1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

?ạ'?â?z?â?ạ'[õTƠ?ạ'?â?z?â?ạ'(¯`õ?ÂõTƠ....Càf?ê Sài Gòn-Mỏằông xu?Ân Kỏằã Sỏằưu-H?Ân hoan chào ?'ón m

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi ZoZuyen, 26/01/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. RedApple1082

    RedApple1082 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2008
    Bài viết:
    1.657
    Đã được thích:
    1
    hờ hờ, thức khuya là .. bệnh của chị mà. Uống với Ken cái nào. HUm bữa đi ọp nghe mọi người nhắc Ken nhìu lém mà chưa bít mặt
  2. KenCongChua

    KenCongChua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    1.988
    Đã được thích:
    1
    Hôm đấy e đi đám cưới a họ em ! Dạ mặt em đây ạ
    [​IMG]
  3. RedApple1082

    RedApple1082 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2008
    Bài viết:
    1.657
    Đã được thích:
    1
    hí hí, xinh zai nhờ, hèn gì mọi người nhắc mải
  4. KenCongChua

    KenCongChua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    1.988
    Đã được thích:
    1
    Thanks chị ! E đi ngủ đây ! Mai còn đi làm
    Hnay k thấy chị Pu và chị Ali nhỉ
    Gút Lai chị Táo
  5. DanBaTre

    DanBaTre Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2008
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Buổi sáng dzô rờ cái sàn nhà cái rồi đi.
    Chảnh hâm lát trưa cafe thì alo em nhá. Sớm sớm đi 3h em đi bơi oài ...
    @ all: kít du tai ! kaka
  6. ThienNhaiCoc

    ThienNhaiCoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2008
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Spam phát. Ai rảnh thì đọc cho vui
    LÒNG THAM
    Nước Tấn có kẻ hiếu lợi(1), một hôm ra chợ gặp cái gì cũng lấy. Anh ta nói rằng: ?oCái này tôi ăn được, cái này tôi mặc được, cái này tôi tiêu được, cái này tôi dùng được?. Lấy rồi đem đi. Người ta theo đòi tiền. Anh ta nói:
    ?oLửa tham nó bốc lên mờ cả hai con mắt. Bao nhiêu hàng hoá trong chợ, tôi cứ tưởng của tôi cả, không còn trông thấy ai nữa. Thôi, các người cứ cho tôi, sau này giàu có, tôi sẽ đem tiền trả lại?.
    Người coi chợ thấy càn rỡ, đánh cho mấy roi, bắt của ai phải trả lại người ấy. Cả chợ cười ồ. Anh ta mắng:
    ?oThế gian còn nhiều kẻ hiếu lợi hơn ta, thường dụng thiên phương, bách kế(2) ngấm ngầm lấy của của người ta. Ta đây tuy thế, song lấy giữa ban ngày so với những kẻ ấy thì lại chẳng hơn ư? Các ngươi cười ta là các ngươi chưa nghĩ kỹ!?.
    Long Môn Tử(3)
    Lời bàn:
    Đã là kẻ thấy của tối mắt, tham vàng bỏ nghĩa, thì dù ít, dù nhiều cũng là đáng khinh cả, song, đem những kẻ tai to, mặt lớn, vì ham mê phú quý, mà lừa thầy, phản bạn hại ngầm đồng bào so với những quân cắp đường, cắp chợ, giữa ban ngày để nuôi miệng thì tội đáng nặng hơn biết bao nhiêu. Thế mà trách đời chỉ biết chê cười những quân trộm vặt, chớ không biết trừng trị những kẻ đại gian đại ác.
    ĐI TRẮNG VỀ ĐEN
    Một hôm trời nắng, Dương Bố đi chơi. Khi ở nhà ra, thì mặc áo trắng; đi được nửa đường, gặp trời mưa, quần áo ướt hết, mới vào ẩn mưa ở nhà một người bà con. Người ấy thấy Dương Bố ướt cả cho mượn cái áo thâm.
    Một lúc trời tạnh, Dương Bố mặc áo thâm về nhà. Con chó trông thấy, vừa cắn vừa xua đuổi. Dương Bố giận, toan cầm gậy đánh.
    Anh là Dương Chu chạy ra bảo: ?oĐừng đánh nó làm gì! Nó đuổi như thế cũng phải. Giả sử con chó trắng nhà ta, lúc đi thì trắng, lúc về thì đen, phỏng em có lấy làm lạ mà không ngờ được không??
    Liệt Tử
    Lời bàn:
    Lúc đi mặc áo trắng, lúc về mặc áo thâm, chính mình không biết mình thay đổi, con chó thấy khác thì xua đuổi. Mình đánh nó chẳng hóa ra nhầm lắm rồi! Lỗi tại mình thay đổi, không tại con chó cắn xằng. Vậy nên, ở đời khi mình làm điều gì khác thường mà người ta không rõ thì tất nhiên người ta bàn trái bàn phải. Nếu mình không tự xét mình thay đổi hay hay dở, chỉ biết trách người nghị luận nọ kia thì chẳng khác nào như Dương Bố đánh chó trong truyện này.
    TÀI NGHỆ CON LỪA
    Đất Kiềm(1) xưa nay vốn không có lừa. Có người hiếu sự(2) tải một ít lừa đến đấy nuôi.
    Lừa thả ở dưới chân núi. Buổi đầu, hổ trong núi ra, trông thấy lừa cao lớn, lực lưỡng, tưởng loài thần vật mới giáng sinh. Lại thấy lừa kêu to, hổ sợ quá, cong đuôi chạy. Dần dần về sau hổ nghe tiếng, thấy lúc nào lừa kêu cũng thế lấy làm khinh thường. Một hôm, hổ thử vờn, nhảy xông vào đầu lừa. Lừa giận quá, giơ chân đá, đá đi, đá lại, quanh quẩn chỉ có một ngón đá mà thôi. Hổ thấy vậy mừng, bụng bảo dạ rằng: ?oTài nghề con lừa ra chỉ có thế mà thôi?. Rồi hổ gầm thét, chồm lên, vồ lừa, cấu lừa, cắn lừa, ăn thịt lừa, đoạn rồi đi.
    Liễu Tôn Nguyên(3)
    Lời bàn:
    Bài này có ý nói: Ở đời có lắm người, lắm sự, lúc mới biết cho là lạ, thì còn ưa, còn sợ, đến lúc đã biết rõ rồi thì lại khinh thường, chẳng coi vào đâu nữa:
    Nhác trông ngỡ tượng tô vàng,
    Nhìn ra mới biết chẫu chàng ngày mưa.
    Nhưng bài này lại có ý chê người khờ dại không biết giữ thân cho kín đáo, để đến nỗi người ta dòm được tâm thuật của mình mà làm hại mình, như con lừa bị con hổ hại vậy. Những nhà làm văn vẫn thường hay dùng hai chữ ?oKiềm lô? (lừa đất Kiềm) để chỉ những người tài nghệ kém cỏi, không có gì lạ.
  7. KenCongChua

    KenCongChua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    1.988
    Đã được thích:
    1
    Tâm Trạng
  8. ak0ntonb0

    ak0ntonb0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2008
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    0
    Ság h mới zô đc nàh, ttvn mí hum ni điên điên sao á bực ghê
    Có ai cafe ko nhờ
  9. Aliyah

    Aliyah Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2008
    Bài viết:
    3.621
    Đã được thích:
    0
    Nói chung là buồn.
  10. ZoZuyen

    ZoZuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2008
    Bài viết:
    1.144
    Đã được thích:
    0
    bé Ken của chị ráng giữ mình, không là xuống hàng sale 99% như Chảnh thì khốn
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này