1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ADDIO BAGGIO

Chủ đề trong 'AC Milan (ACM)' bởi tifosi_baggio, 01/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tifosi_baggio

    tifosi_baggio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/04/2004
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Anh đã ngồi lại rất lâu trong phòng thay quần áo của Azzurra . Buổi phỏng vấn của hãng RAI với anh đã kết thúc 15'''' mà Baggio vẫn chưa muốn rời sân Marassi . Như 1 lúc hoài niệm tất cả những gì đã qua với đội bóng Thiên Thanh . Anh không khóc nhưng anh hiểu đó là giây phút cuối cùng của anh với 1 đội tuyển mà anh luôn sả thân . 5 năm và 27 ngày sau trận đấu cuối cùng cho đội tuyển QG ( với Belarus năm 1999 ) , lịch sử đã dừng chân lại trong 1 đêm tháng 4 mát rượi ở Genova .

    Trong sự nghiệp dài và đầy thăng trầm của số 10 ấy , có cả 1 góc nhỏ của ngày hôm nay . Anh hiểu sự có mặt của mình ở Azzurra là sự chiếu cố và nhân nhượng dư luận của Trap , cũng muốn nhân cơ hội trước Euro2004 để cho tất cả thấy rằng , anh đã là 1 thực tế khác xa với cái tập thể mà ông đang xây dựng như thế nào . Đó là cách tốt nhất để ông chấm dứt hẳn với " vụ Baggio " và sức ép của dư luận trong những năm qua . Baggio hiểu mình là người của công chúng , nhưng các HLV có quyền nghĩ khác và vì thế , Trap , bất chấp dư luận , đã không muốn anh đến Worldcup2002 . Sự có mặt của Baggio cũng gây nên sự hiềm khích nội bộ . Del Piero mới tháng trước đã nói " Chúng tôi không thể đá cùng nhau . Tại France 98 , việc bố trí tôi và anh ấy chơi cùng nhau đã huỷ hoại sự nghiệp của tôi " . Còn Totti , người có ảnh hưởng rất lớn với Azzurra hiện tại cũng không tỏ ra ngoại giao tí nào " Baggio đến Euro2004 ? Không thể được . Anh ấy phải hiểu là ở đây không có chỗ cho anh ấy , vì tôi chưa già " . Dĩ nhiên , Trap không muốn nhưng đứa con cưng dỗi hờn .
    Nhưng Baggio không hề nghĩ đến những chuyện đó , anh chỉ muốn chơi bóng và không muốn chiếm chỗ của 1 ai . " Những ai đã từng đội tuyển vượt qua vòng loại đều xứng đáng có mặt ở BĐN . Còn tôi , tôi đến đây để chới bóng , để có trận đấu của đời mình , để kết thúc tất cả những gì đã qua . Thế thôi " . Lời tuyên bố nhã nhặn ấy như 1 sự chấp nhận số phận rằng , thời của anh đã qua rồi và anh không thể gây khó khăn cho một đội tuyển trẻ trung . Trap không gọi vào đội tuyển Totti hay Del Piero , đã tạo dựng 1 sân khấu riêng của Baggio và trong bóng tối mờ ảo của những người đứng bên không thể so với anh về tài năng cũng không hề có thái độ khác khi anh được yêu quý hơn đã toả sáng 1 tóc đuôi ngựa kiêu kì . Anh chỉ hy vọng tìm lại những cảm súc xưa cũ , tình yêu của công chúng , tình yêu với đội tuyển , những kỉ niệm không phai mờ và cả những góc nhỏ bình yên trong cuộc sống . Dể vững tâm , anh mang chiếc băng đội trưởng , anh như 1 thiên thần trên sân mà mỗi lần chạm bóng lại làm các cổ động viên suýt xoa .
    Tất cả chờ đợi giây phút Baggio sẽ làm tung lưới TBN và lại làm bùng nên những hy vọng mong manh rằng Baggio yêu quý của họ sẽ có mặt ở BĐN . Trap chỉ đợi chờ vế đầu tiên , và ông đã để anh đá đến phút 86 , trước khi đưa anh rời sân . Không ai được chứng kiến bàn thắng mà số phận đã trao cho anh 1 cơ hội trước khi đóng lại sự nghiệp với đội Thiên Thanh trong vinh quang và cay đắng . Baggio đã không thể làm được điều ấy dù đã qua đươc Casilas vì góc sút quá hẹp và vì mất trụ . Khi số 10 vĩ đại nhất lịch sử Calsio rời sân , trong đôi mắt bình thản , có 1 sụ kìm nén tình cảm mà ai cũng có thể nhận ra . Mọi người đã đứng dậy và vỗ tay suốt 5 phút . Một lời cảm ơn vì tất cả những gì anh đã làm được cho Azzura . Chào và tạm biệt Baggio vĩ đại



    Thế là đã hết rồi sao ? rất nhiều các CĐV của đội bóng Thiên Thanh và Baggio đã thảng thốt câu hỏi trên khi tiếng còi kết thúc trận giao hữu giữa Ý và TBN kết thúc . " Thiên thần tóc đuôi ngựa " đã không ghi được bàn thắng nào , cho dù anh vẫn thể hiện được những nét hào hoa , kỹ thuật , những đường chuyền tinh tế . Như thế là chưa đủ , Trap khắt khe và khó tính càn nhiều hơn thế ...
    Trận hoà 1-1 đầy kịch tính và bàn thắng thứ 22 cua Vieri cho ĐT Italia ... tất cả đã bị che mờ bởi " sự kiện Baggio " . Sân Luigi Ferraris tràn ngập khán gỉ , trên khắp các khán đài , các cổ động viên giăng lên chiêc áo số 10 khổng lồ và vô số biểu ngữ " Cả thế giới này cảm phục anh , Châu Âu hâm mộ anh , và Italia sẽ không bao giờ quên anh ; Không có Baggio trên thế giới này bóng đá không đáng 1 xu " ... Đáp lại tình cảm của các CĐV , " Hoàng tử nhỏ " đã ra xát hàng dào khán đài tận tình chào hỏi những người hâm mộ . Tên tuổi lừng lẫy , nhưng mãi đến ngày hôm nay Baggio mới được mang băng đội trưởng của Azzura , buồn thay , đó cũng chỉ là vinh dự đi mượn ( Panucci đã nhường chiếc băng cho Baggio trong hiệp 2 ). Thần may mắn đã quá khắt khe tới nghiệt ngã với Baggio , như đã quay lưng , ngoảng mặt trong suốt sự nghiệp 17 năm cua Baggio . Khi được hỏi về tương lai của Baggio , Trap nói :'''' Tôi đã thấy anh ấy rời sân với những gioịt nươc mắt , anh ấy yêu bóng đá vô cùng " .
    Baggio thân yêu , anh sẽ sống mãi trong lòng các tifosi

  2. win_arc

    win_arc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2004
    Bài viết:
    3.483
    Đã được thích:
    0
    Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, cầu thủ nào có vĩ đại đến mấy rồi cũng đến lúc treo giầy.....Nhưng có những người dù có thôi không chơi bóng vẫn làm người hâm mộ phải nhớ mãi....và Baggio là một trong những cầu thủ như vậy. Sự nghiệp cầu thỉ của anh cũng như cuộc đời một con người vậy, có lúc thăng, lúc trầm...nhưng dù thế nào anh vẫn nở một nụ cười với những người hâm mộ mình. Tôi sẽ còn nhớ mãi gương mặt của Baggio khi anh đá hỏng quả penalty trong trận chung kết World Cup với Brazil, rồi sau đó khi cả nước Italia ruồng bỏ anh, anh vẫn âm thầm trên sân bóng, vẫn cống hiến những pha đi bóng đẹp, những đường chuyền như trong mơ và cả những bàn thắng làm nổ tung cầu trường......và cho đến khi cả nước Italia lại phải kêu gọi tên anh, để a được trở lại khoác chiếc áo màu thiên thanh của Aruzza....Baggio không những là một nhân cách lớn trên sân cỏ mà a còn là một nhân cách lớn ở cuộc sống ngoài đời....Bình dị nhưng thật hạnh phúc.
    Baggio ơi, nhớ lắm. Nhưng biết làm sao được. Cuộc sống như một bánh xe không ngừng quay, và chúng ta phải chấp nhận sẽ có một ngày không được thấy a chơi bóng. Nhưng chúng tôi sẽ không quên a đâu, đơn giản vì tôi yêu a cũng như tình yêu mà anh dành cho bóng đá! Cảm ơn Baggio!
    ADDIO BAGGIO!
  3. tifosi_baggio

    tifosi_baggio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/04/2004
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    khặc khặc bác win_arc viết văn hay thật , như là chuyên nghiệp ấy
  4. win_arc

    win_arc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2004
    Bài viết:
    3.483
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn tifosi_baggio nhé, ảnh đẹp vô cùng.
    Impossible is nothing, biết đâu đấy ở euro 2004 chúng ta lại được thấy Baggio chơi bóng.......... (nhỡ Totti chấn thương thì sao?..........)
    Tôi không yêu đội tuyển Italia mà tôi chỉ yêu Milan và....Baggio thôi...........
  5. tifosi_baggio

    tifosi_baggio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/04/2004
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Thị trấn nhỏ bé Caldogno ở phía bắc tỉnh Vicenza, ngày 18/2/1967, Roberto Baggio chào đời. Lúc đó, cặp vợ chồng Fiorindo và Matilde đã có đến 5 người con nên sự xuất hiện của thành viên mới Baggio chẳng được đón chào nồng nhiệt lắm.
    "Roby (tên thân mật của Baggio) rất nhỏ và khá yếu trong những ngày đầu chào đời, chẳng ai nghĩ rằng sau này nó lại chọn bóng đá làm sự nghiệp" - mẹ của Baggio, bà Matilde, nhớ lại. Thế rồi, điều chẳng ai ngờ tới đó đã trở thành một hiện thực rực rỡ. Baggio không những biết đá bóng, anh yêu bóng đá bằng cả trái tim và đã trở thành một biểu tượng đầy cảm xúc của bóng đá.
    "Tôi biết chơi bóng từ lúc 9 tuổi. Ba kể lại rằng hồi đó tôi thường xuyên ghi bàn. Tôi không nhớ rõ những chi tiết đó nhưng có một điều mà tôi không bao giờ quên được. Sau khi ghi 6 bàn trong một trận đấu, tôi đã được một người đàn ông cao lớn và ăn mặc sang trọng bắt tay" - Baggio kể. Người đó là chuyên gia săn lùng tài năng Antonio Mora của CLB Vicenza, lúc này đang chơi tại Serie C. Sự nghiệp cầu thủ của Baggio bắt đầu sau cái bắt tay đó.
    "Ở đội bóng mới, mọi người coi tôi là một đứa trẻ; nhất là HLV Cad, ông ấy chẳng cho tôi một cơ hội nào. Quả thực thì lúc đó tôi vẫn còn là một đứa trẻ nhưng ham muốn ra sân trong tôi luôn cháy bỏng". Khi sự kiên nhẫn của Baggio sắp cạn, một sự thay đổi tại Vicenza đã thổi bùng ngọn lửa trong anh. Cad ra đi; Bruno Giorgi đến. Vị HLV đặt niềm tin vào Baggio sau khi chứng kiến phẩm chất ghi bàn của anh trong các buổi tập. Baggio đáp lại sự tin tưởng của người thầy bằng những bàn thắng và góp phần đưa Vicenza lên Serie B vào mùa giải 1984-1985.
    Khi tài năng đã chín, Baggio cần một sự thay đổi để thực hiện ước mơ của mình. Việc chuyển đến Fiorentina vào năm 1985 là bước đầu tiên trong hành trình ước mơ đó.
    Trước khi "vua sư tử" Batigol trở thành biểu tượng của Fiorentina vào thập niên 90 của thế kỷ trước, Baggio chính là thần tượng tại đội bóng này. Điều đó giải thích vì sao khi anh rời Fiorentina để đầu quân cho Juventus với giá kỷ lục thế giới 17 triệu USD ngay trước thềm World Cup 1990, một cuộc bạo động đã nổ ra. Những người biểu tình vây lấy trụ sở Fiorentina, đập phá và kêu gọi xử tử những người đứng đầu đội bóng.
    Bỏ qua những tranh cãi, Baggio đến với World Cup 1990 trong vai trò một cầu thủ dự bị nhưng đã kịp để lại ấn tượng sâu đậm với bàn thắng siêu đẳng vào lưới Tiệp Khắc khi anh được xung trận bên cạnh "Toto" Schillaci. Thế nhưng điều đó cũng không thuyết phục được HLV Azeglio Vicini dành cho anh một vị trí chính thức trong trận gặp Argentina sau đó.
    "Tôi đã 23 tuổi. Tôi có thể nhai cỏ để chơi trận này" - Baggio thét lên nhưng chẳng thay đổi được tình hình. Mãi đến nửa cuối trận đấu, anh mới được ra sân để so tài với Diego Maradona. Sau đó, dù Baggio sút thành công quả 11m trong loạt đá luân lưu nhưng Ý vẫn thua.
    Đội tuyển Ý thất bại nhưng Baggio bắt đầu bước lên một tầm cao mới. Trở về từ World Cup 1990, anh rực sáng trong màu áo Juventus, mang đến cho đội bóng này chiếc cúp UEFA vào năm 1993. Từ đó, hình ảnh một Roberto Baggio với món tóc đuôi ngựa thần thánh trở thành biểu tượng quyến rũ trên toàn cầu.
    Mùa hè nước Mỹ năm 1994, những sân vận động tràn ngập người và nóng hầm hập như lò nung là nơi mà Baggio đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp. Anh đánh gục "siêu đại bàng" Nigeria bằng một cú penalty chạm cột dọc, vùi dập giấc mơ của Bulgaria bằng 2 bàn trước khi tiến đến trận chung kết định mệnh gặp Brazil.
    Đoàn quân Ý lọt vào trận đấu cuối cùng và hình ảnh Roberto Baggio một lần nữa trở nên rực rỡ hơn. Thế nhưng, tất cả sự khắc nghiệt đã đến ngay khi anh và đồng đội ngấp nghé trước cánh cửa thiên đường. Kết thúc 120 phút bất phân thắng bại, trận chung kết giữa Ý và Brazil phải giải quyết bằng loạt đá luân lưu 11m.
    Baresi và Massaro lần lượt trượt chân trên chấm phạt đền. Roberto Baggio bước tới. Anh ung dung đặt bóng vào chấm phạt đền và chậm rãi lùi lại. Cả cầu trường, cả thế giới thì đúng hơn, cùng nín thở. Lâu nay, Brazil là đội bóng được hâm mộ toàn cầu. Thế nhưng, khi Baggio đặt bóng vào chấm phạt đền trong buổi chiều rực nắng trên đất Mỹ cách đây gần 10 năm, tất cả những ai không thuộc về Brazil đều cầu nguyện cho anh. Không khí im lặng đến mức nghẹt thở, mỗi người có thể nghe được nhịp đập trái tim của người bên cạnh và Baggio lướt tới. Chàng trai chưa bao giờ chịu lùi bước khẽ vung chân. Sự im lặng bị dồn nén bỗng vỡ òa. Xen trong tiếng reo hò của những cổ động viên Brazil là những tiếng nấc nghẹn ngào. Baggio thần thánh đã vấp ngã trong khoảnh khắc mà lẽ ra anh phải là người chiến thắng.
    "Có bao giờ bạn thử làm đôi chân của cầu thủ. Đối mặt với trái penalty. Bạn run rẩy trước biển người và trước cái nhìn lạnh giá của thủ môn.
    Quả bóng bay mất và bạn đổ gục xuống trong nỗi cô đơn. Trên đầu là bầu trời xám xịt và biển người trở thành đại dương mênh mông. Không có ai chờ đón bạn ở bờ". Nghệ sĩ kỳ cựu Lucio Dalla đã sáng tác một ca khúc tuyệt vời có tựa đề "Baggio... Baggio" để tặng thiên thần tóc đuôi ngựa sau mùa hè nghiệt ngã đó. Cả thế giới một lần nữa rung động trước Baggio.
    Thế giới bóng đá, trước khi có một David Beckham tài hoa và hơi ồn ào, đã có một Roberto Baggio nhiệt tình và hấp dẫn. Thiên thần nước Ý với một ngoại hình rất đàn ông vẫn là cục nam châm của công chúng. Những bước chạy đẹp như bức tranh, đôi mắt đen, nụ cười hiền và đặc biệt là đuôi tóc đầy ma lực của Baggio là một phần những gì tuyệt vời nhất mà bóng đá thế giới có được trong suốt thập kỷ cuối cùng của thế kỷ 20.
    Trước Baggio, có lẽ không một ngôi sao nào có sức hút mãnh liệt như thế dù đó là "vua" Pele, "hoàng đế" Beckenbauer, "hoàng tử" Michel Platini hay "cậu bé vàng" Maradona. Khi Baggio không còn ở đỉnh cao phong độ, có một David Beckham xuất hiện rất xô bồ, nhưng Beckham là một hình ảnh hoàn toàn trái ngược. Chàng trai tài hoa xứ sương mù ăn mặc đỏm dáng, luôn thay đổi kiểu tóc, luôn dính vào những vụ ồn ào. Baggio thâm trầm là một gã đàn ông thực thụ chứ không phải là một mẫu playboy như Beckham. Chính vì thế, khi Baggio tuyên bố chia tay sân cỏ vào cuối mùa bóng này, rất nhiều người hâm mộ đã len lén lau những giọt nước mắt.
    Baggio đã có một quá khứ vinh quang nhưng anh không thể trẻ mãi để chơi bóng, để hấp dẫn các cô gái. Anh phải ra đi theo quy luật của tự nhiên. Trước khi treo giày, thiên thần tóc đuôi ngựa cũng kịp để lại một kỷ niệm đẹp. Bàn thắng vào lưới Parma cách đây ít tuần đã giúp anh trở thành cầu thủ thứ 5 ghi được 200 bàn tại Serie A.
  6. tro_lai_eobien_xanh

    tro_lai_eobien_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    em thấy cả 2 bác văn đều hay cả
    nhất là bác tifosi_baggio. Bac có 1 bài về nesta nhỉ , bài ấy đọc cũng hay

Chia sẻ trang này