1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

25 tuổi - Phía trước là bầu trời - Xin nâng ly lên chúc nhau thêm hạnh phúc!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi UNA_MALDINISTA, 01/01/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Bàn tay em
    Xuân Quỳnh
    Gia tài em chỉ có bàn tay,
    Em trao tặng cho anh từ ngày ấy,
    Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
    Quá khứ dài là mái tóc em đen.
    Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em,
    Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng,
    Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng,
    Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?
    Bàn tay em ngón chẳng thon dài,
    Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả.
    Em đánh chắt, chơi thuyền thuở nhỏ,
    Hái rau dền, rau rệu nấu canh,
    Tập vá may, tết tóc một mình,
    Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ.
    Đường tít tắp, không gian như bể,
    Anh chờ em, cho em vịn bàn tay
    Trong tay anh, tay của em đây
    Biết lặng lẽ vun trồn gìn giữ.
    Trời mưa lạnh, tay em khép cửa,
    Em phơi mền, vá áo cho anh.
    Tay cắm hoa, tay để treo tranh,
    Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc.
    Năm tháng đi qua, mái đầu cực nhọc,
    Tay em dừng trên vầng trán lo âu.
    Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau
    Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngã.
    Khi anh vắng, bàn tay em biết nhớ
    Lấy thời gian đan thành áo mong chờ.
    Lấy thời gian em viết những dòng thơ
    Để thấy được chúng mình không cách trở.
    Bàn tay em, gia tài bé nhỏ,
    Em trao anh cùng với cuộc đời em
  2. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Thơ viết tặng anh
    Xuân Quỳnh
    Tháng mười trời trải nắng hanh
    Có cô hàng phố phơi chăn trước thềm
    Gió qua lay động bức rèm
    Tấm gương trong suốt ánh đèn nê-ông.
    Tôi không có một căn phòng
    Lang thang suốt những năm ròng tuổi thơ
    Gia tài là mấy vần thơ
    Dẫu bao người đọc vẫn chờ đợi ai
    Núi cao biển rộng sông dài
    Tôi đi khắp chốn tìm người tôi yêu
    Tấm khăn và những đường thêu
    Nghe trong điệu hát những điều say mê.
    "Có anh dũng sĩ trở về
    Tấm huân chương dưới nắng hè chói chang"
    Đêm dài thức nhớ lang thang
    Người yêu tôi với con đường mùa đông
    Anh là của những dòng sông
    Của miền gió cát, của vùng bão mưa
    Anh là của những vần thơ
    Còn phần nào để bây giờ của em.
    ở bên hàng phố trước thềm
    Hoa phong lan, điệu nhạc êm buổi chiều
    Vị chua là bát canh riêu
    Vị cay là trái hạt tiêu đất mình
    Em không có đến bức mành
    Để che nắng gió cho anh tháng ngày
    Gia tài chỉ có bàn tay
    Đường gân xanh, vết chai dày từ xưa
    Gia tài chỉ có bài thơ
    Bao năm viết để bây giờ tặng anh
  3. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Những ngày chưa có em
    Lưu Quang Vũ
    Những ngày chưa có em
    Anh như suối lang thang trong núi
    Chưa từng biết trung du chua có bến có thuyền
    Những ngày chưa có em
    Anh như một toa tầu bỏ vắng
    Rất nhiều gió thổi qua cửa lạnh
    Nhưng thiếu lửa thiếu tiếng còi không biết lối về ga
    Cậu bé con đôi mắt thơ ngây
    Đã đánh mất kho vàng và tiếng hát
    Anh bỏ hồ trong, bỏ vườn cây mát
    Đi tìm chân trời nhưng chỉ thấy cô đơn
    Mưa trên đường xa mưa trên cửa sổ tâm hồn
    Ôi tuổi thanh xuân trôi qua bằng những đêm trăn trở
    Sách vở và cha anh không giải được cho mình
    Anh trở thành đứa trẻ hư thân
    Không chịu vâng lời không chịu ngủ
    Chẳng lời ru nào làm anh yên lòng cả
    Anh nghi ngờ đến cả giọt sương rơi
    Bỗng một ngày em tới em ơi
    Anh như gặp biển khơi gặp nhà ga bóng mát
    Anh thấy chân trời tuổi thơ bát ngát
    Em dậy anh nhìn cái thật cảu đời
    Hiểu bao điều lòng anh vẫn non tươi
    Chẳng còn là đám mấy rách rưới
    Từ nay có nhau từ nay không còn bóng tối
    Em trả lại cho anh hơi thỏ dáng hình
    Mang niềm tin thầm lặng của bình minh
    Em giải thoát cho anh khỏi nỗi cô đơn lầm lỗi
    Anh trẻ lại, đời chẳng còn rắc rối
    Trước câu trả lời đơn giản: hãy yêu thương
    Em dậy anh biết mơ ước biết tin
    Bạn bè trẻ con đất đai mùa gặt
    Gạt khổ đau bàn tay em gieo hạt
    Xoá lo âu hy vọng lai căng buồm
    Trước tình em đáng lẽ phải lặng yên
    Như biển cả vỗ bên mình Tổ quốc
    Mãi tóc em là xứ sở của anh
    Mãi tóc đen như một nỗi kinh hoàng
    Phủ xuống hồn anh hoang dại mà ấm áp
    Em đã tới diệu kì như âm nhạc
    Đất mênh mông chuyển gió tới chân trời.
    Trăng mọc rồi đêm rộng quá em ơi
  4. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Thơ gửi người tình cuối cùng
    Lưu Quang Vũ
    Mùa vải thiều đã hết
    Mùa nhãn còn chưa sang
    Tôi đi những vùng nắng hạn chang chang
    Những ngả đường nhiều mưa tháng Bảy
    Bùn lầy
    bóng tối
    Đêm nay
    Thị xã ướt đầm cỏ lạ
    Những trái dâu da trên thềm không ai nhặt
    Như những trẻ con bị bỏ rơi lăn lóc
    Đêm nay tôi chẳng biết lối về
    Phía nào cũng hàng rào trước mặt
    Thế giới có bao nhiêu tường vách
    Ngăn cản con người đến với nhau
    Sao tôi lại muốn em tin
    Khi chính tôi cũng chẳng tin ai cả
    Tôi là đứa con cô đơn ngay khi ngồi cạnh mẹ
    Thằng bé lẻ loi giữa lớp học ồn ào
    Bàn chân hồ nghi giữa đường phố xôn xao
    Giữa sự thông minh của đông vui bè bạn
    Vứt sách xuống gầm bàn đi ra mặt trận
    Tôi là người lính cô đơn ở giữa trung đoàn
    Bao lâu rồi vẫn chỉ có thế thôi
    Nỗi cô đơn hoàn toàn nỗi cô đơn khủng khiếp
    Trước và sau trong và ngoài cuộc đời và trang sách
    Tôi gục xuống tay em
    Trong cái đêm lặng lẽ này
    Giữa run rẩy những hàng cây
    Giữa bóng tối và gập ghềnh bãi đá
    Em mang gì cho tôi
    Một bao thuốc lá một bài thơ về nước Arập bại trận
    Một bức tranh cổ xưa trong viện bảo tàng
    Nếu bây giờ đang mùa hè
    Tôi sẽ vào rừng đan cho em chiếc mũ mềm bằng cói
    Nếu quên mình không còn ít tuổi
    Tôi sẽ hái cho em chùm hoa xoan tây
    Nhưng em ơi đây chỉ có gió may
    Lòng tôi trắng mà mùa thu gió độc
    Em sập cửa lại rồi
    Tôi đã nhận bao cái tát
    Của đời của bạn thân
    Em sập cửa lại rồi
    Tôi còn gì mà đau khổ nữa
    Chỉ biết tự mỉm cười
    ?oChuyện như trong tiểu thuyết?
    Nhưng giờ đây một mình
    Như kẻ yếu hèn tôi bỗng khóc
    Ngoài kia sông Hồng mênh mông nước xiết
    Những cánh đồng nằm trong lũ lụt
    Những xóm làng tan hoang
    Những người chết đuối
    Những đê cao tưởng không gì phá nổi
    Bây giờ tan vỡ trong đêm
    Tôi còn gì mà đau khổ nữa em
    1971
  5. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Có một thời như thế
    Xuân Quỳnh
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia .
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
    Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già .
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
    11-1984
  6. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    @UNA: Em cứ từ từ ngâm cứu và rà soát lại danh sách những người em quen xem có ai trùng hợp với những chòm sao đã liệt kê ở trên ko để còn chuẩn bị tinh thần mà xúc tiến. Nếu đã tìm được rồi...hehe...Ko cho chúng nó thoát. .
    Em đã đọc Đàn ông sao Hoả, Đàn bà sao Kim chưa? Bổ ích phết
  7. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Tiếp tục seri thơ Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ
    Bao Giờ Ngâu Nở Hoa
    Xuân Quỳnh
    Những bông hoa nho nhỏ
    Chỉ có chút hương đêm
    Ẩn vào trong kẽ lá
    Như mối tình lặng câm
    Vượt qua tháng qua năm
    Vượt qua đồi qua suối
    Bỗng gặp một mùi hương
    Như lời yêu thầm gọi
    Như ánh đèn chờ đợi
    Như ánh mắt bao dung
    Trong cơn khát cháy lòng
    Bỗng tìm ra nguồn nước
    Mùi hương không hẹn trước
    Tình yêu đến bất ngờ.
    Em đâu biết bao giờ
    Mùa hoa ngâu ấy nở
    Anh như cây đàn khóa
    Sợi dây còn ngân vang
    Em đi hết lòng em
    Lại gặp lời hát đó
    Hoa ngâu ở nơi nào
    Em cũng không biết nữa
    Em chỉ biết tình em
    Như ngâu vàng vẫn nở.
  8. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Sang trang rồi em ơi. Công nhận công nghệ....của chị em mình cao thật
    Hình như em thích thơ của Xuân Quỳnh? Thích mùa thu???
  9. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Hì, em thích thơ Xuân Quỳnh, nhẹ nhàng, dịu dàng, đằm thắm. Thích cả thơ Lưu Quang Vũ "như dòng sông thương mến chảy muôn đời" , kết từ hồi xưa đi thi học sinh giỏi... văn
    À, chị ơi. Cái này phức tạp đây, phải đẩy sang công tác rà soát ngày sinh rồi tính dần. Mà em thì rất hay quên ngày sinh của mọi người, à, ngày sinh của chị là bao nhiêu vậy, có gì để... năm sau em tặng
  10. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Hì, sắp hết trang rồi, nhanh thật, công nhận mình làm cái gì cũng nhanh, có mỗi... yêu là lâu
    Tiếp thơ
    Xuân Quy?nh
    Nếu ngày mai em không làm thơ nữa
    Nếu ngày mai em không làm thơ nữa
    Cuộc sống trở về bình yên
    Ngày nối nhau trên đường phố êm đềm
    Không nỗi khổ, không niềm vui kinh ngạc
    Trận mưa xuân dẫu làm ướt áo
    Nhưng lòng em còn cảm xúc chi đâu
    Mùa đông về quên nỗi nhớ nhau
    Không xôn xao khi nắng hè đến sớm
    Chuyện hôm nay sẽ trở thành kỉ niệm
    Màu phượng chẳng nồng nàn trên lối ta đi.
    Gió thổi nơi này không lạnh tới nới kia
    Lời nói tâm tình trở nên nhạt nhẽo
    Nghe tiếng con tàu em không thể hiểu
    Tấm lòng anh trong mỗi chuyến đi xa
    Em không còn thấy nhớ những sân ga
    Những nơi đã đi, những nơi chưa hề đến
    Khát vọng anh dẫu hoà trong sóng biển
    Sóng xô bờ chẳng rộn đến tâm tư
    Một ngày nào đọc lại dòng thơ
    Âm điệu ấy chẳng còn gieo tiếng nhạc
    Chất men nào làm em choáng váng
    Cũng phai dần theo những tháng năm xa.
    Như hòm thư không còn một phong thư
    Hết ngọn lửa lạ lùng, thôi mùa mây phiêu bạt.
    ơi trời xanh - xin trả cho vô tận
    Trời không xanh trong đáy mắt em xanh
    Và trong em không thể còn anh.
    Nếu ngày mai em không làm thơ nữa.
    18-7-1967

Chia sẻ trang này