1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

4 U!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi wonder1212, 08/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Sao em nhắn tin cho anh mà ko thấy anh trả lời?Hôm nào anh cũng trách em ko nhắn tin cho anh nhiều,nhưng em nhắn thì anh lại reply rất hờ hững.Em biết anh rất bận rộn,nhưng em cũng ích kỷ lắm,ích kỷ như mọi người đang yêu khác,phải có sự cho và nhận chứ,nếu anh cũng reply cho em thường xuyên thì sao lại có những cố chấp và giận hờn vô cớ đến thế.
    Tối nay anh bay ra ngoài này rồi,em cũng ko biết mình đang nghĩ gì nữa,em ko mong gặp anh đến cháy lòng,nhưng lại rất hy vọng tối nay có thể gặp anh.Lúc nghĩ này,lúc nghĩ khác,em đang mâu thuẫn rất nhiều,đến bao giờ em mới thực sự biết là em đang nghĩ gì nhỉ?
  2. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Em biết chiều nay anh đã bay ra,điều em ko hiểu là sao anh ko nói gì với em.Hôm qua anh chỉ nói với em hôm nay sẽ cố thu xếp công việc để có thế bay ra.Buổi chiều,em nóng lòng chờ đt của anh,nhưng an ủi rằng anh đang định làm một điều bất ngờ gì cho em chăng,như thế nên anh mới ko nói gì chứ.Nhưng cho đến tận giờ cũng chẳng thấy anh liên lạc gì cả,sự kiêu ngạo trong em đã bị dập tắt rồi,em đã bỏ qua mọi quyết tâm để nhắn tin hỏi thăm anh,thế mà cũng ko thấy anh trả lời gì cả.Em cảm thấy hoang mang,lý do gì đây?Do anh quá bận công việc?Do anh muốn tạo cho em một vài bất ngờ hay do anh ko quan tâm gì đến em nữa?
    Em đã tự ái mà nghĩ rằng,nếu ko có anh,em sẽ chẳng làm sao đâu,vì thế nên em chẳng cần phải nghĩ gì nữa,chẳng cần mong anh nữa,thế nhưng em ko bảo em được.Phim trên HBO rất hay nhưng em ko thể tập chung xem được,sao anh lại có tác động lớn thế nhỉ,làm thay đổi cả sở thích của em.Đành bật máy lên,cắm heardphone vào tai,bật rock với max volume để có thể gạt anh ra khỏi suy nghĩ,thế nhưng em vẫn ko làm được.Sao thế nhỉ,tại sao anh lại làm em chú ý đến thế?
  3. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Hoá ra em cũng hiểu anh đấy chứ.Vừa trách anh xong,lại nhận được tin nhắn của anh,anh xấu tính lắm,định thử em đấy à,sao lại có cách nói vòng vo đến thế.Anh cứ đến đây đi,em sẽ phạt anh cho coi.
  4. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Công việc của anh quá bận rộn,đến bây giờ anh vẫn chưa được nghỉ,vẫn chưa được ăn tối.Anh vừa gọi cho em bảo thế,điều ngạc nhiên là em chả cảm giác gì cả.Nếu là mấy ngày trước,khi nghe anh nói thế,em sẽ lo cho anh đến thắt ruột,sẽ chẳng yên tâm làm gì,nhưng sao hôm nay em lại thế,ko lo lắng,ko buồn phiền,lại yên tâm ngồi đọc báo và chát chít với bạn bè,em là thế nào đây?
    Mấy ngày hôm nay trong câu chuyện của anh và em có nhiều lúc ko thoải mái,càng nói em và anh càng phát hiện ra có quá nhiều điểm khác nhau trong suy nghĩ,trong cách sống của anh và em.Tất nhiên,những điều đó chưa ảnh hưởng gì đến những gì đang có giữa anh và em,và ngạc nhiên hơn,em cũng chẳng buồn suy nghĩ về điều đó,nghe những câu anh nói đó như chuyện thoảng qua,em đang nghĩ gì vậy?
    Có lẽ em sẽ tập lại các thói quen của em,vì rằng dù có anh hay không,em vẫn có những việc em phải làm,ko thể bỏ bẵng đi như mấy tuần vừa qua được.Thế nhé,em quyết tâm rồi,từ tối nay,em sẽ bắt đầu lại những thói quen em đã có trước khi quen anh,anh nhé.
    Dù sao,em vẫn mong anh xong việc sớm,em không lo cho anh đâu,chỉ là tự nhiên em nghĩ thế,chẳng vì sao cả.
  5. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Việc chiều nay anh làm khiến em suy nghĩ,em ko lo lắng về tính bao đồng của anh,mà em mơ hồ lo lắng về một mối quan hệ khác.Vì thế,em quyết định ko nhắn tin cho anh như thường lệ,và điều ngạc nhiên,là em ko có cảm giác gì cả,ko băn khoăn,ko lo lắng,ko chờ mong anh,chỉ bình thường như em vẫn thế,như khi chưa hề có anh.Có lẽ việc này cũng là một việc tốt,vì nó khiến em đủ dũng cảm gặt hết những ảo tưởng em đang có,để nhận ra thực chất em đang ở đâu.
  6. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Em ko biết là nên nghĩ như nào nữa,những lúc em mong kinh khủng một tin nhắn từ anh thì lại chẳng thấy,khi em đã quyết tâm ko thèm nhớ đến anh rồi thì anh lại xuất hiện với những câu nói đầy ắp sự quan tâm.em cũng ko biết nên thế nào đây.
  7. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Em đã từng hỏi anh,em là thứ bao nhiêu trong số những điều anh quan tâm?Anh đã mắng em là vớ vẩn,là suy nghĩ linh tinh và nhất định ko trả lời câu hỏi đó.Em đã quên nó đi với những sự quan tâm của anh,để rồi bây giờ lại nhớ đến nó,vì rằng anh dường như đang quên mất em rồi.
  8. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Ngày cá tháng 4,cho đến giờ chuyện của em và anh đã thành chuyện cũ.Vẫn những tin nhắn,vẫn những cuộc nói chuyện,vẫn sự chia sẻ,nhưng giờ đây là bạn bè một cách thoải mái nhất,ko một điều j ngần ngại cả,thế cũng tốt phải ko anh?
    Lẽ ra em đang ngồi cf với bạn vào h này,cả tuần chỉ có ngày CN,hơn nữa lại là ngày hơi đặc biệt(1-4 cơ mà),nhưng em lại ở nhà,ol chỉ vì ko biết làm j,ngại ngần một cách lười biếng cho những việc chiều nay phải làm,vì thế mới có ý tưởng lôi cái topic này lại,cũng là một điều hay hay.
    Cv của em thời gian gần đây khá suôn sẻ,đấy là mọi người nói thế,và hình như thế thật,nhưng có vẻ em lại chẳng thoải mái j,có thể vì những điều đó em làm vì nhiều điều khác,ko vì em với con người thật của em.Em cảm giác em đang rơi và một khoảng trống,nhẹ bẫng,bế tắc và hụt hẫng.Em mong có một ai đó để nghe em nói thật,để biết em đang gặp những vấn đề j và để nói những câu thật lòng nhất,vậy mà em chẳng có ai.Nghe cũng buồn cười anh nhỉ,em có một gia đình hạnh phúc,có những người bạn thân thiết,nồng nhiệt,có những người sẵn sàng sẻ chia với em mọi điều...nhưng chỉ mình em biết,đấy là những cái em có với cái vỏ bọc của em,với con người ngoan ngoãn và nguyên tắc em đã sống trong 25 năm qua.Có những lúc em muốn sống với em một cách thật sự,nhưng em sợ,em sợ mất đi hình ảnh mình đã có,sợ mọi người quay lưng lại với em,sợ mất đi những cái đang nắm giữ,vì thế lúc nào em cũng căng lên,muốn nổ tung mà chắc chả bao giờ dám.
    Có một người bạn qua ĐT,một người em sẵn lòng kể mọi chuyện của em,của em thật sự với anh ý,bởi em ko sợ một điều j cả,một người chưa gặp sẽ ko có cớ j có thể đe doạ lấy mất một điều j đó của em,và nếu cần thì chấm dứt mối qh này cũng rất dễ dàng mà chẳng lo j cả.Đấy là em đã nghĩ thế,và em đã nói với anh ý rất nhiều,về em,về cs,về mọi cái.Anh có ngạc nhiên ko nếu em nói,em và anh ý có sự liên hệ với nhau chỉ vì em cần một người giúp em vượt qua chuyện giữa anh và em?chắc anh ko tưởng tượng được đâu,vì em mà anh biết chắc chắn thừa tỉnh táo và cứng rắn để coi chuyện này ko quá lớn lao.Thế mà thật như thế đấy anh ạ,từ một người lạ lắng nghe chuyện buồn của em,giúp em vượt qua nó,đến một người bạn tâm đầu ý hợp,nói chuyện ko bao giờ hết chuyện,điều đó có phải là một chuyện ngớ ngẩn ko?
    Em đang viết j ấy nhỉ?một trong ti tỉ thói xấu của em,đó là khi em ko tự cân bằng được,em nói rất nhiều,nói đến mức như chỉ lấp khoảng lặng mà ko biết mình đang nói những j.Hiện tại cũng thế,nhưng thôi kệ,chả việc j em phải đọc lại,hãy để cho topic này là nơi em có thể sống thật hơn đi.
    Em đang ko biết mình nghĩ j,mong j.Hôm qua có người bạn hỏi em,bây giờ em muốn điều j nhất?em ko biết,thật sự ko biết,vì em có quá nhiều cái để muốn,nhưng rồi em luôn nhắc mình điều đó đã đạt được đến đâu,cái j có thể và ko thể,để xoá đi cảm giác mong muốn một điều j,một cảm giác nên có cho mọi người,có phải em đang dần thành vô cảm?
    aQ,người bạn qua ĐT hỏi em:em có nghĩ đã đến lúc em cần một người để dựa vào?Thành thực mà nói em ko trả lời được câu này,em mong lắm chứ,vì em mong,vì những áp lực em đang phải chịu...nhưng em lại chẳng mong thế,vì điều đó đồng nghĩa với việc phải làm phiền một ai đó.Em đã nói:hiện tại em chỉ cần một người để nghe em nói,chứ em chưa cần dựa vào.Có ngốc ko đây?em nói thế vì em quá cao ngạo,em nói thế vì em mơ hồ nghĩ về một cái j đó chưa biết?Giá như em có thể lý giải một cách rõ ràng cho câu chuyện này nhỉ.
    1 tuần trôi qua,em có quá nhiều điều thay đổi cùng một lúc,em cảm thấy hụt hẫng,muốn nói chuyện với aQ,muốn nói cho ai đó nghe,nhưng aQ ko thấy liên lạc j sau tin nhắn của em,có phải anh ý đã thấy mệt mỏi với câu chuyện của em?hay anh ý thất vọng với những j em đã nói?hiện tại aQ ko là j cả,ko là một điều để em phải nghĩ đến quá 5'' mỗi ngày,nhưng việc anh ý ko liên lạc lại khiến em cảm thấy mất mát một cái j đó,trong chính con người em.
    Một người bạn đã nói,khi nói chuyện thân hơn xã giao một chút,sẽ thấy cách nói chuyện của em khá gai góc.Em đã từng cười,vì em tự tin em che giấu giỏi con người em,vì em tự tin em đủ khéo trong sự giao tiếp,nhưng anh ý cũng ko sai,có phải do em đang cố gồng mình lên,che những nhược điểm vốn có để tỏ ra ta là một con người hoàn hảo nên em mới trở thành như thế?
    1h30 chiều rồi,em phải đi để làm nốt mấy việc của một ngày cuối tuần.Mệt mỏi,giá như em có thể bỏ hết những việc đó,để thoải mái ngủ một giấc đầy,để nằm trên giường đọc sách mà ko phải lo lắng j,giá như em có thể làm thế.em nói,aQ nói là em tính toán mọi chuyện một cách rạch ròi quá.Đúng thế,em có thể đưa mọi việc về một phép toán đơn giản,nhưng em lại ko áp phép toán ấy cho em được,chỉ là em viết nó ra,đọc nó,ngẫm nghĩ về nó và lại thấy mình kém cỏi hơn nữa mà thôi.
    Đến bao giờ em mới thoát khỏi những suy nghĩ ngớ ngẩn này nhỉ?Nếu bây giờ em nói với aQ:em muốn có một người để dựa vào...nếu như thế thì có j thay đổi ko nhỉ?
  9. saobangcb

    saobangcb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài này lại nghĩ đến chuyện của mình. Sao mà giống thế! Con gái ai cũng vậy sao? Khó hiểu thật nhưng vẫn cố hiểu càng nhiều càng ít. Hĩ. Chúc chị ngày CN và ngày cá tháng tư vui vẻ. Cố gắng lên chị nhé!
  10. wonder1212

    wonder1212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    em vẫn chưa ngủ,một phần do thói quen,một phần do chưa xong việc.Ngày hôm nay là một ngày khá mệt với em,nhưng dù sao cũng có một số việc có kết quả,nên em chả có lý do j mà lo lắng cả.Ngồi chờ máy làm việc,chợt nhớ ra cái topic này nên lại hóng hớt vào đây.
    Đêm hôm qua anh gọi cho em,vẫn cuộc nói chuyện bình thường,hỏi han nhau,và anh vẫn thế,vẫn kêu nhiều chuyện công việc mệt mỏi.Em biết anh có một ý j đó trong đấy,vẻ như anh muốn em sẽ tự nguyện giúp anh trong công việc.Thật buồn nếu anh biết điều này,em ko thoải mái khi nghe anh nói thế,tc của em dành cho anh bây giờ ko còn nhiều,chỉ như một người bạn mà thôi,em ko còn đủ mù quáng để giúp anh một cách vô tư và hết lòng nữa,anh hãy bớt xấu tính đi,đừng cố vá những vết rạn chỉ vì một mục đích nào đó,điều ấy là ko nên,hoàn toàn ko nên.
    Tối hôm qua aQ ol hỏi thăm em vài câu,cũng là chuyện ko gây chú tâm j.Trước khi em đi ngủ em có gọi cho anh ý,chỉ định hỏi thăm một câu vì lúc tối out chưa kịp chào,nhưng ko gặp được.Tự dưng em lại nghĩ linh tinh,lại đổ lỗi cho bản thân mình,thật là ngốc quá.
    Hôm nay lại có người tỏ ra quan tâm sâu sắc tới em,điều đó khiến em buồn hơn,vì em ko thể đón nhận sự quan tâm ấy,vì em chưa có một người để muốn dựa vào.25 tuổi,em đang có nhiều điều để lựa chọn,ngập ngừng trước mọi mối quan hệ,ko dám quyết định vì sợ mình sẽ gặp điều ko vui,em đang tự đánh mất cuộc sống của mình thì phải.

Chia sẻ trang này