1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai cũng có phút yếu lòng như thế!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi maihuong, 11/05/2001.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. maihuong

    maihuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/05/2001
    Bài viết:
    877
    Đã được thích:
    0
    Ai cũng có phút yếu lòng như thế!

    Em biÕt r»ng anh sÏ ch¼ng yªu em
    Nô h«n Êy ch~ lµ phót gi©y n«ng næi
    Em d¹i dét, em trZ con, em yÕu ®uèi
    Anh bçng ho¸ thµnh ng­êi lín bao dung

    Em biÕt r»ng anh sÏ ch¼ng nhí em
    V- tr¸i tim anh ®· cã thõa ng­êi kh¸c
    Nh÷ng b¶n t-nh ca ë bªn em anh h¸t
    SÏ mét ng­êi nµo kh¸c sau em

    Em biÕt r»ng råi anh sÏ quªn
    C¸i g- tho¸ng qua mÊy ai cYn gi÷ l¹i
    ?oCho dï víi em ®ã sÏ lµ m·i m·i?
    Anh b
    Xin mọi người đọc bài thơ này và làm ơn trả lời cho em biết có ai thuộc bài thơ đối lại bài này không? Em chỉ nhớ đầu đề của bài này là: " Không phải ai cũng yếu lòng như thế" của một anh nào đó đối lại chị Nguyễn Thanh Hà.
    Xin cảm ơn!!!

    MaiHuong
  2. tin_tin_new

    tin_tin_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2001
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ này nghe buồn mà hay quá. Đã được phổ thành nhạc rồi thì phải. Làm cho Tin Tin tò mò chết được về "Không phải ai cũng yếu lòng như thế"
    Để tiếp nối chương trình than khóc, xin post lại một bài thơ nhặt được, chẳng nhớ là của ai nữa
    Người đàn bà xa lạ
    Chẳng còn gì để nói phải không anh
    Chiếc xe hoa đưa ai về bến đợi
    Xác pháo tan và rượu hồng ngày cưới
    Chẳng còn gì cho em
    Giá ngày xưa anh đừng nói yêu em
    Và em đừng vội tin... bồng bột
    Giá ngày xưa đừng buông lời thề thốt
    Và em đừng gieo lộc biếc vào tim
    Giá ngày xưa tất cả chỉ lặng im
    Cho bằng lăng trên đường em mặc tím
    Bản tình ca nửa chừng không tắt lịm
    Rạn vỡ trên phím đàn
    Dẫu biết rằng lời yêu chẳng dối gian
    Nhưng vội vã cũng trờ thành tội lỗi
    Anh quay đi không hề bối rối
    Còn em
    (Cứ đòi anh như con nít đòi trăng)
    Dẫu xa rồi một sắc bằng lăng
    Anh không phải cha Ranfơ để em đánh cắp linh hồn của chúa
    Chẳng phải mùa thu mà lá vàng em cứ úa
    Phút chốc thành người đàn bà xa lạ trong anh
  3. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic này lại nhớ đến một đoạn văn chép ngày trước. Có lẽ hơi vô duyên khi chép văn vào diễn đàn thi ca, nhưng mà vẫn cứ thích post lên mới mâu thuẫn chứ!
    VẪN LÀ TÌNH YÊU
    Những bông hoa tung toé sắc màu. Anh tặng em vì người con gái ấy bỏ đi. Em vẫn thấy trong lòng những niềm vui hạnh phúc. Biết thanh minh sao được, với em, tình yêu là sự đày đoạ.
    Lặng lẽ bứt những cánh hoa tìm vận may. Yêu. Không yêu. Em dại khờ thế đó. Cánh hoa cuối cùng chẳng đem lại cho em niềm vui nào cả. Không chịu tin, em đếm lại từ đầu.
    Để bây giờ vĩnh viễn xa nhau. Em mất anh không còn gì để mất. Nhưng có cô bé trong em khuyên rất thật: Đã có gì đâu mà mất hỡi người?!

    Tại sao con gái yêu đơn phương lại khổ sở đến thế?!
    A smile can bring u near to me
  4. tin_tin_new

    tin_tin_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2001
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Có người bạn thân đã tâm sự rất thật lòng với tôi rằng: Đàn ông cũng yếu đuối lắm, nhiều khi cũng phải nghĩ đến chuyện vịn vai một người đàn bà để đứng dậy. Khi đứng dậy rồi, có người thì đi, cũng có người ở lại nhưng chẳng được bao lâu.
    Đừng nghĩ chỉ con gái là khổ bạn ơi, Cái chính là mình làm thế nào để thoát khỏi được cái tình trạng nhớ nhung mong ngóng ấy thật nhanh
    Có lẽ nhận dịp này Tin tin xin làm một cái phỏng vấn nho nhỏ xem mọi người làm gì khi vui buồn thất vọng yêu đương?
    Vùi đầu vào công việc?
    Mở rộng giao tiếp? (Thời buổi văn phòng hoặc toàn nam hoặc toàn nữ, hoặc toàn long distant the này thì....)
    Chơi thể thao?
    Đi mua sắm?
    Còn gì nữa nhỉ????
  5. maihuong

    maihuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/05/2001
    Bài viết:
    877
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới thấy có người xem bài thơ này.
    Là đàn ông hay phụ nữ, khi đã qua một thời yêu thương, ai chẳng có phút giây chạnh lòng. Bằng cách này cách khác, ai rồi cũng tìm được cách vượt qua. Nhưng nhiều lúc vẫn cứ muốn tìm lại, hoặc vô tình gợi lại những phút giây lãng đãng tưởng như đã quên.
    Vẫn biết là không nên, nhưng nó như một thứ gia vị của cuộc sống. Nếu cứ để tất cả trôi đi, có lẽ đời sẽ chỉ còn lại những gì vô vị, nhạt nhẽo.
    Vả lại nhớ lại ngày xưa để yêu quý bây giờ hơn.

Chia sẻ trang này