1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

27 tuoi chua yeu- co van de?

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi pagealca, 07/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. goby1204

    goby1204 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/01/2006
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    Giai toàn mỏƠy chĂu sinh viên nfm nhỏƠt bà ỏĂ . CĂc chĂu bỏằ"ng bỏằTt, trỏằ ngặỏằi non dỏĂ
  2. pagealca

    pagealca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2006
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    ỏằo thơ cĂc chĂu trỏằ ngặỏằi non dỏĂ nó mỏằ>i trêu. Chỏằâ không thơ..
  3. lily_8x

    lily_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Chết cười, vừa đọc một bài luận của 1 chị (đã có chồng) forward cho. Ngẫm thấy nó cũng chí lý, post lên cho chị em ta thoả sức hài lòng với tình trạng "chưa chồng" ngọt ngào và chóng vánh (chóng vánh là vì lỡ mai mốt lấy chồng mất thì sao , biết đâu đấy!!!)
    ------------------------------------------------------------------
    Lấy chồng là một bước ngoặt trong cuộc đời người con gái. Chẳng cần dài dòng ai cũng biết, bước ngoặt là bước khiến cho một người đang chuyển động theo hướng này đột ngột đổi sang hướng khác có khi theo chiều ngược lại. Lấy chồng cũng thế. Nó làm thay đổi vị thế của bạn một cách sâu sắc.
    Này nhé, anh chàng mà hôm qua bạn còn gọi là người yêu cách đây 24 h còn sẵn lòng chống chân chiếc xe máy hàng tiếng đồng hồ bất kể thách thức của thời tiết đón bạn với nụ cười độ lượng: ?~không sao, anh có thể đợi em cả đời?T thì nay đón bạn bằng: ?~làm gì mà lâu thế, mất thời gian?T. Đó mới chỉ là ngôn từ, còn thái độ và ngữ điệu thì không văn chương nào đủ năng lực biểu cảm.
    Thấy chưa, đối với cùng một người đàn ông, bạn đang từ vai trò là niềm mong chờ, niềm vui là tia nắng ban mai trở thành gánh nặng, cái tội cái nợ, là đám mây xám xì vào giờ tan tầm của chồng bạn. Tệ hơn nữa là sự biến đổi sâu sắc về sinh học mà đến Dac-win, ông ***** của ngành di truyền học cũng phải thất kinh. Bạn, cách đây vài phút còn là nàng tiên xinh đẹp trong mắt người yêu thì nay, trong nháy mắt bạn đã trở thành con gì ?~nhanh già lâu chết?T trong mắt chồng bạn. Về điểm này, nhìn nhận trên quan điểm sinh học, nó không chỉ là bước ngoặt, nó là bước hụt.
    Còn những người xung quanh bạn thì sao? Mẹ người yêu bạn, người mà khi bạn còn gọi là bác đã sát cánh bên bạn trên trận tuyến chăm sóc anh, đã đứng hẳn về phía bạn khi anh cư xử có phần không phải, đã từng ca ngợi bạn như là nửa kia hoàn hảo của con trai cụ thì nay, chữ mẹ cao quý đã biến trái tim bà trở nên nghiệt ngã. Việc bạn lấy được con bà là diễm phúc bảy mươi đời nhà bạn. Bạn đang hủy hoại con bà. Bạn là đôi đũa mốc mà con trai bà là mâm son. Chưa hết, bà còn là lãnh tụ đảng đối lập cầm quyền. Bà là lãnh tụ nên có khối kẻ đi theo bà. Chồng bà, con gái bà, con trai bà thậm chí cả dâu lớn nhà bà người mà ít lâu trước đây nằm trong tầm ngắm của bà. Bà cầm quyền nên nhiều chính sách có tính trừng phạt đa phương diện đựợc áp dụng.
    Từ một cô gái quyến rũ (chả thế mà người yêu bạn phát cuồng lên mỗi lần chạm vào da thịt bạn) bạn đã trở thành một thứ công cụ chỉ để sử dụng khi cần thiết. Vào dịp kỷ niệm ngày cưới, chín giờ tối bạn trong chiếc váy ngủ mới hiệu Vera mà chỉ nhìn thôi cũng đủ để khiến cho bất cứ loài nào có dòng máu nam tính chảy trong người phải nuốt nước bọt ừng ực, phấp phỏng chờ đợi cơ hội có một đêm lãng mạn bất ngờ. Taxi xịch trước cửa, lái xe bước ra. Dùng hết sức trai, gã lôi khỏi xe một thân hình nhũn rũ. Đó là chồng bạn. Điều bạn khắc khoải đợi chờ giờ đã đến. Một đêm đầy lãng mạn với chất nôn và những lời lè nhè của kẻ say. Chém cha cái thân hình quyến rũ của bạn. Chồng bạn luôn là người giúp bạn hiểu ra bạn là một con ngan già sau mỗi lần bạn lung lay vì có một ai đó ghé vào tai bạn thì thầm: nghiêm túc nhé, mắt em đẹp lắm.
    Từ khi lấy bạn, đường công danh sự nghiệp của anh lên trông thấy. Trông anh bảnh mẽ hơn nhiều so với anh sinh viên gầy gò rách rưới ngày nào vì nay đã có người nâng khăn sửa túi. Túi anh cũng rủng rỉnh hơn vì đã có người biết quản lý, sử dụng nguồn thu nhập. Chị đồng nghiệp chậm chồng nhận ra anh là một đấng nam nhi. Cô nhân viên vừa ra trường thấy anh hấp dẫn hơn hẳn cậu bạn trai cùng khóa đang tất tả ngược xuôi kiếm kế sinh nhai. Họ ngả vào lòng anh. Anh tặc lưỡi, đàn ông mà. ******** cờ biết được. Bạn không muốn sống với con người bội bạc ấy nữa. Chồng bạn năn nỉ, tha thứ cho anh, lần sau anh không thế?với con ấy nữa. Mẹ chồng bạn mắng át: đàn ông thì có gì. Bạn lại tha thứ. Lại dâng hiến.
    Còn với bạn. Một ngày đẹp trời, có một anh thỏ bông mời bạn chén nước rồi lỡ ra trời tối quá, khung cảnh lãng mạn quá, bạn mất tự chủ, không chiến thắng được bản thân. Ngày hôm sau bạn trở thành con người đĩ thõa. Chồng bạn ghê tởm không thèm động vào người bạn. Mẹ chồng bạn chì chiết đồ con gái lăng loàn và hối thúc cho việc ly dị diễn ra càng nhanh càng tốt.
    Bạn ngoặt bước về đâu? Vào tù. Xin bạn đọc đừng sửng sốt mà hãy xem lý giải sau. Trước hết xin được định nghĩa: tù là tình trạng một người bình thường về mặt tâm thần bị hạn chế các hoạt động một cách cưỡng bức. Sau đám cưới, lộ trình của bạn là nhà chồng-cơ quan-chợ-nhà chồng trong khi thời con gái bạn có hàng nghìn địa điểm để lộ trình ấy phong phú đến bất tận. Công bằng mà nói, thi thoảng lộ trình ấy của bạn cũng được thay đổi đôi chút là về nhà ngoại với sự áp giải của chồng. Một hôm nào đó, xe bạn chẳng may xịt lốp, bạn về muộn, thay vì ân cần hỏi có chuyện gì xảy ra thì chồng bạn hỏi: sao giờ này mới về (rất ?~điều tra, xét hỏi?T phải không?). Sau khi sinh cho chồng bạn một sinh linh bé bỏng, tình trạng bị cầm tù của bạn còn trầm trọng hơn. Đúng 8 giờ sáng, một xe hối hả thả bạn trước cổng cơ quan, đúng 12 giờ bạn lên một xe nổ máy đợi sẵn về nhà để làm nhiệm vụ bú mớm cho cốt nhục của chồng bạn. Đúng 5 giờ chiều? Cứ như thế ngày lại ngày... Đứa thứ nhất, đứa thứ hai? Ngày nắng ngày mưa? Lúc con ốm khi con lười ăn? Ngoảnh đi ngoảnh lại cũng đã 10 năm, không một giây phút hưởng cảm giác tự do, không có quyền đi chệch cái lộ trình ấy.
    Mức án của bạn là bao lâu? Chung thân. Đúng vậy. Tình trạng nêu trên của bạn sẽ kéo dài đến khi bạn nhắm mắt xuôi tay bởi vì chỉ có một cách duy nhất giúp bạn thoát thân là ly dị. Nhưng tôi tin bạn không thể làm được. Trước hết, bạn không thể ly dị vì làm như vậy bạn sợ những đứa con bạn lâm vào cảnh tan đàn xẻ nghé. Rồi nữa, luân lý phong kiến là cú nốc ao. Nứa trôi sông không dập cũng mọt, gái bỏ chồng (hay bị chồng bỏ) không chứng nọ cũng tật kia. Dẫu là người phụ nữ cứng rắn đến đâu bạn cũng không thể đứng vững vì những lời dị nghị trên không chỉ thổi đến mỗi tai bạn mà nó còn hành hạ cả các phụ huynh của bạn, những người có công lao trời biển sinh thành ra bạn mà bạn chưa một lần đền đáp. Vẫn chưa hết, khi con bạn đã trưởng thành, chúng không bị ảnh hưởng lắm bởi ông bô bà bô thì bạn cũng không thể dứt áo ra đi vì dư luận sẽ làm cho bạn ê chề: già rồi còn không trót. Súng đạn chưa chắc đã làm phụ nữ run sợ (như chị Thắng du lịch ấy) nhưng dư luận đồn thổi quật ngã người ta.
    Trên đây là một phần bức tranh ?olấy chồng?T?T. Một trong số những miếng ghép chưa mở hết của bức tranh là mảnh có tên gọi ?okhổ sai?. Người viết tự nhận thấy những trải nghiệm của bản thân còn quá khiêm tốn để chia xẻ nên tạm gác bút tại đây.
    ----------------------------------------------------------
    Đọc xong bài nì, còn ai muốn lấy chồng thì giơ tay nào
    Được lily_8x sửa chữa / chuyển vào 09:42 ngày 19/01/2007
  4. quangtri72

    quangtri72 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    0
    Bài này hay đó bạn!
    Cổ vũ cho bạn sớm lấy chồng, sớm nhận án tù chung thân!
  5. tuan1007

    tuan1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    404
    Đã được thích:
    0
  6. anh_bach

    anh_bach Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2003
    Bài viết:
    280
    Đã được thích:
    0
    Viết riêng cho 1 chị gì đó of lily_8x.
    Có một câu nói khiến nhiều ngwời phải... lăn tăn về chuyện gia đình: Khi cưới, cả người đàn ông và người đàn bà đều mang theo những kỳ vọng riêng. Người đàn ông mong muốn sau khi cưới nhau rồi "cô ta" sẽ mãi mãi không thay đổi, mãi mãi như ngày hôm nay (đại loại vẫn xinh tươi, hiền dịu... như cái ngày bắt đầu bị... lừa - vấn đề Ai Lừa Ai?), còn người phụ nữ thì mong muốn "anh ta" sẽ sớm thay đổi những thói hư tật xấu (đại loại rượu chè, bạn bè đàn đúm, thuốc lá, abc (thôi thì trong mắt họ, chúng ta ti tỉ thứ xấu)... như cái ngày "họ" bắt đầu biết chấp nhận). Điều oái oăm nằm ở chỗ, cưới nhau rồi cả 2 đều mau chóng thất vọng !
    Một Người bạn của tớ, tín đồ của lý thuyết chu kỳ kinh doanh, thì hùng hồn tuyên bố: "Cưới chính là khởi đầu của pha bão hòa của sản-phẩm-tình-yêu". (Hehe, trở lại lý thuyết kinh doanh một chút, một sản phẩm bất kỳ trôi nổi trên thương trường thường phải lăn lộn qua 4 pha: xâm nhập, phát triển thăng hoa, bão hòa và tàn lụi.) Cưới, đấy chính là đoạn phát triển cao nhất của tình yêu và chuyển sang bão hòa. THeo Lý thuyết, nếu "lỡ" để đến pha bão hòa, các chiến lược gia phải biết kéo dài, mở rộng... chu kỳ và không để cái sự tàn lụi nó xảy ra hoặc chí ít thì cũng phải tìm cách ngăn cái giai đoạn tàn lụi nó đến càng muộn càng tốt. Khó đấy, không phải ai cũng làm được, không phải ai cũng là 1 chiến lược gia, !
    (Lại có một người bạn khác dại dột nói lên điểm giống nhau giữa vợ và Mobile: Bấm vào thì phát ra tiếng kêu/ Đều có thể khởi động bằng giọng nói/ Hết pin vào lúc cao trào, khiến đối phương mất hứng/ Có thể kêu bất thình lình và có thể chờ trong chế độ rung/ Có lắm phụ tùng kèm theo mà cả đời không bao giờ dùng tới/ Dù xa lâu ngày, khi gặp lại vẫn đưa ra những tin nhắn cũ/ Có nhiều chức năng mà ta chưa bao giờ học hết cách sử dụng/ Hay cắt lần lượt từng chiều khi ta không thực hiện nghĩa vụ tài chính/ Hóa đơn thanh toán gây sốc. (VnExpress))
    Hôm trước, có một bác già ở cơ quan vỗ vai tớ và nói (xin phép trích nguyên văn và không kiểm duyệt): "Mày ạ, yên tâm đi, cưới nhau 5 năm rồi thì ngủ cạnh vợ sẽ thấy như 2 thằng bạn trai". Tuyên bố hùng hồn của bác già làm cho cánh đàn ông trong cơ quan trở nên sôi sục. Nghịch lý lại không phải cãi nhau về tính đúng sai của tuyên bố, mấy bác chỉ tranh luận say sưa về mốc thời gian: 5 năm hay 7 năm, thậm chí có bác còn nói đầy vẻ ngậm ngùi: "chỉ 3 năm thôi!".
    Hic, nếu là một thằng bạn trai thật thụ, ít nhất còn rủ nhau đi nhậu tại Anh Tú quán, Hầm Phố được, hoặc chí ít thì cũng có thể cùng xem Premier League tĩ tã. Chứ với "thằng bạn" này thì biết làm gì lúc đó?
    27+1 tuổi, chưa yêu, phải chăng vấn đề nằm ở 2 chữ: "Sợ Cưới?" .
    Ôi, tự do không phải lúc nào cũng là "sự nhận thức cái tất yếu"!
    Nếu tác giả truyện "Người tù khổ sai" còn sống, chắc bác í sẽ có nhiều cảm hứng để viết thêm bộ "người chồng khổ sai" chăng?
    Nói vui vậy. Thực ra, theo một số Pschologic Analist (đúng chính tả ko nhỉ) nửa mùa, giữa yêu và cưới có 2 sự khác biệt về tâm lý. Trong tình yêu, tâm lý cảm nhận đóng vai trò chủ đạo, còn trong hôn nhân có thành công hay không liên quan rất nhiều đến tâm lý chấp nhận. Chấp nhận khác biệt, chấp nhận trái ngược, thậm chí cả những điểm giống nhau cũng phải biết chấp nhận.
    Vì vậy, từ yêu đến cưới nên có và cần có 1 giai đoạn gọi là tìm hiểu.
    Hèhè, chỗ này phải bày tỏ sự khâm phục đối với ông bà, phụ huynh của chúng ta. Trai gái yêu nhau dắt về xin phép, được các cụ cho phép tìm hiểu và thường được dặn dò là phải tìm hiểu cho thật kỹ, kỹ cho đến mức "con ong cũng tỏ đường đi lối về" rối hắng đưa ra "tuyên bố chung".
    Theo lý thuyết, vênh càng ít, hiểu càng kỹ thì càng ít khả năng xảy ra "khổ sai". Hoặc chí ít thì cái độ "tự nguyện" khổ sai nó tăng lên.
    Được anh_bach sửa chữa / chuyển vào 02:40 ngày 24/01/2007
  7. camellia7966

    camellia7966 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Có 3 kiểu độc thân, bạn thuộc kiểu nào?
    1. Chưa bao giờ yêu
    2. Đã yêu nhưng đã chia tay
    3. Đã kết hôn nhưng đã chia tay
    27 tuổi, có thể bạn chưa bao giờ yêu (chẳng lẽ lại thế). Hồi còn học đại học, chúng tôi có tham gia một lớp về giáo dục giới tính, cô giáo hỏi: năm thứ nhất các em đã yêu chưa? Cả lớp đồng thanh "Chưa ạ". Cô bảo "Đúng rồi, vậy năm thứ 2 các em đã nên yêu chưa?". Theo đà cả lớp nói "Chưa ạ!). Cô bảo: "Đừng, nên yêu đi. Tuổi trẻ mà không yêu, đến một lứa tuổi nào đó, con tim người ta khó rung động".
    27 tuổi, có thể bạn đã yêu nhưng không thành. Có thể tình yêu đó thành vết thương khiến bạn đau mãi. Và có thể lắm, khó tìm lại cảm xúc ban đầu, và bạn "ngại" yêu trở lại...
    27 tuổi, có thể một "hợp đồng hôn nhân" của bạn tan vỡ. Bạn trở thành người "tái độc thân". Bạn sợ phải làm lại từ đầu, bạn sợ cô đơn nhưng lòng tin với đời đã vơi bớt. Bạn thà chấp nhận đi về một mình, hơn là vướng vào những ràng buộc gia đình đã từng làm bạn khổ sở.
    Túm lại, bạn dù ở mức nào, vẫn là người cô độc. " Trời cao đất rộng một mình tôi đi..." Và ở mức nào, bạn vẫn phải sống bình thường cho dù thiên hạ có cho là bất thường đi chăng nữa. Quan trọng là bạn biết chờ hạnh phúc. Nó sẽ đến với kẻ kiên nhẫn biết đợi chờ! Chúng ta sẽ có một cuộc sống bình thường nha!
  8. abc321

    abc321 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2004
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Còn 1 kiểu độc thân thứ 4:
    Không chồng mà chửa... lại vui!
    Hiện tượng có thật trong không ít các cô gái trẻ thành đạt và độc lập thời nay. Chẳng phải họ mải theo đuổi sự nghiệp tới quá lứa lỡ thì nên không lấy được chồng, mà vì họ không lấy được tấm chồng đúng như niềm mong ước.
    Cô bạn tôi là phóng viên của một tờ báo ở Hà Nội ao ước: "Giá như được làm lại từ đầu, tôi sẽ không lấy chồng và sẽ kiếm một người đàn ông thông minh giỏi giang để... xin một đứa con. Cơ quan tôi cũng đã có vài bà chị làm như thế, cuộc sống rất ổn, không gì phải phàn nàn".
    Tư tưởng này xuất hiện ngày càng nhiều ở những cô gái trẻ thành đạt có cuộc sống độc lập, tính cách mạnh mẽ, quyết đoán, khả năng tài chính ổn định.
    Không phải là họ không thể kiếm được một tấm chồng. Căn bản là không thể kiếm được một tấm chồng như mong muốn. Cộng thêm hàng loạt những rắc rối trong cuộc sống chung như trách nhiệm với nhà chồng, trách nhiệm là một người vợ ngoan... khiến cho những cô gái ưa cuộc sống tự do cảm thấy quá khó thở.
    Đó là chưa kể tới việc lấy phải một ông chồng tối ngày nhậu nhẹt quên cả đường về nhà, một ông chồng gia trưởng, khó tính hay một ông chồng "đa cảm", luôn "biết" yêu phụ nữ dù cô ấy chả phải vợ mình... Hẳn những đức tính đó sẽ mang đến nhiều bi kịch.
    "Dù sao có chồng vẫn hơn chứ. Những lúc đi đám cưới không lẽ bạn bè ai cũng có đôi có cặp còn mình cô đơn sao? Rồi còn bao nhiêu chuyện không thể giải quyết được nếu như không có một ông chồng. Chẳng hạn ai chở mình và con về nhà ngoại, ai nuôi dạy con mình, dỗ mình khóc những lúc bị sếp mắng..." - tôi dò hỏi.
    Ngay lập tức, bà chị họ hiện đang sống với cô con gái 4 tuổi, nhờ thụ tinh nhân tạo, phản ứng ngay:

    "Lúc mình buồn đã có bạn bè, thậm chí... tình nhân. Du lịch thì đi với con hay đồng nghiệp được rồi. Hiện có một anh đang rất yêu chị và đã ngỏ lời tiến tới hôn nhân nhưng chị dứt khoát không.

    Quan điểm của chị là: Chúng ta yêu nhau, nhưng anh ở nhà anh, tôi ở nhà tôi, không ràng buộc gì hết. Lúc nào cần thì có thể ăn uống, đi chơi cùng nhau. Cuộc sống như thế nhẹ nhàng biết bao".
    Xem ra, cuộc sống "nhẹ nhàng" như bà chị tôi nói cũng phải trả cái giá nhất định. Sẽ có những lúc người phụ nữ cần một bờ vai đàn ông để dựa vào dù cô ta có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa. Sẽ có những lúc người phụ nữ thèm khát một người đàn ông thực sự thuộc về mình, thực sự là của mình. Và vai trò của người cha đối với con, làm sao người phụ nữ thay thế được?
    "Đến khi đứa bé tiếp xúc với cuộc sống, đi học, nó sẽ phát hiện ra bạn bè xung quanh có bố mà nó lại không, nó sẽ tủi thân chưa kể mắc vào vài chứng bệnh tâm lý" - một cô gái phản đối tư tưởng này cho biết ý kiến.
    Hơn nữa, khi quyết định có con với ai đó, hẳn người phụ nữ sẽ phải thỏa thuận với cha đứa bé đây là điều bí mật cho đến lúc... chết, và không cần anh ta phải có trách nhiệm gì.
    Nhưng liệu người đàn ông đó có sống thanh thản được không nếu biết rằng mình đang có một đứa con với người phụ nữ khác? Con mình đang sống ra sao, phát triển tính cách như thế nào? Không đến thì vô cùng bứt rứt. Lén lút đến thăm thì cũng dở, vợ con mà biết thì... thôi rồi!
    Xét cho cùng, một cô gái không muốn lấy chồng hoặc... không ai lấy thì cũng có quyền có một đứa con để yêu thương. Thời nay cũng đã có nhiều nữ ca sĩ, nữ văn sĩ, nữ nhà báo chọn cách sống này. Chắc hẳn việc lấy chồng với họ là "chuyện nhỏ".
    Dư luận cũng không còn đả kích nữa vì xét cho cùng, mọi sướng khổ chỉ có bản thân người trong cuộc mới thấu hiểu. Một khi đã dũng cảm lựa chọn, họ sẽ biết cách để làm cho cuộc sống của mình tốt đẹp. Nhưng đây là một quyết định quan trọng, bạn nên suy nghĩ chín chắn, đừng để đến lúc tự giận mình đã sai lầm, không còn cơ hội sửa chữa!

  9. Matchia

    Matchia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    ÔI, tớ có đứa bạn xinh cực, 27 tuổi, thạc sỹ ở Phớp về, chưa yêu ai bao giờ, vẫn sống tốt, có vấn đề gì đâu mà phải lăn tăn.
  10. NThome

    NThome Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2004
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    Giới thiệu cho tớ đi

Chia sẻ trang này