1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

.

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi DocDau, 03/03/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  2. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  3. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Ko được nói xấu bạn hiền nha!
    Mà bác Tặc ơi, ko phải ngậm bò hòn đâu, ngậm mật ngọt đấy! Hì hì!
    Lại nói về trà, tôi thích nhất là nhấm nháp một cốc Hồng trà - hương và vị quyện, đậm và sâu lắng không quên được.
    Vào mùa đông, thích nhất là cái cảm giác nâng niu chén trà, xoay xoay chén trà trong lòng bàn tay để cảm nhận hơi ấm trong mùa lạnh giá... Ấm áp, cũng là lúc lòng ta bắt đầu yên bình lại, khi đó, mới có thể tận tâm để "khám phá" trà. Nâng chén trà lên, một tay thì giữ nắp sát miệng chén để hương trà không tản mát mất. Cái thú hít hà "Trà xuýt, rượu khà" ấy thật đáng giá! Phải làm điều đó với một sự thành thật, thả lỏng các giác quan và mở lòng thật sự với... trà. Có như vậy, mới thấy hết được hương thơm của chén trà nghi ngút khói.
    Tôi vẫn còn nhớ như in cái cảm giác khoan khoái, bay bổng khi khứu giác "chạm vào" và bị đánh thức bởi hương trà thanh tao ấy. Lần đầu tiên tôi mới hiểu thực sự thế nào là "tận - hưởng", lần đầu tiên hiểu được thế nào thực sự là thanh - sạch, lần đầu tiên cảm được đầy đủ cốt cách thư giãn thanh tao là phải như thế nào...
    Và đến khi nhấp... Cũng lại đòi hỏi một sự tinh tế khác. Để biết cách cảm nhận cho đúng cái ngon của vị trà, tôi đã phải đợi đến... hai mươi mấy năm của cuộc đời mới có được . Nhấm nháp vị trà thấm vào nơi đầu lưỡi, thấm dần xuống vòm họng và xuống sâu nữa..., rất nhiều cảm xúc trong tôi được đánh thức, để thấy được cái cảm giác tận khoái trong lòng mình đang thấm sâu vào từng ngõ ngách và lan toả khắp cơ thể. Cái đỉnh điểm chính là lúc cảm giác ấy "kéo" mình bay vút lên cao...
    Nhắm mắt.
    Rồi, "hà..." ra một cái... giúp "nỗi sung sướng" của mình dịu lại, và, tiếp một chu trình thưởng thức mới... :D

    Đó - lần đầu tiên biết thưởng trà thực sự - dù trước đây đã từng ghé thăm nhiều Trà đạo quán. Và lần ấy lại là ở một nơi rất đỗi bình thường, chẳng có khung cảnh hay "đồ nghề" gì của "đạo" cả. Thế mới biết, cái đích của trà đạo hay đạo nói chung không phải để hướng tới một thứ gì quá xa xôi, cầu kỳ, phức tạp mà chính là để ta biết khám phá ra cái đẹp, hướng tới sự khoan khoái, thanh khiết và vẻ đẹp của chính nơi lòng mình vậy...
    Cũng phải cám ơn người bạn ấy. Nếu ko gặp bạn, giờ tôi vẫn chưa biết được, hiểu được, cảm được thế nào là "Thưởng Thức", và ngộ được rằng cuộc sống có rất nhiều thứ đáng để sống, để yêu..., cũng như lẽ giản dị rằng: nó (cuộc sống) cũng có thể đẹp lên rất nhiều bởi chính mình, theo cách của chính mình...
  4. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    ,
  5. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  6. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  7. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  8. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .
  9. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Ối trời!
    Thưa anh, khi nào thì mức độ tự... thích của anh mới thuyên giảm được ạ?
  10. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    .

Chia sẻ trang này