1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

28 - 6. Ngày Gia đình Việt Nam - Chúc các bạn hạnh phúc, bình yên :-)

Chủ đề trong 'Nam Định' bởi motthoang_hn02, 26/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Ok, mod thấy thế nào hợp lý hơn thì làm, tớ hoàn toàn ủng hộ .
    Trong topic này tớ thấy mọi người đều có những ý tưởng, những tình cảm, sự kính trọng, niềm tin yêu... dành cho những người thân của mình, tớ trân trọng điều đó.
    Vẫn trên tinh thần tớ đưa ra từ đầu, niềm vui nho nhỏ đầu tiên của tớ dành cho mọi người - và cho chính tớ - là tớ sẽ vote * cho tất cả những người tham gia topic này.
    Và tớ cũng mong được vote .
    Có thể ai đó cho nó chỉ là phù phiếm, nhưng xin đừng chê bai .
    Chúc mọi người vui vẻ, hạnh phúc và thành công!
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Nhớ vote cho tớ đầu tiên nhá ----> í tưởng topic nà của tớ í
    Tớ đã vấu cho nhà bác 1 sao sáng rực rỡ lun ----> hông tin cứ kiểm tra nại
    Thực sự chỉ mong mọi người có được những ngày kỉ niệm thật ý nghĩa, dù chỉ là lời chúc nhưng cũng để chúng ta xích lại gần nhau hơn, sưởi ấm những trái tim đang cô đơn & lạnh giá dù chỉ trong giây lát
    Ối xời rạo lài tớ hơi sến
  3. nghecon_buongbinh

    nghecon_buongbinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2006
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Giá mà người con gái nào cũng được trân trọng như thế này !
    Giá mà mình cũng nằm trong số những người con gái ấy !
    Giá mà mình không phải sống trong cái cảm giác cho nhiều nhưng người ta không biết trân trọng !
    Hạnh phúc sao mà mong manh thế?
  4. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Thông thường thì cho để được nhận, cho đi sẽ được nhận lại, cho đi tức là mong được nhận lại. Không phải như thế sao?
    Ai cũng biết điều này, nhưng thông thường thì ai cũng vì bản thân mình trước, ai cũng chờ được cho, mấy ai sẵn sàng cho?
    Nếu cho đi niềm vui, không phải bạn cũng nhận lại niềm vui sao?
    Cho đi nụ cười, không phải bạn cũng nhận lại nụ cười sao?
    Sự yêu thương, sự hận thù... cũng thế.
    Nếu ai đó chỉ sẵn sàng cho đi những điều tốt đẹp mà không mong nhận lại thì người đó là vĩ nhân, và cuộc sống sẽ ban tặng họ những điều tuyệt vời nhất (lý thuyết).
    Bạn yêu thương ai tức là bạn mong cũng nhận được điều này từ phía họ.
    Nhưng sẽ là sự mệt mỏi nếu bạn chẳng được yêu thương, hoặc giả người ta không thật lòng với sự yêu thương đó.
    Nhiều người biết, nhưng mấy ai đủ sức để từ bỏ.
    ....
    Và cũng chẳng phải tự nhiên mà Hạnh phúc thật mong manh!
    @all: Tớ đã vote * cho tất cả thành viên tham gia topic này, ai đó đã vote lại cho tớ, hì, tớ rất vui.
    Cả nhà cùng vui!
  5. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Giáng sinh. Xem nào? 5 mùa giáng sinh ở Sài Gòn em còn nhớ những gì?
    Năm đầu tiên sống ở nhà bác. Tối chị và anh họ bảo, em không đi chơi giáng sinh à? ... Chẳng hiểu sao hôm ấy chẳng đi đâu, ở nhà xem tivi, lên sân thượng đứng nhìn trời đất rồi đánh dấu vào cuốn lịch. Sáng hôm sau thì hết giáng sinh.
    Năm thứ hai đã chuyển ra ngoài sống. Buổi tối hôm ấy Sài Gòn thật đông vui. Uh, cảm giác nhớ một người...nhớ thật nhớ nhưng lại ở xa quá...lang thang một chút rồi trở lại nhà bác vì hôm ấy là cuối tuần, anh em họp mặt nên bác gọi đến. Đêm, đứng trên sân thượng từ lầu 7 nhìn xuống đường...cảm giác ấy thường xảy ra...trống và rộng đến mênh mông...đôi khi không biết buồn là gì...Giáng sinh năm này, được mấy người bạn ngoài Hà Nội gửi tặng khăn len mùa đông, bây giờ vẫn còn giữ và hình như quàng được mấy lần khi ra bắc.
    Năm thứ ba, hẹn mấy người bạn cùng lớp đi chơi. Buổi tối trời mưa dầm dầm dề dề...Lần đầu tiên có mưa tại Sài Gòn vào Giáng Sinh (đó là mọi người nói thế). Ăn tối xong, cả đám đi bộ khoảng 5km lên nhà Thờ Đức Bà...đi chen người rồi trở về nhà...ướt..lạnh...Nhớ hôm ấy đứng tránh mưa, kể chuyện cho bọn bạn nghe, có một đôi đứng vào tránh mưa...họ nhìn nhau...rồi một hồi họ có cảm tình với nhau...sau đó là yêu nhau...Bọn bạn nghe xong rồi hỏi...ai mà may mắn quá vậy...Lúc ấy mới bảo...do mình tưởng tượng ra thế ...cả đám cười! Giáng sinh năm này được một người bạn ở Hà Nội tặng cho một cái chuông gió, bây giờ vẫn còn treo ban công ngoài kia.
    Năm ngoái, trước ngày giáng sinh bị ốm phải đi bệnh viện nằm 2 ngày và phải truyền dịch do bị sốt quá cao. Buổi tối hôm ấy, theo cô bạn sống gần đó ra nhà thờ để cô ấy đọc kinh một chút rồi về nhà nằm do vẫn còn ngây ngấy sốt. Khoảng 10h đêm có tên bạn gọi điện bảo đến đón đi chơi...nhưng phải đợi khoảng 1h vì đang tắc đường lắm...Nghe nó nói xong cũng hơi cảm động...nhưng bảo...mình mới bị ốm...không khỏe nên không đi được...
    Năm ngoái ra bắc...cũng được mấy cô bạn đan tặng cho một chiếc khăn rất đẹp...rồi...vậy giờ mình sở hữu những...3 cái khăn quàng mùa đông mà rất có ít dịp dùng tới...
    Ngẫm ra thì cũng buồn. Nhỉ?
  6. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Sắp Giáng Sinh rồi...
    Cho em, và cho ta...
    Ta mơ thấy em, ở nơi kia xa lắm.
    Một Hà Nội hiu hắt nắng, một Hà Nội rưng rưng heo may...

    Ngày xưa, không lâu lắm đã có lần ta như thế, những tưởng bỏ đi sẽ quên được em... Nhưng dù ở cách xa, bóng hình em vẫn đau đáu tìm về.
    Và ta mơ, và ta nhớ: Hà Nội - em, hai thực thể lớn nhất trong ta bấy giờ.
    (Hồi đó gia đình chỉ là chỗ dựa mỗi khi ta đau đớn, mỗi khi ta cần được sẽ chia, mỗi khi ta mệt mỏi trên con đường...)
    Những chiều nắng tắt, những cơn mưa bất chợt vu vơ, những đêm mùa đông gió lộng... Em - Hà Nội và ta, sao giữa chúng ta vẫn còn nhiều ngăn cách, đi với nhau cả những mùa mà thuỷ chung bàn tay em ta mới chỉ được nắm. Ta mơ được siết chặt bờ eo thon, ta mơ được ôm em vào lòng, ta mơ... mơ rất nhiều.
    Nhưng em và ta vẫn không gần nhau hơn được.
    Cái khoảng cách vô hình đó quá lớn.
    Dạ khúc đêm nay, một mình em, một mình ta...
    Dù cho trong những điệu nhạc, em và ta đã không còn khoảng cách về không gian, đã quấn quýt mơn trớn vuốt ve, đã ghì chặt nhau trong âm thanh du dương mà mê hoặc lòng người.
    Đơn thuần chỉ là vì nghệ thuật, cảm xúc cũng chỉ là cảm xúc nghệ thuật, chẳng thể tồn tại lâu.
    Mà ta thì cần nhiều hơn những cái đó.
    Ta ra đi cũng là để thử thách mình, để kiểm nghiệm lại con người mình, những ý thích, những ham muốn, những ấp ủ trong lòng...
    Lúc đó quyết tâm lắm, nhưng ở xa ta mới biết rằng Em là giấc mơ lớn nhất của ta, vắng em tất cả trong ta đều đơn điệu, không có nhiều ý nghĩa.
    Ta ý thức được rằng: Ở hoàn cảnh đó con người ta rất thiếu quyết tâm và không nhiều tham vọng cho riêng mình.
    Em cô đơn, ta thẫn thờ mong nhớ...
    Lạ, em lại quay quắt mong muốn ta quay về.
    Ta cũng dễ dàng từ bỏ mọi thứ - vì ta thấy ta cần em.
    Cũng lạ, ở gần nhau rồi em lại như xưa, thật gần mà cũng thật xa.
    Em vẫn cho ta mơ, em vẫn bắt ta mơ.
    ...............
    Cho đến khi ta mệt mỏi vì những giấc mơ - những giấc mơ về em.
    Lòng ta đã muốn bỏ đi, nhất định phải bỏ đi.
    Dạ khúc đêm nay, chẳng thể nào dang dở
    Trong mỗi giấc mơ, em chầm chậm quay về.

    Ta đã hỏi em để cho mình quyết định, chỉ cần em nói không ta sẽ bắt mình không còn thương nhớ, sẽ để mọi việc trở thành quá khứ cho dù cái quá khứ ấy sẽ gặm nhấm ta, ta đã hạ quyết tâm.
    Lúc đó em lại đến bên ta, nhẹ nhàng mà êm ái: Em muốn có một gia đình.
    Và em muốn ta là người cùng em vun đắp cho cái gia đình đó.
    Với ta, đó là một giấc mơ dài.
    Là giấc mơ đẹp.
    Dù đôi lúc ta chẳng đủ niềm tin.
    Nhưng rồi khúc hát - lời ca đã không còn dang dở. Em đã đến bên ta, thật chậm, thật nhẹ nhàng.
    Trong hiện thực, không phải là giấc mơ.
    Cám ơn đời, cám ơn em đã cho ta mơ một giấc mơ như thế.
    Giờ đây ta là người hạnh phúc!
    Được haitacnd sửa chữa / chuyển vào 16:56 ngày 18/12/2007
  7. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Bí ẩn quanh cây thông Noel
    Vị thánh nói với những kẻ ngoại đạo rằng cây thông nhỏ là cây của sự sống và nó tượng trưng cho cuộc sống vĩnh hằng của Chúa cứu thế.
    Truyền thuyết về thánh Boniface, một thầy tu người Anh, người đã sáng lập ra nhà thờ đạo Cơ Ðốc ở Pháp và Ðức kể rằng, một hôm trên đường hành hương, ngài tình cờ bắt gặp một nhóm những kẻ ngoại đạo sùng bái đang tập trung quanh một cây sồi lớn, dùng một đứa trẻ tế thần. Ðể dừng buổi tế thần và cứu đứa trẻ, Boniface đã hạ gục cây sồi chỉ bằng một quả đấm!
    Tại nơi đó đã mọc lên một cây thông nhỏ. Vị thánh nói với những kẻ ngoại đạo rằng cây thông nhỏ là cây của sự sống và nó tượng trưng cho cuộc sống vĩnh hằng của Chúa cứu thế.

    [​IMG]
    Tương truyền, một lần thánh Martin Luther, người sáng lập đạo Tin Lành dạo bước qua những cánh rừng vào một đêm Noel khoảng năm 1500. Trời quang và lạnh. Hàng triệu vì sao sáng lấp lánh qua kẽ lá.

    Ngài thực sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của một loài cây nhỏ, trên cành cây tuyết trắng phủ đầy, lung linh dưới ánh trăng. Cảnh vật hôm đó đã làm Luther thực sự rung động. Vì thế, khi trở về ngài đã đặt một cây thông nhỏ trong nhà và kể lại câu chuyện này với lũ trẻ. Ðể tái tạo ánh sáng lấp lánh của muôn ngàn ánh sao ngài đã treo nến lên cành cây thông và thắp sáng những ngọn nến ấy với lòng tôn kính ngày Chúa giáng sinh.
    Một truyền thuyết khác lại kể rằng, vào một đêm Noel đã rất lâu rồi có một người tiều phu nghèo khổ đang trên đường trở về nhà thì gặp một đứa trẻ bị lạc và lả đi vì đói. Mặc dù nghèo khó nhưng người tiều phu đã dành lại cho đứa trẻ chút thức ăn ít ỏi của mình và che chở cho nó yên giấc qua đêm.

    Vào buổi sáng khi thức dậy, ông nhìn thấy một cái cây đẹp lộng lẫy ngoài cửa. Hoá ra đứa trẻ đói khát tối hôm trước chính là Chúa cải trang. Chúa đã tạo ra cây để thưởng cho lòng nhân đức của người tiều phu tốt bụng.
    .................
  8. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Nguồn gốc thực của cây Giáng sinh có thể gắn liền với những vở kịch thiên đường. Vào thời Trung Cổ, những vở kịch về đạo đức được biểu diễn khắp Châu Âu, thông qua các vở kịch ấy người ta có thể truyền bá các bài kinh thánh. Những vở kịch nói về nguồn gốc của loài người và sự dại dột của Adam và Eve ở vườn Eden, thường được diễn vào ngày 24 tháng 12 hàng năm. Cây táo là một đạo cụ trong vở kịch, nhưng vì các vở kịch được diễn vào mùa đông, các loài cây đều chưa kết trái nên các diễn viên phải treo những quả táo giả lên cành cây.
    Phong tục cây Giáng sinh trở nên phổ biến ở Ðức vào thế kỷ 16. Người theo đạo Cơ đốc mang cây xanh vào trong nhà và trang hoàng cho chúng trong dịp lễ Giáng sinh. ở những vùng vắng bóng cây xanh, mọi người tạo ra các đồ vật hình chóp từ gỗ và trang trí cho nó các cành cây xanh và nến. Chẳng bao lâu sau, phong tục cây Giáng sinh đã trở nên phổ biến ở các nước Châu Âu.
    Theo một truyền thuyết của nước Mỹ, một cuộc vui tổ chức xung quanh cây Giáng sinh vào một đêm Noel lạnh lẽo ở Trenton, New Jersey trong thời gian nội chiến đã làm thay đổi cục diện cuộc chiến. Những người lính phe Liên Bang quá nhớ nhà, nhớ những ngọn nến được thắp sáng treo trên các cành thông Giáng sinh, đã bỏ nơi canh gác để ăn uống vui vẻ. Washington đã tấn công và đánh bại họ trong đêm đó.
    [​IMG]
    Vào giữa thế kỷ 19, Hoàng tử Albert chồng tương lai của nữ hoàng Victoria ra đời. Chính ông đã phổ biến rộng rãi phong tục cây Giáng sinh vào nước Anh. Năm 1841, đôi vợ chồng Hoàng gia này đã trang hoàng cây Giáng sinh đầu tiên của nước Anh tại lâu đài Windson bằng nến cùng với rất nhiều loại kẹo, hoa quả và bánh gừng.

    Khi cây Giáng sinh trở thành thời thượng ở Anh thì những gia đình giàu có đã dùng tất cả những đồ vật quý giá để trang trí cho nó. Vào những năm 1850, theo sự mô tả của đại văn hào Charles Dickens thì cây Giáng sinh ở Anh được trang hoàng bằng búp bê, những vật dụng nhỏ bé, các thiết bị âm nhạc, đồ trang sức, súng và gươm đồ chơi, hoa quả và bánh kẹo. Sau khi đã tồn tại ở Anh thì phong tục cây Noel cũng trở nên phổ biến trên khắp các vùng thuộc địa của đế chế Anh, tới cả những vùng đất mới như Canada.
    .................
  9. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Cây Giáng sinh lần đầu tiên được dân chúng ở Mỹ biết đến là vào những năm 1830. Khi hầu hết người dân Mỹ đều coi cây Giáng sinh là một điều kỳ cục thì những người Ðức nhập cư ở Pennsylvania thường mang cây Giáng sinh vào các buổi biểu diễn nhằm tăng tiền quyên góp cho nhà thờ. Năm 1851 một mục sư người Ðức đặt một cây Giáng sinh trước nhà thờ của ông làm cho những người dân xứ đạo ở đó đã bị xúc phạm và buộc ông phải hạ nó xuống. Họ cảm thấy đó là một phong tục ngoại đạo.
    [​IMG]
    Tuy nhiên vào những năm 1890 nhiều đồ trang trí bắt đầu được nhập từ Ðức vào và từ đó tục lệ về cây Giáng sinh trở nên phổ biến tại Canada và Mỹ. Có một sự khác biệt lớn giữa cây Giáng sinh của Châu Âu và Bắc Mỹ, cây của Châu Âu nhỏ, hiếm khi cao hơn một mét rưỡi, chỉ khoảng 4 hoặc 5 feet trong khi cây của Bắc Mỹ cao tới trần nhà.Năm 1900, cứ 5 gia đình ở Bắc Mỹ thì có một gia đình có cây Giáng sinh, và 20 năm sau phong tục này trở nên khá phổ biến.

    Vào những năm đầu thế kỷ 20, người dân Bắc Mỹ thường trang trí cây thông bằng đồ trang trí do chính tay họ làm ra. Ðồ trang trí truyền thống của người Ca-na-đa và người Mỹ gốc Ðức gồm có quả hạnh nhân, quả hạch, bánh hạnh nhân với nhiều hình dạng thú vị khác nhau. Những hạt bắp chiên nhiều màu sắc, được trang trí cùng những quả phúc bồn tử và các chuỗi hạt.

    Cũng vào thời gian này bắt đầu xuất hiện những dây đèn trang trí trên cây Giáng sinh, nhờ nó cây thông rực rỡ hơn nhiều lần. ánh sáng trang trí bằng đèn điện kéo dài hơn và an toàn hơn rất nhiều so với ánh sáng toả ra từ những ngọn nến.
    ................
  10. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Mỗi năm khi ngày Giáng sinh tới, một cây Giáng sinh lộng lẫy được đặt tại quảng trường trung tâm Bentall thành phố Vancouver, phía nam British Columbia. Và dân chúng tập trung xung quanh cây Giáng sinh đầu tiên vừa được dựng lên và chưa được trang hoàng lộng lẫy kia, rồi ở cuối thành phố cây thông sáng bỗng bừng lên với muôn vàn ánh đèn đầy màu sắc, cùng lúc đó đội hợp xướng nhà thờ ca vang bài hát mừng lễ Giáng sinh.
    [​IMG]
    Tại ngọn đồi Parliament ở Ottawa, một cây Giáng sinh rực rỡ ánh đèn màu được đặt cạnh ngọn đuốc thế kỷ của Canada cùng với âm vị ngọt ngào của giai điệu Giáng sinh tuyệt vời từ tháp Hoà Bình Carillon vang đến. Tại trung tâm Rockefeller ở NewYork, một cây Giáng sinh khổng lồ luôn lấp lánh bên cửa ra vào trước sân trượt băng. Tại thủ phủ Wasington, chính tổng thống đã thắp sáng cây vân sam trên bãi cỏ trước cửa nhà Trắng, 50 quả bóng bay lớn nhiều màu sắc được trang hoàng trên cây tượng trưng cho 50 bang. Một cây thông Nauy cao lớn đã tôn thêm vẻ duyên dáng cho quảng trường Trafalgar ở London. Ðối với dân trong các thành phố thì lễ trang hoàng cây thông Nô-en báo hiệu một mùa Giáng sinh đã đến.
    Từ năm 1947, những người ở Oslo hàng năm thường tặng một cây vân sam Na-uy cho những công dân của London, đôi với mọi người ở những thành phố này cũng như những thành phố khác thì lễ thắp đèn cho cây đánh giấu sự bắt đầu của một lễ Giáng sinh.
    (Theo Kenny''s blog)
    Haitac: Chúc cả nhà một Giáng Sinh an lành, một năm mới vui vẻ và hạnh phúc!

Chia sẻ trang này