1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

4 U!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi wonder1212, 08/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Vậy là em biết anh cũng mới được 2 tuần thôi(từ ngày 22/11 mà).Thật ngạc nhiên sao em và anh lại có những tình cảm nhanh đến thế,chỉ gặp 2 lần mà đã như là của nhau.Anh hiểu em như hiểu chính anh vậy,và anh làm em choáng ngợp vì có một người hiểu em đến thế.2 tuần trôi qua,em sung sướng với những sự quan tâm anh dành cho em,cảm giác như ngủ quên trong câu nói của anh.Mặc dù vẫn chưa cầm tay,vẫn chưa một cử chỉ quá thân mật,chưa một lời yêu thương được thốt ra,nhưng em cảm giác như chúng ta là một rồi.Có lẽ em vẫn sẽ ngủ vùi trong những cảm giác ấy,nếu như hôm qua em ko tình cờ nghe được một số chuyện ko hay về anh.Tất nhiên em hiểu,những lời nói đó chưa có gì khẳng định nó đúng,và giả sử nó đúng cũng chẳng sao,vì em với anh đã là gì thật sự đâu,chỉ là trong cảm giác mà thôi.Nhưng điều đó giúp em rất nhiều,em chợt nhận ra mình ngốc nghếch,quá ngốc khi trót dành tình cảm của mình quá nhiều vào anh,quá ngốc khi ngủ quên trong sự săn sóc ngọt ngào của anh.Không biết điều này là tốt hay xấu,em cảm thấy tốt vì nó làm em tỉnh táo hơn,nhưng dường như nó xấu vì một điều mơ hồ làm em lo sợ.Em bắt đầu xét nét thời gian anh dành cho em,bắt đầu thắc mắc về những khi em ko thấy anh liên lạc,con người ích kỷ trong em sống lại mạnh mẽ nhất,mặc dù nói ra thì thâạ buồn cười,vì em đã chính thức là gì của anh đâu,em chỉ bám vào những lời ý nhị của anh,chỉ bám vào những quan tâm anh dành cho em,thật điên khùng mất thôi.
    Em đã chủ động hạn chế nhận liên lạc từ anh,để có sự nhắc nhở rõ ràng hơn cho mình,và hình như em cũng muốn thử thách tc của anh thì phải.Hôm nay anh đi công tác,ko biết vì điều kiện ct hay do có lý do gì,anh liên lạc với em ít hẳn,tự nhiên em lại lo lắng,lo những điều nghe được là sự thật,lo có một điều gì anh ko hài lòng ở em...
    Suy cho cùng,em thấy mình thật ngốc nghếch,vì lo xa quá đáng,hay vì ko biết mình nên làm gì để có được anh trọn vẹn,thật hâm quá phải ko anh.
    Em nghĩ rất nhiều,muốn viết rất nhiều,nhưng tự dưng lại chẳng nghĩ gì nữa.Thôi tạm dừng ở đây,em phải tìm việc gì làm cho đỡ nhớ anh,cho đỡ cảm giác chờ đợi liên lạc từ anh thôi.Mong sao công việc của anh tốt,và em hy vọng một cách mơ hồ,anh sẽ gọi cho em sớm thôi,như hàng tối anh vẫn gọi trong suốt 2 tuần nay,để bào chữa rằng sự sao nhãng của anh từ sáng tới giờ chỉ là do điều kiện.Thế anh nhé,mong anh rất nhiều.
  2. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Cảm thấy trống rỗng,buồn buồn.Không hẳn là nhớ anh,nhưng tại anh đi ct nên cảm giác vắng một cái gì đó,vắng cuộc gọi điện hỏi em ăn cơm chưa,vắng lời hẹn lát anh qua đưa đi xem HN về đêm,vắng những tin nhắn làm em nao lòng.Anh gọi,nói anh bị ốm nhiều hơn sau 1 chuyến đi dài,mặc dù anh nói em đừng lo,nhưng vẫn cảm thấy ko yên tâm,ko hẳn là lo,chỉ là có chút gì đó gợn lên trong lòng.Em đang nghĩ gì nhỉ?
  3. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Không cảm giác nhớ anh đến cồn cào,ko lo lắng đến thắt ruột,em dường như ko có cảm giác gì về anh nữa.Có thật thế ko nhỉ,hay là em đang ru mình như thế?
    Sáng nay anh bảo anh phải nhập viện,em không ngạc nhiên vì điều đó,anh đã quá chủ quan với sức khoẻ của mình nên tất yếu chuyện ấy sẽ xảy ra.Em ko có cảm giác lo lắng trước chuyện này,em lại nghĩ nó tốt hơn cho anh,vì có thể tách anh ra khỏi công việc trong vài ngày,như thế cũng tốt phải ko anh?Liệu có phải em đã ích kỷ khi nghĩ thế?hay là vì em bị những câu chuyện ko đầu ko cuối tác động,làm cho tc của em dành cho anh có phần nhạt hơn?em ko thể giải thích điều gì là đúng với em lúc này.Từ trưa đến giờ em ko liên lạc được với anh,gọi điện 2 lần ko thấy anh nhận điện,nhắn 2 tin ko thấy anh nhắn lại,ko giống anh như em vẫn biết.Em cũng ko biết nên nghĩ gì nữa,em lo anh bị ốm đến mức ko thể nhận điện,nhưng lại lo hay vì một lý do nào đó mà anh ko thèm nhận đt của em,thật khó để nghĩ một điều gì rõ ràng.Bây giờ thì em tắt máy rồi,để em thôi thắc thỏm nhìn máy mong anh,để tạm quên đi những lo âu đang lẩn quất trong đầu,và để hay vọng lát nữa bật máy lên sẽ có những cuộc báo gọi nhỡ từ anh,cho hết đi những lo lắng,cho sự an ủi trong lòng được lấp đầy.Liệu em làm như thế đúng hay sai?
    Hôm qua anh gọi điện,vẫn cuộc gọi dài ko muốn dứt,vẫn những lời quan tâm sâu lắng,em đã tạm quên đi những lo âu thường trực để ngủ quên trong lời nói của anh.Nhưng đến hôm nay lại khác,em lại bị sự nghi ngờ dày vò.Có phải em ít yêu anh ko,sao em lại có những sự hoài nghi đáng sợ đến thế,làm thế nào để em có thể thôi nghĩ đến những điều đó bây giờ?
    Hôm nay em lại nghe một người khác nói về anh,họ nói những điều tốt đẹp,những điều mà bình thường chắc em phải mong nghe thấy nó nhiều lắm,nhưng hôm nay em nghe chẳng có cảm giác gì cả,cứ như nghe kể chuyện về một người xa lạ nào đó,như thế có nghĩa là gì nhỉ,em ko biết nữa,tự nhiên em lại hoài nghi chính em hơn.
    Bình thường em đã rất mâu thuẫn rồi,và bây giờ em cảm thấy em mâu thuẫn nhiều hơn nữa,hơn rất nhiều.Nhưng điều em ngạc nhiên,là em ko còn đủ tỉnh táo để nhận ra mình như thế là đúng hay sai,có một cái gì đó xui khiến em mà em ko điều khiển,ko thể kìm hãm hay quên nó đi được.
    Em muốn tắt máy tính đi,muốn bật đt lên để có thể gặp anh,nhưng có lẽ em sẽ ko làm thế,vì em sợ chỉ là em tưởng tượng thôi,em lại thắc thỏm chờ anh,lại chìm vào những suy nghĩ ko đầu ko cuối.Em sẽ ko nhắc đến anh nữa đâu,em đọc báo bây giờ đây,chắc em phải tập thói quen cho mình thôi.
  4. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua anh gọi ra,bảo lúc chiều anh ko nhận đt vì anh mệt nên thiếp đi và ko biết gì.Nghe cách anh nói em cảm thấy lo lắng,sức khoẻ của anh có vấn đề trầm trọng rồi,em mong anh ra ngoài này,chắc em cũng chưa đến chăm anh được,vì bọn mình chưa đủ thân đến mức ấy,nhưng sẽ yên tâm hơn vì anh có gia đình anh,hơn là anh ở trong đó và vất vả một mình.Anh lại vỗ về em bằng những lời quan tâm,những lời ngọt đến thắt lòng.Không biết có phải em đã yêu anh nhiều hơn chưa,vì em thấy được yên tâm nhiều hơn khi nói chuyện với anh,nhưng cũng luôn có nỗi mơ hồ nào đó khi ko gọi được cho anh,em thật ngốc phải ko?
    Anh bảo em là bà già lắm điều,vì em hỏi anh nhiều quá,dặn dò anh quá nhiều,em ko biết em làm như thế có khiến anh cảm giác nghẹt thở hay ko,nhưng đấy là do em lo lắng quá cho anh mà thôi,anh có hiểu ko?
    Anh chia sẻ với em những kế hoạch trước mắt trong công việc của anh,em hiểu tại sao anh lại nghĩ như thế,nhưng em đã nói rồi đấy,em không mong anh sẽ làm như thế,có thể vì em đã gác hết những tham vọng của em lại và dồn nó cho anh,nên em sẽ ko biết thế nào nếu anh đầu hàng những khó khăn trước mắt như thế,em có phải đang ích kỷ hay ko?
  5. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Cuối tuần,ko có anh,lại thêm trời rét nên cũng ngại la cà,ở lì trong nhà và ol,lại thấy muốn viết một chút.Em ko hiểu mình nữa,em ko còn cồn cào nhớ anh như hôm qua,ko còn mong đt của anh nhiều đến thế.Không phải vì trưa nay anh đã gọi cho em,mà hình như em đã quen với việc ko có hồi âm từ anh.Em thấy mình cũng hâm mất rồi,nghe thì to tát,nhưng thời gian anh ko gọi cho em chưa bao giờ kéo dài hơn 4h cả,thế mà em cứ quýnh quáng lên như anh đã quên em mất rồi,thế có phải em đã sai không nhỉ?
    Em trêu anh chuyện anh có người khác,sao anh lại tỏ ra khó chịu thế,uh thì đùa thôi mà anh,anh cũng đùa em thế cơ mà,sao anh lại gắt em chuyện đó,em ko thể đoán được lý do anh gắt gỏng,lại thêm một sự hoài nghi trong em,liệu có phải em lại sai ko?
  6. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Sao đến giờ vẫn chưa thấy anh gọi nhỉ,chắc lại cf với bạn rồi.Mong mãi anh ra mà anh ko ra,em cứ có cảm giác lo lắng sao ấy.
  7. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    Để tớ nói một vài điều nhé, bạn yêu anh ý mà khi anh ý nhập viện sao bạn không đến. Híc, bạn có cách anh ấy chỉ vài bước chân thôi, sao không gọi điện, không đến với anh í đi...chỉ đơn giản thế thôi muh. Làm đi nào.
  8. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Ko phải đâu bạn,anh ý đi công tác trong tp HCM và phải vào viện vì ốm.Còn mình đang ở HN mà.Cám ơn bạn đã nhắc mình.
  9. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Anh đã khỏi ốm rồi,công việc của anh có nhiều kết quả thuận lợi,em mừng vì là người đầu tiên được anh chia sẻ điều đó.
    Anh nói với em,đừng câu nệ chuyện gì cũng phải nói ra,hãy tin nó như những gì đang cảm nhận.Em hiểu anh nói gì,nhưng sao em lại cố chấp thế,vẫn muốn anh phải nói bằng lời,để như có một điều chắc chắn ko thể thay đổi,để như có một cái cớ trói anh cho riêng em,em làm thế có đúng ko?
    Anh đã kể cho em nghe rất nhiều,rất nhiều chuyện về anh,về công việc của anh,về gia đình và bạn bè của anh,và anh nói em chưa chia sẻ với anh hết những gì về em.Anh nói đúng,em cũng ko hiểu sao mình lại làm thế,vì cái gì nhỉ,em thấy em dành cho anh rất nhiều tâm trí,nhưng em vẫn chưa đủ can đảm để nói mọi chuyện với anh,để chia sẻ những khó khăn nhỏ nhặt nhất,tại sao em lại thế nhỉ?
  10. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Em cảm thấy tình cảm của mình đang nhạt dần,ko còn nhớ anh nhiều như trước,không còn nhiều cảm giá nao lòng mỗi khi anh nói câu yêu thương.Em tự hỏi đó có phải là do em đã qua thời gian say nắng,ngất ngây với sự quan tâm chu đáo mà em được nhận lần đầu mà quên đi cảm giác thật của mình,hay là em ko yêu anh nhiều như em tưởng?em ko biết điều gì đúng với mình,chỉ biết cảm giác đó là đang có,em ko lo lắng,ko hoài nghi,ko thắc mắc như em vẫn làm,cảm giác rất thờ ơ với điều đó,như thế nghĩa là sao nhỉ?
    Em cảm thấy câu chuyện của chúng mình ko còn nhiều hấp dẫn,vẫn bằng ấy thời gian nói chuyện,vẫn bằng ấy sự quan tâm,nhưng dường như sự chia sẻ được nén lại,ko dành cho nhau quá nhiều nữa,đó có phải là do chúng mình đang nhận ra những tính cách khác nhau ngày một nhiều ko?
    Tự dưng hôm nay em lại mong anh đừng gọi điện cho em.Em muốn check lại cảm giác của mình,Thực ra hôm qua em ko ngủ được,cứ thao thức chờ đt của anh mãi,vì cv mà anh gọi cho em muộn hơn so với thường ngày,em nghĩ rất nhiều và cảm thấy ko yên tâm,thế nhưng khi anh gọi rồi,câu chuyện lại bị ngắt quãng,hình như có sự dè dặt,ở cả anh và em.EM tự hỏi điều đó là gì,lý do của nó,vì thế,em mong tối nay anh đừng gọi,để xem em sẽ như nào,xem liệu chúng mình có quá vội vã cho một điều gì đó?

Chia sẻ trang này