1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

800 ngày trên Mặt trận phía Đông - Hồi ký lính cặn WW2

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi maseo, 20/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. daulauxuongcheo

    daulauxuongcheo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2005
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Sao bác không post nhiều mà cứ són từng tí một thế?
  2. Tide

    Tide Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2004
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Bớ bác Maseo
    Đọc bài của bác sốt ruột quá, bác phấn đấu xong trước Tết bác nhé.
  3. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    (tiếp)
    CHIẾN TRANH BÙNG NỔ
    Sáng Chủ nhật 22/06/1941, tôi trở dậy, học bài qua loa và mở radio. Vì lí do nào đó tôi ko nghe thấy chương trình dạy vật lý vẫn được phát trên radio vào buổi sáng thường nhật. Thay vào đó là bản hành khúc quân đội được phát liên tục. Cuối buổi sáng, bố tôi nghẹn ngào báo muốn gặp tôi và cùng nhau đi uống bia. Đó là 1 ngày ấm áp. Suốt buổi trưa, những bản quân nhạc trên radio được phát xen kẽ với 1 bản thông điệp Nhà nước. Bộ trưởng Ngoại giao Molotov nói: "Hỡi các công dân và nông trang viên ... Phát xít Đức đã tấn công chúng ta ... " 1 ý nghĩ lập tức xuyên qua đầu óc tôi: "Bố tôi sẽ là người đầu tiên bị gọi ra mặt trận, sau đó là em trai Alexander (Shurka), rồi đến tôi. Bố tôi và tôi sẽ trở về, nhưng Shurka thì ko." Và đó là những gì đã thực sự xảy ra. Shurka ít hơn tôi 2 tuổi.
    Ngày hôm sau, khi chúng tôi đến trường, ban giám hiệu thông báo ngừng chương trình học đo đạc địa lý của chúng tôi. Các nam sinh phải lập tức chuyển sang học làm người lái máy kéo, các nữ sinh được gửi đến các xưởng máy kéo để phục vụ các nông trại trong khu vực. Tại sao lại là người lái máy kéo? Vì khi chiến tranh bắt đầu, tất cả người lái máy kéo hiện có đều bị đưa ra mặt trận, trong khi đó mùa màng vẫn cần thu hoạch. Vì vậy họ chuẩn bị để cho chúng tôi làm công việc đó.
    Giám đốc xưởng máy kéo ở địa phương là người đã từng được nhận Huân chương Lenin. Trong 1 tháng, chúng tôi đã phải học rất vất vả cách làm thế nào để vận hành và sửa chữa những cái máy kéo và các máy móc khác. Sau đó ông ta gửi chúng tôi đến 1 nông trang tập thể để chuẩn bị cho vụ thu hoạch sắp tới. Khi đến nơi, chúng tôi phát hiện ra rằng chẳng có cái máy kéo nào sẵn sàng cho mình. Chúng tôi phải tự sửa lấy những chiếc máy kéo đã hỏng để dùng. Cuối cùng, tôi cũng được phân công lái 1 chiếc ChTZ - 1 loại máy kéo do Nhà máy Máy kéo Cheliabinsk sản xuất. Tôi lái chiếc máy kéo của mình chạy vòng quanh 1 lúc để lấy cảm giác, và đến tối giám đốc đến và tổ chức chúng tôi thành 1 đơn vị máy kéo.
  4. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    (tiếp)
    Vụ thu hoạch bắt đầu, vì 1 số lý do, chiếc máy kéo của tôi chạy chậm hơn và luôn tụt lại đằng sau những chiếc khác. Tôi rất ngượng. Và vì thế, đêm đó tôi đã có 1 giấc mơ. Trong mơ, kỹ sư Zubkob, người đã dạy tôi về máy kéo, đến thăm đơn vị máy kéo của chúng tôi. Tôi hỏi ông, "Tại sao cái máy kéo của tôi chạy chậm thế?" Và trong giấc mơ của tôi, ông trả lời, "Hey, đồ ngu, kéo căng dây điều tốc ra, và cái máy của mày sẽ chạy nhanh hơn." Tôi bật dậy vào lúc 2h sáng, nhảy khỏi giường, chạy tới máy kéo, kéo căng dây điều tốc - và ngày hôm sau, máy kéo của tôi chạy nhanh hơn thật.
    Tôi làm việc đến khi vụ thu hoạch kết thúc vào ngày 25/09/1941. Khi công việc đồng áng chấm dứt, chúng tôi trở về trường kỹ thuật để bắt đầu chương trình năm thứ 3 tại thực địa về trắc địa và đo đạc địa hình. Sau đó đột nhiên Chính phủ ra lệnh rút ngắn chương trình học từ 4 năm còn có 3.
    Trong năm học thứ 3 giờ đã trở thành năm cuối, chúng tôi còn phải bận rộn với các khoá học về phòng vệ dân sự và lực lượng bán vũ trang. Tôi đã học kỹ năng tấn công đổ bộ đường ko, bao gồm nhảy dù và đổ bộ bằng tàu lượn. Các học viên khác học về phòng hoá hoặc súng phun lửa. Ở Chi Đoàn Komsomol chúng tôi thậm chí có hẳn 1 khẩu hiệu: "Mỗi đoàn viên phải có được 4 danh hiệu: Tay súng Voroshilov (cho khả năng bắn súng), Sẵn sàng Phòng ko, Sẵn sàng Lao động và Bảo vệ, và Sẵn sàng Bảo vệ sức khoẻ (Rediness for Anti-Air Defense, Labor and Defense, Sanitary Defense, dịch nghe hơi chuối các bác thông cảm :D)
    Cuối năm 1941, Phi đoàn 52 đến đóng ở thành phố chúng tôi. Họ đào tạo các phi công dân sự, bao gồm cả những người tình nguyện từ trường kỹ thuật của tôi. Thật tình cờ, khi chiến tranh bắt đầu, học tập tại trường kỹ thuật trở nên thoải mái chưa từng thấy, nhưng tôi đã ko biết được cái giá phải trả: việc đào tạo chỉ thoải mái với những đứa trẻ sẽ trở thành lính tiền tuyến.
  5. Khikho007

    Khikho007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    1.810
    Đã được thích:
    3
    Chít má mì rồi! Phen này 1 chọi 2. Cạnh tranh kiểu này chắc chít.
    Mà lo dịch lẹ lẹ nha sư phụ!
  6. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    @ bác Khỉ: Bác cứ cố phần bác đi, lão Ngốc chỉ gửi sách, nhà em dịch -> em với bác tay bo chứ ko phải 2 chọi 1 mà bác lo.
    @ bác Ngốc: Sao bác ko dịch quách đoạn E***or''s Note ấy ra, giới thiệu kiểu đó ăn thua gì. Nhà em cũng dịch thử thấy nó trúc trắc quá, trình độ lùn như em thì pótay.com nên chỉ dám chơi hồi ký chính.
    Chào thân ái và quyết thắng!
  7. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    (tiếp)
    TÔI TÌNH NGUYỆN THAM GIA LỰC LƯỢNG ĐỔ BỘ ĐƯỜNG KO
    Ngay sau khi kết thúc năm học cuối, họ cấp cho tôi 1 chứng chỉ để theo học tiếp đại học tại Pavlodar. Nhưng vào lúc đó, tôi lại muốn ra mặt trận, thậm chí tôi viết cả đơn xin thôi học ngay khi hoàn thành khoá học tại trường kỹ thuật. Tôi thường nghe thấy những người xung quanh nói: "Họ đã vứt bỏ tất cả! Hãy nhìn, họ vẫn đi tới!" Những lời nói đó làm tôi cảm thấy xấu hổ.
    Vậy là tôi tới phòng tuyển quân và bắt đầu lải nhải thuyết phục họ cho đăng lính Hồng quân. Tay chính uỷ từ chối: "Khi nào cần, chúng tôi sẽ tìm đến anh." Nhưng đúng lúc đó, 1 viên trung uý đến để tuyển tân binh cho lực lượng đổ bộ đường ko. Tôi khẩn khoản yêu cầu anh ta. Anh ta hỏi: "Cậu là đoàn viên Komsomol?"
    - Vâng, - tôi nói - tôi đã nhảy dù 37 lần, và tôi xếp hạng 3 trong 1 cuộc thi chạy vượt rào. Tôi còn có kinh nghiệm về tàu lượn và trượt tuyết.
    Viên trung uý cảnh báo rằng lực lượng đổ bộ đường ko có tới 90% khả năng chết trong khi thi hành nhiệm vụ nhưng cũng nói nếu tôi vẫn muốn, anh ta sẽ nhận - chỉ với 1 điều kiện là tổ chức Đoàn thanh niên địa phương gửi 1 giấy giới thiệu.
    Tôi chạy tới Đoàn thanh niên Komsomol địa phương và tìm thấy 1 người quen, Genka Uporov, đang ngồi ở đó. Anh ta cũng là cựu học viên trường kỹ thuật nhưng đã rời trường để tham gia "Cuộc chiến tranh Mùa Đông" chống Phần Lan và trở về với 1 cái chân què và 1 Huân chương Cờ Đỏ. Anh ta cố thuyết phục tôi đừng tham gia lực lượng đổ bộ đường ko nhưng dù sao cũng vẫn cấp cho tôi 1 giấy giới thiệu.
  8. mitanomini

    mitanomini Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bác cứ dịch mỗi lần ít một thế này lại là hay. Đã cố vote cho bác nhưng mạng toàn bị lỗi. Chắc để đến tối thử vote lại.
    Đã Vote cho bác rồi.
    Được mitanomini sửa chữa / chuyển vào 09:36 ngày 23/09/2007
  9. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Em thì kính đề nghị bác Maseo liên hệ giúp mấy nhân vật kiệt xuất dạng như Alah Akhbar, mytam44 hay chiangsan tham gia dịch cuốn của Mansur Abdaulin cho xôm.
  10. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    (tiếp)
    Ngày 20/09/1942, tôi được đưa tới Liubertsy, gần Moscow, để tham gia Lữ đoàn Đổ bộ đường ko số 1. Có 10 lữ đoàn như vậy đang được thành lập ở đó, theo lệnh của Stalin. (Ở đây Litvin có lẽ ko thể nhịn được 1 câu đùa) Ông ấy muốn dùng họ để chinh phục cả Châu Âu, và ném họ xuống tất cả các thủ đô Châu Âu. Hitler đã đi trước ông ta, điều đó đã được hắn thực hiện ở Pháp, Áo và Tiệp. Những người Mỹ cũng đã chinh phục nửa thế giới với đơn vị Ko kỵ số 82!
    Tôi thấy có khoảng 40 lính tình nguyện từ thành phố của mình tại Liubertsy. Chỉ huy bổ sung chúng tôi vào 1 nhóm gồm những người vừa được ra tù vì các tội nhẹ: Chậm 20 phút - vào thẳng nhà tù. Họ tập hợp mọi người thành các phân đội theo mốt đó.
    Ở Liubertsy, đầu tiên họ đưa chúng tôi vào nhà tắm và sau đó phát quân phục. Chính uỷ phân đội Tumarbekov ra lệnh chọn 100 người cho 1 đơn vị đặc biệt - tiểu đoàn cối độc lập trực thuộc Lữ đoàn bộ. Tôi được phân vào tiểu đoàn này.
    Vào lúc đó chúng tôi ko có pháo, và chúng tôi phải mang vác tất cả mọi thứ kể cả súng cối. Mỗi người mang 1 tiểu liên PPSh và 1 dao Phần Lan, 2 lựu đạn (1 chống tăng, 1 chống bộ binh), 500 viên đạn, 1 xẻng công binh, 1 bi đông nước và 1 hộp đồ ăn. 1 số người vác nòng cối; những người khác vác đế.

Chia sẻ trang này