắt cứa những đôi tay..nhớ chiếc áo len cổ lọ ấm áp....nhớ những cành đào phai ngày Tết...
    Đi xa nhớ nhất mùa Đông Hà Nội...ko hiểu sao lại nhớ thế.....
    "Làm sao về được mùa đông, dòng sông đôi bờ cát trắng...
    Làm sao về được mùa Đông...để nghe chuông chùa xa vắng...
    Thôi, vờ ru lòng mình vậy, vờ như mùa đông đã về..."

    Được hanoipho sửa chữa / chuyển vào 11:18 ngày 27/08/2007
  7. chip_chip_baby

    chip_chip_baby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2005
    Bài viết:
    407
    Đã được thích:
    0
    không hiểu đến lúc 25 tuổi mình sao nhỉ? Thấy các a chị viết rất hoành tráng... Nhưng sure 1 điều, mình sẽ k ngồi than thân trách phận sao h chưa yên ổn để còn lấy chồng... 25 t còn trẻ quá, sao phải vùi chôn cuộc đời vào chuyện chồng con.. Mà cái tuổi của mình mà lấy chồng trc 27 sẽ qua 2 lần đò...keke...có mê tín quá k nhỉ :P
  8. ishinohana

    ishinohana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2005
    Bài viết:
    2.005
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước, đọc blog của một người bạn: ?oNếu bây giờ có ai đó hỏi mẹ rằng ai là người quan trọng nhất trong cuộc đời mẹ, mẹ sẽ trả lời ngay mà không ngần ngại rằng, đó là con ... Chắc là sẽ có người phản đối với quan điểm này của mẹ, có người sẽ nói rằng người quan trọng nhất thay đổi tùy theo từng giai đoạn của cuộc đời: khi còn nhỏ thì bố mẹ là quan trọng nhất, khi có người yêu thì người yêu là quan trọng nhất, khi có con thì con là quan trọng nhất...Con là quan trọng nhất đối với mẹ giống như mẹ là người quan trọng nhất đối với ông bà..."
    Đây là cái entry làm cho mình buồn và rất bực bội...mình không hiểu sao bạn có thể viết những dòng như thế, có fải là vì mình chưa làm mẹ nên không thể hiểu hết được những gì người mẹ trẻ này nghĩ? Người ta nói sinh con mới hiểu lòng cha mẹ, thế mà...
    Mình cũng không hiểu tại sao bạn lại có thể phân biệt rạch ròi ra như thế giữa những người rất đỗi quan trọng và thân yêu đối với mình. Mình nghĩ, cho đến hết cả cuộc đời này, mình cũng không bao giờ biết được ai là người quan trọng nhất. Mình ví những người thân như những bộ phận trên cơ thể của mình vậy, nếu thiếu vắng một người trong số những người ấy cuộc đời mình sẽ không còn trọn vẹn nữa. Chỉ có trong từng thời điểm của cuộc đời, mình lo lắng và nghĩ đến ai nhiều hơn mà thôi.
    Còn với bạn, những người vô tình đọc những dòng này, ai là người quan trọng nhất trong cuộc đời của bạn?

  9. ishinohana

    ishinohana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2005
    Bài viết:
    2.005
    Đã được thích:
    0
    Mùa đông năm 2004 em cũng ở SG, tối nào cũng xem dự báo thời tiết chỉ để xem HN lạnh đến mức nào, và chỉ để nghĩ nếu bây giờ mình ở HN mình sẽ đang làm gì...
  10. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Em cũng nhớ cái rét của mùa Đông HN. Và thích đoạn đấy cực. Nỗi nhớ mùa Đông của Phú Quang là bài tủ em hay hát mỗi khi tâm trạng. Nghe buồn và có 1 cái gì đó da diết.....

Chia sẻ trang này