1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

.

Chủ đề trong 'Kiếm hiệp cốc' bởi nhietmacsinh83, 16/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhietmacsinh83

    nhietmacsinh83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2006
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Triển Nguyên - ttvnol - thi ca box
    Lũy Hào
    Mở lời gió mộng lên non
    Khai hoang mảnh đất liên tồn trùng lai
    Ừ thưa em! Mộng trúc mai
    Tương phùng một bận lai rai cạn sầu
    Ai đào hào lũy vương hầu
    Sĩ quân chết trận bên cầu phơi xương
    Ai đào quên nhớ thê lương
    Bi ca lãng đãng dọc đường Thanh Niên
    Ngổn ngang đầu bãi con thuyền
    Trơ thân rêu mốc buồn phiền sương đêm
    Xót đau trăng ghé dịu mềm
    Hỏi han cớ sự im lìm tang thương
    Dạ vâng! buôn bán phi thường
    còn đau đày đọa miên trường máu tanh...
  2. nhietmacsinh83

    nhietmacsinh83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2006
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    .
  3. old_priest

    old_priest Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    443
    Đã được thích:
    0
    Vãi lúa...
    Góp vui một bài _ Khuyết danh
    Vịnh Kiều Phong
    Uy lừng thiên hạ thuộc làu thông
    Bắc Kiều Phong _đệ nhất võ công
    Đào hoa nhưng dại, không mê gái
    Mã Phu Nhân xuân sắc phải lòng
    Nàng yêu, mù tịt không yêu lại
    Danh lụi vì đâu có biết không?
    ***
    Kiều đã không xong, Tiêu tất vong
    Nghiêng trời bản lĩnh vẫn long đong
    Đã thím A Châu thừa vất vả
    Thêm dì A Tử lại đèo bòng
    Hươu vẫn đợi người về đuổi thỏ
    Nhạn Môn Quan, nhạn vẫn phiêu bồng
    Anh hùng nan vượt tình nhân ải
    Em vợ yêu anh,có sướng không?
    Được old_priest sửa chữa / chuyển vào 20:24 ngày 02/12/2007
  4. nhietmacsinh83

    nhietmacsinh83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2006
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    PRUSA - Mĩ thuật box
    ...Hỗn hợp...
    Trường ca đàn bà
    Tại sao?
    Anh
    Đàn bà sinh ra
    Đã rành rành
    Mang tội
    Đã phải cần sám hối
    Khi vành nôi còn run run.
    Được sống nhờ một dẻ xương sườn
    Quá là đáng thương
    Quá là tội nghiệp
    Sợi mi mỏng thưa còn thiêm thiếp
    Bé con ơi
    Em có biết?
    Phận em đã sắp nghiệt
    Phận đàn bà.
    Trái cấm nào chẳng dụ dỗ người ta
    Không
    Em không có lỗi
    Nếu thiên đường rùng rùng sụp bởi
    Khao khát tự bản năng dữ dội
    Hồn nhiên.
    Thiên đường có đúng là chốn thần tiên?
    Bờ xôi ruộng mật
    Rượu sông sữa suối
    Tối ngày mê mải đàn ca đắm đuối
    Không có nước mắt
    Liệu có tình yêu?
    Không đong được khổ đau
    Hạnh phúc đếm được bao nhiêu?
    Nắm tay nhau
    Chúng mình
    Lần đầu in dấu chân liêu xiêu
    Loài người lên bãi cát
    Từ thuở hồng hoang biển trời bát ngát
    Gió thốc quay quật
    Mái tóc em đã dài
    Quấn chặt
    Lấy anh
    Cố vững thân mong manh
    Cố giữ hồn sương khói
    Anh
    Đó đâu phải dây trói?
    Là bấu víu thiết tha, là chở che gần gụi
    Nào anh đã vội
    Giằng ra.
    Từ ấy nối tiếp câu chuyện đàn bà
    Bao nhiêu giấy mực
    Say!
    Say hơi đàn bà ngất ngây rượu mật
    Ân ái tràn trề
    Mê!
    Mê dáng đàn bà lụa gấm lê thê
    Quết vào da thịt
    Nhưng khinh
    Khinh từ nguồn gốc, khinh từ bản chất
    Nhưng sợ
    Sợ lưỡi rắn độc
    Sợ sức cám dỗ chết người
    Sợ lật lọng đổi thay.
    Em không cần biết những chuyện Đông Tây
    Dalila nham hiểm lừa cắt tóc Xam xông
    Rút hết của chàng sức mạnh.
    Cleopat nữ hoàng tham tàn, mềm mại vẻ ranh mãnh
    Con rắn nạm ngọc
    Nhả nọc ngọt ngào
    Trúng độc ứa trào
    Quằn quại đế chế Xêda.
    Sóng mắt Tây Thi nghiêng ngả
    Ngói lở thềm vỡ
    Tàn phá điện Phù Sai.
    Lầu Trích Tinh Trụ Vương tự thiêu
    Giang sơn một chiều
    Tro tàn
    Âm ỉ
    Lửa rừng rực cháy tròng mắt dã hồ Đát Kỷ
    Yêu mị
    Hoang tàn
    Đỏ một trang sử
    Mịt mù
    Rợn cả lòng người
    Nghìn thu.
    Em chỉ cần biết đã được ấp iu
    Từ đàn-bà-mẹ lời ru
    Chắt chiu
    Khó nhọc
    Giọt sữa hiếm hoi vỡ òa tiếng khóc
    Hạt cơm còi cọc
    Cõng hạt ngô lành
    Em lớn lên.
    Vẳng nghe cồng chiêng
    Khởi nghĩa núi Nưa
    Bà Triệu cưỡi voi xéo giày xác giặc
    Đỏ máu hùng thiêng một chiều sông Hát
    Vọng vào bát ngát
    Lừng lẫy hào khí Phong Châu.
    Dáng ai lẳng lặng
    Đứng tựa gốc dâu
    Một tay thay chồng
    Yên bề xã tắc.
    Ngã ba Đồng Lộc
    Những cô gái đứng im
    Phăng phắc
    Vạch hướng luồng bom
    Khét nồng tóc thề buông thẳng
    Kênh rạch chằng chịt
    Mẹ Suốt mải miết
    Quặn cả mái chèo
    Bụi mù đất đỏ miền Tây
    Nụ cười nào không còn vang reo
    Cho cánh vàng khoe sắc
    Rực chiều nắng tắt
    Sáng mãi
    Sáng vào bất tận
    Ánh Lekima.
    Anh ạ
    Trong em
    Nếu có quỷ Medusa
    Cái nhìn tàn bạo
    Biến người thành đá
    Ấy là khi đã vì yêu quá
    Trao trọn con tim
    Để nhận lại cho mình
    Không gì ngoài bức tượng.
    Đàn bà
    Sinh ra vì yêu
    Sống vì yêu
    Chết vì yêu.
    Đàn bà
    Đáng trân trọng hơn nhiều
    So với điều anh nghĩ.

  5. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    Thay đổi không khí
    Trăm năm trong cõi người ta
    Nguyễn Du được gọi là cha truyện Kiều
    Đọc xong Anh thấy đăm chiêu
    Vì Du đã viết rất nhiều điều sai
    Người tốt thì hay bị die ...
    Đầu lòng 2 ả tố nga
    Thúy Kiều là chị hay cười ha ha
    Thúy Vân bản tính thối tha
    Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ
    Thúy Kiều mệt mỏi bơ phờ
    Nên đành nhẫn nhịn : " Thôi ờ tao thua "
    Vân sướng : " Tao thắng làm vua
    Còn mày bại trận làm cua trong nồi "
    Thúy Kiều tức giận : " Đồ tồi"
    Thúy Vân vừa cú vừa cay
    Nhặt dao , lao tới , chém bay cái đầu
    Kiều ta còn mỗi đầu lâu
    Mất thân , đành kiếm xà mâu cắm vào
    Thúy Vân sợ quá thành đao
    Cha mẹ thấy thế gửi vào lầu xanh.
    Bán thân mới được 1 tuần
    Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình
    Chàng tên là Mã Giám Sinh
    Xuất thân từ chốn võ lâm truyền kì
    Thanh niên trai tráng đôi mươi
    Nhiều tài lắm của là người đẹp trai
    Cò kè bớt 1 thêm 2
    Giờ lâu ngã giá vàng ngoài 4 trăm
    Thúy Vân tuổi mới 15
    Là gái sung sức ăn nằm rất phê
    Kiệu to đến rước Vân về
    Nghĩ tới khoái lạc sướng tê cả người
    Quản gia đón kiệu tươi cười
    Thân lùn trán hói là người rất thâm
    Quản gia tên gọi Thúc Sinh
    Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư
    Hoạn Thư yểu điệu hiền từ
    Do được giáo dục bởi sư trong đền
    Thúc Sinh cầm quả đao cong
    Lưỡi dao cắm phập vào trong mình chàng
    Giám Sinh chưa kịp hoang mang
    Thì đã tắt thở hồn sang xứ trời
    Vân đang rũ rượi tơi bời
    Thì bị cả lũ vào chơi hội đồng
    Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân
    Kiếp người lưu lạc bao giờ mới thôi
    Phận sao phận bạc như vôi
    Làm cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
    Ðang khi Vân thấy hoang mang
    Bỗng đâu xuất hiện 1 chàng tiều phu
    Cao to, mạnh khoẻ, lù đù
    Chàng ta lắp bắp : " Tôi Cù Sở Khanh "
    Vội vàng xé yếm lụa xanh
    Sở Khanh bản tính thật thà
    Chỉ biết bất động đứng xa mà nhìn
    Sơ Khanh mệt ngủ li bì
    Thúy Vân chộm ngựa vội phi về nhà
    Chém cha cái số đào hoa
    Sở Khanh mệt mỏi tơi bời
    Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang
    Thúc Sinh miệng quát oang oang
    "Làm bồ tao trốn, tao phang chết mày"
    Tay lăm lăm quả dao phay
    Tấm thân mạnh khoẻ từ nay thôi rồi
    Thúc Sinh xỉ vả xong rồi bỏ đi.
    Thúy Vân phi ngựa vèo vèo
    Bất ngờ sập bẫy bị treo lộn đầu
    Xung quanh 1 lũ đầu trâu
    Thấy Vân ngon quá liền bâu vào nàng
    Bỗng nghe thấy 1 tiếng choang
    1 thanh bảo kiếm lẹ làng rút ra
    Kiếm khách tuy đứng từ xa
    Kiếm khí vẫn khiến người ta rùng minh
    " Bọn bây sao thật đáng khinh
    Hiếp đáp phụ nữ tao binh chúng mày "
    Côn đồ lập tức bao vây
    Chiều thu gió thổi cành cây là là
    Chớp lên 1 ánh sao sa
    Lưu manh cả lũ thành ma không đầu
    Thúy Vân cảm cái ơn sâu
    " Kiếp này xin nguyện theo hầu ân công "
    " Giúp người chẳng để báo công
    Tiểu thư bảo trọng ta không dám phiền
    Ngân lượng còn 1 đôi viên
    Xin nhận lộ phí có tiền ăn chơi "
    Đội trời đạp đất ở đời
    Họ Từ tên Hải vốn người xì tin
    Từ nhỏ luyện đồng tử công
    Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền
    Thúy Vân lập tức giả điên
    Lột đồ khóc lóc luyên thuyên không ngừng
    Chàng Từ gặp chuyện chẳng đừng
    Nên bất đắc dĩ phải dừng lại coi
    Thúy Vân là gái làng chơi
    Trổ hết bản lĩnh để mơi chàng Từ
    Đồng nam dương khí quá dư
    Gặp siêu dâm nữ đến sư cũng tèo
    Thời gian lặng lẽ trôi mau
    Từ Hải bỗng thấy đau đầu nhức chân
    Thế rồi kinh mạch toàn thân
    Cùng nhau đứt hết , muôn phần xót xa
    Trở thành phế vật thật là đáng thương
    Ân hận phẫn uất bi thương
    Từ Hải chết đứng bên đường tội thay
    Thúy Vân chẳng chút mảy may
    Hớp đống ngân lượng đi ngay 1 lèo
    Thúy Vân sắp được về nhà
    Tâm trạng vui vẻ hát ca dọc đường
    Trải đầu vuốt tóc soi gương
    Chợt thấy hiểm họa khôn lường thất kinh
    Phía sau đuổi tới - Thúc Sinh
    Sông chắn trước mặt , đinh ninh rồi đời
    Vân ta lại chẳng biết bơi
    Tiền Đường Giang sẽ là nơi chôn vùi
    Thúc Sinh khấp khởi mừng vui
    Trước sau hết lối thật xui cho mày
    Thúy Vân uất hận dâng đầy
    Quyết tâm cùng chết , bớt cay đôi phần
    Nghĩ xong lập tức chuyển thân
    Quay người lễ phép nhún chân vái chào
    Thúc Sinh tự mãn quá cao
    Không chút phòng bị mà lao tới liền
    Thúy Vân lập tức bước xiên
    Kéo theo thằng Thúc rơi liền xuống sông
    Thúc Sinh béo ịch nặng mông
    Chìm luôn xuống đáy con sông Tiền Đường
    Thanh Minh trong tiết tháng ba
    Kim Trọng thăm ruộng đi ra kênh đào
    Họ Kim xuất xứ từ Lào
    Mắc bệnh từ bé đao đao đần đần
    Tai lòi , mắt chột , thọt chân
    Xứng danh " Phế vật mười phân vẹn mười "
    Thấy trên sông có bóng người
    Là 1 mỹ nữ xinh tươi hồng hào
    Họ Kim lập tức vớt vào
    Sắc đẹp khiến hắn nôn nao bần thần
    Cô gái đó là Thúy Vân
    Nàng được Kim Trọng ân cần chăm nom
    Qua cơn thập tử nhất sanh
    Tâm tình chuyển biến Vân thành gái ngoan
    Cùng Kim kết nghĩa phượng loanh
    Thế rồi 9 tháng 10 ngày
    Thúy Vân sinh được 1 bày thiếu nhi
    Trải qua bao truyện li kì
    Cuối cùng cũng có hép py en đình

Chia sẻ trang này