Cười sằng sặc, không say mà đầu óc quay cuồng, mọi vật đều đảo lộn. Mở toang cánh cửa sổ cho không khí ùa vào nhưng trái tim vẫn nghẹn ứ.
Đi du lịch với một người khác, ôm ấp người đó, sống vui vẻ cùng với người đó. Vài ngày. Vài ngày là cả thế kỷ với tôi đấy. Trở về sẽ lại ôm ấp tôi à? Ôm ấp tôi bằng cơ thể còn mùi của kẻ khác à. Thấy rùng mình vì tình yêu bị rẻ rúng quá. Đừng hỏi vì sao tôi ra đi.
Khóc không thành tiếng, không ra nước mắt, chỉ thấy những tiếng cười khô khốc. Tim quặn đau. Đồ tồi tệ.
Đừng buồn đừng khóc mà bạn. Vượt lên đi. Mình nghĩ bạn đang đau lắm nhưng chuyện gì cũng có thể vượt qua hết đừng lo nhé. Nếu bạn ở TP HCM, cho tôi số phone đi. Tôi sẽ mời bạn cafe( lúc rảnh nhé- dạo này bận quá). Tôi sẽ ngồi cho bạn tâm sự tuỳ thích. Tôi là girl ko là boy, mà cũng ko có mục đích gì trong đây hết. Tôi chỉ muốn giúp cho những người đang đau khổ thôi. Vì chính bản thân tôi cũng đã từng bị như thế mà. Yêu bạn nhiều.( ko có nghĩa les ở đây khỏi sợ nhé!)