1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai đồng cảnh ngộ với tôi đây? Gửi những người hay bị run khi lên bảng hoặc khi đối đầu với những bài

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Co-be-co-tich, 27/03/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Co-be-co-tich

    Co-be-co-tich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    Ai đồng cảnh ngộ với tôi đây? Gửi những người hay bị run khi lên bảng hoặc khi đối đầu với những bài kiểm tra kinh

    Ối cha mẹ trời đất quỷ thần ơi! Tôi đang đứng trên bờ vực thẳm vì ko thể vượt qua chính mình bà con ạ! Lúc nào tôi cũng phải đối mặt với những nỗi lo lắng ko tên. Chán đến nỗi chẳng còn gì để nói nữa. Có lần tôi xung phong lên bảng rồi đứng như trời trồng trên đó mặc dù tôi đã rất rất thuộc bài bà con ạ. Tôi cứ mặc sức mà run, chán ko thể tưởng được. Ai đã từng hoặc đang ở trong hoàn cảnh này giống như tôi thi hãy cùng chia sẻ nhé. Mong là những chư vị nào vượt qua được tình trạng này rồi thì hãy truyền đạt lại kinh nghiệm cho bàn dân thiên hạ nhé. chứ ko cứ như tôi bây giờ thì chán lắm. Lên bảng hoặc làm bài kiểm tra là "đứt" luôn vì trong đầu chả còn cái gì cả.Hichichuhuhuhu
  2. hungthanlove@yahoo.com

    hungthanlove@yahoo.com Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2002
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    chào bà con nha
    bà con à
    cũng giống tui đó nha
    nhưng tui thi ko dén mức đọ như thế đâu
    bà con cư đứng lên bảng sau đó thì đúng bốc phét cũng được điểm đo nha
    thấy chưa cứ như thế mà thực hiện nha

    meohen
  3. Co-be-co-tich

    Co-be-co-tich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    trời ơi, nếu mà bốc phét thì nói làm gì chứ, đây là người ta đã có dự định xung phong lấy điểm 10 nên mới học cẩn thận chứ bộ, đây đến lúc lên bảng mà trong đầu cóc còn cái gì cả thì mới khổ chứ.....huhuhuhuhuhuhuhuhuh

  4. tinhyeuthiensu17

    tinhyeuthiensu17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    0
    Đã được thích:
    0
    EM CHAO CAC BANCHUNG LA LA NHUNG NGUOI CUNG CACH NGO DAY.EM RUC CHET DI DUOC KHI LEN BANG.DU CO HOC HAY KO HOC BAI EM DEU RUN LAY BAY.HIC......CAC BAC OI GIO PHAI LAM THE NAO DAY.HIC.......MONG CAC BAC CHO LOI KHUYEN NHE.
    EM CUNG DA XUNG PHONG LEN BANG RUI.HOC MAY CUNG VAY CO GOI TEN LA QUEN HET TRON CHANG NHO DUCO TEO NAO CA.
  5. cannibal

    cannibal Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2001
    Bài viết:
    1.339
    Đã được thích:
    0
    Hic, tội nghiệp các bạn bị bệnh run thật. Tớ thì chả thấy run gì cả, kể cả không học bài
    Tớ nghĩ về sau, khi không còn đi học nữa thì mình còn phải tiếp xúc với đám đông dài dài, việc nói trước đám đông cũng trở nên cần thiết.
    Vì vậy ngay từ bây giờ, việc nói (đọc bài) trước lớp có thể coi như những đợt tập rượt cho sau này, có gì phải run nhỉ, nhất là khi bạn đã học thuộc bài? Đây là cô giáo của mình, còn dưới kia cũng là những đứa bạn của mình (những đứa sẵn sàng "nhắc nhở" khi mình "bí"), đứng trước những người thân quen như vậy mà còn run thì ở đâu sẽ không run?
    Tớ nghĩ có lẽ trước hết bạn nên học thật kĩ bài (hic, việc này với tớ thật khó, làm sao mà ngốn làu làu những mấy trang vở cơ chứ ). Nếu bạn sợ thì không nhìn xuống lớp nữa, nhìn ra cửa sổ chẳng hạn, và có thể tưởng tượng như mình đang đọc một mình cho mình nghe.
    Bên cạnh đó, khi có những hoạt động tập thể, bạn hãy mạnh dạn phát biểu ý kiến của mình, hãy hoà mình hơn với bạn bè, bạn sẽ thấy rằng chẳng có gì phải run nữa cả. Mỗi khi lên bảng, bọn bạn sẽ không phải là những tên "khủng bố" giương mắt lên nhìn bạn nữa, mà là những "cổ động viên" đang theo dõi và cổ vũ bạn .
    Trong giờ học, nếu có vấn đề thầy cô hỏi mà bạn biết hãy xung phong lên trả lời (lúc đó đỡ run hơn nhiều, vì bạn đâu có bị áp lực về điểm, lại còn được đứng tại chỗ nữa). Bạn thử làm đi, rồi sẽ đến lúc bạn lại thích được xung phong lên bảng cho mà xem.
    Riêng tớ, tớ cũng thích được xung phong lên bảng, khi đó mình chủ động hơn, nhiều lần như vậy tạo cho tớ tính tự tin. Khi lên bảng, tớ không nhìn ra cửa sổ nhiều, tớ nhìn xuống bọn bạn tớ ở phía dưới, thấy bọn nó cười với mình tớ thấy rất thoải mái, nếu tớ có gì sai sót, bọn nó sẽ "ám chỉ" ngay, hehe, cứu cánh đắc lực đấy . Tớ cũng nhìn cô giáo nữa, hì, thăm dò mà, cô cười tươi, thế là ổn, nhưng cô mà nhăn mặt á, xem xét lại ngay xem mình có sai chỗ nào không.
    À, có một mánh nhỏ thế này, có lần tớ còn hỏi lại cô về kinh nghiệm thực tế nữa, thế là cô bắt đầu nói và nói (chắc cô thích nói về vấn đề ấy ) còn tớ thì đứng nghe, gật gù, thỉnh thoảng cười một cái. Vậy là cả cô cả trò đều vui, 10 điểm rồi nhá
    Chúc bạn sẽ chữa được bệnh run, cứ phát biểu đi bạn ạ, thầy tớ có câu: Đúng ta hoan nghênh, sai ta sửa, thừa ta bỏ, thiếu ta thêm . Chính những lần như vậy, bạn sẽ hiểu bài sâu hơn, kiến thức lại chắc hơn nữa. Nói chung, khi xung phong, mình sẽ là những người được, có mất thì là mất cái bệnh run thôi. Bạn không tiếc nó chứ???
    One heart can know what's true
    One life can make the difference.
  6. boyyeudoi2

    boyyeudoi2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    dung la toi da tung gap truong hop nhu the run de so luon nhung roi hay hit sau tho deu min se bot run thoi dung co ma nhin thang vao mat thay giao hay la nhin xuong lop hay tap trung tu tuong ta se do run hon do la chut it kinh nghiem cua minh mong ban bot run hon
    [red]boyyeudoi
  7. Co-be-co-tich

    Co-be-co-tich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn mọi người nhé
    Khổ nỗi là mặc dù tớ đã cố gắng làm như mọi người nói nhưng đâu vẫn hoàn đấy, thế có chán ko cơ chứ. Mà lạ như thế này nhé. Tớ là dân dẫn chương trình chuyên nghiệp hẳn hoi nhé, lên sân khấu hoặc đứng nói trươc đám đông thì ko làm sao, nhưng chỉ khi lên đọc bài thi`..........đau khổ quá bà con ạ ???? Có ai hiểu được cho tôi ko???????

    Nếu như tôi có một điều ước.........
  8. Facula

    Facula Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    565
    Đã được thích:
    0
    Bécổtíchơi, nếu em dẫn chương trình chuyên nghiệp mà vẫn run thì hẳn là không phải em thiếu tự tin rồi. Thế thì em bị bệnh "giun khi lên bảng " hoặc bệnh "ghét giáo viên" rồi. Chữa bệnh thứ 1 thì dễ lắm, cứ nốc Fucaca vào là hết ngay.Chữa bệnh thứ 2 thì khoai hơn. Hay em thử đừng nhìn vào mặt của giáo viên, nhìn vào tóc ý, đếm xem có bao nhiêu con chấy chẳng hạn

    Hãy sống như ta sẽ chết ngay ngày mai

  9. Co-be-co-tich

    Co-be-co-tich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    Hic hic, cái anh này hay thật đấy , nói cứ như là phim ý....Fucaca em nốc mãi rồi, hehhehe, ăn thua gì đâu mà...........Em mà ghét giáo viên à, còn lâu mới có chuyện ý nhá.......Trùi ui, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền mà, hehhehe................
    Nếu như tôi có một điều ước..........
  10. dong_hai

    dong_hai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Có bao giờ bạn nghĩ vì đâu mà mình bị một chứng nan y như vậy chưa , và chữ như thế nào đây . Mình cũng từng là một cậu bé nhút nhát cả khi vào trường ĐH , điều này gây cho mình nhiều khó khăn trên giảng đường , và mình đã tìm ra lối thoát , mình tham gia đội CTXH , vào đội qua những buổi sinh hoạt tập thể mình thấy tự tin hơn , rồi tham gia vào ban điều hành đội , tình thế bắt buộc mình phải có những lúc phải nói trước đội , lúc đấu ấp úng lắm , không biết bắt đầu từ đâu , mặt cứ đỏ đứ đứ ra , rồi lần cũng quen thôi . Bây giờ thì khác hẳn rồi nhá , không còn hồi hộp , không còn lo lắng trước đám đông nữa , và còn tham gia rất nhiều công tác khác ....bạn thử bắt đầu tham gia một tổ chức nào xem , tổ chức đoàn chẳng hạn ....


    Dong_Hai

Chia sẻ trang này