Anh! Em ở đây, anh ở đó và 2 đứa mình xa mặt cách lòng. Em ngồi đây và nhớ những gì đã qua, buồn rất nhiều, hận rất nhiều nhưng rồi em không hề khóc nữa. Tình yêu 2 đứa mình lúc này như giọt nước làm tràn ly và chẳng thể cứu vãn gì nữa... Em ngồi đây và lật từng trang của bộ TNGH nhìn những dòng ghi chú của anh, e nhớ những ngày đã qua, tự hỏi tại sao ông trời ác độc lại bắt 2 đứa mình chia lìa nhau. Nhớ những đêm 2 đứa lang thang đi ăn, lang thang đi loanh quanh, nhớ những lúc a bắt e học... rồi nhớ, nhớ nhiều lắm. A còn nhớ hay e còn nhớ k? chuyện 3 cây nến, chuyện của x6 và những gì là của riêng 2 đứa. Giá mà lúc này e có thể khóc thì có lẽ mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn với em chăng??? Sao anh nỡ ác độc vậy? sao anh lại hồ đồ vậy? a có biết e mong từng ngày, từng ngày để 2 đứa hiểu nhau rồi mong muốn 1 mái nhà, những đứa con. Rồi a phũ phàng vậy sao? e muốn khóc vì sự phản bội của a nhưng e có khóc được chăng??? Ngày qua ngày nhưng chẳng làm nguôi ngoai được em nữa, gần như e điên lên, e loạn lên, chửi bới linh tinh, e không là e nữa vì e nhận ra cái a làm khiến e hết yêu a. Em giật mình, e sợ vì e không còn nhận ra e hết yêu anh nhanh đến vậy. " Chia tay đâu phải không gặp nữa Mà khói hoàng hôn cay mắt nhau Mà chiều như rụng theo chân bước Và nắng đường xa bỗng bạc màu" Chia tay rồi e với a có còn gặp nhau nữa k? e sợ những lúc lại vô tình đi lướt qua nhau. Sợ những gì xảy ra sau ngày hôm đó. Sợ chính bản thân, sợ con người anh quá! A chẳng còn tin e, a đi tin 1 ng` khác là người cũ của a. E hận anh vì a đã vô tình như vậy! e đã làm gì mà a dám nói e như vậy??? e hận a quá! có lẽ suốt cuộc đời này người e yêu vẫn là a và người e hận vẫn là a. E muốn quên anh đi, muốn a chết đi... E chắc lúc này a còn nhớ e, nhớ e nhiều lắm, nhưng a cũng sợ đúng k?? Sợ những gì a nghĩ là đúng đúng k? sợ những gì e nói là dối trá đúng k? E sợ a quá đi mất!!! 4 năm e và a quen nhau chẳng là gì sao? chẳng là gì để a phũ phàng vậy sao???? Ngày e quen a, e và a như quên hết ngày tháng mặc dù chỉ là nói chuyện qua đt, rồi ngày e gặp a và a gặp e chẳng hề ấn tượng gì? rồi khi e hỏi a muốn gặp lại e nữa à? thì e biết, e biết mình đã thick a rồi. Rồi định mệnh cho mình đến với nhau. bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu nỗi buồn, bao nhiêu điều k may mắn e cảm nhận hết... vậy đến lúc e vẫn chân thành thì a lại làm giọt nước tràn ly??? Mình giận dỗi nhau nhiều quá anh nhỉ? giờ e ngồi nhớ, nhớ a đã mắng e, đã nói e như thế nào? rồi e đã khóc, đã điên, đã chửi a... rồi mọi thứ lại đâu vào đó. Rồi những thứ đồ... e chửi, e so sánh a...nó chẳng bằng những gì a đối xử với e... E nhớ nhiều quá! muốn quên đi tất cả. Nhớ lúc a qua nhà e đến tận 12h rồi mò về nhà, rồi đứng ngoài trời lạnh căm đợi để mong nhìn thấy bóng dáng e. Nhớ lúc cả tuần chẳng liên lạc với nhau, cách nhau có 1 đoạn đường mà sao xa quá anh nhỉ? đúng là xa mặt cách lòng. Rồi a lại tìm e, lại bướng bỉnh, lại mong e cho a cơ hội... Quyết định mãi rồi chúng mình lại ở bên nhau. Quãng đường như ngắn lại khi bước chân rảo bước bên nhau. Đêm lạnh căm, sương xuống, 2 đứa ôm nhau lang thang đi đến quán ăn quen thuộc và lại cười, lại thấy hạnh phúc vì đã đúng đắn, sợ lại mất nhau thế nên tự hứa yêu nhau nhiều hơn. Vậy mà, định mệnh lại k cho 2 đứa mình bên nhau là sao hả anh??? E nhớ ngôi nhà chung, e nhớ 704, nhớ góc của e và giờ ngồi type đây lại cách nơi đó hàng trăm Km... Rồi e không được quay lại đó nữa, cuộc sống a rồi thế nào khi không e??? a có còn nhớ e nữa không hay a lại nhớ đến ngta... a! ngôi nhà này là của riêng mình nhé! e k muốn a lại bên người khác, lại nói yêu người khác... e chỉ muốn ích kỷ a là của riêng e thôi. Nhưng giờ e không dành giật gì nữa vì cái gì k là của e thì k là của e, có níu giữ cũng khó phải không a??? E ngồi type về a, về người thầy chưa hề dạy e 1 buổi nào, về người e đã sống hết mình k hề tính toán. A ghét khi e nói vậy đúng k? e đã sống như vậy khi có a, đã rất thật lòng, đã làm những gì mình muốn làm cho a... và cho đến khi a không là của e thì e vẫn đã sống như vậy a à? E muốn khóc, khóc vì những gì a hồ đồ với e, a không còn tin e bằng tin người khác. Lời nói của e trở nên vô nghĩa, trở nên khó chịu với a...e biết vậy là e mất a. e k tiếc chỉ tiếc ông trời quá nghiệt ngã với e. Rồi thời gian qua đi,cái kết thúc a làm nhưng e là người quyết định. E buồn nhiều a ạ! Lúc nào đó a vô tình tìm được ngôi nhà của mình, tìm thấy e, tìm thấy tình yêu của 2 đứa...ngày đó là ngày e trở về. Giờ e k giữ a nữa. Tạm biệt tình yêu của e!
Tệ thật a ạ! Tối hôm qua, lọ mọ mãi rồi mới đi ngủ, lập 1 cái nick để kết thúc mọi thứ, và còn sót lại chỉ là cái nick này thôi. Nó sẽ ghi nhớ 1 quãng thời gian dài a và e quen nhau. Tối cầm đt lên định mess là e nhớ a nhiều nhưng cũng hận a nhiều. Chỉ muốn làm cái gì đó theo cảm xúc của mình, cũng chẳng phải vì mục đích gì. Nhưng rồi thôi, giận lòng quá rồi chẳng nhắn nữa. Vậy là hết phải không a?? Hết cái quãng thời gian e chạy đến bên a dù bất cứ gì xảy ra, nhưng giờ thì khác rồi. E cười và những giọt nước mắt e cứ chảy mãi. Ghét hình dung cuộc sống sau này. Rồi a và e cũng có người khác, sẽ sống vì người khác...mà sao lại k thể sống vì mình hả a??? Kết thúc e là người tự do, mọi thứ của e tự do, e sẽ làm mọi thứ theo cách của mình, làm để a thấy 1 con bé như làm làm được nhiều hơn a nghĩ. E mệt mỏi vì những ghen tuông của a, a k hiểu hay a cố tình k hiểu e? Chẳng phải a đã đi cùng e trên 1 quãng đường dài, rồi e đã nói không tin xin đừng yêu e nữa sao? E đâu bảo a là thánh, chỉ muốn a là 1 ng` bình thường sao mà cũng khó khăn??? Ngày hôm qua qua đi e lại nghĩ những gì mình đã có, để rồi vụt mất vì lý do mà chả ai tha thứ được. Mệt mỏi vì những thứ của a, mệt mỏi vì những người cũ của a. E chọn cách ra đi để kết thúc những buồn đau trong e, e chẳng hề ganh đua với cả cả. Chuyện tình cảm e ghét, ghét vì loằng ngoằng, ghét vì những thứ khác tác động. Và đúng hơn e đã ghét a, a không còn làm e phải hy sinh, k còn làm e phải nghĩ tốt về a mặc dù a k tốt. A tốt, uh! có lẽ a tốt với ng` khác và ng` khác nhớ về a a nhỉ? E cười vì e k làm được như chị ấy. Bỗng một sáng mai thức dậy, thấy trong lòng hết yêu là hết yêu. E sẽ cho phép con tim e lại thức tỉnh, thức tỉnh vì 1 người khác xứng đáng hơn a. Ngày hôm qua, ngày hôm nay... và tất cả những ngày sau e vẫn đợi lời xin lỗi của a, cho dù có hàng chục năm sau a mới nhận ra là a sai. E sẽ tha thứ a và mỉm cười phó mặc số phận... Tết qua đi e vẫn chưa đc nhận lì xì của a, giờ thì chắc k được nữa đúng k a. E ghét chị ấy, ghét vì đã phá vỡ tất cả những gì e có. Cho đến tận bây giờ a vẫn chưa hiểu hết những việc mà a làm. Ok! vì a cảm thấy vui, vì a cảm thấy hp và làm chị ấy hp vì những lời bay ****. Nhưng e thì k nữa rồi. E sẽ quên a, sẽ có mục đích mới, sẽ bắt đầu với 1 năm đầy kế hoạch. Dù sao e cũng p là e chứ a?
Hôm nay e ngồi type mấy dòng về câu chuyện của 2 đứa mình, đọc đi đọc lại e vẫn k hiểu được tại sao a lại đối xử với e tệ như vậy. E k trách a nữa, chỉ biết mọi thứ nó quá tệ hơn e suy nghĩ. Chia tay để rồi 1 ngày nào đó nghĩ lại vẫn còn gì đó để suy nghĩ về con người đúng k??? E k muốn nghĩ về a nữa, e sẽ p bắt đầu 1 cuộc sống mới, 1 cuộc sống k có anh. E lên kế hoạch tìm nhà, lên kế hoạch kinh doanh, lên kế hoạch học tập của 1 năm và e k muốn phí hoài vì 1 thứ k xác định là a nữa. E chỉ trách cái niềm tin của a quá ít để rồi a chả còn coi ai ra gì. uh! Có lẽ a luôn đúng và luôn có quyền lăng mạ, nói gì người khác cũng được. Lần đầu tiên e chia sẻ chuyện 2 đứa lên 1 diễn đàn, mặc dù a chả thick đúng k??? Nhưng giờ e và a có là gì của nhau nữa đâu, e và a có còn tôn trọng nhau nữa đâu??? Mệt mỏi vì những thứ của a,những thứ a làm...e sẽ sống lại 1 lần nữa, sẽ phải hơn người khác chứ??? Hôm nay bạn hx hỏi e thick tặng quà gì valentine, chỉ đơn giản vì bạn ấy biết e chắc chắn k đc tặng quà trong ngày này. 1 cách bạn ấy quan tâm... e chỉ ước có lúc nào đó a quan tâm e thực sự như vậy chứ e k thick những gì a nói. Mệt mỏi quá a à.
Hôm nay là ngày gì ko biết, T lại lọ mọ vào cái nick cũ này...muốn viết cái gì đó cho N. Hình như N rất vô lý, ngày hôm qua nhà N có 2 người nhà quý ở nhà N, rồi N chửi loạn xạ ông anh N rồi N bắt T phải hiểu là N đang chửi ông anh nào của N. Lắm lúc T đã nhẫn nhịn rất nhiều rồi mọi thứ chả đâu vào đâu, nhưng ngày hôm qua T nhẫn nhịn vì chắc chắn 1 điều có nổi cơn tam bành với N đi chăng nữa thì chúng ta cũng chả có thêm cái kết quả gì nữa. N bảo tưởng là hiểu nhau lắm cơ mà??!! T không hẳn thông minh nhưng T rất láu cá, cái đó N cũng biết mà, N biết rất nhiều là khác, Vậy thì cớ sao dạo này N cứ bắt T tập đoán các tình tiết có sẵn dựa vào các kết luận...Cũng may là T cũng hiểu hiểu, ma cô nên cũng thành ra hiểu...Chứ lắm lúc thấy N vô lý bỏ...ra ấy chứ! N ơi, có lúc nào N biết là T yêu N nhiều lắm không?N có biết là T nhịn N rất nhiều không? Nhưng N có nghĩ đến 1 lúc nào đó con người ta sẽ phế bỏ cánh tay của mình không? mặc dù là cánh tay đó đã rất quan trọng ngay cả trước và sau, nhưng nó cứ làm cho bản thân đau đớn thì con người vẫn phế bỏ ko? Nhiều lúc T còn nghĩ, sau này không biết T và N sẽ như thế nào?!! để rồi hôm nay mọi thứ bình thường thì N lại xới lên cái gì đó khiến T chỉ muốn quên N đi, vứt bỏ N thì đúng hơn. N ơi! N quên mất nhiệm vụ của N là phải lấy vợ hay sao? N quên mất là N phải yêu người khác hay sao? N ơi, N vẫn nói lời bay bươ 'm với người khác sao N không dám thừa nhận vậy?N có biết là T đã rất đau đớn khi N nói người khác là nhất khi N và T còn yêu nhau hay là T và N vẫn yêu nhau không? Có lúc nào N thực sự vứt bỏ hết mọi thứ và N nghĩ những gì tồi tệ mà N đối với T không? Vậy mà có lúc N vẫn nhắc cái mối tình của cô ấy với N, tại sao N không biết là N vô tình hay vô tình rất nhiều khi xoáy sâu vào nỗi đau của T. T vẫn nói N đa mang nên N vô tình làm tổn thương rất nhiều thứ, và có lúc nào N biết rõ là N đã làm T tổn thương như thế nào không? Nếu lúc này bảo không còn yêu N nữa thì T dối, T là kẻ nói dối chuyên nghiệp...Hành động của T trái ngược những suy nghĩ của T về N, N ơi sao T lại có thể yêu N nhiều như thế chứ? N ơi, thực sự lúc này T sợ nhiều thứ quá! có những đêm T ngủ rồi giật mình vô thức thấy N rất vui vẻ với cuộc sống dù có T hay không. Lúc đó T mới hiểu T ngu ngốc và chỉ có T mới nghĩ như vậy! vậy là T ngốc quá ngốc đúng k N. N ơi, giờ cô ấy của N đã yên bề gia thất, vậy có lúc nào N nghĩ N sẽ làm đảo lộn cuộc sống không? N có nghĩ N sẽ lại làm tổn thương nhiều thứ khác không? N ơi, T còn chả biết nói gì nữa, muốn type nhiều nhưng giờ chả biết nên viết gì nữa... 1 ngày vui vẻ với N của T,