1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

(^_^)Nghĩa trang(part 2)- Nơi cư trú của các hồn ma... - Đi ko dấu, nấu ko khói, nói ko tiếng, tử ch

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi vuitinhhn83, 13/04/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thitnguoi

    thitnguoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/06/2007
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    0
    chú GG làm anh run hết cả lên đây nè, không biết có ngủ được không nữa
  2. Phoenix_Chicken

    Phoenix_Chicken Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.695
    Đã được thích:
    0
    Có người ko đc nhậu nhẹt nên cú kìa Lalalala...
  3. Phoenix_Chicken

    Phoenix_Chicken Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.695
    Đã được thích:
    0
    Hem ngủ đc hả Già, chắc tại cafe nhìu wé đây mừ! Ko ngủ đc thì cứ thức đọc triện ma típ đê! Có ông GG thức cùng kìa
  4. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    tiếp tục nào...lần này thì ai hay ăn phở ở Hàng Bông đọc mà xem xét xem có nên ăn nữa k ná
    Dân Hà Nội chắc ai cũng biết đến món phở bò trứ danh đặc biệt là phở chín lòng trứng non. Riêng dân sống ở phố hàng Bông thì ai cũng biết nhà chi.
    Vẩu (vì chị có răng vẩu) thì nấu phở là nổi tiếng. Chồng chi. Vẩu đã chết từ những năm Tây còn đang đánh những trận cuối cùng. Anh đi kháng chiến rồi mất vì bom đạn. Nhà chị đơn chiết chỉ có 3 mẹ con và cái xe phở nối nghiệp anh Vẩu mà sống qua ngày.
    Ấy thế mà lên đấy chứ! Gánh phở chị nấu nức tiếng 36 phố phuờng Hà Nội, ai quen biết gọi xe phở của chị là "Phở Vẩu " cho thân mật. Xe phở chị nằm ngay tại mặt cửa nhà ra vào. Qúan xá nhỏ nhoi vừa đủ đặt dăm ba cái bàn cỏn con và mấy cái ghế đẩu lùn cũn kĩn. Phở chị nấu có mùi vị rất thơm, thịt tuơi và nuớc lèo thật đặc biệt tinh khiết ngọt ngào. Qhách xành phở ngoài Hà Nội vẫn thích bát phở do tay chị tựắt thịt và cắt bánh. Họ trầm trồ
    khi ăn bát phở chị nấu, họ mê phở...rồi mê luôn cả nguời chị!
    Anh Cả Chù là nguời "mê " phở chi. Vẩu nhất ở làng Bông này. Anh mê đến nỗi ngày nào anh không ăn bát phở chị nấu thì tâm
    thần bất an và muốn ngã bệnh. Thế rồi anh nhiều lần chầu chựnơi gánh phở chi. Vẩu để tán tỉnh, để thuởng thức cái
    đôi tay khéo léo xắt thịt bò gân thoăn thoắt và đều như những miếng bài tổ-tôm gọn gàng. Tuy biết anh Cả Chù để ý mình,
    nhưng chi. Vẩu vẫn thản nhiên mặc kệ, và cứ vậy mà nấu phở và luôn niềm nở tiếp khách khiến mọi nguời đều hài lòng.
    Một hôm anh Cả Chù đi công tác về khuya thấy chị vợ để cơm phần không đủ nên anh bựlắm. Anh leo lên sân thuợng đánh
    đàn cho đỡ đói và tức. Ddang lúc đánh đàn guitar trên sân thuợng, anh chợt nghe mùi phở từ đầu hẻm nhà phát lại. Anh chột
    bụng bèn leo xuống nhà, vào buồng lấy tiền dặn vợ ra mua cho anh một cà-mên phở chín lòng trứng non có nuớc béo, và đừng quên
    "hành trần "! Vâng lời, chị vợ đi mua về cho anh.
    Thèm thuồng chảy rãi, anh ngồi gắp phở ăn ngon lành trong khói nóng nghi ngút. Bỗng nhiên anh phát hiện một vật gì trong tô phở. Anh
    nhìn kỹ và lấy đũa gắp nó lên. Thì ra là một cái nhẫn bằng bạc đẽo chuốt rất tinh vi và xinh xắn. Anh nghĩ bụng:
    _Ơ hay! Chả lẽ cái Vẩu nó đánh rớt khi nấu phở hay sao??
    Ddang nghĩ bụng, anh lại thắc mắc tinh quái:
    _Không chừng cái Vẩu nó có ý chi với mình đây! Sao ả lại để cái nhẫn vào bát phở của mình nhỉ ?? Chắc mình đã khiến ả động
    lòng rồi đấy.
    Nghĩ đến đây, anh vui mừng hớn hở:
    _Thế thì hay qúa! Mình tốt số qúa! Hà hà...Vẩu ơi Vẩu.
    Anh định bụng đang đêm vợ đã cùng con thơ ngủ rồi anh nên cầm cái nhẫn để tìm đến gặp "tình nhân " với cái cớ trả đồ
    thì hay tuyệt! Chắc mẩm thế xong, anh lấy khăn lau chùi cái nhẫn rồi bỏ vào túi áo thôi không ăn phở nữa. Anh rón rén mở cửa
    rồi lần mò trong bóng đêm đi tới nơi nhà chi. Vẩu mà cũng là quán phở.
    Trời đã tối om như mự đèn đuờng hiu hắt bóng cháy bóng tắt lờ mờ xen lẫn tiến giun dế oi oi khiến tâm hồn anh Cả Chù bấn loạn cả lên. Anh thấy quán phở từ đàng xa đã đóng cửa rồi, khách khứa vắng hoe không một nguời. Tuy nhiên đèn sau nhà chi. Tẩu vẫn sáng vàng vàng im ỉm. Anh nghĩ bụng:
    _Có lẽ em Vẩu đang chờ mình đây. Ôi tuyệt qúa!
    Thế rồi anh Cả Chù mon men tới gần sau tuờng nhà chi. Vẩu, rón rén buớc chân lại đàng bếp nơi có ánh đèn. Anh toan tính rình xem chi. Vẩu có ở đó không, và đang làm gì để rồi mình dễ bề thối thác khi va chạm. Anh lại gần cái ô cửa sổ nửa khép hời hời. Vnh ghé mắt nhìn vào căn bếp thì thất đảm kinh hoàng, lông tóc dựﮧ
    nguợc cả lên.
    Trong bếp nằm ngổn ngang ba-bốn xác nguời chết, có lẽ mới chết đây thôi vì còn nguyên vẹn. Anh run bần bật nghĩ thầm:
    _Sao lại có xác nguời thế kia?? Nhà cái Vẩu đâu có ai ngoài ba me.
    con??
    Ddang kinh ngạc thì chợt từ trong bóng tối chi. Vẩu đi ra, tay chị đang cầm cái con dao mà chị thuờng hay xắt thịt nấu phở lại gần mấy cái xác. Chị hỏi như có ai ở đó với chị vậy:
    _Dạo này bộ làm khó lắm sao mà hôm nay chỉ đuợc bốn cái thế này??!!
    Chợt có một tiếng đàn bà the thé phát ra cùng lúc một bà lão đi ra:
    _Ư! Tao lùng khắp nơi mới có đuợc vài ba cái xác mới đem chôn hôm nay đấy! Thôi thì dạo này cai mộ nó dang để ý, mình phải
    cẩn thận.
    Chi. Vẩu ra chiều hiểu biết gật đầu rồi chị liền lôi một cái xác đàn ông đang nằm ra. Chị dùng dao chặt đứt hết tay chân
    nguời này rồi bỏ vào nồi phở đang đun rim rim lửa gần cạnh. Cứ thế chị chặt cả tay chân mấy cái xác còn lại rồi bỏ chúng vào
    nồi nuớc nấu cùng với các thứ xuơng lỉnh kỉnh khác để làm nuớc lèo phở!!
    Truớc cảnh tuợng này anh Cả Chù trố mắt há mồm không dám nói năng chi mà chỉ biết đứng như khúc gỗ. Thì ra bấy lâu nay gánh
    phở của chi. Vẩu ngon bổ là nhờ những cái khúc tay khúc chân kia sao?? Chi. Vẩu có thể nào tàn ác đến như thế?? Còn chiếc nhẫn?? Phải rồi, có thể nó của ai đó đã xấu số bị chị chặt tay nấu nuớc phở rồi quên tháo nên anh tình cờ ăn phải đấy
    chăng??
    Nghĩ đến đây, anh Cả Chù co giò vắt lên cổ mà chạy một mạch không dám ngoảnh lại nhìn nữa...!!!
  5. honghaiit

    honghaiit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2007
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    sợ vãi , hôm nay đang ngủ bị 1 người từ của sổ và rồi
    nó ................ gần chết thì tỉnh lại , sợ quá đi
  6. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    chẹp..truyện ma ngắn đây..khỉ thật..mãi vẫn k biết cách post link audio cho bà con nghe..làm sao h?
    Nhà Xác!
    Cũng như những đứa bạn khác đều là sinh viên y dược thì chuyện canh nhà xác là chuyện bình thường và là điều mà mọi sinh viên ngành y dù muốn hay không vẫn phải cố gắng tập sự can đảm chấp nhận. Rồi cũng đến lượt tôi và thằng Lâm phải trực nhà xác để đón nhận những tử thi mới làm thủ tục "nhập môn", thường thì ca trực vào cả ngày lẩn đêm và chia theo ca 8 tiếng, thế nhưng hôm ấy tôi và thằng Lâm phải trực ca tối mới ghê chứ, trước khi đi nhỏ Thảo bảo Lâm nên mang theo tỏi hay thứ gì đó hộ mệnh cũng được vì nghe đâu mấy đứa trước làm như thế thì im re mọi chuyện, thằng Lâm cười ha hả bảo Thảo dở hơi, ừ thì sao cũng được với tôi chỉ là thủ tục nhỏ thôi mà, tôi cũng không chú tâm chuyện này lắm. Rồi buổi tối ấy cũng đến, tôi và thằng Lâm ngồi với mớ bài đem theo bên cạnh tò te đọc vài dòng, sau khi nhận vào ca trực khoảng 1 tiếng thì có một xác được đưa vào tôi và Lâm cùng làm thủ tục "nhập môn" cho cái xác này, đâu vào đấy tôi bảo Lâm đi mua tờ báo gì đó dưới cổng bệnh viện để đọc vì buồn quá, lúc chuẩn bị đi thì mưa như trút nước, cái lạnh hăng hắc mơn man làm tôi có cảm giác nổi da gà, thằng Lâm thì co ro trên cái ghế trực cạnh một cái bàn chơ vơ dọc theo lan can của phòng xác. Mưa như hối hả hơn và cũng tạnh nhanh hơn, mới đó mà 12h khuya! nhanh quá, tôi và Lâm nghĩ vậy, ngoài trời chỉ còn lất phất mưa, ánh đèn neon đã cũ mờ ảo sáng đục, gió thì vẫn thoang thoáng bay qua lành lạnh. tôi bảo Lâm có thể ngủ vài tiếng tôi có thể ngồi trực cho nó, sau đó sẽ đến lượt tôi ngủ, nó đồng ý và ngồi gục xuống cạnh bàn ngủ thiềp đi. Tôi ngồi tra lại mấy bài thuốc vừa được học sáng nay, vừa được khoảng 15 phút thì có chị y tá thấp thoáng với áo pờlu trắng đi lại bảo tôi chuẩn bị mở cửa phòng để chuyển một xác người vào, tôi hối hả và mừng thầm vì ít ra có người để mình bắt chuyện sau khi làm xong công việc, tôi không đánh thức Lâm dậy mà một mình lại mở cửa phòng vào trong kéo chiếc xe để xác người ra ngoài, cái lạnh trong phòng làm tôi không chịu nổi, lạnh khủng khiếp, như phản xạ tôi vào kéo chiếc bàn chở nào gần mình nhất để đưa ra ngoài bất chợt nhìn sang cạnh một bàn để xác gần đó tôi thấy cảm giác quen vô cùng, trong vài giây suy ngẫm....thì ra...đó là...chị y tá lúc nãy bảo tôi vào đây lấy bàn để xác....tôi không biết thế nào để diễn tả nổi, chân tôi như đuối đi, tôi không còn cảm giác lạnh gì nửa mà thay vào đó là cảm giác khiếp hoảng, tôi cố gắng chạy thật nhanh ra kéo thằng Lâm ngồi dậy, nhìn mặt nó mơ màng nhưng tôi vẫn cố gắng nói hết những gì mình vừa thấy, nói xong nó bảo " mày nói gì vậy? chị ấy ở đằng sau mày kia mà"....hả....cái gì??? tôi vội vã kéo nó chạy xuống phòng trực ban của bệnh viện lấy một viên an thần uống vào - trùm mền ngủ đến sáng, hi vọng lần sau không chứng kiền những gì thấy đêm qua nữa.
  7. Phoenix_Chicken

    Phoenix_Chicken Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.695
    Đã được thích:
    0

    Pác gà thía Hô hô hô...
  8. thitnguoi

    thitnguoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/06/2007
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    0
    thía Gà làm được không
  9. nguoimuonnamcu

    nguoimuonnamcu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Hic hic. đang trưa, đọc trúng cái phở nhà Vẩu sợ wá.... đã sợ lại hay thích vào nghĩa trang cơ. hic hic
  10. Phoenix_Chicken

    Phoenix_Chicken Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    2.695
    Đã được thích:
    0
    Dĩ nhiên là hông roài vì tui là Gà mừ!? Hehe... ko có time!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này