1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

45 năm Thái Phiên, những chặng đường ghi và ký [ bài viết mới nhất, xem trang 34]

Chủ đề trong 'Thái Phiên Community' bởi vnesmartweb, 28/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vnesmartweb

    vnesmartweb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    951
    Đã được thích:
    0
    viết thêm vài bài đỉnh nữa đi ! metallic đâu rồi ???
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ, Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư.
    The sun for the dayThe moon for the nightThe rose for the loveAnd .... for ....
  2. chaukietanh

    chaukietanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    4.501
    Đã được thích:
    77
    đăng kí ở đây nâu we'' roài mà giờ mới vào cái bài lày,vì ngại đọc we''.heeeeeeeeee.Tui cũng có 1 vài kỉ liệm để lói đây.
    1.
    Vào 1 ngày đẹp rời Hưng sưng thành viên bất hảo của nớp a10 tư rưng cá kiếm đc vài nít và thế nà câu chuyện cổ tích bắt đầu:
    _6 thằng ma cà bông đang lang thang WC thì chú Hưng sưng ngứa vòi: "Bia đê"
    A` ha'',sướng wé !
    thế nà 6 thằng ặc ặc ặc ..hết nuôn cả ....cấn bia trong cái thùng bia to tổ búa thằng ăn mày.
    he he he đang giữa tiết học 6 ông cụ nại nlong nhong lên lớp rất chi nà nghênh ngang.Bỗng:"Á ,bà Bằng",nhưng 1 cái rọng lè nhè kêu nên :" chấp nuôn".he he he.Bà não chắc mải đang nghe ri động ,,hehhehhe,---> thoát lạn
    Núc sau vào nớp,hơ hơ hơ:"EM CÔ RA NGOÀI"
    nộc cộc nộc cộc ,xè xè xè xè xeeeeeeeeeeeeè u oaaaaaaaa sướng wé
    Vẫn nâng nâng 2 thằng nại nên nớp
    5 phút sau nại nộc cộc ............3 lần .
    he he he: cô ráo hỏi uống rươu a''??
    Thịnh cửng vẫn cãi :"đâu có"
    Núc lày đại ca mới lè nhè nên tiếng,(pà con bít ai hông,đoán đê???)
    1 câu nói để đời, ặc ặc :"rượu đâu mà rượu,mỗi tí bia mà cũng ....noằng ngoằng.
    Hết giờ chả có thằng nèo bị seo hết,he he he sướng wé
    ....
    3 month later:"6 anh này uống rượu.....hạnh kiểm "......."( nói ra ngượng chít,ko rám nhìn mẹt pà con nữa,ha ha ha)
    còn 1 số kỉ liệm lữa fần sau lói tiếp,giờ đói wé roài,mâm mâm thoai
    yêu cái xiêu chẳng còn,ặc ặc
     
     
     
  3. chaukietanh

    chaukietanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    4.501
    Đã được thích:
    77
    đăng kí ở đây nâu we'' roài mà giờ mới vào cái bài lày,vì ngại đọc we''.heeeeeeeeee.Tui cũng có 1 vài kỉ liệm để lói đây.
    1.
    Vào 1 ngày đẹp rời Hưng sưng thành viên bất hảo của nớp a10 tư rưng cá kiếm đc vài nít và thế nà câu chuyện cổ tích bắt đầu:
    _6 thằng ma cà bông đang lang thang WC thì chú Hưng sưng ngứa vòi: "Bia đê"
    A` ha'',sướng wé !
    thế nà 6 thằng ặc ặc ặc ..hết nuôn cả ....cấn bia trong cái thùng bia to tổ búa thằng ăn mày.
    he he he đang giữa tiết học 6 ông cụ nại nlong nhong lên lớp rất chi nà nghênh ngang.Bỗng:"Á ,bà Bằng",nhưng 1 cái rọng lè nhè kêu nên :" chấp nuôn".he he he.Bà não chắc mải đang nghe ri động ,,hehhehhe,---> thoát lạn
    Núc sau vào nớp,hơ hơ hơ:"EM CÔ RA NGOÀI"
    nộc cộc nộc cộc ,xè xè xè xè xeeeeeeeeeeeeè u oaaaaaaaa sướng wé
    Vẫn nâng nâng 2 thằng nại nên nớp
    5 phút sau nại nộc cộc ............3 lần .
    he he he: cô ráo hỏi uống rươu a''??
    Thịnh cửng vẫn cãi :"đâu có"
    Núc lày đại ca mới lè nhè nên tiếng,(pà con bít ai hông,đoán đê???)
    1 câu nói để đời, ặc ặc :"rượu đâu mà rượu,mỗi tí bia mà cũng ....noằng ngoằng.
    Hết giờ chả có thằng nèo bị seo hết,he he he sướng wé
    ....
    3 month later:"6 anh này uống rượu.....hạnh kiểm "......."( nói ra ngượng chít,ko rám nhìn mẹt pà con nữa,ha ha ha)
    còn 1 số kỉ liệm lữa fần sau lói tiếp,giờ đói wé roài,mâm mâm thoai
    yêu cái xiêu chẳng còn,ặc ặc
     
     
     
  4. vnesmartweb

    vnesmartweb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    951
    Đã được thích:
    0
    kỉ niệm của chaukietanh, toàn bia với rượu, chẳng có tí tẹo ý nghĩa gì cả !!!
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ, Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư.
    The sun for the dayThe moon for the nightThe rose for the loveAnd .... for ....
  5. vnesmartweb

    vnesmartweb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    951
    Đã được thích:
    0
    kỉ niệm của chaukietanh, toàn bia với rượu, chẳng có tí tẹo ý nghĩa gì cả !!!
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ, Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư.
    The sun for the dayThe moon for the nightThe rose for the loveAnd .... for ....
  6. metallic_moonlight

    metallic_moonlight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    962
    Đã được thích:
    46
    Mãi cho đến ngày hôm nay, khi đã rời xa mái trường Thái Phiên thân yêu được 5 tháng, và đã bước chân lên giảng đường Đại học, tôi mới thấm thía những tháng ngày hạnh phúc bên mái trường xưa. Nhưng những kỉ niệm về mái trường xưa không chỉ toàn những kỉ niệm đẹp mà còn là những kỉ niệm đau lòng. Có những kỉ niệm về những thầy cô giáo mà không hoàn toàn như nh­ững xúc cảm khi nhớ về cha mẹ mình, bởi họ thiếu tình thương với học sinh. Khi người thầy cô giáo không còn tình cảm với học sinh, tất nhiên học sinh cũng không còn tình cảm với họ, và việc học như thế sẽ chìm theo năm tháng.

    Đọc bài của esmartweb, tôi lại chạnh lòng nhớ đến quán nước xưa của chị Hà, chị đối với chúng tôi không phải là cô giáo nhưng ơn nghĩa không kể xiết, bởi chị yêu quý chúng tôi như em, như con như cháu. Nh­ững buổi ngày xưa, gửi xe không có tiền chị cho chịu, buổi sáng đói vì không có tiền ăn sáng ( chúng tôi toàn là học sinh nghèo cả ) thì chị cho ăn chịu bánh ngọt, uống trà đá miễn phí. Bọn chúng tôi ba năm học, ngày nào cũng sang đó để tán gẫu với chị và giúp chị vài việc lặt vặt như giúp cho người thân trong gia đình. thế mà giờ đây, chị phải lo chạy ăn từng b­ữa, bởi miếng cơm manh áo đã bị một kẻ, hay chính xác hơn là một thầy giáo ăn trắng mặc trơn trong trường cướp mất....

    Nhắc đến giáo viên, tôi lại nhớ đến những bài học tuổi ấu thơ. Ngày xưa, khi tôi hay các bạn còn nhỏ tuổi, từ lớp vỡ lòng cho đến lớp 8,9 tôi chúng ta đều được nghe giảng rằng thầy cô giáo là tiên là phật, là cha là mẹ. Thầy cô giáo công ơn to hơn cha mẹ , cha mẹ nuôi vật chất còn thầy cô giáo thì nuôi ta lớn bằng tinh thần tri thức.
    Thầy cô giáo không bao giờ sai, không bao giờ thiên vị, không bao giờ trù dập học sinh... Nhưng trôi qua năm tháng học sinh, tôi hiểu ra thêm nhiểu điều, và điều đó là... không đúng. thầy cô giáo, tất nhiên phần nhiều là những người có đức tính tốt, có lòng thương yêu con người, thương yêu em nhỏ, nhất là các học sinh của mình. Nhưng bên cạnh đó, tiếc rằng còn rất nhiều chuyện tiêu cực xung quanh người sư phạm. Tôi cũng biết, thầy cô giáo cũng là con người, họ cũng tham sân si, cũng có những đức tính không tốt đẹp cho lắm, nhưng họ cũng cần biết kiềm chế, ít nhất là trước mặt các em học sinh để làm tấm gương mẫu m­ực cho các em.
    Trái lại, một ngôi trường danh tiếng như trường Thái Phiên lại có những tấm gương xấu về các thầy cô giáo mà tôi đã từng được nghe cũng như được chứng kiến. Như đã nói ở trên, với tôi, chị Hà không phải là giáo viên dạy chúng tôi học tập lấy kiến thức, nhưng chị cho chúng tôi vốn sống ở đời, kinh nghiệm sống và hiểu thêm về những người thuộc tầng lớp lao động bình dân trong XH mà chúng tôi không được học ở trường. Bởi vậy, với tôi chị còn đáng kính trọng hơn một lớp GV không đáng kính trọng.

    Ở trường, chúng ta có thế biết đến cô Ngoan chị nhiệm 11A12 hiện nay, hay thầy Duyên, thầy Đ ( xin giấu tên ). Tôi thực sự thấy đau lòng khi nghe tin này, dù tôi đang ở xa. Đọc bài của esmartweb tôi chẳng thế nào ngờ... thầy Duyên, một giáo viên thế dục của trường, đã đang tâm cứơp miếng cơm manh áo của những con người lao động bên kia ngõ Lông Vũ, điển hình là quán nước của chị Hà, chỉ vì ông ấy đã bao thầu trúng nhà xe của trường. Lý do này, thực ra tôi cũng không muốn giải thích thêm, và quả thực, về thầy Đ, cô NG thì cũng đã có những bài viết về họ, thiết tưởng tôi cũng chẳng cần phải viết thêm.
    Nhưng họ chính là những con người đã làm hoen ố lịch sử trường Thái Phiên, hoen ố cả một tầng lớp giáo viên, đánh mất hình ảnh của người làm nghề sư phạm trong một lớp trẻ. thầy Duyên, theo tin chính th­ức đã lấy cô vợ thứ tư, và đang chuẩn bị tinh thơn lấy cô thế năm. Ba người vợ trước của thầy đã chết do ngộ độc thuốc ngủ, người thứ tư chắc sẽ chết do ngã vào thành tủ ( mà lý do thực sự là không chịu uống thuốc ngủ ). Học sinh sẽ nghĩ sao về thầy khi mà thầy ngồi để tán tỉnh một cô gái không ở trong trường, dẫn vào trường ngồi ngay ở hành lanh học của dãy nhà B để nói chuyện, trước một các học sinh đang học, còn ôm ấp nữa.

    Theo như tôi được biết, trường đang phấn đấu để lên trường chuẩn quốc gia, vì vậy việc mặc đồng phục bị bắt bẻ hết sức gắt gao, xây khu lớp học mới, phá Canteen, v.v và v.v... Nhưng điều này dẫn đến việc giáo viên các lớp đuổi học học sinh chỉ vì mặc một chiếc quần hơi khác với màu tím than, thực sự có nên không? một giáo viên l?p 12A2 khoá 01-04 đã đuổi một học sinh của mình trong 1 tuần vì mặc quần khác màu, đình chỉ 3 ngày đối với một học sinh quên không đeo huy hiệu đoàn, dù học sinh này để huy hiệu trong túi áo.
    Tôi cũng là một học sinh không tốt, có thế nói là cá biệt, và tôi hiểu hậu quả của việc bị đình chị học tập hay bị đuổi ra trong tiết học đó, đó là việc không tiếp thu được với bài giảng. Các bài giảng trong sách giáo khoa rất khoa học, liền mạch với nhau, và chỉ cần không học 1 tiết là có thế không hiểu các bài tiếp sau. Như thế sẽ dẫn đến hổng kiến th­ức và tâm lý chán học trong học sinh. Chỉ vì một chiếc quần không đúng màu, một chiếc huy hiệu Đoàn mà huỷ cả tương lai học tập tu dưỡng và trưởng thành của các em học sinh, điều đó có đáng không? Có trái với lương tâm sư phạm không????
    Có thể các em không đúng nên đã vi phạm kỷ luật, nhưng một hình phạt như thế liệu có tương xứng? Bao nhiêu vị thầy cô giáo đánh chửi học sinh thậm tệ và dã man, sỉ nhục đến nhân cách các em, vậy có bao nhiêu học sinh dám đứng lên tự vệ phản kháng, hay chỉ chịu trận nhục nhã vì sợ làm trái với lời dạy tổ tiên?
    Ở đây, tôi không phê phán cha ông, bởi cha ông chúng ta dạy rất phải. Nhưng để thực hiện tròn lời dạy đạo lý thì trước hết người sư phạm phải mẫu mực đã chứ. Trên báo đài đăng tin có người giáo viên đã bắt trói chân tay học sinh, treo lên trần nhà và đánh đập dã man đến nỗi em gãy 5 cái răng, bị giật trọc nửa đầu, gãy 1 tay chỉ vì lấy trộm của cô giáo 50.000VNĐ lúc đến nhà học thêm.
    Còn một vụ nữa, cô giáo tát vào một học sinh dã man đến sưng phồng 2 má, quỳ trên bàn chông mít chỉ vì em có cử chỉ không đẹp là chửi bậy. Hay điển hình hơn, có cô giáo đã bắt học sinh dọn nhà vệ sinh, rửa bồn cầu cho trường thay cho lao công chỉ vì đi học muộn. Phạt là một hình thức tốt để các em tu dưỡng về đạo đức, hiểu ra điều hay lẽ phải, nhưng phạt như thế liệu có thoả đáng với lỗi lầm của các em gây ra??

    Ở trường Thái Phiên, tôi cũng đã chứng kiến và nghe nói đến những vụ trừng phạt học sinh, tuy không tàn bạo như thế nhưng cũng đã động chạm đến danh dự và nhân phẩm của các em, nhớt là hiện nay chúng ta đã ở tuổi vị thành niên, lứa tuổi dễ tự ái và xúc động, những hành động như thế có thế làm tổn thương đến lòng tự ái của các em. Và những vụ như thế có thể dẫn đến những hậu quả không lường trước được, rất đau lòng.

    - một cô giáo đã đuổi học sinh ra khỏi lớp vì tội cười trong lớp, em học sinh đó đã đứng ở cửa cho đến khi cô hết giờ, đi theo cô xin cô tha lỗi. Ngay trong lớp cô đã lấy sổ dạy đập vào đầu em nhiều lần, ra ngoài của lớp, khi em đi theo đã tát em 2 cái rất đau và sỉ nhục em trước mặt các bạn cùng khối đang đứ0ng chơi ngoài hành lang. Cái tát này như một giọt nước tràn ly, uất ức không chịu được em đã ứa nước mắt và chửi lại cô giáo. Em không kiềm chế được bản thân để đến nỗi như thế, còn cô giáo ngỡ ngàng bởi những lời chửi ấy. Sau này, học sinh ấy đã tâm sự rằng : " Lúc ấy, em không kiềm chế được bản thân nên chỉ cần "bà ta" tát em thêm cái nữa em sẽ đánh lại luôn ". Có thế sự việc sẽ không chỉ dừng lại đến đó, mà còn diễn ra đau xót hơn nếu có thêm một cái tát, có thể là... một ÁN MẠNG!!!

    - một cô giáo dạy thể dục đã sỉ nhục cả một lớp học vì các bạn ra học tiết thể dục xếp hàng không ngay ngắn, và trong 40'''''''' của tiết, cô đã cho lớp ngồi để chửi mắng vào mặt các em, dùng những lời lẽ thậm tệ chẳng phải của giáo viên mà của một bà bán thịt. Để rồi khi một học sinh che miệng ngáp, cô gọi lên và giáng một cái tát cực đau ( đau hơn cái tát trên nhiều ). học sinh nam này, ở lứa tuổi chúng ta rất nhạy cảm và xốc nổi đã nói : " Bà có quyền gì mà bà dám đánh tôi? " để rồi cậu phải lên văn phòng nhận đình chỉ học tập.

    Và còn nhiều điều tôi không muốn kể ra, chắc không ít các bạn đã từng nghe kể hoặc chứng kiến như những vụ tự tử đau lòng vì bị thầy cô giáo chửi mắng, hay những vụ hành hung thầy cô giáo...

    Nhưng điều tôi băn khoăn hơn cả là các bạn học sinh Thái Phiên liệu có đủ lòng dũng cảm để đem xe gửi ngoài trường( nhất là quán chị Hà ) và chống lại những hiện tượng tiêu cực trong trường học không?

    Do đó, tôi th­ực sự mong mỏi bài viết này sẽ được các bạn hưởng ứng vì một trường Thái Phiên trong sạch theo phong trào hưởng ứng SeaGames 22. Xin cảm ơn các bạn.
    Được aodai_xinhxinh sửa chữa / chuyển vào 12:04 ngày 22/09/2003
  7. metallic_moonlight

    metallic_moonlight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    962
    Đã được thích:
    46
    Mãi cho đến ngày hôm nay, khi đã rời xa mái trường Thái Phiên thân yêu được 5 tháng, và đã bước chân lên giảng đường Đại học, tôi mới thấm thía những tháng ngày hạnh phúc bên mái trường xưa. Nhưng những kỉ niệm về mái trường xưa không chỉ toàn những kỉ niệm đẹp mà còn là những kỉ niệm đau lòng. Có những kỉ niệm về những thầy cô giáo mà không hoàn toàn như nh­ững xúc cảm khi nhớ về cha mẹ mình, bởi họ thiếu tình thương với học sinh. Khi người thầy cô giáo không còn tình cảm với học sinh, tất nhiên học sinh cũng không còn tình cảm với họ, và việc học như thế sẽ chìm theo năm tháng.

    Đọc bài của esmartweb, tôi lại chạnh lòng nhớ đến quán nước xưa của chị Hà, chị đối với chúng tôi không phải là cô giáo nhưng ơn nghĩa không kể xiết, bởi chị yêu quý chúng tôi như em, như con như cháu. Nh­ững buổi ngày xưa, gửi xe không có tiền chị cho chịu, buổi sáng đói vì không có tiền ăn sáng ( chúng tôi toàn là học sinh nghèo cả ) thì chị cho ăn chịu bánh ngọt, uống trà đá miễn phí. Bọn chúng tôi ba năm học, ngày nào cũng sang đó để tán gẫu với chị và giúp chị vài việc lặt vặt như giúp cho người thân trong gia đình. thế mà giờ đây, chị phải lo chạy ăn từng b­ữa, bởi miếng cơm manh áo đã bị một kẻ, hay chính xác hơn là một thầy giáo ăn trắng mặc trơn trong trường cướp mất....

    Nhắc đến giáo viên, tôi lại nhớ đến những bài học tuổi ấu thơ. Ngày xưa, khi tôi hay các bạn còn nhỏ tuổi, từ lớp vỡ lòng cho đến lớp 8,9 tôi chúng ta đều được nghe giảng rằng thầy cô giáo là tiên là phật, là cha là mẹ. Thầy cô giáo công ơn to hơn cha mẹ , cha mẹ nuôi vật chất còn thầy cô giáo thì nuôi ta lớn bằng tinh thần tri thức.
    Thầy cô giáo không bao giờ sai, không bao giờ thiên vị, không bao giờ trù dập học sinh... Nhưng trôi qua năm tháng học sinh, tôi hiểu ra thêm nhiểu điều, và điều đó là... không đúng. thầy cô giáo, tất nhiên phần nhiều là những người có đức tính tốt, có lòng thương yêu con người, thương yêu em nhỏ, nhất là các học sinh của mình. Nhưng bên cạnh đó, tiếc rằng còn rất nhiều chuyện tiêu cực xung quanh người sư phạm. Tôi cũng biết, thầy cô giáo cũng là con người, họ cũng tham sân si, cũng có những đức tính không tốt đẹp cho lắm, nhưng họ cũng cần biết kiềm chế, ít nhất là trước mặt các em học sinh để làm tấm gương mẫu m­ực cho các em.
    Trái lại, một ngôi trường danh tiếng như trường Thái Phiên lại có những tấm gương xấu về các thầy cô giáo mà tôi đã từng được nghe cũng như được chứng kiến. Như đã nói ở trên, với tôi, chị Hà không phải là giáo viên dạy chúng tôi học tập lấy kiến thức, nhưng chị cho chúng tôi vốn sống ở đời, kinh nghiệm sống và hiểu thêm về những người thuộc tầng lớp lao động bình dân trong XH mà chúng tôi không được học ở trường. Bởi vậy, với tôi chị còn đáng kính trọng hơn một lớp GV không đáng kính trọng.

    Ở trường, chúng ta có thế biết đến cô Ngoan chị nhiệm 11A12 hiện nay, hay thầy Duyên, thầy Đ ( xin giấu tên ). Tôi thực sự thấy đau lòng khi nghe tin này, dù tôi đang ở xa. Đọc bài của esmartweb tôi chẳng thế nào ngờ... thầy Duyên, một giáo viên thế dục của trường, đã đang tâm cứơp miếng cơm manh áo của những con người lao động bên kia ngõ Lông Vũ, điển hình là quán nước của chị Hà, chỉ vì ông ấy đã bao thầu trúng nhà xe của trường. Lý do này, thực ra tôi cũng không muốn giải thích thêm, và quả thực, về thầy Đ, cô NG thì cũng đã có những bài viết về họ, thiết tưởng tôi cũng chẳng cần phải viết thêm.
    Nhưng họ chính là những con người đã làm hoen ố lịch sử trường Thái Phiên, hoen ố cả một tầng lớp giáo viên, đánh mất hình ảnh của người làm nghề sư phạm trong một lớp trẻ. thầy Duyên, theo tin chính th­ức đã lấy cô vợ thứ tư, và đang chuẩn bị tinh thơn lấy cô thế năm. Ba người vợ trước của thầy đã chết do ngộ độc thuốc ngủ, người thứ tư chắc sẽ chết do ngã vào thành tủ ( mà lý do thực sự là không chịu uống thuốc ngủ ). Học sinh sẽ nghĩ sao về thầy khi mà thầy ngồi để tán tỉnh một cô gái không ở trong trường, dẫn vào trường ngồi ngay ở hành lanh học của dãy nhà B để nói chuyện, trước một các học sinh đang học, còn ôm ấp nữa.

    Theo như tôi được biết, trường đang phấn đấu để lên trường chuẩn quốc gia, vì vậy việc mặc đồng phục bị bắt bẻ hết sức gắt gao, xây khu lớp học mới, phá Canteen, v.v và v.v... Nhưng điều này dẫn đến việc giáo viên các lớp đuổi học học sinh chỉ vì mặc một chiếc quần hơi khác với màu tím than, thực sự có nên không? một giáo viên l?p 12A2 khoá 01-04 đã đuổi một học sinh của mình trong 1 tuần vì mặc quần khác màu, đình chỉ 3 ngày đối với một học sinh quên không đeo huy hiệu đoàn, dù học sinh này để huy hiệu trong túi áo.
    Tôi cũng là một học sinh không tốt, có thế nói là cá biệt, và tôi hiểu hậu quả của việc bị đình chị học tập hay bị đuổi ra trong tiết học đó, đó là việc không tiếp thu được với bài giảng. Các bài giảng trong sách giáo khoa rất khoa học, liền mạch với nhau, và chỉ cần không học 1 tiết là có thế không hiểu các bài tiếp sau. Như thế sẽ dẫn đến hổng kiến th­ức và tâm lý chán học trong học sinh. Chỉ vì một chiếc quần không đúng màu, một chiếc huy hiệu Đoàn mà huỷ cả tương lai học tập tu dưỡng và trưởng thành của các em học sinh, điều đó có đáng không? Có trái với lương tâm sư phạm không????
    Có thể các em không đúng nên đã vi phạm kỷ luật, nhưng một hình phạt như thế liệu có tương xứng? Bao nhiêu vị thầy cô giáo đánh chửi học sinh thậm tệ và dã man, sỉ nhục đến nhân cách các em, vậy có bao nhiêu học sinh dám đứng lên tự vệ phản kháng, hay chỉ chịu trận nhục nhã vì sợ làm trái với lời dạy tổ tiên?
    Ở đây, tôi không phê phán cha ông, bởi cha ông chúng ta dạy rất phải. Nhưng để thực hiện tròn lời dạy đạo lý thì trước hết người sư phạm phải mẫu mực đã chứ. Trên báo đài đăng tin có người giáo viên đã bắt trói chân tay học sinh, treo lên trần nhà và đánh đập dã man đến nỗi em gãy 5 cái răng, bị giật trọc nửa đầu, gãy 1 tay chỉ vì lấy trộm của cô giáo 50.000VNĐ lúc đến nhà học thêm.
    Còn một vụ nữa, cô giáo tát vào một học sinh dã man đến sưng phồng 2 má, quỳ trên bàn chông mít chỉ vì em có cử chỉ không đẹp là chửi bậy. Hay điển hình hơn, có cô giáo đã bắt học sinh dọn nhà vệ sinh, rửa bồn cầu cho trường thay cho lao công chỉ vì đi học muộn. Phạt là một hình thức tốt để các em tu dưỡng về đạo đức, hiểu ra điều hay lẽ phải, nhưng phạt như thế liệu có thoả đáng với lỗi lầm của các em gây ra??

    Ở trường Thái Phiên, tôi cũng đã chứng kiến và nghe nói đến những vụ trừng phạt học sinh, tuy không tàn bạo như thế nhưng cũng đã động chạm đến danh dự và nhân phẩm của các em, nhớt là hiện nay chúng ta đã ở tuổi vị thành niên, lứa tuổi dễ tự ái và xúc động, những hành động như thế có thế làm tổn thương đến lòng tự ái của các em. Và những vụ như thế có thể dẫn đến những hậu quả không lường trước được, rất đau lòng.

    - một cô giáo đã đuổi học sinh ra khỏi lớp vì tội cười trong lớp, em học sinh đó đã đứng ở cửa cho đến khi cô hết giờ, đi theo cô xin cô tha lỗi. Ngay trong lớp cô đã lấy sổ dạy đập vào đầu em nhiều lần, ra ngoài của lớp, khi em đi theo đã tát em 2 cái rất đau và sỉ nhục em trước mặt các bạn cùng khối đang đứ0ng chơi ngoài hành lang. Cái tát này như một giọt nước tràn ly, uất ức không chịu được em đã ứa nước mắt và chửi lại cô giáo. Em không kiềm chế được bản thân để đến nỗi như thế, còn cô giáo ngỡ ngàng bởi những lời chửi ấy. Sau này, học sinh ấy đã tâm sự rằng : " Lúc ấy, em không kiềm chế được bản thân nên chỉ cần "bà ta" tát em thêm cái nữa em sẽ đánh lại luôn ". Có thế sự việc sẽ không chỉ dừng lại đến đó, mà còn diễn ra đau xót hơn nếu có thêm một cái tát, có thể là... một ÁN MẠNG!!!

    - một cô giáo dạy thể dục đã sỉ nhục cả một lớp học vì các bạn ra học tiết thể dục xếp hàng không ngay ngắn, và trong 40'''''''' của tiết, cô đã cho lớp ngồi để chửi mắng vào mặt các em, dùng những lời lẽ thậm tệ chẳng phải của giáo viên mà của một bà bán thịt. Để rồi khi một học sinh che miệng ngáp, cô gọi lên và giáng một cái tát cực đau ( đau hơn cái tát trên nhiều ). học sinh nam này, ở lứa tuổi chúng ta rất nhạy cảm và xốc nổi đã nói : " Bà có quyền gì mà bà dám đánh tôi? " để rồi cậu phải lên văn phòng nhận đình chỉ học tập.

    Và còn nhiều điều tôi không muốn kể ra, chắc không ít các bạn đã từng nghe kể hoặc chứng kiến như những vụ tự tử đau lòng vì bị thầy cô giáo chửi mắng, hay những vụ hành hung thầy cô giáo...

    Nhưng điều tôi băn khoăn hơn cả là các bạn học sinh Thái Phiên liệu có đủ lòng dũng cảm để đem xe gửi ngoài trường( nhất là quán chị Hà ) và chống lại những hiện tượng tiêu cực trong trường học không?

    Do đó, tôi th­ực sự mong mỏi bài viết này sẽ được các bạn hưởng ứng vì một trường Thái Phiên trong sạch theo phong trào hưởng ứng SeaGames 22. Xin cảm ơn các bạn.
    Được aodai_xinhxinh sửa chữa / chuyển vào 12:04 ngày 22/09/2003
  8. NoRelease

    NoRelease Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/12/2002
    Bài viết:
    739
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này xứng đáng để đem xuống phòng hiệu trưởng á
    "... I can't remember anything
    Can't tell if it's true or dream ..." (Jaimz)
  9. NoRelease

    NoRelease Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/12/2002
    Bài viết:
    739
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này xứng đáng để đem xuống phòng hiệu trưởng á
    "... I can't remember anything
    Can't tell if it's true or dream ..." (Jaimz)
  10. XauXiDangGhet

    XauXiDangGhet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2002
    Bài viết:
    1.817
    Đã được thích:
    0
    đem xuống fòng cô Bằng tốt hơn áh....ko ngờ anh Hội bức xúc thế nì......
    em biết tim em quá dại khờ
    trót trao tim mình cho kẻ ngơ
    1 mai ở nơi phương trời ấy
    anh biết ko anh em vẫn chờ

Chia sẻ trang này