1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

^__^ Ôi, cuộc sống mến thương *__*

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi binhminh, 30/05/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Chà ,ko ngờ anti cũng sang TS ...Mà thôi,chúc anti luôn vui và học tốt nhé...He.......
    Người quen mà lại ko quen
  2. antigod

    antigod Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    5.791
    Đã được thích:
    4
    Ai đây vậy ta?
    Cám ơn nhiều nhé.
  3. toivahanoi

    toivahanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    <SCRIPT language=JavaScript>
    [​IMG]
  4. niced4ys

    niced4ys Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    2.042
    Đã được thích:
    0
    cái ảnh này làm tớ liên tưởng đến hoa anh đào .
    Được niced4ys sửa chữa / chuyển vào 09:52 ngày 01/06/2006
  5. binhminh

    binhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    9.071
    Đã được thích:
    0
    Hành trình tìm kiếm tình yêu ​
    Ngày trước, có 1 cô bé rất thích chơi xếp hình .. Cô có thể ngồi hàng giờ để loay hoay với những miếng ghép hình mà cô yêu thích ... Cô cất giữ chúng như những báu vật ... Nhưng có 1 lần, cô phát hiện ra tấm xếp hình mà cô yêu thích nhất đã bị mất đi 1 mảnh lúc nào ko biết .... Cô lục tìm khắp nhà ... Gầm giường, nóc tủ , dưới ghế ... Cô lục tinh cả ngôi nhà lên mà ko thể nào tìm được miếng xếp hình đó ... Cô bước ra đường ... Ngó quanh ngó quất .... Cố gắng lục tìm trong óc mình xem mình có từng để quên nó ở đâu ko ??? Cô cứ đi , ánh mắt ko ngừng tìm kiếm... Cô đi, đi mãi ... Bỗng cô thấy trên đừơng cô đi có 1 miếng xếp hình ... Cô vui mừng thích thú reo vang " A, nó đây rồi "... Cô vội vàng ghép nó vào tấm xếp hình của mình ... Nhưng ngược lại với sự hả hê của cô .... Miếng xếp hình đó cũng vừa lắm đó chứ ... Nhg mà nhìn đi nhìn lại cô cũng chẳng cảm thấy nó hợp với tấm ghép hình của cô gì cả .... Màu sắc nó quá loè loẹt ... Nó gây phản cảm với bức tranh của cô ... Cô thất vọng đặt miếng ghép hình đó xuống bên cạnh đường rồi tiếp tục đi ... Trong đầu cô nghĩ " Miếng xếp hình đó thật đẹp, giá mà nó hợp với tấm xếp hình của mình thì tốt biết mấy ...Nhg nó ko phải là của mình, tốt nhất ko nên cầm theo ..Biết đâu cũng có những ngừơi cần 1 miếng ghép hình để hoàn thành tác phẩm của mình như ta thì sao ?"
    Và cô lại hăng hái tiếp tục hành trình đi tìm miếng xếp hình của mình .... Cô cứ đi , đi mãi .... Cô thấy miếng xếp hình thứ 2 ...Miếng xếp hình này thật sự làm cô ấn tượng rất nhiều ...Nó có đầy đủ những thứ mà cô cần .. Màu sắc phù hợp với tấm xếp hình mà cô có ... Nó thu hút cô thực sự ... Cô say sưa ngắm tấm xếp hình đó ... Lòng nghĩ " chắc chắn là nó rồi, miếng xếp hình của ta.. Cuối cùng thì ta cũng tìm thấy ngươi " Niềm vui sướng hiện lên ánh mắt ... Tất cả những ngừơi đi đường, những ngừơi đi ngang qua đều khen miếng xếp hình của cô đẹp ... Cô thực sự tự hào về miếng xếp hình đó .... Cô lại vui sướng ghép miếng xếp hình đó vào bức tranh của mình ... Nhưng mà, ơ kìa .. Miếng xếp hình đó quá to so với cái chỗ trống của miếng xếp hình cũ ... Cô bực mình lắm ... Cố xếp bằng được miếng xếp hình đó vào bức tranh của cô .... Cô nghĩ " miếng xếp hình này phải là của mình, nó đẹp thế cơ mà, làm sao mình có thể bỏ nó lại được " Cô cứ cố xếp bằng được đến nỗi miếng xếp hình phải oằn cong mình lên thì mới có thể vừa được với bức tranh của cô .... Những đường viền những chỗ trống đó cũng sờn rách vì miếng xếp hình quá to so với nó ... Nhưng cô mặc kệ ... Cô cảm thấy tự hào vì nó và sẽ giữ nó ... Cô cho là cô đã tìm thấy miếng xếp hình mình cần nên cô quay trở về nhà ... Trong lòng tràn ngập niềm vui sướng , tin yêu ...
    Trên đường đi về cô tung tăng qua một cánh đồng tràn ngập hoa ... Mùi thơm ngào ngạt .... Cô tự cho phép mình dừng lại ở cánh đồng quá tận hưởng những giây phút lãng mạn của cuộc sống ... Nhưng mà cô chợt thấy lấp ló đằng sau 1 bông hoa đồng tiền có 1 miếng ghép hình be bé ... Cô chạy ra nhặt nó lên ... Miếng xếp hình này thật chẳng có gì làm cô bận tâm .... nó chẳng đẹp, màu sắc quá bình thường ... Nhưng miếng ghép đó như biết nói " cô bé, cô hãy tin tôi đi...Tôi mới thực sự là miếng ghép của bức tranh của cô mà " Với những lời đường mật của miếng ghép đó ... Cô cầm nó lên .... Dứt tung miếng ghép mà mình yêu thích nhất ra ... Vứt nó sang bên đường .... Và với hành động đó của cô thì chỗ trống đó lại thêm 1 lần sờn rách .... Cô cầm miếng ghép thứ vừa mới nhặt được ghép vào bức tranh của mình ... Nhưng mà miếng ghép đó bé quá ...Nó ko thể vừa được với bức tranh của cô .... Cô buồn nhiều lắm ...Miếng ghép đó nói với cô " tôi ko thể là miếng ghép của bức tranh của cô được rồi ... Cô đi đi, tôi phải đợi chủ nhân của tôi đến tìm tôi " ... Cô thẫn thờ bước khỏi cánh đồng hoa tuyệt đẹp đó không khỏi ngậm ngùi ... Lòng nghĩ " ko biết miếng xếp hình của mình đang ở chỗ nào..Mình lại phải tiếp tục đi tìm nó rồi "Nhưng ngay tại lúc đó thì bức tranh của cô đã ko còn đẹp nữa ... Nó đã sờn rách vì những miếng ghép sai lầm đó mất rồi .... Nhưng cô vẫn bước đi ...Mong sao tìm được miếng ghép để bức tranh được hoàn chỉnh
    Cô bước đi như 1 kẻ vô hồn ...Lòng dặn lòng ...Cố lên , mình sắp tìm được miếng xếp hình của mình rồi .... Có lúc mệt mỏi đói khát trên đường ...nhưng cô vẫn vứng bước ...Cô nghĩ đến viển cảnh , cô sẽ có 1 bức tranh tuyệt đẹp khoe với bạn bè, khoe với những ngừơi thân...Cô sẽ treo bức tranh đó lên từơng. Hàng ngày cô sẽ ngắm nghía nó ...ngắm nghía cái thành quả mà cô đã mất bao công sức để có được ... Cô mỉm cười và tiếp tục bước...

    Trên đừơng đi cô gặp 1 ngừơi bạn cũ ... Trên tay ngừơi đó có 1 miếng ghép thừa ở bức tranh nào đó ..Có thể cô ý vừa nhặt được ...Cô ngỏ ý với ngừơi bạn " nếu bạn ko làm gì với miếng ghép này thì cho tớ nhé , tớ muốn ghép thử vào bức tranh đó " Ngừơi bạn cũ đó cũng chẳng vui vẻ gì lắm nhưng cũng đành phải đưa miếng ghép cho cô ... Cô chẳng cảm thấy miếng ghép này có gì đặc biệt ... Miếng ghép cũng chẳng thích thú gì với cô mấy ... So với những lần trước cô ko vội vàng ghép nó vào bức tranh của cô nữa , cô sợ làm hỏng bức tranh của mình ... Cô thận trọng làm quen với miếng ghép ...Miếng ghép đó dần dần rất thích cô ... Nó rất muốn được làm miếng ghép cuối cùng trong bức tranh của cô ... Nó cố sức thuyết phục cho cô hiểu rằng ...Nó muốn làm bức tranh của cô đẹp lên, trở thành một bức tranh hoàn chỉnh mà bấy lâu nay cô vẫn mơ ước ... Nhưng cô chưa dám tin nó ... Cô đang cố gắng xem xét xem có nên ghép nó vào bức tranh của mình ko ??? Nó cứ cố mãi còn cô thì cứ thờ ơ ...Đến 1 ngày khi cô tin rằng miếng xếp hình đó là của mình.... Cô cầm miếng xếp hình đó ghép vào bức tranh của mình thì miếng xếp hình nói "Tôi ko thể làm miếng ghép của cô được rồi, dù tôi cũng rất muốn... Nhg mỗi lần tôi cố gắng đứng vào bức tranh của cô thì cô gạt tôi ra ... Nên bây giờ tôi xơ xác hết cả rồi..Tôi đau lắm ... Tôi ko thể làm được đâu " Cô như ko còn tin vào mắt mình nữa ... Miếng xếp hình đó đã yêu thích cô lắm cơ mà ... Tại sao nó lại ko chịu làm miếng xếp hình còn trống của cô nữa ... Nhưng giờ thì ko những bức tranh ko còn đẹp mà bản thân cô cũng mệt mỏi quá rồi ... Cô ko thể bước tiếp trên con đường để đi tìm miếng xếp hình của mình nữa ... Cô bước chân về nhà .... Nhẹ bẫng ... Từ lúc nào cô đã ko còn ý thức rằng cần phải đi tìm miếng xếp hình của mình nữa .... Cô cần nghỉ ngơi ...
    Được binhminh sửa chữa / chuyển vào 15:27 ngày 01/06/2006
  6. binhminh

    binhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    9.071
    Đã được thích:
    0
    Hì, chẳng có gì đâu... bạn cứ bon chen vào đây viết cho vui ... Tớ cũng muốn có ai đó cùng vui Còn có nhiều chị nữa cơ ... Cứ vui đê ...
  7. toivahanoi

    toivahanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    CỔ TÍCH DÀNH CHO NHỮNG HY VỌNG

    Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân 1 bó hoa hồng rất đẹp & nói:
    _Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em, hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
    Nhưng Mùa Xuân ko yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.
    Sau 1 thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô ko muốn Mùa Hè phải buồn.
    _Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh. Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
    Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.
    Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọtnước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
    Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, con đường bằng băng.
    Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
    _Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
    Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong 1 đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :
    _Tại sao con ko yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến & hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
    _Ko mẹ ơi, con ko thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi. Và họ ra đi.
    Chỉ còn lại 1 mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh:"Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình ko nhiều. Tại sao mình ko làm những việc có ý nghĩa hơn?"
    Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....
    Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi ko thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì ko dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước...?
    ITS TIME TO STOP WORRY AND START LIVING

  8. binhminh

    binhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    9.071
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay đang ở nhà thì thằng bạn gọi điện bảo "Mày đi bán đt với tao đi " Đang lạ, nó làm ở cửa hàng đt vậy mà lại bảo mình nó đi bán chỗ khác ...Tưởng nó định cho máy của nó đi macao ...Hoá ra là máy có vấn đề ...Nó đem sang hàng khác ... Nhờ mình đem bán hộ... Bố khỉ ..Thôi thì nó dạy gì mình làm nấy vậy... Bạn bè bảo ko giúp thì hơi hâm hâm một tẹo ... Nó bảo nếu bán được giá thừa ra so với giá của nó định bán thì cho mình ... Mình bán xong thừa ra được 50k... nhg thấy nó còn đang nghèo hơn mình ...Nên chẳng lấy ...Để nó dùng ...Cúôi tháng trấn tiền nó làm vụ đi HP sau Nghĩ đến kế hoạch đi HP lại thấy vui ... Hahaha
  9. sasha

    sasha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2005
    Bài viết:
    1.327
    Đã được thích:
    0
    Haha
    Cô em viết khoẻ thế
  10. binhminh

    binhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    9.071
    Đã được thích:
    0
    Cả 1 đêm thức trắng , cứ học bài roài lúc nằm ngủ đầu óc lại lan man những cái chẳng đâu với đâu ...Nhg cũng nghĩ ra nhiều điều..Đừng tự ép buộc mình làm điều gì cả ...Cứ để cái gì đến nó đến đi ...Nhận ra nhiều điều mà từ trước chẳng dám nhận ... Thôi thì cứ sống tốt phần của mình đi ... Mặc kệ người khác vậy ...Có yêu có ghét gì thì cũng chỉ là cảm tính ... Rồi cũng vậy mà thôiChẳng liên can gì đến mình cả ... Cứ bình thản mà sống, mà bước qua những điều người ta nói về mình ... Mình vẫn biết rằng những người thân thiết với mình luôn hiểu mình là người thế nào ... mặc xác những cái người chi đưa chuyện

Chia sẻ trang này